Thôn trưởng nhìn Cố Du liếc mắt, thở dài nói “ các ngươi đánh tiểu hài tử vốn dĩ không đúng, dù sao cũng không có chứng cứ hai bọn nó trộm ngươi tiền, liền tính đến quan phủ cũng không làm gì được, ngược lại các ngươi đánh tiểu hài tử, còn sẽ bị gian đại lao vài Ngày, các ngươi muốn như thế à?”

Thôn trưởng là biết rõ, mấy tên du côn này có cái gì tiền a? rõ ràng chính là cố ý vu khống tìm chút lý do đánh người thôi.Tạ gia là ngoại lai hộ, hai năm trước mới chuyển qua đây, tại Tạ gia phía trước tổ trạch, không thiếu bị trong thôn người khinh thường, dù ông có là thôn trưởng cũng không thể giúp được gì.

Lưu Bệnh Chốc Đầu nghe thấy thế lật tức muốn nói gì đó, lại thấy Thôn trưởng mắt sắc nhìn lại, lúc này mới im lặng xuống dưới. dù sao nếu nháo lớn, gã cũng sợ sẽ bị lão già này đuổi ra thôn, chỉ có thể lúc này an phận một chút, tìm cơ hội lại sử lý một nhà bốn người này sau, dù sao người dám đánh gã, trước nay luôn không kết cục tốt.

Lại nhìn Cố Du sắc mặt tuy rằng tái nhợt, lại không giấu được diễn lệ mặt mày cũng thân thể thon gọn, dù hơi gầy chút. gã hơi liếm môi, ánh mắt không chút cố kỵ lộ ra dâm đãng nhìn đăm đăm vào người Cố Du.

Dù sao cũng chỉ là cái nữ nhân chân yếu tay mềm, trượng phu lại là cái ma ốm, gã chỉ cần dùng chút thủ thuật cố Du cái này nữ nhân còn không phải tùy ý gã muốn làm gì thì làm sao? Hahaha.

Cố Du ánh mắt sắc bén nhìn Lưu Bệnh Chốc Đầu khiến gã phải thu hồi tầm mắt, đẹp là đẹp, cơ mà cũng quá hung điểm, đánh gã giờ còn đau đâu! gã thầm nghĩ.

“ A!! này Tạ gia phu lang ngươi làm sao vậy??”

Người bên cạnh thấy Cố Du đột nhiên ngất đi cũng là hoảng hốt , vụn về đỡ lấy nàng.

Thôn trưởng thấy thế nói “ các ngươi vài người cùng nhau giúp mang một nhà ba người này trở về đi, ta xem Tạ phu lang sắc mặt cũng thực không tốt, còn nữa, Đại tráng ngươi đến nhà Lý đại phu một chuyến làm ngài ấy đến xem một chút bọn họ tình hình ”

Người được gọi đại tráng nghe vậy lật tức chạy đi, những người còn cũng lục tục rời đi, thôn trưởng làm mấy người giúp cõng theo Cố Du ba người trở về Tạ gia.

...

Cố Du tỉnh lại khi đã là hai ngày sau. nhìn lọt gió nhà tranh cũ nát phòng, Cố Du chống đỡ thân ngồi dậy. cửa vừa lúc bị người nhẹ nhàng đẩy ra.

Cố Du theo âm thanh nhìn lại, phát hiện là một cái tiểu nam hài, mặt mày gày đến thấy da bọc xương, mặc cũ nát quần áo, tóc tai hơi rối, rụt rè đứng ở kia.

Cố Du lòng chua xót, nàng khẽ mỉm cười nhạt, ôn hòa nói “ Ngươi là Tiểu Phong đi? ”

Tiểu hài khẽ giật mình, có chút quẫn bách, cuối cùng vẫn là bước đến gần, lí nhí kêu một tiếng.

“ Mẫu thân!”

Cố Du biết tiểu hài tử phổng trừng là bị nguyên chủ đánh sợ, mới như vậy lo lắng bất an không dám đến gần.

“ Con lại đây!”

Nam hài cắn môi, bước chân dịch một chút đến bên giường. Cố Du tay giơ lên, trong mắt tiểu hài đột nhiên lộ ra kinh hoàng, chợt nhắm chặt đôi mắt, thân thể nhỏ bé không nhịn được run lên.

Tay Cố Du dừng trên không trung, Nàng nhìn xuống gương mặt gầy gò của nam hài, nhẹ nhàng đặt tay lên đầu cậu, khẽ vuốt hai cái, dịu dàng nói “ con sợ ta?”

Nam hài môi mấp máy, đang lúc muốn trả lời lại nghe âm thanh dịu dàng lần nữa vang lên.

“ Là mẫu thân không tốt, mới hại các ngươi bị người khác khi dễ hãm hại, từ nay trở đi mẫu thân sẽ không như cũ tùy tiện đánh các ngươi nữa, mẫu thân sẽ bảo vệ các ngươi, được không?”

Tiểu Phong Giật mình ngẩn đầu, đôi mắt to tròn mở to, cơ hồ không nghĩ đến nàng sẽ nói như thế.

Nữ nhân này, từ trước tới nay chỉ biết đánh đập huynh đệ hai người, hôm nay lại nói ra những lời như thế tới, là nàng thật sự muốn thay đổi , vẫn là có ý đồ khác?

Hết chương 3 :

Tác giả có lời muốn nói.

Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện