Lại nói Thiên Lang rời Bạch Mã Quan, thống lĩnh kỵ binh khẩn cấp về Phần Dương Thành xin viện binh.
Quan đạo lúc đi tương đối yên tĩnh, hành trình hoàn toàn thuận lợi, nhưng hiện giờ lại vô cùng hỗn loạn.
Cứ cách một quãng không xa lại nhìn thấy những cảnh chém giết sát phạt.
Man binh gây loạn cũng có, mà giữa người chơi với nhau cũng có.
Hiện giờ Quan phủ đang bận lo đối phó với chiến tranh sắp diễn ra, không còn chú ý nhiều đến những sự tiểu đả tiểu náo giữa người chơi với nhau.
Thế là bao oán hận tích lũy bấy lâu được dịp bùng phát.
Có người chơi là có quan hệ, có ân oán.
Nhiều đại bang phái cũng nhân cơ hội này mà thôn bính các bang phái khác, mở rộng ảnh hưởng.
Đất Phần Dương loạn thành một đoàn.
Đi lại vì thế cũng không còn mấy an toàn.
Thiên Lang đi được vài chục dặm, đột nhiên nghe thấy thanh âm mũi tên xé gió lao tới, kinh hãi vội giục tuấn mã phóng tới nhanh hơn.
Vút.
Một mũi tên bắn tới lướt qua sát sau lưng, báo hiệu Thiên Lang đã rơi vào ổ phục kích.
Tiếp đó là hàng loạt cung tên, đủ loại pháp thuật phóng ra, mục tiêu hầu như đều là Thiên Lang.
Xem tình hình địch nhân hẳn là người chơi, mà số lượng cũng không phải ít.
Giống như dĩ vãng, Thiên Lang truyền lệnh kỵ binh nhắm chuẩn phương hướng tề xạ.
Vừa phóng ngựa, Thiên Lang vừa nhắm những vị trí khả nghi phóng xuất pháp thuật, định hướng cho kỵ binh bắn tên.
Không biết rõ nhân số đối phương bao nhiêu, Thiên Lang không dám dừng ngựa chiến đấu, sợ bị lọt vào vòng vây phải khổ chiến.
Kỵ binh mà mất đi lợi thế tốc độ thì thực lực chỉ còn một nửa.
Hơn nữa, lúc này đang có nhiệm vụ tại thân.
Nhiệm vụ vi trọng.
Nếu vì hãm nhập khổ chiến, không đưa được công văn cầu viện đến Quan phủ kịp thời là hỏng hết đại sự.
Tuấn mã phi bôn, Thiên Lang không dám luyến chiến, cứ nhắm hướng Phần Dương Thành mà vừa đánh vừa chạy.
Trong lúc này, tầm quan trọng của tốc độ được thể hiện rõ nét.
Hai chân không thể nhanh bằng bốn chân.
Sau khi sát tử được vài địch nhân, Thiên Lang cùng kỵ binh đội ngũ thoát khỏi trận địa phục kích, giục ngựa chạy thẳng, chỉ để lại phía sau một đám bụi mịt mù.
Địch nhân người này nhìn người kia, có đuổi theo cũng chỉ hít bụi, chỉ còn cách rút lui.
Trải qua trận tập kích vừa rồi, Thiên Lang cảm thấy bất an.
Lẽ nào Man binh trận dinh đã nhận được tin y đi cầu viện nên phát nhiệm vụ ngăn chặn.
Có như thế mới giải thích được mục đích của trận tập kích vừa rồi.
Không dám lơ là phòng bị, y lệnh cho kỵ binh khẩn cấp bôn trình.
Có chuyện gì để về được Phần Dương Thành sẽ liệu.
Cẩn trọng đề phòng không hề vô ích.
Chỉ hơn trăm dặm đường từ Bạch Mã Quan về Phần Dương Thành mà Thiên Lang bị đến bốn trận tập kích, và đều hữu kinh vô hiểm mà vượt qua.
Mất gần hai canh giờ bôn trình, cuối cùng Thiên Lang cũng về được Phần Dương.
Vào đến Phủ Đường, thấy Thiên Lang y phục lam lũ, dáng vẻ mệt mỏi, Châu mục đại nhân cả kinh hỏi :
- Biên quan có biến hay sao ? Thiên Lang trình công văn cầu viện, nói :
- Đại nhân.
Mấy vạn Man binh đã tập trung bên ngoài quan ải, tình hình nguy ngập.
Vương tướng quân mong sớm có viện binh.
Ở quan ải chỉ có một vệ binh, e không giữ nổi.
Châu mục đại nhân xem xong công văn, vừa kinh vừa nộ, đập bàn quát :
- Man binh xướng cuồng vô lối.
Thật không xem bản triều ra gì mà.
Sư gia đứng bên khuyên giải :
- Đại nhân bớt giận.
Quân tình khẩn cấp.
Xin đại nhân sớm điều quân tăng viện Bạch Mã Quan.
Thiên Lang cũng nói :
- Phải đấy đại nhân.
Bạch Mã Quan là địa đầu hiểm yếu, là cửa ngõ bảo vệ cả đất Phần Dương.
Nếu quan ải thất thủ, bản châu nguy mất.
Mong đại nhân sớm có đối sách.
Châu mục đại nhân gật đầu nói :
- Thiếu hiệp nói phải lắm.
Bạch Mã Quan không thể để mất.
Quân tình khẩn cấp không thể diên trì.
Được rồi.
Ta sẽ dốc hết binh lực hiệp trợ Vương tướng quân cố thủ quan ải.
Phiền thiếu hiệp trở về báo với Vương tướng quân cố thủ quan ải, chỉ nửa ngày nữa viện quân sẽ đến nơi.
Nói đoạn lão truyền kiểm điểm binh mã trong thành, khẩn cấp chi viện Bạch Mã Quan.
Thiên Lang cũng cáo từ, nhận nhiệm vụ về gặp lại Vương tướng quân truyền tin.
Thời gian an ổn trôi qua.
Đến khi 5 vệ binh từ Phần Dương Thành đến tăng viện, tình hình ở quan ải mới bớt căng thẳng, nhưng không khí khẩn trương vẫn bao trùm khắp cả NPC sĩ binh lẫn người chơi đến tham chiến hay quán chiến.
Một tòa quan ải bình thường chỉ có 1 vệ trú quân, lúc này tập trung đến hơn vạn người, quả có hơi khẩn bức.
Đến khi trời chập choạng tối, thám tử về hồi báo Man binh có triệu chứng điều binh.
Nhất trường dạ tập và phản kích, công thành và bảo vệ chiến tức tướng triển khai.
Toàn quan ải được lệnh chuẩn bị chiến đấu.
Đến gần nửa đến, phòng vệ binh phát hiện địch quân xuất hiện bên ngoài quan ải, nhân số đông đến hơn ba vạn.
Cũng may phát hiện kịp thời, nếu không bị địch quân tập kích lúc nửa đêm, lấy một nghìn thủ quân nghênh chiến ba vạn, e chẳng giữ được quan ải bao lâu.
Nhất thanh lệnh hạ, Man binh bên ngoài đốt đuốc sáng rực, cung tiễn liên tiếp bắn lên tường thành kìm chế thủ quân.
Có lẽ đã nhận được phong thanh viện binh đến quan ải, nên bọn họ quyết định cường công chứ không đột tập.
Uổng phí phòng vệ binh một phen khổ công bố trí phản tập kích.
Một vạn Man binh cung thủ nhắm thành tường phía trên đại môn liên tiếp bắn tên, áp chế phần nào phòng vệ quân thủ thành.
Trong quan ải chỉ có hai nghìn cung thủ, dù có được lợi thế trên cao vẫn không thể áp chế được Man binh tấn công.
Hai vạn Man binh còn lại tập trung công phá cửa quan.
Chỉ cần cửa quan bị phá, Man binh đại quân nhập quan, Bạch Mã Quan kể như thất thủ.
Một trường công thủ đại chiến khai diễn.
Bên dưới, Man binh cung thủ nhắm vào bất kỳ người nào xuất hiện trên tường thành bắn tên tới tấp.
Man binh sĩ tốt dùng những thanh gỗ lớn vót nhọn một đầu tấn công cửa quan.
Trên thành, phòng vệ quân cung thủ đối xạ, những người khác dùng gỗ đá ném xuống ngăn chặn bước tiến địch quân.
Vô số sĩ binh của cả song phương tử thương.
Chỉ chưa đầy một khắc, dưới thành đã có gần một trăm Man binh tử thương.
Trên thành cũng có mấy chục phòng vệ quân chiến tử.
Trên thành dưới thành liên tục có sĩ binh trận vong.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng sớm thì muộn phòng vệ binh cũng sẽ tiêu hao hết binh lực, Bạch Mã Quan thất thủ chỉ là vấn đề thời gian.
Người chơi nhìn thấy cuộc chiến khích liệt, nhiệt huyết sôi trào, cũng nhanh chóng chạy đến tham gia.
Có thêm người chơi gia nhập, tình hình trong quan ải mới đỡ phần khẩn trương.
Dưới chân thành, Man binh liên tục dùng những thanh gỗ lớn công phá cửa thành.
Bị gỗ đá, cung tên từ trên tường thành “đặc biệt chiếu cố”, Man binh ở mặt trận này tử thương thảm trọng.
Thế nhưng Man binh hung hãn dị thường, đợt này tử thương, đợt khác lại ồ ạt xông tới, liên miên bất tuyệt.
Cửa quan bị liên tục công kích, độ bền ngày càng giảm, cả tường thành ở khu vực đó cũng rung rinh theo.
Vương tướng quân thân là tướng lĩnh trấn thủ quan ải, thân tự thượng tiền chỉ huy chiến đấu.
Thấy cửa ải có nguy cơ sụp đổ, y cả kinh, điều phái hai vệ binh tinh nhuệ nhất tập trung trấn giữ nơi đó, hỗ trợ cung thủ ngăn cản bước tiến địch quân.
Phần lớn công cụ thủ thành cũng được điều tập cho mặt trận quan trọng này.
Thủ quân tăng cường, bên phía Man binh thương vong tăng lên nhanh chóng.
Quan binh trên thành chỉ việc ném gỗ đá xuống, không cần phải nhắm mà thế nào cũng trúng ai đó dưới thành.
Cuộc chiến càng thêm khích liệt.
Quan đạo lúc đi tương đối yên tĩnh, hành trình hoàn toàn thuận lợi, nhưng hiện giờ lại vô cùng hỗn loạn.
Cứ cách một quãng không xa lại nhìn thấy những cảnh chém giết sát phạt.
Man binh gây loạn cũng có, mà giữa người chơi với nhau cũng có.
Hiện giờ Quan phủ đang bận lo đối phó với chiến tranh sắp diễn ra, không còn chú ý nhiều đến những sự tiểu đả tiểu náo giữa người chơi với nhau.
Thế là bao oán hận tích lũy bấy lâu được dịp bùng phát.
Có người chơi là có quan hệ, có ân oán.
Nhiều đại bang phái cũng nhân cơ hội này mà thôn bính các bang phái khác, mở rộng ảnh hưởng.
Đất Phần Dương loạn thành một đoàn.
Đi lại vì thế cũng không còn mấy an toàn.
Thiên Lang đi được vài chục dặm, đột nhiên nghe thấy thanh âm mũi tên xé gió lao tới, kinh hãi vội giục tuấn mã phóng tới nhanh hơn.
Vút.
Một mũi tên bắn tới lướt qua sát sau lưng, báo hiệu Thiên Lang đã rơi vào ổ phục kích.
Tiếp đó là hàng loạt cung tên, đủ loại pháp thuật phóng ra, mục tiêu hầu như đều là Thiên Lang.
Xem tình hình địch nhân hẳn là người chơi, mà số lượng cũng không phải ít.
Giống như dĩ vãng, Thiên Lang truyền lệnh kỵ binh nhắm chuẩn phương hướng tề xạ.
Vừa phóng ngựa, Thiên Lang vừa nhắm những vị trí khả nghi phóng xuất pháp thuật, định hướng cho kỵ binh bắn tên.
Không biết rõ nhân số đối phương bao nhiêu, Thiên Lang không dám dừng ngựa chiến đấu, sợ bị lọt vào vòng vây phải khổ chiến.
Kỵ binh mà mất đi lợi thế tốc độ thì thực lực chỉ còn một nửa.
Hơn nữa, lúc này đang có nhiệm vụ tại thân.
Nhiệm vụ vi trọng.
Nếu vì hãm nhập khổ chiến, không đưa được công văn cầu viện đến Quan phủ kịp thời là hỏng hết đại sự.
Tuấn mã phi bôn, Thiên Lang không dám luyến chiến, cứ nhắm hướng Phần Dương Thành mà vừa đánh vừa chạy.
Trong lúc này, tầm quan trọng của tốc độ được thể hiện rõ nét.
Hai chân không thể nhanh bằng bốn chân.
Sau khi sát tử được vài địch nhân, Thiên Lang cùng kỵ binh đội ngũ thoát khỏi trận địa phục kích, giục ngựa chạy thẳng, chỉ để lại phía sau một đám bụi mịt mù.
Địch nhân người này nhìn người kia, có đuổi theo cũng chỉ hít bụi, chỉ còn cách rút lui.
Trải qua trận tập kích vừa rồi, Thiên Lang cảm thấy bất an.
Lẽ nào Man binh trận dinh đã nhận được tin y đi cầu viện nên phát nhiệm vụ ngăn chặn.
Có như thế mới giải thích được mục đích của trận tập kích vừa rồi.
Không dám lơ là phòng bị, y lệnh cho kỵ binh khẩn cấp bôn trình.
Có chuyện gì để về được Phần Dương Thành sẽ liệu.
Cẩn trọng đề phòng không hề vô ích.
Chỉ hơn trăm dặm đường từ Bạch Mã Quan về Phần Dương Thành mà Thiên Lang bị đến bốn trận tập kích, và đều hữu kinh vô hiểm mà vượt qua.
Mất gần hai canh giờ bôn trình, cuối cùng Thiên Lang cũng về được Phần Dương.
Vào đến Phủ Đường, thấy Thiên Lang y phục lam lũ, dáng vẻ mệt mỏi, Châu mục đại nhân cả kinh hỏi :
- Biên quan có biến hay sao ? Thiên Lang trình công văn cầu viện, nói :
- Đại nhân.
Mấy vạn Man binh đã tập trung bên ngoài quan ải, tình hình nguy ngập.
Vương tướng quân mong sớm có viện binh.
Ở quan ải chỉ có một vệ binh, e không giữ nổi.
Châu mục đại nhân xem xong công văn, vừa kinh vừa nộ, đập bàn quát :
- Man binh xướng cuồng vô lối.
Thật không xem bản triều ra gì mà.
Sư gia đứng bên khuyên giải :
- Đại nhân bớt giận.
Quân tình khẩn cấp.
Xin đại nhân sớm điều quân tăng viện Bạch Mã Quan.
Thiên Lang cũng nói :
- Phải đấy đại nhân.
Bạch Mã Quan là địa đầu hiểm yếu, là cửa ngõ bảo vệ cả đất Phần Dương.
Nếu quan ải thất thủ, bản châu nguy mất.
Mong đại nhân sớm có đối sách.
Châu mục đại nhân gật đầu nói :
- Thiếu hiệp nói phải lắm.
Bạch Mã Quan không thể để mất.
Quân tình khẩn cấp không thể diên trì.
Được rồi.
Ta sẽ dốc hết binh lực hiệp trợ Vương tướng quân cố thủ quan ải.
Phiền thiếu hiệp trở về báo với Vương tướng quân cố thủ quan ải, chỉ nửa ngày nữa viện quân sẽ đến nơi.
Nói đoạn lão truyền kiểm điểm binh mã trong thành, khẩn cấp chi viện Bạch Mã Quan.
Thiên Lang cũng cáo từ, nhận nhiệm vụ về gặp lại Vương tướng quân truyền tin.
Thời gian an ổn trôi qua.
Đến khi 5 vệ binh từ Phần Dương Thành đến tăng viện, tình hình ở quan ải mới bớt căng thẳng, nhưng không khí khẩn trương vẫn bao trùm khắp cả NPC sĩ binh lẫn người chơi đến tham chiến hay quán chiến.
Một tòa quan ải bình thường chỉ có 1 vệ trú quân, lúc này tập trung đến hơn vạn người, quả có hơi khẩn bức.
Đến khi trời chập choạng tối, thám tử về hồi báo Man binh có triệu chứng điều binh.
Nhất trường dạ tập và phản kích, công thành và bảo vệ chiến tức tướng triển khai.
Toàn quan ải được lệnh chuẩn bị chiến đấu.
Đến gần nửa đến, phòng vệ binh phát hiện địch quân xuất hiện bên ngoài quan ải, nhân số đông đến hơn ba vạn.
Cũng may phát hiện kịp thời, nếu không bị địch quân tập kích lúc nửa đêm, lấy một nghìn thủ quân nghênh chiến ba vạn, e chẳng giữ được quan ải bao lâu.
Nhất thanh lệnh hạ, Man binh bên ngoài đốt đuốc sáng rực, cung tiễn liên tiếp bắn lên tường thành kìm chế thủ quân.
Có lẽ đã nhận được phong thanh viện binh đến quan ải, nên bọn họ quyết định cường công chứ không đột tập.
Uổng phí phòng vệ binh một phen khổ công bố trí phản tập kích.
Một vạn Man binh cung thủ nhắm thành tường phía trên đại môn liên tiếp bắn tên, áp chế phần nào phòng vệ quân thủ thành.
Trong quan ải chỉ có hai nghìn cung thủ, dù có được lợi thế trên cao vẫn không thể áp chế được Man binh tấn công.
Hai vạn Man binh còn lại tập trung công phá cửa quan.
Chỉ cần cửa quan bị phá, Man binh đại quân nhập quan, Bạch Mã Quan kể như thất thủ.
Một trường công thủ đại chiến khai diễn.
Bên dưới, Man binh cung thủ nhắm vào bất kỳ người nào xuất hiện trên tường thành bắn tên tới tấp.
Man binh sĩ tốt dùng những thanh gỗ lớn vót nhọn một đầu tấn công cửa quan.
Trên thành, phòng vệ quân cung thủ đối xạ, những người khác dùng gỗ đá ném xuống ngăn chặn bước tiến địch quân.
Vô số sĩ binh của cả song phương tử thương.
Chỉ chưa đầy một khắc, dưới thành đã có gần một trăm Man binh tử thương.
Trên thành cũng có mấy chục phòng vệ quân chiến tử.
Trên thành dưới thành liên tục có sĩ binh trận vong.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng sớm thì muộn phòng vệ binh cũng sẽ tiêu hao hết binh lực, Bạch Mã Quan thất thủ chỉ là vấn đề thời gian.
Người chơi nhìn thấy cuộc chiến khích liệt, nhiệt huyết sôi trào, cũng nhanh chóng chạy đến tham gia.
Có thêm người chơi gia nhập, tình hình trong quan ải mới đỡ phần khẩn trương.
Dưới chân thành, Man binh liên tục dùng những thanh gỗ lớn công phá cửa thành.
Bị gỗ đá, cung tên từ trên tường thành “đặc biệt chiếu cố”, Man binh ở mặt trận này tử thương thảm trọng.
Thế nhưng Man binh hung hãn dị thường, đợt này tử thương, đợt khác lại ồ ạt xông tới, liên miên bất tuyệt.
Cửa quan bị liên tục công kích, độ bền ngày càng giảm, cả tường thành ở khu vực đó cũng rung rinh theo.
Vương tướng quân thân là tướng lĩnh trấn thủ quan ải, thân tự thượng tiền chỉ huy chiến đấu.
Thấy cửa ải có nguy cơ sụp đổ, y cả kinh, điều phái hai vệ binh tinh nhuệ nhất tập trung trấn giữ nơi đó, hỗ trợ cung thủ ngăn cản bước tiến địch quân.
Phần lớn công cụ thủ thành cũng được điều tập cho mặt trận quan trọng này.
Thủ quân tăng cường, bên phía Man binh thương vong tăng lên nhanh chóng.
Quan binh trên thành chỉ việc ném gỗ đá xuống, không cần phải nhắm mà thế nào cũng trúng ai đó dưới thành.
Cuộc chiến càng thêm khích liệt.
Danh sách chương