Lộ Tài ngồi phịch xuống đất, ôm bụng trên đầu mồ hôi lạnh ứa ra, nhìnLục Trạch Thiên cả người tản ra sát khí, một thân quân trang mà biểutình vặn vẹo, cũng không biết là sợ tới hay là đau.

Hắn muốn nóicái gì, nhưng lại không mở miệng, chỉ là nhìn Lục Trạch Thiên đột nhiênxuất hiện với Tần Thi tránh tránh ở phía sau anh.

Tần Thi thấy Lục Trạch Thiên đã trở lại, thì biết chuyện đó xác định rồi, vì thế trong lòng cực bình tĩnh.

Cô đi tới khoác cánh tay Lục Trạch Thiên, nhìn xuống Lộ Tài, cáo mượn oaihùm cảnh cáo hắn: “Đây là chồng tôi, anh về sau nếu lại quấy rầy tôi, hừ hừ!”

Sắc mặt Lộ Tài vốn là khó coi càng âm trầm thêm hai phần,hắn thấy trên vai Lục Trạch Thiên 2 vạch 3 sao, muốn buông lời hung ácđều nói không nên lời.

Lộ Tài nhìn Tần Thi kéo cánh tay Lục Trạch Thiên, rốt cuộc hiểu rõ cô kiên quyết nói không gả cho mình như vậy làcó ý tứ gì, hoá ra đã sớm tìm được người tình lợi hại.

Nhưng đến lúc này rồi, Lộ Tài buông Tần Thi ra vậy hắn không cam lòng, rốt cuộc mưu đồ lâu như vậy.

Lục Trạch Thiên bị Tần Thi khoác tay, vừa mới bắt đầu còn cả người cứng đờ, nhưng hiện tại đã thích ứng, cũng hiểu rõ cô là cố ý cho người này xem, vì thế cũng chưa nói gì.

“Muốn tố cáo hắn đùa nghịch lưu manh sao?” Lục Trạch Thiên nghiêng đầu, nghiêm túc dò hỏi Tần Thi.

Đồng tử Lộ Tài co rụt lại, lúc này mới nghiêm trị xong không bao lâu, đùanghịch lưu manh cũng không phải là tội danh nhỏ. Hơn nữa người này làbậc trung đoàn, thật sự bắt mình, trong nhà sợ là không vớt hắn ra được.

Giờ này khắc này, Lộ Tài là thật sự sợ hãi, trong đầu suy tư lung tung rốiloạn trả thù, kế hoạch, đều mất hết. Hắn vội vàng mở miệng xin tha:“Buông tha tôi đi, tôi cái gì cũng chưa làm!”

Đầu óc Lộ Tài vôcùng linh hoạt, co được dãn được, hắn lập tức quay đầu nhìn về phía TầnThi, nói: “Tần Thi tôi bảo đảm về sau cũng không tới quấy rầy em, trở về liền nói với mẹ tôi! Về sau ở trong huyện không bao giờ trở lại, cầu em buông tha tôi đi!”

Tần Thi cười lạnh một tiếng, lấy quyển vở từtrong túi ra, viết lên mặt trên quá trình “Lộ Tài hôm nay khi nào ở nơinào quấy rầy Tần Thi, đùa nghịch lưu manh với cô” kỹ càng tỉ mỉ, xongviệc đưa cho Lộ Tài, để hắn ký tên.

“Hôm nay là có người tới cứutôi, anh chỉ là phạm tội chưa đạt được, nếu anh lại đến quấy rầy tôi,hoặc là để tôi anh đã làm gì với người khác, tôi sẽ báo nguy!”

Lộ Tài cắn răng, nhưng nhìn Lục Trạch Thiên bên cạnh lạnh mặt, vẫn là nhận lấy quyển vở, ký tên của mình.

Tần Thi trừng hắn: “Ấn dấu tay!”

Lộ Tài mặt tối sầm, tức nghẹn nói: “Không có mực đóng dấu.”

Tần Thi: “Cắn rách ngón tay có thể không? Hay là nói tôi nhờ người tới giúp anh?”

Lộ Tài tức hàm răng đều run rẩy, hắn trầm mặc vài giây, giống như đem ngón tay của mình trở thành hai người này, oán hận cắn một cái.

Máu chảy ào ào ra, Tần Thi nhìn nhíu mày, chỉ ấn dấu tay mà thôi, đến nỗi phải sâu như vậy sao? Bệnh tâm thần à.

Nhìn Lộ Tài ấn xong dấu tay, Tần Thi mới nhận lấy quyển vở, sau khi kiểm tra một chút, vừa lòng gật đầu: “Anh đi đi, quay đầu lại tôi để bà tôi trảlễ hỏi về.”

Lộ Tài gian nan bò dậy, một câu không nói, lảo đảo lắc lư đi rồi.

Lục Trạch Thiên nhìn Tần Thi cất quyển vở đi, nghĩ thầm sao cô thích làm người ta ký tên vào cái đồ chơi này vậy nhỉ? Nhưng nghĩ lại, biết rõ hơn nữa giỏi về cách dùng phương tiện pháp luật bảo vệ chính mình, cũng là một chuyện rất tốt.

“Ai ôi ô tao phải mẹ...!” Tần Nãi Nãi vẫn luôn trốn ở trong sân, nhìn toànbộ quá trình rốt cuộc hoãn thần lại, nhìn hai người còn khoác tay bênnhau, nhịn không được thét chói tai lên tiếng: “Nhị Ni! Còn không maubuông…… ra.”

May mắn lúc này vẫn là thời điểm làm việc, mọi người đều ở ngoài ruộng, bằng không bị người ta thấy, mặt mo bà già này gác ở nơi nào đây?

Cứ không biết xấu hổ như vậy! Bên đường kéo tay người ta!

Tần nãi nãi lửa giận tận trời kêu to, nhưng thấy Lục Trạch Thiên quay đầunhìn bà ta, giọng một chút liền nhỏ lại, giống như gà bị bóp chặt cổ,kinh sợ triệt để.



Tần Thi buông Lục Trạch Thiên ra, trong lòng cười lạnh một tiếng, “Bà, bà nhìn lâu như vậy, rốt cuộc cam lòng đi ra?”

Tần nãi nãi muốn nói chuyện, nhưng bà ta sợ hãi Lục Trạch Thiên, một chânkia của anh đá người ra ngoài, dáng vẻ mặt lạnh khí thế quá cường, lưulại bóng ma tâm lý cho bà ta.

Càng không phải bà ta vốn dĩ làmchuyện xấu, chỗ nào còn dám kiêu ngạo. Lúc này nghe thấy Tần Thi cườichế nhạo, bà ta một câu cũng không dám nói.

Tần Thi dẫn theo LụcTrạch Thiên vào nhà, Tần nãi nãi đi theo phía sau bọn họ, miệng vừađóng, đóng lại mở, muốn hỏi cái gì rồi lại không dám.

Vẫn là TầnThi tiếp đón Lục Trạch Thiên ngồi xuống, sau khi rót nước, mới giớithiệu cho Tần nãi nãi: “Anh ấy tên là Lục Trạch Thiên, đối tượng củacháu.”

Tần nãi nãi nghe vậy trợn tròn hai mắt: “Gì!? Đối tượng của mày? Sao tao không biết!”

Tần Thi nghĩ thầm bà ta không biết còn nhiều lắm đấy, cô không để ý Tần nãi nãi ôm ngực tựa như không thở nổi, nghiêng đầu nhìn Lục Trạch Thiên,dùng ánh mắt dò hỏi anh.

Lục Trạch Thiên không hiểu sao nhìn đãhiểu hàm nghĩa ánh mắt của cô, lấy từ trong túi ra báo cáo kết hôn đãđược phê duyệt, đưa cho bà ta: “Thủ tục tùy quân cũng đều làm xong.”

Sau khi Tần Thi xem qua vừa lòng cong cong môi, nói với Tần nãi nãi: “Báocáo kết hôn của anh ấy đã ra rồi, cháu có thể đi tùy quân, bà chuẩn bịmột chút, lấy đồ của Lộ gia đều trả lại cho người ta đi thôi.”

“Ớ——” Tần nãi nãi ngã ngồi ở trên ghế, chỉ tay vào Tần Thi bắt đầu run run:“Mày làm sao dám! Chuyện lớn như vậy mày lại có thể dám tự mình định ra! Hả!”

Tần Thi cười cười, “Bà định cho cháu Lộ Tài rồi, không phải cũng không nói cho cháu sao?”

Tần nãi nãi nghe nói tin tức này cả người đều muốn điên rồi, cũng không rảnh lo sợ Lục Trạch Thiên, vỗ bàn muốn phát hỏa.

“Mày……”

“Bà biết không? Quân hôn là được pháp luật bảo vệ, không có tình huống đặcbiệt thì không cách nào ly hôn,” Tần Thi nhìn Tần nãi nãi cười dịu dàng: “Bà, quân hôn không phải dễ dàng kết như vậy, bộ đội còn phải điều tratình huống gia đình ta.”

Tần Thi giả bộ quay đầu nhìn Lục TrạchThiên, hỏi: “Có phải cần điều tra ba đời, ngay cả khi tôi còn nhỏ khinào đi học cũng tra rõ ràng?”

Lục Trạch Thiên gật đầu, “Đúng vậy.”

Tần nãi nãi không ngốc, vừa nghe lời này thì hiểu rõ, chỉ cảm thấy lửa giận phía trên thoáng cái đã hạ xuống, cả người rét run.

Tổ tông ba đời cũng điều tra rõ ràng, kia, vậy chuyện mình bán suất đại học……

Tần nãi nãi nhìn về phía Tần Thi, cả người hoảng sợ đến không được, “Nhị Ni bà……”

Tần Thi lại lần nữa mở miệng cắt ngang lời bà ta nói: “Bà, lúc trước cháuđã nói với Trạch Thiên, nói bà chỉ là không hiểu pháp luật, không biếtviệc này phạm pháp, đã đem trả tiền về, cháu để anh ấy cầu tình, để bộđội xử lý nhẹ.”

Tần nãi nãi nhẹ nhàng thở ra, nhưng nghĩ đến tiền của mình, lập tức lại đau lòng lấy thẳng ra.

Việc này xác thật là Tần Thi phân phó Lục Trạch Thiên, bộ đội đương nhiêntra được chuyện này, sớm gọi điện thoại đến cục cảnh cát và cục giáo dục địa phương, nhà người mua suất đại học của Tần Thi, đúng là loạn mộtđoàn cơ.

Tần nãi nãi không hiểu pháp luật, là bị người ta lừa gạt hướng dẫn, nhưng người nhà kia lại là biết pháp phạm pháp, phải nghiêmtrị.

Cũng nhìn mặt mũi của Lục Trạch Thiên, xử lý nhẹ Tần nãinãi, đến lúc đó cục cảnh sát sẽ có người đến giáo dục Tần nãi nãi, thahồ phổ pháp với bà ta với người trong thôn.

Lục Trạch Thiên nóiviệc này ra, khiến Tần nãi nãi vừa kinh hỉ mình không cần ngồi tù, vừalo lần này mặt già của mình đều phải ném sạch sẽ.

Thật sự là bồi thường tiền lại ném mặt mũi, thiệt thòi đã tới nhà bà ngoại rồi.

Đang nói, người Tần gia làm việc đã trở lại, bọn họ đang buồn bực ống khóitrong nhà vì sao không bốc khói đây, kết quả vào nhà đã thấy người mặcquân trang, mọi người không biết tình huống như thế nào lập tức hoảngsợ.



Sau khi Tần Thi giới thiệu cho mọi người Lục Trạch Thiên, bọn họ càng là mở to hai mắt nhìn, khiếp sợ không được.

Không đợi người Tần gia bát quái chất vấn, Tần Thi đã ném ra sấm sét lớn, nói chuyện Tần nãi nãi ra, nháy mắt chuyển lực chú ý của bọn họ đến trênngười Tần nãi nãi.

Tần Thi không kiên nhẫn xem bọn họ xướngtuồng, nói chuyện mình và Lục Trạch Thiên đã kết hôn, hai ngày nữa thìxuất phát đến thành phố X tùy quân.

“Cái gì!” Cả nhà lại lần nữa kinh ngạc đến ngây người.

“Cái này cũng quá nhanh đi!”

“Sao đột ngột như vậy, Nhị Ni bản lĩnh con thật lớn, tự mình đem mình gả cho.”

“Vậy, vậy lễ hỏi đâu!” Mẹ kế hỏi thứ bà ta quan tâm nhất.

Lục Trạch Thiên từ trong túi lấy ra 500 nguyên tiền và một ít phiếu gạo đặt lên bàn, “Những thứ này là lễ hỏi.”

Tần Thi vội vàng xen miệng, “Thành phố X cách xa nơi này, con đi tùy quânvề sau không dễ trở lại, tiền này chính là chúng ta hiếu kính trongnhà.”

“Con đi sẽ viết thư về nhà, không cần lo lắng cho con.”

“Bên kia là thâm sơn cùng cốc, còn không biết là tình huống như thế nào đâu, mọi người cũng đừng lo lắng cho con, chăm sóc tổ bản thân là được.”

Mẹ kế một chầu trách móc, nói cũng không biết nói tiếp như thế nào.

Bà ta chỗ nào quan tâm Tần Thi, bà ta là quan tâm cô có thể mang lại lợiích cho gia đình hay không. Con rể này vừa nhìn đã không bình thường,không sống chết bắt lấy sao được?

“Đúng rồi, đã quên nói, trongnhà Lục Trạch Thiên còn có ba đứa nhỏ, đều là đồng đội để lại, trong nhà có lẽ tương đối khó khăn,” Tần Thi mắt hàm chờ mong nhìn mọi người,“Không biết trong nhà cho con của hồi môn gì?”

“Cái gì? Ba đứa con?”

“Mày điên rồi sao?”

Đại bá mẫu và mẹ kế không thể tin được nhìn Tần Thi, nhìn cô giống như đồngốc. Đều là làm mẹ kế, sao không gả cho nhà giàu trong huyện, ngược lại muốn đi thâm sơn cùng cốc?

Tần Thi cũng không giải thích, dù sao sau này cô không nghĩ giao tiếp với người trong nhà, đương nhiên, chờcha nguyên thân về sau già rồi, nên cô nuôi nấng một mao cũng không phải ít.

Mặt khác…… 500 nguyên này cũng đủ trả hết ân tình bọn họnuôi lớn nguyên thân, phải biết rằng nguyên thân trước kia ở nhà sốngcũng không tốt, chỉ là không đói chết, đông lạnh không chết, trạng tháingười trong suốt mà thôi.

Lời nói ra một lượt, người Tần gia cũng hiểu rõ ý tứ Tần Thi, ai cũng không mở miệng, chỉ nghĩ trong lòng nhắcmãi con gái gả chồng như bát nước đổ đi.

Tần lão đầu hút một hơi thuốc lá, trong lòng lúc này nghĩ sau này coi như không có người là Nhị Ni này, thật là bạch nhãn lang!

Ngược lại là cha nguyên thân, không biết như thế nào kiên cường lên, cầm lễhỏi trên bàn, trả lại cho Tần Thi một trăm nguyên: “Trong nhà, trong nhà không có gì bồi, con cầm cái này!”

“!”Mẹ kế mở to hai mắt nhìn, dùng sức bấm sau lưng ông ta một cái, nhưng lại không được đáp lại.

Tần Thi có chút kinh ngạc nhìn người cha tiện nghi này, sau khi xem trongmắt ông ta thật sự có chút không muốn, cười cười, nhận lấy tiền.

“Cảm ơn cha.”

Nếu là nguyên thân, phỏng chừng cảm động muốn khóc, nhưng trong lòng Tần Thi một chút dao động cũng không có.

Bởi vì cô biết, người này chẳng qua là nghe nói về sau có lẽ sẽ không còn được gặp lại con gái, đột nhiên sinh ra áy náy thôi.

Thật sự để ý con gái, sớm mấy năm lúc nguyên thân bị bạo lực lạnh ông tađang làm gì? Lúc nguyên thân phát sốt sắp chết thời ông ta lại đang làmgì?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện