“Thần lịch nguyên niên, mùa thu tháng bảy, đệ tử của Thần Vương bệ hạ, Lân nhi vương tử, thành thần.”
(Thần Thánh quốc sử - Hưng quốc bản kỷ)
Thần Thánh quốc độ.

Nguyên Thành.

Thần cung.

Tĩnh Tâm Điện.
Giang Phong ngạc nhiên nhìn bọn Chính vụ đại thần Lâm An, Tiêu Kỵ Nguyên soái Vương Minh, hỏi :
- Đã có 8 công quốc lần lượt thành lập ?
Chính vụ đại thần Lâm An cung kính tâu :
- Khải tấu bệ hạ.

Đúng thế đấy ạ ! Ở khu vực Hán – Hoài có 6 công quốc là Hán quốc, Thần Long quốc, Bái Nhân quốc, Lai Ân quốc, Vương Tử quốc và Đại Hùng quốc.

Ở khu vực Đông Việt có 2 công quốc là Linh Sơn quốc và Đại Hòa quốc.

Quân chủ các nước này lại không thỏa mãn với tước công, đang phấn đấu để trở thành vương tước.
Giang Phong khẽ cau mày, hỏi :
- Vậy xem ra chiến tranh là khó tránh khỏi !
Muốn trở thành vương tước, cách nhanh nhất là mở mang lĩnh thổ thông qua chiến tranh.

Tiêu Kỵ Nguyên soái Vương Minh nói :
- Bệ hạ.

Thật ra thì các nước đó vẫn không ngừng thông qua chiến tranh để mở mang lĩnh thổ, nếu không đã không thể có được cơ đồ như hiện giờ.

Chỉ khác là trước đây bọn họ tấn công các nước nhỏ hơn, còn giờ đây lại chuẩn bị tấn công lẫn nhau, quy mô chiến tranh lớn hơn thôi.
Giang Phong suy nghĩ giây lát, rồi mỉm cười nói :
- Bọn họ suy nghĩ một cách quá đơn giản đấy thôi.

Không phải cứ mở mang lĩnh thổ là trở thành đại vương được.

Đương nhiên, nếu bọn họ hài lòng với địa vị tiểu vương thì không kể.
Chính vụ đại thần Lâm An nói :
- Bệ hạ nói rất phải.

Chỉ cần chư quốc không công nhận, bọn họ dù mở mang lĩnh thổ đến mức nào thì vĩnh viễn vẫn chỉ là tiểu vương mà thôi.
Tiểu vương tức là vương tước được phong, vương quốc chỉ là chư hầu quốc, phải thần phục tôn chủ quốc.

Còn đại vương bản thân đã là tôn chủ, vương quốc cũng đồng thời là tôn chủ quốc.

Các đại quốc chẳng khi nào chấp nhận để một tân thế lực ngồi ngang hàng với mình.

Chỉ có Giang Phong nhân thời cơ thuận lợi mà được chư quốc miễn cưỡng chấp nhận, trở thành đại quốc thứ sáu.

Nhưng việc đó chỉ có thể xảy ra một lần, không thể xuất hiện lần thứ hai được.

Ngoài ra, Giang Phong lại có tiếng nói quan trọng trong Tứ quốc Liên minh, Thần tộc Nghị hội.


Trong 6 đại quốc, phe liên minh với Giang Phong đã chiếm hết 4.

Có quá nửa phản đối thì không một tân thế lực nào có thể trở thành đại quốc thứ bảy được.

Dù là trong game hay ngoài hiện thực, một tân quốc gia mà không được các quốc gia khác công nhận (đặc biệt là các đại quốc) thì không thể xem là một quốc gia chân chính được.
Giang Phong lại bảo :
- Chú ý động tĩnh của bọn họ, đừng để chiến hỏa ảnh hưởng đến bản quốc.
Tiêu Kỵ Nguyên soái Vương Minh nói :
- Bệ hạ yên tâm.

Thần thường xuyên luyện binh ngoài biên giới.

Dị nhân quốc độ không dám làm gì bất lợi với bản quốc đâu.

Hơn nữa, bọn họ muốn gây bất lợi cho bản quốc, bắt buộc phải vượt qua các lĩnh địa của Kinh tộc và Man tộc, mà chuyện đó không hề dễ dàng.
Thần Thánh quốc độ của Giang Phong bị các lĩnh địa của Man tộc và Kinh tộc bao bọc phía đông, phía bắc và phía tây, không thể mở mang về các hướng đó.

Nhưng ngược lại, cũng được Kinh tộc và Man tộc bảo hộ từ các hướng đó, không sợ chiến loạn ảnh hưởng đến.

Tình trạng như thế lại thích hợp với người yêu hòa bình như Giang Phong.

Nhờ vậy mà trong lúc thiên hạ chiến loạn phân phi, Thần Thánh quốc độ lại hòa bình ổn định, trở thành thánh địa của những người chơi không thích đánh nhau, không thích PK, chỉ du ngoạn hay luyện sinh hoạt kỹ năng.
Giang Phong lại hỏi :
- Công việc của Thần tộc Nghị hội Chấp pháp giả hiện giờ thế nào rồi ?
Chính vụ đại thần Lâm An tâu :
- Khải tấu bệ hạ.

Bọn họ đã giải quyết xong công việc ở Đông Hải Liên minh, hiện đang tập trung giải quyết Thủy Thần Giáo của gã Ngư Tinh ở Tây Động Đình.

Nghe đồn gã Ngư Tinh này là tiểu đệ của gã Ngụy Hải Thần ở Đông Hải, nên quá trình có hơi rắc rối chút ít.

Kinh Vương đã phái Thái tử Sùng Lãm thân chinh tiễu trừ Thủy Thần Giáo, đồng thời còn huy động dị nhân tham chiến.
Giang Phong khẽ gật đầu.

Hệ thống lại tổ chức hệ thống kịch tình để người chơi tham gia đây mà.

Đương nhiên, quy mô của hệ thống kịch tình lần này không thể bằng với “Man binh gây loạn” hay “Bình Nguyên chiến dịch”.

Có lẽ đối tượng tham gia chủ yếu chỉ là những người chơi đơn lẻ hay các tiểu bang hội (các đại bang hội bận chinh phạt lẫn nhau).

Giữa lúc này, chợt có Cấm vệ vào báo :
- Khải tấu bệ hạ.

Có các vị tiểu thư Mizu, Nori và Masashi đến tìm bệ hạ.
Giang Phong truyền lệnh mời vào, sau đó bảo Chính vụ đại thần Lâm An :
- Bản triều tập trung phát triển kinh tế, sung thật quốc khố.

Khanh nên chú ý việc đó.
Chính vụ đại thần Lâm An cung kính vâng dạ, rồi cùng Tiêu Kỵ Nguyên soái Vương Minh lui ra, dành lại không gian riêng cho Giang Phong.


Giây lát, Mizu chạy vào trước, đến bên Giang Phong, nũng nịu nói :
- Ca ca ơi.

Mấy hôm nay ca ca đi đâu ? Bọn tiểu muội đến tìm ca ca hoài mà không gặp.
Giang Phong nhìn Mizu, khẽ mỉm cười, nói :
- Tiểu huynh phải thực hiện một nhiệm vụ, không thể rời đi được.
Mizu hỏi :
-Ngay cả ca ca khi thực hiện một nhiệm vụ mà cũng mất nhiều thời gian như thế, chắc là khó lắm phải không ạ ?
Giang Phong mỉm cười nói :
- Cũng không khó lắm.

Chỉ hơi phiền phức chút thôi.

Các vị hiền muội tìm tiểu huynh có việc gì nào ?
Nói rồi Giang Phong lại mỉm cười nhìn Nori và Masashi đi vào sau Mizu.

Masashi nói :
- Ca ca.

Thiếu Quân Trấn giờ đã thăng cấp lên thành Hương trấn rồi, đông vui lắm.

Mizu muốn rủ ca ca đến xem đó mà.
Giang Phong khẽ cười :
- Mizu muốn khoe đây mà !
Mizu ngượng ngùng đỏ mặt, nói :
- Có đâu !
Masashi lại nói :
- Ca ca.

Bọn tiểu muội có một người bạn thân, rất thích sủng vật của bọn tiểu muội, rất muốn có một con !
Giang Phong ngạc nhiên :
- Bạn thân ?
Phải như ba người bọn Mizu mới có thể xem là bạn thân chứ.

Masashi bảo là bạn thân, nhưng Giang Phong chưa gặp bao giờ, cũng chưa từng nghe nói, chứng tỏ quan hệ không được thân thiết như bọn Mizu với nhau.

Masashi biết Giang Phong nghĩ gì, nên vội giải thích :
- Ca ca.

Yolande là bạn tốt của bọn tiểu muội đó nha.

Cậu ấy ở Âu châu, mỗi năm bọn tiểu muội chỉ gặp nhau có vài lần thôi hà.
Giang Phong mỉm cười nói :
- Được rồi.

Cho muội ấy mội con vậy.
Mizu vỗ tay hoan hô, nói :
- Cám ơn ca ca.


Yolande sẽ vui lắm đấy.

Cậu ấy cũng hâm mộ ca ca lắm đó nha.
Giang Phong lại càng ngạc nhiên hơn.

Nếu nói là ở ngoài ít gặp nhau thì còn dễ hiểu.

Còn trong game thì … Lẽ nào trước giờ Yolande không có chơi game, giờ mới chơi.

Hay là còn có lý do nào khác ? Tuy vậy, Giang Phong cũng không nói gì, cùng bọn Mizu trò chuyện, nghe Mizu khoe những thành tích của mình trong game cũng như ở ngoài.

Giây lát, Mizu ngơ ngác nhìn quanh, dường như cảm giác thiếu vắng thứ gì đó.

Masashi phát hiện ra sớm hơn, hỏi Giang Phong :
- Ca ca ơi.

Long nhi đâu ? Sao không thấy Long nhi vậy ?
Bình thường Long nhi vẫn theo sát Giang Phong, lần này không thấy Long nhi nên bọn họ có cảm giác thiếu vắng.

Giang Phong mỉm cười nói :
- Tiểu huynh bận quốc sự, Long nhi đi chơi cùng Lân nhi rồi !
Mizu nói :
- Ca ca ơi.

Lân nhi giỏi lắm đó nha.

Lân nhi cũng nổi tiếng lắm.

Nhiều người biết Lân nhi lắm đó.
Giang Phong khẽ cười.

Đương nhiên rồi.

Lân nhi là đệ tử của Giang Phong, học tập kỹ năng gì cũng là loại tốt nhất, lại được các vị Tôn sư đích thân truyền dạy, nên so với những người cùng đẳng cấp, Lân nhi mạnh hơn nhiều.

Nghe nói Lân nhi còn tự kiếm kim tệ để xài bằng cách nhận nhiệm vụ ở Mạo hiểm Hiệp hội, đôi khi còn cùng người khác tổ đội để hoàn thành những nhiệm vụ khó.
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới.

À không, nhắc Lân nhi thì Lân nhi tới.

Bọn Giang Phong đang nói chuyện thì có tiếng Long nhi nói vọng vào :
- Phụ vương.

Phụ vương ơi.

Long nhi với Lân ca ca về rồi nè !
Tiếp theo đó là tiếng của Lân nhi :
- Sư phụ ơi.

Sư phụ ơi.
Giây lát, cả hai lon ton chạy vào.

Long nhi chạy đến nắm tay Giang Phong, hớn hở khoe :
- Phụ vương ơi.

Lân ca ca thành thần rồi đó nha.

Lân ca ca thành thần rồi.
Giang Phong bế Long nhi lên, rồi ngạc nhiên nhìn Lân nhi.


Lân nhi gãi đầu gãi tai nói :
- Sư phụ ơi.

Lân nhi cũng không biết nữa.

Lân nhi chỉ sát quái, luyện cấp, rồi thành thần hà.
Bọn Mizu cũng rất kinh ngạc.

Masashi nói :
- Sao tự nhiên sát quái, luyện cấp, rồi thành thần được !
Lân nhi đỏ mặt ấp úng :
- Lân nhi cũng không biết nữa !
Giang Phong nghĩ ngợi giây lát, rồi khẽ mỉm cười, xoa đầu Lân nhi, hỏi :
- Con luyện cấp ở đâu nè ?
Lân nhi đáp :
- Dạ.

Ở Thúy Vi Địa hạ thành đó.
Giang Phong lại hỏi :
- Con sát loại quái nào nè ?
Lân nhi đáp :
- Dạ.

Loại bán thần Thạch tượng quái đó.
Quả đúng như Giang Phong dự đoán.

Sát nhiều thần giai quái vật thì có cơ hội tiến giai thành thần (bán thần cũng là thần giai).

Bọn Mizu cũng đã nghĩ đến điều đó.

Mizu nói :
- Ca ca ơi.

Chúng ta đi sát quái luyện cấp đi.

Bọn tiểu muội cũng muốn thành thần nữa.
Thế là mọi người lên đường đến Thúy Vi Địa hạ thành.
Si nhân úy phụ !
Trình Tử nói về việc vợ chồng trong gia đình như sau :
"Hiền nữ kính phu,
Si nhân úy phụ.
Nghiệt thê bại tự,
Đố phụ loạn gia.
Xảo quyệt thị tà,
Kiêu ngoa thị trá.
Phụ nhân nội trợ,
Thịnh suy chi do."
Tạm dịch :
Gái hiền kính chồng,
Trai ngu sợ vợ.
Vợ dữ không con nối họ,
Gái ghen gây rối gia đình.
Xảo quyệt mới là tà vạy,
Kiêu ngoa chính thị gạt lừa.
Đàn bà lo việc trong nhà,
Do đó nhà suy hoặc thịnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện