Tiếu Thần từ phòng tắm đi ra liền thấy Sở Tô ôm điện thoại làm ổ ở trên ghế sa lon chơi game, ngón tay cái ở trên màn hình nhấn tới nhấn lui thật nhanh, nghe tiếng nhạc chắc là nhịp điệu siêu sao, thấy hắn đi ra liền ngừng tay buông tablet ra nhìn qua, sau khi thấy quần áo hắn mặc trên người kỳ quái hỏi một câu, “Anh có thói quen mặc quần tây áo sơ mi ngủ sao?” Biểu tình kia còn kém viết một câu, “Sở thích của anh thật kỳ quái, anh là người kỳ quái.”

Lúc này khăn mặt Tiếu Thần mới vừa lau xong tóc vắt ở trên cổ, trên người mặc chính là áo sơ mi và quần tây bình thường đi làm, áo sơ mi mở ba cúc áo, lộ ra vòm ngực tinh tráng khêu gợi, không bỏ áo trong quần, để ở bên ngoài có vẻ có chút tùy ý không câu nệ, phối với cái quần chính là đôi dép màu lam đậm, tuy rằng vóc người soái mặc cái gì cũng đẹp mắt, thế nhưng buổi tối ở nhà mặc như vậy không khỏi có chút kỳ quái, đương nhiên, Tiếu Thần cũng không có thói quen mặc như thế, mà là căn bản hắn không có mang theo đồ ngủ, bình thường lại có thói quen ngủ trần, nhưng bây giờ cũng không thể bảo hắn mặc cái quần lót liền đi ra đi? Một hồi lại phải bị Tô Tiểu Quai nói phóng lãng.

“Anh không có mang theo đồ ngủ.” Tiếu Thần giải thích, ngồi ở bên cạnh Sở Tô.

“Anh không nói sớm a, đi theo em ~”  Sở Tô vừa nghe vậy liền bỏ di động xuống đứng lên kéo hắn vào phòng ngủ.

Tiếu Thần nhìn Sở Tô ngồi xổm ở tủ quần áo lật tới lật lui, quần áo treo trong tủ được sắp xếp rất chỉnh tề, đó có thể thấy được bình thường Sở Tô rất thích dọn dẹp, bất quá quần áo quá nhiều cậu tìm thật không dễ dàng, lúc lục quần áo trong tủ còn quỳ trên mặt đất đầu với vào trong, để lại nửa người ở bên ngoài, vì vậy động tác này có vẻ eo của cậu vừa nhỏ vừa dài, Tiếu Thần nhìn eo của cậu một chút lại chuyển sang nhìn tay của mình một hồi, suy nghĩ nếu như để tay đến trên eo thì có thể bị đánh hay không.

“Lần trước Lộ Dương mang về đồ lưu niệm cùng một vộ đồ mới, không biết bị em để ở chỗ nào rồi.” Thanh âm Sở Tô từ tủ quần áo truyền đến, lại lật một hồi chợt nghe thấy cậu nói, “Tìm được rồi.” Nói xong từ tủ quần áo lui ra ngoài, cầm trên tay một cái T-Shrit được gấp gọn thành hình tứ phương, giũ ở trước mặt cậu rồi thảy qua cho hắn, “Quần áo của em anh mặc có thể hơi chật một chút, cái này thì vừa vặn.”

Lúc Tiếu Thần nhận T-Shirt phát hiện cùng cái Sở Tô đang mặc ở trên người vừa vặn chính là cùng một kiểu, nhìn logo phía trên hẳn là đồ lưu niệm của hoạt động nào đó, lúc này Sở Tô lại từ bên trong tủ tìm ra cái quần short mặc nhà cho hắn, lưng quần là dây thun, vừa lúc cũng có thể mặc, hắn cầm quần áo nhìn Sở Tô một chút, Sở Tô nói, “Nga, em đây đi ra, anh thay quần áo trước.”

“Không cần.” Tiếu Thần nói, “Trên người anh còn có chỗ nào mà em chưa có xem qua sao?”

“…” Sở Tô dùng loại ánh mắt nhìn tên lưu manh mà liếc mắt nhìn hắn một cái liền đi ra ngoài.

Tiếu Thần nhìn bóng lưng cậu đi ra cười cười, thay quần áo trên người, T-Shirt rất rộng, hắn mặt vẫn còn có chút rộng, quần là kiểu bình thường, ngoại trừ hơi ngắn chút cũng vẫn còn vừa vặn, sau khi thay xong quần áo hắn không có vội đi ra ngoài mà là chậm rãi đánh giá căn phòng của Sở Tô.

Gian phòng rất lớn, nhưng đồ vật trưng bày không nhiều lắm, ngoại trừ một cái tủ treo quần áo, một cái giá sách, một cái bàn còn có cái xích đu liền không còn đồ vật gì khác nữa, thiết kế phòng ngủ chính là cửa sổ sát đất, xích đu được đặt ở vị trí cửa sổ, bên trên còn có một quyển sách đang xem một nửa, hắn có thể tưởng tượng lúc bình thường Sở Tô nằm ở bên trên đọc sách hoặc là phơi nắng, trên tủ đầu giường ngoại trừ một ngọn đèn bàn tinh xảo còn có một cái laptop đã mở, trên mặt laptop còn để một cây bút máy màu xanh nhạt và quyển giấy note, trên tờ giấy viết tiếng Pháp hắn xem không hiểu, hẳn là bình thường trước khi đi ngủ Sở Tô dùng để luyện sáng tác.

Ánh mắt của hắn dừng lại ở trên laptop, lập tức chậm rãi dời đi quan sát gian phòng một lần nữa, đây là chỗ ở của Tô Tiểu Quai, ở bất kỳ chỗ nào đều có dấu vết sinh hoạt của cậu, nghĩ như vậy trên mặt Tiếu Thần lộ ra ý cười, loại cảm giác hai người ở chung này khiến cho hắn cảm thấy thỏa mãn.

Bất quá thời gian ấm áp luôn luôn ngắn ngủi như vậy, nhất là mình còn có một người bạn trai thô bỉ lại thích phá hư bầu không khí.

“Thế nào lại lâu như vậy?” Một cái đầu của Sở Tô từ bên ngoài dò xét với vào, nói với hắn, “Anh lại tuốt một lần nữa sao?”

Tiếu Thần: ….

“Tuốt nhiều hại thân.” Bạn học Tô Tiểu Quai đi tới vẻ mặt tình ý sâu xa nhìn Tiếu Thần, phảng phất giống như hắn thực sự lại tuốt thêm một lần.

Trả lời của Tiếu Thần chính là vươn tay dùng sức xoa mái tóc xoăn của cậu, “Trẻ con não động quá lớn, nhất định là bị bệnh, phải trị.”

Sở Tô hé miệng cười cười, đánh giá Tiếu Thần, “Vẫn thật thích hợp.”

“Ừ, rất hợp.” Tiếu Thần cười nói, T-Shirt hai người mặc trên người chính là cùng một kiểu dáng, quần cũng không khác biệt nhiều lắm, cứ như là có loại lỗi giác đang mặc quần áo tình nhân ở nhà, điều này làm cho hắn cảm thấy rất khoái trá.

“Trong nhà chỉ có hai phòng, phòng khách bình thường là chỗ Lộ Dương ở, bất quá trong khoảng thời gian này cậu ấy đang đi công tác không có ở lại, cho nên gian phòng đó đã lâu không có dọn dẹp, có bụi.” Sở Tô nhìn Tiếu Thần chậm rãi nói, “Hiện giờ đã trễ thế này rồi, chỉ có thể chờ ngày mai lại dọn dẹp lại.”

“Anh ngủ sô pha thôi.”

“Cho nên chỉ có thể ủy khuất anh cùng em chen lấn cả đêm.”

Hai người đồng thời mở miệng, sau khi Sở Tô nghe được lời của hắn liền rũ mi không nói chuyện, Tiếu Thần có loại xung động muốn quay ngược lại thời gian, cùng Tô Tiểu Quai ngủ cùng một giường, khụ, nghĩ đến là thật kích động.

“Như vậy a, liền thỏa mãn anh.” Sở Tô có chút tiếc nuối nói, “Sô pha cũng thật lớn.”

“Khụ.” Tiếu Thần sờ mũi một cái, nghe thấy thanh âm êm dịu Sở Tô nói, “Anh cảm thấy vẫn là cùng em ngủ cùng một giường tương đối tốt hơn, anh có thể làm ấm giường.” (=)))

Sở Tô đối với đại thần chủ động nói muốn làm ấm giường khóe miệng giật giật một cái, vẻ mặt “nếu anh đã thành tâm thỉnh cầu như thế em đây liền miễn cưỡng thỏa mãn anh” nói, “Vậy được rồi.”

Nói xong từ tủ quần áo liền lấy ra một cái gối đầu để bên cạnh gối của mình ở trên đầu giường, Tiếu Thần đứng ở bên cạnh nhìn cái chăn lông không thích hợp mùa hè mà hỏi, “Chúng ta phải đắp cái chăn dày như vậy sao?” ….  Kia tối thiểu hẳn là thời điểm đầu mùa đông đi.

“Đúng vậy.”

“Không nóng sao?”

“Mở điều hòa thấp là được.” Sở Tô không thèm để ý nói, bình thường cậu chính là trải qua như vậy, loại chuyện mở điều hòa thấp rồi đắp chăn này rất là thoải mái.

“Bình thường em mở mấy độ?”

Sở Tô suy nghĩ một chút, trả lời,  “18 độ đi, không nhất định.”

Tiếu Thần nghe xong nhíu lại mi, đối với loại thói quen này của cậu không quá tán thành, mở điều hòa đắp chăn tự nhiên là thoải mái, thế nhưng nằm nhiều sinh ra thân thể không khỏi bị cảm lạnh, thấy bộ dáng Sở Tô rõ ràng như vậy hẳn là thói quen từ trước đến nay, vừa nghĩ như thế Tiếu Thần càng không hài lòng, “Sau này bỏ thói quen đó đi, như vậy đối thân thể không tốt.”

“Không có việc gì a, em có đắp chăn.” Sở Tô nói, để tăng sức mạnh thuyết phục lại thêm một câu, “Có đôi khi Lộ Dương cùng em ngủ cậu ấy cũng thích như vậy.”

“…” Gân xanh trên trán Tiếu Thần giật giật, giọng nói có chút nguy hiểm, “Các em còn ngủ cùng nhau?”

“Ân hừ.” Sở Tô không có chú ý tới giọng của Tiếu Thần không đúng lắm, còn không biết sống chết nói nói, “Dù sao giường cũng lớn …. Ngô!!” Còn chưa có nói xong đã bị Tiếu Thần ngăn chặn miệng.

Tiếu Thần hung hăng đem người hôn lại hôn, sờ soạng lại sờ soạng mới buông ra, nghiêm túc nhìn cậu nói, “Bạn học Tô Tiểu Quai, sau này không cho phép ngủ cùng với Lộ Dương, các em phải giữ vững khoảng cách bạn bè an toàn, xin nhớ em là người đã có gia thất.” (Cạn lời)

Sở Tô nghe xong sửng sốt một chút, nhìn biểu tình nghiêm túc nghiêm chỉnh của Tiếu Thần đột nhiên bật cười, “Đại thần anh là đang ghen tị sao?”

“Đúng vậy.” Tiếu Thần rất hào phóng thừa nhận.

“Được rồi.” Sở Tô cũng rất hào phóng tiếp nhận yêu cầu này, nam thần ghen tuông, a, cũng thật là rất manh.

Sau cùng Tiếu Thần chính là lấy một cái chăn khác từ trong tủ quần áo ra, đem chăn lông đổi thành chăn dùng mùa hè đều chưa từng dùng, nhiệt độ vốn đã chỉnh thấp cũng bị hắn điều chỉnh thành nhiệt độ thích hợp, lúc dọn dẹp xong Sở Tô tìm cái bàn chải sạch sẽ cho hắn đánh răng, hai người cùng vào phòng tắm đánh răng.

Không gian phòng tắm trong phòng ngủ thật lớn, lần đầu tiên Tiếu Thần đi vào nhìn thấy bên trong chính là cái bồn tắm lớn hai người tắm, trong mắt tự động hiện lên tình cảnh lúc bình thường Sở Tô ngâm mình trong đó, đáy lòng nhất thời một trận khô nóng, hắn vội vả dời đi ánh mắt, nhìn về phía thiếu niên còn đang khoan thai rửa mặt.

Ngọn đèn trong phòng tắm không sáng như bên ngoài, ánh sáng vàng quất chiếu vào sợi tóc rám nắng của Sở Tô có vẻ mặt cậu thêm trắng nõn, động tác cúi đầu làm cho cái gáy lộ ra độ cong duyên dáng, ngón tay dài nhỏ đang chải hai hàm răng, hình ảnh an tĩnh lại tốt đẹp đến vậy chọt trúng đáy lòng mềm mại của Tiếu Thần.

Hai người cùng nhau đứng ở bồn rửa mặt đánh răng, vị trí đủ rộng hai người bọn họ đứng cũng sẽ không cảm thấy chen lấn, Tiếu Thần nhìn Sở Tô từ trong gương thấy bên mép Sở Tô có bọt trắng có chút buồn cười, những nghĩ tới miệng mình cũng đầy bọt trắng lại nhịn xuống, thu hồi ánh mắt của mình chăm chú đánh răng, không ngờ tới Tô Tiểu Quai mới vừa rồi còn đang hết sức chăm chú đánh răng đột nhiên quay đầu hôn trên mặt hắn một cái, trên mặt truyền đến nhiệt độ ẩm ướt lành lạnh, Tiếu Thần nhìn vào gương thấy trên mặt mình cũng dính bọt trắng, mà người khởi xướng tựa như cái gì cũng không có phát sinh qua tiếp tục đánh răng.

Sau khi hai người chải xong liền quay trở về phòng, Sở Tô nằm dài trên giường trước đem chăn cuốn lại, Tiếu Thần mở đèn bàn đầu giường liền đi tắt đèn, Sở Tô vốn tâm tình bình tĩnh sau khi tắt đèn liền bắt đầu không bình tĩnh được nữa rồi, má ơi, không chỉ có cùng nam thần ở dưới một mái hiên, hiện tại càng sắp có tiết tấu cùng giường cộng chẩm a, chỉ là ngẫm lại trong lòng liền có chút kích động nho nhỏ, Sở Tô kích động lại không khống chế được ở trên giường lăn vài vòng, sau khi lăn vài vòng chăn bị cậu bọc thành con nhộng, sau khi Tiếu Thần nhìn thấy có chút buồn cười đi tới vỗ vỗ cậu.

“Tô Tiểu Quai, em dự định cuốn như vậy một buổi tối sao?”

Sở Tô lộ ra nửa cái đầu từ trong chăn nhô ra, ánh mắt trong suốt xanh đen nhìn Tiếu Thần, có chút sâu kín nói, “Chăn quá mỏng, không có quen.”

“Lâu dần sẽ thành thói quen.” Tiếu Thần nói, nắm chăn run lên, Sở Tô phối hợp hướng về bên kia giường lăn đi, từ trong chăn lăn đi ra, một vòng lăn ra này khiến quần áo cậu vốn rộng liền bị kéo lên một nửa, lộ ra eo thon và lỗ rốn trong trịa, sau khi Tiếu Thần thấy ánh mắt thay đổi, trong mắt có cổ hỏa diễm nói không ra được nhún nhảy, ánh mắt dừng lại ở lỗ rốn khéo léo, mà bản thân Sở Tô còn chưa có phát giác, chỉ là nằm ở bên kia giường cảm thán thống khổ không thể mở nhiệt độ thấp đắp chăn.

“Ôi chao, Tiếu đại ca.” Sở Tô nghiêng người sang khéo tay chống cầm nhìn Tiếu Thần bên kia giường, “Chúng ta thương lượng một chút đi.”

“Ừ?”

“Một tư sáu mở nhiệt độ thấp, ba năm bảy mở nhiệt độ bình thường thế nào?” (Bên Trung học tính thứ 2 là 星期一, thứ 3 là 星期二,thứ 4 星期三,thứ 5 星期西,thứ 6 星期五,thứ bảy 星期六)

“Không được tốt lắm.” Tiếu Thần hiển nhiên đối với đề nghị này của cậu không có hứng thú, cởi giày nằm xuống ở bên cạnh Sở Tô, kéo chăn qua giúp hai người đắp lên.

Sở Tô cũng chỉ là hỏi một chút, không có trông cậy vào Tiếu Thần có thể đáp ứng, bất quá nghe thấy hắn cự tuyệt đến gọn gàng như vậy vẫn còn có chút thất vọng nhỏ, lúc này Tiếu Thần vươn tay tắt ngọn đèn bàn, toàn bộ phòng ngủ trong nháy mắt tối lại, điều này làm cho Sở Tô vốn thật vất vả trầm tĩnh lại có chút hơi khẩn trương, nam thần lại nằm ở bên cạnh mình, cái này bảo người phải làm như thế nào cho phải, đêm dài mênh mông, thật phiền muộn.

Là muốn một đêm vô sự an tĩnh đến hừng đông hay là một đêm vô sự an tĩnh đến hừng đông nha?! Thật phiền muộn.

“Em muốn lăn xuống đất ngủ sao?” Bên cạnh vang lên thanh âm thật thấp của Tiếu Thần, Sở Tô mới phát hiện mình lăn qua lộn lại không biết từ lúc nào đã lăn tới bên giường bên kia, Tiếu Thần nếu như là không có mở miệng phỏng chừng lại lăn hai cái mình sẽ ngã xuống rồi, giật giật thân thể đang chuẩn bị lăn trở về thì bị người bên cạnh vươn tay kéo lại, “Qua đây chút.”

Sở Tô ngoan ngoãn dời qua, mới vừa lăn qua chỗ đó liền bị Tiếu Thần kéo vào dựa đến, cánh tay vắt ngang hông, chỗ hõm vai cũng nhiều hơn cổ hô hấp ấm áp, “Ngoan ngoãn ngủ, lại lăn trời liền sáng.”

Hô hấp Tiếu Thần ở bên tai mình, thanh âm trầm trầm thấp thấp trong bóng đêm mang theo một cổ gợi cảm không rõ, Sở Tô cảm giác bên tai mình hơi nóng lên chút lại có chút ngứa, cậu có thể cảm giác được mặt của đối phương ngay bên tai mình, lúc nói chuyện môi hầu như sẽ đụng tới vành tai của mình, khí tức ấm áp hà ở bên tai mang theo trận khô nóng, Sở Tô cảm thấy chỉ cần mình vừa nghiêng đầu có thể hôn đến trên môi đối phương.

Lý luận không bằng thật tế.

Sở Tô rất nhanh dùng hành vi của mình đi thực tiễn ý nghĩ của mình, quả nhiên như cậu suy nghĩ, chỉ là nhẹ nghiêng đầu cậu liền hôn đến trên môi Tiếu Thần, hai môi chạm vào nhau, cái loại xúc cảm mềm mại này khiến cho cậu cảm thấy rất ấm áp, vì vậy cậu lại đến gần một chút dùng môi mình đè ép môi Tiếu Thần, sau đó nhẹ nhàng ma sát vài cái, tuy rằng ngoài miệng Tiếu Thần không hề có động tác, thế nhưng Sở Tô rõ ràng cảm giác được cánh tay hắn vắt trên hông cậu gia tăng lực đạo, thân thể hai người dán đến càng ngày càng gần.

Sau khi Sở Tô ma sát môi Tiếu Thần vài cái mới thử dò xét lè lưỡi liếm liếm môi hắn, sau đó ấn theo ý nghĩ của mình nhợt nhạt miêu tả đôi môi mỏng của hắn một lần, nếu như ngay từ đầu Tiếu Thần còn nhịn được nói như vậy động tác này của Sở Tô không hề nghi ngờ là đang bỏ thêm dầu vào lửa đang cháy của hắn, nhất thời lửa cháy bùng lên, hắn đảo khách thành chủ xâm chiếm môi lưỡi Sở Tô, làm sâu hơn nụ hôn này.

Không biết là ai bắt đầu trước, chờ lúc phản ứng kịp thì T-Shirt trên người hai người đều đã không còn, tay của Tiếu Thần từ trên vai Sở Tô trượt đi xuống dừng lại ở eo cậu, sự mềm dẻo tế nị nơi đó khiến cho hắn yêu thích đến không buông tay, lúc mà đôi tay nắm lấy eo Sở Tô, Sở Tô rụt người một chút, cũng là lúc này hắn nghe thấy Sở Tô buồn bực hừ một tiếng, mang theo chút giọng mũi, tiếng hừ này khiến Tiếu Thần cảm giác cây đuốc trên người mình càng thịnh hơn, hắn rõ ràng cảm thấy được chính mình có bao nhiêu khát vọng thiếu niên, khát vọng ôm cậu, giam cầm cậu, khiến cho cậu chỉ thuộc về một mình mình mà thôi.

Tiếu Thần dừng lại động tác trong tay, cúi đầu nhìn người dưới thân mình, sau khi ánh mắt đã quen dần trong bóng tối, có thể thấy được đường viền đại khái mông lung của thiếu niên, mặc kệ chỗ nào mình đều thích cả, Tiếu Thần cúi đầu hôn ở trên trán thiếu niên một cái.

Lúc này, người vốn ở dưới thân người đột nhiên xoay người khéo léo đem người đặt ở dưới thân mình, nhảy qua ngồi xuống bên hông.

Vị trí hai người ngược lại, Tiếu Thần nằm ở trên giường vươn tay mở đèn ở cạnh bàn, ánh sáng vàng ấm áp sáng lên, chiếu sáng bộ dáng hai người.

Lúc này Sở Tô nhảy qua ngồi ở trên hông Tiếu Thần, tóc có chút mất trật tự, trên mặt còn có chút ửng đỏ, hai tay cậu chống đỡ bên người Tiếu Thần, ánh mắt chuyên chú nhìn hắn, hai người cũng không có mặc đồ vào, da Sở Tô thiên về trắng cho nên hai hạt đậu trước ngực cậu có chút phiếm hồng, lúc này nhìn thế nào cũng đều có loại không tiếng động mời chào.

Sau khi Tiếu Thần thấy Sở Tô như vậy ánh mắt trở nên sâu thẳm, hắn muốn vươn tay ôm Sở Tô, sau một phút Sở Tô lại cúi đầu hôn hắn.

Sở Tô cũng không có kỹ xảo gì đáng nói, cậu chỉ là bằng vào bản năng của mình mà động, đến thân cận cùng người mình thích, nhưng Tiếu Thần có thế nào cũng liền cảm thấy không đủ tâm dương khó nhịn, cậu cúi đầu hôn môi Tiếu Thần một cái, lập tức chậm rãi hôn xuống cằm hắn, một đường đi xuống hầu kết Tiếu Thần, Tiếu Thần bởi vì động tác của cậu hầu kết nhịn không được trượt lên xuống vài lần, cảm thụ xúc cảm đầu lưỡi ấm nóng ở trên da mình lưu lại ấm áp cùng ướt át, kích khởi ngọn lửa không nhỏ ở trong lòng.

Hai người mới vừa vành tai cùng tóc mai chạm vào nhau một phen trên thân thể không có khả năng không có cảm giác, Tiếu Thần có thể cảm giác được đồ vật gì đó của Sở Tô đè ở bên hông mình, càng có thể cảm giác được chỗ so với chính mình thường tự giải quyết thì càng kích động cứng rắn, hắn cảm giác môi Sở Tô chậm rãi rời khỏi cổ mình sau đó từ từ tiến đến chỗ miệng,  lần này Sở Tô không có lại hôn mình, mà là chôn đầu ở trong lồng ngực mình.

“Tiếu Thần …” Sở Tô trong lồng ngực nhẹ giọng kêu lên, mang theo ôn nhu lưu luyến, khiến trong lòng hắn rung động không ngớt.

Tiếu Thần vươn tay ôm lấy đầu Sở Tô, thấp giọng nói, “Anh ở đây.”

“Tiếu Thần.” Sở Tô lại kêu một tiếng, đầu của cậu lại làm ổ ở trong lòng Tiếu Thần, giống như là muốn nói điều gì đó.

“Anh ở đây.”

“Làm sao bây giờ.” Sở Tô cúi đầu hỏi một câu, “Rất thích anh.”

Lời của cậu khiến trong lòng Tiếu Thần hung hăng khua một cái, chậm rãi thu lại vòng tay ôm chặt thiếu niên, cúi đầu ở trên đỉnh đầu của cậu hôn một cái, “Tô Tiểu Quai, anh …” Yêu em.

“Được rồi, hay là giải quyết trước một cái đi.” Lời Tiếu Thần còn chưa có nói hết, Sở Tô từ trong lồng ngực của hắn ngẩng đầu lên, có chút ghét bỏ nhìn hắn, nói, “Anh chỉa vào em có chút khó chịu.” (Phụt, thiệt tuột mod với em, không khí đang lãng sờ mạn như thế cơ mà …. Ha ha =)))

Tiếu Thần: “….”

Chỉa vào em có chút khó chịu?!!! Bạn học Tô Tiểu Quai! Em còn đến như vậy mấy lần anh liền bị em chơi đến hỏng!!! Tiếu đại thần thổ lộ bị cắt đứt khóc không ra nước mắt, có loại xung động muốn đem Tô Tiểu Quai vừa thô bỉ vừa nhọc người này tử hình ngay tại chỗ!!

Sau cùng hai người hỗ trợ lẫn nhau lấy tay giúp đối phương giải quyết nhu cầu sinh lý, dọn dẹp đơn giản một chút lại ôm nhau ngủ.

Một đêm mộng đẹp.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Đại thần sớm muộn cũng bị Tô Tiểu Quai chơi hỏng!! Thế giới ngọt ngào của hai người đến đây là kết thúc, kế tiếp chính là lão nhị (ngốc) Tiếu lão gia tử ra sân ~

Game mà Tô Tô chơi 节奏大师
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện