Qua chiêu này tuy chưa nhận rõ ràng song phương thắng, bại nhưng kể về nội lực lẫn võ công của Hàn Tùng Bá có phần trội hơn lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo.
Hàn Tùng Bá lại hét :
- Nhận thêm một chưởng!
Đạo kình nặng như núi lở từ Hàn Tùng Bá đổ tới lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo như quả băng sơn. Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo rống lên một tiếng trợ oai cất hất chưởng lên toàn lực đưa ra bóng chưởng to lớn màu xanh đối diện.
Ầm!
Lần này lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo đã phải lui hẳn một bước vì không còn có thể chịu đựng nổi đạo kình quá khủng khiếp của chiêu “Bạt Hải Di San”. Chính Hàn Tùng Bá đã triển ra một chiêu quyết định sự thắng bại của đối phương. Ba lão nhân Đông Nhạc thiền sư, Trung Sơn đạo sĩ và Vạn Lý Thần Xu nhìn ra tình thế quá bất lợi cho lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo cùng phóng chưởng ra sân trường.
Đông Nhạc thiền sư bảo :
- Lão Phó giáo chủ, chúng ta hãy cùng nhau liên thủ lần này đừng để nó thoát.
Từ nãy đứng ngoài nhìn vào các trận giao đấu giữa Hàn Tùng Bá và chúng Đại ma đầu. Kỳ Hoa Nữ rất hoan hỉ nhưng nay trông thấy bốn kẻ đại cường địch sắp quần đấu nàng lo ngại phóng mình vào tràng đứng bên cạnh chàng thiếu hiệp.
Thiếu nữ nói :
- Hàn tiểu huynh, chúng ta hãy tử chiến cùng bọn ác đạo này.
Hàn Tùng Bá khẽ giọng :
- Kỳ Hoa Nữ! Em hãy ra cho anh đối phó với bọn lão ma đầu này. Em chưa phải là đối thủ của chúng.
Kỳ Hoa Nữ kiên quyết :
- Không! Tiểu muội không thể nào để mặc Hàn tiểu huynh đơn phương giao đấu cùng bọn lão ác ma trong cảnh ngộ này được. Có chết chúng ta cùng một ngôi mộ.
Trông thấy Kỳ Hoa Nữ quá cương quyết Hàn Tùng Bá không biết phải làm sao, đành bảo :
- Thế, hiền muội hãy đứng bên trái còn ba mặt để cho ngu huynh ứng phó.
- Vâng.
Kỳ Hoa Nữ dời sang bên trái đối diện cùng Vạn Lý Thần Xu cách ba trượng. Một mình Hàn Tùng Bá đối đầu cùng lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo, Trung Sơn đạo sĩ và Đông Nhạc thiền sư. Tình thế vô cùng bất lợi cho phía Hàn Tùng Bá và Kỳ Hoa Nữ. Công lực của lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo suýt soát Hàn Tùng Bá, nay lại có thêm Đông Nhạc thiền sư, và Trung Sơn đạo sĩ hỗ trợ sức mạnh gấp bội phần, quả nhiên chàng thiếu niên khó mà đương cự. Về phần Kỳ Hoa Nữ chắc hẳn không thể nào chống nổi lão đạo nhân Vạn Lý Thần Xu rồi.
Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo cười khà :
- Hàn Tùng Bá, nay ngươi đã lọt vào cái thế đầu thọ khốn rồi đâu còn mong gì khỏi một cái chết chẳng toàn thi thể. Biết điều hãy mau giao nộp Kỳ Hoa Nữ tiểu thư cho bản Phó giáo chủ, may ra ta sẽ niệm tình tha tội cho ngươi, đừng chờ tới khi trận thế phát động dù cho ngươi có ăn năn cũng chẳng còn kịp nữa.
Hàn Tùng Bá lạnh băng :
- Lão quỷ im cái mồm huênh hoang, khoác lác lại, trái lại đêm nay bản tiểu gia nhất quyết sẽ làm sạch cỏ các ngươi trên mộ tràng này.
Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo quát :
- Tiểu tử phải chết!
Lão Đại ma đầu vỗ một chưởng khi vừa chấm dứt tiếng quát. Hàn Tùng Bá lẹ làng cất hữu chưởng lên.
Ầm!
Hàn Tùng Bá chưa kịp thu hồi ngọn chưởng Đông Nhạc thiền sư đã quát :
- Nhận chưởng!
Cùng trong tiếng quát lão thiền sư chấn một chưởng. Dứt câu, lão Đại ma đầu vỗ ra một chưởng nặng tựa chiếc búa ngàn cân. Hàn Tùng Bá mắt nhìn ba mặt lẹ làng giở ngọn hữu chưởng lên chống đỡ.
Ầm! Chàng thiếu hiệp chưa kịp thu thân thủ Trung Sơn đạo sĩ lại quát :
- Nhận chiêu!
Mồm quát, lão đạo sĩ tung ra một chưởng nặng nề. Hàn Tùng Bá quay ngọn hữu chưởng tiếp lấy đạo kình của lão đạo nhân.
Ầm!
Thế trận xoay tròn một mình Hàn Tùng Bá hỗn đấu cùng ba đại tuyệt thế cao thủ. Trong lúc đó, bên này Kỳ Hoa Nữ và Vạn Lý Thần Xu đã trao đổi qua lại hai chiêu. Thiếu nữ lui một bước, nghe trong cơ thể khí huyết sôi trào, hơi thở ngột ngạt. Vạn Lý Thần Xu thừa thế đẩy một chưởng nặng tợ chiếc búa thiên lôi. Kỳ Hoa Nữ cắn chặt hai hàm răng cất ngọn ngọc chưởng lên chống trả. Một tiếng nổ chấn động, Kỳ Hoa Nữ không còn chịu đựng nổi kình lực quá mạnh tháo lui lại ba bước, ngọn ngọc chưởng buông xụi trở xuống.
Vạn Lý Thần Xu quát :
- Đứng yên đó!
Lão đạo nhân lắc mình tới giơ hữu chưởng lên toan bắn mấy đạo chỉ phong điểm huyệt Kỳ Hoa Nữ.
Có tiếng hét :
- Lão ác đạo muốn chết!
Đạo kình nặng như núi lở từ ngọn tả chưởng của Hàn Tùng Bá nhằm vào lưng Vạn Lý Thần Xu. Lão đạo nhân phát giác ma đạo kình quá thảm khốc chẳng dám chần chờ lắc mình đi nơi khác tránh né. Thế nhưng đã chậm đi một ánh chớp nửa đạo kình trúng xéo vào hông khiến Vạn Lý Thần Xu rống lên một tiếng, loạng choạng cả người, mồm phún máu tươi. Hàn Tùng Bá nhanh lẹ thu hồi thân thủ quay trở lại ba lão ma đầu. Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo, Đông Nhạc thiền sư cùng xuất chưởng cứu nguy Vạn Lý Thần Xu.
Tức thì trận ác chiến giữa ba lão nhân và một thiếu hiệp càng thêm ác liệt hơn trước. Kỳ Hoa Nữ và Vạn Lý Thần Xu vì đã mang vết nội thương nên cả hai tháo lui ra ngoài xa, ngồi trên đám cỏ vận chân khí điều trị. Trận giao đấu trên sân trường giữa bốn đại tuyệt thủ kéo dài chưa phân thắng bại. Hàn Tùng Bá đã hao mòn chân khí quá nhiều, tình thế quả thật là bất lợi.
Chàng thiếu hiệp nghĩ thầm :
- Nếu ta cứ để trận đấu kéo dài thêm cho tới lúc ta kiệt sức chắc chắn sẽ thảm bại hoàn toàn, tốt nhất giờ ta vận lực nhắm vào một lão, sau đó mọi việc tính sau.
Nghĩ xong, chàng thiếu hiệp hét :
- Hãy xem đây!
Ngọn đơn chưởng của Hàn Tùng Bá giơ lên nhằm ngay lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo. Nhưng chưa xuất chưởng, chàng thiếu hiệp thu hồi, xoay đạo kình, như núi lở sang Trung Sơn đạo sĩ. Không ngờ Hàn Tùng Bá dụng quỷ kế “Dương Đông Kích Tây” như thế, Trung Sơn đạo sĩ hốt hoảng chỉ vận được năm thành công lực chống đỡ.
Ầm!
Trung Sơn đạo sĩ không chịu nổi sức mạnh băng sơn của chiêu thức “Bạt Hải Di San” rống to, hai chân cất bổng khỏi mặt đất ném ra ngoài trường. Cùng lúc theo thế gọng kềm của lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo và Đông Nhạc thiền sư vỗ hai chưởng sấm sét vào người Hàn Tùng Bá. Hàn Tùng Bá lẹ tợ chớp quay trở về chia song chưởng tả hữu chống đỡ.
Ầm... ầm....
Ba đại tuyệt thủ đều bị dội ngược trở về phía sau ba bốn bước mới lấy thế quân bình. Chưởng này đang gấp rút nên không kịp vận đủ toàn lực nên khí huyết trong người Hàn Tùng Bá sôi nổi. Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo và Đông Nhạc thiền sư lại xuất chưởng không ngừng. Hàn Tùng Bá phải tận lực chống đỡ chân khí càng lúc càng hao mòn. Mặc dù thế lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo và Đông Nhạc thiền sư cũng chưa thắng nổi Hàn Tùng Bá.
Ngay trong giờ phút căng thẳng này. Bất ngờ từ trên bầu trời đầy ánh trăng sao có ba chiếc bóng nhảy xuống sân tràng. Ba chiếc bóng đứng về phía lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo và Đông Nhạc thiền sư. Trận đấu liền ngưng đi tức khắc. Hàn Tùng Bá quét mắt nhìn qua nhân vật vừa xuất hiện xem là ai.
Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo hô to :
- Giáo chủ giáng lâm!
Thật vậy, lão quái nhân vật áo toàn đen đứng chính giữa bộ mặt xanh rờn như vỏ cây cổ thụ chính là Thiên Linh giáo chủ. Lão quái nhân mặt như loài vượn là Huyền Thông đạo trưởng, còn lão quái nhân bên trái thân hình khệnh khạng như cương thi kia chẳng ai khác hơn Bạch Diện Quái Nhân.
Tâm trường Hàn Tùng Bá bất giác đã phải rúng động. Từ nãy chàng đã giao đấu cùng bốn lão Đại ma đầu, chân khí đã hao tổn rất nhiều giờ lại gặp Thiên Linh giáo chủ, một đại tuyệt thủ võ công cao thâm chưa biết tới đâu đo lường, còn có thêm Huyền Thông đạo trưởng và Bạch Diện Quái Nhân, lâu nay tiếng tăm lừng lẫy trong hàng ngũ Hắc Đạo, quả chàng đã rơi vào cái thế cực kỳ nguy khốn. Một mình chàng làm thế nào đương đầu nổi với năm tuyệt thủ võ lâm này.
Chàng thất cơ, dĩ nhiên Kỳ Hoa Nữ sẽ rơi vào tay lão Thiên Linh giáo chủ và nàng sẽ tự tử như lời nàng đã bảo chàng từ lúc chiều. Giá nếu hiện giờ không có mặt Kỳ Hoa Nữ, Hàn Tùng Bá có thể tạm thời rút lui ra khỏi nơi này tạm chịu thua một trận đợi chờ cơ hội khác. Tình thế này bắt buộc chàng thiếu hiệp phải tử đấu đến cùng năm lão Đại ma đầu đến chiêu cuối cùng chứ chẳng còn phương cách nào nữa.
Ý chí đã quyết, Hàn Tùng Bá ngấm ngầm vận chân khí chờ phút lâm chiến. Thiên Linh giáo chủ rọi cặp mắt như ngọn đèn thần nhìn Hàn Tùng Bá quan sát.
Lão Ma Tôn trầm giọng :
- Tiểu tử, ngươi là Hàn Tùng Bá nhi tử của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm?
Hàn Tùng Bá đáp gọn :
- Đúng vậy.
- Ngươi có biết ngươi đã đắc tội với bản giáo sẽ bị xử cực hình nào không?
Hàn Tùng Bá lạnh lùng :
- Bản tiểu gia không cần biết, chỉ một điều đêm nay ta thề một còn một mất cùng các ngươi trên mộ tràng này.
Thiên Linh giáo chủ gióng lên một tràng cười chấn động núi đồi âm thanh muốn chọc thủng màng tai của mọi người. Trận cười của lão Ma Tôn cũng đủ nội lực suýt soát một trăm năm hiếm thấy trên mặt giang hồ trừ phi Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm. Hàn Tùng Bá hiểu rõ giờ đây đã gặp một đại kình địch đáng khiếp trong lòng rất lo âu. Nhưng vốn đã mang dòng máu bất khuất của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm, Hàn Tùng Bá cương quyết đánh tới chiêu cuối cùng nên định tinh thần trí trở nên bình thường.
Song chưởng chàng thiếu hiệp vận đủ mười hai thành công lực để tiếp chiêu....
Hàn Tùng Bá lại hét :
- Nhận thêm một chưởng!
Đạo kình nặng như núi lở từ Hàn Tùng Bá đổ tới lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo như quả băng sơn. Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo rống lên một tiếng trợ oai cất hất chưởng lên toàn lực đưa ra bóng chưởng to lớn màu xanh đối diện.
Ầm!
Lần này lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo đã phải lui hẳn một bước vì không còn có thể chịu đựng nổi đạo kình quá khủng khiếp của chiêu “Bạt Hải Di San”. Chính Hàn Tùng Bá đã triển ra một chiêu quyết định sự thắng bại của đối phương. Ba lão nhân Đông Nhạc thiền sư, Trung Sơn đạo sĩ và Vạn Lý Thần Xu nhìn ra tình thế quá bất lợi cho lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo cùng phóng chưởng ra sân trường.
Đông Nhạc thiền sư bảo :
- Lão Phó giáo chủ, chúng ta hãy cùng nhau liên thủ lần này đừng để nó thoát.
Từ nãy đứng ngoài nhìn vào các trận giao đấu giữa Hàn Tùng Bá và chúng Đại ma đầu. Kỳ Hoa Nữ rất hoan hỉ nhưng nay trông thấy bốn kẻ đại cường địch sắp quần đấu nàng lo ngại phóng mình vào tràng đứng bên cạnh chàng thiếu hiệp.
Thiếu nữ nói :
- Hàn tiểu huynh, chúng ta hãy tử chiến cùng bọn ác đạo này.
Hàn Tùng Bá khẽ giọng :
- Kỳ Hoa Nữ! Em hãy ra cho anh đối phó với bọn lão ma đầu này. Em chưa phải là đối thủ của chúng.
Kỳ Hoa Nữ kiên quyết :
- Không! Tiểu muội không thể nào để mặc Hàn tiểu huynh đơn phương giao đấu cùng bọn lão ác ma trong cảnh ngộ này được. Có chết chúng ta cùng một ngôi mộ.
Trông thấy Kỳ Hoa Nữ quá cương quyết Hàn Tùng Bá không biết phải làm sao, đành bảo :
- Thế, hiền muội hãy đứng bên trái còn ba mặt để cho ngu huynh ứng phó.
- Vâng.
Kỳ Hoa Nữ dời sang bên trái đối diện cùng Vạn Lý Thần Xu cách ba trượng. Một mình Hàn Tùng Bá đối đầu cùng lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo, Trung Sơn đạo sĩ và Đông Nhạc thiền sư. Tình thế vô cùng bất lợi cho phía Hàn Tùng Bá và Kỳ Hoa Nữ. Công lực của lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo suýt soát Hàn Tùng Bá, nay lại có thêm Đông Nhạc thiền sư, và Trung Sơn đạo sĩ hỗ trợ sức mạnh gấp bội phần, quả nhiên chàng thiếu niên khó mà đương cự. Về phần Kỳ Hoa Nữ chắc hẳn không thể nào chống nổi lão đạo nhân Vạn Lý Thần Xu rồi.
Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo cười khà :
- Hàn Tùng Bá, nay ngươi đã lọt vào cái thế đầu thọ khốn rồi đâu còn mong gì khỏi một cái chết chẳng toàn thi thể. Biết điều hãy mau giao nộp Kỳ Hoa Nữ tiểu thư cho bản Phó giáo chủ, may ra ta sẽ niệm tình tha tội cho ngươi, đừng chờ tới khi trận thế phát động dù cho ngươi có ăn năn cũng chẳng còn kịp nữa.
Hàn Tùng Bá lạnh băng :
- Lão quỷ im cái mồm huênh hoang, khoác lác lại, trái lại đêm nay bản tiểu gia nhất quyết sẽ làm sạch cỏ các ngươi trên mộ tràng này.
Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo quát :
- Tiểu tử phải chết!
Lão Đại ma đầu vỗ một chưởng khi vừa chấm dứt tiếng quát. Hàn Tùng Bá lẹ làng cất hữu chưởng lên.
Ầm!
Hàn Tùng Bá chưa kịp thu hồi ngọn chưởng Đông Nhạc thiền sư đã quát :
- Nhận chưởng!
Cùng trong tiếng quát lão thiền sư chấn một chưởng. Dứt câu, lão Đại ma đầu vỗ ra một chưởng nặng tựa chiếc búa ngàn cân. Hàn Tùng Bá mắt nhìn ba mặt lẹ làng giở ngọn hữu chưởng lên chống đỡ.
Ầm! Chàng thiếu hiệp chưa kịp thu thân thủ Trung Sơn đạo sĩ lại quát :
- Nhận chiêu!
Mồm quát, lão đạo sĩ tung ra một chưởng nặng nề. Hàn Tùng Bá quay ngọn hữu chưởng tiếp lấy đạo kình của lão đạo nhân.
Ầm!
Thế trận xoay tròn một mình Hàn Tùng Bá hỗn đấu cùng ba đại tuyệt thế cao thủ. Trong lúc đó, bên này Kỳ Hoa Nữ và Vạn Lý Thần Xu đã trao đổi qua lại hai chiêu. Thiếu nữ lui một bước, nghe trong cơ thể khí huyết sôi trào, hơi thở ngột ngạt. Vạn Lý Thần Xu thừa thế đẩy một chưởng nặng tợ chiếc búa thiên lôi. Kỳ Hoa Nữ cắn chặt hai hàm răng cất ngọn ngọc chưởng lên chống trả. Một tiếng nổ chấn động, Kỳ Hoa Nữ không còn chịu đựng nổi kình lực quá mạnh tháo lui lại ba bước, ngọn ngọc chưởng buông xụi trở xuống.
Vạn Lý Thần Xu quát :
- Đứng yên đó!
Lão đạo nhân lắc mình tới giơ hữu chưởng lên toan bắn mấy đạo chỉ phong điểm huyệt Kỳ Hoa Nữ.
Có tiếng hét :
- Lão ác đạo muốn chết!
Đạo kình nặng như núi lở từ ngọn tả chưởng của Hàn Tùng Bá nhằm vào lưng Vạn Lý Thần Xu. Lão đạo nhân phát giác ma đạo kình quá thảm khốc chẳng dám chần chờ lắc mình đi nơi khác tránh né. Thế nhưng đã chậm đi một ánh chớp nửa đạo kình trúng xéo vào hông khiến Vạn Lý Thần Xu rống lên một tiếng, loạng choạng cả người, mồm phún máu tươi. Hàn Tùng Bá nhanh lẹ thu hồi thân thủ quay trở lại ba lão ma đầu. Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo, Đông Nhạc thiền sư cùng xuất chưởng cứu nguy Vạn Lý Thần Xu.
Tức thì trận ác chiến giữa ba lão nhân và một thiếu hiệp càng thêm ác liệt hơn trước. Kỳ Hoa Nữ và Vạn Lý Thần Xu vì đã mang vết nội thương nên cả hai tháo lui ra ngoài xa, ngồi trên đám cỏ vận chân khí điều trị. Trận giao đấu trên sân trường giữa bốn đại tuyệt thủ kéo dài chưa phân thắng bại. Hàn Tùng Bá đã hao mòn chân khí quá nhiều, tình thế quả thật là bất lợi.
Chàng thiếu hiệp nghĩ thầm :
- Nếu ta cứ để trận đấu kéo dài thêm cho tới lúc ta kiệt sức chắc chắn sẽ thảm bại hoàn toàn, tốt nhất giờ ta vận lực nhắm vào một lão, sau đó mọi việc tính sau.
Nghĩ xong, chàng thiếu hiệp hét :
- Hãy xem đây!
Ngọn đơn chưởng của Hàn Tùng Bá giơ lên nhằm ngay lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo. Nhưng chưa xuất chưởng, chàng thiếu hiệp thu hồi, xoay đạo kình, như núi lở sang Trung Sơn đạo sĩ. Không ngờ Hàn Tùng Bá dụng quỷ kế “Dương Đông Kích Tây” như thế, Trung Sơn đạo sĩ hốt hoảng chỉ vận được năm thành công lực chống đỡ.
Ầm!
Trung Sơn đạo sĩ không chịu nổi sức mạnh băng sơn của chiêu thức “Bạt Hải Di San” rống to, hai chân cất bổng khỏi mặt đất ném ra ngoài trường. Cùng lúc theo thế gọng kềm của lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo và Đông Nhạc thiền sư vỗ hai chưởng sấm sét vào người Hàn Tùng Bá. Hàn Tùng Bá lẹ tợ chớp quay trở về chia song chưởng tả hữu chống đỡ.
Ầm... ầm....
Ba đại tuyệt thủ đều bị dội ngược trở về phía sau ba bốn bước mới lấy thế quân bình. Chưởng này đang gấp rút nên không kịp vận đủ toàn lực nên khí huyết trong người Hàn Tùng Bá sôi nổi. Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo và Đông Nhạc thiền sư lại xuất chưởng không ngừng. Hàn Tùng Bá phải tận lực chống đỡ chân khí càng lúc càng hao mòn. Mặc dù thế lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo và Đông Nhạc thiền sư cũng chưa thắng nổi Hàn Tùng Bá.
Ngay trong giờ phút căng thẳng này. Bất ngờ từ trên bầu trời đầy ánh trăng sao có ba chiếc bóng nhảy xuống sân tràng. Ba chiếc bóng đứng về phía lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo và Đông Nhạc thiền sư. Trận đấu liền ngưng đi tức khắc. Hàn Tùng Bá quét mắt nhìn qua nhân vật vừa xuất hiện xem là ai.
Lão Phó giáo chủ Thiên Linh giáo hô to :
- Giáo chủ giáng lâm!
Thật vậy, lão quái nhân vật áo toàn đen đứng chính giữa bộ mặt xanh rờn như vỏ cây cổ thụ chính là Thiên Linh giáo chủ. Lão quái nhân mặt như loài vượn là Huyền Thông đạo trưởng, còn lão quái nhân bên trái thân hình khệnh khạng như cương thi kia chẳng ai khác hơn Bạch Diện Quái Nhân.
Tâm trường Hàn Tùng Bá bất giác đã phải rúng động. Từ nãy chàng đã giao đấu cùng bốn lão Đại ma đầu, chân khí đã hao tổn rất nhiều giờ lại gặp Thiên Linh giáo chủ, một đại tuyệt thủ võ công cao thâm chưa biết tới đâu đo lường, còn có thêm Huyền Thông đạo trưởng và Bạch Diện Quái Nhân, lâu nay tiếng tăm lừng lẫy trong hàng ngũ Hắc Đạo, quả chàng đã rơi vào cái thế cực kỳ nguy khốn. Một mình chàng làm thế nào đương đầu nổi với năm tuyệt thủ võ lâm này.
Chàng thất cơ, dĩ nhiên Kỳ Hoa Nữ sẽ rơi vào tay lão Thiên Linh giáo chủ và nàng sẽ tự tử như lời nàng đã bảo chàng từ lúc chiều. Giá nếu hiện giờ không có mặt Kỳ Hoa Nữ, Hàn Tùng Bá có thể tạm thời rút lui ra khỏi nơi này tạm chịu thua một trận đợi chờ cơ hội khác. Tình thế này bắt buộc chàng thiếu hiệp phải tử đấu đến cùng năm lão Đại ma đầu đến chiêu cuối cùng chứ chẳng còn phương cách nào nữa.
Ý chí đã quyết, Hàn Tùng Bá ngấm ngầm vận chân khí chờ phút lâm chiến. Thiên Linh giáo chủ rọi cặp mắt như ngọn đèn thần nhìn Hàn Tùng Bá quan sát.
Lão Ma Tôn trầm giọng :
- Tiểu tử, ngươi là Hàn Tùng Bá nhi tử của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm?
Hàn Tùng Bá đáp gọn :
- Đúng vậy.
- Ngươi có biết ngươi đã đắc tội với bản giáo sẽ bị xử cực hình nào không?
Hàn Tùng Bá lạnh lùng :
- Bản tiểu gia không cần biết, chỉ một điều đêm nay ta thề một còn một mất cùng các ngươi trên mộ tràng này.
Thiên Linh giáo chủ gióng lên một tràng cười chấn động núi đồi âm thanh muốn chọc thủng màng tai của mọi người. Trận cười của lão Ma Tôn cũng đủ nội lực suýt soát một trăm năm hiếm thấy trên mặt giang hồ trừ phi Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm. Hàn Tùng Bá hiểu rõ giờ đây đã gặp một đại kình địch đáng khiếp trong lòng rất lo âu. Nhưng vốn đã mang dòng máu bất khuất của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm, Hàn Tùng Bá cương quyết đánh tới chiêu cuối cùng nên định tinh thần trí trở nên bình thường.
Song chưởng chàng thiếu hiệp vận đủ mười hai thành công lực để tiếp chiêu....
Danh sách chương