“Đáng chết!”
Giữa những âm thanh chém giết điên cuồng trong màn đêm, bỗng có một tiếng cười điên loạn vang lên.
Trên con phố đã bị gột rửa bởi máu tươi, đầu sỏ của Hội Huynh Đệ, lão đại Morris, đang tựa người vào cửa tiệm tạp hoá và thở hổn hển.
Sau đó hắn rút con dao không có chuôi đang cắm ở trên vai mình ra một cách khó khăn.
Ngay cạnh hắn, một thành viên tinh nhuệ của Hội Huynh Đệ đã tử vong do một con dao găm không chuôi y hệt như thế găm chặt ở gáy hắn ta.
Morris, tay đầu sỏ của hoạt động buôn người, vẫy tay ngăn sát thủ Layork lại, người đang có ý định lao lên trên nóc nhà.
“Đừng đuổi theo! Kirks đang cố làm cho chúng ta mất sức!”
Phía xa, ‘Gã Hề Phi Đao’ Kirks của Bang Bình Máu nhảy thoắt lên mái nhà và để lại một tiếng cười điên loạn.
“Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế, chúng ta cũng sẽ bị hắn giết chết từng người một.
‘Gã Hề’ là một Chiến Sĩ Dị Năng, hắn mạnh hơn rất nhiều lần so với Người Dị Năng thông thường.”
Layork nhảy xuống đường, nhìn về phía năm thành viên tinh nhuệ còn sót lại với thương tích đầy mình.
Rồi hắn vừa nói vừa cau mày.
Morris hít một hơi thật sâu và đưa ra phân tích: “Hắn, và cả “Con Quỷ Trong Gió” nữa.
Năng lực của bọn chúng đều đã được tỉ mỉ lựa chọn để ngăn cản, không cho chúng ta đi phối hợp với các nhánh quân khác.
Nó tạo điều kiện cho những cao thủ cấp Siêu Phàm của chúng săn giết thành viên tinh nhuệ của chúng ta.
Thậm chí không ít người trong lúc chạy trốn còn bị Gã Hề dùng phi đao giết chết.”
“Haizz, ít nhất là Gã Hề không dẫn chúng ta đến chỗ Ma Năng Sư.
Mấy tên đó là những “tai hoạ” mà chẳng ai muốn đụng vào.” Morris đứng lên, xua xua tay.
“Lệnh rút quân đã được truyền đi.
Bên Cenza chắc cũng đã đưa ra quyết định tương tự.
Nhưng rút được bao nhiêu thì còn phải phụ thuộc vào may mắn nữa.”
Layork nhìn Morris, rồi vẫy tay ra hiệu xuất phát cho đoàn lính tinh nhuệ phía sau.
“Từ nãy đến giờ chúng ta phải đi đường vòng là do những bức “tường không khí” này.
Có lẽ những người còn lại cũng phải di chuyển như thế.
Ai đen đủi mà đụng phải Ma Năng Sư thì …”
Layork chưa kịp nói hết câu thì bị Morris cắt ngang:
“Đây là vương đô, Ma Năng Sư sẽ không dám lộ diện một cách tuỳ ý.
Mà chúng ta cũng chẳng có cách nào để tìm được thứ “tai hoạ” đó đâu.
Hắn muốn duy trì “tường không khí” trong một khoảng thời gian dài như vậy cũng không phải là việc dễ dàng gì.
Bọn chúng sẽ bao vây và cử những con chó săn tới giết chúng ta.
Đây là cơ hội duy nhất để trốn thoát.”
Morris nghiến răng, lộ vẻ mặt dữ tợn.
“Hãy cho lũ “nguỵ quân tử” suốt ngày tỏ vẻ cao quý kia biết đến sức mạnh của Hội Huynh Đệ, những người mà chúng suốt ngày gọi là “người hạ đẳng”!”
“Kể cả khi không trốn thoát được thì Kiếm Đen cũng sẽ báo thù cho chúng ta!”
“Cho dù kẻ thù có là Ma Năng Sư đi chăng nữa!”
………
Trong một căn nhà tối om chỉ có nguồn sáng le lói duy nhất là một ngọn nến nhỏ.
“Ngươi nói là tất cả người của chúng ta đã bị vây trong Phố Chợ Đỏ? Và cho tới bây giờ chưa có thành viên cấp cao nào thoát ra được ngoại trừ một số nhân viên cấp dưới?”
Nazri gật đầu, quỳ một chân xuống đất và tỏ vẻ kính cẩn, sợ hãi trước cấp trên của mình, ‘Con Mắt Không Ngủ’, Kobryant Lance.
Sau đó hắn tiếp tục báo cáo:
“Đến khi ca trực của tôi bắt đầu thì mới có người đầu tiên trốn ra được khỏi đó.
Theo những gì bọn họ kể lại, thì lão đại Morris đã hạ lệnh rút quân.
Thế nhưng những người đầu tiên lao ra đều bị Sven “Trọc Đầu” và Dorno mai phục sẵn ở đấy giết chết.
Tận cho tới lúc hai tên kia bị ai đó giết chết ở cổng vào Phố Chợ Đỏ thì mới có người trốn ra được.”
Không một ai biết được số tuổi thực sự của ‘Con Mắt Không Ngủ’ Kobryant Lance.
Họ chỉ biết rằng kể từ ngày Hội Huynh Đệ được thành lập, hắn luôn giữ trọng trách là người đứng đầu cơ quan tình báo cho tổ chức.
Hắn là biểu tượng của sự thần bí, tà ác trong đêm đen, là bí ẩn trong bí ẩn.
Hắn luôn giấu mình sau chiếc áo choàng màu đỏ sẫm và chỉ để lộ ra cái cằm gầy trơ xương.
Mặc dù vậy, bất cứ ai bị hắn nhìn chằm chằm vào đều cảm thấy ớn lạnh sau lưng.
Lance trầm ngâm suy nghĩ một lúc, rồi hỏi:
“Dù là Sven hay Dorno thì cũng đều là một trong Mười Hai Chí Cường Giả.
Từ trước đến nay, Sven là một tên cực kì khó bị giết chết, còn Dorno thì rất am hiểu nguỵ trang và đánh lén.
Người có thể giết được hai người này ít nhất cũng phải có cấp bậc ngang ngửa, thậm chí là cao hơn mười ba đại tướng.
Là Layork? Moria? Hay Adrienessa và anh em nhà Talon? Thậm chí là một trong hai thủ lĩnh, Morris hoặc Cenza, đã đích thân ra tay? Đã tìm được thông tin gì thêm về người này chưa?”
Giọng nói của Lance vang lên nhẹ nhàng, mờ mịt, tựa như nó truyền tới từ một căn phòng khác vậy.
Nazri lắc đầu và cố gắng kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng.
‘Sai lầm a! Chắc hẳn Morris sẽ rất bất mãn với ta.’ Mặc dù Lance thầm nghĩ như vậy nhưng bề ngoài hắn vẫn luôn tỏ vẻ bình tĩnh.
‘Đã tới lúc phải tóm mấy con chuột trốn chui trốn lủi trong Hội rồi.
Suy cho cùng, Hội Huynh Đệ ở thời điểm hiện tại vẫn có rất nhiều sự khác biệt so với tiểu đội ngày xưa do mấy lão già thành lập nên.’
Lance cười lên một tiếng nghe hết sức quái dị.
Rồi hắn phất tay ra lệnh cho Nazri:
“Đánh thức và kích hoạt tất cả Người Không Ngủ trong khu Hạ Thành kể cả khi “Thời gian tỉnh táo” của chúng đã hết!”
“Gửi toàn bộ người ở Đội canh gác số Hai và số Ba đến cổng ra vào Phố Chợ Đỏ! Từ nóc nhà cho đến cống thoát nước, ta muốn biết rõ tất cả mọi việc xảy ra ở đấy, cho dù là có con ruồi bay ngang qua.”
“Vâng thưa ngài!”
“Yêu cầu những người đã trốn ra được cẩn thận nhớ lại từng chi tiết về các sự kiện đã xảy ra trên đường phố.
Chọn những người giỏi nhất của Đội canh gác số Một để lẻn vào trong Phố Chợ Đỏ và lập một trạm canh gác, bất kể phải hy sinh bao nhiêu người đi chăng nữa! Chim bồ câu, pháo sáng, đuốc, … Ta không quan tâm các ngươi sử dụng cái gì và số lượng bao nhiêu, nhưng phải thiết lập được liên hệ với Morris và Cenza.
Ta muốn có một con đường truyền tin thông suốt từ Phố Đen đến Phố Chợ Đỏ.”
“Vâng thưa ngài!”
“Cử Đội canh gác số Bốn đến những địa bàn khác của chúng ta.
Từ Phố Đen đến Nhà Bỏ Hoang, từ mương máng đến cống thoát nước, từ chợ lớn đến cổng thành phía Tây.
Toàn bộ phải đề cao tinh thần cảnh giác cho ta.
Những lúc như này, tuyệt đối không thể chủ quan, lơ là!”
“Vâng thưa ngài!”
“Đội canh gác số Năm chia làm hai tiểu đội! Một đội đi thông báo cho các thủ lĩnh khác.
Đội còn lại bằng mọi giá chạy đến vương quốc Aixenter trong thời gian nhanh nhất, và đưa lão Ramon quay trở về.
Nếu hắn không chịu, thì nói đây là ý muốn của ngài Kiếm Đen!”
“Vâng thưa ngài!”
‘Là hai trong số sáu vị đầu sỏ của Hội, Morris và Cenza cũng không phải dễ xơi.
Bang Bình Máu muốn vây hãm họ ở bên trong, nhất định phải trả một cái giá lớn!’ Lance cúi đầu, vuốt ve chiếc nhẫn ruby hồng ở trên tay.
‘Dù gì năm đó tên mập chết tiệt kia cũng là người mà Kiếm Đen có thể giao lưng cho.
Còn cái tên khổng lồ Cenza! Hừ! Thứ duy nhất cứng hơn nắm đấm của hắn có lẽ chỉ có tính cách của hắn mà thôi!”
‘Ngoài ra …’ Lance nghĩ thầm trong lòng.
‘Còn cả lão đầu bếp Edmund chết tiệt đó nữa …’
‘Cho tới giờ vẫn chưa biết ai là kẻ chiến thắng cuối cùng đâu!’
Biểu tình của Lance giấu sau chiếc áo choàng bất chợt thay đổi vì hắn vừa phát hiện ra những biểu hiện bất thường ở cấp dưới của mình.
“Ngươi còn điều gì chưa nói hết à?”
“Vâng!” Nazri toát mồ hôi hột.
Hắn nghiến răng nói:
“Đội tuần tra trinh sát vừa mới báo cáo lại.
Toàn bộ số trẻ ăn mày ở Nhà Bỏ Hoang đã bỏ trốn.”
“Chúng tôi mới kịp tóm lại một số đứa và nhốt vào ngục tối.
Tôi đã cho người tra tấn và thẩm vấn bọn chúng.”
Cằm của Lance khẽ nhúc nhích.
‘Con Mắt Không Ngủ’ bình tĩnh đặt câu hỏi: “Thẩm vấn về vấn đề gì?”
Bàn tay Nazri nắm chặt lại.
Đầu hắn cúi xuống thấp hơn.
Và rồi hắn nói ra tin tức ‘hoạ vô đơn chí’ một cách khó khăn:
“Quide Roda, đã bị giết trong Nhà Bỏ Hoang!”
“Cấp dưới của hắn, Nayer Rick, hiện đang ở bên ngoài và yêu cầu được gặp ngài.”
Giữa những âm thanh chém giết điên cuồng trong màn đêm, bỗng có một tiếng cười điên loạn vang lên.
Trên con phố đã bị gột rửa bởi máu tươi, đầu sỏ của Hội Huynh Đệ, lão đại Morris, đang tựa người vào cửa tiệm tạp hoá và thở hổn hển.
Sau đó hắn rút con dao không có chuôi đang cắm ở trên vai mình ra một cách khó khăn.
Ngay cạnh hắn, một thành viên tinh nhuệ của Hội Huynh Đệ đã tử vong do một con dao găm không chuôi y hệt như thế găm chặt ở gáy hắn ta.
Morris, tay đầu sỏ của hoạt động buôn người, vẫy tay ngăn sát thủ Layork lại, người đang có ý định lao lên trên nóc nhà.
“Đừng đuổi theo! Kirks đang cố làm cho chúng ta mất sức!”
Phía xa, ‘Gã Hề Phi Đao’ Kirks của Bang Bình Máu nhảy thoắt lên mái nhà và để lại một tiếng cười điên loạn.
“Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế, chúng ta cũng sẽ bị hắn giết chết từng người một.
‘Gã Hề’ là một Chiến Sĩ Dị Năng, hắn mạnh hơn rất nhiều lần so với Người Dị Năng thông thường.”
Layork nhảy xuống đường, nhìn về phía năm thành viên tinh nhuệ còn sót lại với thương tích đầy mình.
Rồi hắn vừa nói vừa cau mày.
Morris hít một hơi thật sâu và đưa ra phân tích: “Hắn, và cả “Con Quỷ Trong Gió” nữa.
Năng lực của bọn chúng đều đã được tỉ mỉ lựa chọn để ngăn cản, không cho chúng ta đi phối hợp với các nhánh quân khác.
Nó tạo điều kiện cho những cao thủ cấp Siêu Phàm của chúng săn giết thành viên tinh nhuệ của chúng ta.
Thậm chí không ít người trong lúc chạy trốn còn bị Gã Hề dùng phi đao giết chết.”
“Haizz, ít nhất là Gã Hề không dẫn chúng ta đến chỗ Ma Năng Sư.
Mấy tên đó là những “tai hoạ” mà chẳng ai muốn đụng vào.” Morris đứng lên, xua xua tay.
“Lệnh rút quân đã được truyền đi.
Bên Cenza chắc cũng đã đưa ra quyết định tương tự.
Nhưng rút được bao nhiêu thì còn phải phụ thuộc vào may mắn nữa.”
Layork nhìn Morris, rồi vẫy tay ra hiệu xuất phát cho đoàn lính tinh nhuệ phía sau.
“Từ nãy đến giờ chúng ta phải đi đường vòng là do những bức “tường không khí” này.
Có lẽ những người còn lại cũng phải di chuyển như thế.
Ai đen đủi mà đụng phải Ma Năng Sư thì …”
Layork chưa kịp nói hết câu thì bị Morris cắt ngang:
“Đây là vương đô, Ma Năng Sư sẽ không dám lộ diện một cách tuỳ ý.
Mà chúng ta cũng chẳng có cách nào để tìm được thứ “tai hoạ” đó đâu.
Hắn muốn duy trì “tường không khí” trong một khoảng thời gian dài như vậy cũng không phải là việc dễ dàng gì.
Bọn chúng sẽ bao vây và cử những con chó săn tới giết chúng ta.
Đây là cơ hội duy nhất để trốn thoát.”
Morris nghiến răng, lộ vẻ mặt dữ tợn.
“Hãy cho lũ “nguỵ quân tử” suốt ngày tỏ vẻ cao quý kia biết đến sức mạnh của Hội Huynh Đệ, những người mà chúng suốt ngày gọi là “người hạ đẳng”!”
“Kể cả khi không trốn thoát được thì Kiếm Đen cũng sẽ báo thù cho chúng ta!”
“Cho dù kẻ thù có là Ma Năng Sư đi chăng nữa!”
………
Trong một căn nhà tối om chỉ có nguồn sáng le lói duy nhất là một ngọn nến nhỏ.
“Ngươi nói là tất cả người của chúng ta đã bị vây trong Phố Chợ Đỏ? Và cho tới bây giờ chưa có thành viên cấp cao nào thoát ra được ngoại trừ một số nhân viên cấp dưới?”
Nazri gật đầu, quỳ một chân xuống đất và tỏ vẻ kính cẩn, sợ hãi trước cấp trên của mình, ‘Con Mắt Không Ngủ’, Kobryant Lance.
Sau đó hắn tiếp tục báo cáo:
“Đến khi ca trực của tôi bắt đầu thì mới có người đầu tiên trốn ra được khỏi đó.
Theo những gì bọn họ kể lại, thì lão đại Morris đã hạ lệnh rút quân.
Thế nhưng những người đầu tiên lao ra đều bị Sven “Trọc Đầu” và Dorno mai phục sẵn ở đấy giết chết.
Tận cho tới lúc hai tên kia bị ai đó giết chết ở cổng vào Phố Chợ Đỏ thì mới có người trốn ra được.”
Không một ai biết được số tuổi thực sự của ‘Con Mắt Không Ngủ’ Kobryant Lance.
Họ chỉ biết rằng kể từ ngày Hội Huynh Đệ được thành lập, hắn luôn giữ trọng trách là người đứng đầu cơ quan tình báo cho tổ chức.
Hắn là biểu tượng của sự thần bí, tà ác trong đêm đen, là bí ẩn trong bí ẩn.
Hắn luôn giấu mình sau chiếc áo choàng màu đỏ sẫm và chỉ để lộ ra cái cằm gầy trơ xương.
Mặc dù vậy, bất cứ ai bị hắn nhìn chằm chằm vào đều cảm thấy ớn lạnh sau lưng.
Lance trầm ngâm suy nghĩ một lúc, rồi hỏi:
“Dù là Sven hay Dorno thì cũng đều là một trong Mười Hai Chí Cường Giả.
Từ trước đến nay, Sven là một tên cực kì khó bị giết chết, còn Dorno thì rất am hiểu nguỵ trang và đánh lén.
Người có thể giết được hai người này ít nhất cũng phải có cấp bậc ngang ngửa, thậm chí là cao hơn mười ba đại tướng.
Là Layork? Moria? Hay Adrienessa và anh em nhà Talon? Thậm chí là một trong hai thủ lĩnh, Morris hoặc Cenza, đã đích thân ra tay? Đã tìm được thông tin gì thêm về người này chưa?”
Giọng nói của Lance vang lên nhẹ nhàng, mờ mịt, tựa như nó truyền tới từ một căn phòng khác vậy.
Nazri lắc đầu và cố gắng kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng.
‘Sai lầm a! Chắc hẳn Morris sẽ rất bất mãn với ta.’ Mặc dù Lance thầm nghĩ như vậy nhưng bề ngoài hắn vẫn luôn tỏ vẻ bình tĩnh.
‘Đã tới lúc phải tóm mấy con chuột trốn chui trốn lủi trong Hội rồi.
Suy cho cùng, Hội Huynh Đệ ở thời điểm hiện tại vẫn có rất nhiều sự khác biệt so với tiểu đội ngày xưa do mấy lão già thành lập nên.’
Lance cười lên một tiếng nghe hết sức quái dị.
Rồi hắn phất tay ra lệnh cho Nazri:
“Đánh thức và kích hoạt tất cả Người Không Ngủ trong khu Hạ Thành kể cả khi “Thời gian tỉnh táo” của chúng đã hết!”
“Gửi toàn bộ người ở Đội canh gác số Hai và số Ba đến cổng ra vào Phố Chợ Đỏ! Từ nóc nhà cho đến cống thoát nước, ta muốn biết rõ tất cả mọi việc xảy ra ở đấy, cho dù là có con ruồi bay ngang qua.”
“Vâng thưa ngài!”
“Yêu cầu những người đã trốn ra được cẩn thận nhớ lại từng chi tiết về các sự kiện đã xảy ra trên đường phố.
Chọn những người giỏi nhất của Đội canh gác số Một để lẻn vào trong Phố Chợ Đỏ và lập một trạm canh gác, bất kể phải hy sinh bao nhiêu người đi chăng nữa! Chim bồ câu, pháo sáng, đuốc, … Ta không quan tâm các ngươi sử dụng cái gì và số lượng bao nhiêu, nhưng phải thiết lập được liên hệ với Morris và Cenza.
Ta muốn có một con đường truyền tin thông suốt từ Phố Đen đến Phố Chợ Đỏ.”
“Vâng thưa ngài!”
“Cử Đội canh gác số Bốn đến những địa bàn khác của chúng ta.
Từ Phố Đen đến Nhà Bỏ Hoang, từ mương máng đến cống thoát nước, từ chợ lớn đến cổng thành phía Tây.
Toàn bộ phải đề cao tinh thần cảnh giác cho ta.
Những lúc như này, tuyệt đối không thể chủ quan, lơ là!”
“Vâng thưa ngài!”
“Đội canh gác số Năm chia làm hai tiểu đội! Một đội đi thông báo cho các thủ lĩnh khác.
Đội còn lại bằng mọi giá chạy đến vương quốc Aixenter trong thời gian nhanh nhất, và đưa lão Ramon quay trở về.
Nếu hắn không chịu, thì nói đây là ý muốn của ngài Kiếm Đen!”
“Vâng thưa ngài!”
‘Là hai trong số sáu vị đầu sỏ của Hội, Morris và Cenza cũng không phải dễ xơi.
Bang Bình Máu muốn vây hãm họ ở bên trong, nhất định phải trả một cái giá lớn!’ Lance cúi đầu, vuốt ve chiếc nhẫn ruby hồng ở trên tay.
‘Dù gì năm đó tên mập chết tiệt kia cũng là người mà Kiếm Đen có thể giao lưng cho.
Còn cái tên khổng lồ Cenza! Hừ! Thứ duy nhất cứng hơn nắm đấm của hắn có lẽ chỉ có tính cách của hắn mà thôi!”
‘Ngoài ra …’ Lance nghĩ thầm trong lòng.
‘Còn cả lão đầu bếp Edmund chết tiệt đó nữa …’
‘Cho tới giờ vẫn chưa biết ai là kẻ chiến thắng cuối cùng đâu!’
Biểu tình của Lance giấu sau chiếc áo choàng bất chợt thay đổi vì hắn vừa phát hiện ra những biểu hiện bất thường ở cấp dưới của mình.
“Ngươi còn điều gì chưa nói hết à?”
“Vâng!” Nazri toát mồ hôi hột.
Hắn nghiến răng nói:
“Đội tuần tra trinh sát vừa mới báo cáo lại.
Toàn bộ số trẻ ăn mày ở Nhà Bỏ Hoang đã bỏ trốn.”
“Chúng tôi mới kịp tóm lại một số đứa và nhốt vào ngục tối.
Tôi đã cho người tra tấn và thẩm vấn bọn chúng.”
Cằm của Lance khẽ nhúc nhích.
‘Con Mắt Không Ngủ’ bình tĩnh đặt câu hỏi: “Thẩm vấn về vấn đề gì?”
Bàn tay Nazri nắm chặt lại.
Đầu hắn cúi xuống thấp hơn.
Và rồi hắn nói ra tin tức ‘hoạ vô đơn chí’ một cách khó khăn:
“Quide Roda, đã bị giết trong Nhà Bỏ Hoang!”
“Cấp dưới của hắn, Nayer Rick, hiện đang ở bên ngoài và yêu cầu được gặp ngài.”
Danh sách chương