Tại lúc này Vương Tôn không để ý Ma Thần, dồn hết tâm lực nhanh hấp thu ma khí tu bổ lại cơ thể
Phía trên thung lũng Hắc Long, sau khi đoạt được Vương Tôn bản mệnh nguyên tố, Lâm Vũ lập tức triệu tập toàn quân rút lui khỏi Tây Thành, dựa theo trước đó Vương Tôn kế sách, chia tóp nhỏ công phá hang ổ, dẫn địch xuất thành, chờ đợi đối phương ra khỏi hang…
Lục Thành đã triệu tập Phong Lang Vương và Huyết Lang Vương đến tiền tuyến trức thung lũng Hắc Long mặt trận, vạn thú tề tựu, uy thế nhất thời bạo tăng, ngay cả Lục Khiếu tại tiền tuyến nhìn đến điều khó tin mà ném về ánh mắt khen ngợi, từng người như Lâm Chiến điều tắm tắc tán thưởng
Tại Lý Thiên cũng đã vào hắn lão cha Lý Sơn dưới trướng, dẫn đầu đám thanh niên tùy thời xuất trận
Nhạc Đế, Lâm Anh, nhóm Tiểu Khâu, Hoa Tôn, và cả Quang Thần là cùng nhau tổ đội, tại dưới trướng Nhạc Ninh chờ lệnh, khác hẳn ngày thường đùa giỡn, từng cái điều trang bị thiết giáp, ánh mắt nghiêm nghị
Mặc khác mười vạn ma nhân bán yêu đã được ra lò, từng cái điều cao to vượt trên hai trượng, cơ thể phủ khắp lông lá, cả người mọc đầy khối u thịt huyết sắc, há miệng chảy ra chất dịch kỳ quái ăn mòn, rơi vào lá cây liền khiến nó tan chảy, móng vuốt sắc bén cào cấu đại địa, di chuyển linh hoạt bằng tứ chi, ánh mắt cuồng dã, thỉnh thoảng lại tức giận kêu gào, theo bọn chúng nghe lệnh Cổ Ma điên cuồng đánh phá cửa lớn Tây Thành, không ngờ kích đầu tiên liền chiến thắng, giành được tiên cơ, theo đó hắn liền cho quân tràn ra khỏi thành, ào ạt muốn công phá thung lũng Hắc Long, sức mạnh Dung Hồn cảnh có thể đào núi lấp biển, khí tức âm u đè ép hoàn toàn Quang Lâm Thành đông đảo binh sĩ, khiến bọn họ ào ào bỏ chạy
“Giết…” Cổ Ma hưng phấn nhìn tự tay sáng chế đội quân yêu ma đánh giết địch nhân, đây mới là cảm giác của kẻ mạnh, tùy ý dày vò kẻ thù, làm sao hưng phấn…
Vương Chính Hùng từ xa cưỡi lấy phi cầm, mang theo Bạch Tú Ngọc và hắn con trai Vương Mộc Thành nhàn nhã ăn điểm tâm, tiếu ý nhìn đoàn quân Quang Lâm tháo trại
“Ta đã nói rồi, chỉ cần ta muốn, tùy tiện điều có thể đè bẹp đối phương” Vương Chính Hùng uống hớp trà lớn, hào sảng nói
“Phụ thân, người lợi hại nhất, ha ha…” Vương Mộc Thành hưng phấn cười lớn, cánh tay bị đứt cũng đã mộc trở lại
“Phu quân, ta vẫn là cảm giác bất an, ngươi nói tên Lâm Vũ đó có cái gì mờ ám sao?” Bạch Tú Ngọc nhíu mi liễu nói
“Ha ha… đứng trước sức mạnh tuyệt đối, cái gì âm mưu điều là trò trẻ con, nàng cứ yên tâm nhìn xem là được!” Vương Chính Hùng khoát tay, hoàn toàn không để ý nàng lo lắng
“Ùm” Bạch Tú Ngọc chỉ là đành gật đầu cho có
Rất nhanh đợt tấn công đầu tiên qua đi, đội quân Quang Lâm Thành đã bị đội yêu ma cắn xé thành từng mãnh, tựa như đang dùng trứng chọi đá
“Chuyện gì sảy ra!” Quang Hiên sợ hãi nhìn binh sĩ từng cái bị đánh hạ, cứ thế chưa đầy một khắc đã chết đi vạn người
“Không ổn! Đây là bí thuật Ma Tộc dùng đột phá tu vi, chúng ta đã đánh giá thấp bọn chúng” Hoa Ngũ tại trong tiền tuyến rút lui, theo đó là đỏ mắt kêu gào. Ngôn Tình Sủng
“Thiếu gia, chúng ta đã sắp không chống chịu nỗi” Lâm Chiến nhìn từng huynh đệ trong thung lũng chết đi, Tham Lang và Hổ Cáp dưới trướng đắc lực cũng là bị đánh đến thổ huyết, nhờ huynh đệ liều mạng chặn đòn chí mạng, cả hai mới may mắn sống sót
“Thiếu gia, chúng ta sắp không xong!” Lục Khiếu trước nay chưa hề sợ hãi, lúc này ở tiền tuyến nhìn địch nhân càn quét đội hình, hai ngàn người điều muốn chết một nữa, hiện tại đang bị vây hãm, tiến thoái lưỡng nan
Chỉ là Lâm Vũ hời hợt không quan tâm, tiếp tục khoát tay: “Ám Long Quân, vòng đánh từ hướng Bắc, cứu trợ Vệ Long Quân”
“Rõ” Lý Sơn cắn răng, dẫn đội quân từ Đông chuyển sang Bắc, đánh vào lỗ hỏng trận địch, thừa cơ tạo ra lối thoát cho Lâm Chiến, hai quân tập hợp yểm trợ lẫn nhau, giành lại trận địa đã mất, cùng đối phương dằn co
“Hổ Lâm Quân, hướng Bắc xuất kích” Quang Hiên thấy Lâm Vũ ánh mắt nhìn qua, hắn không dám chậm trễ, tay phải đưa lên cờ hiệu, theo đó tiếng trống đùng đùng vang lên, một chi đội mười vạn quân mặc thiết giáp khắc hình đầu hổ lập tức ào ào xông lên, thừa cơ hội Ám Long Quân vừa tạo, ầm ầm phản kích, cắt ngang trận địch, như chẻ mặt sông làm hai, khiến thực lực lập tức mỏng manh
“Ngự Lâm Quân, lên!” Quang Hiên hưng phấn, tiếp tục đưa lên cờ hiệu, mội đội thiết kỵ năm vạn quân cưỡi ngựa chiến, thần tốc xông lên, trực diện chặn giết đối phương
Lúc này thấy thời cơ đã tới, Lâm Vũ lập tức ra hai chỉ lệnh, âm lượng đầy đủ, uy thế lại khiến người phải buộc tuân theo
“Lục Thành, ngươi dẫn theo yêu thú tập kích hướng Nam, náo loạn trận địch”
“Phá Long Quân, theo sau đội hình Lục Thành, thừa cơ tràn vào hướng Nam, hỗ trợ Cường Long Quân!”
Phía trên thung lũng Hắc Long, sau khi đoạt được Vương Tôn bản mệnh nguyên tố, Lâm Vũ lập tức triệu tập toàn quân rút lui khỏi Tây Thành, dựa theo trước đó Vương Tôn kế sách, chia tóp nhỏ công phá hang ổ, dẫn địch xuất thành, chờ đợi đối phương ra khỏi hang…
Lục Thành đã triệu tập Phong Lang Vương và Huyết Lang Vương đến tiền tuyến trức thung lũng Hắc Long mặt trận, vạn thú tề tựu, uy thế nhất thời bạo tăng, ngay cả Lục Khiếu tại tiền tuyến nhìn đến điều khó tin mà ném về ánh mắt khen ngợi, từng người như Lâm Chiến điều tắm tắc tán thưởng
Tại Lý Thiên cũng đã vào hắn lão cha Lý Sơn dưới trướng, dẫn đầu đám thanh niên tùy thời xuất trận
Nhạc Đế, Lâm Anh, nhóm Tiểu Khâu, Hoa Tôn, và cả Quang Thần là cùng nhau tổ đội, tại dưới trướng Nhạc Ninh chờ lệnh, khác hẳn ngày thường đùa giỡn, từng cái điều trang bị thiết giáp, ánh mắt nghiêm nghị
Mặc khác mười vạn ma nhân bán yêu đã được ra lò, từng cái điều cao to vượt trên hai trượng, cơ thể phủ khắp lông lá, cả người mọc đầy khối u thịt huyết sắc, há miệng chảy ra chất dịch kỳ quái ăn mòn, rơi vào lá cây liền khiến nó tan chảy, móng vuốt sắc bén cào cấu đại địa, di chuyển linh hoạt bằng tứ chi, ánh mắt cuồng dã, thỉnh thoảng lại tức giận kêu gào, theo bọn chúng nghe lệnh Cổ Ma điên cuồng đánh phá cửa lớn Tây Thành, không ngờ kích đầu tiên liền chiến thắng, giành được tiên cơ, theo đó hắn liền cho quân tràn ra khỏi thành, ào ạt muốn công phá thung lũng Hắc Long, sức mạnh Dung Hồn cảnh có thể đào núi lấp biển, khí tức âm u đè ép hoàn toàn Quang Lâm Thành đông đảo binh sĩ, khiến bọn họ ào ào bỏ chạy
“Giết…” Cổ Ma hưng phấn nhìn tự tay sáng chế đội quân yêu ma đánh giết địch nhân, đây mới là cảm giác của kẻ mạnh, tùy ý dày vò kẻ thù, làm sao hưng phấn…
Vương Chính Hùng từ xa cưỡi lấy phi cầm, mang theo Bạch Tú Ngọc và hắn con trai Vương Mộc Thành nhàn nhã ăn điểm tâm, tiếu ý nhìn đoàn quân Quang Lâm tháo trại
“Ta đã nói rồi, chỉ cần ta muốn, tùy tiện điều có thể đè bẹp đối phương” Vương Chính Hùng uống hớp trà lớn, hào sảng nói
“Phụ thân, người lợi hại nhất, ha ha…” Vương Mộc Thành hưng phấn cười lớn, cánh tay bị đứt cũng đã mộc trở lại
“Phu quân, ta vẫn là cảm giác bất an, ngươi nói tên Lâm Vũ đó có cái gì mờ ám sao?” Bạch Tú Ngọc nhíu mi liễu nói
“Ha ha… đứng trước sức mạnh tuyệt đối, cái gì âm mưu điều là trò trẻ con, nàng cứ yên tâm nhìn xem là được!” Vương Chính Hùng khoát tay, hoàn toàn không để ý nàng lo lắng
“Ùm” Bạch Tú Ngọc chỉ là đành gật đầu cho có
Rất nhanh đợt tấn công đầu tiên qua đi, đội quân Quang Lâm Thành đã bị đội yêu ma cắn xé thành từng mãnh, tựa như đang dùng trứng chọi đá
“Chuyện gì sảy ra!” Quang Hiên sợ hãi nhìn binh sĩ từng cái bị đánh hạ, cứ thế chưa đầy một khắc đã chết đi vạn người
“Không ổn! Đây là bí thuật Ma Tộc dùng đột phá tu vi, chúng ta đã đánh giá thấp bọn chúng” Hoa Ngũ tại trong tiền tuyến rút lui, theo đó là đỏ mắt kêu gào. Ngôn Tình Sủng
“Thiếu gia, chúng ta đã sắp không chống chịu nỗi” Lâm Chiến nhìn từng huynh đệ trong thung lũng chết đi, Tham Lang và Hổ Cáp dưới trướng đắc lực cũng là bị đánh đến thổ huyết, nhờ huynh đệ liều mạng chặn đòn chí mạng, cả hai mới may mắn sống sót
“Thiếu gia, chúng ta sắp không xong!” Lục Khiếu trước nay chưa hề sợ hãi, lúc này ở tiền tuyến nhìn địch nhân càn quét đội hình, hai ngàn người điều muốn chết một nữa, hiện tại đang bị vây hãm, tiến thoái lưỡng nan
Chỉ là Lâm Vũ hời hợt không quan tâm, tiếp tục khoát tay: “Ám Long Quân, vòng đánh từ hướng Bắc, cứu trợ Vệ Long Quân”
“Rõ” Lý Sơn cắn răng, dẫn đội quân từ Đông chuyển sang Bắc, đánh vào lỗ hỏng trận địch, thừa cơ tạo ra lối thoát cho Lâm Chiến, hai quân tập hợp yểm trợ lẫn nhau, giành lại trận địa đã mất, cùng đối phương dằn co
“Hổ Lâm Quân, hướng Bắc xuất kích” Quang Hiên thấy Lâm Vũ ánh mắt nhìn qua, hắn không dám chậm trễ, tay phải đưa lên cờ hiệu, theo đó tiếng trống đùng đùng vang lên, một chi đội mười vạn quân mặc thiết giáp khắc hình đầu hổ lập tức ào ào xông lên, thừa cơ hội Ám Long Quân vừa tạo, ầm ầm phản kích, cắt ngang trận địch, như chẻ mặt sông làm hai, khiến thực lực lập tức mỏng manh
“Ngự Lâm Quân, lên!” Quang Hiên hưng phấn, tiếp tục đưa lên cờ hiệu, mội đội thiết kỵ năm vạn quân cưỡi ngựa chiến, thần tốc xông lên, trực diện chặn giết đối phương
Lúc này thấy thời cơ đã tới, Lâm Vũ lập tức ra hai chỉ lệnh, âm lượng đầy đủ, uy thế lại khiến người phải buộc tuân theo
“Lục Thành, ngươi dẫn theo yêu thú tập kích hướng Nam, náo loạn trận địch”
“Phá Long Quân, theo sau đội hình Lục Thành, thừa cơ tràn vào hướng Nam, hỗ trợ Cường Long Quân!”
Danh sách chương