Biệt thự.

Kết thúc cuộc trò chuyện với Đông Vĩnh Nguyên xong, quỷ công tử liền ném điện thoại sang một bên chuyên tâm đánh cờ với Oa Oa. Đối với một người đã học đánh cờ vây từ nhỏ như quỷ công tử mà nói, chơi cờ caro cũng không cần động não, anh ta chỉ là chơi cùng Oa Oa trong lúc chơi trò ghép hình mà thôi. Thực ra chơi cùng với Oa Oa lâu như vậy rồi quỷ công tử cũng không biết rằng Oa Oa có biết quy tắc chơi cờ caro hay không, hay là chỉ xem đây như trò chơi ghép hình. Bởi vì mỗi lần Oa Oa đi lại đều là do hai bên của bàn cờ này không được cân xứng.

“Oa Oa, có phải em bị chứng ám ảnh cưỡng chế không?” Quỷ công tử cười hỏi.

Oa Oa đang cầm một quân cờ trắng trên bàn cờ không biết nên đặt vào chỗ nào, hình như bị quỷ công tử ngăn cản nhiều lần nên Oa Oa dần dần cũng phát hiện ra một quy luật, chỉ cần nó không đặt quân cờ lên bàn cờ thì khi nó đổi chỗ ca ca cũng sẽ không ngăn cản nó. Vậy là bàn tay nhỏ nhắn của Oa Oa nắm chặt lấy quân cờ, so bên này một chút so bên kia một chút, bỏ ra hẳn hai phút mới coi như đã chọn xong chỗ để đặt con cờ xuống.

“A.” Oa Oa ngẩng đầu nhoẻn miệng cười với quỷ công tử một cái. Dường như đang nói rằng, ca ca đến lượt anh rồi.

Quỷ công tử cười lắc đầu, cầm một quân cờ màu đen lên lắc lắc trước mặt Oa Oa: “Quân cờ này của anh mà hạ xuống thì bàn cờ này của em sẽ thua đấy.”

Oa Oa nhìn chằm chằm vào quân cờ kia một chút, sau đó bỗng nhiên đưa tay ra đoạt lấy quân cờ trong tay của quỷ công tử.

“Em đang làm gì vậy, không đi lại mà đổi thành trộm cờ rồi sao? Oa Oa anh nói cho em nghe, tuy rằng việc thắng thua quan trọng nhưng phẩm chất lại càng quan trọng hơn. Trả cờ lại cho anh.” Quỷ công tử đưa tay ra muốn lấy lại.

Oa Oa nhìn quỷ công tử chằm chằm một hồi, nhưng một con búp bê trước giờ vẫn luôn ngoan ngoãn như nó lần này lại không trả quân cờ lại mà là trực tiếp nhét vào trong túi áo của mình, dùng hành động biểu thị sự kiên quyết.

“Oa Oa, em như vậy là không ngoan đâu nhé.” Giọng nói của quỷ công tử trầm xuống.

Thực ra bản thân anh ta cũng biết rằng với trí thông minh hiện giờ của Oa Oa thì có lẽ nó cũng không hiểu được những lời này. Nhưng Oa Oa là em gái của anh ta, cho dù hiện giờ nó không hiểu thì quỷ công tử vẫn muốn truyền bá giá trị quan đúng đắn cho nó.

Oa Oa chớp chớp mắt, sau đó bỗng nhiên đứng dậy, đôi tay nhỏ duỗi ra, làm một động tác đòi hỏi: “Ca ca, năm mới, tiền mừng tuổi.”

Quỷ công tử sững sờ, bỗng nhớ lại hình ảnh đêm hôm trước khi Oa Oa đòi anh lấy tiền mừng tuổi, hình như lúc đó anh ta đã đưa cho nó một quân cờ đen.

Chẳng lẽ Oa Oa hiểu nhầm rằng quân cờ này cũng là tiền mừng tuổi của anh ta cho nó. Còn quân cờ trước kia thì đã bị rơi ở biệt thự Ly sơn.

Vì để kiểm chứng thật giả, quỷ công tử lại lấy trong hộp đựng cờ ra thêm một quân cờ đen nữa, sau đó đặt nó lên bàn cờ. Trong toàn bộ quá trình, Oa Oa cũng chỉ xem chứ không ngăn cản.

“Anh thắng rồi.” Quỷ công tử cười nhẹ.

“A ha ha ha.” Oa Oa thấy anh ta cười cũng vui vẻ cười theo.

“Hai người ai thắng vậy?” Vu Miểu Miểu nghe thấy tiếng cười liền đi đến, liếc nhìn bàn cờ một cái rồi khinh bỉ nói: “Nguyên Bạch, anh cũng thật quá đáng. Đã mấy trăm tuổi đầu rồi, chơi cờ với Oa Oa nhà tôi còn không biết ngại mà thắng.”

“Vậy nếu như tôi thua thì có phải cô sẽ nói rằng tôi mấy trăm tuổi đầu rồi mà lại không thắng được Oa Oa không?” Nguyên Bạch khinh bỉ.

“Đúng vậy.” Vu Miểu Miểu gật đầu.

“Cô có còn nói lý lẽ không hả?”

“Anh đã sống mấy trăm năm rồi mà còn không biết xấu hổ đi so kỳ nghệ với Oa Oa nhà tôi, vô sỉ như vậy, tôi còn nói lý lẽ gì với anh chứ?” Vu Miểu Miểu bế Oa Oa lên: “Phải không Oa Oa?”

“A ha ha ha.” Oa Oa vui vẻ cười. Từ sáng nay nó đã liên tục cười không ngừng rồi, dường như đang rất vui vẻ.

Quỷ công tử bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không tranh cãi tiếp mà bắt đầu thu dọn bàn cờ.

“Đi thôi, chị đưa em đi tắm rửa.” Vu Miểu Miểu ôm Oa Oa xoay người rời đi.

Ban đầu quỷ công tử cũng không quá để ý, đợi đến khi thu dọn xong hết bàn cờ mới đột nhiên phản ứng lại.

Đợi đã, vừa rồi bà chủ mới nói gì? Đưa ai đi tắm? Tắm rửa cho Oa Oa sao? Nhưng...Oa Oa là búp bê mà.

“Bà chủ.” Quỷ công tử vội vàng đến mức lao ra từ trong mô hình, đuổi theo đến ban công thì nhìn thấy Vu Miểu Miểu đang nhét Oa Oa vào trong máy giặt.

“Cô làm gì vậy?” Quỷ công tử quả thực không tin được những gì mình đang nhìn thấy, quỷ khí trên người tuôn ra, trực tiếp đem nắp của máy giặt đang được mở ra đóng sập lại.

“Tắm rửa cho Oa Oa.” Vu Miểu Miểu ngơ ngác không hiểu gì nhìn quỷ công tử.

“Dùng máy giặt?”

“Đúng vậy.”

Đúng vậy, cô còn không biết ngại mà trả lời một cách hùng hồn như thế?

“Oa Oa có cảm xúc tri giác, sao cô có thể nhét nó vào trong máy giặt?” Quỷ công tử cũng sắp sụp đổ rồi.

“Nếu như có biện pháp thì tôi cũng muốn đổi một cơ thể cho Oa Oa. Nhưng không phải cơ thể của Oa Oa không thể thay đổi sao, vì vậy chỉ có thể tắm như vậy.” Vu Miểu Miểu nói: “Anh yên tâm, tôi mở nút rất nhẹ, sẽ không làm tổn hại đến vải của nó.”

Đậu má không làm tổn hại đến vải, đây là trọng điểm sao? Cô thật sự coi Oa Oa là búp bê bình thường rồi sao?

“Không được, đây là ngược đãi.” Quỷ công tử tức giận nói.

“Ngược đãi?” Vu Miểu Miểu đem Oa Oa trong tay đặt lên trên máy giặt  hỏi: “Oa Oa, em có thích tắm rửa không?”

Oa Oa cười gật đầu.

“Ở trong máy giặt có vui không?” Vu Miểu Miểu tiếp tục hỏi.

Oa Oa tiếp tục gật đầu.

“Anh xem đi.” Vu Miểu Miểu nhìn về phía quỷ công tử.

“...” Quỷ công tử.

“Nhiều chuyện.” Vu Miểu Miểu mở máy giặt ra một lần nữa rồi nhét Oa Oa vào trong, sau đó đổ nước giặt vào, ấn nút giặt. Từng đợt nước ầm ầm liền tuôn vào trong máy giặt.

Đợi đến khi quỷ công tử lấy lại tinh thần, nước trong máy giặt đã giội cho Oa Oa ướt đẫm. Anh ta lo lắng úp lên trên máy giặt nhìn, trông thấy Oa Oa đang vui vẻ ngồi trong đó nghịch nước. Nó nhìn thấy anh ta còn cười ha ha một hồi, trông có vẻ rất vui.

Bởi vì chỉ giặt một mình Oa Oa nên nước rất nhanh đã dừng lại, trục lăn bắt đầu chuyển động.

Quỷ công tử hồi hộp nhìn về phía Oa Oa, thầm nghĩ chỉ cần Oa Oa có biểu hiện không thoải mái thì lập tức sẽ tắt máy giặt đi. Kết quả lại nghe thấy tiếng cười càng vui vẻ hơn của Oa Oa, âm thanh đó suýt chút nữa còn lấn át cả âm thanh của máy giặt.

“.....” Quỷ công tử hoàn toàn bó tay rồi.

“Búp bê mà tôi nuôi, tôi còn có thể ngược đãi nó sao?” Vu Miểu Miểu nói một cách rất không cam lòng. Cô cũng đâu phải mẹ kế, đứa bé mà mình nuôi từ nhỏ đến lớn mà còn ngược đãi được sao?

“Nhưng....như vậy cũng quá không dịu dàng rồi, chẳng lẽ không nên giặt tay sao?” Lại còn đem Oa Oa bỏ vào trong máy giặt có trục xoay như vậy, cho dù Oa Oa không có cảm giác trên cơ thể thì cũng không nên đối xử như thế.

“Đã từng đến khu vui chơi chưa?” Vu Miểu Miểu hỏi.

Quỷ công tử lắc đầu.

Vu Miểu Miểu thở dài, lấy điện thoại của mình ra mở một video rồi hiển thị ra cho quỷ công tử xem: “Đu quay cảm giác mạnh, tàu lượn siêu tốc, tháp rơi tự do, tàu siêu tốc trượt nước, đu quay dây văng...những thứ này đều là những hạng mục giải trí mà loài người yêu thích nhất hiện nay. Nhưng những thứ này có thứ nào so được với tốc độ trục quay của máy giặt chứ? Nhất là tốc độ vung nước, có hạng mục giải trí nào sánh bằng nó đâu? Tôi nói anh nghe, máy giặt này chính là khu vui chơi của Oa Oa, tắm rửa chính là vé vào miễn phí thông suốt cả khu vui chơi.”

“.....” Tôi nên phản kích cô gái già mồm cãi lý này như thế nào?

Mặc dù quỷ công tử không chịu tin, nhưng Oa Oa ở trong máy giặt quả thực chơi rất vui vẻ. Coi máy giặt như bể bơi mà chơi, tay nhỏ còn đập đập lên bọt xà phòng để tạo thành hình bong bóng. Máy giặt giặt xong lần một liền tiến vào hình thức xoáy nước. Máy giặt bắt đầu chuyển động với tốc độ chóng mặt, bóng dáng của Oa Oa trở thành tàn ảnh, căn bản nhìn không rõ mặt nữa.

“Oa Oa, Oa Oa!” Quỷ công tử bị dọa sợ, muốn chạy qua tắt máy giặt.

Nhưng bị Vu Miểu Miểu ngăn lại.

Đợi đến hai phút sau, xoáy nước của máy giặt ngừng lại. Quỷ công tử vội vàng lao đến xem vẻ mặt của Oa Oa. Chỉ thấy mặt mũi Oa Oa vô cùng hưng phấn, ha ha cười cười. Ngón tay vỗ vỗ lên thành máy giặt, dường như đang nói rằng, một lần nữa, một lần nữa.

Tâm trạng của quỷ công tử khi thấy cảnh tượng này, thực sự là ngũ vị tạp trần.

“Nếu không phải vì sợ làm tổn hại cơ thể...” Tổn hại này quả thực là tổn hại cơ thể, dù sao cơ thể của Oa Oa cũng là búp bê làm từ vải: “Thì tôi đã cách dăm ba ngày lại đem nó vào máy giặt giặt một lần rồi. Dù sao mỗi lần giặt cũng không tốn bao nhiêu điện nước, so với vé vào cửa của khu vui chơi còn rẻ hơn nhiều.”

Cô gái, cô là ma quỷ sao? Cái chuyện đáng sợ như vậy mà còn muốn dăm ba ngày làm một lần.

“Được rồi, anh trông chừng nó, khi nào giặt xong thì gọi tôi. Tôi mang Oa Oa lên lầu phơi nắng.” Giặt xong rồi không phải nên phơi nắng sao, Oa Oa còn phải tắm nắng nữa.

Vu Miểu Miểu rời khỏi ban công trong ánh mắt khó tả của quỷ công tử, vừa hay gặp phải Liễu Mị Nhi đi lấy chuyển phát nhanh từ trong sân đi vào liền nhiệt tình mời gọi: “Liễu Mị Nhi, cô có muốn tắm rửa không?”

“Không, không cần đâu.” Liễu Mị Nhi bị dọa đến mức chuyển phát nhanh cũng không cần nữa, lao như một cơn gió chạy về tầng hầm.

“Cái gì đây?” Vu Miểu Miểu đi qua nhặt chuyển phát nhanh mà Liễu Mị Nhi vứt xuống đất lên, nhìn qua tên hàng trên lá đơn của chuyển phát nhanh: “Thuốc xịt vật ký sinh dành cho thú cưng? Đại Hổ có vật ký sinh rồi à?”’

Vu Miểu Miểu quay sang nhìn con mèo béo ú nào đó đang ngồi trên ghế liếm chân, ôn hòa hỏi: “Đại Hổ, em có muốn tắm một cái không?”

“Meo!” Đại Hổ kêu lên một tiếng thảm thiết, đang định chạy trốn thì lại bị vết thương cản trở. Chỉ đành lấy mặt chạm đất, ngã bịch xuống ghế.

Vu Miểu Miểu nhìn thấy Đại Hổ bị ngã thành một cái bánh mèo lớn liền dở khóc dở cười nói: “Có cần đến mức như vậy không, chỉ là tắm một cái thôi mà.”

“Meo, meo meo meo.” Đại Hổ sợ đến mức cả bộ lông đều dựng lên, bộ dáng đáng thương vô cùng.

Vu Miểu Miểu bị chọc cho bật cười ha hả: “Yên tâm đi, không ném em vào trong máy giặt đâu. Đợi lần sau đến bệnh viện thú cưng tái khám thì sẽ bảo bọn họ tắm cho em.”

Đại Hổ lúc này mới ngừng tiếng kêu thảm thiết lại, bày ra một vẻ mặt sống sót sau tai nạn.

Khoảng ba mươi phút sau Oa Oa đã tắm xong. Vu Miểu Miểu đi đến bế Oa Oa đã bị giặt đến nhạt đi một tông màu ra. Cũng không phải Oa Oa không thể tự đi mà là vì lúc này cơ thể vẫn còn đang ẩm ướt, đi trên mặt đất dễ bị bẩn, vì vậy mới phải phơi khô trước.

Vu Miểu Miểu một tay bế Oa Oa, một tay ôm mèo mun sau đó đi lên sân phơi trên tầng thượng. Quỷ công tử và Liễu Mị Nhi không có việc gì làm cũng đi lên theo.

Trên lầu, Vu Miểu Miểu tìm một vị trí hướng về mặt trời, thả mèo mun xuống trước rồi mới đặt Oa Oa xuống, sau đó sửa sang lại quần áo trên người Oa Oa một chút. Vừa rồi Vu Miểu Miểu đưa Oa Oa vẫn còn mặc quần áo nhét cả vào trong máy giặt, vì vậy chiếc áo dài màu đỏ bên ngoài bị lệch đi một chút.

“May mà bộ đồ này không bị phai màu, nếu không em sẽ biến thành búp bê đỏ.” Vu Miểu Miểu bất tri bất giác nói.

“A ha ha ha...” Oa Oa cũng không cảm thấy búp bê đỏ có gì không tốt, nó cũng rất thích màu đỏ đấy.

Quỷ công tử ở một bên nghe vậy mặt mày co quắp lại, chỉ cảm thấy Oa Oa có thể sống đến bây giờ thật không dễ dàng gì.

“Được rồi, chúng ta cùng nhau phơi nắng.” Sửa sang quần áo cho Oa Oa xong, Vu Miểu Miểu cũng ngồi xuống bên cạnh Oa Oa thoải mái duỗi cái lưng mệt mỏi một cái: “Thời tiết hôm nay thật đẹp.”

“Ca ca, ca ca.” Oa Oa được tắm rửa sạch sẽ quay lại vẫy vẫy tay với quỷ công tử. Dường như đang muốn nói anh cũng đến phơi nắng đi.

Quỷ công tử khẽ thở dài một tiếng, đi đến ngồi bên cạnh Oa Oa.

Liễu Mị Nhi thấy vậy cũng đi qua ngồi bên cạnh mèo mun.

“Hôm qua tướng công đã từng đi vào biệt thự.” Âm thanh của Vu Miểu Miểu bỗng nhiên vang lên bên tai quỷ công tử.

Quỷ công tử sững sờ quay lại nhìn cô. Nhưng lại nhìn thấy Vu Miểu Miểu vẫn đang nhìn về phía trước, không nhìn anh ta.

“Anh bị quỷ ấn áp chế hoàn toàn như vậy căn bản không có cách nào để phản kháng nữ quỷ. Mà Oa Oa cho dù đã được rút mũi tên phong hồn ra thì cũng không thể chạy đến một cách thuận lợi như vậy. Chắc chắn là có người giúp các anh.” Vu Miểu Miểu khẳng định.

“Nếu cô đã biết sao còn hỏi chúng tôi.” Quỷ công tử nói.

“Chỉ là muốn xác nhận một chút.” Giọng nói của cô bình thản lạnh nhạt, dường như đang nói một chuyện chẳng quan trọng gì.

“Vậy cô dự tính thế nào?” Nếu Vu Miểu Miểu đã phát hiện ra Quý Lãng đã bắt đầu thức tỉnh, quỷ công tử cũng rất hiếu kỳ dự tính tiếp theo của cô.

“Không có dự định gì.”

“Thuận theo tự nhiên?”

“Ừ.” Vu Miểu Miểu khẽ gật đầu, sau đó lại nói: “Có điều nếu anh có thể thông qua kiểm tra thì có thể điều tra kết cục của những ác mộng qua các thời kỳ không?”

Quý Lãng là ác mộng chuyển kiếp. Mà cái gọi là chuyển kiếp thì chắc chắn không chỉ có một kiếp.

“Được.” Quỷ công tử gật đầu.

“Phơi nắng thôi.” Lần này Vu Miểu Miểu không lên tiếng nữa.

Một người một mèo, hai con búp bê một lớn một nhỏ cộng thêm một cái mô hình manga xếp thành một hàng trên tầng thượng nhàn nhã phơi nắng. Lúc Quý Lãng quay lại biệt thự nhìn thấy một màn này, anh khẽ cười một tiếng, đi đến ngồi xuống bên cạnh Vu Miểu Miểu.

“Tướng công, anh về rồi.”

“Ừ.”

“Em tắm cho Oa Oa đấy.”

“Lại là dùng máy giặt?”

Mặc dù biết Vu Miểu Miểu thuần thục như vậy chắc chắn là không phải lần đầu dùng máy giặt tắm cho Oa Oa, nhưng quỷ công tử nghe xong vẫn cảm thấy khó chịu.

“Lúc sáng em thấy bên cạnh máy giặt có nước giặt, sau đó lại thấy thời tiết không tệ, thích hợp để phơi búp bê nên liền tắm cho nó.”

“A ha ha ha.” Oa Oa lập tức phát ra một tiếng cười dài.

“Tắm rất sạch sẽ.” Quý Lãng nhìn Oa Oa tán thưởng một chút.

“Đương nhiên rồi.”

Quỷ công tử nhịn không được mà trợn mắt một cái. Giọng điệu tự hào của ai kia là sao vậy, cũng đâu phải cô giặt, đó là công lao của máy giặt mà.

“Vậy chúng ta cùng Oa Oa phơi nắng một chút.” Quý Lãng nói.

“Ừm.”

Vậy là trên tầng thượng của biệt thự, một nam một nữ một mèo, hai con búp bê một lớn một nhỏ cùng với một mô hình manga nhàn nhã ngồi phơi nắng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện