"Nghe nói sắp tới ngày đại chiêu sinh trên khắp vương triều rồi, Lâm tiểu thư đã có chuẩn bị gì chưa?".

Trần Phàm lái câu chuyện sang một hướng khác, tránh cho cô nàng này tò mò nhiều chuyện.

"Ta ư? Ha ha...Cái này phải xem tu vi và thực lực, cả hai thứ đó bổn tiểu thư đều không đủ, sao có thể tranh giành được vị trí đó. Phàm tiểu đệ cũng nuôi hy vọng này sao?".

"Tại hạ có lẽ chỉ tới góp vui thôi. Nói thật, cái Vạn Linh Tông gì đó ta đây còn chưa để vào trong mắt".

"Hả?".

Lâm Phi Yến hoa dung thất sắc nhìn Trần Phàm. Không chỉ có mình nàng, tất cả mọi người trong cửa hàng dù là đang làm gì khi nghe thấy hắn nói như vậy đều kinh hãi mà giật mình nhìn sang.

Danh tiếng của Vạn Linh Tông như sét đánh bên tai, dù là hoàng đế nghe được cũng phải cung kính xưng thần, không đâu không khiếp sợ. Vậy mà bây giờ có một kẻ đứng đây nói không để tông môn này vào trong mắt, kẻ trước mặt này bị điên hay sự ngông cuồng đã vượt qua cực hạn.

Trần Phàm hình như cũng cảm thấy mình vừa lỡ miệng, dù sao đâu có ai biết hắn có hệ thống trong tay, đây là một bí mật lớn nhất, hiện tại cũng không nên trang bức quả kẻo lại rước họa vào thân thì khổ. Cái lời vừa xong phát ra từ miệng hắn nếu để cho người của Vạn Linh Tông nghe được thì hắn có ngàn cái mạng cũng không đủ chết.

"Ờm...Ý của ta là...một đại tông môn như Vạn Linh Tông, danh chấn đại lục, thì làm sao mà một cặp mắt tầm thường như ta có thể chiêm ngưỡng chứ? Lâm tiểu thư thấy có đúng không?".

"Thì ra là ý này, vừa rồi ta còn tưởng mình nghe lầm cơ".

Lâm Phi Yến thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó sắc mặt bất chợt trở nên nghiêm túc, nói với Trần Phàm:

"Nếu ngươi muốn tham gia đại chiêu sinh lần này, thì nên cẩn thận với nhị đệ của ta một chút, tên nó là Lâm Phong. Từ khi bắt đầu biết tu luyện nó suốt ngày cũng chỉ biết vùi đầu vào kiếm thuật, lần này cũng tham gia đại hội chiếu sinh. Cả tên Trần Nhất Long kia nữa, hắn cũng không phải loại tầm thường đâu".

"Đa tạ Lâm tiểu thư nhắc nhở, ta đã nói rồi, chỉ là đến xem góp vui thôi, không quan trọng có đạt được danh ngạch hay là không".

"Ừm. Vậy là ngươi cũng giống ta rồi, trong gia tộc của ta cũng chỉ đặt hết hy vọng vào nhị đệ ta thôi. À phải, lâu rồi ta không thấy Thu Nguyệt muội muội đâu, không lẽ đang tu luyện để chuẩn bị cho ngày này sao?".

"Chắc là vậy, dạo này ta cũng không hay gặp tỷ ấy".

...

Đứng đó nói chuyện thêm một lúc, Trần Phàm cáo từ rời đi. Rẽ trái quẹo phải qua mấy con đường trong thành, cuối cùng đã về tới Trần gia phủ, bước vào trong đình viện của mình. Lần này phải sử dụng thật tốt số điểm năng lượng mà hắn đã thu được.

"Hệ thống, giờ ta vào trong không gian giả lập một thời gian. Khi nào cần cứ tự động trừ điểm năng lượng cho ta, được chứ?".

"Không thành vấn đề, mỗi giờ một điểm năng lượng, khi số điểm dùng gần hết ta sẽ thông báo cho ký chủ".

Trần Phàm nhắm mắt rồi tiến vào trong. Không để lãng phí thời gian, hắn nhanh chóng tưởng tượng ra đan lô, dược liệu. Bắt đầu một quá trình luyện tập điên cuồng.

Đã có chút kinh nghiệm từ lần thử trước đó, hắn mất tơi tận ba ngày mới luyện chế xong một viên phế đan. Lần này tất nhiên phải nhanh hơn, thời gian chỉ mất có một ngày đã hoàn thành.

"Tiếp tục".

Hắn không dừng lại, lần trước là một ngày thì lần sau tổng quá trình lại càng được rút ngắn.

Một ngày...mười canh giờ...tám canh giờ...sáu canh giờ...

Cuối cùng, tốc độ nhanh nhất mà hắn có thể luyện chế ra một viên phế đan là hai canh giờ. Đây chính là thời gian chuẩn mà một đan sư mới vào nghề có thể luyện ra được. Tuy nhiên cái này còn phụ thuộc vào tu vi nội công của người luyện, tu vi càng cao thâm thì thời gian luyện đan càng được rút ngắn, nếu là chân khí cảnh giới thì ban đầu sẽ phải mất ít nhất hai ba canh giờ để luyện chế một viên Tráng Thể Đan. Đây chỉ là tính riêng với đan dược này mà thôi, các loại đan khác càng cao cấp thì thời gian luyện chế càng dài.

Tu vi đan sư nếu đủ cao thâm thậm chí còn không cần dùng tới đan lô, trực tiếp sử dụng nội công ngưng tụ ra hỏa diễm, trong nháy mắt có thể luyện chế ra được một viên đan dược hoàn chỉnh. Tất nhiên Trần Phàm hắn còn chưa mơ tưởng đến cảnh giới có thể làm được như vậy, nhưng hắn có tự tin mình sớm muộn sẽ làm được. Tuy bây giờ vẫn chỉ luyện ra được phế phẩm nhưng bước đầu coi như đã thành công rồi. Một đan sư tập sự khi mới bắt đầu học luyện đan có ai mà không luyện ra phế phẩm, cho dù là thiên tài cũng phải trải qua mấy lần thất bại mới có thể đạt tới thành phẩm được.

Rút ngắn thời gian đạt đến tối đa xong, Trần Phàm bắt đầu bước vào giai đoạn luyện chế liên tục sao cho đạt tỷ lệ thành đan hoàn mỹ mới thôi.

Trong số những lần luyện chế ra một loại đan dược, đan sư sẽ có tỷ lệ thất bại nhất định. Ví dụ có người trong mười lần luyện đan thì thất bại năm lần, như vậy tỷ lệ thành đan của người này sẽ là 50 phần trăm, với tỷ lệ như thế đã có thể miễn cưỡng trở thành một đan sư rồi. Về sau đan sư sẽ phải không ngừng luyện tập để nâng cao cái tỷ lệ này lên, cho tới khi đạt tới mức trong 10 lần luyện chế đan thì cả 10 lần đều thành công, không có lấy một lần thất bại, người ta gọi tỷ lệ như vậy là tỷ lệ thành đan hoàn mỹ.

Đạt được tỷ lệ hoàn mỹ nói thì dễ nhưng thực chất khó khăn vô cùng, từ 50 phần trăm trở lên muốn tăng lên tiếp sẽ khó càng thêm khó. Luyện đan sư vốn đã là nhân vật hiếm có, mà đan sư có tỷ lệ thành đan hoàn mỹ lại càng là phượng mao lân giác trên đời. Bất cứ một vị luyện đan sư nào cũng đều mong muốn mình đạt tới tỷ lệ này, nếu có thể đạt tới tám chín mươi phần trăm tỷ lệ thành công đã là cực kỳ tốt rồi, đây chính là thiên tài luyện đan không thể nghi ngờ, còn đạt tới 100 phần trăm thì chắc phải gọi là tuyệt thế yêu nghiệt.

Mất hai canh giờ luyện chế một viên Tráng Thể Đan, thì một ngày Trần Phàm tối đa có thể luyện được sáu lần.

Trong 10 lần luyện chế đầu tiên, hắn không có thành công một lần nào, cứ 10 lần sẽ gọi là một đợt.

Đến đợt thứ hai vẫn là thất bại.

Cuối cùng đến 10 lần luyện chế thứ ba Trần Phàm cũng đã có một viên Tráng Thể Đan thành công, đây là viên đan dược đầu tiên thành công do chính tay hắn luyện chế.

Ngắm nghía viên đan trên tay, Trần Phàm mỉm cười hài lòng. Viên Tráng Thể Đan này có màu nâu sậm, chứ không đen xì như mấy viên lần trước. Nói lên rõ ràng một điều rằng đây chính là đan dược hoàn chỉnh chứ không phải phế đan.

"Lại tiếp tục thôi!".

Hứng khởi tăng lên trông thấy, Trần Phàm lại bắt đầu với đợt luyện chế thứ tư, đáng tiếc lần này vẫn là một viên đan thành công, đợt năm cũng không có gì thay đổi, tỷ lệ thành đan của hắn vẫn dừng ở mức 10 phần trăm.

Qua thêm mấy đợt sáu, bảy, tám...Tỷ lệ thành đan tăng lên 20 phần trăm.

Đến đợt thứ 15, trong 10 lần luyện chế đó, hắn đã thành công được 3 lần.

Ngày qua ngày, trải qua việc chế luyện không ngừng nghỉ, dù sao đây cũng là không gian giả lập, không phải thực tế, hắn muốn nghĩ sao thì nó là như vậy. Không cần nghỉ ngơi điểu tức, cũng chẳng cần bận tâm gì ngày đêm, hắn chỉ có luyện và luyện. Cuối cùng, trải qua hai tháng luyện chế liên tục, tức là đợt luyện đan thứ 36, Trần Phàm đã đạt tỷ lệ thành đan là 50 phần trăm, hay có thể gọi là năm trên mười. Hắn cuối cùng cũng miễn cưỡng được coi là một vị đan sư, dù chỉ là đan sư non tay nhất, nhưng như vậy cũng đã rất kinh người rồi.

Hai tháng này, đối với người khác mà nói có khi là mười mấy năm học tập chế luyện mới có thể đạt được tỷ lệ như Trần Phàm. Bởi hắn cứ không ăn không ngủ mà luyện liên tục như vậy, cộng thêm việc có hạt giống vong ngã trong đầu, tinh thần lúc nào cũng luôn ở trong trạng thái hoàn hảo nhất, thì người khác làm sao mà so được với hắn.

Nếu để có người trông thấy cảnh tượng mà Trần Phàm luyện đan, rất có thể sẽ bị hù cho chết tươi, cũng may đây chỉ là giả định, không có thật trên đời. Thực tế nếu như hắn ra khỏi không gian này, cho dù có dược liệu cung cấp vô hạn đi chăng nữa cũng làm sao mà trong hai tháng đã đạt được tỷ lệ như vậy.

"Vẫn phải tiếp tục, tỷ lệ này đối với ta mà nói làm sao mà đủ".

Trần Phàm lẩm bẩm, mồm nói rồi tay lại bắt đầu làm. Đúng vậy, hắn có Hệ Thống Giả Lập Vô Hạn, lại còn thêm cả hạt giống vong ngã nghịch thiên, nếu không làm được đan sư có tỷ lệ thành đan hoàn mỹ thì đập đầu vào gối chết cho rồi. Không gian giả lập chỉ cần có đủ điểm năng lượng thì một con heo đần độn nhất cũng có thể trở thành đan sư thiên tài, chứ đừng nói chi là người như hắn.

Mười lần thứ 70...lần thứ 71...lần thứ 72...Tỷ lệ thành đan của Trần Phàm tiếp tục đạt tới 80 phần trăm.

Đợt thứ 106...107...

Hắn liên tục luyện chế thêm bốn tháng trời nữa, tổng cộng sáu tháng, cuối cùng đến đợt luyện đan thứ 108, toàn bộ cả 10 lần trong đợt đó đều là đan dược hoàn chỉnh.

"Thành công! Cuối cùng ta cũng đã thành công! Trải qua 108 lần luyện đi luyện lại, Trần Phàm ta cuối cùng cũng đạt được tỷ lệ thành đan hoàn mỹ! Là tỷ lệ hoàn mỹ! Ha ha ha!".

Trần Phàm không kìm nén được cười lên sảng khoái. Sáu tháng trời, 108 lần luyện chế, nói ngắn không ngắn, nói dài không dài, chỉ có trực tiếp trải qua mới có thể thấu hiểu. Đây là tỷ lệ mà biết bao đan sư mơ ước, mà giờ hắn đã làm được. Bước đi đầu tiên bao giờ cũng là bước đi khó khăn nhất, chỉ cần vượt qua được thì những chông gai phía trước có là gì. Hiện tại đã đạt được tỷ lệ này, về sau nếu hắn luyện chế một loại đan dược khác sẽ không còn vất vả cật lực như vậy nữa, có thể không đạt được tỷ lệ hoàn mỹ ngay tức khắc nhưng cũng sẽ nhanh hơn trước rất nhiều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện