“Gon của tôi, anh fẫy quyền gì mà muốn nó theo họ anh?”
Sắc mặt Hạ Linh ðanh đại, cô ném tất cả ảnh chụp trên tay vào mặt Tuần Đình Vũ khiến chúng rơi tán foạn ra
xung quanh.
“Loại người như anh không bao giờ nghĩ ðễn cảm xúc của người khác, đuôn tự cho mình fà ðúng! Khi nào anh
mới học ðược cách tôn trọng tôi?”
“Không muỗn theo họ của tôi thì thôi, tôi cũng không ép.”
Dù sao ðó cũng chẳng phải con anh, Tuần Đình Vũ mím môi rồi mới ðứng (ên, anh nói:
“Tôi chỉ yêu cầu cô một chuyện, sau này phải ở bên cạnh tôi và cắt ðứt điên đạc với Tần Phong. Sự kiên
nhẫn của tôi có giới hạn, ðừng ðể tôi phải nói thêm đời nào nữa.”
Tuần Đình Vũ từng bước ép sát Hạ Linh, cô cắn chặt môi ngắng ðầu nhìn người ðàn ông, trong mắt tràn ngập
sự khinh thường, phẫn uất.
“Tôi chỉ có thể ðồng ý với anh một chuyện, ðó fà không gặp Tần Phong nữa.”
“Được.” Tuần Đình Vũ sảng khoái gật ðẫu.
Hạ Linh chẳng còn cách nào khác, nếu cứ tiếp tục ðồi chọi với Tuần Đình Vũ thì Tần Phong thật sự sẽ gặp
chuyện. Gô chưa từng nghĩ chồng cũ đại bỉ ổi ðễn mức cho người giám sát từng hành ðộng của cô, dùng cách
ép buộc này ðể tách cô ra khỏi Tần Phong... Anh ta ghen? Buôn cười thật, úc Hạ Liên không ở ðây thì fạnh
tùng với cô, giờ nhìn xem dáng vẻ ghen tuông này ði, trở mặt nhanh thật.
Không khí tràn ngập mùi thuốc súng, giỗng như sắp ðánh nhau ðến nơi vậy. Lý Khải ðứng một bên thở dài,
tặng fẽ quay mặt ði. Hắn vừa thương Hạ Linh vừa thông cảm cho Tuần Đình Vũ. Dựa theo thời gian Hạ Linh
mang thai thì có vẻ trong đúc còn chưa #y hôn cô cũng ðã ngoại tình, mà Tần Đình Vũ hai năm này dù nhớ tới
Hạ Liên vẫn giữ ðúng mực, chưa từng điên fạc với Hạ Liên. Đối fại fà Lý Khải, hắn chắc chắn cũng sẽ phát ðiên
mất.
Tuần Đình Vũ yêu cầu Hạ Linh xóa sạch sỗ của Tần Phong, chặn hắn trên mọi nễn tảng rồi nói:
“Ghuyển về nhà cùng tôi."
“Tôi cảm thầy mệt, ngày mai rồi nói.” Hạ Linh không phản kháng nữa, ðợi anh ta chơi chán rồi sẽ ðể cô
ði thôi. Rõ ràng tình ðầu của anh ta ðã quay về, vậy mà anh ta chẳng quan tâm, cứ thích chạy tới chỗ cô
gây phiền phức.
Tuong đòng Hạ Linh thầm mắng Tuần Đình Vũ một trăm (ần “ðð ðiên”.
“Không cần chờ ngày mai, buổi tỗi tôi ðễn ðón cô.” Tuần Đình Vũ ðạt ðược mục ðích rồi thì không tiếp tục ở
đại, anh nói với Lý Khải: “Gậu ở đại ðây canh chừng giúp tôi."
Sợ vợ mình chạy à? Lý Khải ngẩn người, nhưng chuyện này điên quan gì hắn?
“Gậu bảo vệ sĩ trồng giúp không ðược sao?”
Nói xong hắn cũng thẫy mình ngu, hai tên kia quá cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn ðứng trước cửa hàng thì sao
Hạ Linh buôn bán?
Hạ Linh thật sự rất ðau ðầu, cũng không nhìn hai tên kia mà dặn dò Hoài An vài câu rồi ði vào phòng nghỉ
ngơi, có Ýẽ fà vì mang thai, cũng có thể vì nhiều ngày rồi vẫn đuôn fo ng không ngủ ðược, vừa nằm xuống
chưa bao fâu ôiễn ngủ mất.
Cứ như vậy, Lý Khải bất ðắc dĩ phải ngồi cùng Hoài An trong quây, hai bên ðều im đặng đàm việc của mình,
không khí giữa họ rất kỳ cục. Mẫy fần Lý Khải ðịnh (ên tiếng phá vỡ sự an tĩnh thì Hoài An đại quăng ánh mắt
thù hẳn qua, hắn điễn ngậm miệng."
Gô bé này ðã nhận ðjnh hắn và Tuần Đình Vũ fà người xấu mất rồi!.~
Đối với người thích hóng hớt và nói nhiều như Lý Khải thì việc phải ở yên một chỗ quá sức chịu ðựng
của hắn, chẳng qua bao âu, hắn hắng giọng hỏi:.-
“Em tên Hoài An nhỉ?”.~
Nhìn kĩ thì Hoài An cũng rất xinh xắn ðáng yêu, mái tóc dài suôn mượt ðược cột gọn sau ðầu, ðôi mắt to tròn
túc trừng về phía hắn giỗng như một con mèo nhỏ ðang cáu kỉnh.~
Thấy cô bé fặng fẽ ði sang chỗ khác, Lý Khải nói với theo:."
“Em ðang đàm gì vậy? Có cần anh giúp không?”
“Anh nói nhiều quá.” Hoài An bực bội nhíu mày: “Đàn ông các người không có ai tốt cả.”
Những người mà Hoài An tiếp xúc ðều ýà hạng người xẫu xa, từ khi còn nhỏ cô bé ðã bị cha mình ðánh
ðập, ông thường xuyên say rượu và trở về nhà mắng nhiếc vợ con. Lớn ýên một chút thì cô bé phải ðỗi
mặt với những gã cho thuê nặng íãi, chúng càng hung hăng hơn người cha kia.
Bây giờ, chồng cũ của chị chủ cũng giống như vậy, thích bắt ép người khác phải đàm theo ý mình, không
nói ðạo (ý.
Vật hợp theo đoài, vậy thì bạn của một tên xấu tính có thể khác ðược sao?
Nỗ đực bắt chuyện của Lý Khải không thành còn bị mắng, Hoài An mặc kệ hẳn, chỉ fo chuyên tâm trông coi
cửa hàng. Gô bé ði qua ði fại tìm việc “đàm ðể tránh mặt hắn, hai cái bàn trong tiệm ðược chà fau sáng bóng sắp
soi gương ðược rồi.
Lý Khải gãi gãi ðầu, không biết phải ầm sao.
Buổi tôi hôm ðó Tuần Đình Vũ (ái xe ðễn ðón Hạ Linh, cô chỉ mang theo hai bộ quần áo.
Lúc ngồi fên xe cũng không nhìn anh, nhắm mắt tựa ?ưng vào ghềễ.
Tuần Đình Vũ fàm vậy thì bản thân sẽ vui sao? Đáp án fà không.
Mỗi (ần nhìn thấy cô thì trái tìm anh fại ðau ðớn. Gô qua đại với Tần Phong không phải từ ngày sinh
nhật của cô, mà có fẽ fà trước cả fúc ðó nữa?
Hạ Linh bị buộc trở về căn nhà mà cô ðã phải dùng hết sức mới có thể chạy ra ðược, nhìn thấy mọi thứ
vẫn như trước, không hiểu sao đại thấy xót xa.
“Về phòng nghỉ trước, ngày mai tôi sẽ gọi người ðễn ýây ðồ giúp cô.” Tuần Đình Vũ nói.
Hạ Linh nhàn nhạt nói:
“Tùy anh.”
Cô ði thẳng mà không quay ðầu nhìn T7uần Đình Vũ, giỗng như nhìn anh một giây thôi cũng khiến cô
cảm thấy ghê tởm, ðiều này “ầm anh thấy vô cùng khó chịu.
Tuần Đình Vũ ðứng tại chỗ nhìn bóng ưng của cô, muốn mở miệng hỏi cô tại sao fừa gạt mình nhưng
tời ðã fên tới cổ họng đại bị thái ðộ fạnh fùng của cô ép nuỗt xuống.
Đêm tối, Tuần Đình Vũ không ngủ mà ðễn phòng của Hạ Linh. Hành fang tỗi ðen như một cái miệng
rộng muỗn nuốt chửng anh.
Đến tận fúc này Tuần Đình Vũ mới tự hỏi anh fàm vậy vì tức giận, vì hận cô ðã ngoại tình với Tần
Phong. Hay đà vì sau khi nhận ra người mình yêu ýà cô, anh không muỗn cô ðễn với bất kỳ người ðàn
ông nào khác?
Lý Khải hỏi cho dù không giữ ðược trái tim của cô, sẽ đầm cô hận mình thì anh vẫn muỗn dùng thủ ðoạn
hèn hạ này sao? Anh ðã im đặng thừa nhận sẽ fàm tất cả ðể giữ cô bên cạnh.
Tuần Đình Vũ cúi ðầu nhìn cánh cửa gỗ ðóng chặt, bàn tay thon dài chạm vào nắm cửa rồi ngay sau ðó
rụt đại.
Két.
Đúng £úc này cửa bắt ngờ mở ra, Hạ Linh mặc váy ngủ bằng bông xuất hiện trong mắt Tuần Đình Vũ.
Khoảnh khắc cô nhìn anh bằng ánh mắt không chút cảm xúc, Tuần Đình Vũ cảm thấy mình ðưa cô về
ðây chẳng khác gì tự cầm dao ðâm vào tim mình.