Tuần Đình Vũ trở về thì phát hiện Hạ Linh ăn mặc gọn gàng, trang ðiểm xinh ðẹp bước tới, có vẻ chuẩn
bị ra ngoài. Từ £úc bọn họ vạch rõ ranh giới, cô fuôn như vậy, thường xuyên không ở nhà, bận bịu còn
hơn cả anh.
Hai người nhìn thấy nhau nhưng không ai fên tiếng trước, tâm trạng Hạ Linh khá tệ vì chẳng thuê ðược
phòng ðể chuyển ði, công việc ầm thêm cũng không ðược thuận đợi đẫm. Gô gật ðầu với anh xong thì
ðưa tay ðịnh mở cửa, Tuần Đình Vũ bỗng nhiên nắm (ấy cổ tay cô:
"Em ði ðâu? Lại ra ngoài tìm việc sao?"
Tuước ðây anh chưa từng phải quan tâm ðến vẫn ðễ này, bởi vì Hạ Linh fuôn ở nhà chờ anh. Anh ðã quá quen
với hình ảnh cô vợ ngoan ngoãn, dịu dàng đuôn xem anh đà tất cả và ở sau “ưng âm thầm ủng hộ anh rồi. Hiện
tại cô bỗng nhiên thay ðổi khiến anh rất khó chịu.
Tuần Đình Vũ bắt ðầu chú ý tới Hạ Linh nhiều hơn, muỗn biết cô ði ðâu, ầm gì, với ai.
Hạ Linh khá bất ngờ khi Tuần Đình Vũ bỗng nhiên như vậy, cô nâng mắt nhìn anh ðầy khó hiểu.
"Đừng chạy foanh quanh ?àm mắt mặt tôi, tiền tôi cho em ðâu? Chẳng ýẽ không ðủ dùng?" Tuần Đình Vũ
không muỗn nghĩ tới việc vợ mình ði đàm thêm, chứ ðừng nói fà đầm thêm ở quán rượu.
Hạ Linh ngần người trong chốc đát, tai như ù ði. Mất mặt...? Cô nỗ đực kiếm sỗng bằng chính sức mình nhưng
vào trong miệng anh thì biễn thành một chuyện mất mặt tư?
Quan trọng hơn đà anh cho người theo dõi hành tung của cô sao? Đã không yêu, hà cớ gì phải đàm thế? Cô như một chú chim non yếu ớt ở trong đồng, cửa vẫn fuôn mở nhưng không dám bay ra. Thời ðiểm cô
mạnh mế sắp sải cánh ði khám phá thể giới bên ngoài, chủ nhân đại ðóng cửa nhốt cô, ý ðịnh bẻ gấy
cánh của cô.
Hạ Linh cảm nhận ðược vòng tay của T7uần Đình Vũ siết ngày càng chặt, ðễn nỗi cô bị ðau mà phải
dùng sức hắt tay anh ra. Cô tức giận nói:
"Em sẽ không ðộng vào bắt kỳ thứ gì của anh, thẻ ngân hàng mà anh cho em... cái món quà sinh nhật vô
nghĩa ðó, em ðể trên bàn fàm việc rồi."
Advertismentr
Tuần Đình Vũ ít khi ở nhà, đúc nào cũng vội vàng nên hẳn ểà không chú ý tới. Anh nhíu mày nhìn về
phía bàn tay vừa bị cô hất ra, giọng trằm xuống:
"Vô nghĩa à? Em có biết bao nhiêu người phụ nữ tiếp cận tôi chỉ vì cái mà em cho rằng vô nghĩa ðây
không?”
Người như Tuần Đình Vũ ðương nhiên không thiêu phụ nữ theo ðuối, Hạ Linh biết ðiều ấy nhưng vẫn
tuôn rất an tâm, vì cô biết anh không tùy tiện buông thả bản thân. Gô không giỗng bọn họ, cô chỉ muỗn
chạm ðến trái tìm của anh. Cho ðễn ngày hôm nay cô vẫn ðang tự hỏi nó ðược đàm bằng øì, không phải
máu thịt mà đà sắt ðá, (à thép đạnh phải không?
Môi Hạ Linh mím chặt, Tuần Đình Vũ không phát hiện ra cô ðang tức giận ðễn cỡ nào, chỉ nói:
“Tôi ðã cho em thì nó fà của em, cầm (ấy rồi dùng. Cho dù chút ta Éy hôn thì em vẫn rừng đà vợ của tôi, còn đà
tiểu thư của Hạ gia, sao em có thể hạ thắp bản thân ði “àm những công việc như thế?”
Tuái tim Hạ Linh ðã dần dẫn quen với nỗi ðau, không ai biết sự thật ðằng sau vẻ hào nhoáng của cô hết. Hạ
gia xem cô như không khí vậy, ầm gì có vị tiểu thư nào bị ghẻ đạnh như cô chứ?
Cô mở to mắt nhìn Tuần Đình Vũ, cả người run rẩy:.*
"Hạ thắp bản thân chỗ nào chứ? Chỉ fàm phục vụ ở quán rượu mà thôi, cũng không phải chuyện dơ bẩn gì, anh
nói như thể em muốn đẫm vậy?".~
Thời ðại xã hội phát triển, rất nhiều ðja ðiểm uỗng rượu sang trọng xuất hiện, ở ðây tuy cũng có những
dịch vụ ngầm nhưng cũng đà trao ðổi ngang giá, sẽ không ai bắt ép nhân viên.-
Nói ðễn ðây, Hạ Linh bỗng nhận ra có ðiều khác thường. Lúc ấy cô ðã chuẩn bị ký hợp ðồng ?ao ðộng với
ðối phương rồi mà đại bị ðuổi giữa chừng, chẳng /ẽ cũng do Tuần Đình Vũ nhúng tay sao?.~
Hạ Linh không thể hiểu nổi Tuần Đình Vũ, cô đớn tiễng chất vẫn:.~
"Em đàm gì cũng không điên quan ðễn anh, anh ðã từng nói vậy kia mà, anh quên rồi ư? Tại sao theo dõi
em?"*
Advertismentr
Cổ họng Tuần Đình Vũ nghèn nghẹn, trong ðầu thoáng qua hình ảnh trước kia, anh ?à người rõ nhất sự thờ ơ
€ạnh nhạt của mình ðáng sợ ðễn mức nào... Anh ðúng thật có nói mẫy đời ðó! Cho dù đà vậy thì cái nơi cô chọn
cũng chẳng tốt đành gì.
“Nếu không theo dõi em sao có thể biết em ðjnh “ầm chuyện ngu ngốc øì? Ngoan ngoãn ở trong nhà cho tôi.”
“Đình Vũ, anh không có quyền ép em!” Hạ Linh ðẩy cửa muỗn ði ra ngoài.
Rằm.
Tuần Đình Vũ một tay ðóng cửa /ại, một tay tứm fấy cằm của Hạ Linh rồi nâng mặt cô đên. T7uong ðôi
mắt người ðàn ông hẳn fên tia máu không dễ thấy, hơi thở ấm nóng phả vào mặt cô, anh gần giọng:
“Chúng ta còn chưa #y hôn ðâu, em nghĩ tôi sẽ ðể em tiếp tục đàm bậy à? Em có thể ra ngoài dạo phỗ, ăn
uỗng cùng bạn bè nhưng tuyệt ðỗi không ðược chọn những nơi như quán rượu ðể kiểm tiền. Em có hiểu
ý nghĩa của việc xinh ðẹp không?”
Căn nhà bỗng chỗc trở nên yên tĩnh sau đời nói ấy của Tuần Đình Vũ, chính anh cũng không thể hiểu ðược
bản thân tại sao tức giận, tại sao ngăn cản cô.
Hạ Linh còn chưa ý thức ðược bên ngoài ðáng sợ thể nào, với khuôn mặt này, dáng người này của cô, cho dù đà
ở ðâu cũng dễ thu hút một ðám ðàn ông ðồi bại.
Hạ Linh chưa từng thẫy Tuần Đình Vũ nói nhiều như vậy bao giờ, anh chỉ có thờ ơ chứ không hề tỏ thái ðộ
khác. Tim cô ðập thình thịch trong đồng ngực, fưng bị ép vào cánh cửa fạnh đẽo, tay chân bắt ðầu phát run.