Lại nói, có lẽ đã nhận định Hoàng Bố Y là kẻ thù chủ yếu, sau khi đả thương Hoàng Bố Y, BOSS vẫn quyết không bỏ qua, tiếp tục múa tít đại phủ, chậm chạp tiến đến gần chỗ Hoàng Bố Y đang nằm thoi thóp.
Mọi người cả kinh.
Lã Phúc tăng tốc phóng Tế tự thuật cứu chữa Hoàng Bố Y.
Triệu Tiếu Thiên, Tiểu Bát Giới, Tiểu Vương, Tiểu Lý, … tất cả những chiến sĩ đều múa vũ khí xông đến.
Thiên Lang, Bạch Tú Châu cũng vội vã phóng đại chiêu.
Mọi người tăng cường công kích, tạm thời phân tán sự chú ý của BOSS.
Huyết trị của Hoàng Bố Y tăng đáng kể, y đã có thể ngồi dậy, sử dụng hồng dược để bổ huyết.
Kiếm pháp khí thế như hồng, trường thương hàn khí bức nhân, đao quang kiếm ảnh tung hoành, pháp thuật huyễn lệ tấn tốc nhanh chóng nhấn chìm BOSS trong biển đại chiêu, khiến cho huyết trị của BOSS giảm nhanh chóng, đồng thời hậu quả là làm cho lam dược của mọi người giảm dần, thể lực cũng suy giảm nghiêm trọng.
Thậm chí, Tiểu Bát Giới thân hình tròn trịa, lại không ngừng nhảy nhót nên thể lực chỉ còn lại hơn 30%, trong khi chỉ cần giảm xuống dưới 25% là sẽ mất khả năng chiến đấu, dưới 10% sẽ không thể hành động được nữa.
Vì vậy, trong thời gian ngắn mà không thể tiêu diệt được BOSS thì mọi người chỉ còn đường đào tẩu.
Biết đã đến giờ phút quyết định, Triệu Tiếu Thiên quát lớn :
- Mọi người đừng ngừng lại ! Sử dụng mọi khả năng có thể công kích BOSS.
Triệu Tiếu Thiên vừa nói vừa toàn lực thi triển thân pháp, xông thẳng về phía BOSS, phía sau để lại rất nhiều tàn ảnh.
Sau đó y nhanh nhẹn chuyển thân, chuyển về phía sau lưng BOSS, rồi công kích vào các yếu điểm ở nơi đó.
Cùng lúc, Hoàng Bố Y lại tung người lên cao, thần thái nghiêm trang, tụ tinh hội thần, chỉ quạt về phía BOSS, pháp lực vận chuyển, rồi niệm lớn :
- Thiên linh linh, địa linh linh.
Tự nhiên linh thần hiển linh.
Hiện.
Từ đầu quạt lại phát ra một tia hào quang, lần này có màu lục nhạt.
Tia hào quang không bắn trúng BOSS, mà cũng như lần trước, bắn xuống mặt đất dưới chân BOSS.
Nhưng lần này không có bụi bay mù trời, mà mặt đất nhũn ra, rồi từ bên dưới có một số dây leo trồi lên, cuốn lấy chân BOSS, xiết chặt lại.
Bị dây leo cuốn lấy chân, BOSS cả kinh, vùng vẫy liên hồi, bứt tung dây leo.
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ dây leo đã bị BOSS bứt đứt ném tứ tung.
Tuyệt kỹ của Hoàng Bố Y đã bị phá dễ dàng như vậy.
Tuy nhiên, BOSS cũng bị cầm cố trong mấy giây, trì hoãn trong một lúc, tạo điều kiện cho những người khác phát động công kích.
Bạch Tú Châu vung pháp trượng, bắt quyết niệm chú, hô lớn :
- Băng long thuật.
Từ đầu pháp trượng tỏa ra hàn khí.
Rồi khí ngưng thủy, thủy ngưng băng.
Một đạo băng long hình thành, sau đó được phóng về phía BOSS, tạo thành thương hại đáng kể.
Tiểu Bát Giới cũng quát :
- Hỏa điểu.
Tấn công.
Con hỏa điểu của Tiểu Bát Giới tuân lệnh xông tới, lao vào người BOSS, nhắm ngay vị trí mà đạo băng long của Bạch Tú Châu vừa bắn trúng.
Bạch Tú Châu vung pháp trượng gõ lên đầu Tiểu Bát Giới, trách :
- Ta phóng băng long thuật xong là ngươi lại sai con vịt lửa đốt chỗ đó.
Định phá ta hả ?
Tiểu Bát Giới ôm đầu ão não phân bua :
- Tiểu đệ định dùng phép ‘Băng Hỏa lưỡng trọng thiên’ chứ bộ ! Chờ đạo băng long thứ hai hình thành, Bạch Tú Châu lại phóng về phía BOSS, rồi hừ lạnh nói :
- Mau tấn công đi.
Đừng lười biếng nữa.
Tiểu Bát Giới xuống giọng than :
- Tiểu đệ có lười biếng đâu chứ !
Những người khác cũng vội gia tăng tốc độ công kích.
Hết đại chiêu này đến đại chiêu khác, hết tuyệt kỹ này đến tuyệt kỹ khác liên tục tung ra.
Cho dù khả năng phòng ngự rất cao thì BOSS cũng không thể chịu đựng nổi cả một biển đại chiêu liên miên bất tuyệt như thế.
Rất nhanh, huyết lượng của BOSS đại giảm.
Trên đầu BOSS liên tục xuất hiện những dấu hiệu thương hại.
Cuối cùng, mọi người sau khi đã dốc hết toàn bộ lực lượng, toàn bộ dược phẩm, và gần như toàn bộ khả năng có thể để công kích BOSS, cho đến khi thể lực giảm xuống còn dưới 10%, hết còn khả năng hành động, đều nằm dài trên mặt đất thở dốc, thì BOSS vẫn còn đứng vững trước mặt mọi người.
Hóa ra, mọi người dốc hết toàn lực công kích tuy tạo ra cho BOSS thương hại rất lớn, nhưng đến khi cả bọn kiệt sức ngã xuống thì BOSS mạng lớn phi phàm, vẫn còn lại một chút huyết lượng.
Và do thân thể lực lưỡng, nên BOSS có thể lực rất sung mãn, người bình thường không thể sánh được.
Giờ đây, trong lúc đối phương kiệt sức nằm thở dốc trên mặt đất, thì BOSS vẫn còn khả năng hành động, dù đã thọ thương nghiêm trọng.
Dù sao thì BOSS vẫn còn năng lực sát tử mọi người xong rồi bỏ đi tìm chỗ dưỡng thương.
Cự nhân BOSS nhìn mọi người nằm vật vờ dưới đất, ngửa cổ cười một cách điên cuồng.
Tuy rằng tình trạng của gã hiện tại không được tốt lắm, nhưng để sát tử những người kiệt sức không còn khả năng hành động thì cũng rất dễ dàng.
Vừa cười lớn, gã vừa loạng choạng bước tới, tay vung vẫy thanh đại phủ to lớn, ánh mắt tràn đầy sát khí.
Mọi người đều nhắm mắt, chờ đợi BOSS động thủ đưa tiễn mọi người về chốn cửu tuyền, à không, về thành trọng sinh.
Duy chỉ có một người là vẫn còn cố sức phản kháng.
Đó chính là … Thiên Lang.
Trong bọn họ, duy chỉ có Thiên Lang khi chiến đấu là ung dung tiêu sái hơn cả, và cũng ít tiêu hao thể lực hơn cả.
Thiên Lang tâm tính bình hòa, không ưa thể hiện, nên khi chiến đấu không hề nhảy nhót hô hào, cũng không quát tháo thị oai, chỉ lẳng lặng xuất chiêu tấn công mục tiêu.
Thiên Lang lại còn được sư phụ là Minh Đạo sư cùng với Hồ lão phu tử chỉ dạy, nên biết cách giảm tiêu hao thể lực khi chiến đấu.
Nếu không, với thể chất chính trị hình văn quan của Thiên Lang làm sao có thể tham gia chiến đấu lâu dài cho được.
Cũng chính vì vậy nên dù thể lực trị không được cao như những người khác, khi ai nấy thể lực đều giảm xuống dưới 10% thì thể lực của Thiên Lang vẫn còn được khoảng 11%.
Dù thấp, dù không thể xuất chiêu chiến đấu, nhưng cũng còn có thể hành động.
Và Thiên Lang đã hành động …
Thiên Lang từ từ mở hành trang, từ từ lấy ra một vật, rồi nhẹ nhàng ném về phía BOSS (‘từ từ’, ‘nhẹ nhàng’ là do thể lực quá thấp, không thể thực hiện những hành động mạnh mẽ).
Bùng.
Một tiếng nổ vang.
Không phải đạn pháo, bởi thời Thượng cổ làm gì có đạn pháo.
Không có máu tươi vương vãi, bởi BOSS đâu có bị thương hại.
Mọi người chỉ thấy bạch quang lóe lên, rồi từ mặt đất xung quanh BOSS đồng thời phún lên nhiều đạo bạch quang nhỏ như sợi chỉ, sau đó kết lại như mảnh lưới, bao bọc thân hình BOSS, hạn chế hành động của gã.
BOSS không ngừng vung tay múa chân cố sức thoát ra, nhưng càng vung vẫy thì lại càng bị siết chặt hơn.
Mọi người thấy tình thế xoay chuyển như vậy, đều hết sức mừng rỡ.
Triệu Tiếu Thiên lớn tiếng nói :
- Thiên Lang huynh đệ.
Mau giết nó đi !
Thiên Lang cười khổ nói :
- Ta cũng muốn lắm chứ ! Nhưng lúc này ta không đủ thể lực để chiến đấu nha !
Triệu Tiếu Thiên thở dài ão não, nói :
- Vậy phải làm sao bây giờ ?
Thiên Lang nói :
- Giờ phải ăn uống để lấy lại sức đã ! BOSS bị khống chế đến một khắc.
Mọi người cũng nên tranh thủ nghỉ ngơi lấy lại sức đi.
Nói đoạn Thiên Lang liền lấy đồ ăn thức uống ra ăn uống để bổ sung thể lực.
Thiên Lang có thể lực từ 10% trở lên nên vẫn còn hành động ăn uống được.
Còn bọn Triệu Tiếu Thiên thể lực quá thấp, đành phải nằm yên nghỉ ngơi lấy lại sức, đến khi nào thể lực đạt 10% thì mới có thể ngồi dậy ăn uống được.
Sau khi đã ăn no, thể lực đã phục hồi, Thiên Lang đứng dậy, cầm lấy thanh kiếm của Tiểu Bát Giới rồi đi đến tấn công BOSS.
Thiên Lang lúc này đã cạn kiệt pháp lực, cũng hết cả lam dược, nên chỉ còn cách sử dụng phổ thông công kích.
Trong Vương Mệnh, muốn bổ sung pháp lực nhanh chóng chỉ có thể sử dụng lam dược, còn tự nhiên hồi phục thì phải mất 10 giây mới tăng 1 điểm pháp lực, như Thiên Lang lúc này có 510 điểm pháp lực (đẳng cấp 48), thì phải mất đến 85 phút, pháp lực mới có thể hồi phục mãn trị.
Đả tọa luyện công có khá hơn, 3 giây tăng 1 điểm, thì muốn hồi mãn pháp lực cũng phải mất gần nửa giờ.
Thời gian không chờ người.
Thiên Lang đành phải sử dụng phổ thông công kích để tấn công BOSS.
Cũng may BOSS chỉ còn lại chút ít huyết lượng.
Thiên Lang gắng sức đâm chém hơn trăm lần thì BOSS cũng ô hô ai tai.
Mọi người mở to mắt ra, chờ xem BOSS đại bạo.
- Đại bạo ! Đại bạo !
Trong lúc mọi người thầm khấn vái thiên địa thần phật thì Tiểu Bát Giới đã dùng lời nói biểu đạt tâm thanh của cả bọn.
Ai nấy đều hy vọng BOSS đại bạo, bạo ra thật nhiều trang bị, nếu không thật uổng công sức mọi người khổ chiến suốt mấy giờ qua.
Mọi người cả kinh.
Lã Phúc tăng tốc phóng Tế tự thuật cứu chữa Hoàng Bố Y.
Triệu Tiếu Thiên, Tiểu Bát Giới, Tiểu Vương, Tiểu Lý, … tất cả những chiến sĩ đều múa vũ khí xông đến.
Thiên Lang, Bạch Tú Châu cũng vội vã phóng đại chiêu.
Mọi người tăng cường công kích, tạm thời phân tán sự chú ý của BOSS.
Huyết trị của Hoàng Bố Y tăng đáng kể, y đã có thể ngồi dậy, sử dụng hồng dược để bổ huyết.
Kiếm pháp khí thế như hồng, trường thương hàn khí bức nhân, đao quang kiếm ảnh tung hoành, pháp thuật huyễn lệ tấn tốc nhanh chóng nhấn chìm BOSS trong biển đại chiêu, khiến cho huyết trị của BOSS giảm nhanh chóng, đồng thời hậu quả là làm cho lam dược của mọi người giảm dần, thể lực cũng suy giảm nghiêm trọng.
Thậm chí, Tiểu Bát Giới thân hình tròn trịa, lại không ngừng nhảy nhót nên thể lực chỉ còn lại hơn 30%, trong khi chỉ cần giảm xuống dưới 25% là sẽ mất khả năng chiến đấu, dưới 10% sẽ không thể hành động được nữa.
Vì vậy, trong thời gian ngắn mà không thể tiêu diệt được BOSS thì mọi người chỉ còn đường đào tẩu.
Biết đã đến giờ phút quyết định, Triệu Tiếu Thiên quát lớn :
- Mọi người đừng ngừng lại ! Sử dụng mọi khả năng có thể công kích BOSS.
Triệu Tiếu Thiên vừa nói vừa toàn lực thi triển thân pháp, xông thẳng về phía BOSS, phía sau để lại rất nhiều tàn ảnh.
Sau đó y nhanh nhẹn chuyển thân, chuyển về phía sau lưng BOSS, rồi công kích vào các yếu điểm ở nơi đó.
Cùng lúc, Hoàng Bố Y lại tung người lên cao, thần thái nghiêm trang, tụ tinh hội thần, chỉ quạt về phía BOSS, pháp lực vận chuyển, rồi niệm lớn :
- Thiên linh linh, địa linh linh.
Tự nhiên linh thần hiển linh.
Hiện.
Từ đầu quạt lại phát ra một tia hào quang, lần này có màu lục nhạt.
Tia hào quang không bắn trúng BOSS, mà cũng như lần trước, bắn xuống mặt đất dưới chân BOSS.
Nhưng lần này không có bụi bay mù trời, mà mặt đất nhũn ra, rồi từ bên dưới có một số dây leo trồi lên, cuốn lấy chân BOSS, xiết chặt lại.
Bị dây leo cuốn lấy chân, BOSS cả kinh, vùng vẫy liên hồi, bứt tung dây leo.
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ dây leo đã bị BOSS bứt đứt ném tứ tung.
Tuyệt kỹ của Hoàng Bố Y đã bị phá dễ dàng như vậy.
Tuy nhiên, BOSS cũng bị cầm cố trong mấy giây, trì hoãn trong một lúc, tạo điều kiện cho những người khác phát động công kích.
Bạch Tú Châu vung pháp trượng, bắt quyết niệm chú, hô lớn :
- Băng long thuật.
Từ đầu pháp trượng tỏa ra hàn khí.
Rồi khí ngưng thủy, thủy ngưng băng.
Một đạo băng long hình thành, sau đó được phóng về phía BOSS, tạo thành thương hại đáng kể.
Tiểu Bát Giới cũng quát :
- Hỏa điểu.
Tấn công.
Con hỏa điểu của Tiểu Bát Giới tuân lệnh xông tới, lao vào người BOSS, nhắm ngay vị trí mà đạo băng long của Bạch Tú Châu vừa bắn trúng.
Bạch Tú Châu vung pháp trượng gõ lên đầu Tiểu Bát Giới, trách :
- Ta phóng băng long thuật xong là ngươi lại sai con vịt lửa đốt chỗ đó.
Định phá ta hả ?
Tiểu Bát Giới ôm đầu ão não phân bua :
- Tiểu đệ định dùng phép ‘Băng Hỏa lưỡng trọng thiên’ chứ bộ ! Chờ đạo băng long thứ hai hình thành, Bạch Tú Châu lại phóng về phía BOSS, rồi hừ lạnh nói :
- Mau tấn công đi.
Đừng lười biếng nữa.
Tiểu Bát Giới xuống giọng than :
- Tiểu đệ có lười biếng đâu chứ !
Những người khác cũng vội gia tăng tốc độ công kích.
Hết đại chiêu này đến đại chiêu khác, hết tuyệt kỹ này đến tuyệt kỹ khác liên tục tung ra.
Cho dù khả năng phòng ngự rất cao thì BOSS cũng không thể chịu đựng nổi cả một biển đại chiêu liên miên bất tuyệt như thế.
Rất nhanh, huyết lượng của BOSS đại giảm.
Trên đầu BOSS liên tục xuất hiện những dấu hiệu thương hại.
Cuối cùng, mọi người sau khi đã dốc hết toàn bộ lực lượng, toàn bộ dược phẩm, và gần như toàn bộ khả năng có thể để công kích BOSS, cho đến khi thể lực giảm xuống còn dưới 10%, hết còn khả năng hành động, đều nằm dài trên mặt đất thở dốc, thì BOSS vẫn còn đứng vững trước mặt mọi người.
Hóa ra, mọi người dốc hết toàn lực công kích tuy tạo ra cho BOSS thương hại rất lớn, nhưng đến khi cả bọn kiệt sức ngã xuống thì BOSS mạng lớn phi phàm, vẫn còn lại một chút huyết lượng.
Và do thân thể lực lưỡng, nên BOSS có thể lực rất sung mãn, người bình thường không thể sánh được.
Giờ đây, trong lúc đối phương kiệt sức nằm thở dốc trên mặt đất, thì BOSS vẫn còn khả năng hành động, dù đã thọ thương nghiêm trọng.
Dù sao thì BOSS vẫn còn năng lực sát tử mọi người xong rồi bỏ đi tìm chỗ dưỡng thương.
Cự nhân BOSS nhìn mọi người nằm vật vờ dưới đất, ngửa cổ cười một cách điên cuồng.
Tuy rằng tình trạng của gã hiện tại không được tốt lắm, nhưng để sát tử những người kiệt sức không còn khả năng hành động thì cũng rất dễ dàng.
Vừa cười lớn, gã vừa loạng choạng bước tới, tay vung vẫy thanh đại phủ to lớn, ánh mắt tràn đầy sát khí.
Mọi người đều nhắm mắt, chờ đợi BOSS động thủ đưa tiễn mọi người về chốn cửu tuyền, à không, về thành trọng sinh.
Duy chỉ có một người là vẫn còn cố sức phản kháng.
Đó chính là … Thiên Lang.
Trong bọn họ, duy chỉ có Thiên Lang khi chiến đấu là ung dung tiêu sái hơn cả, và cũng ít tiêu hao thể lực hơn cả.
Thiên Lang tâm tính bình hòa, không ưa thể hiện, nên khi chiến đấu không hề nhảy nhót hô hào, cũng không quát tháo thị oai, chỉ lẳng lặng xuất chiêu tấn công mục tiêu.
Thiên Lang lại còn được sư phụ là Minh Đạo sư cùng với Hồ lão phu tử chỉ dạy, nên biết cách giảm tiêu hao thể lực khi chiến đấu.
Nếu không, với thể chất chính trị hình văn quan của Thiên Lang làm sao có thể tham gia chiến đấu lâu dài cho được.
Cũng chính vì vậy nên dù thể lực trị không được cao như những người khác, khi ai nấy thể lực đều giảm xuống dưới 10% thì thể lực của Thiên Lang vẫn còn được khoảng 11%.
Dù thấp, dù không thể xuất chiêu chiến đấu, nhưng cũng còn có thể hành động.
Và Thiên Lang đã hành động …
Thiên Lang từ từ mở hành trang, từ từ lấy ra một vật, rồi nhẹ nhàng ném về phía BOSS (‘từ từ’, ‘nhẹ nhàng’ là do thể lực quá thấp, không thể thực hiện những hành động mạnh mẽ).
Bùng.
Một tiếng nổ vang.
Không phải đạn pháo, bởi thời Thượng cổ làm gì có đạn pháo.
Không có máu tươi vương vãi, bởi BOSS đâu có bị thương hại.
Mọi người chỉ thấy bạch quang lóe lên, rồi từ mặt đất xung quanh BOSS đồng thời phún lên nhiều đạo bạch quang nhỏ như sợi chỉ, sau đó kết lại như mảnh lưới, bao bọc thân hình BOSS, hạn chế hành động của gã.
BOSS không ngừng vung tay múa chân cố sức thoát ra, nhưng càng vung vẫy thì lại càng bị siết chặt hơn.
Mọi người thấy tình thế xoay chuyển như vậy, đều hết sức mừng rỡ.
Triệu Tiếu Thiên lớn tiếng nói :
- Thiên Lang huynh đệ.
Mau giết nó đi !
Thiên Lang cười khổ nói :
- Ta cũng muốn lắm chứ ! Nhưng lúc này ta không đủ thể lực để chiến đấu nha !
Triệu Tiếu Thiên thở dài ão não, nói :
- Vậy phải làm sao bây giờ ?
Thiên Lang nói :
- Giờ phải ăn uống để lấy lại sức đã ! BOSS bị khống chế đến một khắc.
Mọi người cũng nên tranh thủ nghỉ ngơi lấy lại sức đi.
Nói đoạn Thiên Lang liền lấy đồ ăn thức uống ra ăn uống để bổ sung thể lực.
Thiên Lang có thể lực từ 10% trở lên nên vẫn còn hành động ăn uống được.
Còn bọn Triệu Tiếu Thiên thể lực quá thấp, đành phải nằm yên nghỉ ngơi lấy lại sức, đến khi nào thể lực đạt 10% thì mới có thể ngồi dậy ăn uống được.
Sau khi đã ăn no, thể lực đã phục hồi, Thiên Lang đứng dậy, cầm lấy thanh kiếm của Tiểu Bát Giới rồi đi đến tấn công BOSS.
Thiên Lang lúc này đã cạn kiệt pháp lực, cũng hết cả lam dược, nên chỉ còn cách sử dụng phổ thông công kích.
Trong Vương Mệnh, muốn bổ sung pháp lực nhanh chóng chỉ có thể sử dụng lam dược, còn tự nhiên hồi phục thì phải mất 10 giây mới tăng 1 điểm pháp lực, như Thiên Lang lúc này có 510 điểm pháp lực (đẳng cấp 48), thì phải mất đến 85 phút, pháp lực mới có thể hồi phục mãn trị.
Đả tọa luyện công có khá hơn, 3 giây tăng 1 điểm, thì muốn hồi mãn pháp lực cũng phải mất gần nửa giờ.
Thời gian không chờ người.
Thiên Lang đành phải sử dụng phổ thông công kích để tấn công BOSS.
Cũng may BOSS chỉ còn lại chút ít huyết lượng.
Thiên Lang gắng sức đâm chém hơn trăm lần thì BOSS cũng ô hô ai tai.
Mọi người mở to mắt ra, chờ xem BOSS đại bạo.
- Đại bạo ! Đại bạo !
Trong lúc mọi người thầm khấn vái thiên địa thần phật thì Tiểu Bát Giới đã dùng lời nói biểu đạt tâm thanh của cả bọn.
Ai nấy đều hy vọng BOSS đại bạo, bạo ra thật nhiều trang bị, nếu không thật uổng công sức mọi người khổ chiến suốt mấy giờ qua.
Danh sách chương