Chợt nhớ ra một chuyện, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm thét :
- Dâm phụ! Con ta đâu?
Tiếng thét chấn động khiển cho Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn rút ra khỏi lồng ngực Địa Ma Vương Triệu Võ, đưa mắt nhìn Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm ngơ ngác.
Làm như nàng không còn hiểu biết gì tới những chuyện trong thời gian quá khứ nữa cả.
Địa Ma Vương Triệu Võ cười khà đáp thay cho Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn :
- Trầm Lạc Nhạn bảo ta giết thằng bé rồi. Nàng không muốn lưu lại cái di tích trong quá khứ.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm trỏ tay vào mặt Địa Ma Vương Triệu Võ, căm thù hét :
- Ác ma! Ngươi giết con ta thì phải đền tội. Nếu có đủ gan mật hãy ra ngoài này cùng ta quyết đấu.
Hét dứt, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm lui ra đứng sừng sững giữa sân trường chờ đối thủ.
Địa Ma Vương gỡ tay Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn tiến ra ngoài, đối diện cùng Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm.

Hắn gầm to :
- Hàn Cầm! Giờ đến lúc bản Ma Vương phải lấy máu ngươi để trả mối huyết thù cho gia huynh, Thiên ma Vương Triệu Dũng bị ngươi sát hại bốn năm về trước.
Hàn Cầm nghiến răng căm hờn :
- Chính ta cũng phải sát hại ngươi trả thù ngươi đã chiểm đoạt vợ ta và giết đứa con yêu quý của ta.
Chấm dứt câu nói, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm đã chấn ra một chưởng với một trăm năm nội lực.
Đạo kình hùng mạnh có thể đẩy sập cả một quả đồi với bóng chưởng khổng lồ bao trùm chu vi bốn trượng.
Hiểu rõ võ công của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm cao thâm quỷ thần vô lượng, Địa Ma Vương Triệu Võ chẳng dám coi thường, giơ đơn chưởng lên quát :
- Quả thật lợi hại!
Trong tiếng quát, Địa Ma Vương Triệu Võ vỗ ngay một đạo kình mạnh như lớp sóng ba đào đối diện.
Ầm!
Kình lực phía Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm quá mạnh, xô thân mình Địa Ma Vương Triệu Võ lệch sang phải. Tuy vậy, hắn vẫn còn đứng nguyên vị trí, chẳng hề xê dịch.
Sẵn máu hận thù đang cuồn cuộn trong huyết quản, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm lại thét :
- Nhận thêm một chưởng nữa.
Ngay trong tiếng thét, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm đã vỗ ra một chưởng nữa.
Đạo kình nặng tựa trái núi ở trên cao đè xuống Địa Ma Vương Triệu Võ.
Trong cơn thù hận tột cùng, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm đã thi triển tuyệt chiêu “Bạt Hải Di Sơn”.
Đây là tuyệt chiêu vô thượng năm xưa Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm nhờ nó và thanh Tang Cương thần kiếm để trở thành Đệ nhất thiên hạ trong một thời.
Bóng chưởng khổng lồ mang theo hai màu sắc xanh, vàng chói lọi vô cùng kỳ dị, chưa từng trông thấy bao giờ.
Địa Ma Vương Triệu Võ ngó thấy, kinh hãi thét :
- Ngươi hạ độc thủ đây.
Đơn chưởng của Địa Ma Vương Triệu Võ cấp giơ lên. Đạo kình màu đen sì xuất hiện như đám mây cất bổng lên đỡ lấy bóng chưởng kỳ dị kia.
Theo đó, một trận cuồng phong nổi dậy lạnh buốt như gió từ địa ngục thổi về.

Địa Ma Vương đã sử dụng tuyệt chiêu “Tàn Mệnh Ma Phong” để đối đầu cùng chiêu “Bạt Hải Di San” của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm.
Song phương chưởng lực chạm nhau phát nổ một tiếng chuyển rung khắp cả sân trường.
Đã thấy Địa Ma Vương Triệu Võ tháo lui lại một bước, thần sắc biến đổi.
Trong khi đó, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm vẫn còn đứng yên như tòa cổ thành, thù khí bốc lên ngùn ngụt trên gương mặt.
Chưa chịu ngưng tay, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm thét :
- Cho ngươi nằm xuống đó!
Đạo kình hai màu sắc xanh, vàng tăng thêm hai thành công lực từ chưởng trung của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm áp tới vị trí của Địa Ma Vương Triệu Võ.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm quyết tâm đánh ngã đối phương chỉ ở chiêu này.
Bóng chưởng hai màu sắc dị kỳ bao trùm khắp cả chu vi năm trượng trên sân trường.
Quả đúng là đệ nhất nhân thiên hạ. Chiêu pháp Hàn Cầm thi triển vô cùng huyền diệu, khiến cho đối phương trông thấy bóng chưởng là đã kinh hồn bạt vía.
Địa Ma Vương kinh hoàng rống lên một tiếng như quỷ tru, song chưởng cùng giơ lên ra chiêu “Tàn Mệnh Ma Phong” với toàn bộ nội lực sẵn có.
Ầm!
Lại một tiếng nổ như đang hồi địa chấn, khắp cả sân trường rung lên rầm rập.
Địa Ma Vương Triệu Võ lại thoái lui thêm hai bước, thân hình lắc lư như cành cây trước gió.
Đã chiếm lấy thế thượng phong, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm lại thét :
- Ngươi tận số rồi.
Tả, hữu chưởng của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm cùng lượt giơ lên.
Hai bóng chưởng mang màu sắc xanh, vàng che phủ trên cao, chu vi ngoài sáu trượng.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm đã sử dựng toàn bộ công lực cho chiêu “Bạt Hải Di San”.
Trông thấy đối phương nhất quyết đánh một chiêu chí mạng, Địa Ma Vương Triệu Võ quá đỗi hãi hùng, gầm vang :
- Ta liều chết với ngươi!
Song chưởng của Địa Ma Vương quay tròn thành vòng, tuôn ra cuồn cuộn đạo khí sắc đen sì làm thành mấy vòng chưởng hình thăm thẳm đón nhận bóng chưởng thần quái của đối phương.

Ầm... Ầm....
Địa Ma Vương cố nén đi một tiếng rống, hai chân cài dưới đất nửa trượng về phía sau, từ cửa mồm ứa ra mấy giọt máu, tình trạng đã mang lấy vết nội thương vì chưởng lực hùng mạnh như hai khối băng sơn của chiêu “Bạt Hải Di San” của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm cười ghê rợn :
- Hãy đền tội!
Ngọn chưởng của chàng cất lên toan chấn ra một đạo kình như chiếc búa thiên lôi kết liễu sinh mạng của Địa Ma Vương Triệu Võ.
Dĩ nhiên, trong khi thương thế trầm trọng, Địa Ma Vương Triệu Võ sẽ mất mạng chứ chẳng còn cách nào chống đỡ được nữa.
Bất ngờ có tiếng thét :
- Tình lang!
Chiếc bóng kiều diễm từ trong ngôi nhà phóng ra ôm chặt lấy Địa Ma Vương Triệu Võ, buông hơi thở hổn hển, đưa đôi mắt rực lửa tình nhìn hắn như cầu khẩn một điều gì.
Chiếc bóng kiều diễm chính là Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn.
Sự tình này khiến cho Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm đã phải ngưng ngọn chưởng kình lại.
Chàng mở to đôi mắt rực rỡ tinh quang nhìn chòng chọc vào mặt Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn chẳng hề thấy chớp.
Thực tế đã quá phũ phàng.
Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn lại biểu lộ tình ái đắm duối về dục vọng cùng kẻ địch tình trước mắt chàng.
Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn làm như chưa mãn nguyện trong trận tình rực lửa vừa qua, lại còn tới sân trường van cầu Địa Ma Vương Triệu Võ tiếp tục với nàng chuyện yêu đương hãy còn dang dở vì sự xuất hiện đột ngột của chàng.
Còn ả đàn bà ngọc diện hồ ly nào dâm đãng hơn Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn?
Bình sinh, dù là một trang thiếu hiệp thông minh tuyệt thế, nhưng gặp cảnh này khiến cho Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm quá thương tâm nên không còn suy diễn gì được nữa.
Chàng có biết đâu Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn chỉ vì trúng nhằm dâm độc “Lạc Cảnh Xuân đan” của Địa Ma Vương nên mới biến tánh ra như thế, chứ thực sự nàng chưa hề phải bội chàng...


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện