Trở lại phòng, Vương Tu vẫn không ngừng tu luyện, cho đến đêm khuya hắn đột nhiên lại giật mình tỉnh lại, ánh mắt lóe lên tử quang liền thấy một cái hồn ma chính là từ mộ Lâm Vũ hiện ra

“Lâm Vũ” Vương Tu không nói nhãm liền phá cửa đi ra, cũng đồng thời thay đổi về bản thân hình dạng

“Vương Tu, ta không muốn ngươi vì ta mà trả thù” Lâm Vũ thần hồn có chút suy yếu nói

“Lâm đại ca, ngươi vì sao có thể còn tồn tại?” Vương Tu không để ý lời Lâm Vũ, mà hắn chỉ quan tâm đến Lâm Vũ vì sau có thể còn sống ở trạng thái thần hồn

“Chuyện này phải kể đến mấy ngày trước, ta vốn dĩ thần hồn muốn tán loạn tiến vào luân hồi, là ngươi dùng máu của mình giúp ta thần hồn được bảo vệ!” Lâm Vũ nói

“Máu của ta?” Vương Tu nhanh nhớ đến bản thân mình chính là Ma Thần Chi Thể, máu của hắn chính là tập hợp Ma Huyết Hoa Tuyền mà có, chỉ cần là vong hồn điều có thể tại dùng máu của hắn để phục sinh, mà ngày đó hắn chính là tại mộ Lâm Vũ cắt máu dùng để kết bái huynh đệ

“Mấy ngày qua ta chính là không muốn hiện thân, nhưng khi thấy ngươi...” Lâm Vũ lo lắng nói

“Thấy ta giết hại ngươi tộc nhân sao?” Vương Tu khó tin nói

“Đúng thế!” Lâm Vũ gật đầu

“Vương Tu, lời ngươi nói hôm trước có thể tính sao, ta là ngươi đại ca” Lâm Vũ nói

“Đúng, ta Vương Tu nói được làm được” Vương Tu vỗ ngực bảo đảm

“Vậy nghe đại ca nói, dừng lại đi” Lâm Vũ đi đến vỗ vai Vương Tu

“Dừng lại” Vương Tu cười gằn

“Vương Tu, lẽ nào ngươi không xem ta là ngươi đại ca, lẽ nào ngươi cũng giống như họ, điều là vì thù hận, vì sự ganh ghét mà đi giết người, có đáng không?” Lâm Vũ tiếp tục nói

Vương Tu nghe đến sắc mặt có chút vặn vẹo đến khó coi, sau đó ma khí lan tỏa toàn thân, điên cuồng cười một cách dị thường: “Lâm Vũ, họ đối xử với ngươi ra sao, lẽ nào họ không đáng bị trừng trị, ngươi có phải đã quên bản thân chết như thế nào?”

“Haizz... Vương Tu, sự nhục nhã và bi thương ta từng chịu đựng, ta quả thực chính là muốn báo thù hơn bao giờ hết, nhưng sau khi ta chết đi, ta đã hiểu rõ, mọi thứ chỉ là vô thường, trước đây có lúc ta từng muốn được cha mẹ yêu thương, muốn được như Lâm Phong, muốn được mọi người kính trọng, nhưng ngươi có từng nghĩ, đó có phải là hạnh phúc thật sự, nói một người bất kỳ, nếu họ đã sinh ra có đầy đủ mọi thứ, hạnh phúc yêu thương từ cha mẹ, danh vọng, địa vị họ điều có đủ, vậy điều họ muốn tiếp theo là gì, tiếp đến dục niệm sẽ chi phối họ”

“Vương Tu, hiện tại ngươi thử nghĩ, sau khi ngươi giết toàn bộ Lâm gia, người hạnh phúc là ai, lẽ nào ngươi đang làm điều đó vì ta, chẳng qua là vì thỏa mãn sự tà ác trong con người của ngươi mà thôi, ngươi ích kỷ”

Lâm Vũ càng nói, Vương Tu ma khí càng trở nên cực thịnh, tiếp đến chỉ thấy Vương Tu đau đớn gầm thét mà thổ huyết tại chỗ

Đến sáng tỉnh dậy trước sân, Vương Tu nhìn ánh sáng chiếu rọi vào mặt và hoảng sợ ngồi dậy: “Đêm qua không phải là giấc mơ, ta rõ là hóa ma, không nghĩ khi thoát khỏi Ma Thần khống chế, ta bản chất Ma Thần Chi Thể lại tiếp tục chi phối bản tính, xem ra Ma Thần đã biết ta thoát khỏi hắn khống chế, hắn đây là muốn dùng Ma Huyết Hoa Tuyền thay đổi ta bản chất, Ma Thần, ngươi tính toán rất hay”

Vương Tu tức giận đến nghiến răng, xong lại nghĩ nghĩ liền trở vào nhà an tâm tu luyện

Đến tối, Vương Tu liền ra mộ Lâm Vũ

“Đại ca, ta Vương Tu đây, ngươi có thể xuất hiện sao?” Vương Tu âm thầm hô

“Vương Tu, xem ra ngươi đã thanh tỉnh không ít” Lâm Vũ xuất hiện liền cười nói

“Đây điều là nhờ ngươi sớm đánh thức ta, đại ca, ta nghĩ muốn mang ngươi theo bên cạnh, ta sợ bọn người xấu sẽ đối với ngươi bất lợi” Vương Tu nói ra ý nghĩ của mình

“Được thôi, dù sao ta ở một chỗ cũng chán, vậy đệ đã nghĩ cất ta vào đâu chưa?” Lâm Vũ hỏi

“Là nó” Vương Tu bàn tay mở ra, một cái Tử Lôi Chi Đỉnh liền xuất hiện, đây chính là Tử Lôi Chi Đạo mà Vương Tu đã luyện hóa thành hình, là hắn Trấn Bảo Chi Hồn

“Đây là gì? Ta cảm giác nó có thể hủy diệt được ta!” Lâm Vũ có chút e sợ

“Đại ca, đêm qua ngươi xuất hiện một khắc chính là dùng bản thân thế gian thiện niệm cảm hóa ta sắp ma hóa, ta cơ thể có một cái gọi là Tử Lôi Chi Đạo, lúc đó thời khắc được ngươi cảm hóa, Tử Lôi Chi Đạo chính là tự động biến đổi thành cái này đại đỉnh, ta gọi nó là Trấn Bảo Chi Hồn, còn tên nó, ta đặt là Tử Lôi Chi Đỉnh, nhưng trước mắt ta không hiểu nó là gì, nhưng chỉ có thể giải thích như thế” Vương Tu gãi đầu nói

“Được, ta tin đệ” Lâm Vũ gật đầu nói

“Tốt” Vương Tu mở ra nắp đại đỉnh chờ đợi Lâm Vũ tiến vào. truyện kiếm hiệp hay

Quả nhiên Lâm Vũ tin tưởng Vương Tu vô điều kiện, thần hồn thoáng biến liền xuất hiện bên trong Tử Lôi Chi Đỉnh
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện