Chiều tan học, Hoài An lo lắng chạy ngay đến cửa hàng để tìm Hạ Linh. Cô bé rất sợ chị chủ xảy ra chuyện, lúc thấy khóe môi rướm máu của chị chủ thì đỏ cả mắt mà nói:
“Chị bị người đàn
ông kia đánh sao ạ?"
ạ?”
EN
Trước đây mẹ của Hoài An cũng từng bị tát đến rách cả môi như vậy, đàn ông luôn bạo lực, không có bản lĩnh kiềm chế sự nóng giận gì cả.
Hạ Linh khựng lại và có chút xấu hổ, hai gò má nhanh chóng ửng hồng:
“Không phải đâu, do chị ăn sáng gấp quá nên lỡ cắn trúng”
Cô thật sự không muốn nói dối nhưng chuyện bị hôn đến chảy cả máu thế này sao có thể kể cho con bé nghe được đây.
Hoài An nhìn chằm chằm vào vết thương của Hạ Linh, ánh mắt ngây thơ chớp động.
Vốn dĩ cứ nghĩ là sau sự kiện hôm qua chị chủ sẽ không quay về cửa hàng nữa chứ, may şao mọi chuyện vẫn ổn.
Hạ Linh dẫn cô bé vào trong nhà rồi giới thiệu với hai người thợ làm bánh mới, dặn dò một lát thì tới chỗ quầy thu nhân. Cô lục lọi hổi lâu mới tìm thấy thẻ ngân hàng trước kia Trần Đình Vũ đưa cho mình.
Định bụng sẽ cất nó luôn không dùng tới, nhưng hôm nay cô cần xử lý chuyện nợ của Hoài An.
Hạ Linh đi tìm cây ATM kiểm tra thẻ, số tiền bên trong không nhiều không ít, vừa vặn năm trăm triệu. Đây chính xác là con số mà cha của Hoài An phải trả vì đã vay nặng lãi!
Về tới cửa hàng, Hạ Linh gọi Hoài An vào phòng riêng rồi nhẹ giọng hỏi:
"Em có muốn giúp cha em trả nợ không?".
*
"Em..." Hoài An ấp úng, hai tay siết chặt vào nhau. "Em ước gì có thể nói không, nhưng mà ngôi nhà em và mẹ ðang ở ðứng tên ông ấy, ông ấy bán nó rồi, bây giờ không trả nợ thì mẹ con em sẽ mất chỗ ở... Em muốn giữ lại căn nhà.".
Cô bé biết khi chị chủ hỏi câu này thì đã có ý định giúp mình, thế nhưng bọn họ quen biết chưa lâu, chị sẽ bằng lòng đánh cược vào một người xa lạ şao?
Hạ Linh không phải phật sống, cô rút một tờ giấy trắng ra rồi cầm bút lên.
"Vậy em ký giấy nợ với chị ði, sau khi lấy lại được căn nhà kia thì em phải để chị ðứng tên, rồi chờ em gom ðủ tiền thì chị sẽ bán nó lại cho em.".
Đây là cách tốt nhà em.".
gì nữa.

Hạ Linh có thể giúp Hoài An, không sợ bị quỵt nợ mà Hoài An cũng chẳng cần lo lắng
Hoài An chỉ mới quen biết chị chủ chưa lâu, thế nhưng có thể cam đoan chị ấy sẽ không buổi hai mẹ con cô bé ra khỏi nhà.
"Vậy em ký giấy nợ, em sẽ cố làm để trả dần cho chị."
"Nể tình em là nhân viên của chị, chị sẽ không tính lãi." Hạ Linh mỉm cười.
nhiều phúc của VN
Tích nhiều
ðức một chút, hy vọng trời
18 trời phật phụ . Việ
t phù hộ cho ðứa nhỏ trong bụng ch
cô bình an lớn lên.
EN
Chuyện chuyển nhượng giấy tờ cũng không dễ dàng gì, nhờ vào tên Lý Khải nhiệt tình nào đó, lại mất hai ngày làm việc với bọn cho vay, cuối cùng cũng thu miếng đất và căn nhà kia về được.
Hoài An hay tin thì òa khóc nức nở, đúng lúc Lý Khải có mặt ở đấy. Hắn lúng túng nhìn xung quanh nhưng lại thấy Hạ Linh ra hiệu cho hắn tự xử.
Nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt nhỏ của Hoài An, cô bé vừa cảm động vừa hạnh phúc, luôn miệng cảm ơn mọi người.
"Ôi, đừng khóc, anh không biết dỗ con nít đâu!"
"Anh đáng tuổi chú con bé rồi." Hạ Linh lén cười.
Hai ngày nay Hạ Linh rất ít khi chạm mặt Trần Đình Vũ, nghe nói là công ty xảy ra chút chuyện, bị người ta giành mỗi làm ăn và hủy hợp đồng gì đó. Cô hy vọng mỗi ngày anh ta đều bận rộn như vậy, để không có thời gian rỗi tới phá cô.
Mà trong đoạn thời gian này, Tần Phong rốt cuộc không nhịn nổi nữa, muốn đi tìm Hạ Linh một chuyến.
Quản lý nghiêm nghị chặn đường hắn, nói:
"Đang là giai đoạn quan trọng để quảng bá hình ảnh, cậu đi tìm một người phụ nữ như vậy chẳng khác nào muốn hủy đi sự nghiệp của bản thân."
"Cô ấy có thể đã bị chồng cũ làm hại, tôi chỉ ði nhìn chút thôi."
Không gọi điện thoại được, nhắn tin cũng không thấy xem, trong lòng Tần Phong có dự cảm xấu.
"Cậu tuyệt đối không được đi tìm cô ta, Tần Phong, nếu cậu còn như vậy nữa tôi bắt buộc phải báo với công ty."
Bộ phim ðang quay rất quan trọng đối với Tần Phong và Hạ Liên, chỉ cần một trong hai dính phải lùm xùm gì đó là sẽ ăn đủ!
"Ít nhất cũng phải tìm hiểu chút thông tin về cô ấy cho tôi chứ?" Tần Phong nhíu mày, có vẻ đã thoả hiệp.
"Biết rồi, tôi şẽ báo với cậu şau."
không hiểu sao minh tinh.
ngu Trần Phong . VN
Không hiểu şao minh tinh nổi tiếng như Tần Phong lại cứ thích quan tâm đến người phụ nữ ðã có một đời chồng. Nếu là con nhà hàng hoàng thì sao bị chồng đá được chứ?
Thứ duy nhất Tần Phong làm được lúc này là kiên nhẫn chờ đợi.
âm đến người . VN
EN
Buổi tối, Hạ Linh ở một mình trong căn nhà trống, cảm thấy có chút cô độc. Người giúp việc đã tan làm rồi, cô
thì hiện tại không được làm bánh như trước nữa, tay chân ngứa ngáy không chịu nổi.
Em trên da. HỌC làm 6.
dạo gần đây.
Ha Linh Nhi la ngày không chịu n
Nửa nằm trên şofa mở tin tức lên nhìn xem, Hạ Linh phát hiện có một đoạn video vô cùng nổi tiếng trên mạng
cùng VEL.VN
Cô ấn vào xem thử thì giật mình nhận ra, đó là chương trình nấu ăn lần trước Hạ Liên bảo cô tham gia giúp. Và càng trùng hợp hơn, người trong clip là cô.
Người con gái xinh đẹp trang nhã với mái tóc dài hơi xoăn nhẹ được cột tùy tiện şau gáy, lúc cô cúi đầu chăm
chú phết kem và trang trí bánh, cả người toát ra mị lực khó tưởng.
tanh mặt tập trung của Hạ Linh khi
Cảnh quay đặc tả làm bánh. Nhưng mà dưới khu bình luận đều là những lời tán thưởng có cánh dành cho Hạ Liên.
10 Hạ Liên. th khi làm t
"Trông rất chuyên nghiệp, giỏi thật, cô ấy hẳn là thích làm bánh lắm."
"Điêu luyện thật."
ENOW khu Bình luận đều là
EN
"Nhìn có vẻ ngon."
"Hạ Liên không gì không làm được mà, cô ấy ðang còn ðóng phim với nam thần Tần Phongðó."
- Xem Hạ Linh Vĩ Nhân
Càng xem
Linh càng thấy buồn cười.
ENOVEL.VN
Sống giả dối như vậy chắc Hạ Liên mệt mỏi lắm.
ENOVEL.VN
Ăn dặm một chút trước khi đi ngủ, Hạ Linh điều chỉnh nhiệt độ phòng rồi lên giường nằm.
EN
Đến khuya, cô cảm thấy khát nước nên lại mò xuống bếp. Lúc đi ngang qua phòng khách, cô nghe được
tiếng thở nặng nề của một người, còn cả mùi rượu đang xộc lên mũi.
"Hạ Linh."
Một tiếng gọi làm cho Hạ Linh đang chuẩn bị rời đi sững người.
Bình thường Trần Đình Vũ đều mơ thấy Hạ Liên...
"Tại sao lại lừa tôi...?"
Căn phòng chìm trong bóng tối nên Hạ Linh không
anh, lấy nước xong liền về phòng mình.
bang say that po. VN
biết Trần Đình Vũ đang say thật hay giả vờ, cô mặc kệ
Không uống được thì uống nhiều như vậy làm gì rồi mệt? Cô đâu rảnh rỗi mà chăm sóc anh mãi.
EN
Tiếng bước chân xa dần xa dần, sau đó có tiếng ðóng cửa rất khẽ vang lên.
Người đàn ông nằm trong bóng tối mở mắt nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt, đầu óc trống rỗng.
Cơn şay không giúp anh xoa dịu cảm giác đau đớn mà còn phóng đại nó hơn trăm lần.
Trần Đình Vũ co người nằm như vậy cả ðêm, sau nhiều ngày vất vả chạy khắp nơi xử lý công việc, cộng thêm
trước đó không ngủ ðủ giấc, cơ thể şuy kiệt, cuối cùng anh cũng không chịu nổi mà đổ bệnh.
Từ sáng sớm Hạ Linh đã nghe tiếng kêu thất thanh của người giúp việc.
"Cậu chủ, cậu chủ, ôi cậu ơi, sao lại thế này!"
ENDEL.VN
Hạ Linh đi tới chỗ phòng khách, thấy bà Ân xông qua chỗ cô với vẻ mặt hoảng hốt.
"Cô chủ mau qua xem một chút, cậu ấy nóng quá, còn họ rất nhiều nữa!"
Trần Đình Vũ mê man ở trên giường, mí mắt nặng trĩu, bên tai loáng thoáng truyền tới giọng nói lạnh băng
của Ha Linh.
"Bác Ân, gọi xe cứu thương ỗi, tôi không phải bác sĩ."
Cô muốn ðể anh hiểu cảm giác khi ðang yếu ðuối và mệt mỏi cần người bên cạnh nhưng người ấy lại lạnh lùng
mặc kệ là như thế nào. Đau không? Trần Đình Vũ, anh rốt cuộc cũng có ngày này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện