Mưa bắt đầu rơi, bầu không khí ngày càng trở nên kì quái. Cổ Ni Lạc nâng lên tay cốc trà bằng vàng nhấp một ngụm. Hai mắt khẽ nhắm lại dưỡng thần. Âm thanh trầm ổn hướng về hạ điện



- Theo các khanh thì vị Vương gia nào trong thập nhị Vương có thể xứng với Bạch Quận chúa?



Bên dưới bắt đầu xì xào bàn tán. Cổ Ni Lạc từ từ mở mắt. Đem nhãn quang lạnh lùng quét xuống hạ điện:



- Vị Vương nào chấp nhận cả đời chỉ lấy một thê tử? Ta nói cho các ngươi hay, dung mạo của Bạch Thiên Nhan có thể xem là Quốc Sắc, thiên hạ này độc nhất vô nhị. Cưới mười người dung nhan đại trà không bằng lấy một người tài sắc toàn vẹn.



Lời này của Cổ Ni Lạc lại càng khiến bá quan trong triều thêm nháo nhác. Đây là thứ đạo lý gì. Đến dân thường trước giờ cũng có thể năm thê bảy thiếp. Hoàng cung đương kim thánh thượng cũng một dàn tam cung lục viện. Đạo lý gì ở đây mà một nữ nhi có thể chọn lang quân. Mà không những thế còn chọn độc lang quân. Một thê một phu. Như thế là ép người đi trái lại luân thường đạo lý. Rốt cuộc Bạch Thiên Nhan kia thân phận ra sao mà lại ngông cuồng như vậy. Lão Thái Thái kia còn không ngừng bảo vệ che chở sủng ái nàng ta.



Sau một hồi im lặng không ai dám lên tiếng thì từ xa Đát Thái Hậu trẻ tuổi kia đã vểnh mày liễu, cong mi phượng, bày ra một bộ dạng xinh đẹp hướng về phía Bạch Thiên Nhan mà nhẹ nhàng nói:



- Bạch Quận Chúa có phải quá khắt khe trong chuyện này rồi hay không? Nam nhân năm thê bảy thiếp là lẽ thường tình, hà cớ gì ngươi phải làm khó Lão Thái Thái. Yêu cầu như vậy e là chẳng ái dám rước ngươi về đâu...Ta thấy...



Bạch Thiên Nhan khẽ nhếch môi mỏng. Ánh mắt lạnh băng mang theo hàn khí nồng đậm trực diện nhìn về phía Đát Y Y . Khiến lời nói của bà ta dừng lại ngay tại chỗ.



Tầm mắt của Đát Y Y thoáng lạnh. Cô ta chuyển mục tiêu khiêu khích sang người mà ai cũng kinh sợ. Kẻ mà bị thiên hạ đồn đại xấu xa và hoa tâm nhất. Hắc Bào của tên đó cùng thần thái yêu nghiệt đó không khỏi khiến cho cô ta ngứa ngáy tâm can.



- Thật tình mà nói, chẳng phải Hắc Nhị Vương vẫn chưa kết hôn hay sao.. Ta thấy tình cảm của hai người khá tốt, có phải là nên tác hợp cho cả hai thì hay hơn không...



Cổ Ni Lạc ho một tiếng, giọng nói lanh lảnh của cô ta cũng bị cắt đứt. Thật sự kẻ nói mà không ai tôn trọng chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất.



Hắc Lang bật cười, nụ cười của hắn chói mắt đến mức ai cũng tưởng mình nhìn nhầm. Âm thanh trầm khàn cuốn hút thính giác của kẻ khác:



- Bản Vương đúng là chưa lập thất. Nhưng tiểu thiếp nếu đem giết chắc xác cũng trất đầy cổng thành...



Từng lời nói của hắn dọa cho người ta phải khiếp sợ. Ai cũng biết trước mặt vua nói đến chết chóc là tối kị. Nhưng hắn là ai chứ.



Nhưng đến giờ phút này kẻ nào đó chẳng hề biết sợ, vẫn ngu dốt đem sinh mạng của chính mình ra chơi đùa. Đát Y Y vẫn chưa chịu im miệng:



- Quả nhiên mệnh danh Quỷ Vương. Ta nghe nói năm xưa vì từ hôn Vũ Gia, Vương Gia đây đã không ngại giết chết toàn bộ gia thân gia quyến nhà người ta. Vũ Thanh Thanh sống cũng thành tật. Nay lại mang tội danh bán nước. Nghĩ lại ta thấy hai ngươi đẹp đôi lắm đó.



Hắc Lang bật cười, tiếng cười thật sự khiến người ta phải khiếp sợ. Đát Y Y run lên một cái, quả là cái miệng hại cái thân, chỉ vì bốc đồng nhất thời mà bản thân cô ta đã quên mất con người kia đáng sợ đến mức nào.



Hắc Lang hướng về phía người đàn bà ngu xuẩn kia, hai mắt hắn càng thêm hiểm ác



- Đôi mắt nào của nương nương thấy ta giết người, có thể đưa ra bằng chứng hay không ?



Ý cười trên môi hắn vẫn chưa tắt. Loại lãnh khí trên người hắn giờ đây càng thêm mạnh. Âm thanh của hắn cất lên giống như đem cả điện Kim Loan phủ đầy băng. Cổ Ni Lạc hướng về phía Đát Y Y



- Người đâu vả miệng... Đát Y Y buông lời xằng bậy sỉ nhục nhân phẩm của Hắc Nhị Vương không xứng đáng là mẫu nghi thiên hạ.



Hắc đế khẽ nắm chặt bàn tay, miệng hắn giống như bị dán keo không thể mở miệng. Hắn ngồi đó lại vô dụng như vậy.



Đát Y Y bị Tuyết Nữ đánh rất mạnh. Ả là hộ vệ của Hoàng Thái Hậu. Công lực cũng xếp vào hàng Võ Quan. Mỗi cú tát giống như trời giáng. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh đến bây giờ lại bị tát đau như vậy, nửa lời cũng không thể nói. Đát Y Y thù hận nhìn về phía Hắc Lang. Khóe môi ả đã nhỏ ra máu tươi. Khuôn mặt xinh đẹp cũng biến dạng. Rõ ràng cô ta là Thái Hậu. Tại sao chỉ vì một câu nói mà hình phạt lại đè lên đầu cô ta. Tên khốn kia không phải chỉ là một tên Vương Gia thôi sao.



Hắc Đế nhíu chặt lông mày, đem ánh nhìn rét lạnh hướng về Đát Y Y



- Tiên đế băng hà, Đát Nương Nương cũng đường đường chính chính lên ngôi vị như bây giờ. Bấy lâu nay người thay trẫm quản việc triều chính cũng bởi nhân phẩm và tài đức của mình.... Nhưng đến hôm nay người làm trẫm thật thất vọng..



Vở kịch này diễn quá sâu rồi. Mượn cớ kích động nữ nhân kia để cô ta phạm vào cấm kị. Rõ ràng điều này hoàn toàn không có trong dự liệu trước đó nhưng rõ ràng đã được tính toán tỉ mỉ. Hắc Lang âm thầm quan sát vở kịch thâm cung cẩu huyết này.



Đát Y Y bật cười lớn, hay lắm Hắc Dân. Mục đích loại bỏ ả đã quá rõ ràng. Ả ta là một người vốn được xem là lão hồ ly trong chuyện hãm hại kẻ khác. Nhưng rốt cuộc ả không nhìn ra được một bà già Cổ Ni Lạc vốn an tĩnh ăn chay không màng thế sự lại lật mặt nhanh đến như vậy. Con trai bà ta hãm hại lẫn nhau tranh quyền đoạt vị. Nước nổi thì bèo nổi ả cũng chỉ vì con đường sống và tương lai của bản thân mà thôi.



Đát Y Y lau máu ngay miệng nụ cười quỷ dị hiện trên môi.



- Hắc Lang, ngươi nói ngươi không giết người nhà Vũ Thanh Thanh, vậy ngươi có dám thực hiện hôn ước của Tiên Đế năm đó hay không?



Cổ Ni Lạc khẽ nheo cặp mắt. Hắc Nhị Vương này bề ngoài là một tên vương gia ngang ngược coi trời bằng vung, nhưng bấy lâu nay đã lạc vào thú vui nuôi sủng, tâm tình bệnh hoạn cỡ nào không ai đoán được. Không cần phải nói hắn là kẻ có tài nhưng lại không biết sử dụng. Hoặc bà không thể hiểu được dã tâm của hắn. Đến bây giờ Hắc Lang này vốn là một tên được xếp vào hàng nguy hiểm tiềm tàng. Nếu có thể tìm cho hắn một vị Vương Phi buộc hắn phải phục tùng triều đình thì quả thực chỉ có Vũ Thanh Thanh kia và Bạch Thiên Nhan.



Vũ Thanh Thanh bị quy vào tội bán nước và được minh oan cách đây không lâu. Tiền thân gia tộc từng phò vua dựng nước. Sau khi gia thân nàng ta mất đi thì Vũ Thanh Thanh được Hoàng Cung cấp dưỡng. Nếu ả ta thực sự biết ơn nuôi dưỡng này. Có thể đặt chân lên ngôi vị Hắc Nhi Vương Phi đem cầm thú Hắc Lang kia trói chặt thì quá tốt rồi.



Còn Bạch Thiên Nhan tiểu quận chúa này là người bà yêu thương nhất nếu có khả năng gả được cho Hắc Lang bà cũng không muốn gả.



- Hắc Lang, con cũng đã đến tuổi lập thất. Thiên hạ đồn đại những lời không hay về con chi bằng lần này hoàn thành hôn ước với Vũ Gia. Thực hiện ước nguyện năm xưa của Tiên Đế. Ai gia cũng đã già rồi, ngày nào con chưa thành thân ta thật sự ăn không ngon ngủ chẳng an.



Hắc Lang ẩn ẩn nụ cười đáy mắt hắn không nhìn ra lãnh ý nào. Hắn khẽ cúi người lòng bàn tay đặt trước ngực



- Không phụ lòng của Lão Thái Thái, bổn Vương cũng đã có ý trung nhân từ lâu. Vừa hay lại là người mà Lão Thái Thái nhắc tới. Vũ Gia tiểu thư kia quả thực rất hợp ý bổn Vương.



Đáy mắt hắn chợt nổi lên ý cười lạnh lẽo, đem người lão trường thế sự kia dọa cho một trận. Cổ Ni Lạc khẽ rùng mình, quả thực Hắc Lang này không còn là Hắc Lang năm xưa mà bà ta từng hay. Hắn lớn lên lại trở thành con người đáng sợ như vậy.



- Bạch Thiên Nhan, ai gia không ép hôn con nhưng cũng là vì tốt cho con. Từ nay trở về Bạch Gia suy nghĩ cho thông rồi cho ta câu trả lời.



Bạch Thiên Nhan lạnh lùng tạ ơn  Cổ Ni Lạc, thân ảnh trắng nhanh chóng biến mất sau cổng điện. Hắc Lang cũng tà tà cười chờ đợi màn kịch còn chưa hạ kia.



- Còn về phía Hắc Nhị Vương, ai gia sẽ chọn ngày lành tháng tốt để làm chủ hôn cho con.



- Đa tạ Phượng Ân của Hoàng Thái Hậu..



Đát Y Y chứng kiến một màn trước mắt mà không còn bình tĩnh. Bên cạnh sự chán ghét hiện lên trong mắt của ả là nỗi lo sợ ẩn dật trong lòng, cuối cùng bà già kia cũng đem mắt phượng nhìn về phía cô



- Đát Nương Nương, thân là Thiên Hậu, ngươi không làm tròn trách nhiệm trở thành trò cười cho chúng đại quan. Ai gia vô cùng thất vọng, từ nay truất bỏ ngôi vị, hạ làm Tẩy Phi đẩy vào Tẩy Cung, về sau giúp ai gia trông coi bài vị của tiên đế.



Đôi mắt của Đát Y Y trở nên mờ dần. Cô ta không thể ngờ rằng bản thân có thể trở thành như thế này. Ả ta phát điên ngửa cổ lên trần mà cười nắc nẻ. Không lâu sau ả vị Tuyết Nữ cùng hai tì nữ dẫn ra ngoài. Điện Kim Loan vang vọng âm thanh tuyệt vọng của ả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện