Thôn dân đang làm việc thấy xa xa có chiếc xe bò chần chậm đi vào trong thôn, nghi hoặc nghị luận.

“ Này là nhà ai a? trong thôn chỉ có lý gia kia một chiếc xe bò, sẽ không là nhà hắn gia mua đi!”

“ Ta nhìn cái kia nữ nhân đang ngồi trên xe bò tựa hồ còn có chút quên mắt, các ngươi có thấy vậy không?”

Lời này vừa ra mọi người lúc này cũng chú ý tới, sôi nổi nhìn nhìn, chờ xe bò hơi chút tới gần mọi người rốt cuộc biết là ai.

“ Này còn không phải Tạ gia cái kia phu lang sao? ”

“ Tạ gia phu lang?”

Có người kỳ quái hỏi.

“ Chính là phu lang của Tạ Hòe Cẩm."

“ Các ngươi nhìn, nàng tựa hồ mua rất nhiều đồ a!”

Có người nhìn chằm chằm Cố Du đồ vật hâm mộ nói.

“ Này tạ gia không phải nghèo đến lão thử cũng không thèm ghé qua sao? hôm nay thế nhưng có tiền mua nhiều như vậy đồ vật?”

Có người âm dương quái khí nói “ sẽ không phải nàng gia hai cái nhi tử trộn đi? đại gia mau xem xem có bị mất gì không? ”

“ Ngư Đại Xuyên, ông bớt nói lại đi, không biết thì đừng tùy tiện nói, kiểu lại rước họa vào thân"

Có người tưởng thật, liền nói “ không được, ta vẫn là trở về xem đi” nói rồi chạy đi.

Những người còn lại nhìn nhau, cũng nghi hoặc nàng tiền là từ đâu tới.

Chờ xe bò đến chỗ bọn họ khi, nhìn thấy trong xe hết thảy đồ vật đều nhịn không được ghen ghét ra mặt.

Cố Du bị nhiều tầm mắt như vậy nhìn chằm chằm xem, vẫn là có chút không được tự nhiên. nàng khẽ gọi một tiếng.

Có người làm bộ tò mò hỏi “ Tạ gia phu lang, này đồ vật đều là nhà ngươi mua sao?”

Cố Du cười khẽ “ là, trong nhà gần nhất nhật tử không tốt, vừa lúc kiến lời điểm bạc, tưởng mua này đó về cải thiện một chút sinh hoặc”

“ Này bạc ngươi như thế nào kiến được? ” có phụ nhân tò mò hỏi.

Cố Du cũng không che giấu “ trước kia ta từng học qua y thuật, sẽ nhận biết một vài thảo dược, vừa lúc lên núi gặp được đào điểm trở về, không nghĩ đến còn bán được chút bạc.”

Có người tâm động, cũng tưởng lên núi đào thảo dược về bán đổi lấy tiền “ này thảo dược trông như nào a? bọn ta sẽ nhận thức sao?«

Bọn họ biết Cố Du là từ bên ngoài chuyển tới, đối nàng thân phận cũng không rõ, cho nên cơ hồ đều tin lời nàng nói là thật sự.

Cố Du nói “ đều là rau dại mọi người thường gặp.........” Cố Du nói cho bọn họ biết, bất quá cũng nói ra hiệu thuốc có bọn họ chuyên môn cung cấp dược liệu, bán được hay không thì không biết được.

Thôn dân cũng biết này đó quy tắc, bất quá có thể kiến ra tiền ai lại không muốn thử nha? ...

Cố Du trở lại Tạ gia, cùng lão giả cùng nhau dỡ xuống đồ vật trên xe bò, Tiểu phong nghe thấy tiếng động đi ra mở cửa, Cố Du hai vừa lúc chuyển xong đồ vật, nàng lấy ra năm văn đưa cho lão giả, mới quay lại nhìn còn đang ngây người Tạ Phong nói.

Cố Du “ đến, giúp nương mang đồ vào trong nhà đi”

Tạ Phong hoàn hồn, nhanh chóng đi lên giúp đỡ nàng mang đồ vật vào trong nhà. đầu óc vẫn còn hơi mơ hồ không rõ.

Tạ Hòe Cẩm đã tỉnh, hắn đang ngồi trong phòng chép sách, vừa lúc thấy hai cái nhân nhi một lớn một nhỏ đang vừa khiêng vừa kéo đi từ bên ngoài vào.

Tạ Hòe Cẩm sửng sốt, Cố Du bước vào trong phòng đầu tiên, nhìn đến Tạ Hòe Cẩm đã tỉnh còn chưa kịp mừng đã thấy cây bút lông trên tay hắn, mặt tức khắc đen lại, bỏ bao tải nặng nề xuống đất, hùng hổ đi đến hắn trước mặt.

Cố Du “ ngươi cái này nam nhân có phải đầu óc có bệnh đi? thật vất vả mới giữ được tính mạng còn không biết nên nghỉ ngơi sao? ngươi đây là làm gì? chép sách, hảo a ngươi, có phải muốn chính mình mệt chết rồi ta cùng hài tử biến thành cô nhi quả phụ ngươi mới vui lòng sao? ngươi có nghĩ đến cảm nhận của ta ? nghĩ đến cảm nhận của nhi tử ngươi sao?”

Tạ Hòe Cẩm "....."

Nói nói hốc mắt liền đỏ, Cố Du vừa lau nước mắt vừa nói “ ổn công lão nương còn vì cái nhà này lo lắng....ôô!!..”

Tạ Hòe Cẩm thấy nàng khóc liền lúng túng “ ngươi... ngươi đừng khóc a, ta mới chỉ chép được một chút ngươi liền đã trở lại, thật sự.. ngươi tin ta đi!!” này vẫn là lần đầu tiên hắn hống một cái nữ nhân đâu!!

Cố Du ngẩn đầu, không chắc chắn hỏi “ thật sự? ngươi sẽ không là lừa ta đi?”

Tạ Hòe Cẩm bất đắc dĩ gật đầu “ Ân, là thật sự!”

Cố Du lập tức ngừng khóc, cảm giác hơi xấu hổ, nàng quay mặt đi , nói “ tin ngươi cũng được, bất quá sao này không được như vậy nữa...”

Tạ Hòe Cẩm “ Được"

Cố Du nhìn hắn, Thấy trong mắt đối phương có chút ý cười, nàng khẽ mím môi, này nam nhân, tựa hồ có điều kỳ quái!!!

Hết chương 11 :
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện