Cơ thể Oa Oa đang có từng luồng khói đen bốc lên, chẳng những như vậy, gương mặt của nó cũng xuất hiện thay đổi, gương mặt vốn nhân hóa bỗng nhiên mơ hồ, biến thành nước xoáy màu đen, vô cùng kỳ lạ.

“Ăn sạch, ăn sạch, ăn sạch...” Oa Oa không ngừng lặp lại hai chữ “ăn sạch”, đôi mắt không còn con ngươi nhìn chằm chằm bé gái cách không xa.

“Ăn tao? Mày cũng không sợ chống đỡ chết luôn.” Bé gái khinh thường nói.

Là pháp khí của vu sư, búp bê vu cổ có năng lực chiếm đoạt linh hồn và tiêu hóa hấp thu, nhưng thật ra những năng lực này đều quyết định bởi năng lực của chủ nó. Năng lực của chủ càng mạnh, sức chiếm đoạt của búp bê vu cổ lại càng mạnh, tốc độ tiêu hóa hấp thu cũng càng nhanh.

Bé gái đã gặp Vu Miểu Miểu, cô đúng là một vu sư có tu vi mạnh, nhưng muốn chiếm đoạt một tướng quỷ như nó, bây giờ búp bê không làm được.

“Ăn sạch, ăn sạch...” Oa Oa vốn nghe không hiểu lời giễu cợt của bé gái, lúc này trong lòng nó chỉ có tức giận, đó là một loại cảm xúc mạnh mẽ mà trước nay nó chưa lĩnh hội. Loại tâm trạng này bảo với nó, phải bất cần ăn sạch hồn thể đáng ghét trước mặt.

Oa Oa giẫm chân nhỏ, cả người nhào về phía bé gái, ánh mắt của bé gái rét lạnh, ống tay áo tung bay, liên tiếp hất ra năm sáu lưỡi đao do quỷ khí hóa thành. Nhưng động tác của Oa Oa vô cùng nhanh nhẹn, tránh né xê dịch trên không trung, lúc rơi xuống đất, lúc đạp bức tường, “soạt soạt soạt” mấy cái, dứt khoát tránh tất cả lưỡi đao, ngay cả vạt áo cũng không hề bị dính.

“Mẹ nó, đó là thuật cổ vũ.” Quỷ sai số một trợn mắt hốc mồm nhìn cảnh này.

“Đây thật sự là pháp khí huyền môn sao?” Quỷ sai số hai cũng đầy vẻ khó tin.

“Đương nhiên rồi, Oa Oa là pháp khí của vu sư.” Liễu Mị Nhi thấy có thể xoay chuyển, trên mặt tràn đầy vui mừng.

Tổ hai quỷ sai nhìn nhau một cái, đều thấy được kinh ngạc từ trong mắt nhau: Pháp khí của vu sư lại mạnh mẽ như vậy?!

Là quỷ sai, thường ngày lúc bọn họ gọi hồn ít nhiều cũng sẽ tiếp xúc với tổ chức huyền môn của trần gian, cho nên cũng hiểu đôi chút về bè cánh của huyền môn. Bè cánh vu sư này, bọn họ từng thấy trong sách huấn luyện Cương Tiền, nhưng bởi vì truyền thừa gần như đoạn tuyệt, lúc thi công chức chỉ giới thiệu sơ lược về phe vu sư. Cho nên bọn họ biết có một bè cánh như vu sư, nhưng mà lại không biết rõ năng lực cụ thể. Nếu không, lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy búp bê vu cổ, thì có thể nhận ra nó là pháp khí của vu sư.

Nhưng pháp khí chính là pháp khí, bình thường mà nói, chỉ dưới sự điều khiển của chủ nhân thì pháp khí mới có thể phát huy thực lực mạnh mẽ, nhưng mà pháp khí trước mặt này là sao? Rõ ràng chủ nhân không ở đây, nó lại vẫn có thể tự chiến đấu, còn có sức chiến đấu lớn mạnh như thế.

Nếu đây là thật, một tộc vu sư ghê gớm như vậy, sao lại gần như đứt truyền thừa, không nên thống trị huyền môn sao? Oa Oa là thông qua chiếm đoạt ác quỷ để lớn lên, mà mỗi ác quỷ nó chiếm đoạt cũng có thể lấy được một chút hồn lực và ký ức từ trên người ác quỷ, mà trong những ký ức này ít nhiều cũng sẽ có chút kỹ năng. Ví dụ như “tài tiếp khách” của Liễu Mị Nhi, “học vấn dày công rèn luyện” của quỷ công tử, mà thuật vu cổ Oa Oa vừa sử dụng, chính là ký ức của một con ác quỷ nào đó từng bị nó cắn chết để lại cho.

Oa Oa thích nhất là ký ức mới hấp thu, mỗi lần được ký ức và lời thoại mới, nó sẽ luôn luyện đi luyện lại không ngừng, cũng rất ít dùng tiếp bài học trước đó, nhưng không cần không có nghĩa là nó quên. Nó giống như một máy chứa số liệu ký ức rất lớn, vào lúc cần thì có thể đọc khi có thể.

Rõ ràng bé gái cũng không ngờ một con búp bê vu cổ mất chủ nhân có hành động nhanh nhẹn như vậy, nhất thời không để ý, lại để nó đến gần người. Mà lúc này Oa Oa chỉ có một suy nghĩ, đó chính là ăn bé gái trước mắt, cho nên giây phút nó ép tới gần thì hung dữ há miệng, vững vàng cắn lên cánh tay vung ra của bé gái.

“Á, đau quá, nhả ra.” Bé gái bỗng nhiên hét thảm, dường như nó rất sợ đau, cả cơ thể cũng đang chống sự: “Đau quá, đau quá, mày buông ra.”

Oa Oa nào sẽ nhả, cắn phải gọi là chặt, cho dù bé gái vẫy cánh tay thế nào, kéo người nó ra thế nào, thì nó vẫn cắn không buông. Thậm chí dùng cả bốn chân, trực tiếp bám trên người bé gái, dùng hành động thể hiện quyết tâm của mình.

“Xoáy nước, hình như xoáy nước âm khí nhỏ đi rồi.” Quỷ sai số một bỗng nhiên nhận ra gì đó.

“Là búp bê vu cổ đó, nó đang chiếm đoạt sức mạnh của tướng quỷ, cho nên xoáy nước âm khí nhỏ đi.” Quỷ sai số hai nói.

Mặc dù Liễu Mị Nhi không hiểu lắm, nhưng cô ta có thể hiểu sự mạnh mẽ của Oa Oa, lập tức trừng lớn đôi mắt, gần như hiện ánh sáng: Oa Oa thật lợi hại, vậy mà đánh thắng được tướng quỷ.

“Oa Oa, nhả ra, đừng ăn nữa.” Mà lúc này quỷ công tử lại thay đổi sắc mặt, chỉ vì cùng lúc Oa Oa chiếm đoạt tướng quỷ, khí đen trên người nó trở nên dày đặc hơn.

Lúc đầu chỉ có chút xíu khí đen hiện ra không ngừng, nhưng Oa Oa của bây giờ, theo sức mạnh cắn nuốt càng ngày càng nhiều, cả người gần như đều sắp bao phủ trong khí đen.

Bé gái đó không biết làm sao, vẻ mặt vốn hung ác ngang ngược bỗng nhiên đổi thành sợ hãi, dáng vẻ cũng không nham hiểm cay độc như trước, giống như chỉ là một đứa trẻ bảy tám tuổi đơn thuần: “Á á, đau quá, đau quá, Na Na đau quá, mẹ cứu con, anh cứu em, bố cứu con. Đừng giết tôi, đừng giết tôi, tôi sẽ ngoan ngoãn, hic hic hic...”

Quỷ công tử cũng hơi kinh ngạc về sự thay đổi của cô bé, nhưng cũng không để ý nhiều, anh ta chỉ chuyên tâm muốn kéo Oa Oa vẫn còn đang chiếm đoạt hồn lực của bé gái ra. Oán khí của tướng quỷ thật sự quá nặng, hôm nay Oa Oa lại cắt liên lạc với vu sư, mất đi năng lực lọc sạch những oán khí này, linh hồn của bản thân Oa Oa đang bị oán khí của tướng quỷ nhiễm bẩn.

Hơn nữa, dường như bé gái trước mắt vì rơi vào trong sợ hãi nào đó mà trở nên khác thường, không biết lúc nào sẽ tỉnh, nhưng cho dù nó không tỉnh, cứ đứng đó để Oa Oa chiếm đoạt, không bao lâu nữa, Oa Oa cũng sẽ vì cắn nuốt quá nhiều hồn lực, cuối cùng hồn phách của bản thân sẽ không chống đỡ được nữa.

Nhưng mà lúc này Oa Oa đã không nghe thấy giọng nói bên ngoài, trong suy nghĩ của nó chỉ có một khái niệm “ăn”, nó muốn ăn hồn phách đáng ghét lớn mạnh trước mặt.

Nếu như Vu Miểu Miểu không cắt liên lạc với Oa Oa, nó sẽ phải chịu hạn chế của Vu Miểu Miểu, biết một hơi không ăn được hồn phách lớn mạnh như vậy, cũng sẽ không xuất hiện suy nghĩ ăn tươi nuốt sống bé gái. Nhưng lúc này Oa Oa mất liên lạc với Vu Miểu Miểu, nó không có hạn chế, cũng không có cảm giác, chỉ còn lại bản năng chiếm đoạt. Bản năng của búp bê vu cổ, chính là chiếm đoạt những hồn thể khác để bồi bổ cho mình.

Quỷ công tử định kéo Oa Oa ra, nhưng mà Oa Oa cắn thật sự quá chặt, anh ta kéo thế nào cũng không nhúc nhích. Mà hành động này của anh ta, dường như cũng chọc giận Oa Oa, nó trong chiếm đoạt bỗng nhiên giơ tay, chợt đẩy về phía quỷ công tử. Quỷ công tử hoàn toàn không ngờ Oa Oa sẽ làm anh ta bị thương, bị đẩy bay ra ngoài ba bốn mét.

Anh ta không thể tin nhìn Oa Oa đã bị khí đen quanh quẩn, sợ hãi trong lòng gần như sắp thực chất hóa.

Oa Oa, đã không nhận ra anh ta nữa.

Đúng vậy, nếu như Oa Oa còn nhận ra anh ta, vốn không thể nào ra tay làm hại anh ta.

Liễu Mị Nhi cũng sợ hết hồn: “Xảy ra chuyện gì, sao Oa Oa lại ra tay làm hại Nguyên công tử.”

“Meo?!” Trong mắt mèo mun cũng thoáng qua vẻ lo lắng.

“Mặc dù không biết pháp khí của vu sư làm sao, nhưng linh hồn trong búp bê vu cổ này đang bị oán khí làm bẩn.” Quỷ sai số một nói.

“Tiếp tục như vậy, chưa cắn nuốt hết tướng quỷ, có lẽ búp bê này đã sắp biến dị.” Quỷ sai số hai đầy vẻ lo lắng.

Bỗng nhiên, trong biệt thự chợt trở nên yên tĩnh, tiếng kêu đau thảm thiết của bé gái đột nhiên biến mất không còn. Quỷ công tử run rẩy trong lòng, ngước mắt nhìn, quả nhiên thấy bé gái vừa còn đắm chìm trong sợ hãi đã lấy lại tinh thần, đang lạnh lùng nhìn chằm chằm búp bê.

“Vậy mà các người đều muốn giết tôi, vậy các người đều chết đi!” Bé gái gào thét, quỷ khí to lớn ngưng tụ, thậm chí lấy ra quỷ khí trong ấn quỷ, nó không lợi dụng luồng quỷ khí này đánh văng búp bê trên cánh tay, mà nó điều động quỷ khí to lớn tuôn đến cánh tay, chủ động cho ăn.

“Ăn, ăn, tao cho mày ăn no, ha ha ha ha...”

Quỷ công tử nào vẫn không hiểu, bé gái này muốn để Oa Oa nổ tung.

“Oa Oa.” Quỷ công tử ngưng khí thành kiếm, chém về phía cánh tay của bé gái, định chặt cánh tay của bé gái xuống.

“Cút!” Bé gái giận dữ quát, vung tay phải lên, ấn quỷ xoay tròn trên không trung, đánh mạnh về phía quỷ công tử.

Giây phút hồn thể của quỷ công tử đang bị ấn quỷ va chạm, tựa như bị một ngọn núi lớn đè xuống ngay đầu, mất đi tất cả sức chống cự, hơn nữa quỷ khí trên người anh ta, cũng đang bị ấn quỷ chiếm đoạt hấp thu.

Oa Oa, cho dù là lúc này, ánh mắt của quỷ công tử vẫn nhìn về phía Oa Oa không ngừng hắc hóa, vùng vẫy muốn qua đó.

“Nguyên công tử...” Liễu Mị Nhi sợ hãi kêu muốn chạy qua.

“Đừng đi, đó là ấn quỷ, cách gần thì tất cả hồn ma cũng sẽ bị nó ảnh hưởng. Hình như Nguyên công tử này vẫn chưa ngưng tụ ấn quỷ, cho dù cùng là tướng quỷ, thực lực cũng vẫn kém.”

“Búp bê vu cổ cũng không xong rồi, tiếp tục như vậy nữa, cho dù không hắc hóa cũng sắp bị nổ tung rồi.” Quỷ sai số hai nhìn xoáy nước âm khí bắt đầu thay đổi cực lớn mà lo lắng nói: “Nó không phải pháp khí sao? Chủ của nó đâu? Vu sư ở đâu?”

Đúng vậy, vu sư ở đâu?

Thật ra lúc này Vu Miểu Miểu đã tới ngoài vòng biệt thự, nhưng có vô số quỷ binh, đã vây biệt thự chật như nêm cối. Hơn nữa dưới tác dụng của ấn quỷ, còn có hồn ma liên tục tụ đến, bên trong không chỉ có hồn người, còn có hồn động vật trong rừng.

“Tướng công, anh đợi trong xe, đừng ra ngoài, em đi tìm Oa Oa.” Gần như vào lúc Quý Lãng dừng xe, Vu Miểu Miểu đã đẩy cửa xe ra chạy xuống.

“Cút ngay!” Vu Miểu Miểu vận chuyển vu lực quanh người, một chân đạp bay hai ác quỷ cách gần cô. Nhưng mặc dù thực lực của cô mạnh hơn nữa, cũng không thể ngăn cản quá nhiều ác quỷ ngoài biệt thự, Vu Miểu Miểu vừa đánh vừa đi về trước, nhưng trong chốc lát cũng không thể đến gần biệt thự.

Phải nhanh chóng đi vào, mau tụ họp vói Oa Oa.

Ánh mắt Vu Miểu Miểu lạnh lẽo, cô chợt cắn ngón tay, dùng máu tươi vẽ một trận pháp ở lòng bàn tay, sau đó đè bàn tay xuống đất: “Trận tụ hồn.”

Trong phút chốc, bảy tám ác quỷ xung quanh không chịu khống chế bị trận tụ hồn hấp thu, tựa như bị sức mạnh vô hình nào đó trói lại, không thể động đậy.

Mà Quý Lãng, trong giây phút nhìn thấy Vu Miểu Miểu cắn ngón tay, chân mày chau mạnh lại. Anh đẩy cửa xe ra, muốn xuống xe đi giúp đỡ.

“Tướng công, anh đừng xuống.” Lúc này Vu Miểu Miểu vẫn không quên ngăn cản Quý Lãng.

Bàn chân đã bước ra của Quý Lãng cứng đờ, anh nhìn Vu Miểu Miểu trước mặt chiến đấu trong đám ác quỷ, vì tiết kiệm thời gian nhanh chóng tiến vào biệt thự mà không ngừng dùng máu tươi vẽ trận, hai tay chợt nắm chặt.

“Vu sư, cô nhanh chóng vào biệt thự.” Người của hiệp hội hô.

Tất nhiên người hiệp hội đi theo cũng đã xuống xe chiến đấu, bọn họ nhận được chỉ thị của trưởng lão hiệp hội, sau khi đến đại bản doanh của tướng quỷ phải ra sức giúp Vu Miểu Miểu thu hồi búp bê vu cổ. Bởi vì chỉ có thu hồi búp bê vu cổ, vu sư mới có thể đánh một trận với tướng quỷ, mới có thể chống đỡ đến hiệp hội cứu viện tới.

Ba thành viên của hiệp hội, ra sức giúp Vu Miểu Miểu ngăn cản ác quỷ, muốn giảm bớt áp lực của Vu Miểu Miểu, nhưng khổ nỗi ác quỷ bên ngoài thật sự quá nhiều. Lại còn chịu sự ảnh hưởng của ấn quỷ, từng tên mù quáng mất lý trí, ngay cả đe dọa cũng không làm được.

Ngay cả người của hiệp hội cũng đang giúp Miểu Miểu, chẳng lẽ mình chỉ có thể nhìn như vậy sao?

Quý Lãng nhìn sâu vào biệt thự, sau đó yên lặng thu chân trái đã bước ra, thậm chí còn đóng cửa chỗ lái. Sau đó, anh thừa dịp Vu Miểu Miểu vỗ trận tụ hồn về phía mặt đất lần nữa, sức mạnh Mộng Yểm hóa ra một bóng đen, vượt qua bầy quỷ và ba thành viên của hiệp hội, bay thẳng vào biệt thự.

Bầy quỷ gần như không có phản ứng với bóng đen, nhưng mà ba thành viên của hiệp hội lại nhìn thấy.

Đó là cái gì?

Ba người sửng sốt, sau đó gần như theo bản năng đều nhìn về phía sau lưng, sau lưng bọn họ, dường như chỉ có... Quý Lãng?!

Mà Vu Miểu Miểu, lúc đang dùng trận tụ hồn bao vây một đám quỷ lần nữa, lại xông về phía trước một khoảng, trong thời gian này không hề nhận ra khác thường.

Tốc độ của bóng đen cực nhanh, đảo mắt đã tiến vào phòng khách của biệt thự.

“Oa Oa.”

Vừa vào cửa, bóng đen đã nghe thấy quỷ công tử hoảng sợ gào thét, anh ngước mắt nhìn, vất vả lắm mới nhìn thấy búp bê vải đang gặm cắn cánh tay của bé gái trong một đống khí đen.

“Xảy ra chuyện gì?” Bóng đen lao đến trước người quỷ công tử.

Quỷ công tử sửng sốt, sau đó lại cảm thấy giọng nói này hơi quen thuộc, chần chừ kêu: “Anh... anh Quý?!”

“Oa Oa sao thế?” Bóng đen là phân thân do Quý Lãng dùng sức mạnh Mộng Yểm tách ra, anh không thể lấy hình dạng này giúp đỡ Vu Miểu Miểu ở bên ngoài, cũng chỉ có thể nhân lúc Vu Miểu Miểu không chú ý tiến thẳng vào biệt thự, giúp Vu Miểu Miểu đưa Oa Oa ra ngoài.

“Anh tới rồi, có phải vu sư cũng tới không. Oa Oa, oa oa bị nhiễm bẩn, mau tách nó và tướng quỷ ra, đưa Oa Oa cho vu sư.” Quỷ công tử dùng tốc độ nhanh nhất nói rõ tình huống.

Quý Lãng do dự nhìn về phía ấn quỷ ở đỉnh đầu quỷ công tử.

“Không cần để ý tới tôi, Oa Oa nuốt nữa sẽ nổ tung mất.” Quỷ công tử lo lắng nói.

Nghe vậy, Quý Lãng không do dự nữa, nghiêng người một cái, đến gần bé gái.

Bé gái nhìn thấy bóng đen tới, giơ tay lên lập tức vung một đòn về phía bóng đen do Quý Lãng hóa thân, nhưng mà một đòn nó vung ra, lại giống như đánh lên bông vải. Ánh sáng vàng trong mắt bé gái lóe lên, lúc muốn ngưng tụ sức mạnh lớn mạnh hơn nữa, Quý Lãng bỗng lên tiếng.

“Nhóc không thể làm tôi bị thương.” Quý Lãng nói: “Sức mạnh Mộng Yểm là thể tập hợp của tất cả năng lượng phụ, tất cả sức mạnh nhóc dùng trên người tôi, cũng sẽ bị tôi hấp thu, tăng tốc sự thức tỉnh của tôi. Tôi không muốn thức tỉnh quá nhanh, cho nên, đừng tìm chết.”

Bé gái bị giọng nói lạnh như băng của Quý Lãng hù dọa, hành động ngưng tụ quỷ khí cũng dừng lại, nó trơ mắt nhìn bóng đen đến gần, sau đó giơ tay chộp búp bê trên cánh tay nó.

Quý Lãng kéo, Oa Oa không nhả ra.

Quý Lãng tăng thêm chút sức lực rồi kéo, Oa Oa vẫn không nhả ra.

Quý Lãng cau mày, sức mạnh Mộng Yểm xông ra, toàn bộ bao lấy cơ thể Oa Oa, sau đó lại dùng sức kéo, cuối cùng lôi Oa Oa xuống.

“Ăn sạch, ăn sạch, ăn sạch...” Buông miệng ra, miệng trống không, Oa Oa lại lặp lại lời thoại “ăn sạch”.

“Oa Oa.” Quý Lãng lên tiếng gọi Oa Oa.

“Ăn sạch, ăn sạch...” Oa Oa lúc này, trong lòng chỉ có dục vọng chiếm đoạt.

“Oa Oa bị nhiễm bẩn rồi, mau đi tìm vu sư.” Quỷ công tử thấy Quý Lãng không động đậy, bèn vội vàng hô to, muộn một phút, Oa Oa sẽ bị nhiễm bẩn dữ dội hơn một phần a...

Tìm Miểu Miểu sao?

Oa Oa đã thành như vậy, nếu muốn lọc sạch chắc chắn tiêu hao không nhỏ. Nghĩ đến sắc mặt tái nhợt của Vu Miểu Miểu, Quý Lãng có hơi không đưa Oa Oa như vậy cho Vu Miểu Miểu.

Nhìn Oa Oa hắc hóa trong tay, Quý Lãng bỗng có suy nghĩ, anh đã từng rút oán khí từ trong người dì nhỏ của Đông Vĩnh Nguyên, có lẽ chắc có thể rút của Oa Oa ra.

Mà gần như trong giây phút suy nghĩ của anh xuất hiện, khí đen quanh quẩn khắp người Oa Oa đã bắt đầu tự động bị sức mạnh Mộng Yểm trên người anh đồng hóa, mà khí đen càng ngày càng ít, sự vùng vẫy của Oa Oa cũng càng ngày càng nhỏ, sau đó gương mặt mơ hồ lại rõ ràng, đôi mắt như xoáy nước màu đen lấy lại thần thái.

Oa Oa tỉnh lại trừng mắt nhìn, nhìn thấy bóng đen nắm mình, sau đó kích động kêu “a a”, bởi vì nó nhận ra sức mạnh này: “Bố.”

Nghe thấy tiếng gọi của Oa Oa, vẻ mặt của Quý Lãng không tự chủ dịu xuống, mặc dù chỉ là một bóng đen, không thấy rõ vẻ mặt lắm, nhưng từ trong hơi thở êm dịu có thể cảm nhận được vẻ mặt dịu dàng của anh.

“Miểu Miểu ở bên ngoài, đi tìm em ấy.” Quý Lãng đặt Oa Oa dưới đất.

“A a, xấu, chết đi, chết đi!” Oa Oa không chịu đi, chỉ tướng quỷ cách đó không xa kêu.

Nó lại thù dai, bố đến rồi, thì muốn tố cáo.

Không phải Quý Lãng không muốn ra tay đối phó bé gái, nhưng mà anh không thể, anh không thể để sức mạnh Mộng Yểm tăng lên nữa, nếu không vừa nãy anh cũng sẽ không nói nhảm với bé gái, mà đã ra tay luôn.

“Đi tìm Miểu Miểu, em ấy sẽ giúp mày báo thù.” Quý Lãng chỉ có thể nói tiếp.

Oa Oa hơi nghiêng đầu, sau đó hiểu ra, nhà họ am hiểu đánh nhau hơn là mẹ, cho nên phải đi tìm mẹ tố cáo mới được.

Oa Oa lập tức không chậm trễ, bước chân ngắn nhỏ, “bịch bịch” chạy ra ngoài biệt thự.

Nó phải chạy nhanh lên, chạy đi tố cáo.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện