Trong Hầu phủ, bởi vì chuyện Thư Nhã Phù trúng độc, cả Hầu phủ cũng bị phong tỏa, không để cho bất luận kẻ nào tùy ý rời đi hay tiến vào.

Phần đông binh lính Hầu bao quanh vây lại, càng dẫn tới sự chú ý của mọi người, cũng bởi vì chuyện cưới Tề Vương phủ, ở trong thành Khai Dương là một chuyện lớn, vậy mà hôm nay, nhà mẹ Hầu phủ của Tề vương phi, sau khi ở hôn lễ không bao lâu lập tức bị binh lính vây quanh, đưa tới nhiều suy đoán của mọi người.

Bên trong đại sảnh, gương mặt Hầu Gia lạnh lùng ngồi thẳng vị trí đầu não, mọi người đều đến đông đủ, cho dù Nhị phu nhân bị giam cầm cũng được người dìu dắt đi vào, mà đối mặt với sắc giận của Hầu Gia, càng làm cho mọi người nơm nớp lo sợ, chẳng biết tại sao hôm nay lão gia đột nhiên nổi giận lớn như vậy.

Sau khi Từ Tề Vương phủ chạy về, gương mặt vẫn trầm thấp giống như như viên gạch ngói, lập tức gọi tất cả những người trong phủ hôm nay tiếp xúc với đại tiểu thư tập hợp lại.

Tại sao cha đi một chuyến đến Tề Vương phủ, trở về sắc mặt lại giận dữ như thế, đã xảy ra chuyện gì? Thư Hương Di khéo léo cúi đầu đứng ở bên người Nhị phu nhân,diⓔn♧đànⓛê♧quý♧đⓞn, đáy lòng tràn đầy nghi hoặc.

"Lão gia, tất cả mọi người đã đến đủ, đã xảy ra chuyện gì sao?"

Nhị phu nhân đang bị thương nên mặt có chút khó coi, nhưng đã tốt hơn rất nhiều, ngồi ở vị trí bên cạnh Hầu Gia, nhìn mọi người đến khá đầy đủ mới mở miệng hỏi thăm.

Hầu Gia gương mặt lạnh lùng, xanh mét nhìn mọi người phía dưới, đồng thời ánh mắt cũng quét qua mấy phu nhân, Tam phu nhân được đại phu trị liệu xong, thân thể cũng gần như khôi phục hoàn toàn, hôm nay cũng bị kêu tới đây.

"Hôm nay người nào chải đầu cho đại tiểu thư? Nha hoàn ở bên cạnh hầu hạ thay đổi quần áo ăn mặc là những ai? Tất cả quỳ xuống cho ta!" Hầu Gia nhìn cả đám nha hoàn ma ma phía dưới, tức giận quát lên.

"Bụp. . . . . ."

Hầu Gia gầm lên một tiếng, lập tức một đám nha hoàn ma ma hầu hạ buổi sáng quỳ đầy đất, có mười mấy người, một phần là người rửa mặt cùng với phục vụ ăn mặc, một phần khác còn có phụ trách những thứ khác, trong đại sảnh lập tức quỳ một mảng lớn nha hoàn cùng ma ma.

"Lại có lá gan táy máy tay chân trên đồ trang sức cưới của đại tiểu thư, chuyện Tam phu nhân bị trúng độc không giải quyết được gì, cũng không bắt được người chủ mưu, bây giờ lại có lá gan phạm tội, coi ta đã chết rồi hay sao!" Hầu Gia vỗ bàn, giận giữ nhìn chằm chằm người quỳ đầy đất.

"Nếu như hôm nay không có người đứng ra nhận tội, bổn hầu sẽ đem tất cả mọi người xử phạt, mọi người cùng chịu tội!"

"Lão gia tha mạng, nô tỳ vô tội."

"Lão gia tha mạng!" . . . . . .

Sau khi Hầu Gia nói xong, sắc mặt tất cả người ở đây đều t thay đổi cực lớn, người ở chỗ này ít nhiều cũng hiểu rõ chuyện này nghiêm trọng như thế nào, ở ngày cưới của Tề vương phi táy máy tay chân hạ độc, đó chính là tội chết, bây giờ đã liên quan đến Hầu phủ, trong khoảng thời gian ngắn, không khí trong đại sảnh nặng nề hơn so với vừa rồi.

Nha hoàn và ma ma quỳ trên mặt đất đều bị sợ đến tái nhợt, ý tứ Hầu Gia nói như vậy là nếu như không tìm được hung thủ, thì mọi người cùng nhau gánh tội.

"Hầu Gia, nô tỳ thật sự không liên quan, hôm nay tiếp xúc với đại tiểu thư cũng không chỉ có đám người chúng nô tỳ, cầu xin Hầu Gia minh xét." Hỉ nương tuổi khá lớn, đã bị Hầu phủ phái người áp giải về thẩm vấn từ lâu, sắc mặt cũng yếu ớt, nhưng cũng tốt hơn nhiều so với mấy tiểu nha hoàn khác.

"Lão gia, chuyện này thật sự không liên quan nô tỳ, diễnđàn✪lê✪quýđôn, nô tỳ lúc ấy cũng không biết tại sao đại tiểu thư lại ngất xỉu."

Lục Liễu tóc rối loạn kêu to, đáy mắt mang theo sợ hãi, chuyện lần này nếu như không tìm được hung thủ, nàng là người bị hoài nghi đầu tiên, bởi vì nàng là nha hoàn hồi môn, hôm nay vẫn hầu ở bên cạnh Thư Nhã Phù, thay Tiểu Lan bởi vì té bị thương, được Nhã Phù cho phép ở nhà nghỉ ngơi.

"Bổn hầu đã nói rồi, không tìm được hung thủ, đám người các ngươi cũng không trốn thoát, cho nên tốt nhất nói ra, đây là liên quan đến hoàng gia cũng là mặt mũi của hoàng thượng, tính chất sự tình nghiêm trọng, không phải bổn hầu muốn áp chế là có thể áp chế, các ngươi tốt nhất nghĩ rõ." Gương mặt Hầu Gia trực tiếp âm trầm, ngồi xuống lần nữa.

Hoàng thượng đã hạ chỉ, nhất định phải tìm ra hung thủ, ngày hôm nay, Tề Vương phủ dưới con mắt mọi người, vương phi trúng độc, đây là coi rẻ hoàng quyền, thái độ hoàng thượng cùng với Thái hậu đã rất rõ ràng, phải tìm ra hung thủ.

"Lão gia, ngày đó thần thiếp, trâm vàng cũng không biết đến từ đâu, nha hoàn đã tìm được từ trong nhà kho nên lấy đưa cho thần thiếp, không nghĩ phía trên có độc. Hiện tại người này lại có lá gan ở ngày cưới của Tề vương động thủ, mà lúc trước trâm vàng này bị tra ra là trong đồ sính lễ của Tề Vương phủ đưa cho đại tiểu thư, đây nhất định là có người cố ý muốn đầu độc đại tiểu thư."

Trên mặt Tam phu nhân mang theo sắc giận, lần trước thiếu chút nữa vì chuyện này mà mất tính mạng, nhưng không có bắt được hung thủ, làm cho không giải quyết được gì, không hiểu rõ, nàng ta đã sớm ôm một bụng oán khí rồi, mà nói xong lời này, Tam phu nhân cũng là đưa mắt nhìn về phía Nhị phu nhân mặt vẫn còn có chút tái nhợ.

"Tam phu nhân, cái người này tại sao nhìn bản phu nhân là có ý gì, ban đầu không thể quản lý tốt sính lễ lão gia đã trách phạt ta, đoạn thời gian này, cơ hồ chưa bao giờ rời đi cửa phòng nửa bước, chẳng lẽ ngươi lại còn hoài nghi ta chỉ điểm hay sao!"

Trên mặt Nhị phu nhân tức giận không thấy rõ ràng, chỉ là nhàn nhạt mở miệng nói.

"Có phải hay không phải để lão gia phán đoán, chúng ta nhiều lời cũng vô dụng, huống chi nếu như không có làm cũng không bị trách phạt." Tam phu nhân cười lạnh một tiếng, ngay sau đó nói.

Rõ ràng là chỉ vào Nhị phu nhân bị đánh trước đó, diễn✿đàn-lê-quý✿đôn, Tam phu nhân rất trực tiếp đem lấy chuyện chính mình bị trúng độc trách đến trên người của Nhị phu nhân, sính lễ do nàng ta xử lý, không hiểu xuất hiện trong nhà kho của mình, Tam phu nhân không phải người ngu, tự nhiên biết trong viện của mình nhất định là có người của Nhị phu nhân, Nhị phu nhân đó động vào sính lễ, hãm hại tội danh đến trên đầu của nàng, chỉ là không ngờ sính lễ có vấn đề, ngược lại khiến Nhị phu nhân bị mất quyền vị trong phủ.

Đối với chuyện Nhị phu nhân và Tam phu nhân bất hòa, Tứ phu nhân bên kia chỉ nhàn nhạt ngồi ở một bên, cũng không nói nhiều, Thư Du Nhiên ở bên người nàng có vẻ nhu thuận.

"Đủ rồi, tất cả đều câm miệng!" Thư Diệu Kỳ nghe hai nữ nhân tranh phong đối lập nhau, càng thêm tức giận hét lớn.

"Chuyện lần này không tra ra được kết quả, trên dưới Hầu phủ chúng ta cũng không tốt!" Hầu Gia một thân chiến trường uy thế, tức giận nói.

"Hầu Gia, bệnh tình vương phi xuất hiện biến hóa, hình như có dấu hiệu chuyển biến xấu! Vương Gia quan tâm tìm hung thủ, hi vọng Hầu Gia có thể mau chóng tìm ra hung thủ." Ngoài cửa truyền đến tiếng xe lăn chuyển động và truyền đến giọng nói, sau đó bóng của Liễu Trì đẩy Nam Cung Thần từ từ hiện ra.

Tròng mắt màu hổ phách giương mắt, tầm mắt quét qua mọi người, chỉ là lạnh lùng trong đó cũng làm cho người ta không rét mà run, nhưng đồng thời tướng mạo tuyệt mỹ này cũng là cho mọi người đang ngồi một đòn cảnh cáo, tất cả đều sững sờ không biết phải làm phản ứng gì.

"Vương Gia!"

Hầu Gia nhớ Nam Cung Thần luôn luôn không muốn đi ra ngoài, lại tới Hầu phủ, hơn nữa còn ngay lúc có nhiều người như vậy, xuất hiện trước mặt, trong bụng nghĩ tới Vương Gia vẫn thật quan tâm Phù nhi, nếu không cũng sẽ không tự mình chạy tới.

Ánh mắt mọi người rơi vào trong mắt Nam Cung Thần, diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn, sắc mặt lạnh lùng trầm thấp lo lắng hơn vài phần.

"Bổn vương tới xem một chút, đến tột cùng người nào lớn mật như vậy, hạ độc vương phi của Bổn vương!" Âm thanh trầm thấp, sát khí lên cao, uy thế ép người.

Lục Liễu quỳ trên mặt đất, cả người không ngừng run rẩy, hướng về phía Tề vương lãnh khốc, khắp khuôn mặt đẹp đẽ của nàng ta là sự sợ hãi.

Mà trong lúc Hầu phủ thẩm vấn không có đầu mối, đồng thời, trong Tề Vương phủ, tất cả thị vệ cũng đều hành động, trên dưới toàn bộ phủ điều tra tìm kiếm, đơn giản người vốn đang hôn mê nằm ở trên giường, Tề vương phi Thư Nhã Thù, lúc này đã không thấy bóng dáng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện