“Máy truyền tin là do sư tỷ chế tạo thành thiết bị để truyền tin, mặc dù ở khoảng cách rất xa, chỉ cần có ấn ký của đối phương, là có thể liên lạc được.” Ni Mạn mỉm cười, nhẹ nhàng giải thích.

“Đó không phải là điện thoại di động sao?” Vũ Nhạc ngạc nhiên nhận ra, ở thế giới huyền bí này, không có cái gì là không có khả năng.

“Di động? Từ này nghe thật mới mẻ, chúng ta sẽ kiến nghị Luyện Khí sư đổi tên.” Ni Mạn đột nhiên nghịch ngợm nháy mắt mấy cái: “Chủ nhân nếu không còn gì phân phó, thuộc hạ xin cáo từ.”

Vũ Nhạc gật đầu, hai người kia im lặng, nhún chân, lập tức biến mất trong màn đêm.

Vũ Nhạc im lặng bình tĩnh trở lại, nhìn Linh Tiểu Giới: “Ngươi nói xem, mẫu thân ta là người như thế nào?”

Linh Tiểu Giới cười thần bí: “Đương nhiên là người tốt, yên tâm đi, những nghi hoặc đó, sớm muộn gì cũng giải đáp cho người từng cái một, nhưng tuyệt đối không phải bây giờ. Cho nên người sốt ruột cũng vô dụng, chi bằng hãy tĩnh tâm tu luyện. Bắt đầu từ ngày mai, sẽ nghiêm khắc huấn luyện người, mấy ngày nay chỉ là khởi động thân thể cho người, kế tiếp mới thực sự là Địa ngục. Chỉ cẩn người chống đỡ được, khi giải trừ linh lực, người sẽ phát hiện, làm bất cứ việc gì cũng vô cùng thoải mái.” Về phần kiếp này của Chủ nhân sẽ biến thái đến trình độ nào, nàng không thể biết, có điều nàng vẫn vô cùng mong đợi Vũ Nhạc đại bùng nổ! *****

Thời gian trôi qua, đảo mắt đã qua hai năm, mà Vũ Nhạc vốn lúc đầu là tiểu nha đầu non nớt đã trở thành thiếu nữ yêu kiều. Thời gian hai năm, đủ để thay đổi rất nhiều.

Vũ Nhạc, trong thời gian hai năm, gần như vượt qua trong Linh Giới. Bên ngoài một ngày bằng một năm trong Linh Giới, ngay cả chính nàng cũng không biết mình đã đọc qua bao nhiêu sách, tiếp xúc bao nhiêu dược. Dưới sự đốc thúc nghiêm khắc của Linh Tiểu Giới, trong Linh Giới có bao nhiêu sách nàng đã đọc làu làu, cả năm hấp thụ linh khí, thoạt nhìn thân thể nàng phát ra khí chất thanh nhã thoát tục, đan điền rốt cuộc trưởng thành đến mức nào, không người nào tưởng tượng nổi. Bây giờ chỉ còn chờ ngày nào đó giải trừ phong ấn, tin chắc rằng chỉ cần qua một đêm, nàng sẽ vang dội khắp đại lục!

Mộc Ngư, năm ấy là tiểu nha đầu mười hai tuổi, sau khi vào phủ mười ngày, liền lựa chọn tiến vào Luyện Ngục của Nhạc gia, phàm đã đi vào, tuyệt đối không có đường quay lại, hoặc là sống, hoặc là chết. Người sống trở về, đương nhiên thực lực tăng lên rất nhiều. Mà trải qua rèn luyện trong Luyện Ngục, các kinh mạch trong người sẽ đạt được mức tôi luyện đáng kinh ngạc. Mộc Ngư, trải qua thời gian hai năm rưỡi, vừa mới đi ra khỏi Luyện Ngục, đã đạt tới trung kỳ của cảnh giới Tử Tiên. Thực lực này, đối với một nữ tử mười bốn tuổi, khó khăn tới mức nào? Vẻ mặt Nhạc Thanh Sơn cảm động nhìn Mộc Ngư, vì để có khả năng bảo vệ Vũ Nhạc, nàng đã không tiếc bất kỳ giá nào, cuối cùng thành ý và nghị lực của nàng đã cảm động đến trời xanh, thời gian không phụ lòng người!

Nhạc Mộ Thần, hai mươi hai tuổi, đã đi vào cảnh giới Tử Tông, đây là đột phá rất lớn, không chỉ làm Nhạc gia lớn bé lâm vào khiếp sợ mà còn làm cho tất cả các thế lực trên Tử Minh đại lục dấy lên hồi chuông lớn, kiêng kị đối với Nhạc gia trang lại tăng thêm một tầng. Dù sao, trong những hậu bối trẻ tuổi, hai mươi tuổi đã đột phá cấp bậc Tử Tông, trừ Nhạc Mộ Thần ra chỉ có ba thiên tài hi hữu. Điều này làm ngày càng nhiều thế lực trên phiến đại lục hướng mắt về lần tuyển chọn mỗi năm một lần của Học viện, tập trung trí óc đem thế hệ tiếp theo của mình đưa vào Học viện đào tạo chuyên sâu. Tất cả chỉ vì thiên tài Nhạc Mộ Thần, không ai khác, hắn là đệ tử khóa một trăm ba mươi của Học viện Hoàng gia Bá Quyền. Bởi vì thiên phú dị bẩm, bước vào bảng thiên tài của Học viện Bá Quyền, về phần đứng hàng thứ mấy, sẽ quyết định ở đại hội Phong Vân được tổ chức bốn năm một lần, trước mắt khoảng cách tới lần đại hội Phong Vân tiếp theo, còn bốn năm nữa.

Nhạc Mộ Dương, hai mươi mốt tuổi, hiện nay đã đạt tới đỉnh kỳ của cảnh giới Tử Hoàng, chỉ kém một bước sẽ tiến vào Tử Tông, còn một năm nữa sẽ tốt nghiệp học viện Bá Quyền, thực lực cũng không thể xem thường. Khác với Nhạc Mộ Thần, Nhạc Mộ Dương chú trọng tới buôn bán. Mặc dù hiện nay Nhạc gia trang đã xứng với cái danh nhà giàu số một đại lục, nhưng hai huynh đệ một ngày cũng không dám buông lỏng, chỉnh đốn thực lực bản thân. Chỉ có không ngừng đổi mới, Nhạc gia trang mới có thể sừng sững không ngã. Trường Giang sóng sau đè sóng trước, đạo lý này, bọn họ so với ai khác đều rõ ràng hơn.

Hiện giờ ba đứa nhỏ Nhạc gia trang đều trưởng thành với tốc độ kinh người, mặc dù đã sớm nghe qua, nhưng nhìn thấy tình trạng trước mắt, vẫn làm cho các thế lực khác không thể khinh thường. Bất luận là các thế lực hạng nhất Lăng thị, Hỏa thị, Mục thị, hay là các môn phái Thương Lan môn, Nam Cung môn, Tô gia môn, Tả gia môn, Cổ gia môn đều đồng loạt phát ra chiếu thư cấp bách, trước mùng một tháng bảy, tất cả con cháu của gia tộc đều phải trở về, chuẩn bị cho cuộc thi nhập học mỗi năm một lần.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện