Một câu này của Thủy thánh nói ra khiến cho đám Tôn Thử Di sốc tới tận óc, không thể tin được rằng tiểu nha đầu trước mặt này đây chính là đệ tử chân truyền mà Thủy thánh vừa thu nhận.

Đám nữ nhân thay nhau nhìn Uyển Ca, liếc một cái từ đầu tới chân và không thấy nha đầu này có chút gì gọi là mạnh, chỉ là một nhóc con vắt mũi chưa sạch.

Thủy thánh nghĩ cái gì mà lại nhận tiểu oa tử này về làm đệ tử chân truyền vậy? Chẳng lẽ là chán quá không có gì làm, tùy tiện tìm một thú vui cho bản thân là trông trẻ ư? Nếu là như vậy thật thì cũng không sao, vấn đề chính là cả đám Tôn Thử Di, người nhỏ tuổi nhất cũng đã 15 tuổi, thế mà bây giờ lại phải gọi đứa hài tử này là "Sư tỷ", nghĩ thôi cũng đã thấy tức trào máu họng a.

Nghĩ tới đây Tôn Thử Di nhịn không nổi nữa lên tiếng hỏi thẳng.

"Thủy sư không nói đùa đấy chứ? Người thực sự nhận tiểu nha đầu này làm đệ tử sao?"

Thủy thánh tất nhiên có thể đoán được việc đám nữ nhân dưới kia sẽ rất kinh ngạc, thậm chí là không tin vào lời nói của bà.

Bởi đến cả bà cũng không ngờ chuyến đi Đông Tề quốc lần này lại thu về một đệ tử chân truyền.

Thủy thánh một lần nữa lên tiếng khẳng định.

"Tất nhiên là thật, ngươi có bao giờ thấy ta nói đùa chưa?"

Đám nữ nhân lúc này liền bàn tán xôn xao.

"Cái gì thế này? Thủy sư sao lại nhận tiểu nha đầu đó làm đệ tử chân truyền?"

"Nhận thì cũng thôi đi, còn bắt chúng ta phải gọi nó là tiểu sư tỷ? Hừ nằm mơ đi."

"Tiểu nha đầu này cao lắm chỉ mới 10 tuổi là cùng, Thủy sư là hết việc để làm rồi sao?"

Mặc cho đám nữ nhân xôn xao bàn tán thế nào, Thủy thánh không thèm quan tâm chỉ quay đầu đối diện Uyển Ca mỉm cười dịu giọng nhắc nhở.

"Đám này đều là ngoại môn đệ tử mà ta tùy tiện nhận về, con không cần phải giữ lễ tiết với bọn nó, dù sao cũng phải gọi con một tiếng: Đại sư tỷ."

Uyển Ca mỉm cười đáp lời Thủy thánh.

"Sư phụ con hiểu rồi, chào mọi người ta là Từ Uyển Thanh, mong rằng sau này chúng ta, người chung một nhà sẽ hòa thuận vui vẻ."

Tôn Thử Di cắn chặt răng, gồng lực như muốn ăn tươi nuốt sống Uyển Ca.

Cũng phải thôi, bởi nàng ta hiện chính là ngoại môn đại sư tỷ của Thủy linh phong, vốn dĩ nàng ta còn muốn dựa vào địa vị này mà tự cao tự đại, nào đâu từ trên trời rơi xuống một nội môn đại sư tỷ, khiến cho nàng ta tụt bậc thảm hại, lại còn phải gọi Uyển Ca là đại sư tỷ, không tức mới là lạ.

"Thủy sư, nếu đã có đại sư tỷ... vậy lời người hứa trước kia có còn tính không?"

Tôn Thử Di cố nuốt cơn tức giận vào trong, nghiêm túc hỏi Thủy thánh.

Thủy thánh cũng trở lại bộ mặt lạnh như băng khi đối diện với câu hỏi này của Tôn Thử Di.

"Tất nhiên là vẫn còn, chỉ là thêm một người vào danh sách mà thôi. Uyển Thanh con nghe cho kỹ đây: Lúc trước ta có lập ra một trò chơi, trong số các đệ tử... ai có thể giết được ta liền được phong làm Thủy thánh đời tiếp theo mà không cần bị truy tố bất cứ tội danh gì. Con cũng có thể tham gia bất kỳ lúc nào."

Uyển Ca gần như lặng thinh trước lời này của sư phụ mình, thảo nào đám nữ nhân này lại muốn ám sát sư phụ tới mức liều cả mạng, hóa ra là tại vì nguyên nhân này mà nên.

Người sư phụ này nàng phải nói là quá đề cao sức mạnh của mình hay là quá xem thường mạng sống của mình đây?

"Con có thể tham gia bất kỳ lúc nào? Tối nay cũng được ạ?"

Uyển Ca nhịn không được bất tri bất giác hỏi giúp cho nhân cách thứ hai của mình, bởi Tinh biết Nguyệt sẽ rất hứng thú với trò chơi sinh tử này.

Thủy thánh gật đầu xác nhận, Uyển Ca lúc này không biết nên giết hay là không giết. Giết là là mang tội bất hiếu, nhưng nàng lại muốn dùng sức mạnh của Thủy thánh như thang đo sức mạnh, nếu có ngày nàng có thể giết được Thủy thánh, vậy có phải nàng đã mạnh hơn cả bà rồi không?

Nghĩ tới đây, Uyển Ca chợt mỉm cười một nụ cười tự đắc.

"Sư phụ, con sẽ không giết người, có điều con chấp nhận lời thách thức này của người."

Thủy thánh biết ngay Uyển Ca sẽ chấp nhận, bà chính là muốn đưa ra một lời thách thức đối với các đệ tử của mình, cốt là để bọn họ có thể lấy đó làm mục tiêu mà tăng cường luyện tập, nhưng đám Tôn Thử Di không hề hiểu được ý đó của bà, mà chỉ chăm chăm vào cái danh hiệu Thủy thánh, khiến cho Thủy thánh thất vọng vô cùng.

Đám của Tôn Thử Di vô cùng mừng rỡ khi lời hứa kia Thủy thánh vẫn còn giữ, chỉ cần có thể giết được Thủy thánh thì danh hiệu Thủy thánh sẽ về tay, lúc đó sẽ là rạng danh tổ quốc, gia tộc sẽ được người đời kính trọng a.

"Thủy sư, hết hôm nay là còn 3 ngày nữa sẽ tới ngày khảo sát rồi, không biết vị tiểu sư tỷ này có tham gia hay là không?"

Giọng nói ấy phát ra từ trong đám nữ tử, một nữ nhân buộc tóc đuôi ngựa, dung mạo đoan trang nhưng lại mang một chút gì đó... rất ranh ma, cứ như sói xám đội lớp cừu non, nàng ta tầm trên 16 tuổi.

Thủy thánh nhìn Uyển Ca sau đó suy nghĩ một chút rồi đáp trả.

"Chuyện tham gia hay không còn tùy vào quyết định của từng người, nếu như Uyển Thanh không muốn thì ta cũng không ép. Uyển Thanh ta cho con thời gian nửa ngày suy nghĩ, sáng ngày mai trả lời cho ta biết, con có muốn tham gia cuộc thi khảo sát hay không? Được rồi nếu không còn vấn đề gì nữa thì giải tán đi."

Uyển Ca khó hiểu, không biết cuộc thi khảo sát kia có cái gì to tát mà trong điệu ngữ của sư phụ hình như là muốn nàng không tham gia.

Đám nữ nhân nghe được lời đuổi khéo của Thủy thánh liền cáo lui, nhanh chóng tản đi như ong vỡ tổ, vừa đi vừa thì thầm to nhỏ.

"Thủy thánh là lo cho tiểu nha đầu đó nên mới không cho nó tham gia?"

"Thì tất nhiên, với một nha đầu vắt mũi chưa sạch như nó thì có thể làm ra trò gì? Sợ là còn chưa biết ngự thủy là gì nữa là."

"Đúng là không biết Thủy thánh đang nghĩ gì, tự nhiên lại đưa nhóc con đó về đây. Đúng là rảnh rỗi sinh nông nỗi mà."

"..."

Tiếng xì xào vang lên không dứt, đám nữ nhân kia sau đó cùng nhau lên tầng 4, cũng là khu phòng ngủ của ngoại môn đệ tử mà tiếp tục tán chuyện về Uyển Ca-đại sư tỷ từ trên trời rơi xuống của bọn họ.

Tôn Thử Di trước khi bước lên lầu, quay mặt lại nhìn về phía Uyển Ca liếc cho một phát, khiến cho bên dưới Uyển Ca cảm thấy lạnh cả sống lưng.

- -----

Thủy thánh thấy đám nữ nhân kia đi hết rồi liền nói một chút về cấu trúc của tòa tháp này.

"Cứ mặc kệ bọn nó đi, ta đã từng thử bịt miệng bọn nó lại như kết quả cũng vô dụng. Ta biết sớm hay muộn con cũng sẽ hỏi ta 7 tầng của tòa tháp này dùng để làm gì, cho nên ta nói cho con biết trước. Tầng 1 từ dưới đếm lên này như con đã thấy chính là phòng tập hợp và luyện võ. Tầng 2 là phòng bếp, các đệ tử cũng sẽ dùng bữa tại đó. Tầng 3 là thư viện hay nói chính xác hơn là nơi vứt tạm mấy quyển sách, tài liệu. Tầng 4 là nơi các đệ tử ngoại môn ngủ nghỉ. Tầng 5 là tầng gần như bỏ trống đây cũng là tầng ngủ của ngoại môn đệ tử (nam). Tầng 6 là nơi nội môn đệ tử ngủ nghỉ. Và tầng 7 là tầng dành riêng cho phong chủ, cũng là cấm địa không có bất kỳ ai được phép bước vào nếu chưa có sự cho phép của phong chủ. Tuy nhiên con là người duy nhất được đặt cách vào phòng của ta nếu muốn, tất nhiên là chỉ duy nhất một mình con."

Uyển Ca rất bất ngờ khi Thủy thánh không đợi nàng hỏi mà có thể nói ra những câu trả lời kia, Uyển Ca quả thật là đang có ý định hỏi Thủy thánh mấy câu này.

"Sư phụ..."

"Rầm...!!!"

Uyển Ca chưa kịp nói gì, liền bị thanh âm như một thứ gì đó đổ xuống làm hết cả hồn, Thủy thánh quay người lại nhìn ra cửa lớn liền thấy cây cầu nối liền Thủy linh phong với Chính điện đã bị sụp, Thủy thánh cau mày tỏ ra vô cùng khó chịu bởi bà không cần đoán cũng biết người làm là ai.

"Con và tỳ nữ của mình lên phòng nghỉ ngơi đi, sẵn sắp xếp, dọn dẹp lại một chút. Đã hơn 25 năm rồi tầng 6 không có ai ở, có dọn dẹp cũng chỉ là dọn cho có. Ta có việc cần đi giải quyết."

Thủy thánh nói như ra lệnh sau đó hướng phía cửa lớn mà đi, khi tới chỗ cây cầu bị sụp kia bà liền đóng băng nước tạo ra một câu cầu mới tạm thời rồi chăm chăm đi tìm hung thủ phá cầu.

Uyển Ca nhún vai thở dài, nàng cũng có thể đoán được ai là người đã ra tay làm sụp cầu. Chuyện này nàng có muốn quản cũng là quản không được, chỉ hy vọng hai người họ đừng tới mức đánh nhau là được.

Hai con người mang sức mạnh cực đại mà đánh nhau, thê thảm nhất chính là cảnh vật xung quanh.

Tiểu Hoa bước tới chỗ Uyển Ca, nhỏ giọng hỏi.

"Tiểu thư, vậy chúng ta là đứng đây hay theo lời Thủy thánh mà lên trên phòng?"

"Tất nhiên là nghe lời sư phụ rồi, với lại ta muốn tham quan phòng ốc thế nào. Tiểu Hoa chúng ta đi thôi."

Dứt lời một chủ một tớ đi lên cầu thang hướng thẳng tầng 6 mà đi, đi qua tầng 2 Uyển Ca ngó qua thấy tầng này đúng như lời Thủy thánh nói đúng là một căn tin đúng nghĩa, ngoài một căn phòng lớn trông như là trù phòng ra thì còn lại đều là bàn và ghế được sắp xếp gọn gàng theo thứ tự.

Đi lên tầng 3 thì thấy một căn phòng rộng lớn để cửa khép hờ, bên trong có thể thấy thấp thoát cả chục kệ sách vô cùng to lớn, không khác gì Toàn Kinh các của Thiếu Lâm Tự nàng từng xem trong phim cổ trang.

Tầng 4 là tầng có nhiều phòng nhất trong 4 tầng qua, riêng tầng này thì trông sáng sủa và khang trang nhất, đúng là có người ở thì nói phải khác, nhất là khi đó là con gái.

Khác một trời một vực với tầng 4 là tầng 5, tầng 5 này không khác gì tầng 4 nếu không tính tới độ hoang tàn và trụi lủi, cứ như một khu ký túc xá bỏ hoang lâu ngày.

Tiểu Hoa bị độ hoang tàn này làm cho sợ núp ở sau lưng Uyển Ca. Uyển Ca cũng có thể đoán được sẽ hoang tàn này thông qua lời nói của Thủy thánh, đã hơn 30 năm không sử dụng thì không hoang tàn mới là lạ.

Và cuối cùng cũng đã tới được tầng 6 của nàng, tầng 6 này tuy cũng đã được bỏ hoang lâu ngày nhưng so với tầng 5 thì lại sạch sẽ và thoáng mát hơn rất nhiều, so với tầng 4-5 thì tầng 6 này có ít phòng hơn, tính hết chỉ có 4 phòng trong khi tầng 4 có tới 10 phòng. Nhưng bù lại một phòng của tầng 6 lại rộng rãi, to lớn hơn tầng 4 gấp 2 lần, quả không hổ danh là phòng của nội môn đệ tử.

Uyển Ca tiện chân bước vào một căn phòng gần cầu thang nhất, bên trong căn phòng khá sạch sẽ không quá bụi bẩn như nàng từng nghĩ. Căn phòng này nếu tính tổng hết sẽ rộng khoảng 100m vuông, có cả phòng tắm và phòng vệ sinh riêng, trong phòng có hai giường đơn lớn, 2 cái bàn trang điểm nhỏ, hai cái bàn đầu giường, hai kệ sách, hai tủ đồ, hai bàn học, 2 tấm bình phong 4 cánh, 4 cái ghế và một bàn trà nhỏ dùng để tiếp khách. Bên trong phòng tắm còn có bồn tắm tuy làm bằng gỗ nhưng rộng và đẹp mắt.

Tất cả những thứ này đều được sắp xếp đúng nơi đúng chỗ, những thứ trên đều được làm từ một loại gỗ, tạo ra căn phòng rất đẹp và tinh tế, Uyển Ca rất ngạc nhiên trước những gì trước mắt. Đây nếu như không tính điện đốt, tivi, máy giặt, wifi, máy lạnh ra, thì có khác nào một căn phòng trong khách sạn 5* đâu kia chứ.

Đến đây Uyển Ca đã hiểu ra quyền lợi đặc cách của đại tử nội môn, dẫu có là danh tiếng, địa vị, ăn ở ngủ nghỉ, cái gì cũng VIP hết.

Không riêng Uyển Ca, Tiểu Hoa cũng cực thích căn phòng này, nhưng nhìn màu sắc khác đơn điệu của nó, Tiểu Hoa không thể không lên tiếng.

"Tiểu thư, căn phòng này tuy đã có gần như là tất cả những thứ tất yếu mà một căn phòng nên có, nhưng màu sắc thì quá đơn điệu, tuy nhiên tiểu thư yên tâm đã có nô tỳ ở đây, nô tỳ sẽ cải tạo lên hết những thứ này cho sáng sủa và tươi mới hơn."

Uyển Ca gật đầu, Tiểu Hoa biết rõ nàng sở thích, cũng như thói quen của nàng, thế nên chuyện trang trí sắp xếp lại phòng ngủ này Uyển Ca hoàn toàn có thể tin tưởng vào mắt thẩm mỹ của Tiểu Hoa.

"Ừm vậy trông cậy vào em, nếu có gì cần giúp thì cứ nói với ta. Ta nhất định sẽ hết lòng giúp đỡ."

(Dành cho những ai chưa biết thì Tinh quen cách xưng hô của thời hiện đại, thường xuyên quen miệng mà gọi Tiểu Hoa là "em")

- ----------

"Huynh là cố tình đúng không?"

"Thì sao, ta chỉ đang trả đũa mà thôi, ai kêu muội dùng ngự băng thuật khóa chân ta làm gì?"

Bên trong Chính điện, Thủy thánh và Mộc thánh đang cãi nhau vô cùng kịch liệt, không ai chịu thua ai, ai cũng có cái lý của mình.

Lôi thánh bước vào thấy cảnh này nhưng cũng không thèm quản, chuyện này quá là bình thường, chỉ cần có hai người này thì thế nào cũng sẽ có cãi nhau.

"Hai đứa thôi ngay đi, có phải là con nít nữa đâu mà suốt ngày cãi nhau như vậy!?"

Thủy thánh quay đầu nhìn theo hướng giọng nói kia, người kia không ai khác chính là Lý Thuần Bách - đại đệ tử thế hệ trước của Liên Châu thành, người hiện tại đang chấp chưởng Thủ Luật các. Cửu thánh tuy trời không sợ đất không sợ nhưng đối với vị đại sư huynh này là kính trọng tam phần, hai người lại nhìn nhau hừ lạnh bỏ đi, không thèm cãi nhau nữa.

"Lần này gọi mấy đứa tới đây là để xem xét trường hợp đặc biệt của Thanh Uyển Ca, chứ không phải là để tranh cãi."

Thủy thánh nghe được lời này của Lý Thuần Bách, nhất thời nóng nảy nói lớn.

"Nếu như là việc này thì không cần với Lý sư huynh quản, ta là sư phụ của Uyển Ca, con đường luyện tập của nó thế nào không cần đến các huynh quan tâm."

"Tuyết Ly, muội thật là... Thanh Uyển Ca là Huyền Cửu Cường Giả sư chứ có phải là Ngự Thủy sư mà muội muốn dạy riêng nó kia chứ? Làm như thế là phá hỏng tiền đồ của nó."

Từ trên lầu bước xuống một nam nhân mặc bạch y, người này chính là Khí thánh. Hỏa thánh cũng đi cùng Khí thánh lên tiếng gằn giọng.

"Uyển Ca tiểu nha đầu này là một viên ngọc sáng cần được mài giũa kỹ càng, lửa thử vàng mới biết giá trị bên trong. Muội nhận nó làm đệ tử thì phải chăm lo cho đường con sau này của nó chứ? Nếu cứ tùy tiện như vậy... thì sẽ uổng đi một thiên tài. Nếu muội thấy quá rắc rối vậy cứ để nha đầu đó qua chỗ ta."

Mộc thánh một bên nhanh miệng nói chen vào.

"Đúng vậy, muội trước giờ cứ tùy tiện như thế. Chi bằng cứ như Phong nhi (Lục Phong) để cho bọn ta nuôi dưỡng, dạy dỗ không phải tốt nhất sao? Muội thấy Phong nhi rồi đấy, tài giỏi biết bao. Muội vẫn là sư phụ của nó, nó vẫn học ngự thủy từ muội, không phải vẹn cả đôi đường sao?"

Thủy thánh cau mày thở dài nói trả.

"Về việc tiền đồ và thiên phú của nó ta tất nhiên đã từng nghĩ qua, nhưng ta chính là không muốn nó bị phân tâm quá nhiều. Làm không khéo rất dễ dẫn tới tẩu hỏa nhập ma. Còn nữa ta nhập Uyển Ca tất nhiên sẽ có trách nhiệm với nó, huynh đừng hòng ta giao nó cho huynh. "

Một lời này của Thủy thánh những người còn lại ở đây tất nhiên có thể hiểu được, Cầm thánh cũng đã tới nghe được cuộc tranh cãi, cũng như những lời vừa rồi của Thủy thánh cũng biết được Thủy thánh lo lắng cho Uyển Ca thế nào, liền lên tiếng phân trần.

"Sư tỷ nói rất đúng, Uyển Ca còn nhỏ cứ từ từ dạy dỗ, không cần phải gấp gáp như vậy. Thời gian này cứ để nó làm quen với Thủy thuật và tăng cường luyện tập ngự hỏa đi, bởi Phong nhi trước đó đã dạy ngự hỏa cho nó. À phải rồi sư tỷ, còn 3 ngày nữa là tới cuộc thi khảo sát rồi, tỷ phải nhắc Uyển Ca không nên tham gia, con bé này tính tình có phần kiêu ngạo, tự đắc nếu không nhắc nhở ta e rằng nó sẽ tham gia đấy."

Những người có mặt ở đây đều tán thành với cách giải quyết này của Cầm thánh, dù sao thì cũng không thể ép buộc được, vẫn là nên để từ từ, chậm rãi mà chắc chắn.

Lại nói đến cuộc thi khảo sát, đây là một cuộc thi sống còn với các đệ tử, cả ngoại môn và nội môn đều có thể đăng ký tham gia, cứ cách 3 tháng sẽ diễn ra một lần, một năm tổ chức 4 kỳ, mỗi một đệ tử có quyền lựa chọn tham gia hay không, nhưng bắt buộc một năm phải tham gia ít nhất một lần.

Mỗi tòa linh phong sẽ tổ chức thi riêng, mà tất cả đều có một quy chế thi đấu chung là sẽ thi đấu theo kiểu bắt cặp với nhau, ai thua sẽ nằm trong danh sách loại bỏ, những người nằm trong danh sách loại bỏ đó sẽ đấu thêm một trận bắt cặp với nhau nữa, ai thua trận này sẽ được trực tiếp loại bỏ, chính là đuổi khỏi Liên Châu thành này, quy tắc này không thay đổi dù là nội môn đệ tử.

Mỗi một năm Liên Châu thành sẽ tổ chức cuộc thi tuyển chọn đệ tử, đó cũng vừa là lễ xuất sơn cho các đệ tử ngoại môn.

Trong những ngày này các đệ tử ngoại môn sẽ xuất sơn, nếu thấy bản thân quá yếu, không đủ sức mạnh để tranh giành (xuất sơn trở về sẽ vinh quang hơn là bị đuổi).

Cảm thấy đã học đủ rồi hoặc đơn giản là nhà có chuyện cần phải trở về. Tất nhiên đệ tử ngoại môn cũng có quyền được xin về mà không cần đợi tới lễ xuất sơn.

Chú thích: Những tòa tháp sẽ nhỏ dần như lên những tầng trên nữa. Tầng 7 của Thủy thánh có tỷ lệ 1/70 so với tầng 1.

- ----Hết chương 102------
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện