Trên đường đã không nhiều lắm người đi lại, giữa đại trời nắng chói chang cũng không có người chú ý đến bên này có người đang gây sự.

Cố Du vẫn mỉm cười như cũ, chỉ là lực chân mạnh hơn chút, đau đến tên kia mặt nhăn nhó.

" Còn ngây ra đó làm gì!! còn không mau lôi nữ nhân này ra khỏi người bản thiếu gia nhanh lên!!"

Đám thư sinh lúc này mới hoàn hồn, có người đi lên trước chỉ tay lên người Cố Du mắng.

"Ngươi cái này nữ nhân định làm gì! có biết đó là ai không mà dám to gan......ta...coi như ta chưa nói..." gã sợ hãi lùi lại, Vừa rồi ánh mắt của nữ nhân kia thật đáng sợ, giống như chỉ cần gã nói thêm câu là sẽ bị cắt lưỡi dường

nhu.

"Tạ phu lang, có gì từ từ nói, ngươi như vậy là không đúng, Thẩm huynh là con trai độc nhất của huyện thừa đại nhân, ngươi đụng vô hắn không có chuyện gì tốt, nghe ta mau thu chân lại đi!!"

Một tên thư sinh im lặng nãy giờ rốt cuộc không nhịn được nữa lên tiếng nói. người này trước kia từng thân với Tạ

Hòe Cẩm, bất quá vì danh lợi mà đâm sau lưng hắn, gã vẫn luôn thấy có lỗi với Tạ Hòe Cẩm, cho nên cũng không muốn hai người vì chút chuyện này mà đắc tội với huyện thừa đại nhân.

Cố Du ngoảnh mặt làm ngơ, Dám khinh thường tướng công nàng, còn nói muốn ngủ nàng? tha cho gã ư? nào có chuyện tốt như thế? Mắt thấy Cố Du không có ý định thu chân, Tên họ thẩm rốt cuộc hết chịu nổi quát" còn không mau động thủ, lão tử sắp bị nàng dẫm chết rồi đây này!!"

Nghe được tiếng rống giận, còn đang do dự thư sinh nhóm lập tức kiên định lên, một đám người liền lao hướng

Cố Du đi đến.

Còn chưa kịp chạm vào người Cố Du đã bị Tạ Hòe Cẩm chặn lại.

"Không ai được đụng vào nàng ấy!"

"Tạ huynh, ngay cả huynh cũng hồ đồ sao? đắc tội huyện thừa, huynh chẳng lẽ không muốn sống nữa?"

Một thư sinh tức giận nói.

Tạ Hòe Cẩm trầm mặt.

Hắn đương nhiên biết huyện thừa là không thể đắc tội người, bất quá đụng đến thê tử của Tạ Hòe Cẩm hắn, cho dù có là con trai huyện thừa thì sao chứ? huyện thừa thì có thể tùy ý trêu chọc phu lang hắn, nói ra những lời buồn nôn đó sao?

Một tên thấy hai người khó đối phó liền cầm cây gậy gỗ trước nhà một hộ dân lên triều Cố Du trên người bổ đi, Tạ Hòe Cẩm thấy thế bước chân nhanh chóng chắn trước nàng, gậy gỗ chuẩn xác đánh lên trán hắn, nhất thời một vệt máu chảy ra, tầm mắt Tạ Hòe Cẩm có chút mơ hồ.

Tên kia thấy thế lập tức buông ra gậy gỗ. lắc bắp nói " Ta...ta không cố ý.."

Cố Du thấy đầu Tạ Hòe Cẩm chảy máu lập tức sững người, không kịp nghĩ nhiều liền cho tên họ thẩm dưới chân một cú đá mạnh xuống bụng khiến gã đau điếng, lúc này mới chạy đến đỡ lấy người Tạ Hòe Cẩm sắp ngã.

"Tướng công, ngươi sao rồi!" nàng sốt sắng hỏi.

Tạ Hòe Cẩm lắc đầu" Ta không sao..."

Cố Du nhìn máu chảy không ngừng trên trán hắn, đau lòng đến không được " ta đưa huynh đi y quán!"

" Không được đi."

Tên họ thẩm lúc này đã được người đỡ lên, gã gầm giận dữ " Tạ Hòe Cẩm, ngươi được lắm, hôm nay nếu bồn thiếu gia không sử chết ngươi ta liền không kêu Thẩm Trường Sinh! các ngươi đi lên bắt hết hai người này rồi trói lại cho ta! Tạ Hòe Cẩm, ta muốn xem xem ngươi làm cách nào để thoát tội."

Nói rồi ra hiệu, đám kia lập tức hiểu ý, đi lên định bắt lấy hai người.

Cố Du lập tức buông ra Tạ Hòe Cẩm, nếu đã không biết tốt xấu như thế nên cho đám người này chút giáo huấn, để xem lần sau còn dám lấy thân phận bắt nạt người nữa không.

Chờ đám kia tới gần, Cố Du xoay người tránh đi tên đi đầu móng vuốt, một chân đạp gã ngã lăn ra đất, sau đó cần chặt một người khác khuỷu tay, kéo mạnh về phía sau, động tác thuần thục cho gã một cước, cả người bị ném văng ra đụng phải hai tên còn lại, cả ba người cùng nhau ngã phịch lên đống dụng cụ mụt nát bên tường, ai u kêu lên đau đớn.

Người còn lại hơi hoảng hốt, gã cũng chỉ muốn khuyên nhủ đám người này đừng làm lớn chuyện chứ không nghĩ tới nữ nhân này lại dễ dàng hạ gục bọn gã như vậy, nhất thời hơi luống cuống.

" Ta....ta không cùng bọn họ đối phó các ngươi."

Cố Du lạnh nhạt liếc gã, cũng biết gã có ý tốt, vừa rồi cũng không làm ra chuyện gì quá đáng, liền đi đến tên

Thẩm Trường Sinh trước mặt, tên kia chân mềm nhũn ngã xuống đất, hốt hoảng nhìn nàng.

Miệng run run nói "Ngươi... ngươi muốn làm gì... ngươi nếu dám làm gì ta, cha ta chắc chắn sẽ không tha cho các ngươi!!"

Cố Du Làm bộ sợ sệt " Ta sợ quá đi!"

Thẩm Trường Sinh ......."

Hết chương 26

Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện