Samuels đọc một lượt danh sách đồ cúng trước đây mọi người thường hay hiến tế cho Phách Lưu Á, nội tâm nhất thời cảm thấy phức tạp.

Đây là mấy thứ dở hơi gì chứ… bọt khí trên mặt hồ lúc sáng sớm, nước mắt từ con mắt thứ 378 của quái vật ngàn mắt, xúc tu bị thiêu thành than tro của yêu tinh cây, còn có chân… lông chân tiên tử? Samuels đem danh sách mạnh mẽ vứt xuống đất, tức giận nói, “Ông ta đang đùa với chúng ta sao!”

Cecil thẳng thắn đáp lại, “Đúng vậy mà, ông ta chính là đang đùa chúng ta.”

Chuyện phát sinh trong vương cung hết thảy chỉ là một trò đùa dai, muốn giải quyết thì phải đi lấy lòng người nọ, mới có thể đem ma chú trên người bọn quốc vương biến đi mất.

Samuels bi phẫn hô lên, “Chúng ta phải đi đâu để tìm mấy thứ này bây giờ cơ chứ?”

“Bên trong lãnh địa của Phách Lưu Á có một cái hồ, xung quanh là nhà của các tiên tử chuyên chăm sóc cây tinh và nuôi nấng quái vật ngàn mắt, chúng ta có thể vào đó làm một chút giao dịch.” Cecil nói, “Nhưng mà đó là chuyện của mấy kỷ nguyên trước, bây giờ đi thu thập những thứ đồ này, e rằng có chút khó khăn.”

Samuels tức giận nói, “Ông ta đang lừa gạt chúng ta!”

Cecil duy trì vẻ mặt bình tĩnh, “Ngoài chấp thuận, chúng ta chẳng thể làm gì khác.”

Samuels hít sâu một hơi, “Được rồi, nên bắt đầu từ đâu đây?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện