Lời Tô Tâm Li vừa dứt, tất cả mọi người sửng sốt, mấy nha hoàn cùng mấy kẻ sai vặt liền dập đầu xuống đất xin tha, liên tục nói mình oan uổng, cầu Tô Tâm Li khoan hồng độ lượng tha cho bon họ một lần.

Lúc trước tất cả bọn họ giống như Phương di nương, cảm thấy Tô Tâm Li chỉ là kẻ vô dụng, nhất định sẽ bỏ qua cho bọn họ nên căn bản cũng chẳng hề sợ hãi,Phương di nương sắc mặt càng thêm tái nhợt, nằm mơ bà ta cũng không nghĩ Tô Tâm Li trực tiếp ra chiêu này, diều này so với khi nhìn thấy Tô tâm Li đến đây còn bất ngờ hơn, cho nên cũng không kịp phản ứng, đặc biệt là ma ma tâm phúc của Phương di nương, mặt cắt không ra máu.

-“ Phụ thân, những hạ nhân này cũng chỉ thay ta cảm thấy bất công, không hề cố ý thương tổn đến muội muội.”

Tô Diệu Tuyết cũng luống cuống, vội vàng quỳ xuống lôi kéo tay Tô Bác Nhiên cầu xìn, bọn họ dều là người của Phương di nương, nếu bọn họ bị bán ra ngoài, sau này hạ nhân trong phủ kẻ nào dám khăng khăng một mực bán mạng cho Phương di nương, giúp các nàng cùng nhau đối phó với tiện nhân Tô Tâm Li? -“ Tỷ tỷ, cho dù mục đích của bọn họ là gì, tiệc mừng thọ của phụ thân tối qua có nhiều khách nhân như vậy, đều là đại quan trong triều, còn có Lục hoàng tử, người của Thái tử cũng ở đó,mấy hạ nhân này dám bôi nhọ thanh danh của muội đều là người hầu kẻ hạ trong viện của Phương di nương, Thu Hòa đã bị bắt, nếu phụ thân bao che cho chúng này, người ngoài sẽ nghĩ thế nào về phụ thân? Tỷ hy vọng vì sự ích kỷ của bản thân, để phụ thân mang tội danh ái thiếp diệt thê, ghét bỏ trưởng nữ, bạc tình bội nghĩa sao? Tỷ báo đáp công ơn nuôi dưỡng của phụ thân như vậy sao?”

Trên đầu bị chụp cái mũ lớn như vậy, hai người Phương di nương và Tô Diệu Tuyết đều sửng sốt, khi nào Tô Tâm Li trở nên nhanh mồm nhanh miệng như vậy?

-“ Ngươi nói bậy, ta không có!”

Trong lòng Tô Diệu Tuyết hoảng hốt, nhìn không được, từ trên mặt đất đứng dậy, trở tay chỉ thẳng mặt Tô Tâm Li kêu gào, “ Người vu khống cho ta!”

Tô Bác Nhiên lập tức nhíu mày, vô cùng không thích hành dộng của Tô Diệu Tuyết.

Diệu Tuyết mặc dù là nữ nhi ông ta sủng ái nhất, nhưng Li nhi mới là đại tiểu thư của Thừa tướng phủ, ở trước mặt ông ta nó còn càn rỡ như vậy, nếu như ông ta không ở đấy, nó còn định bày ra dáng vẻ gì nữa? Muốn bắt nạt Tô Tâm Li, ông cũng không có ý kiến, nhưng để người khác nhìn thấy rồi truyền ra ngoài, đặc biệt là truyền tới tai mấy người phủ Định Quốc Công kia, chảng phải sẽ hại ông ta sao?

Đối với nữ nhi Diệu Tuyết này, ông ta đau lòng, cũng gửi gắm rất nhiều hy vọng, nhưng ông ta cũng không muốn vì một nữ nhi này mà phá hủy tiền đồ của bản thân.

Tô Bác Nhiên khẽ mím môi, có chút bất mãn đối với Tô Diệu Tuyết, đứa nhỏ này quá mức ích kỷ, ông đối với nữ nhi này tốt như như vậy, nhưng nó lại chỉ nghĩ cho bản thân.

-“ Tướng gia, Diệu Tuyết là ngài nhìn mà lớn lên, nàng là đứa nhỏ thế nào, ngài không phải là người rõ nhất sao? Toàn bộ phủ Thừa tướng, nàng cùng ngài thân thuộc nhất, tại sao có thể có ý nghĩ thương tổn tới danh tiếng của Tướng gia được.”

Phương di nương bên cạnh Tô Bác Nhiên hơn mười năm, chợt cảm thấy có điều không ổn, e sợ Tô Diệu Tuyết nhất thời kích động nói ra lời đại nghịch bất đạo làm cho Tô Bác Nhiên không hài lòng, còn đâu tâm tư đi quản mấy kẻ hạ nhân kia?

Tô Diệu Tuyết sững sờ, nhanh chóng ý thức được bản thân sai lầm rồi, lại vội vàng quỳ xuống trước mặt Tô Bác Nhiên, khóc lóc nói, “ Phụ thân, nữ nhi và di nương đều không có nơi nương tựa, phụ thân chính là người thân của con, người khỏe mạnh nữ nhi mới vui vẻ, nữ nhi luôn cầu mong phụ thân thân thể an khang, vạn sự như ý.”

Tô Tâm Li cười nhạt, đây là gián tiếp ám chỉ nàng là người phủ Định Quốc Công, cho nên bụng dạ khó lường sao?

-“ Tỷ tỷ, người nói mấy hạ nhân này vì tỷ mà cảm thấy bất công, tỷ có chuyện gì không hài lòng, phủ Thừa tướng có để tỷ thiếu ăn thiếu mặc hay để cho tỷ ở phòng chứa củi, phụ thân coi trọng tỷ như vậy, không để ý tỷ khắc cha khắc mẹ, còn coi tỷ như nữ nhi ruột thịt, bọn họ vì tỷ bất bình cái gì? Muội biết tỷ luông thân thiết với phụ thân, vừa rồi nóng lòng nên mới nhất thời nhanh miệng, nhưng tính tình này cũng nên kìm chế, phụ thân đau lòng tỷ, nhất định không truy cứu trách nhiệm, nhưng nếu ở trước mặt quý nhân cũng lỗ mãng như vậy, chẳng phải là mang tai họa cho toàn bộ Thừa tướng phủ?”

Tô Bác Nhiên vừa nghe, càng cảm thấy Tô Diệu Tuyết không biết nhìn đại cục, không biết cấp bậc lễ nghĩa.

Phương di nương thấy Tô Tâm Li cắn chặt Tô Diệu Tuyết không tha, nhất thời cuống lên, Tô Tâm Li vui sướng hài lòng nhìn Phương di nương như kiến bò trong chảo nóng, tiếp tục nói, “Phương di nương, mấy kẻ này đều là hạ nhân trong viện của di nương, nhưng lại ăn cây táo rào cây sung, không biết nặng nhẹ, không biết ai là chủ tớ, mấy năm nay, toàn bộ Thừa tướng phủ do một tay di nương quản lý, nhưng chuyện lần này có quá nhiều người biết, hơn nữa lại là đồng liêu (đồng nghiệp) của phụ thân, ngay Lục hoàng tử cũng tới. Nếu xử phạt nghiêm, người ta sẽ nói di nương chột dạ, nếu quá nhẹ, họ cho rằng di nương bao che, dù người có làm thế nào, người đời cũng nói di nương có lỗi. Để mấy kẻ hạ nhân cho ta xử lý, di nương nhất định cũng đã nghĩ tới vấn đề này, cũng không muốn bị người đời lên án.”

Trêu chọc Tô Diệu Tuyết xong, Tô Tâm Li lại kích động Phương di nương, vẫn biết Tô Bác Nhiên cố ý bao che cho bọn họ, bất luận nàng nòi gì hay làm gi, hai người kia khẳng định không bị trừng phạt, nhưng làm bọn họ tức giận mà không thể làm gì cũng tốt.

-“ Lưu Chu, ngây người ở đó làm gì, không mau tìm người đến đem bọn họ đi, nếu kẻ nào trong phủ cảm thấy ta không sai bảo được bọn họ, liền mang đến thư phòng, chờ người tới, cũng bán hết ra ngoài.

Mấy năm nay, nàng sống trong phủ Thừa tướng thế nào, người phụ thân kia trong lòng chắc cũng hiểu rõ, nhưng ông ta luôn mắt nhắm mắt mở dung túng, nên Phương di nương và những hạ nhân kia mới dám làm bừa như vậy, nếu ông ta nghĩ nàng dễ bị lừa gạt, vậy hôm nay nàng muốn nhìn xem ông ta lại định lừa gạt nàng thế nào?

-“ Dạ”

Lưu Chu nhận được lệnh của Tô Tâm Li, vui sướng hài lòng đi ra cửa.

Tiểu thư là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng phu nhân, lại có phủ Định Quốc Công làm chỗ dựa, tại sao có thể bị một di nương nho nhỏ bắt nạt, bị một dưỡng nữ đàn áp.

-“ Tiểu thư, nô tỳ cũng đi theo.”

Mọi chuyện xảy ra hoàn toàn khác so với Thu Diệp nghĩ, nàng ta lén lút liếc nhìn nụ cười nhàn nhạt của Tô Tâm Li, bên cạnh hạ nhân còn đang gào khóc, thoáng nghĩ tới kết cục của Thu Hòa, không khỏi rùng mình một cái, đột nhiên cảm thấy hơi sợ Tô Tâm Li, không đợi Tô Tâm Li trả lời, nàng ta đã vội vã đứng lên, muốn đuổi theo Lưu Chu.

“-Phụ thân, người xem, đây chính là hạ nhân trong tiểu viện của nữ nhi, lúc trước nữ nhi chỉ để Lưu Chu mang trà tới đấy, nàng lại nhất định đòi theo, giờ nữ nhi sai Lưu Chu đi tìm người, nàng cũng phải theo sau, mặc kệ nữ nhi có đồng ý hay không, căn bản không đem thiên kim đại tiểu thư phủ Thừa tướng để trong mắt.”

Vừa nghe xong, Thu Thủy hai chân không tự chủ được liền mềm nhũn, đâu còn dũng khí ra ngoài đuổi theo Lưu Chu, nhanh chóng tiến lên vài bước, quỳ xuống trước mặt Tô Tâm Li, “ Tiểu thư, nô tỳ sai rồi!”

-“ Tuy ta là trưởng nữ phủ Thừa tướng, nhưng ngay cả số phận nha hoàn của mình cũng không làm chủ được, khó trách bọn họ kẻ nào kẻ nấy đều ăn cây táo rào cây sung, bất kính với ta, hôm qua nha hoàn Thu Hòa bị đưa tới phủ Thuận Thiên Doãn, khế ước bán thân còn phải để Phương di nương đưa tới, thời điểm ta ở bên phủ của ngoại tổ phụ, đường ca còn hỏi tại sao nha hoàn bên cạnh ta lại to gan như vậy, dám bỏ chủ mà chạy đi.” Phương di nương vừa nghe, trong lòng lập tức có linh cảm không tốt.

Trinh Dục Phàm biết giấy bán thân của hạ nhân trong viện Li Nhi nằm trong tay Phương di nương sao? Định Quốc Công và cả phủ bên đó không phải cũng biết sao? Tô Bác Nhiên vừa nghĩ bỗng cảm thấy da đầu tê dại.

-“ Phương di nương, chuyện này là thế nào? Khế ước của hạ nhân trong viện Li Nhi đâu? Người không giao cho nàng sao?”

-“ Phụ thân bớt giận, di nương dù sao cũng chỉ là tiểu thiếp, quản lý phủ Thừa tướng lớn như vậy, khó tránh khỏi xảy ra sai lầm.”

Cơn giận này của Tô Bác Nhiên luôn sấm to mưa nhỏ, còn không bằng để nàng cho họ một bậc thang đi xuống, tranh thủ đổi lại chút lợ ích.

-“Phương di nương, sau khi trở về, ngươi đem khế ước bán thân của hạ nhân tới cho ta.”

Tô Tâm Li nhẹ cười, nhìn hai tay Phương di nương đã nắm chật thành quyền, liếc nhin Phương mama trầm mặc cam chịu số phận, bổ sung một câu,” Vì để đề phòng có người lợi dụng uy hiếp hạ nhân, khế ước bán thân của người nhà bọn họ ngươi cũng mang một phần lại đây.”

Liên quan đếm chính mạng già của mình, Phương ma ma cũng không hé răng, không phải vì người nhà của mình sao?

Toàn bộ chắc không có khả năng, nhưng có một phần nhỏ, cũng có thể làm khó mấy người kia.

Còn muốn khế ước của người nhà bọn họ, không phải muốn quản lý phủ Thừa tướng luôn sao? Phương di nương nghe vậy, tức muốn nổ phổi, ngẩng đầu nhìn Tô bác Nhiên, muốn ông ta đứng ra làm chủ.

Vốn dĩ Tô Bác Nhiên cho rằng Tô Tâm Li dễ bị lừa gạt,nhưng biểu hiện hôm nay của Tô Tâm Li làm ông ta có chút không chịu dựng được, ông ta lo lắng phủ Định Quốc Công vì chuyện của Tô Tâm Li tìm ông ta tính sổ, nghĩ tới Tô Tâm Li có thể giúp mình nói vài câu, hiện tại đấu dám đắc tội nàng, cho nên dù biết Phương di nương đang tha thiết nhìn ông ta với ánh mắt đáng thương nhưng ông cũng đành bỏ qua, lộ vẻ yêu thương nhìn Tô Tâm Li, “ Theo lệnh của Li Nhi làm đi.”

-“ Trong viện Phương di nương thoáng chốc thiếu nhiều người như vậy, hạ nhân chắc không đủ, nha đầu Thu Diệp này tuy rằng không lanh lợi, nhưng cũng được việc, nếu được Phương di nương dậy dỗ một phen, chắc cũng có thể dùng, Thu Diệp, sau này người hãy theo Phương di nương đi.”

Thu Diệp vừa nghe xong, sắc mặt liền trằng bệch, tiểu thư vừa mượn tên của nàng để nhắc đến khế ước bán thân, chắc Phương di nương sẽ hận chết nàng, giờ lại còn phải hầu hạ bà ta, cuộ sống say này của nàng sao có thể dễ chịu đây. Thoáng nghĩ tới cầu xin Tô Tâm Li nhưng lại nghe được tiếng khóc thất thanh của mấy người kia, nhất thời bỏ xuống ý định kia.

-“ Phụ thân, nữ nhi thân thể không khỏe, xin phép về phòng trước, Phương di nương, đừng quên, hãy mau mang khế ước bán thân đưa tới phòng ta.”

Hạ nhân bán đi, khế ước sắp tới tay, còn đưa tiễn một nha hoàn đáng ghét, đả kích Phương di nương, lập uy cho bản thân, đối với kết quả này Tô Tâm Li cũng coi như thỏa mãn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện