"Sao lại thế này?"
Thời điểm Gallan ôm sư tử con cả người xanh một khối tím một miếng mà trở về, đã dẫn tới trong phòng ấm một trận binh hoang mã loạn.
Đại khái cũng biết là mình gây ra họa, sư tử con sau khi được buông xuống liền vây chuyển quanh dưới chân Gallan, không kêu ngao ô ngao ô nữa.
Thời điểm Gallan bị Kamos vương một phen bế lên chuẩn bị rời đi, nó dẫm bước chân ngắn nhỏ đuổi theo phía sau Kamos vài bước, lại bị thị nữ trung niên trước cửa cản lại. Nó đặt mông ngồi dưới đất, cặp mắt to hạt đậu trông mong mà nhìn Gallan rời đi, lông tơ cả người đều héo rũ xuống, một bộ tiểu đáng thương thoạt nhìn như là bị người vứt bỏ vậy.
Gallan được Kamos vương vội vàng ôm trở về đầu tiên là bị một đám thị nữ trẻ tuổi đưa vào bể tắm tắm rửa một phát —— cậu liều chết phản kháng mới không để cho chúng thị nữ giúp cậu tắm từ đầu đến chân, còn bởi vậy mà khiến chúng thị nữ kia cười trộm hồi lâu.
Tuy rằng thân thể vẫn chỉ là một đứa nhỏ, nhưng trên tinh thần thì tuổi của cậu đã là thiếu niên sắp thành niên đến nơi rồi, nếu tính cả mấy năm trọng sinh kia, thì trên thực tế đã thành niên từ lâu.
Như vậy cậu sao có thể không biết xấu hổ mà để những thị nữ vẫn còn là thiếu nữ kia xoa tới sờ soạng đi trên người cậu được chứ.
Nhưng là, tuy rằng không để cho những thị nữ trẻ tuổi kia hầu hạ mình tắm rửa, nhưng mấy chỗ miệng vết thương thật nhỏ trên cánh tay, trên đùi, thì vẫn được vài vị thị nữ kia cẩn thận rửa sạch một lần, để tránh có hạt cát hay tro bụi lưu lại trên miệng vết thương.
Chờ một phen lăn lộn này trôi xuống, mặt trời đã nghiêng về hướng tây, đến lúc trời chạng vạng.
Tiểu Gallan được tắm sạch sẽ trở nên càng thêm trắng trắng nộn nộn đi tới bên trong thiên điện, trên đài cao phủ vải mềm màu trắng kia, Kamos vương đang khoanh chân ngồi ở bên trên.
Hương khí mê người xông vào mũi, mỹ thực đủ loại kiểu dáng được dâng đặt trong những chiếc mâm ngọc tinh xảo, bày biện trước người Kamos vương.
Thời điểm Gallan đi vào, Kamos vương đang ngồi ở chỗ kia, một tay bắt lấy một tấm da dê mà xem, một tay khác thì cầm cái muỗng, bớt chút thời giờ liền nhét lung tung vào trong miệng mình mấy ngụm, tùy tiện nhai hai cái, liền nuốt xuống, tư thế kia nhìn thế nào cũng vô cùng thô lỗ, không có chút hình tượng đáng nói nào cả.
Chúng hạ phó bên cạnh thì lại thần sắc bình tĩnh mà an tĩnh đứng ở hai bên sườn, hiển nhiên đã sớm thành thói quen với loại hành vi không chút dáng vẻ này của vương bọn họ rồi. Chờ khi Kamos xem xong tấm da dê kia, nắm bút lông chim lên nhanh chóng viết mấy câu vào mặt trên, sau đó tùy tay ném một cái, vứt cho hạ phó đang chờ bên cạnh. Người hầu kia thuần thục vươn đôi tay ra, mặt không đổi sắc mà tiếp được tấm da dê bay múa thành một đường cong ở trên không trung, khom người hành lễ với Kamos vương xong, liền mang theo tấm da dê bước nhanh rời đi.
Kamos vừa chuyển đầu, xuống đài cao, đi nhanh về phía Gallan.
Ánh mắt hắn đảo qua trên người Gallan, lúc rơi xuống vết ứ xanh xanh tím tím trên cánh tay phải của cậu thì ngừng lại một chút. Kỳ thật đó đều chỉ là ngoại thương mà thôi, nhưng bởi vì làn da Gallan vốn dĩ đã rất trắng, lại kiều nộn, cho nên một tảng một tảng lớn vết ứ thanh liền có vẻ có chút làm cho người ta sợ hãi.
Kamos duỗi tay ra, nâng tiểu vương đệ của hắn lên, chuyển thân, đặt xuống bên cạnh đài cao, sau đó quay đầu ý bảo y sư đang chờ ở bên cạnh một chút.
Y sư mặc trường bào màu trắng đã sớm được triệu tới khom mình hành lễ, sau đó tiến lên, cùng với các y nữ nâng các vật phẩm trị liệu thuốc mỡ vân vân đi cùng bước đến. Sau đó, dưới sự phân phó của y sư, hai y nữ mỗi người nắm một bên cánh tay Gallan, tay chân nhẹ nhàng mà bôi thứ thuốc mỡ trong suốt dạng nhũ không màu lên trên miệng vết thương của cậu.
Gallan ngồi ở bên cạnh đài cao, hai tay đều bị bắt lấy, chỉ có thể tùy ý những người kia bài bố.
Một trận mùi hương mê người xông vào mũi, cậu theo bản năng quay đầu, vì thế mỹ thực rực rỡ muôn màu được bày biện trên vải bố trắng kia liền nhảy vào trong tầm mắt cậu.
Cậu rầm rì nuốt một ngụm nước miếng, thân thể trẻ con này vốn dĩ chưa từng trải qua cơn đói, lại lăn lộn cả một buổi trưa, miệng vết thương đã bắt đầu đau từ lúc ngâm tắm nên không cảm thấy, hiện tại vừa thấy nhiều đồ ăn ngon như vậy, Gallan lập tức cảm thấy đói bụng vô cùng.
Nhưng là, hai y nữ đang bôi thuốc mỡ cho cậu, cả hai cánh tay đều bị các cô bắt lấy, cậu căn bản là không có tay để ăn, chỉ có thể mắt trông mong mà nhìn đống mỹ thực gần ngay trước mắt kia, nhìn được, lại không ăn được, thật sự là một loại dày vò.
Lại thêm một trận hương khí xông vào mũi, Gallan lần thứ hai nuốt một ngụm nước miếng, sau đó thật gian nan mà dời ánh mắt đi, không còn nhìn chỗ mỹ thực đang dụ dỗ mình nữa.
Nhưng mà, vừa rồi cậu mới vừa quay đầu quá mức, Kamos vương chú ý tới động tác của cậu liền ha ha cười, trực tiếp dùng cái muỗng bạc múc một chút canh thịt, đưa tới bên miệng cậu. Xem tư thế kia, lại là muốn uy cậu ăn nữa rồi.
Bị cái muỗng bạc đột nhiên đưa tới đây làm cho có chút ngây người, mùi hương canh thịt mê người kia vờn quanh chóp mũi.
Gallan cố nén dục vọng há mồm nuốt sạch miếng đồ ăn ngay trước miệng, lắc lắc đầu.
"Không cần."
Cậu cũng không phải là trẻ con thật sự, bị uy ăn như vậy mãi cứ luôn cảm thấy có chút mất mặt.
Cậu nghĩ, nhịn một chút, chờ bôi dược xong là được rồi.
Cậu lắc lắc đầu, nói: "Đệ còn chưa quá đói bụng."
Thanh âm lanh lảnh của đứa nhỏ vừa ra, lộc cộc, bụng của cậu thực rất không cho chủ nhân mặt mũi mà vang lên một tiếng.
Gallan: "............"
Kamos vương nhướng mày, chúng thị nữ bên cạnh thì che miệng phát ra tiếng cười thấp thấp.
Dù sao mặt cũng đã bị quăng hết rồi, Gallan dứt khoát bất chấp tất cả, há mồm một ngụm nuốt lấy canh thịt trong muỗng bạc.
Kamos uy cậu một ngụm, cậu liền ăn một ngụm.
Không có việc gì, mình vẫn chỉ là một đứa nhỏ.
Ít nhất ở trong mắt người khác thì chính là như thế, cho nên cái này cũng không tính là mất mặt.
Cậu một bên bị Kamos uy từng ngụm một từng ngụm một, một bên tự an ủi bản thân như vậy.
Cũng may, thân thể trẻ con tuy rằng chưa từng chịu cơn đói, nhưng khẩu vị cũng ít, cho nên Gallan rất nhanh đã ăn no, sau đó lắc đầu cự tuyệt Kamos còn đang tiếp tục đưa đồ ăn qua.
Mãi cho đến khi cậu ăn no, hai vị y nữ kia vẫn còn đang dùng thuốc mỡ mát xa vùng ứ thanh cho cậu, thoạt nhìn qua một lát nữa cũng không có ý định dừng lại. Ngay từ đầu còn có chút đau, sau đó dược lực phát huy, không cảm thấy đau nữa, Gallan liền bị các cô mát xa đến có chút mơ màng sắp ngủ.
Mà ngay tại thời điểm cái đầu nhỏ của cậu nhịn không được mà buồn ngủ lên buồn ngủ xuống, Shepherd mang theo Heymos tới yết kiến Kamos vương, lập tức đuổi sạch đám sâu ngủ trong đầu cậu.
Hiển nhiên, trong bốn vị ứng tuyển kia đã chọn ra người thắng cuối cùng.
Gallan nghĩ cũng không cần nghĩ, liền biết ngay là Heymos.
Quả nhiên, sau khi Kamos vương gật đầu cho phép, Shepherd rất nhanh đã tiến vào, đi theo phía sau quả nhiên là thiếu niên trong dự kiến của Gallan. Chỉ là, giờ phút này bộ dạng của Heymos thật sự là có chút chật vật.
Quần áo nhạt màu lây dính bùn đất tro bụi, đen một khối trắng một khối, không ít chỗ còn có dấu vết bị xé rách, quần dài bên chân phải lại càng bị xé rách một miệng lớn từ trên đầu gối xuống dưới, lộ ra làn da là màu xanh tím sẫm. Mái tóc đen của Heymos cơ hồ đều bị mướt mồ hôi, dính dính mà dán ở trên mặt, khóe mắt một bên sưng đỏ lên. Trên cánh tay, còn lộ ra bờ vai toàn là xanh một khối tím một khối, phần cổ còn có một vết thương thật dài.
Thiếu niên đi theo phía sau Shepherd tiến vào, ánh mắt đảo qua, dừng ở trên người Kamos vương.
Chân trời hoàng hôn màu lửa đỏ, lướt qua hình trụ cao lớn nghiêng nghiêng mà chiếu vào, dừng ở nửa bên gương mặt tuấn tú của Heymos, Gallan nhìn thấy cặp đôi mắt màu kim hồng kia tại một khắc bị ánh sáng chiếu nào phảng phất như là đang sáng lên, giống như là mây lửa dưới chân trời cũng rơi vào chỗ sâu trong đồng tử của hắn, cuồn cuộn thiêu đốt.
Đó là dã tâm, đó là dục vọng.
Đồng tử kim sắc của Gallan vô ý thức mà co rút lại một chút.
Thiếu niên tóc đen ở phía dưới kia, giống như là một đầu mãnh thú đang trưởng thành khỏe mạnh, như hổ rình mồi, muốn cắn nuốt hết thảy những thứ trước mắt nó nhìn đến.
......
Cậu chung quy vẫn không thể tránh khỏi việc đối diện với người này.
Mà lúc này đây, cậu có thể đánh bại được đầu mãnh thú đáng sợ này sao? Hay vẫn lại một lần nữa bị đầu mãnh thú này cắn đứt cổ họng?
Một đồ vật lạnh lẽo đột nhiên đụng chạm đến đôi môi nhấp chặt của cậu, làm bừng tỉnh Gallan đang trầm tư. Cậu theo bản năng giương mắt nhìn lên, một cái chén lưu li khổng tước lục đang dán bên miệng cậu. Trong chén đựng nước trái cây nhạt màu, có vụn băng thật nhỏ nổi lơ lửng.
Cậu theo bản năng mở miệng ra, liền bị uy một ngụm nước trái cây lạnh lẽo.
Nuốt xuống rồi, Gallan ngẩng đầu nhìn lại, cầm chén nước trái cây kia uy cậu quả nhiên là Kamos vương. Đôi môi góc cạnh rõ ràng của nam nhân ngoắc lên một độ cong, đồng tử màu kim nâu nhìn cậu mà hàm chứa ý cười, thấy cậu nhìn về hướng mình, liền cười tủm tỉm mà lại uy cậu một ngụm, sau đó lúc này mới đặt chén nước trái cây vào trong tay cậu.
Vương trẻ tuổi tựa hồ đã ăn no rồi, khoanh chân ngồi ở chỗ kia, một tay đặt trên đầu gối nâng sườn má, nghiêng đầu cười tủm tỉm mà nhìn cậu. Tư thế kia, như là muốn xem cậu tự ăn vậy.
Chén lưu li kia có chút lớn, tay Gallan lại quá nhỏ, chỉ có thể dùng hai cánh tay nho nhỏ nâng hai bên cái chén, cúi đầu, uống từng ngụm từng ngụm một, nửa khuôn mặt đều vùi bên trong miệng chén lớn, từ bên ngoài nhìn qua, chỉ có thể nhìn thấy cái đầu nhỏ lông xù xù kia chợt động chợt động, làm người nhìn mà muốn hung hăng xoa một phen.
Kamos xem đến cười tủm tỉm.
Hệ liệt hằng ngày # dáng vẻ tiểu vương đệ nhà ta ăn cái gì cũng đều đáng yêu như vậy hết~~#.
Còn thiếu niên tóc đen đang quỳ gối ở phía dưới, Kamos căn bản là không để ở trong lòng, hắn chỉ tùy ý đáp một câu " đã biết ", sau đó liền phất phất tay, để Shepherd mang theo thiếu niên kia lui xuống.
Tư thế đuổi người không để ý một chút nào, khiến cho người ở hai bên nhìn nhìn lẫn nhau, lộ ra ánh mắt hoặc là như suy tư gì hoặc là hiểu rõ. Sau đó, ánh mắt bọn họ đầy nóng bỏng mà hướng về trên người đứa nhỏ ngồi ở bên cạnh vương, còn đang nỗ lực uống hết một bát lớn nước trái cây kia, mà hoàn toàn xem nhẹ một vị thiếu niên khác sắp trở thành vương đệ.
Shepherd đứng ở phía dưới mắt lạnh mà nhìn một màn này, xoay chuyển ánh mắt, dừng ở trên người đứa trẻ đang bị chén lưu li lớn chắn đến chỉ còn lại có nửa bên mặt.
Vừa nhớ tới chính là đứa trẻ này đã hất y một thân đầy mực, một thân dơ hề hề, khiến sau lưng y không ngừng nổi da gà, mà y lại còn phải phụ trách chủ trì cuộc thi, không có cách nào đi xử lý được, không thể không cố nén, ngạnh sinh sinh mà nhẫn nại cả ngày mãi cho đến khi tất cả cuộc thi kết thúc mới được giải phóng ra.
Cho nên, hiện tại vừa nhìn thấy đứa trẻ kia, y liền nhớ tới thời gian bị dày vò lúc buổi chiều, vì thế ánh mắt nhìn chằm chằm Gallan liền trở nên nhiều thêm vài phần sắc bén.
Buông cái chén lưu li khổng tước lục lớn kia xong, Gallan vừa nhấc mắt liền vừa vặn đối diện với ánh mắt chằm chằm cậu của Shepherd, mà lý do Shepherd nhìn chằm chằm cậu, cậu tự nhiên biết rõ.
Vì thế, cậu cong mắt lên, đưa cho Shepherd một gương mặt tươi cười sáng lạn, cực bự.
Có bản lĩnh thì lên đây đánh ta đi ~~
Ngươi dám sao?
Shepherd: "............"
Một gương mặt tươi cười sáng lạn trực tiếp đánh bật ánh mắt rét căm căm của tư tế đại nhân, Gallan cảm thấy mỹ mãn.
Tầm mắt cậu vừa chuyển, liền lại đối diện với thiếu niên đứng ở đằng sau Shepherd.
Thiếu niên liếc mắt đảo qua một cái, trong cặp mắt màu kim hồng lộ ra ánh mắt thực lãnh, trái tim Gallan nhảy dựng kịch liệt, mạc danh cảm thấy chột dạ, nhanh chóng quay đầu dời ánh mắt qua một bên.
Cậu nhớ tới không lâu trước đây, cậu ngã xuống từ trên thềm đá, là người này xông tới tiếp được cậu, không có để cậu chịu vết thương nặng hơn. Nhưng cậu lại bởi vì lẫn lộn cảnh trong mơ cùng với hiện thực, mà vừa tỉnh lại liền quăng cho Heymos một bạt tai.
Hiện tại, người này một thân đầy vết thương chật vật bất kham mà quỳ trên mặt đất, bị Kamos vương cả nhìn cũng lười liếc đến hắn một cái tùy ý phất tay tống cổ đi, mà cậu thì lại đang ở bên trên bị Kamos vương dụ dỗ uống nước trái cây.
Loại đãi ngộ khác biệt này, còn có cả thù mới hận cũ, nếu mà đổi thành là cậu thì......
......
Được rồi, đổi thành là cậu, cậu chỉ sợ sẽ càng chán ghét đối phương hơn cả Heymos nữa.
Nhưng mà, sự kiện giữa trưa kia, vốn dĩ chính là cậu làm không đúng.
Gallan đang cân nhắc vấn đề nên tìm cơ hội xin lỗi như thế nào, thì Heymos ở phía dưới đã đứng dậy lui xuống.
Cậu sốt ruột quá, cũng không nghĩ nhiều, nắm lấy hộp thuốc mỡ bên người vừa rồi đã bôi cho cậu, nhảy xuống đài, liền đuổi theo đi ra ngoài.
Shepherd lưu lại trong phòng đang nói chuyện cùng Kamos vương theo bản năng nhìn thoáng qua Gallan vừa chạy qua bên người mình, tựa hồ có chút không thể hiểu được, không biết đứa nhỏ này muốn làm gì. Mà Kamos thì lại nhìn bóng dáng thấp thấp của Gallan mà cười một tiếng, cũng chưa nói cái gì, tiếp tục thảo luận về chuyện cứu tế với Shepherd.
Heymos đang được người hầu dẫn đi ra bên ngoài, đột nhiên có tiếng bước chân dồn dập từ phía sau truyền đến.
Chờ đến khi hắn phản ứng lại tiếng bước chân kia là đuổi theo hắn mà đến, tay trái hắn đã bị người bắt lấy từ phía sau.
Hắn quay đầu lại, liền đối diện với đôi mắt màu hổ phách lớn lớn kia.
Bởi vì sợ Heymos rời khỏi, cho nên vừa rồi Gallan đuổi theo rất gấp gáp, chạy đến mức có chút thở dốc, khuôn mặt nhỏ cũng hơi hơi phiếm đỏ lên.
"Ta......"
Cậu há mồm muốn nói chuyện, muốn xin lỗi bởi vì không lâu trước đây đã đánh Heymos, nhưng chỉ vừa mới nói xong một chữ " ta ", mấy chữ " rất xin lỗi " còn chưa kịp thốt ra, cậu đã thở hổn hển không ra hơi rồi, lại vội vàng thở dốc xuống.
Cậu dứt khoát một bên thở dốc, một bên giơ hộp thuốc mỡ trong tay lên cho Heymos.
Vừa rồi Kamos Vương huynh căn bản là không có ý định để y sư cũng ở đó xem xét cho Heymos, nhưng cậu có nhìn thấy một thân Heymos toàn là vết ứ xanh cùng với vết thương, khẳng định cũng phải bôi chút thuốc mới được a.
Heymos liếc mắt nhìn hộp thuốc nhỏ mà Gallan đưa tới trước mặt hắn một cái, ánh mắt lạnh nhạt.
Hắn không có duỗi tay đi nhận.
"Không cần."
Hắn lạnh lùng mà nói, cũng không đợi Gallan nói cho hết lời, quay người lại liền nhanh chân rời đi.
Heymos đi rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đi xuống bậc thang, Gallan căn bản là không kịp ngăn cản, cả lời nói cũng không kịp nói xong.
Cậu ngơ ngẩn mà đứng tại chỗ, nắm hộp thuốc nhỏ lạnh lẽo trong tay, nhìn bóng dáng Heymos biến mất ở trước mắt cậu.
Tâm cậu chậm rãi trầm xuống.
............
Heymos bước nhanh đi về phía trước, tóc mái đen nhánh dừng trên khóe mắt hắn, hàng bóng rơi vào trên đồng tử hắn. Hắn nhìn hoàng hôn phương xa, ánh mắt thâm thúy.
Hắn nhớ tới vừa rồi đã nhìn thấy, đứa trẻ kia ngồi ở bên người Kamos vương, dáng vẻ ngoan ngoãn mà để Kamos vương uy nước trái cây.
Hắn nhớ tới không lâu trước đó, thời điểm hắn vì cứu đứa nhỏ kia mà bị thương, nhận được lại là một cái bạt tai, còn có vẻ chán ghét lộ ra trong ánh mắt đứa trẻ kia khi nhìn hắn.
Thiếu niên thấp giọng cười một tiếng, trong tiếng cười cất dấu vẻ trào phúng thật sâu.
Cái loại ánh mắt ghét bỏ này hắn thật đúng là rất quen thuộc a.
Từ nhỏ đến lớn, hắn đã nhìn không biết bao nhiêu ánh mắt như vậy rồi.
Chẳng qua cũng chỉ là ánh mắt của kẻ a dua quyền cao chức trọng, đáng ghét hèn mọn mà thôi.
Hắn nhớ tới hắn đã từng thấy, đứa trẻ kia có một đôi mắt kim sắc giống như hổ phách thanh triệt mà sáng ngời.
Hắn rất thích cặp mắt kia, khi cặp mắt kia nhìn chăm chú vào ngươi, giống như là đang phát ra ánh sáng, sạch sẽ, không lây dính một chút bụi bậm thế tục nào, hoàn toàn không hề giống đôi mắt ô trọc của những kẻ mà hắn đã từng thấy trong quá khứ.
Cho nên, hắn đã từng cho rằng, Gallan có được cặp mắt kia là không giống những người khác...... Nhưng sự thật lại nói với hắn, giống nhau, chung quy vẫn đều giống nhau cả, đứa nhỏ kia chẳng hề có gì khác biệt những kẻ kia hết.
Đây là hiện thực lãnh khốc.
Trên thế giới này, địa vị quyết định hết thảy, lực lượng quyết định hết thảy.
Heymos nghĩ, dùng sức nắm chặt đôi tay rũ bên người.
Chỉ có bò về phía trước, đứng ở nơi cao nhất, mới sẽ không bị người khác nhìn xuống, mới sẽ không bị người khác chán ghét, mới sẽ không bị người khác miệt thị.
Một ngày nào đó, hắn muốn đứng ở nơi tối cao kia.
Một ngày nào đó, hắn muốn đem tất cả những kẻ đã từng miệt thị hắn, đều đạp xuống dưới chân hắn!
..................
Gallan nắm hộp thuốc nhỏ héo rũ mà đi trở về.
A, Heymos đã bắt đầu dùng ánh mắt bất thiện mà nhìn mình rồi, mình hình như lại đi thêm một bước lên con đường tử vong rồi.
Cậu tâm tình u buồn mà nghĩ như vậy, xoay chuyển ánh mắt, thấy được Kamos vương đầu sỏ gây tội hết thảy vẫn còn đang nói chuyện với Shepherd.
Hừ, quả nhiên vẫn là rất muốn đánh hắn.
............
Tóm lại, vì mạng sống, mình nhất định phải khiến Kamos Vương huynh phế bỏ vị trí vương đệ của mình!
Nắm chặt hộp thuốc nhỏ, Gallan lại một lần nữa kiên định quyết tâm của mình.
......
Đúng vậy, hôm nay thiên mệnh chi tử của chúng ta cũng vẫn như cũ đang ra sức giãy giụa trong vũng lầy có tên là vương đệ mà suy nghĩ muốn bò lên trên bờ ——
Thời điểm Gallan ôm sư tử con cả người xanh một khối tím một miếng mà trở về, đã dẫn tới trong phòng ấm một trận binh hoang mã loạn.
Đại khái cũng biết là mình gây ra họa, sư tử con sau khi được buông xuống liền vây chuyển quanh dưới chân Gallan, không kêu ngao ô ngao ô nữa.
Thời điểm Gallan bị Kamos vương một phen bế lên chuẩn bị rời đi, nó dẫm bước chân ngắn nhỏ đuổi theo phía sau Kamos vài bước, lại bị thị nữ trung niên trước cửa cản lại. Nó đặt mông ngồi dưới đất, cặp mắt to hạt đậu trông mong mà nhìn Gallan rời đi, lông tơ cả người đều héo rũ xuống, một bộ tiểu đáng thương thoạt nhìn như là bị người vứt bỏ vậy.
Gallan được Kamos vương vội vàng ôm trở về đầu tiên là bị một đám thị nữ trẻ tuổi đưa vào bể tắm tắm rửa một phát —— cậu liều chết phản kháng mới không để cho chúng thị nữ giúp cậu tắm từ đầu đến chân, còn bởi vậy mà khiến chúng thị nữ kia cười trộm hồi lâu.
Tuy rằng thân thể vẫn chỉ là một đứa nhỏ, nhưng trên tinh thần thì tuổi của cậu đã là thiếu niên sắp thành niên đến nơi rồi, nếu tính cả mấy năm trọng sinh kia, thì trên thực tế đã thành niên từ lâu.
Như vậy cậu sao có thể không biết xấu hổ mà để những thị nữ vẫn còn là thiếu nữ kia xoa tới sờ soạng đi trên người cậu được chứ.
Nhưng là, tuy rằng không để cho những thị nữ trẻ tuổi kia hầu hạ mình tắm rửa, nhưng mấy chỗ miệng vết thương thật nhỏ trên cánh tay, trên đùi, thì vẫn được vài vị thị nữ kia cẩn thận rửa sạch một lần, để tránh có hạt cát hay tro bụi lưu lại trên miệng vết thương.
Chờ một phen lăn lộn này trôi xuống, mặt trời đã nghiêng về hướng tây, đến lúc trời chạng vạng.
Tiểu Gallan được tắm sạch sẽ trở nên càng thêm trắng trắng nộn nộn đi tới bên trong thiên điện, trên đài cao phủ vải mềm màu trắng kia, Kamos vương đang khoanh chân ngồi ở bên trên.
Hương khí mê người xông vào mũi, mỹ thực đủ loại kiểu dáng được dâng đặt trong những chiếc mâm ngọc tinh xảo, bày biện trước người Kamos vương.
Thời điểm Gallan đi vào, Kamos vương đang ngồi ở chỗ kia, một tay bắt lấy một tấm da dê mà xem, một tay khác thì cầm cái muỗng, bớt chút thời giờ liền nhét lung tung vào trong miệng mình mấy ngụm, tùy tiện nhai hai cái, liền nuốt xuống, tư thế kia nhìn thế nào cũng vô cùng thô lỗ, không có chút hình tượng đáng nói nào cả.
Chúng hạ phó bên cạnh thì lại thần sắc bình tĩnh mà an tĩnh đứng ở hai bên sườn, hiển nhiên đã sớm thành thói quen với loại hành vi không chút dáng vẻ này của vương bọn họ rồi. Chờ khi Kamos xem xong tấm da dê kia, nắm bút lông chim lên nhanh chóng viết mấy câu vào mặt trên, sau đó tùy tay ném một cái, vứt cho hạ phó đang chờ bên cạnh. Người hầu kia thuần thục vươn đôi tay ra, mặt không đổi sắc mà tiếp được tấm da dê bay múa thành một đường cong ở trên không trung, khom người hành lễ với Kamos vương xong, liền mang theo tấm da dê bước nhanh rời đi.
Kamos vừa chuyển đầu, xuống đài cao, đi nhanh về phía Gallan.
Ánh mắt hắn đảo qua trên người Gallan, lúc rơi xuống vết ứ xanh xanh tím tím trên cánh tay phải của cậu thì ngừng lại một chút. Kỳ thật đó đều chỉ là ngoại thương mà thôi, nhưng bởi vì làn da Gallan vốn dĩ đã rất trắng, lại kiều nộn, cho nên một tảng một tảng lớn vết ứ thanh liền có vẻ có chút làm cho người ta sợ hãi.
Kamos duỗi tay ra, nâng tiểu vương đệ của hắn lên, chuyển thân, đặt xuống bên cạnh đài cao, sau đó quay đầu ý bảo y sư đang chờ ở bên cạnh một chút.
Y sư mặc trường bào màu trắng đã sớm được triệu tới khom mình hành lễ, sau đó tiến lên, cùng với các y nữ nâng các vật phẩm trị liệu thuốc mỡ vân vân đi cùng bước đến. Sau đó, dưới sự phân phó của y sư, hai y nữ mỗi người nắm một bên cánh tay Gallan, tay chân nhẹ nhàng mà bôi thứ thuốc mỡ trong suốt dạng nhũ không màu lên trên miệng vết thương của cậu.
Gallan ngồi ở bên cạnh đài cao, hai tay đều bị bắt lấy, chỉ có thể tùy ý những người kia bài bố.
Một trận mùi hương mê người xông vào mũi, cậu theo bản năng quay đầu, vì thế mỹ thực rực rỡ muôn màu được bày biện trên vải bố trắng kia liền nhảy vào trong tầm mắt cậu.
Cậu rầm rì nuốt một ngụm nước miếng, thân thể trẻ con này vốn dĩ chưa từng trải qua cơn đói, lại lăn lộn cả một buổi trưa, miệng vết thương đã bắt đầu đau từ lúc ngâm tắm nên không cảm thấy, hiện tại vừa thấy nhiều đồ ăn ngon như vậy, Gallan lập tức cảm thấy đói bụng vô cùng.
Nhưng là, hai y nữ đang bôi thuốc mỡ cho cậu, cả hai cánh tay đều bị các cô bắt lấy, cậu căn bản là không có tay để ăn, chỉ có thể mắt trông mong mà nhìn đống mỹ thực gần ngay trước mắt kia, nhìn được, lại không ăn được, thật sự là một loại dày vò.
Lại thêm một trận hương khí xông vào mũi, Gallan lần thứ hai nuốt một ngụm nước miếng, sau đó thật gian nan mà dời ánh mắt đi, không còn nhìn chỗ mỹ thực đang dụ dỗ mình nữa.
Nhưng mà, vừa rồi cậu mới vừa quay đầu quá mức, Kamos vương chú ý tới động tác của cậu liền ha ha cười, trực tiếp dùng cái muỗng bạc múc một chút canh thịt, đưa tới bên miệng cậu. Xem tư thế kia, lại là muốn uy cậu ăn nữa rồi.
Bị cái muỗng bạc đột nhiên đưa tới đây làm cho có chút ngây người, mùi hương canh thịt mê người kia vờn quanh chóp mũi.
Gallan cố nén dục vọng há mồm nuốt sạch miếng đồ ăn ngay trước miệng, lắc lắc đầu.
"Không cần."
Cậu cũng không phải là trẻ con thật sự, bị uy ăn như vậy mãi cứ luôn cảm thấy có chút mất mặt.
Cậu nghĩ, nhịn một chút, chờ bôi dược xong là được rồi.
Cậu lắc lắc đầu, nói: "Đệ còn chưa quá đói bụng."
Thanh âm lanh lảnh của đứa nhỏ vừa ra, lộc cộc, bụng của cậu thực rất không cho chủ nhân mặt mũi mà vang lên một tiếng.
Gallan: "............"
Kamos vương nhướng mày, chúng thị nữ bên cạnh thì che miệng phát ra tiếng cười thấp thấp.
Dù sao mặt cũng đã bị quăng hết rồi, Gallan dứt khoát bất chấp tất cả, há mồm một ngụm nuốt lấy canh thịt trong muỗng bạc.
Kamos uy cậu một ngụm, cậu liền ăn một ngụm.
Không có việc gì, mình vẫn chỉ là một đứa nhỏ.
Ít nhất ở trong mắt người khác thì chính là như thế, cho nên cái này cũng không tính là mất mặt.
Cậu một bên bị Kamos uy từng ngụm một từng ngụm một, một bên tự an ủi bản thân như vậy.
Cũng may, thân thể trẻ con tuy rằng chưa từng chịu cơn đói, nhưng khẩu vị cũng ít, cho nên Gallan rất nhanh đã ăn no, sau đó lắc đầu cự tuyệt Kamos còn đang tiếp tục đưa đồ ăn qua.
Mãi cho đến khi cậu ăn no, hai vị y nữ kia vẫn còn đang dùng thuốc mỡ mát xa vùng ứ thanh cho cậu, thoạt nhìn qua một lát nữa cũng không có ý định dừng lại. Ngay từ đầu còn có chút đau, sau đó dược lực phát huy, không cảm thấy đau nữa, Gallan liền bị các cô mát xa đến có chút mơ màng sắp ngủ.
Mà ngay tại thời điểm cái đầu nhỏ của cậu nhịn không được mà buồn ngủ lên buồn ngủ xuống, Shepherd mang theo Heymos tới yết kiến Kamos vương, lập tức đuổi sạch đám sâu ngủ trong đầu cậu.
Hiển nhiên, trong bốn vị ứng tuyển kia đã chọn ra người thắng cuối cùng.
Gallan nghĩ cũng không cần nghĩ, liền biết ngay là Heymos.
Quả nhiên, sau khi Kamos vương gật đầu cho phép, Shepherd rất nhanh đã tiến vào, đi theo phía sau quả nhiên là thiếu niên trong dự kiến của Gallan. Chỉ là, giờ phút này bộ dạng của Heymos thật sự là có chút chật vật.
Quần áo nhạt màu lây dính bùn đất tro bụi, đen một khối trắng một khối, không ít chỗ còn có dấu vết bị xé rách, quần dài bên chân phải lại càng bị xé rách một miệng lớn từ trên đầu gối xuống dưới, lộ ra làn da là màu xanh tím sẫm. Mái tóc đen của Heymos cơ hồ đều bị mướt mồ hôi, dính dính mà dán ở trên mặt, khóe mắt một bên sưng đỏ lên. Trên cánh tay, còn lộ ra bờ vai toàn là xanh một khối tím một khối, phần cổ còn có một vết thương thật dài.
Thiếu niên đi theo phía sau Shepherd tiến vào, ánh mắt đảo qua, dừng ở trên người Kamos vương.
Chân trời hoàng hôn màu lửa đỏ, lướt qua hình trụ cao lớn nghiêng nghiêng mà chiếu vào, dừng ở nửa bên gương mặt tuấn tú của Heymos, Gallan nhìn thấy cặp đôi mắt màu kim hồng kia tại một khắc bị ánh sáng chiếu nào phảng phất như là đang sáng lên, giống như là mây lửa dưới chân trời cũng rơi vào chỗ sâu trong đồng tử của hắn, cuồn cuộn thiêu đốt.
Đó là dã tâm, đó là dục vọng.
Đồng tử kim sắc của Gallan vô ý thức mà co rút lại một chút.
Thiếu niên tóc đen ở phía dưới kia, giống như là một đầu mãnh thú đang trưởng thành khỏe mạnh, như hổ rình mồi, muốn cắn nuốt hết thảy những thứ trước mắt nó nhìn đến.
......
Cậu chung quy vẫn không thể tránh khỏi việc đối diện với người này.
Mà lúc này đây, cậu có thể đánh bại được đầu mãnh thú đáng sợ này sao? Hay vẫn lại một lần nữa bị đầu mãnh thú này cắn đứt cổ họng?
Một đồ vật lạnh lẽo đột nhiên đụng chạm đến đôi môi nhấp chặt của cậu, làm bừng tỉnh Gallan đang trầm tư. Cậu theo bản năng giương mắt nhìn lên, một cái chén lưu li khổng tước lục đang dán bên miệng cậu. Trong chén đựng nước trái cây nhạt màu, có vụn băng thật nhỏ nổi lơ lửng.
Cậu theo bản năng mở miệng ra, liền bị uy một ngụm nước trái cây lạnh lẽo.
Nuốt xuống rồi, Gallan ngẩng đầu nhìn lại, cầm chén nước trái cây kia uy cậu quả nhiên là Kamos vương. Đôi môi góc cạnh rõ ràng của nam nhân ngoắc lên một độ cong, đồng tử màu kim nâu nhìn cậu mà hàm chứa ý cười, thấy cậu nhìn về hướng mình, liền cười tủm tỉm mà lại uy cậu một ngụm, sau đó lúc này mới đặt chén nước trái cây vào trong tay cậu.
Vương trẻ tuổi tựa hồ đã ăn no rồi, khoanh chân ngồi ở chỗ kia, một tay đặt trên đầu gối nâng sườn má, nghiêng đầu cười tủm tỉm mà nhìn cậu. Tư thế kia, như là muốn xem cậu tự ăn vậy.
Chén lưu li kia có chút lớn, tay Gallan lại quá nhỏ, chỉ có thể dùng hai cánh tay nho nhỏ nâng hai bên cái chén, cúi đầu, uống từng ngụm từng ngụm một, nửa khuôn mặt đều vùi bên trong miệng chén lớn, từ bên ngoài nhìn qua, chỉ có thể nhìn thấy cái đầu nhỏ lông xù xù kia chợt động chợt động, làm người nhìn mà muốn hung hăng xoa một phen.
Kamos xem đến cười tủm tỉm.
Hệ liệt hằng ngày # dáng vẻ tiểu vương đệ nhà ta ăn cái gì cũng đều đáng yêu như vậy hết~~#.
Còn thiếu niên tóc đen đang quỳ gối ở phía dưới, Kamos căn bản là không để ở trong lòng, hắn chỉ tùy ý đáp một câu " đã biết ", sau đó liền phất phất tay, để Shepherd mang theo thiếu niên kia lui xuống.
Tư thế đuổi người không để ý một chút nào, khiến cho người ở hai bên nhìn nhìn lẫn nhau, lộ ra ánh mắt hoặc là như suy tư gì hoặc là hiểu rõ. Sau đó, ánh mắt bọn họ đầy nóng bỏng mà hướng về trên người đứa nhỏ ngồi ở bên cạnh vương, còn đang nỗ lực uống hết một bát lớn nước trái cây kia, mà hoàn toàn xem nhẹ một vị thiếu niên khác sắp trở thành vương đệ.
Shepherd đứng ở phía dưới mắt lạnh mà nhìn một màn này, xoay chuyển ánh mắt, dừng ở trên người đứa trẻ đang bị chén lưu li lớn chắn đến chỉ còn lại có nửa bên mặt.
Vừa nhớ tới chính là đứa trẻ này đã hất y một thân đầy mực, một thân dơ hề hề, khiến sau lưng y không ngừng nổi da gà, mà y lại còn phải phụ trách chủ trì cuộc thi, không có cách nào đi xử lý được, không thể không cố nén, ngạnh sinh sinh mà nhẫn nại cả ngày mãi cho đến khi tất cả cuộc thi kết thúc mới được giải phóng ra.
Cho nên, hiện tại vừa nhìn thấy đứa trẻ kia, y liền nhớ tới thời gian bị dày vò lúc buổi chiều, vì thế ánh mắt nhìn chằm chằm Gallan liền trở nên nhiều thêm vài phần sắc bén.
Buông cái chén lưu li khổng tước lục lớn kia xong, Gallan vừa nhấc mắt liền vừa vặn đối diện với ánh mắt chằm chằm cậu của Shepherd, mà lý do Shepherd nhìn chằm chằm cậu, cậu tự nhiên biết rõ.
Vì thế, cậu cong mắt lên, đưa cho Shepherd một gương mặt tươi cười sáng lạn, cực bự.
Có bản lĩnh thì lên đây đánh ta đi ~~
Ngươi dám sao?
Shepherd: "............"
Một gương mặt tươi cười sáng lạn trực tiếp đánh bật ánh mắt rét căm căm của tư tế đại nhân, Gallan cảm thấy mỹ mãn.
Tầm mắt cậu vừa chuyển, liền lại đối diện với thiếu niên đứng ở đằng sau Shepherd.
Thiếu niên liếc mắt đảo qua một cái, trong cặp mắt màu kim hồng lộ ra ánh mắt thực lãnh, trái tim Gallan nhảy dựng kịch liệt, mạc danh cảm thấy chột dạ, nhanh chóng quay đầu dời ánh mắt qua một bên.
Cậu nhớ tới không lâu trước đây, cậu ngã xuống từ trên thềm đá, là người này xông tới tiếp được cậu, không có để cậu chịu vết thương nặng hơn. Nhưng cậu lại bởi vì lẫn lộn cảnh trong mơ cùng với hiện thực, mà vừa tỉnh lại liền quăng cho Heymos một bạt tai.
Hiện tại, người này một thân đầy vết thương chật vật bất kham mà quỳ trên mặt đất, bị Kamos vương cả nhìn cũng lười liếc đến hắn một cái tùy ý phất tay tống cổ đi, mà cậu thì lại đang ở bên trên bị Kamos vương dụ dỗ uống nước trái cây.
Loại đãi ngộ khác biệt này, còn có cả thù mới hận cũ, nếu mà đổi thành là cậu thì......
......
Được rồi, đổi thành là cậu, cậu chỉ sợ sẽ càng chán ghét đối phương hơn cả Heymos nữa.
Nhưng mà, sự kiện giữa trưa kia, vốn dĩ chính là cậu làm không đúng.
Gallan đang cân nhắc vấn đề nên tìm cơ hội xin lỗi như thế nào, thì Heymos ở phía dưới đã đứng dậy lui xuống.
Cậu sốt ruột quá, cũng không nghĩ nhiều, nắm lấy hộp thuốc mỡ bên người vừa rồi đã bôi cho cậu, nhảy xuống đài, liền đuổi theo đi ra ngoài.
Shepherd lưu lại trong phòng đang nói chuyện cùng Kamos vương theo bản năng nhìn thoáng qua Gallan vừa chạy qua bên người mình, tựa hồ có chút không thể hiểu được, không biết đứa nhỏ này muốn làm gì. Mà Kamos thì lại nhìn bóng dáng thấp thấp của Gallan mà cười một tiếng, cũng chưa nói cái gì, tiếp tục thảo luận về chuyện cứu tế với Shepherd.
Heymos đang được người hầu dẫn đi ra bên ngoài, đột nhiên có tiếng bước chân dồn dập từ phía sau truyền đến.
Chờ đến khi hắn phản ứng lại tiếng bước chân kia là đuổi theo hắn mà đến, tay trái hắn đã bị người bắt lấy từ phía sau.
Hắn quay đầu lại, liền đối diện với đôi mắt màu hổ phách lớn lớn kia.
Bởi vì sợ Heymos rời khỏi, cho nên vừa rồi Gallan đuổi theo rất gấp gáp, chạy đến mức có chút thở dốc, khuôn mặt nhỏ cũng hơi hơi phiếm đỏ lên.
"Ta......"
Cậu há mồm muốn nói chuyện, muốn xin lỗi bởi vì không lâu trước đây đã đánh Heymos, nhưng chỉ vừa mới nói xong một chữ " ta ", mấy chữ " rất xin lỗi " còn chưa kịp thốt ra, cậu đã thở hổn hển không ra hơi rồi, lại vội vàng thở dốc xuống.
Cậu dứt khoát một bên thở dốc, một bên giơ hộp thuốc mỡ trong tay lên cho Heymos.
Vừa rồi Kamos Vương huynh căn bản là không có ý định để y sư cũng ở đó xem xét cho Heymos, nhưng cậu có nhìn thấy một thân Heymos toàn là vết ứ xanh cùng với vết thương, khẳng định cũng phải bôi chút thuốc mới được a.
Heymos liếc mắt nhìn hộp thuốc nhỏ mà Gallan đưa tới trước mặt hắn một cái, ánh mắt lạnh nhạt.
Hắn không có duỗi tay đi nhận.
"Không cần."
Hắn lạnh lùng mà nói, cũng không đợi Gallan nói cho hết lời, quay người lại liền nhanh chân rời đi.
Heymos đi rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đi xuống bậc thang, Gallan căn bản là không kịp ngăn cản, cả lời nói cũng không kịp nói xong.
Cậu ngơ ngẩn mà đứng tại chỗ, nắm hộp thuốc nhỏ lạnh lẽo trong tay, nhìn bóng dáng Heymos biến mất ở trước mắt cậu.
Tâm cậu chậm rãi trầm xuống.
............
Heymos bước nhanh đi về phía trước, tóc mái đen nhánh dừng trên khóe mắt hắn, hàng bóng rơi vào trên đồng tử hắn. Hắn nhìn hoàng hôn phương xa, ánh mắt thâm thúy.
Hắn nhớ tới vừa rồi đã nhìn thấy, đứa trẻ kia ngồi ở bên người Kamos vương, dáng vẻ ngoan ngoãn mà để Kamos vương uy nước trái cây.
Hắn nhớ tới không lâu trước đó, thời điểm hắn vì cứu đứa nhỏ kia mà bị thương, nhận được lại là một cái bạt tai, còn có vẻ chán ghét lộ ra trong ánh mắt đứa trẻ kia khi nhìn hắn.
Thiếu niên thấp giọng cười một tiếng, trong tiếng cười cất dấu vẻ trào phúng thật sâu.
Cái loại ánh mắt ghét bỏ này hắn thật đúng là rất quen thuộc a.
Từ nhỏ đến lớn, hắn đã nhìn không biết bao nhiêu ánh mắt như vậy rồi.
Chẳng qua cũng chỉ là ánh mắt của kẻ a dua quyền cao chức trọng, đáng ghét hèn mọn mà thôi.
Hắn nhớ tới hắn đã từng thấy, đứa trẻ kia có một đôi mắt kim sắc giống như hổ phách thanh triệt mà sáng ngời.
Hắn rất thích cặp mắt kia, khi cặp mắt kia nhìn chăm chú vào ngươi, giống như là đang phát ra ánh sáng, sạch sẽ, không lây dính một chút bụi bậm thế tục nào, hoàn toàn không hề giống đôi mắt ô trọc của những kẻ mà hắn đã từng thấy trong quá khứ.
Cho nên, hắn đã từng cho rằng, Gallan có được cặp mắt kia là không giống những người khác...... Nhưng sự thật lại nói với hắn, giống nhau, chung quy vẫn đều giống nhau cả, đứa nhỏ kia chẳng hề có gì khác biệt những kẻ kia hết.
Đây là hiện thực lãnh khốc.
Trên thế giới này, địa vị quyết định hết thảy, lực lượng quyết định hết thảy.
Heymos nghĩ, dùng sức nắm chặt đôi tay rũ bên người.
Chỉ có bò về phía trước, đứng ở nơi cao nhất, mới sẽ không bị người khác nhìn xuống, mới sẽ không bị người khác chán ghét, mới sẽ không bị người khác miệt thị.
Một ngày nào đó, hắn muốn đứng ở nơi tối cao kia.
Một ngày nào đó, hắn muốn đem tất cả những kẻ đã từng miệt thị hắn, đều đạp xuống dưới chân hắn!
..................
Gallan nắm hộp thuốc nhỏ héo rũ mà đi trở về.
A, Heymos đã bắt đầu dùng ánh mắt bất thiện mà nhìn mình rồi, mình hình như lại đi thêm một bước lên con đường tử vong rồi.
Cậu tâm tình u buồn mà nghĩ như vậy, xoay chuyển ánh mắt, thấy được Kamos vương đầu sỏ gây tội hết thảy vẫn còn đang nói chuyện với Shepherd.
Hừ, quả nhiên vẫn là rất muốn đánh hắn.
............
Tóm lại, vì mạng sống, mình nhất định phải khiến Kamos Vương huynh phế bỏ vị trí vương đệ của mình!
Nắm chặt hộp thuốc nhỏ, Gallan lại một lần nữa kiên định quyết tâm của mình.
......
Đúng vậy, hôm nay thiên mệnh chi tử của chúng ta cũng vẫn như cũ đang ra sức giãy giụa trong vũng lầy có tên là vương đệ mà suy nghĩ muốn bò lên trên bờ ——
Danh sách chương