Trước khi đến trang trại, xe chạy suốt hai tiếng, phần lớn thời gian chạy trên một con đường dça61t ngoằn ngoèo giữa những ngọn đồi có cây xanh. Trước mặt, xa xa là một dãy núi cao. Dusty giải thích rằng dãy núi thuộc Sierra Mardre.
Tên này làm Bob nhớ đến một bộ phim cũ xem trên truyền hình.
- Humphrey Bogart và đồng bọn đã tìm ra kho báu Sierra Madre ở đó đúng không? Bob mỉm cười hỏi.
Như không hiểu rằng Bob nói đùa, Dusty lắc đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc.
- Kho báu Sierra Mardre chỉ là một bộ phim - ông phản đối. Trong dãy núi này làm gì có kho báu.
Bob trề môi nhìn Peter ngồi phía sau.
Ít lâu sau, xe đến trang trại. Một tòa nhà dài bằng gỗ không cao lắm trải dài trên một thảo nguyên rộng mênh mông và chạy dốc xuống một cái hồ. Dấu hiệu sự sống duy nhất thấy được là vài con ngựa đang gặm cỏ.
Peter nhìn hồ đoán nó dài ít nhất ba bốn cây số và có lẽ rộng tám trăm mét. Chắc chắn rất tốt để câu cá, Peter nghĩ bụng và thầm mừng vì có mang theo cần câu và thiết bị câu cá. Peter không nhìn tha-1y ngôi nhà nào phía bên kia bờ hồ, mà chỉ thấy một khóm cây. Nhưng qua khỏi khóm cây là một tòa nhà trông giống tháp chuông nhà thờ cổ. Chắc chắn có người sống ở đó.
Sau khi băng qua cổng, Dusty dẫn ba thám tử vào một gian phòng rộng lớn dễ chịu có một lò sưởi rất đẹpvà những chiếc ghế bành tiện nghi.
- Chắc các cậu đói lắm phải không? Dusty hỏi.
- Chú đi guốc trong bụng cháu, Peter trả lời.
Dusty vỗ tay và ngay lập tức một người đàn ông Mê- hi- cô xuất hiện ở cuối phòng.
- Đây là Ascencion, Dusty thông báo. Ông là đầu bếp ở đây.
Dusty không thèm giới thiệu tên ba người khách. Ascencion khoảng năm mươi tuổi, to khỏe, tóc đen cứng, mặt mày đầy vết nhăn và rám nắng. Với đôi ủng cao bồi, quần jean và sơ mi bằng vải coton dày, trông ông giống nhân viên làm trang trại hơn là đầu bếp.
Dusty nói với Ascencion bằng tiếng Tây ban Nha rất nhanh, nhưng Hannibal hiểu được những từ "ăn sáng" và "ngay lập tức ". Ascencion gật đầu, nét mặt khinh khỉnh. Đôi mắt ông màu nâu sậm. Bob để ý thấy ông không bao giờ nhìn thẳng vào mặt Dusty. Sự căng thẳng giữa hai người khiến Bob nhớ đến sự cạnh tranh giữa các ngôi sao nhạc rock.
Là một đầu bếp giỏi, Ascencion nhanh chóng mang ra một dĩa trứng jambon to tướng, thịt bằm khoai tây và bánh mì nhỏ nóng giòn. Trong khi Peter và Bob ăn ngốn nghiến mọi thứ, Hannibal chỉ đụng đến món trứng jambon. Cũng may là chế độ ăn kiêng của Keil Halfebrot không cấm chất đạm.
Dusty cũng ngồi ở bàn dài với ba thám tử, nhưng không ăn gì. Ông có vẻ căng thẳng và luôn táy máy ruột bánh mì. Dường như ông đang nóng lòng muốn ba vị khách ăn xong để chuyển sang việc khác. Một việc gây lo âu cho ông.
- Ăn no chưa? Ông hỏi ngay khi Peter nuốt miếng cuối cùng.
- Dạ, no. Rất ngon, Peter trả lời.
Peter vẫn còn sức ăn thêm một dĩa nữa, nhưng Dusty đã phóng ra cửa.
- Đi! Ông kêu. Tôi sẽ dẫn các cậu đi tham quan trang trại.
Ra ngoài, Dusty lôi nhanh ba thám tử sang phía bên kia nhà, về một khu rào rộng lớn. Ở rìa cỏ, có một nhà chòi bằng gỗ.
- Các cậu sẽ thấy con burro của tôi! Dusty thông báo, rồi giục ba thám tử bước nhanh về phía nhà chòi.
Cả nhóm chưa đến nhà chòi, thì một con lừa nhỏ - Con vậy mà người Mê-hi-cô - gọi là "burro" - loạng choạng bước ra khỏi nhà chòi và bỏ đi với dáng bước sợ sệt.
Ngoại trừ một đường đen chắn ngang lưng và vai, con lừa có bộ lông nhạt đến nỗi gần như trắng. Nó cứ ngọ nguậy liên tục hai cái tai dài thòng và cái đuôi bù xù.
Hai chân trước nó bị dây cột nên mặc dù rất muốn bỏ trốn, nhưng nó chỉ có thể di chuyển từng bước nhỏ và sợ sệt
Peter, rất say mê thú vật, bước đến ngay. Nhưng khi Peter đưa tay đến để vuốt cổ con burro, Dusty ngăn cậu.
- Đừng đụng vào nó và đừng nói gì, Dusty khẽ ra lệnh cho ba thám tử; Nó còn nhỏ lắm. Chưa đầy hai tuổi. Và nó chưa thuần hóa.
Con lừa cái đã bước ra xa được vài mét đột ngột đá hai chân sau, như để cảnh cáo đừng đến gần nó.
- Có rất nhiều con lừa hoang sống trên núi. Con này lạc đến đất nhà tôi cách đây khoảng hai tháng và tôi quyết định giữ nó lại, Dusty giải thích. Tôi đặt tên nó là Blondie! Các cậu cũng dễ hiểu tại sao.
Dusty nhìn Peter.
- Bây giờ cậu có thể gọi nó thử, nếu cậu thích. "Cậu chỉ cần nói:"Blondie, lại đây." Để xem phản ứng nó thế nào.
BâY giờ hắn lại ra lệnh cho ta, Peter bực bội nghĩ bụng. Nhưng nó thấy thương con vật, Peter làm theo.
- Blondie, lại đây nào. Peter gọi bằng một giọng dịu dàng. lại đây đi.
Con lừa cái cúp tai thấp đến nỗi tai gần chạm cổ. Theo kinh nghiệm đã biết về ngựa, Peter hiểu rằng đó có nghĩa là sự dè dặt nghi ngờ. Hoặc sự giận dữ. Peter gọi nữa, nhưng con lừa chỉ cà nhắc bỏ đi xa hơn.
- Nói thử đi, Dusty nói với Bob.
- Để làm gì? Bob nhún vai hỏi. Nó không thèm đâu.
- Có thể cậu nói đúng, Dusty cố mỉm cười trả lời.
Rồi ông nhìn Hannibal.
- Cậu gọi thử đi nhé? Hannibal không thích thú vật lắm. cho dù con burro có đến với cậu hay không, cậu không quan tâm. Nhưng Hannibal thấy rõ rằng, xét theo ánh mắt lo âu của Dusty và cách ông chụp cánh tay Hannibal thật mạnh, việc này rất quan trọng đối với Dusty. Điều này đánh thức hẳn sự tò mò của Hannibal.
Hannibal vùng cánh tay ra, rồi gọi thầm:
- Lại đây, Blondie ơi...
Câu nói đơn giản này tạo một hiệu quả kinh ngạc. Cái đầu của con lừa cái quay lại ngay. Nó vừa nhìn thẳng về phía Hannibal, vừa rung hai tai và chĩa thẳng ra phía trước.
- Thật khó tin! Peter thốt lên.
- Nữa ddi! Dusty kích động thì thầm. Nói lại đi!
- Lại đây, Blondie!
Lần nàygio5ng nói của Hannibal mang âm điệu quan tâm hơn một chút.
Con lừa cái vùng vẫy với cái dây cột, cố bước thật nhanh về hướng Hannibal. Nó đứng lại cách Hannibal khoảng năm mươi centimét. Ở đó, nó thò cổ tới, tỳ nhẹ mũi vào ngực Hannibal.
- Nó phải lòng cậu rồi! Bob vỗ vai bạn và nói. Hannibal, cậu làm cách nào vậy? Nói có ba chữ, thế là nàng mê cậu như điên.
Hannibal bước lùi. Cậu bị bất ngờ bởi phản ứng của con lừa cái. Và lời trêu chọc của Bob khiến Hannibal lúng túng.
- cậu vuốt nó đi, Dusty khuyến khích rồi lại cầm cánh tay Hannibal. Ta hãy xem chuyện gì xảy ra khi cậu chạm vào nó.
Vì tò mò, Hannibal đưa tay ra để gãi cổ con lừa. hai tai dựng thẳng đứng, nó lại tiếp tục cạ mũi vào ngực Hannibal.
Dusty thả cánh tay Hannibal ra, nở một nụ cười rộng như một người vừa mới dành được giải độc đắc ở một cuộc thi truyền hình.
- Tôi dám cá nó sẽ để cho cậu cưỡi nó, Dusty khẳng định. Cậu đừng sợ. mặc dù còn nhỏ, nhưng nó vững vàng lắm rồi. Nó đủ sức chở cậu. Không có vấn đề gì.
Hannibal lưỡng lự. cậu không muốn leo lên con burro lắm. Nhưng sự kích động của Dusty đã làm nãy ra một loạt câu hỏi trong đầu hannibal. Có một chuyện xảy ra mà Hannibal không hiểu nổi. Mà là thám tử, hannibal phải xem xét mọi hướng tìm hiểu hiện ra trước mắt mình.
hannibal đưa chân qua lưng con burro đễ cưỡi nó. hai tai vẫn thẳng đứng, Blondie quay đầu lại cố nhìn Hannibal bằng đôi mắt to dịu dàng. Dường như nó thích ý nghĩ cho Hannibal cưỡi lưng nó. Nó tỏ ra đầy thiện chí!
- Cậu nói "tắc " đi! Dusty thì thầm.
Những từ này gợi nhớ cho Hannibal một điều gì đó.
- Tắc! Hannibal lập lại. Đi, Blondie ơi, tắc!
Hannibal buộc phải bám vào cổ con lừa cái để không bị mất thăng bằng té, trong khi nó vụng về ba_1t đầu chạy. Nhớ lại ta-1t cả, Hannibal quyết định thử nghiệm.
- Ô, Blondie! Hannibal nói. Ô!
Con burro dừng lại.
- Không còn gì nghi ngờ nữa, nó mê cậu rồi, Dusty tuyên bố trong khi Hannibal bước xuống khỏi lưng lừa.
- Ừ, đó là nhờ cái duyên ngầm của cậu, Peter bình luận với một nụ cười ở khóe môi. Cái duyên luôn tác dụng hữu hiệu đối với các nàng tóc vàng.
- Hay lắm, Hannibal nói. Có thể cháu làm cho con lừa nhớ đến một người nào đò, Hannibal nói tiếp và nhìn Dusty.
- Không thể được, Dusty lắc đầu nói. Con lừa hoang dã này rất sợ người khi nó lạc đến đây. Những con người duy nhất mà no1 gặp trong đời là Ascencion và tôi. Mà cậu không hề giống chúng tôi.
- Không, về ngoại hình cháu không hề giống, Hannibal thừa nhận.
Hannibal véo véo môi dưới, cái tật khi cậu đang cố gắng tìm hiểu một điều gì đó. Hannibal nói rằng làm như thể giúp cậu suy nghĩ.
Nửa giờ sau, Hannibal ngồi trên cái giường trong căn phòng rộng cùng Bob và Peter. Nhìn ra cửa sổ, thấy cánh đồng và nhà chòi. Con lừa cái lông trắng đứng gần hàng rào. Nó đang nhìn về hướng nhà và kêu những tiếng khẽ và ngắn, như để gọi Hannibal đến với nó.
- Blondie! Peter đang ráp cần câu la lên. Vợ của Dagobert trong truyện tranh. "Blondie" là một trong các lời giải của trò chơi ô chữ.
- Đúng, hannibal tán thành. Nhưng không chỉ mình Blondie. Còn nhiều manh mối khác.
- Manh mối nào? Bob đang tuôn đồ ra và hỏi.
Bob xếp quần jean cẩn thận trước khi cho vào ngăn kéo.
- Những manh mối giúp cho bọn mình hiểu tại sao cô nàng tóc vàng kia mê tít cậu hả? Hannibal hỏi lại.
Hannibal không thèm để ý đến lời trêu.
- Những từ mà Dusty vừa mới yêu cầu ta nói với con burro lúc nảy, đều tương ứng với đáp số trò chơi ô chữ.
- À, vậy hả? Peter ngạc nhiên. Từ nào?
Hannibal tựa lưng vào tường nhắm mắt lại. Rồi thám tử trưởng giải thích:
- Lại đây. Ở đâY. tắc. Mà Blondie đã tuân thủ mọi mệnh lệnh này.
Bob bước đến giường mình, ngồi xuống và chau mày.
- Hannibal, cậu đang nghĩ theo một hướng rất hay. vậy khi Peter gọi, thì Peter cũng dùng những từ đó, nhưng nó đâu thèm nghe.
- Mình biết, Hannibal thừa nhận. Mình biết là không thể có chuyện đó đươ(c, nhưng dường như con vật đó quen mình. Khi nghe giọng mình nó đã phản ứng ngay!
Chú thích:
1] Blondie; Blonde có nghĩa là cô gái tóc vàng
Tên này làm Bob nhớ đến một bộ phim cũ xem trên truyền hình.
- Humphrey Bogart và đồng bọn đã tìm ra kho báu Sierra Madre ở đó đúng không? Bob mỉm cười hỏi.
Như không hiểu rằng Bob nói đùa, Dusty lắc đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc.
- Kho báu Sierra Mardre chỉ là một bộ phim - ông phản đối. Trong dãy núi này làm gì có kho báu.
Bob trề môi nhìn Peter ngồi phía sau.
Ít lâu sau, xe đến trang trại. Một tòa nhà dài bằng gỗ không cao lắm trải dài trên một thảo nguyên rộng mênh mông và chạy dốc xuống một cái hồ. Dấu hiệu sự sống duy nhất thấy được là vài con ngựa đang gặm cỏ.
Peter nhìn hồ đoán nó dài ít nhất ba bốn cây số và có lẽ rộng tám trăm mét. Chắc chắn rất tốt để câu cá, Peter nghĩ bụng và thầm mừng vì có mang theo cần câu và thiết bị câu cá. Peter không nhìn tha-1y ngôi nhà nào phía bên kia bờ hồ, mà chỉ thấy một khóm cây. Nhưng qua khỏi khóm cây là một tòa nhà trông giống tháp chuông nhà thờ cổ. Chắc chắn có người sống ở đó.
Sau khi băng qua cổng, Dusty dẫn ba thám tử vào một gian phòng rộng lớn dễ chịu có một lò sưởi rất đẹpvà những chiếc ghế bành tiện nghi.
- Chắc các cậu đói lắm phải không? Dusty hỏi.
- Chú đi guốc trong bụng cháu, Peter trả lời.
Dusty vỗ tay và ngay lập tức một người đàn ông Mê- hi- cô xuất hiện ở cuối phòng.
- Đây là Ascencion, Dusty thông báo. Ông là đầu bếp ở đây.
Dusty không thèm giới thiệu tên ba người khách. Ascencion khoảng năm mươi tuổi, to khỏe, tóc đen cứng, mặt mày đầy vết nhăn và rám nắng. Với đôi ủng cao bồi, quần jean và sơ mi bằng vải coton dày, trông ông giống nhân viên làm trang trại hơn là đầu bếp.
Dusty nói với Ascencion bằng tiếng Tây ban Nha rất nhanh, nhưng Hannibal hiểu được những từ "ăn sáng" và "ngay lập tức ". Ascencion gật đầu, nét mặt khinh khỉnh. Đôi mắt ông màu nâu sậm. Bob để ý thấy ông không bao giờ nhìn thẳng vào mặt Dusty. Sự căng thẳng giữa hai người khiến Bob nhớ đến sự cạnh tranh giữa các ngôi sao nhạc rock.
Là một đầu bếp giỏi, Ascencion nhanh chóng mang ra một dĩa trứng jambon to tướng, thịt bằm khoai tây và bánh mì nhỏ nóng giòn. Trong khi Peter và Bob ăn ngốn nghiến mọi thứ, Hannibal chỉ đụng đến món trứng jambon. Cũng may là chế độ ăn kiêng của Keil Halfebrot không cấm chất đạm.
Dusty cũng ngồi ở bàn dài với ba thám tử, nhưng không ăn gì. Ông có vẻ căng thẳng và luôn táy máy ruột bánh mì. Dường như ông đang nóng lòng muốn ba vị khách ăn xong để chuyển sang việc khác. Một việc gây lo âu cho ông.
- Ăn no chưa? Ông hỏi ngay khi Peter nuốt miếng cuối cùng.
- Dạ, no. Rất ngon, Peter trả lời.
Peter vẫn còn sức ăn thêm một dĩa nữa, nhưng Dusty đã phóng ra cửa.
- Đi! Ông kêu. Tôi sẽ dẫn các cậu đi tham quan trang trại.
Ra ngoài, Dusty lôi nhanh ba thám tử sang phía bên kia nhà, về một khu rào rộng lớn. Ở rìa cỏ, có một nhà chòi bằng gỗ.
- Các cậu sẽ thấy con burro của tôi! Dusty thông báo, rồi giục ba thám tử bước nhanh về phía nhà chòi.
Cả nhóm chưa đến nhà chòi, thì một con lừa nhỏ - Con vậy mà người Mê-hi-cô - gọi là "burro" - loạng choạng bước ra khỏi nhà chòi và bỏ đi với dáng bước sợ sệt.
Ngoại trừ một đường đen chắn ngang lưng và vai, con lừa có bộ lông nhạt đến nỗi gần như trắng. Nó cứ ngọ nguậy liên tục hai cái tai dài thòng và cái đuôi bù xù.
Hai chân trước nó bị dây cột nên mặc dù rất muốn bỏ trốn, nhưng nó chỉ có thể di chuyển từng bước nhỏ và sợ sệt
Peter, rất say mê thú vật, bước đến ngay. Nhưng khi Peter đưa tay đến để vuốt cổ con burro, Dusty ngăn cậu.
- Đừng đụng vào nó và đừng nói gì, Dusty khẽ ra lệnh cho ba thám tử; Nó còn nhỏ lắm. Chưa đầy hai tuổi. Và nó chưa thuần hóa.
Con lừa cái đã bước ra xa được vài mét đột ngột đá hai chân sau, như để cảnh cáo đừng đến gần nó.
- Có rất nhiều con lừa hoang sống trên núi. Con này lạc đến đất nhà tôi cách đây khoảng hai tháng và tôi quyết định giữ nó lại, Dusty giải thích. Tôi đặt tên nó là Blondie! Các cậu cũng dễ hiểu tại sao.
Dusty nhìn Peter.
- Bây giờ cậu có thể gọi nó thử, nếu cậu thích. "Cậu chỉ cần nói:"Blondie, lại đây." Để xem phản ứng nó thế nào.
BâY giờ hắn lại ra lệnh cho ta, Peter bực bội nghĩ bụng. Nhưng nó thấy thương con vật, Peter làm theo.
- Blondie, lại đây nào. Peter gọi bằng một giọng dịu dàng. lại đây đi.
Con lừa cái cúp tai thấp đến nỗi tai gần chạm cổ. Theo kinh nghiệm đã biết về ngựa, Peter hiểu rằng đó có nghĩa là sự dè dặt nghi ngờ. Hoặc sự giận dữ. Peter gọi nữa, nhưng con lừa chỉ cà nhắc bỏ đi xa hơn.
- Nói thử đi, Dusty nói với Bob.
- Để làm gì? Bob nhún vai hỏi. Nó không thèm đâu.
- Có thể cậu nói đúng, Dusty cố mỉm cười trả lời.
Rồi ông nhìn Hannibal.
- Cậu gọi thử đi nhé? Hannibal không thích thú vật lắm. cho dù con burro có đến với cậu hay không, cậu không quan tâm. Nhưng Hannibal thấy rõ rằng, xét theo ánh mắt lo âu của Dusty và cách ông chụp cánh tay Hannibal thật mạnh, việc này rất quan trọng đối với Dusty. Điều này đánh thức hẳn sự tò mò của Hannibal.
Hannibal vùng cánh tay ra, rồi gọi thầm:
- Lại đây, Blondie ơi...
Câu nói đơn giản này tạo một hiệu quả kinh ngạc. Cái đầu của con lừa cái quay lại ngay. Nó vừa nhìn thẳng về phía Hannibal, vừa rung hai tai và chĩa thẳng ra phía trước.
- Thật khó tin! Peter thốt lên.
- Nữa ddi! Dusty kích động thì thầm. Nói lại đi!
- Lại đây, Blondie!
Lần nàygio5ng nói của Hannibal mang âm điệu quan tâm hơn một chút.
Con lừa cái vùng vẫy với cái dây cột, cố bước thật nhanh về hướng Hannibal. Nó đứng lại cách Hannibal khoảng năm mươi centimét. Ở đó, nó thò cổ tới, tỳ nhẹ mũi vào ngực Hannibal.
- Nó phải lòng cậu rồi! Bob vỗ vai bạn và nói. Hannibal, cậu làm cách nào vậy? Nói có ba chữ, thế là nàng mê cậu như điên.
Hannibal bước lùi. Cậu bị bất ngờ bởi phản ứng của con lừa cái. Và lời trêu chọc của Bob khiến Hannibal lúng túng.
- cậu vuốt nó đi, Dusty khuyến khích rồi lại cầm cánh tay Hannibal. Ta hãy xem chuyện gì xảy ra khi cậu chạm vào nó.
Vì tò mò, Hannibal đưa tay ra để gãi cổ con lừa. hai tai dựng thẳng đứng, nó lại tiếp tục cạ mũi vào ngực Hannibal.
Dusty thả cánh tay Hannibal ra, nở một nụ cười rộng như một người vừa mới dành được giải độc đắc ở một cuộc thi truyền hình.
- Tôi dám cá nó sẽ để cho cậu cưỡi nó, Dusty khẳng định. Cậu đừng sợ. mặc dù còn nhỏ, nhưng nó vững vàng lắm rồi. Nó đủ sức chở cậu. Không có vấn đề gì.
Hannibal lưỡng lự. cậu không muốn leo lên con burro lắm. Nhưng sự kích động của Dusty đã làm nãy ra một loạt câu hỏi trong đầu hannibal. Có một chuyện xảy ra mà Hannibal không hiểu nổi. Mà là thám tử, hannibal phải xem xét mọi hướng tìm hiểu hiện ra trước mắt mình.
hannibal đưa chân qua lưng con burro đễ cưỡi nó. hai tai vẫn thẳng đứng, Blondie quay đầu lại cố nhìn Hannibal bằng đôi mắt to dịu dàng. Dường như nó thích ý nghĩ cho Hannibal cưỡi lưng nó. Nó tỏ ra đầy thiện chí!
- Cậu nói "tắc " đi! Dusty thì thầm.
Những từ này gợi nhớ cho Hannibal một điều gì đó.
- Tắc! Hannibal lập lại. Đi, Blondie ơi, tắc!
Hannibal buộc phải bám vào cổ con lừa cái để không bị mất thăng bằng té, trong khi nó vụng về ba_1t đầu chạy. Nhớ lại ta-1t cả, Hannibal quyết định thử nghiệm.
- Ô, Blondie! Hannibal nói. Ô!
Con burro dừng lại.
- Không còn gì nghi ngờ nữa, nó mê cậu rồi, Dusty tuyên bố trong khi Hannibal bước xuống khỏi lưng lừa.
- Ừ, đó là nhờ cái duyên ngầm của cậu, Peter bình luận với một nụ cười ở khóe môi. Cái duyên luôn tác dụng hữu hiệu đối với các nàng tóc vàng.
- Hay lắm, Hannibal nói. Có thể cháu làm cho con lừa nhớ đến một người nào đò, Hannibal nói tiếp và nhìn Dusty.
- Không thể được, Dusty lắc đầu nói. Con lừa hoang dã này rất sợ người khi nó lạc đến đây. Những con người duy nhất mà no1 gặp trong đời là Ascencion và tôi. Mà cậu không hề giống chúng tôi.
- Không, về ngoại hình cháu không hề giống, Hannibal thừa nhận.
Hannibal véo véo môi dưới, cái tật khi cậu đang cố gắng tìm hiểu một điều gì đó. Hannibal nói rằng làm như thể giúp cậu suy nghĩ.
Nửa giờ sau, Hannibal ngồi trên cái giường trong căn phòng rộng cùng Bob và Peter. Nhìn ra cửa sổ, thấy cánh đồng và nhà chòi. Con lừa cái lông trắng đứng gần hàng rào. Nó đang nhìn về hướng nhà và kêu những tiếng khẽ và ngắn, như để gọi Hannibal đến với nó.
- Blondie! Peter đang ráp cần câu la lên. Vợ của Dagobert trong truyện tranh. "Blondie" là một trong các lời giải của trò chơi ô chữ.
- Đúng, hannibal tán thành. Nhưng không chỉ mình Blondie. Còn nhiều manh mối khác.
- Manh mối nào? Bob đang tuôn đồ ra và hỏi.
Bob xếp quần jean cẩn thận trước khi cho vào ngăn kéo.
- Những manh mối giúp cho bọn mình hiểu tại sao cô nàng tóc vàng kia mê tít cậu hả? Hannibal hỏi lại.
Hannibal không thèm để ý đến lời trêu.
- Những từ mà Dusty vừa mới yêu cầu ta nói với con burro lúc nảy, đều tương ứng với đáp số trò chơi ô chữ.
- À, vậy hả? Peter ngạc nhiên. Từ nào?
Hannibal tựa lưng vào tường nhắm mắt lại. Rồi thám tử trưởng giải thích:
- Lại đây. Ở đâY. tắc. Mà Blondie đã tuân thủ mọi mệnh lệnh này.
Bob bước đến giường mình, ngồi xuống và chau mày.
- Hannibal, cậu đang nghĩ theo một hướng rất hay. vậy khi Peter gọi, thì Peter cũng dùng những từ đó, nhưng nó đâu thèm nghe.
- Mình biết, Hannibal thừa nhận. Mình biết là không thể có chuyện đó đươ(c, nhưng dường như con vật đó quen mình. Khi nghe giọng mình nó đã phản ứng ngay!
Chú thích:
1] Blondie; Blonde có nghĩa là cô gái tóc vàng
Danh sách chương