Nam nhân kia rồi cũng chỉ có thể lúng túng mà móc ra từ trong người ra vài đồng vàng, sau đó mặt mày khó coi nhìn Hoàng Phương Linh. “Tôi chỉ có 12 vàng 63 bạc 94 đồng. Đây là tất cả tích góp của tôi rồi. Bán cho tôi được không?”

Hoàng Phương Linh nhìn hắn, sau đó không chút vô tình bơ hắn.

Bàn tay nam nhân nắm chặt, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.

“Keng.” Đột ngột 8 đồng vàng được ném đến, nam nhân đưa tay nắm lấy. Hắn kinh ngạc nhìn về phía cô gái kia. Tại sao cô lại đột ngột cho tiền một kẻ không quen không biết chứ? Hoàng Phương Linh dường như cũng có chút bất ngờ, đôi mắt sắc lạnh chiếu một tia về phía cô gái kia.

Tiểu Sắc sau một phút xung động, đột ngột bị mọi người chiếu tướng thì giật mình chớp mắt một cái, hơi hơi ngượng ngùng rời đi, không hề nhận ra ánh mắt sâu thẳm của Hoàng Phương Linh và Thiên Vũ.

Chờ cho đến khi nam nhân kia cắn răng mua xong skill, Hoàng Phương Linh mở miệng nói. “Có vẻ như pháp sư mấy cô sắp có một nhân vật lợi hại tân sinh nhỉ. Một người mới lv 8 ở cái làng nghèo rớt mồng tơi này mà tài sản có vẻ như còn không dừng lại ở 30 vàng. Khả năng kiếm tiền kia, quả thực giống như là trong truyền thuyết đi ra đi.”

Thiên Vũ lấy ra một ấm trà, rót cho mình một cốc, sau đó đưa thêm một cốc nữa cho Hoàng Phương Linh.

“Ai biết được đây. Nhân sinh nhiều lúc như trò đùa, là Thần Long đỉnh thiên lập địa hay là giun đất mặc người dẫm đạp, không phải cần phải chờ 10, 20 năm nữa hay sao?”

“Tuy nhiên tôi cần phải công nhận, bộ đồ bạc trên người con bé đó rất đẹp nha, không có nó tôi cũng không có chém mạnh tay như vậy.”

“Ha ha, còn tôi thì nhìn thấy ánh mắt thông cảm của cô ta với tên nhóc kia, cho nên lật giá lên gấp 4 lần tôi định bán đây mà. Tôi đâu có đen tối như cô, bán đắt thì cùng lắm 5 vàng là cùng. Cái nghề sát thủ này khổ lắm, ít ra cũng nên thương cảm cho lũ nhỏ một ít.”

“Đồ gian thương, sao cô không đi làm thương nhân mà lại đi làm sát thủ nhỉ?”

“Cô cũng vậy, ha ha...”

“Ha ha ha...”

...

Nanami mỉm cười nói. “Thôn trưởng không ở đây, cho nên tôi sẽ giao nhiệm vụ cho cô. Đi ra cánh đồng tìm và diệt 20 con Ngân Lang, đem 1 chiếc tai của chúng về để giao nhiệm vụ nhé.”

Tiểu Sắc “ di” một tiếng. “Hình như thiếu một ít nhiệm vụ phải không?” Theo như trí nhớ của cô thì nhiệm vụ đánh sói này phải sau 4, 5 cái nhiệm vụ nữa cơ mà.”

“Cô đã lv 8 rồi, làm sao lại để cô đi đánh ong hay đánh chó đây.” Nanami cong mắt cười. “Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này và đưa cho tôi thì cô có thể từ cổng truyền tống đi đến thành Moles.”

“Cảm ơn cô.” Tiểu Sắc mỉm cười chào Nanami, sau đó đi ra cổng làng. Cô nhìn xung quanh, mọi chuyện đã trở về như quỹ tích bình thường. Có vẻ như sau 1 đêm không có động tĩnh gì, mọi người đã yên tâm mà cho rằng Vua thỏ kia không tập kích làng nữa.

Tất nhiên, chẳng ai biết cô đã làm thịt nó rồi.

...

“Hỏa cầu mini!” Tiểu Sắc giơ lên cây pháp trượng, to tiếng hô lên. Một hỏa cầu to bằng quả bóng xuất hiện trên đỉnh pháp trượng, cuồng bạo nện lên trên cơ thể con sói - Ngân Lang.

- 805 Chữ số đỏ lòm hiện ra trên đỉnh đầu con sói, cột máu của nó tụt đi 2/3.

Cây pháp trượng tăng lv Hỏa cầu mini lên thành lv 5, kết hợp với M.ATK của cô tạo ra khoảng hơn 1000 dame, sau khi trừ đi M.DEF của con sói, thì gây ra khoảng 800 dame, lấy đi 2/3 HP của nó.

Quái lv 8 có khoảng 1200 HP, thật trâu bò! Nếu không có cây gậy phép với bộ áo này, không biết cô sẽ còn khổ sở đến mức nào với nó nữa.

Thật kì quái, đám quái này nó quá trâu bò, cô nhớ rằng Thần thuật sư Tiểu Sắc của cô khi làm nhiệm vụ tân thủ chỉ với một bồ tân thủ trắng tinh, vẫn làm một cách rất dễ dàng mà không gặp một chút áp lực nào. Đúng vậy, với cái chỉ số bèo bọt nát từ trên xuống dưới kia! Tiểu Sắc mơ hồ cảm nhận được một chút ít áp lực đến từ hư không. Chỉ sợ, thế giới này đã nguy hiểm hơn biết bao nhiêu lần so với game của cô trước kia.

“Chặn nó lại! Đừng để nó cắn A Phiến! A Mộc kéo hắn vào bên trong đi, đừng để hắn bị tấn công một lần nữa, HP của hắn không đủ chịu đựng đâu!” Bên cạnh Tiểu Sắc, một đám 5 người đang ồn ào vây quanh 1 con sói, trong đó có một người sắc mặt tái xanh đang được lôi vào phía sau tránh đi đòn tấn công của Ngân Lang. Tiểu Sắc tinh ý nhìn ra cột máu của hắn chỉ còn có một lớp da nữa, một cái vuốt sói đi qua là sẽ ngủm củ tỏi.

Cô gái tên là A Mộc đang thút thít dùng skill của Thần thuật sư lv 5: Hồi xuân thuật hồi HP lại cho hắn, thế nhưng bởi vì đẳng cấp quá thấp, chỉ có thể từ từ kéo HP của hắn ra khỏi vạch đỏ nguy hiểm.

“Bảo vệ A Mộc và A Phiến! Mọi người cố gắng chống đỡ!” Nam nhân có vẻ là đầu lĩnh gào lên, 3 người tạo ra một bức tường thịt, che chở cho 2 người phía sau.

Tiểu Sắc nhìn cột máu bấp bênh của bọn họ cũng lo lắng thay cho bọn họ. Quả thật, người của thế giới này soát quái luôn đi theo đội ngũ, có vẻ như quái vật của thế giới này vô cùng mạnh mẽ a!

(Từ bây giờ sẽ gọi tất cả là Chức nghiệp giả.)

Đột ngột, 3 con sói xuất hiện phía sau lưng đội ngũ kia, hằm hè xông thẳng về phía họ. Ngân Lang là dạng quái chủ động công kích, bình thường trong game chẳng có vấn đề gì, bước ra ngoài đời thực, thậm chí có thể tạo ra những tình huống nguy cấp vô cùng.

A Phiến kia đang thở dốc mệt mỏi nhìn thấy thế thì đồng tử co rút, bàn tay ngã xuống, nhắm mắt lại chờ chết.

A Mộc rơi xuống hai giọt nước mắt, nắm chặt lấy một bàn tay của A Phiến, dốc hết sức hồi phục một chút HP của hắn trong tuyệt vọng.

===

Thế giới này không có phép hồi sinh, mọi người biết đấy...

Tất nhiên, Tiểu Sắc có phép Hồi sinh, thế nhưng cái giá để hồi sinh người chết rất đắt.

Chương sau Tiểu Sắc sẽ có người đồng đội đầu tiên. Còn về việc hắn có phải nam chủ hay không:3 ai biết a ^.^
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện