“Mẹ, Thanh Quân bá bá đến nay rời đi đã một tháng, thật không biết thúc ấy sống có tốt không!” Lục Thanh Tuyết có chút gầy, dung nhan góc cạnh tương đối dễ nhìn, ánh mắt lại trong suốt, mi công hiện lên nét u buồn, giọng nói diệu nhẹ thật khiến người rung động

“Hẳn là sẽ không sao, đến, hôm nay Thanh Tuyết của ta muốn ăn gì đi?” Hỏa Yến nắm mũi Thanh Tuyết mà cười nói, nghĩ đến đứa con gái này, nàng thật là cưng chiều, nhưng a, chỉ nhìn nó trưởng thành liền khiến nàng có cảm giác thành công

“Ùm, là gà quay đi” Thanh Tuyết cười nói một cách lanh lợi

“Được, Thanh Tuyết chờ mẫu thân, ta đi qua nhà Hỏa Lý hỏi xem hôm nay có gà rừng hay không, sẽ mua về một con thật lớn, tốt, ở nhà đợi ta” nói rồi, Hỏa Yến liền xoa đầu Thanh Tuyết mới rời đi

“Vâng” Thanh Tuyết đưa tay lên tạm biệt mẫu thân

Chỉ là Thanh Tuyết vào nhà không lâu liền nghe bên ngoài tiếng huyên náo tràn đầy thảm khốc, trên đường lớn chạy loạn dân làng, vô số ma nhân đuổi giết, vết máu bắn loạn khắp nơi

“Hít” Thanh Tuyết che miệng nhỏ trốn vào nhà, lại nghĩ đến mẫu thân ra ngoài, nàng nhất thời run rẫy không thôi

“Mẫu thân, mẫu thân, mẫu thân của ta ở đâu?” Lục Thanh Tuyết cắn răng một cái, trực tiếp lao ra đám đông hét lớn

Đối diện dòng người chạy loạn, Thanh Tuyết dũng cảm tiến lên ngực dòng, hô hào tìm kiếm mẫu thân

Ngay lúc này đám nhân nhân rượt đuổi sắp tới, Thanh Tuyết sắp đối diện với sinh tử gần kề, Huyết Ma bỗng xuất hiện trước mặt nàng, nhìn nàng một cách không cảm xúc: “Thể chất rất tốt”

Thanh Tuyết muốn né tránh để tiến lên, Huyết Ma lại như oan hôn không buôn, liền che trước mặt nàng

“Tránh ra” Thanh Tuyết quát lớn liền đẩy ra Huyết Ma, chỉ là sức nàng yếu ớt, muốn đẩy thế nào điều không được

Ngay lúc này ma nhân đã tràn lên giết gần như sạch người trong thôn, Thanh Tuyết lại tuyệt vọng một chỗ

“Tuyết nhi!” Hỏa Yến cả người vết thương, từ chỗ chết chạy ra liền phát hiện mình nữ nhi vẫn an toàn, nhất thời mừng rỡ chạy lên ôm lấy

“Mẫu thân!” Thanh Tuyết mừng rỡ không thôi, nhanh chạy qua, chỉ là Huyết Ma điều cứ thế ngăn chặn không bỏ

“Hừ” Huyết Ma quay lưng liền nắm yết hầu Hỏa Yến, tay dần dần siết chặt

“A” Hỏa Yến ánh mắt co rụt, đau đớn vùn vẫy kêu

“Mẫu thân, ngươi… ngươi không được làm hại người! Làm ơn mau thả ra mẫu thân của ta” Thanh Tuyết hoảng sợ nói, lại nắm tay Huyết Ma cầu xin không ngừng

“Uống nó, ta thả ra ngươi mẫu thân” Huyết Ma vẫn không buông cổ Hỏa Yến, lại lấy ra máu huyết ma tộc cho Thanh Tuyết

Nhìn chén máu nồng đậm ma khí, Hỏa Yến nhìn nữ nhi mà cố lắc đầu ra hiệu: “Không được uống…”

“Được, ta uống!” Thanh Tuyết không nói một lời, trực tiếp cầm lấy chén máu ma tộc uống cạn

Ánh mắt nàng lúc này trở nên huyết hồng, cơ thể bùng nổ ma khí, đau khổ hét lớn: “A…”

“Tốt” Huyết Ma hài lòng, trực tiếp liền ném ra Hỏa Yến, lại tóm lấy Thanh Tuyết rời đi

“Không… Tuyết nhi… hu hu…” Hỏa Yến muốn đuổi theo lại đuổi không kịp, nhất thời tuyệt vọng kêu gào

Không lâu sau đó, Vương Tu cũng đã đuổi tới, chỉ là chứng kiến Hỏa Linh thôn trở thành phế tích, hắn nhất thời đầu óc có chút suy sụp, trực tiếp quỳ xuống tại chỗ mà gào thét: “A… Ma Tộc! Ta Vương Tu thề sẽ tận diệt các ngươi…”

“Thanh Quân thúc, Vương Tu có lỗi với người…” Vương Tu tức giận vỗ lấy đại địa, ánh mắt trở nên huyết hồng, lại là đạp kiếm phi hành đuổi theo, lần này hắn chính là vô cùng tức giận

Khi lướt qua phát hiện còn một người sống sót, Vương Tu vội vàng đáp xuống, trước mặt hắn là một nữ nhân vô cùng suy yếu: “Đại thẩm… ngươi?”

“Ma Tộc… ma tộc đã bắt đi nữ nhi của ta, là ma tộc đã biến Tuyết nhi của ta thành ma nhân!” Hỏa Yến suy yếu nói, sau khi nói xong, nàng cũng là sức cùng lực kiệt, trực tiếp ngất đi

“Ma Tộc…” Vương Tu ngiến răng nói

“Thân lân, ngươi ở lại bảo vệ nàng, ta phải đuổi theo đám kia Ma Tộc!” Vương Tu lấy từ ngực ra một con rắn nhỏ để lên người Hỏa Yến, sau đó liền lập tức đạp kiếm rời đi

“Ồ, lại không tiếp tục đồ sát, hướng kia là Phong Ma Trại!” Vương Tu sát ý phun trào, rất nhanh liền đuổi đến Phong Ma Trại

Huyết Ma cũng là trên đường về, tại hắn đã muốn bước vào cổng Phong Ma Trại, một tay tóm lấy Thanh Tuyết đang hóa ma

Vương Tu lúc này đã đuổi đến, trực tiếp chặn tại cổng Phong Ma Trại

“Ma Tộc, chết” Vương Tu nộ quát, Băng Hỏa Thần Kiếm dưới chân liền phóng ra, một đạo hỏa quang lóe sáng, tung hoành ngang dọc liền giết chết hơn mười người

Huyết Ma kinh sợ thối lui, lạnh lùng quát: “Mau giết hắn, lại dám đuổi đến ta Phong Ma Trại, ngươi đây là muốn chết”

“Vâng” đám thiếu niên hóa ma điên cuồng như không sợ chết, lần lượt xông lên vây công Vương Tu

Vương Tu nghêm túc đánh giá xung quanh, Băng Hỏa Thần Kiếm liền trở về tay, thần niệm truyền vào trong kiếm hừ nhẹ nói: “Hừ, hai đầu tiểu thú các ngươi công pháp đã thuộc sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện