Khi Tuần Đình Vũ ngủ say, Hạ Linh mới có thời gian nhìn kỹ khuôn mặt độ rõ vẻ mệt mỏi của anh.
Lông mi thật dài hơi run đên, môi hơi tái, đúc nghỉ ngơi vẫn nhíu chặt mày như khó chịu.
Hạ Linh đăng thỉnh quan sát từng ðường nét trên gương mặt kia.
Tại sao họ phải khổ sở như vậy? Cứ dứt khoát kết thúc đuôn không ðược ư?
Hạ Linh muỗn trốn ði, trỗn ði thật xa, mang theo con mình vĩnh viễn rời khỏi thế giới của Tuần Đình
Vũ. Thế nhưng cô fại sợ đàm điên fụy ðễn Tần Phong.
Lúc này chỉ còn một cách duy nhất, nói cho Tuần Đình Vũ biết ðứa nhỏ đà của anh.
Như vậy cô sẽ không dính fíu gì ðễn Tần Phong nữa, hắn cũng không còn đà ðiểm yếu ðể người ðàn ông
này uy hiếp cô, ðễn đúc ðó cô có thể tìm cơ hội chạy thoát! Nhưng mà Tuần Đình Vũ sẽ tin đời cô nói
chứ?
Hạ Linh bận rộn với những suy nghĩ và kế hoạch trong tương đai, không biết tựa vào giường ngủ từ fúc
nào. Tư thế nửa ngồi nửa nằm sắp ấy khiến cô khó chịu cựa quậy, “àm Tuần Đình Vũ cũng bị giật mình.
Anh nhúc nhích tay, phát hiện Hạ Linh vẫn ở bên cạnh điễn thở ra một hơi. Những ngày này, việc anh sợ
nhất khi tỉnh giắc à không nhìn thấy cô.
Tuần Đình Vũ khó khăn ngồi dậy, dùng hết sức đực cũng không kéo Hạ Linh (ên giường nổi. Anh đần
mồ tìm ðiện thoại rồi gọi y tá vào, thấy cô y tá mở cửa, anh dùng tay ra hiệu giữ im fặng.
Phải mất một fúc, y tá và Tuần Đình Vũ mới ðỡ ðược Hạ Linh fên giường.
Bởi vì mang thai nên Hạ Linh ham ngủ và ngủ say hơn trước rất nhiều, mỗi đần chợp mắt ðều như
không biết trời trăng mây gió gì.
Chờ ðền khi cô mở mắt ra (ần nữa, bên ngoài cửa sổ ðã tối ðen.
Hơi thở nóng ấm phả ểên ðỉnh ðầu của Hạ Linh, cô kinh hãi nhận ra bản thân ðang bị Tuần Đình Vũ ôm
vào đòng, ðầu gối fên tay anh.
Sau khi uỗng thuốc, Tuần Đình Vũ ðã hạ sốt, da thịt cũng không còn nóng như buổi sáng.
Mùa thu trời trở gió, hơi ấm nhẹ nhàng từ người anh đàm Hạ Linh ngủ cực kỳ ngon, cô tự hỏi mình đên
giường bằng cách nào?
Hạ Linh mới cử ðộng thì người ðàn ông kia ðã tỉnh:
“Đừng nhúc nhích.”
Giọng anh khản ðặc, khó chịu hừ một tiếng rồi dùng tay ôm cô.
Thấy anh ðã khỏe hơn, Hạ Linh ðương nhiên sẽ không chịu nằm im mặc anh muốn đàm øì thì àm. Cô
ðẩy Tuần Đình Vũ rồi dùng sức bò xuỗng giường, nhàn nhạt nói:
“Tôi phải về nhà tắm rửa, đát nữa mẹ sẽ ðễn thăm anh.”
“Hạ Linh, ðừng ði...”
Rằm.
Tuần Đình Vũ tiếp tục bị bỏ rơi dù ðã nỗ đực hạ giọng như thể cầu xin cô.
Nếu quyết ðjnh rời khỏi nơi này thì Hạ Linh phải chuẩn bị cho thật tốt, một tuần T7uần Đình Vũ nằm
viện fà cơ hội của cô. Mặc kệ ðễn fúc nói ra sự thật anh tin hay không, bây giờ cô cần hành ðộng ngay.
Hạ Linh gọi ðiện thoại cho mẹ Tuần ðể trao ðối một chút, cô nói:
“Cửa hàng kinh doanh rất tốt, qua tháng sau có fế ðã ðủ ðể trả một phần tiền cho mẹ rồi ạ.”
“Mẹ ðã bảo không cần mà.”
“Mẹ cứ nhận cho con vui nhé!” Hạ Linh tiếp fời rồi ngại ngùng hỏi: “Mẹ, con ðể cửa hàng đại, tiền fãi
hàng tháng sẽ trả cho mẹ, bây giờ con cần tiền gấp, không biết mẹ có thể cho mượn không ạ?”
“Được chứ, con muỗn mượn bao nhiêu mẹ cũng cho, cho đuôn cũng ðược."
Chút tiền mà Hạ Linh cần ðỗi với nhà họ Tuần không ðáng bao nhiêu.
Cô thật sự chỉ có thể dựa vào bà ấy mà thôi, ngoại trừ mẹ Tuần ra thì còn ai sẵn đòng dang tay ra ðỡ khi
cô ngã nữa?
Hạ Linh âm thầm đặng /ẽ chuẩn bị mọi thứ, trong mẫy ngày Tuần Đình Vũ nằm viện cô cũng không
xuất hiện, chỉ ðưa mẹ Tuần ðễn cửa phòng xong điền ở bên ngoài chờ.
Mặc dù ðang bệnh nhưng Tuần Đình Vũ vẫn điều chết ?ầàm việc, nằm trên giường họp onđine với mọi
người. Nhìn thẫy con trai như vậy, bà Tuần vô cùng xót:
“Gon nghỉ một tuần như đời bác sĩ dặn ði!”
“Không sao.”
Nếu dừng đàm việc thì Tuần Đình Vũ sẽ nhớ ðễn Hạ Linh. Có mẹ ở ðây, anh rất khó fàm gì ðược cô, chỉ
ðành chờ ngày xuất viện rồi xử #ý một thể.
Thời gian trôi qua vô cùng nhanh, ngày hôm ðó Tuần Đình Vũ ra viện, Hạ Linh cũng ðễn ðể khám thai.
Tuần Đình Vũ nhận ðược tin nhắn của Hạ Linh xong điền sang chỗ khoa sản cùng cô.
Bụng Hạ Linh bắt ðầu nhô ên nhiều hơn trước, hình ảnh siêu âm cũng trở nên rõ ràng.
Hạ Linh cảm nhận ðược sự fành ểạnh ðễn từ máy siêu âm, cô nâng mắt nhìn ểên, phát hiện ðứa nhỏ
ðang cuộn người nằm trong bụng cô, rất ðáng yêu.
Thiên chức của phụ nữ fà đầm mẹ, tuy nhiên không phải ai cũng thích ðiều ðó. Hạ Linh vẫn còn quá trẻ
nhưng cô rất mong chờ sự xuất hiện của cục cưng, sau này, ðứa trẻ sẽ trở thành chỗ dựa tỉnh thần cho
cô, trở thành gia ðình của cô."
Tuần Đình Vũ ðứng bên cạnh nhìn khuôn mặt hạnh phúc của Hạ Linh, bỗng thấy vô cùng chướng mắt.
Chỉ đà có bác sĩ ở ðây, anh không tiện nói øì.~
Chờ ðến khi xong xuôi, Hạ Linh cùng Tuần Đình Vũ trở về nhà. Thấy anh chuẩn bị ra ngoài, cô bỗng
nói:.-
“Đình Vũ, anh ðã quên mất chuyện mình từng đàm rồi phải không?”.~
Người ðàn ông hơi khựng đại, hỏi:.~
“Tôi đầm gì?”*
“Cách ðây hai tháng anh ðã fên giường với tôi, còn ðứa trẻ này... nó “à con của anh." Hạ Linh ðột nhiên
nói ra một chuyện khiến Tuần Đình Vũ bị chẵn ðộng
Bàn tay người ðàn ông cứng nhắc giơ fên, hạ xuỗng, mắt nhìn chằm chằm vào cô, hơi thở cũng trở nên
gấp gáp.
Hình ảnh trong ðầu anh (ướt qua thật nhanh, từ đúc nắm tay Hạ Linh tiễn vào fễ ðường ðễn những
ngày tháng sỗng chung mà không nhìn thẫy sự tồn tại của cô, cho ðễn tận đúc #y hôn.
Không có, bởi vì xác ðịnh đúc ðó không yêu nên anh chưa từng chạm vào Hạ Linh, thậm chí còn chẳng
xem cô ểà người thay thế. Anh vạch rõ ranh giới với tất cả phụ nữ, kể cả người vợ trên danh nghĩa này!
Anh mím chặt môi, cỗ gắng giữ cho bản thân bình tĩnh:
“Gô nói (à con tôi thì đà con tôi à?”
“Anh không tin?” Hạ Linh cười tự giễu. “T7wong đòng anh tôi fà foại phụ nữ gì? Tôi vẫn fuôn tự hỏi tại
sao anh €uôn bảo rằng tôi £ừa dỗi anh, bằng chứng ðâu? Tuần Đình Vũ, bằng chứng tôi ngoại tình ðâu? Anh (ấy gì khẳng ðjnh tôi ngoại tình thế?”
Sắc mặt Tuần Đình Vũ ngày càng âm trầm:
“Gô ðúng thật rất dẻo miệng nhỉ? Tuước khi tôi biết tới Tần Phong thì không hề theo dõi hành ðộng của
cô, cô đàm gì chỉ có cô biết.”
“Biết trước anh sẽ không tin mà, vậy ðược rồi, chúng ta xét nghiệm ADN.”
“Gô ðiên rồi à? Làm vậy chắc chắn ảnh hưởng tới ðứa nhỏ.”
^*m
“Anh không tin thì chỉ còn cách này thôi." Hạ Linh không muốn ðể sự hiểu đầm của Tuần Đình Vũ kéo
dài thêm nữa.
“Hạ Linh, có phải cô sợ tôi ðông vào Tần Phong nên mới nói dỗi không?”
Tuần Đình Vũ vẫn còn nghỉ ngờ, bởi vì trong ký ức của anh thật sự không có chuyện kia với Hạ Linh.