Làm cảnh sát, Hoắc Minh Tri từng chứng kiến vô số cái chết, nhưng cách chết đơn giản chỉ là tự sát, bệnh chết, già chết, bị người khác giết chết, chết ngoài ý muốn, ngoại trừ năm loại này thì sẽ không còn cách chết nào nữa cả.
Nhưng anh ta tuyệt đối không ngờ chính là tự chết lại là loại thứ sáu, một kiểu chết linh dị - bị Địa phủ câu hồn mà chết.
"Đeo găng tay vào." Quỷ công tử đưa một đôi găng tay màu đen của mình cho Hoắc Minh Tri. Găng tay này và miếng vải đen bao bọc mũi tên phong hồn làm từ cùng loại chất liệu, đeo vào thì tay có thể chạm vào được mũi tên phong hồn.
Hoắc Minh Tri cầm găng tay, khó hiểu hỏi: "Tôi có thể sống thứ mười một trên biểu đồ sinh tử sao?"
Năm nay Hoắc Minh Tri mười một.
"Đều đã lúc nào rồi mà anh còn để ý chuyện như vậy?" Quỷ công tử không vui nói.
"Ngoại trừ việc tôi đã chết ra thì tôi còn cần quan tâm việc gì sao?" Hoắc Minh Tri hỏi lại.
"Hình như... Cũng đúng." Quỷ công tử giật mình, nhưng lại nhanh chóng phản ứng lại: "Anh chưa chết, cứu Quý Lãng trước đã."
"Chưa chết? Cứu Quý Lãng?" Hoắc Minh Tri lặp lại, mình đến biệt thự Ly Sơn không phải là muốn cứu Quý Lãng sao? "Bên ngoài sao lại thế này?" Hoắc Minh Tri hỏi.
"Bây giờ không có thời gian giải thích, nói đơn giản là cái tên đang chiến đấu với Quý Lãng là Quỷ vương. Nếu không giết chết tên đó thì cả thế giới sẽ bị hủy diệt. Cho nên nếu anh muốn sống thì nhất định phải giúp đỡ Quý Lãng đánh thắng tên đó." Quỷ công tử giải thích một cách nhanh chóng.
"Cứu thế giới? Xem ra những câu chuyện trong phim điện ảnh không phải là bịa đặt." Hoắc Minh Tri âm thầm nói vài câu.
Trên đường đến, thực ra Hoắc Minh Tri đã có chuẩn bị tâm lý, cho nên cũng nhanh chóng chấp nhận, không hỏi nhiều. Anh ta dựa theo yêu cầu của Quỷ công tử, đeo đôi găng tay kia vào.
"Giúp thế nào?" Hoắc Minh Tri hỏi.
"Đây là mũi tên phong hồn, có thể làm suy yếu sức mạnh của Quỷ vương, nhưng gió bên ngoài quá lớn, không thể bắn mũi tên phong hồn ở khoảng cách xa. Tôi không đi được, trên người anh có chính khí bảo hộ, có thể xuyên qua gió xoáy bên ngoài." Quỷ công tử nói.
Hoắc Minh Tri nghe hiểu: "Cậu muốn để tôi đến gần, bắn tên này vào Quỷ vương?"
"Không sai."
"Chút chuyện này nói ra là được, sao phải câu hồn tôi làm gì?" Anh ta nghĩ mình muốn sống thọ và chết ở nhà hơn.
"Người sống không thể cầm mũi tên phong hồn được, nhất định phải là linh hồn." Quỷ công tử nói.
"Anh đừng nói nữa, có thể nhanh lên được không?” Vu Miểu Miểu gấp đến mức phát khóc: "Tướng công sắp không chịu nổi rồi."
Hoắc Minh Tri nhìn lướt qua bên ngoài, đúng lúc thấy một tảng nham thạch còn to hơn tảng vừa rồi đang rơi từ không trung xuống. Ầm một tiếng nện trên đỉnh đầu Quý Lãng, Quý Lãng không chịu nổi lực, đầu gối khuỵu xuống.
"Vừa rồi tôi suýt chút bị tảng đá đập chết, cái tên Quỷ vương này không thể nào để tôi dễ dàng đến gần." Hoắc Minh Tri không hành động mù quáng, nhanh chóng phân tích.
Không phải anh ta sợ chết, mà hình như chỉ có anh ta mới có thể sử dụng mũi tên phong hồn này, nếu anh ta tiêu thì thật sự không còn cách nào khác nữa.
"Nếu như có thể mở được trận thì tốt rồi." Vu Miểu Miểu nói.
Nếu có thể mở trận được thì cô có thể hấp dẫn sự chú ý của Quỷ vương, tạo cơ hội cho Hoắc Minh Tri.
Oa Oa.
Vu Miểu Miểu nhìn Oa Oa, ánh mắt Oa Oa vẫn đang nhìn chằm chằm vào tay bị thương của cô, chưa thể vượt qua nỗi sợ hãi. Vu Miểu Miểu nắm chặt quả đấm, máu trên miệng vết thương nhỏ xuống đất do động tác nắm chặt tay lại.
Bị thương, ba bị thương, mẹ cũng bị thương rồi. Nếu không giúp thì ba mẹ đều sẽ gặp nguy hiểm.
"A, a, a a a!" Con ngươi mờ mịt của Oa Oa bỗng bị một màu đen che đi, hóa thành hai vòng xoáy to nhỏ màu đen, tiếp theo, cơ thể mềm nhũn của nó bỗng bay lên trời, lơ lửng giữa không trung.
"Oa Oa?" Vu Miểu Miểu và Quỷ công tử đồng thời lên tiếng gọi.
Hoắc Minh Tri bị sự cuồng hóa bất ngờ của Oa Oa dọa sợ, mẹ kiếp, kia không phải con gấu bông Oa Oa trong phòng làm việc của Quý Lãng sao? Chẳng lẽ phòng làm việc của Quý Lãng là Địa phủ chốn trần gian sao, sao ngay cả một con gấu bông cũng quỷ quái như vậy?
Có lẽ đêm nay đã trải qua quá nhiều biến cố, tuy Hoắc Minh Tri bị sự biến hóa của Oa Oa dọa sợ nhưng cũng chỉ thầm mỉa mai trong lòng vài câu chứ sắc mặt vẫn không hề thay đổi.
Lúc này, cuối cùng Vu Miểu Miểu cũng cảm nhận được vu lực trong cơ thể Oa Oa đang vận hành.
Chính là lúc này.
Hai tay Vu Miểu Miểu nhanh chóng kết ấn, hét to một tiếng: "Mở!"
Dưới sự dẫn đường của Vu Miểu Miểu, Oa Oa mở miệng ra, một đoàn năng lượng màu đen từ trong kết giới bay ra. Năng lượng kia run lên trong không trung rồi đột nhiên tản ra, hóa thành một trận đồ hình tròn có đường kính khoảng một mét.
Ngón tay Vu Miểu Miểu tung bay, mượn máu tươi trên mu bàn tay tiếp tục kết ấn rồi chỉ về phía trung tâm vòng xoáy.
Dưới sự điều khiển ngang dọc của Vu Miểu Miểu, trận đồ xoay tròn dùng tốc độ cao đến gần trung tâm vòng xoáy.
Tất nhiên Quỷ vương cũng thấy được luồng sức mạnh đang đến gần này, giơ tay tung ra một đạo quỷ khí.
Trận đồ bỗng chốc bị quỷ khí làm chấn động một phen, sau đó bị đánh tan ra xung quanh thành vô số điểm sáng, nổ tung mở ra. Những điểm sáng này bị luồng khí trong vòng xoáy thổi tung bốn phía, ngay lúc Quỷ vương đang buông lỏng cảnh giác, cho rằng mình đã đánh tan được sự tấn công của Vu Miểu Miểu thì những điểm sáng này đột nhiên phát sáng lên và kết nối lại trong luồng khí tán loạn, tạo thành một trận đồ không gian khổng lồ bao trùm toàn bộ vòng xoáy.
"Khế ước trận?" Quỷ vương nhìn Quý Lãng, nói: "Với sức mạnh hiện tại của ngươi mà muốn cướp Quỷ vương ấn của ta, đúng là mơ mộng hão huyền."
Quý Lãng đang ra sức ngăn cản tảng đá khổng lồ không ngừng nện xuống đỉnh đầu, muốn điều khiển sức mạnh ác mộng cắn nuốt quỷ khí, vốn không còn sức lực nói nhảm với Quỷ vương, chỉ lạnh lùng liếc nhìn ông ta một cái.
Lúc này, Hoắc Minh Tri đã lặng lẽ chạy đến kết giới nhỏ, dưới sự che giấu của khế ước trận, chạy vào trung tâm vòng xoáy.
Trung tâm gió xoáy không có gió, trung tâm vòng xoáy do sức mạnh ác mộng và quỷ khí hình thành cũng không có gió.
Hoắc Minh Tri hiểu rất rõ, Quỷ vương này rất lợi hại, nếu anh ta bắn trực diện thì chắc chắn sẽ không trúng, dù phải đi vòng ra phía sau Quỷ vương cũng không thể nào được. Cho nên cơ hội duy nhất của anh ta, chính là ở phía sau Quý Lãng.
Mũi tên phong hồn không thể nào bắn được người sống cho nên không thể làm tổn thương Quý Lãng.
Hoắc Minh Tri nhìn tảng đá khổng lồ gần như sát đầu Quý Lãng, không dám chậm trễ phút giây nào nữa, giương cung, cài tên, kéo căng, nhắm chuẩn vị trí tim Quý Lãng.
"Dựa vào mày cả đấy." Hoắc Minh Tri buông tay, mũi tên phong hồn hóa thành một tia sáng đỏ, biến mất trong thân Quý Lãng.
Mũi tên phong hồn xuyên qua ngực Quý Lãng, bay thẳng về phía Quỷ vương đứng đối diện Quý Lãng mấy mét.
Một mảnh tối đen đột nhiên bắn ra ánh sáng màu đỏ, sao Quỷ vương có thể không để ý đến, ông ta nheo mắt lại, ống tay áo cuồn cuộn nổi lên gió xoáy phất qua mũi tên phong hồn.
Từ lúc Hoắc Minh Tri đứng phía sau, Quý Lãng đã nhận ra nên đã chuẩn bị từ trước, trong khoảnh khắc mũi tên phong hồn xuyên qua, anh thu hồi hơn phân nửa sức mạnh ác mộng đang cắn nuốt quỷ khí, tạo thành một vòng bảo vệ bao bọc bên ngoài mũi tên phong hồn, chặn một phất tay này của Quỷ vương.
Quỷ vương đã từng thấy mũi tên phong hồn, mũi tên phong hồn trước đây con gái ông ta từng lấy đi phong ấn Oa Oa chính là thứ năm đó ông ta cướp được từ tay một tên quỷ sai, cho nên ông ta biết rõ mình dùng bao nhiêu sức mạnh là có thể thuận lợi đập bay mũi tên phong hồn kia. Ông ta vô cùng tự tin nên một cái phất tay áo này không sử dụng toàn lực, ông ta lại càng không ngờ Quý Lãng sẽ thu hồi hơn phân nửa sức mạnh ác mộng để tạo thành vòng bảo vệ cho mũi tên phong hồn. Thế cho nên, một cái phất tay này của ông ta không thể ngăn cản được mũi tên phong hồn.
Quỷ vương giật mình, muốn né tránh cũng không còn kịp, mũi tên phong hồn xuyên qua vai phải Quỷ vương, dấy lên một ngọn lửa màu xanh.
"Ưm." Quỷ vương kêu lên một tiếng đau đớn, quỷ khí trong không gian cũng đông cứng lại vì Quỷ vương bị thương.
Quý Lãng nắm bắt cơ hội quỷ khí đông cứng lại, sức mạnh ác mộng bắt đầu điên cuồng phản công, cắn nuốt một cách không tiết chế.
Sau khi mũi tên phong hồn từ phía sau Quý Lãng bắn ra và xác định mũi tên phong hồn đã bắn trúng Quỷ vương, anh ta hưng phấn nhìn Quý Lãng, lập tức nhăn mày, nói: "Quý Lãng, cậu thế nào..."
"Quay lại đi!" Quý Lãng vung bàn tay to lên, một sợi dây mây do sức mạnh ác mộng ngưng tụ thành cuốn Hoắc Minh Tri về phía Vu Miểu Miểu.
Trong khoảnh khắc Hoắc Minh Tri đang bay mới thấy rõ dáng vẻ lúc này của Quý Lãng. Lúc này đáy mắt Quý Lãng đã không có một tia sáng, biến thành một mảnh tối tăm sâu không thấy đáy, sắc mặt hung tợn và có chút nóng nảy, quanh thân bao phủ bởi một dòng hắc khí khiến anh ta cảm thấy rất không thoải mái.
Hoắc Minh Tri rơi xuống mặt đất, chuyện đầu tiên làm sau khi đứng lên là xác nhận rõ tình hình của Quý Lãng, sau đó anh ta hoảng sợ phát hiện ra khí tức của Quý Lãng lúc này đã hoàn toàn thay đổi, dáng vẻ của anh còn đáng sợ hơn cả Quỷ vương đang đứng trước mặt anh nữa.
Sao lại thế này? Chẳng lẽ một mũi tên vừa rồi đã làm tổn thương đến Quý Lãng rồi sao?
"Hoắc đội, anh quay lại đây đi." Vu Miểu Miểu đứng trong kết giới la to với Hoắc Minh Tri.
Hoắc Minh Tri nhìn Quý Lãng đã hoàn toàn biến thành một người khác, lại nhìn Vu Miểu Miểu, cuối cùng quay về lại bên trong kết giới.
"Hình như Quý Lãng không được bình thường." Hoắc Minh Tri lo lắng nói: "Không phải mũi tên phong hồn sẽ không làm tổn thương người sống sao?"
"Không liên quan gì đến mũi tên phong hồn." Vu Miểu Miểu giải thích: "Tướng công như bây giờ mới là bình thường."
“Cậu ta như vậy mà gọi là bình thường? Nhìn cậu ta còn khủng bố hơn cả tên Quỷ vương đang đối mặt kia." Hoắc Minh Tri.
"Quỷ vương không phải thứ khủng bố nhất tồn tại trên đời này." Quỷ công tử nói.
"Vậy Quý Lãng là cái gì? Chẳng lẽ là Diêm La Địa phủ sao?" Hoắc Minh không vui hỏi.
"Quý Lãng là ác mộng đầu thai, bản chất là ma." Quỷ công tử nói.
Con mẹ nó!
Chả trách trước kia cảm thấy anh không phải người tốt, thì ra là ma, chuyện này thật sự quá giống tình tiết trong phim viễn tưởng.
Khoan đã, Quỷ vương, ác mộng, quỷ sai, búp bê vu cổ và cả Vu Miểu Miểu trông như một khúc gậy, sao cảm thấy hiện trường không hề có lấy một người tốt ngoại trừ mình vậy nhỉ?
"Ác mộng sắp sửa hoàn toàn thức tỉnh rồi." Quỷ công tử bỗng nhiên kêu lên.
Quý Lãng nhân cơ hội Quỷ vương bị thương, sức mạnh ác mộng được kích hoạt hoàn toàn, bỏ qua sự điều khiển của mình với sức mạnh ác mộng, chủ động từ bỏ lí trí, biến thành một con ma cắn nuốt, chỉ trong thời gian ngắn, cắn nuốt lượng lớn sức mạnh của Quỷ vương.
Một giây cuối cùng lúc lý trí hoàn toàn mất đi, Quý Lãng quay đầu lại nhìn lướt qua Vu Miểu Miểu.
Miểu Miểu, còn lại giao cho em.
Vu Miểu Miểu chờ đợi khoảnh khắc này, hai tay cô nhanh chóng kết ấn, liên tục ấn lên trận đồ. Hai sợi dây khế ước lặng lẽ từ trong trận pháp bắn ra, xen lẫn vào trong quỷ khí và sức mạnh ác mộng, kéo dài ra phía trước.
Quỷ vương vốn đã bị mũi tên phong hồn bắn trúng, lại bị sức mạnh ác mộng cắn nuốt lượng lớn quỷ khí, hồn đã suy yếu, ấn Quỷ vương hộ chủ, tự động từ trong ngực bay ra, treo lơ lửng trên không Quỷ vương.
Chính là lúc này!
Đôi mắt Vu Miểu Miểu lấp lánh ánh sáng, trốn trong sợi dây khế ước đang đan xen quỷ khí bay ra, nhanh như chớp chui vào trong ấn Quỷ vương.
"Dây khế ước!" Quỷ vương sợ hãi kêu lên.
Bên kia, ác mộng đang cắn nuốt dục vọng còn lại, vốn không kháng cự dây khế ước, thậm chí anh còn chủ động để dây khế ước quấn quanh người.
"Vu sư!"
Một khi bị dây khế ước quấn lấy, trừ khi khế ước trận biến mất, nếu không thì không thể nào gỡ ra được. Lúc này Quý Lãng đã không còn lý trí, ông ta phải đưa vu sư và búp bê vu cổ rời khỏi nơi này, ác mộng tất nhiên sẽ có người của hiệp hội đối phó.
Nghĩ vậy, Quỷ vương lao mạnh về phía Vu Miểu Miểu đang ở trong kết giới.
Tuy lý trí Quý Lãng không còn nhưng vẫn còn cảm giác với sức mạnh. Trong trận này, sức mạnh cực lớn tồn tại chính là Quỷ vương. Cho nên Quỷ vương vừa động, Quý Lãng cũng bắt đầu chuyển động theo, anh theo bản năng đuổi ngay sau Quỷ vương.
Quỷ vương né tránh vài lần vẫn không thể thoát được khỏi Quý Lãng, dơ tay tóm lấy một dòng quỷ khí trong không trung, ngưng tụ một phát rồi ném mạnh về phía kết giới. Lúc này, Quý Lãng không ngăn lại, quỷ khí ngưng tụ ném trên kết giới, bốp một cái, bị chấn động nứt ra một khe hở.
"Hiện tại tôi không thể động, nghĩ cách đi." Vu Miểu Miểu quát to.
"Mẹ kiếp, làm sao bây giờ?" Là một người bình thường, Hoắc Minh Tri thật sự không có cách nào với chuyện kiểu này.
"Phải dựa vào anh rồi." Quỷ công tử nắm lấy bả vai Hoắc Minh Tri, ngay lúc đối phương còn chưa rõ sự thật đã nhấn mạnh một cái, ấn anh ta trở lại trong thể xác.
Hoắc Minh Tri ngồi dậy khỏi mặt đất, lúc vẫn chưa rõ sao lại như thế đã bị Quỷ công tử đẩy một cái ngăn cản bên ngoài kết giới.
Quỷ vương lại quăng mạnh quỷ khí ngưng tụ đến, Hoắc Minh Tri không kịp né tránh, không nghiêng không lệch bị ném trúng.
Muốn chết!
Hoắc Minh Tri theo bản năng nhắm mắt lại, đúng lúc này, trên người anh ta lóe lên ánh sáng vàng, mấy chục cột sáng nhiều màu sắc bên ngoài cũng đồng thời lóe lên.
“Quả nhiên không sai, chính khí trên người anh và đại trận phòng hộ này liên kết với nhau, muốn đại trận phòng hộ này không bị phá thì anh phải không bị thương." Đại trận phòng hộ này chính là do hiệp hội dốc toàn lực bố trí để ngăn ngừa sức mạnh tiết ra ngoài, uy lực phi phàm.
"Vậy nếu phá được trận này thì sao?" Hoắc Minh Tri theo bản năng hỏi.
"Anh đừng lo lắng chuyện này. Nếu phá được trận này thì những tòa thành xung quanh cũng tiêu rồi. Anh sẽ không chết một mình đâu." Quỷ công tử nói.
Con mẹ nó, vậy càng đáng sợ không phải sao?
Nhưng anh ta tuyệt đối không ngờ chính là tự chết lại là loại thứ sáu, một kiểu chết linh dị - bị Địa phủ câu hồn mà chết.
"Đeo găng tay vào." Quỷ công tử đưa một đôi găng tay màu đen của mình cho Hoắc Minh Tri. Găng tay này và miếng vải đen bao bọc mũi tên phong hồn làm từ cùng loại chất liệu, đeo vào thì tay có thể chạm vào được mũi tên phong hồn.
Hoắc Minh Tri cầm găng tay, khó hiểu hỏi: "Tôi có thể sống thứ mười một trên biểu đồ sinh tử sao?"
Năm nay Hoắc Minh Tri mười một.
"Đều đã lúc nào rồi mà anh còn để ý chuyện như vậy?" Quỷ công tử không vui nói.
"Ngoại trừ việc tôi đã chết ra thì tôi còn cần quan tâm việc gì sao?" Hoắc Minh Tri hỏi lại.
"Hình như... Cũng đúng." Quỷ công tử giật mình, nhưng lại nhanh chóng phản ứng lại: "Anh chưa chết, cứu Quý Lãng trước đã."
"Chưa chết? Cứu Quý Lãng?" Hoắc Minh Tri lặp lại, mình đến biệt thự Ly Sơn không phải là muốn cứu Quý Lãng sao? "Bên ngoài sao lại thế này?" Hoắc Minh Tri hỏi.
"Bây giờ không có thời gian giải thích, nói đơn giản là cái tên đang chiến đấu với Quý Lãng là Quỷ vương. Nếu không giết chết tên đó thì cả thế giới sẽ bị hủy diệt. Cho nên nếu anh muốn sống thì nhất định phải giúp đỡ Quý Lãng đánh thắng tên đó." Quỷ công tử giải thích một cách nhanh chóng.
"Cứu thế giới? Xem ra những câu chuyện trong phim điện ảnh không phải là bịa đặt." Hoắc Minh Tri âm thầm nói vài câu.
Trên đường đến, thực ra Hoắc Minh Tri đã có chuẩn bị tâm lý, cho nên cũng nhanh chóng chấp nhận, không hỏi nhiều. Anh ta dựa theo yêu cầu của Quỷ công tử, đeo đôi găng tay kia vào.
"Giúp thế nào?" Hoắc Minh Tri hỏi.
"Đây là mũi tên phong hồn, có thể làm suy yếu sức mạnh của Quỷ vương, nhưng gió bên ngoài quá lớn, không thể bắn mũi tên phong hồn ở khoảng cách xa. Tôi không đi được, trên người anh có chính khí bảo hộ, có thể xuyên qua gió xoáy bên ngoài." Quỷ công tử nói.
Hoắc Minh Tri nghe hiểu: "Cậu muốn để tôi đến gần, bắn tên này vào Quỷ vương?"
"Không sai."
"Chút chuyện này nói ra là được, sao phải câu hồn tôi làm gì?" Anh ta nghĩ mình muốn sống thọ và chết ở nhà hơn.
"Người sống không thể cầm mũi tên phong hồn được, nhất định phải là linh hồn." Quỷ công tử nói.
"Anh đừng nói nữa, có thể nhanh lên được không?” Vu Miểu Miểu gấp đến mức phát khóc: "Tướng công sắp không chịu nổi rồi."
Hoắc Minh Tri nhìn lướt qua bên ngoài, đúng lúc thấy một tảng nham thạch còn to hơn tảng vừa rồi đang rơi từ không trung xuống. Ầm một tiếng nện trên đỉnh đầu Quý Lãng, Quý Lãng không chịu nổi lực, đầu gối khuỵu xuống.
"Vừa rồi tôi suýt chút bị tảng đá đập chết, cái tên Quỷ vương này không thể nào để tôi dễ dàng đến gần." Hoắc Minh Tri không hành động mù quáng, nhanh chóng phân tích.
Không phải anh ta sợ chết, mà hình như chỉ có anh ta mới có thể sử dụng mũi tên phong hồn này, nếu anh ta tiêu thì thật sự không còn cách nào khác nữa.
"Nếu như có thể mở được trận thì tốt rồi." Vu Miểu Miểu nói.
Nếu có thể mở trận được thì cô có thể hấp dẫn sự chú ý của Quỷ vương, tạo cơ hội cho Hoắc Minh Tri.
Oa Oa.
Vu Miểu Miểu nhìn Oa Oa, ánh mắt Oa Oa vẫn đang nhìn chằm chằm vào tay bị thương của cô, chưa thể vượt qua nỗi sợ hãi. Vu Miểu Miểu nắm chặt quả đấm, máu trên miệng vết thương nhỏ xuống đất do động tác nắm chặt tay lại.
Bị thương, ba bị thương, mẹ cũng bị thương rồi. Nếu không giúp thì ba mẹ đều sẽ gặp nguy hiểm.
"A, a, a a a!" Con ngươi mờ mịt của Oa Oa bỗng bị một màu đen che đi, hóa thành hai vòng xoáy to nhỏ màu đen, tiếp theo, cơ thể mềm nhũn của nó bỗng bay lên trời, lơ lửng giữa không trung.
"Oa Oa?" Vu Miểu Miểu và Quỷ công tử đồng thời lên tiếng gọi.
Hoắc Minh Tri bị sự cuồng hóa bất ngờ của Oa Oa dọa sợ, mẹ kiếp, kia không phải con gấu bông Oa Oa trong phòng làm việc của Quý Lãng sao? Chẳng lẽ phòng làm việc của Quý Lãng là Địa phủ chốn trần gian sao, sao ngay cả một con gấu bông cũng quỷ quái như vậy?
Có lẽ đêm nay đã trải qua quá nhiều biến cố, tuy Hoắc Minh Tri bị sự biến hóa của Oa Oa dọa sợ nhưng cũng chỉ thầm mỉa mai trong lòng vài câu chứ sắc mặt vẫn không hề thay đổi.
Lúc này, cuối cùng Vu Miểu Miểu cũng cảm nhận được vu lực trong cơ thể Oa Oa đang vận hành.
Chính là lúc này.
Hai tay Vu Miểu Miểu nhanh chóng kết ấn, hét to một tiếng: "Mở!"
Dưới sự dẫn đường của Vu Miểu Miểu, Oa Oa mở miệng ra, một đoàn năng lượng màu đen từ trong kết giới bay ra. Năng lượng kia run lên trong không trung rồi đột nhiên tản ra, hóa thành một trận đồ hình tròn có đường kính khoảng một mét.
Ngón tay Vu Miểu Miểu tung bay, mượn máu tươi trên mu bàn tay tiếp tục kết ấn rồi chỉ về phía trung tâm vòng xoáy.
Dưới sự điều khiển ngang dọc của Vu Miểu Miểu, trận đồ xoay tròn dùng tốc độ cao đến gần trung tâm vòng xoáy.
Tất nhiên Quỷ vương cũng thấy được luồng sức mạnh đang đến gần này, giơ tay tung ra một đạo quỷ khí.
Trận đồ bỗng chốc bị quỷ khí làm chấn động một phen, sau đó bị đánh tan ra xung quanh thành vô số điểm sáng, nổ tung mở ra. Những điểm sáng này bị luồng khí trong vòng xoáy thổi tung bốn phía, ngay lúc Quỷ vương đang buông lỏng cảnh giác, cho rằng mình đã đánh tan được sự tấn công của Vu Miểu Miểu thì những điểm sáng này đột nhiên phát sáng lên và kết nối lại trong luồng khí tán loạn, tạo thành một trận đồ không gian khổng lồ bao trùm toàn bộ vòng xoáy.
"Khế ước trận?" Quỷ vương nhìn Quý Lãng, nói: "Với sức mạnh hiện tại của ngươi mà muốn cướp Quỷ vương ấn của ta, đúng là mơ mộng hão huyền."
Quý Lãng đang ra sức ngăn cản tảng đá khổng lồ không ngừng nện xuống đỉnh đầu, muốn điều khiển sức mạnh ác mộng cắn nuốt quỷ khí, vốn không còn sức lực nói nhảm với Quỷ vương, chỉ lạnh lùng liếc nhìn ông ta một cái.
Lúc này, Hoắc Minh Tri đã lặng lẽ chạy đến kết giới nhỏ, dưới sự che giấu của khế ước trận, chạy vào trung tâm vòng xoáy.
Trung tâm gió xoáy không có gió, trung tâm vòng xoáy do sức mạnh ác mộng và quỷ khí hình thành cũng không có gió.
Hoắc Minh Tri hiểu rất rõ, Quỷ vương này rất lợi hại, nếu anh ta bắn trực diện thì chắc chắn sẽ không trúng, dù phải đi vòng ra phía sau Quỷ vương cũng không thể nào được. Cho nên cơ hội duy nhất của anh ta, chính là ở phía sau Quý Lãng.
Mũi tên phong hồn không thể nào bắn được người sống cho nên không thể làm tổn thương Quý Lãng.
Hoắc Minh Tri nhìn tảng đá khổng lồ gần như sát đầu Quý Lãng, không dám chậm trễ phút giây nào nữa, giương cung, cài tên, kéo căng, nhắm chuẩn vị trí tim Quý Lãng.
"Dựa vào mày cả đấy." Hoắc Minh Tri buông tay, mũi tên phong hồn hóa thành một tia sáng đỏ, biến mất trong thân Quý Lãng.
Mũi tên phong hồn xuyên qua ngực Quý Lãng, bay thẳng về phía Quỷ vương đứng đối diện Quý Lãng mấy mét.
Một mảnh tối đen đột nhiên bắn ra ánh sáng màu đỏ, sao Quỷ vương có thể không để ý đến, ông ta nheo mắt lại, ống tay áo cuồn cuộn nổi lên gió xoáy phất qua mũi tên phong hồn.
Từ lúc Hoắc Minh Tri đứng phía sau, Quý Lãng đã nhận ra nên đã chuẩn bị từ trước, trong khoảnh khắc mũi tên phong hồn xuyên qua, anh thu hồi hơn phân nửa sức mạnh ác mộng đang cắn nuốt quỷ khí, tạo thành một vòng bảo vệ bao bọc bên ngoài mũi tên phong hồn, chặn một phất tay này của Quỷ vương.
Quỷ vương đã từng thấy mũi tên phong hồn, mũi tên phong hồn trước đây con gái ông ta từng lấy đi phong ấn Oa Oa chính là thứ năm đó ông ta cướp được từ tay một tên quỷ sai, cho nên ông ta biết rõ mình dùng bao nhiêu sức mạnh là có thể thuận lợi đập bay mũi tên phong hồn kia. Ông ta vô cùng tự tin nên một cái phất tay áo này không sử dụng toàn lực, ông ta lại càng không ngờ Quý Lãng sẽ thu hồi hơn phân nửa sức mạnh ác mộng để tạo thành vòng bảo vệ cho mũi tên phong hồn. Thế cho nên, một cái phất tay này của ông ta không thể ngăn cản được mũi tên phong hồn.
Quỷ vương giật mình, muốn né tránh cũng không còn kịp, mũi tên phong hồn xuyên qua vai phải Quỷ vương, dấy lên một ngọn lửa màu xanh.
"Ưm." Quỷ vương kêu lên một tiếng đau đớn, quỷ khí trong không gian cũng đông cứng lại vì Quỷ vương bị thương.
Quý Lãng nắm bắt cơ hội quỷ khí đông cứng lại, sức mạnh ác mộng bắt đầu điên cuồng phản công, cắn nuốt một cách không tiết chế.
Sau khi mũi tên phong hồn từ phía sau Quý Lãng bắn ra và xác định mũi tên phong hồn đã bắn trúng Quỷ vương, anh ta hưng phấn nhìn Quý Lãng, lập tức nhăn mày, nói: "Quý Lãng, cậu thế nào..."
"Quay lại đi!" Quý Lãng vung bàn tay to lên, một sợi dây mây do sức mạnh ác mộng ngưng tụ thành cuốn Hoắc Minh Tri về phía Vu Miểu Miểu.
Trong khoảnh khắc Hoắc Minh Tri đang bay mới thấy rõ dáng vẻ lúc này của Quý Lãng. Lúc này đáy mắt Quý Lãng đã không có một tia sáng, biến thành một mảnh tối tăm sâu không thấy đáy, sắc mặt hung tợn và có chút nóng nảy, quanh thân bao phủ bởi một dòng hắc khí khiến anh ta cảm thấy rất không thoải mái.
Hoắc Minh Tri rơi xuống mặt đất, chuyện đầu tiên làm sau khi đứng lên là xác nhận rõ tình hình của Quý Lãng, sau đó anh ta hoảng sợ phát hiện ra khí tức của Quý Lãng lúc này đã hoàn toàn thay đổi, dáng vẻ của anh còn đáng sợ hơn cả Quỷ vương đang đứng trước mặt anh nữa.
Sao lại thế này? Chẳng lẽ một mũi tên vừa rồi đã làm tổn thương đến Quý Lãng rồi sao?
"Hoắc đội, anh quay lại đây đi." Vu Miểu Miểu đứng trong kết giới la to với Hoắc Minh Tri.
Hoắc Minh Tri nhìn Quý Lãng đã hoàn toàn biến thành một người khác, lại nhìn Vu Miểu Miểu, cuối cùng quay về lại bên trong kết giới.
"Hình như Quý Lãng không được bình thường." Hoắc Minh Tri lo lắng nói: "Không phải mũi tên phong hồn sẽ không làm tổn thương người sống sao?"
"Không liên quan gì đến mũi tên phong hồn." Vu Miểu Miểu giải thích: "Tướng công như bây giờ mới là bình thường."
“Cậu ta như vậy mà gọi là bình thường? Nhìn cậu ta còn khủng bố hơn cả tên Quỷ vương đang đối mặt kia." Hoắc Minh Tri.
"Quỷ vương không phải thứ khủng bố nhất tồn tại trên đời này." Quỷ công tử nói.
"Vậy Quý Lãng là cái gì? Chẳng lẽ là Diêm La Địa phủ sao?" Hoắc Minh không vui hỏi.
"Quý Lãng là ác mộng đầu thai, bản chất là ma." Quỷ công tử nói.
Con mẹ nó!
Chả trách trước kia cảm thấy anh không phải người tốt, thì ra là ma, chuyện này thật sự quá giống tình tiết trong phim viễn tưởng.
Khoan đã, Quỷ vương, ác mộng, quỷ sai, búp bê vu cổ và cả Vu Miểu Miểu trông như một khúc gậy, sao cảm thấy hiện trường không hề có lấy một người tốt ngoại trừ mình vậy nhỉ?
"Ác mộng sắp sửa hoàn toàn thức tỉnh rồi." Quỷ công tử bỗng nhiên kêu lên.
Quý Lãng nhân cơ hội Quỷ vương bị thương, sức mạnh ác mộng được kích hoạt hoàn toàn, bỏ qua sự điều khiển của mình với sức mạnh ác mộng, chủ động từ bỏ lí trí, biến thành một con ma cắn nuốt, chỉ trong thời gian ngắn, cắn nuốt lượng lớn sức mạnh của Quỷ vương.
Một giây cuối cùng lúc lý trí hoàn toàn mất đi, Quý Lãng quay đầu lại nhìn lướt qua Vu Miểu Miểu.
Miểu Miểu, còn lại giao cho em.
Vu Miểu Miểu chờ đợi khoảnh khắc này, hai tay cô nhanh chóng kết ấn, liên tục ấn lên trận đồ. Hai sợi dây khế ước lặng lẽ từ trong trận pháp bắn ra, xen lẫn vào trong quỷ khí và sức mạnh ác mộng, kéo dài ra phía trước.
Quỷ vương vốn đã bị mũi tên phong hồn bắn trúng, lại bị sức mạnh ác mộng cắn nuốt lượng lớn quỷ khí, hồn đã suy yếu, ấn Quỷ vương hộ chủ, tự động từ trong ngực bay ra, treo lơ lửng trên không Quỷ vương.
Chính là lúc này!
Đôi mắt Vu Miểu Miểu lấp lánh ánh sáng, trốn trong sợi dây khế ước đang đan xen quỷ khí bay ra, nhanh như chớp chui vào trong ấn Quỷ vương.
"Dây khế ước!" Quỷ vương sợ hãi kêu lên.
Bên kia, ác mộng đang cắn nuốt dục vọng còn lại, vốn không kháng cự dây khế ước, thậm chí anh còn chủ động để dây khế ước quấn quanh người.
"Vu sư!"
Một khi bị dây khế ước quấn lấy, trừ khi khế ước trận biến mất, nếu không thì không thể nào gỡ ra được. Lúc này Quý Lãng đã không còn lý trí, ông ta phải đưa vu sư và búp bê vu cổ rời khỏi nơi này, ác mộng tất nhiên sẽ có người của hiệp hội đối phó.
Nghĩ vậy, Quỷ vương lao mạnh về phía Vu Miểu Miểu đang ở trong kết giới.
Tuy lý trí Quý Lãng không còn nhưng vẫn còn cảm giác với sức mạnh. Trong trận này, sức mạnh cực lớn tồn tại chính là Quỷ vương. Cho nên Quỷ vương vừa động, Quý Lãng cũng bắt đầu chuyển động theo, anh theo bản năng đuổi ngay sau Quỷ vương.
Quỷ vương né tránh vài lần vẫn không thể thoát được khỏi Quý Lãng, dơ tay tóm lấy một dòng quỷ khí trong không trung, ngưng tụ một phát rồi ném mạnh về phía kết giới. Lúc này, Quý Lãng không ngăn lại, quỷ khí ngưng tụ ném trên kết giới, bốp một cái, bị chấn động nứt ra một khe hở.
"Hiện tại tôi không thể động, nghĩ cách đi." Vu Miểu Miểu quát to.
"Mẹ kiếp, làm sao bây giờ?" Là một người bình thường, Hoắc Minh Tri thật sự không có cách nào với chuyện kiểu này.
"Phải dựa vào anh rồi." Quỷ công tử nắm lấy bả vai Hoắc Minh Tri, ngay lúc đối phương còn chưa rõ sự thật đã nhấn mạnh một cái, ấn anh ta trở lại trong thể xác.
Hoắc Minh Tri ngồi dậy khỏi mặt đất, lúc vẫn chưa rõ sao lại như thế đã bị Quỷ công tử đẩy một cái ngăn cản bên ngoài kết giới.
Quỷ vương lại quăng mạnh quỷ khí ngưng tụ đến, Hoắc Minh Tri không kịp né tránh, không nghiêng không lệch bị ném trúng.
Muốn chết!
Hoắc Minh Tri theo bản năng nhắm mắt lại, đúng lúc này, trên người anh ta lóe lên ánh sáng vàng, mấy chục cột sáng nhiều màu sắc bên ngoài cũng đồng thời lóe lên.
“Quả nhiên không sai, chính khí trên người anh và đại trận phòng hộ này liên kết với nhau, muốn đại trận phòng hộ này không bị phá thì anh phải không bị thương." Đại trận phòng hộ này chính là do hiệp hội dốc toàn lực bố trí để ngăn ngừa sức mạnh tiết ra ngoài, uy lực phi phàm.
"Vậy nếu phá được trận này thì sao?" Hoắc Minh Tri theo bản năng hỏi.
"Anh đừng lo lắng chuyện này. Nếu phá được trận này thì những tòa thành xung quanh cũng tiêu rồi. Anh sẽ không chết một mình đâu." Quỷ công tử nói.
Con mẹ nó, vậy càng đáng sợ không phải sao?
Danh sách chương