“Cậu đợi tôi một chút, tôi sẽ mang nó đến ngay”. Cô nói xong liền không đợi mọi người nói gì đã nhanh chóng chạy đi trở về phòng của mình.
Hai phút sau, cô mang đến một viên ngọc chính là Thủy Linh Châu mà Đặng Lâm đang tìm kiếm. Viên linh châu vừa đến gần, thì nó đã bị ba viên linh châu trong người Đặng Lâm thu hút.
Sau đó, Thủy Linh Châu đều bay lên xoay thành vòng tròn trên đầu Đặng Lâm rồi nhanh chóng bị hút vào bên trong đan điền của nó. Sau đó thủy linh khí hội tụ xung quanh người nó tạo thành hào quang ánh sáng màu xanh lam chiếu sáng cả căn phòng.
Sau đó ánh sáng từ từ mờ nhạt đi. Một màn này giống như lúc mà nó có được Thổ Linh Châu ở nhà họ Lý vậy. Mà ba người ở trong căn phòng cũng trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng thần kì vừa diễn ra trước mặt họ.
Mặc dù là gia đình luyện cổ võ, nhưng cảnh tượng vừa diễn ra thì nằm ngoài tầm hiểu biết của họ rồi.
“Đặng Lâm, chuyện vừa rồi...?”. Ngô Lão lắp bắp nói.
“Ngô Lão à! Có những chuyện nên biết, còn có những chuyện thì nên nhắm mắt cho qua. Ông hiểu ý con chứ”. Nó nhẹ nhàng mở miệng ngăn lại ông ta.
Hai người còn lại cũng im lặng không nói thêm gì nữa.
“Chị Yến, Viên Thuỷ Linh Châu này chị mua của người ta bao nhiêu tiền. Chị nói đi, tôi sẽ dùng giá cao hơn để mua lại của chị”. Đặng Lâm nhìn Bảo Yến nói.
“Không cần. Cậu chữa bệnh cho bà tôi, tôi rất cảm ơn cậu. Viên ngọc này coi như là tôi tặng lại cho cậu để cám ơn cậu đi”. Cô từ chối nói.
Vợ của Ngô Lão cũng nói: “Đúng đó, vật này không đáng bao nhiêu, coi như Yến nó tặng cho cậu là được rồi”.
“Vậy cám ơn chị Yến nha. Ngô Lão, bây giờ con có việc rồi nên con xin phép đi trước nha”. Việc ở đây đã xong nên nó cũng không có đôi co nữa mà muốn nhanh chóng rời đi.
Sau đó, nó ra ngoài và cùng với Lạc Tiến rời đi. Hai người lái xe máy chạy đến nhà ông cụ Đào Quang Minh để lấy Băng Sơn Tuyết Liên. Nó đã nhờ Bảo Hân nói trước với ông nội cô rồi, cho nên cũng không gặp khó khăn gì.
Hôm nay trong nhà chỉ có Đào Bá Ý ở nhà, những người khác đều đã ra ngoài đi làm việc của mình.
Đặng Lâm được Đào Bá Ý đưa cho một cái rương nhỏ có chứa thứ nó cần. Còn nó thì đưa lại cho chú ấy một bình thuỷ tinh chứa mười viên Bổ Linh Đan và một bình thuỷ tinh khác chứa mười viên Khí Huyết Đan để trao đổi.
Biết nó có việc cần phải làm cho nên cũng chú Ý cũng không giữ nó lại. Sau đó, hai người bọn nó chạy xe về hướng quận 8.
Nơi nó chuẩn bị đến là nhà của Hắc Báo. Vì sau đây nó phải luyện đan cho nên nó đã gọi điện báo cho cha vợ của mình để ông nhanh chóng giúp nó chuẩn bị củi khô. Còn cái lều trước đó thì ông ta vẫn còn giữ ở đó nên không cần dựng lại.
Và để chuẩn bị cho lần luyện đan này, dĩ nhiên nó cũng không quên vơ vét thêm một số dược liệu ở bên Hải Thượng Lãng Ông.
Hôm nay, ngoài Hắc Báo ra thì Ngọc Ngân cũng có ở nhà. Vừa vào đến nhà nó liền vui vẻ cười nói: “Con chào cha vợ!” Rồi nó quay sang nhìn Ngọc Ngân đang ngồi xem ti vi nói: ”Hôm nay em không đi học à Ngân?”
“Hôm nay em học buổi sáng thôi. Chiều nay em được nghỉ. Anh đến sao không nói để em ra đón”. Cô nghe thấy liền chạy lại ôm lấy nó nói.
“Anh đã gọi điện cho cha rồi mà”. Nó nhìn cô nói.
Mà lúc này Hắc Báo ở một bên tằng hắn nói: “Hai đứa có thể đàng hoàng một chút không?”
Nghe được lời này hai đứa mới tách ra. Mà đứng một bên Lạc Tiến thì cười ha hả nhìn nó ý muốn nói ‘Ngươi nói anh đây mê gái đi, bây giờ chẳng phải tên nhóc ngươi cũng không kém sao?’
Nó nghiêm túc nói: “Chú Thành, gần đây chú kiếm được nhiều dược liệu không? Con muốn luyện một số đan dược nên chú cũng gom lại để con luyện chế một lần luôn cho tiện”.
“Được. Vậy để chú gọi tụi nó chuyển dược liệu về. Lần này tụi nó đi cả ra nước ngoài để thu gom cho nên có được một số loại mà con ghi trong quyển tập, để chúng nó cùng chuyển đến một lượt cho con luôn”. Hắc Báo cười vui vẻ nói. Ông ta biết nếu luyện được đan dược thì ông cũng sẽ được chia một phần. Bằng vào số đan dược lần trước mà ông đã được lão tổ thưởng cho rất nhiều vàng bạc châu báo cho nên ông không sợ lỗ vốn.
Trong lúc chờ đợi dược liệu và củi khô được chở đến thì Đặng Lâm cùng với Ngọc Ngân đi ra ngoài nói chuyện. Lạc Tiến thì ngồi nói chuyện với Hắc Báo.
Hai người đi ra ngoài sân ngồi xuống ghế đá dưới một gốc cây. Ngọc Ngân nhìn nó nói: “Anh lại cao thêm rồi. Chắc tu vi của anh lại tăng thêm rồi phải không?”
“Tăng thêm một chút, không đáng nói. Còn em tu luyện rất tốt nha, đã là Luyện Khí Sơ Kì tầng ba rồi”. Nó cười hì hì vuốt mái tóc cô.
“Cũng nhờ đan dược và linh thạch mà anh cho, nếu không còn lâu em mới lên được. Mà so với anh thì người ta còn kém quá xa”. Mặc dù nói như vậy nhưng cô vẫn cười vui vẻ.
“Lần này anh đi qua bên đó về có mua quà cho em không?”.
“Mua thì anh không có mua. Nhưng mà anh có lấy được vài món đồ tốt, có thể hỗ trợ tu luyện. Em có muốn không?”. Nó lấy ra mấy món trang sức lấy được từ trong lăng mộ nói.
Cô chọn lấy một cái vòng tay rồi nói: “Cái vòng này đẹp quá”.
“Nếu em thích thì anh tặng cho em đó. Cái vòng này được làm bằng Xích Huyết Tinh Kim và Nguyệt Quang khoáng thạch, bên trên có khắc tụ linh trận cho nên sẽ giúp em bất cứ lúc nào cũng hấp thụ linh khí vào người nâng cao tu vi. Mà Nguyệt Quang khoáng thạch thì giúp hấp thụ tinh hoa bên trong ánh sáng của Mặt Trăng giúp tinh thần sảng khoái, hạn chế tẩu hoả nhập ma. Nên vật này rất thích hợp với người mới bắt đầu tu luyện như em”. Nó giải thích.
Nghe được lời nó nói, cô chần chừ nói: “Cái vòng này tốt như vậy thì để anh dùng đi. Em chọn thứ khác cũng được”.
Nó cười, đem vòng tay đeo cho cô nói: “Em cố gắng tu luyện là được. Anh tự có cách của mình rồi. Những thứ này với anh không có tác dụng nhiều lắm”.
“Dạ. Mà cái vòng này đẹp như vậy, nó có tên không anh?”. Cô hiếu kì hỏi nó.
“Xích Nguyệt”
Cái tên Xích Nguyệt này được chạm khắc chìm ở bên trong của cái vòng tay. Vòng tay màu trắng có hoạ tiết mặt trăng màu đỏ ở bên trên, xung quanh vòng tay có chuỗi dây (giống như dây chuyền) có đính những ngôi sao năm cánh nhỏ bao xung quanh.
“Tên thật đẹp. Lần này anh về anh dạy em bày trận pháp nha. Hôm trước anh đã hứa với em rồi đó. Còn có em cũng muốn học luyện đan nữa, anh cũng dạy em luôn nha”. Cô cười tới nói.
“Được thôi. Mà lần trước anh đâu có nghe em nói là muốn học luyện đan đâu?”
“Bây giờ em thấy luyện đan rất tốt. Nếu lỡ như anh không có ở đây thì em có thể tự mình luyện đan để sử dụng. Chứ đâu thể mãi trông chờ anh mang đan dược đến cho em được”
Nghe thấy Ngọc Ngân nói như vậy nó cũng đồng ý nói: “Vậy đợi lát nữa anh luyện chế thì em ở một bên quan sát, có gì anh sẽ chỉ cho em luyện đan luôn”.
Hai người tiếp tục trờ chuyện vui vẻ với nhau. Khoảng hai tiếng sau thì dược liệu và củi khô đều đã được chuẩn bị sẵn sàng. Đặng Lâm cùng với Ngọc Ngân tiến vào trong căn phòng để luyện đan.
Phía bên ngoài thì Hắc Báo và Lạc Tiến ở một bên vừa uống trà vừa canh phòng.
Do đã có kinh nghiệm hỗ trợ cho Đặng Lâm luyện đan cho nên lần này Ngọc Ngân cũng nhanh chóng hoà nhập vào bên trong quá trình.
Ban đầu Đặng Lâm luyện chế đan dược cơ bản là Hồi Linh Đan để vừa luyện vừa hướng dẫn cách thức cho cô. Sau khi nó luyện ra ba lò Hồi Linh Đan thì cho cô vào luyện thử, còn nó thì ở một bên quan sát và chỉ đạo.
Lần thứ nhất cô luyện chế thất bại.
Lần thứ hai cô cũng luyện chế thất bại.
...
Cho đến lần thứ sáu thì cô mới luyện chế thành công lần đầu tiên, tuy nhiên chỉ được ba viên Hồi Linh Đan.
Lần thứ bảy cô lại thất bại.
Lần thứ tám khá hơn một chút, cô luyện ra được năm viên Hồi Linh Đan.
Sau đó, Đặng Lâm cũng chỉ cho cô luyện chế hai loại cơ bản khác là Khí Huyết Đan và Bổ Linh Đan.
Buổi tối hôm đó, sau khi ăn cơm xong thì cô háo hức lôi nó đi luyện đan tiếp. Lần nó luyện đan dược nó cần xong mới bắt đầu dạy cô luyện đan tiếp.
Băng Tâm Linh Đan là loại đan dược cao cấp mà nó đang rất cần vào lúc này để nâng cao tu vi. Cho nên nó lấy ra Băng Sơn Tuyết Liên, cỏ Huyền Băng và một số dược liệu phụ trợ khác cho vào trong lò.
Dùng linh lực đánh ra ấn pháp để để tinh luyện dược lực bên trong số dược liệu. Sau hai tiếng đồng hồ thì đan dược thành hình. Đánh ra ấn pháp thu đan, chín viên Băng Tâm Linh Đan sáng óng ánh màu lam như phát ra ánh sáng được Đặng Lâm nhanh chóng cho vào bên trong một bình thuỷ tinh rồi để vào bên trong Không Gian Hổ Phách.
Sau khi luyện xong một lô Băng Tâm Linh Đan – đan dược cao cấp được luyện chế từ Băng Sơn Tuyết Liên. Nó cũng bắt đầu luyện lô đan dược cao cấp thứ hai. Lần này còn có dược liệu cao cấp cỏ Hoả Cốt nên nó đã luyện chế được một lô linh đan cao cấp Tâm Hoả Đan được chín viên.
Số lượng dược liệu lần này kiếm được nhiều hơn lần trước rất nhiều. Do mấy người đệ tử của Hắc Báo đã đi cả sang nước ngoài để thu mua. Có một số dược liệu cao cấp để luyện chế đan dược cấp cao hơn nhưng mà do số lượng rời rạc lại không có dược liệu phụ trợ cho nên nó chỉ có thể thu vào Không Gian Hổ Phách. Trong số này có cả nguyên liệu phụ trợ để luyện chế Hợp Kim Đan
Đa phần số dược liệu còn chỉ có thể để luyện chế đan dược sơ cấp hoặc trung cấp.
Ngoại trừ đem cho Ngọc Ngân luyện hỏng ra thì tổng cộng thu được một trăm hai mươi bình đan dược sơ cấp các loại cùng với mười ba bình đan dược trung cấp và hai bình đan dược cao cấp.
Một nửa số đan dược sơ cấp được Đặng Lâm đưa lại cho nhà của Ngọc Ngân. Số đan dược còn lại và đan dược trung, cao cấp thì đều được nó thu vào Không Gian Hổ Phách.
Số lượng đan dược sơ cấp hiện tại gồm có: ba trăm mười viên Khí Huyết Đan, ba trăm năm mươi lăm viên Bổ Linh Đan, tám mươi viên Trị Thương Đan, bốn mươi viên Thanh Tâm Đan, bảy mươi viên Tăng Thọ Đan, một trăm viên Dưỡng Nhan Đan.
Số lượng đan dược trung cấp gồm: tám mươi mốt viên Hồi Linh Đan, sáu mươi hai viên Huyền Linh Đan, tám viên Cuồng Bạo Đan, chín viên Dưỡng Mộc Linh Đan, mười tám viên Địa Hoả Linh Đan, mười viên Tụ Huyết Đan, chín viên Lôi Đan, tám viên Hoàng Kim Đan, mười chín viên Tăng Thọ Đan trung cấp (Tăng năm năm tuổi thọ) và chín viên Tẩy Tuỷ Đan.
Tẩy Tuỷ Đan là do gốc linh dược mà Đặng Lâm lấy được từ chỗ thằng Tân nói hôm trước. Gốc cây linh dược đó tên là Toàn Phong, là linh dược ba mươi năm dùng làm chủ dược luyện chế Tẩy Tuỷ Đan. Tác dụng của loại đan dược này giúp cho người dùng thay da đổi thịt nâng cao căn cốt cũng có tác dụng cực tốt cho người luyện thể hoặc cổ võ.
Mặc dù tác dụng với người tu tiên không lớn, nhưng mà thể chất nâng cao một chút cũng không phải chuyện xấu đúng không nào.
Cuối cùng là đan dược cao cấp chỉ có hai loại là Băng Tâm Linh Đan và Tâm Hoả Đan mỗi loại chín viên được đựng trong hai bình ngọc khác với bình thuỷ tinh chứa những loại đan dược sơ trung cấp khác.
Mất ba ngày để có thể vừa luyện chế và vừa chỉ dạy cho Ngọc Ngân luyện đan thì số dược liệu của cả Đặng Lâm và Hắc Báo chuẩn bị cũng đã sử dụng gần hết. Chỉ còn số ít dược liệu để luyện chế Phục Linh Đan và Bổ Linh Đan dùng để cho Ngọc Ngân luyện tập.
Cho nên sau khi giao xong số đan dược cho Hắc Báo và một số để cho Ngọc Ngân tu luyện thì nó cùng với Lạc Tiến trở về quận 5.
Do hoàn cảnh sinh hoạt có phần tù túng lúc ở trong không gian bên trong lăng mộ, cho nên mấy ngày hôm nay ở cạnh Hắc Báo được ăn sung mặc sướng khiến cho Lạc Tiến có phần luyến tiếc không muốn rời đi.
Trên người anh ta bây giờ mặc một đồ sang trọng đắt tiền, tóc tai thì cũng được cắt chỉnh gọn gàng trông như một hot boy thật thụ.
Nhìn anh ta, Đặng Lâm nói: “Làm sao, anh vẫn còn lưu luyến không muốn trở về nhà à?”
“Đâu có, đâu có. Chúng ta trở về thôi”. Anh ta cười cười nói rồi nhanh chóng ngồi lên phía sau xe của Đặng Lâm.
#Xin lỗi mọi người. Do tâm trạng không được tốt và phải làm việc liên tục về nhà lúc 10h đêm cho nên Tiểu Minh hơi mệt. Mấy hôm nay, Tiểu Minh có ra chương mới nhưng lại không có thời gian để kiểm tra lại và đăng lên. Mong mọi người thông cảm và ủng hộ cho mình nha.
***Hết Chương***
Hai phút sau, cô mang đến một viên ngọc chính là Thủy Linh Châu mà Đặng Lâm đang tìm kiếm. Viên linh châu vừa đến gần, thì nó đã bị ba viên linh châu trong người Đặng Lâm thu hút.
Sau đó, Thủy Linh Châu đều bay lên xoay thành vòng tròn trên đầu Đặng Lâm rồi nhanh chóng bị hút vào bên trong đan điền của nó. Sau đó thủy linh khí hội tụ xung quanh người nó tạo thành hào quang ánh sáng màu xanh lam chiếu sáng cả căn phòng.
Sau đó ánh sáng từ từ mờ nhạt đi. Một màn này giống như lúc mà nó có được Thổ Linh Châu ở nhà họ Lý vậy. Mà ba người ở trong căn phòng cũng trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng thần kì vừa diễn ra trước mặt họ.
Mặc dù là gia đình luyện cổ võ, nhưng cảnh tượng vừa diễn ra thì nằm ngoài tầm hiểu biết của họ rồi.
“Đặng Lâm, chuyện vừa rồi...?”. Ngô Lão lắp bắp nói.
“Ngô Lão à! Có những chuyện nên biết, còn có những chuyện thì nên nhắm mắt cho qua. Ông hiểu ý con chứ”. Nó nhẹ nhàng mở miệng ngăn lại ông ta.
Hai người còn lại cũng im lặng không nói thêm gì nữa.
“Chị Yến, Viên Thuỷ Linh Châu này chị mua của người ta bao nhiêu tiền. Chị nói đi, tôi sẽ dùng giá cao hơn để mua lại của chị”. Đặng Lâm nhìn Bảo Yến nói.
“Không cần. Cậu chữa bệnh cho bà tôi, tôi rất cảm ơn cậu. Viên ngọc này coi như là tôi tặng lại cho cậu để cám ơn cậu đi”. Cô từ chối nói.
Vợ của Ngô Lão cũng nói: “Đúng đó, vật này không đáng bao nhiêu, coi như Yến nó tặng cho cậu là được rồi”.
“Vậy cám ơn chị Yến nha. Ngô Lão, bây giờ con có việc rồi nên con xin phép đi trước nha”. Việc ở đây đã xong nên nó cũng không có đôi co nữa mà muốn nhanh chóng rời đi.
Sau đó, nó ra ngoài và cùng với Lạc Tiến rời đi. Hai người lái xe máy chạy đến nhà ông cụ Đào Quang Minh để lấy Băng Sơn Tuyết Liên. Nó đã nhờ Bảo Hân nói trước với ông nội cô rồi, cho nên cũng không gặp khó khăn gì.
Hôm nay trong nhà chỉ có Đào Bá Ý ở nhà, những người khác đều đã ra ngoài đi làm việc của mình.
Đặng Lâm được Đào Bá Ý đưa cho một cái rương nhỏ có chứa thứ nó cần. Còn nó thì đưa lại cho chú ấy một bình thuỷ tinh chứa mười viên Bổ Linh Đan và một bình thuỷ tinh khác chứa mười viên Khí Huyết Đan để trao đổi.
Biết nó có việc cần phải làm cho nên cũng chú Ý cũng không giữ nó lại. Sau đó, hai người bọn nó chạy xe về hướng quận 8.
Nơi nó chuẩn bị đến là nhà của Hắc Báo. Vì sau đây nó phải luyện đan cho nên nó đã gọi điện báo cho cha vợ của mình để ông nhanh chóng giúp nó chuẩn bị củi khô. Còn cái lều trước đó thì ông ta vẫn còn giữ ở đó nên không cần dựng lại.
Và để chuẩn bị cho lần luyện đan này, dĩ nhiên nó cũng không quên vơ vét thêm một số dược liệu ở bên Hải Thượng Lãng Ông.
Hôm nay, ngoài Hắc Báo ra thì Ngọc Ngân cũng có ở nhà. Vừa vào đến nhà nó liền vui vẻ cười nói: “Con chào cha vợ!” Rồi nó quay sang nhìn Ngọc Ngân đang ngồi xem ti vi nói: ”Hôm nay em không đi học à Ngân?”
“Hôm nay em học buổi sáng thôi. Chiều nay em được nghỉ. Anh đến sao không nói để em ra đón”. Cô nghe thấy liền chạy lại ôm lấy nó nói.
“Anh đã gọi điện cho cha rồi mà”. Nó nhìn cô nói.
Mà lúc này Hắc Báo ở một bên tằng hắn nói: “Hai đứa có thể đàng hoàng một chút không?”
Nghe được lời này hai đứa mới tách ra. Mà đứng một bên Lạc Tiến thì cười ha hả nhìn nó ý muốn nói ‘Ngươi nói anh đây mê gái đi, bây giờ chẳng phải tên nhóc ngươi cũng không kém sao?’
Nó nghiêm túc nói: “Chú Thành, gần đây chú kiếm được nhiều dược liệu không? Con muốn luyện một số đan dược nên chú cũng gom lại để con luyện chế một lần luôn cho tiện”.
“Được. Vậy để chú gọi tụi nó chuyển dược liệu về. Lần này tụi nó đi cả ra nước ngoài để thu gom cho nên có được một số loại mà con ghi trong quyển tập, để chúng nó cùng chuyển đến một lượt cho con luôn”. Hắc Báo cười vui vẻ nói. Ông ta biết nếu luyện được đan dược thì ông cũng sẽ được chia một phần. Bằng vào số đan dược lần trước mà ông đã được lão tổ thưởng cho rất nhiều vàng bạc châu báo cho nên ông không sợ lỗ vốn.
Trong lúc chờ đợi dược liệu và củi khô được chở đến thì Đặng Lâm cùng với Ngọc Ngân đi ra ngoài nói chuyện. Lạc Tiến thì ngồi nói chuyện với Hắc Báo.
Hai người đi ra ngoài sân ngồi xuống ghế đá dưới một gốc cây. Ngọc Ngân nhìn nó nói: “Anh lại cao thêm rồi. Chắc tu vi của anh lại tăng thêm rồi phải không?”
“Tăng thêm một chút, không đáng nói. Còn em tu luyện rất tốt nha, đã là Luyện Khí Sơ Kì tầng ba rồi”. Nó cười hì hì vuốt mái tóc cô.
“Cũng nhờ đan dược và linh thạch mà anh cho, nếu không còn lâu em mới lên được. Mà so với anh thì người ta còn kém quá xa”. Mặc dù nói như vậy nhưng cô vẫn cười vui vẻ.
“Lần này anh đi qua bên đó về có mua quà cho em không?”.
“Mua thì anh không có mua. Nhưng mà anh có lấy được vài món đồ tốt, có thể hỗ trợ tu luyện. Em có muốn không?”. Nó lấy ra mấy món trang sức lấy được từ trong lăng mộ nói.
Cô chọn lấy một cái vòng tay rồi nói: “Cái vòng này đẹp quá”.
“Nếu em thích thì anh tặng cho em đó. Cái vòng này được làm bằng Xích Huyết Tinh Kim và Nguyệt Quang khoáng thạch, bên trên có khắc tụ linh trận cho nên sẽ giúp em bất cứ lúc nào cũng hấp thụ linh khí vào người nâng cao tu vi. Mà Nguyệt Quang khoáng thạch thì giúp hấp thụ tinh hoa bên trong ánh sáng của Mặt Trăng giúp tinh thần sảng khoái, hạn chế tẩu hoả nhập ma. Nên vật này rất thích hợp với người mới bắt đầu tu luyện như em”. Nó giải thích.
Nghe được lời nó nói, cô chần chừ nói: “Cái vòng này tốt như vậy thì để anh dùng đi. Em chọn thứ khác cũng được”.
Nó cười, đem vòng tay đeo cho cô nói: “Em cố gắng tu luyện là được. Anh tự có cách của mình rồi. Những thứ này với anh không có tác dụng nhiều lắm”.
“Dạ. Mà cái vòng này đẹp như vậy, nó có tên không anh?”. Cô hiếu kì hỏi nó.
“Xích Nguyệt”
Cái tên Xích Nguyệt này được chạm khắc chìm ở bên trong của cái vòng tay. Vòng tay màu trắng có hoạ tiết mặt trăng màu đỏ ở bên trên, xung quanh vòng tay có chuỗi dây (giống như dây chuyền) có đính những ngôi sao năm cánh nhỏ bao xung quanh.
“Tên thật đẹp. Lần này anh về anh dạy em bày trận pháp nha. Hôm trước anh đã hứa với em rồi đó. Còn có em cũng muốn học luyện đan nữa, anh cũng dạy em luôn nha”. Cô cười tới nói.
“Được thôi. Mà lần trước anh đâu có nghe em nói là muốn học luyện đan đâu?”
“Bây giờ em thấy luyện đan rất tốt. Nếu lỡ như anh không có ở đây thì em có thể tự mình luyện đan để sử dụng. Chứ đâu thể mãi trông chờ anh mang đan dược đến cho em được”
Nghe thấy Ngọc Ngân nói như vậy nó cũng đồng ý nói: “Vậy đợi lát nữa anh luyện chế thì em ở một bên quan sát, có gì anh sẽ chỉ cho em luyện đan luôn”.
Hai người tiếp tục trờ chuyện vui vẻ với nhau. Khoảng hai tiếng sau thì dược liệu và củi khô đều đã được chuẩn bị sẵn sàng. Đặng Lâm cùng với Ngọc Ngân tiến vào trong căn phòng để luyện đan.
Phía bên ngoài thì Hắc Báo và Lạc Tiến ở một bên vừa uống trà vừa canh phòng.
Do đã có kinh nghiệm hỗ trợ cho Đặng Lâm luyện đan cho nên lần này Ngọc Ngân cũng nhanh chóng hoà nhập vào bên trong quá trình.
Ban đầu Đặng Lâm luyện chế đan dược cơ bản là Hồi Linh Đan để vừa luyện vừa hướng dẫn cách thức cho cô. Sau khi nó luyện ra ba lò Hồi Linh Đan thì cho cô vào luyện thử, còn nó thì ở một bên quan sát và chỉ đạo.
Lần thứ nhất cô luyện chế thất bại.
Lần thứ hai cô cũng luyện chế thất bại.
...
Cho đến lần thứ sáu thì cô mới luyện chế thành công lần đầu tiên, tuy nhiên chỉ được ba viên Hồi Linh Đan.
Lần thứ bảy cô lại thất bại.
Lần thứ tám khá hơn một chút, cô luyện ra được năm viên Hồi Linh Đan.
Sau đó, Đặng Lâm cũng chỉ cho cô luyện chế hai loại cơ bản khác là Khí Huyết Đan và Bổ Linh Đan.
Buổi tối hôm đó, sau khi ăn cơm xong thì cô háo hức lôi nó đi luyện đan tiếp. Lần nó luyện đan dược nó cần xong mới bắt đầu dạy cô luyện đan tiếp.
Băng Tâm Linh Đan là loại đan dược cao cấp mà nó đang rất cần vào lúc này để nâng cao tu vi. Cho nên nó lấy ra Băng Sơn Tuyết Liên, cỏ Huyền Băng và một số dược liệu phụ trợ khác cho vào trong lò.
Dùng linh lực đánh ra ấn pháp để để tinh luyện dược lực bên trong số dược liệu. Sau hai tiếng đồng hồ thì đan dược thành hình. Đánh ra ấn pháp thu đan, chín viên Băng Tâm Linh Đan sáng óng ánh màu lam như phát ra ánh sáng được Đặng Lâm nhanh chóng cho vào bên trong một bình thuỷ tinh rồi để vào bên trong Không Gian Hổ Phách.
Sau khi luyện xong một lô Băng Tâm Linh Đan – đan dược cao cấp được luyện chế từ Băng Sơn Tuyết Liên. Nó cũng bắt đầu luyện lô đan dược cao cấp thứ hai. Lần này còn có dược liệu cao cấp cỏ Hoả Cốt nên nó đã luyện chế được một lô linh đan cao cấp Tâm Hoả Đan được chín viên.
Số lượng dược liệu lần này kiếm được nhiều hơn lần trước rất nhiều. Do mấy người đệ tử của Hắc Báo đã đi cả sang nước ngoài để thu mua. Có một số dược liệu cao cấp để luyện chế đan dược cấp cao hơn nhưng mà do số lượng rời rạc lại không có dược liệu phụ trợ cho nên nó chỉ có thể thu vào Không Gian Hổ Phách. Trong số này có cả nguyên liệu phụ trợ để luyện chế Hợp Kim Đan
Đa phần số dược liệu còn chỉ có thể để luyện chế đan dược sơ cấp hoặc trung cấp.
Ngoại trừ đem cho Ngọc Ngân luyện hỏng ra thì tổng cộng thu được một trăm hai mươi bình đan dược sơ cấp các loại cùng với mười ba bình đan dược trung cấp và hai bình đan dược cao cấp.
Một nửa số đan dược sơ cấp được Đặng Lâm đưa lại cho nhà của Ngọc Ngân. Số đan dược còn lại và đan dược trung, cao cấp thì đều được nó thu vào Không Gian Hổ Phách.
Số lượng đan dược sơ cấp hiện tại gồm có: ba trăm mười viên Khí Huyết Đan, ba trăm năm mươi lăm viên Bổ Linh Đan, tám mươi viên Trị Thương Đan, bốn mươi viên Thanh Tâm Đan, bảy mươi viên Tăng Thọ Đan, một trăm viên Dưỡng Nhan Đan.
Số lượng đan dược trung cấp gồm: tám mươi mốt viên Hồi Linh Đan, sáu mươi hai viên Huyền Linh Đan, tám viên Cuồng Bạo Đan, chín viên Dưỡng Mộc Linh Đan, mười tám viên Địa Hoả Linh Đan, mười viên Tụ Huyết Đan, chín viên Lôi Đan, tám viên Hoàng Kim Đan, mười chín viên Tăng Thọ Đan trung cấp (Tăng năm năm tuổi thọ) và chín viên Tẩy Tuỷ Đan.
Tẩy Tuỷ Đan là do gốc linh dược mà Đặng Lâm lấy được từ chỗ thằng Tân nói hôm trước. Gốc cây linh dược đó tên là Toàn Phong, là linh dược ba mươi năm dùng làm chủ dược luyện chế Tẩy Tuỷ Đan. Tác dụng của loại đan dược này giúp cho người dùng thay da đổi thịt nâng cao căn cốt cũng có tác dụng cực tốt cho người luyện thể hoặc cổ võ.
Mặc dù tác dụng với người tu tiên không lớn, nhưng mà thể chất nâng cao một chút cũng không phải chuyện xấu đúng không nào.
Cuối cùng là đan dược cao cấp chỉ có hai loại là Băng Tâm Linh Đan và Tâm Hoả Đan mỗi loại chín viên được đựng trong hai bình ngọc khác với bình thuỷ tinh chứa những loại đan dược sơ trung cấp khác.
Mất ba ngày để có thể vừa luyện chế và vừa chỉ dạy cho Ngọc Ngân luyện đan thì số dược liệu của cả Đặng Lâm và Hắc Báo chuẩn bị cũng đã sử dụng gần hết. Chỉ còn số ít dược liệu để luyện chế Phục Linh Đan và Bổ Linh Đan dùng để cho Ngọc Ngân luyện tập.
Cho nên sau khi giao xong số đan dược cho Hắc Báo và một số để cho Ngọc Ngân tu luyện thì nó cùng với Lạc Tiến trở về quận 5.
Do hoàn cảnh sinh hoạt có phần tù túng lúc ở trong không gian bên trong lăng mộ, cho nên mấy ngày hôm nay ở cạnh Hắc Báo được ăn sung mặc sướng khiến cho Lạc Tiến có phần luyến tiếc không muốn rời đi.
Trên người anh ta bây giờ mặc một đồ sang trọng đắt tiền, tóc tai thì cũng được cắt chỉnh gọn gàng trông như một hot boy thật thụ.
Nhìn anh ta, Đặng Lâm nói: “Làm sao, anh vẫn còn lưu luyến không muốn trở về nhà à?”
“Đâu có, đâu có. Chúng ta trở về thôi”. Anh ta cười cười nói rồi nhanh chóng ngồi lên phía sau xe của Đặng Lâm.
#Xin lỗi mọi người. Do tâm trạng không được tốt và phải làm việc liên tục về nhà lúc 10h đêm cho nên Tiểu Minh hơi mệt. Mấy hôm nay, Tiểu Minh có ra chương mới nhưng lại không có thời gian để kiểm tra lại và đăng lên. Mong mọi người thông cảm và ủng hộ cho mình nha.
***Hết Chương***
Danh sách chương