“ Ta còn nghĩ phu quân vì cái gì phải nói ra hòa ly, hóa ra là bên ngoài đã có người trong lòng"
Cố Du cười nhạt, nàng nhảy xuống khỏi lưng ngựa, ném dây cương cho tên hạ nhân theo sau, liền bước vào.
Tạ Hòe Cẩm đã sớm ngây người, không nghĩ Cổ Du lại xuất hiện ở đây.
Thấy hắn như vậy.
Giọng Cổ Du tràn đầy ai oán nói “ Sao nào? thấy ta cho nên không vui à? hay là nói, ta phá hỏng chuyện tốt của ngươi cho nên thấy tiếc nuối?”
Nàng giễu cợt cười
Mẫu thân!"
' Nương!”
Hai gia hỏa chạy đến nhào vào trong lòng Cổ Du khóc lớn, Cổ Du lòng đau lợi hại, ôm hai cậu nhóc mặt tràn ngập áy náy.
Nương, A phong còn tưởng người sẽ không trở về nữa”
Cố Du trấn An nói “ Sao có thể, mẫu thân thương hai con còn không hết nữa là, nào có chuyện bỏ rơi hai con chứ?”
“ Mẫu thân nói thật sao? người sẽ không rời bỏ phụ thân có phải không? lão thái thái kia nói người sẽ thành thân với người khác, kêu phụ thân từ bỏ, mẫu thân, chúng con sợ lắm ~"
Cố Du lâu nước mắt trên mặt hai cậu, dịu dàng nói “ ngốc quá, lão tổ mẫu chỉ hù dọa các ngươi mà thôi, mẫu thân sẽ không bao giờ bỏ các con"
Cảnh tượng mẫu tử tình thâm như vậy, nên thật cảm động mới là, rơi trong mắt đám người Tạ gia cùng Từ Thấp Nương lại như bị người hung hăng tát một cái vào mặt.
Nhìn Cố Du, Từ Thấp Nương không giấu được vẻ mặt đố kỵ.
Cố Du đó, hóa ra lại là bộ dạng này! chẳng trách Tạ Hòe Cẩm không chút lưu tình từ chối nàng ta.
Cùng là nữ nhân, Từ Thấp Nương không thể không thừa nhận Cổ Du quả thật rất kinh diễn, nhất là khi mặc lên những trang phục hoa lệ này, càng tăng thêm vài tia ngọc khiết.
“ Ngươi người ngươi! không phải đã đi theo người nhà rồi sao? sao còn quay về?"
Tạ lão tam lắp bắp chỉ tay lên người nàng nói.
Cố Du ngồi dậy, thẳng thắn thắc lưng, “ Ta nếu còn không trở về, còn không phải tùy ý một nhà mấy người làm loạn hay sao? sao hả, đây là nhà ta, người cũng có ý kiến?”
Tạ lão tam nghẹn họng, ngón tay run run “ Ngươi được lắm!! sớm muộn cũng hòa ly, ngươi đừng có đắc ý!”
'Là chàng nói muốn hòa ly với ta à?”
Tạ Hòe Cẩm bất giác nói “ Không phải"
Cố Du hừ lạnh một tiếng, Còn tính biết điều.
Nếu hắn dám thừa nhận, nàng tuyệt đối không buông tha.
“ Tạ lão tam, Ngươi cũng nghe rồi đó, tướng công nhà ta nói không phải"
Ý vị thách thức rõ ràng.
Tạ lão tam “ Tử đệ, đệ đã có từ tiểu thư rồi, còn luyến tiếc hạng người này sao?"
Cố Du " ồ" một tiếng, cười khẽ đi đến Từ Thấp Nương trước mặt.
“ Chút nữa thì quên mất, vị cô nương này là?”
Từ Thấp Nương khoé miệng giật giật, lần đầu tiên gặp phải tình huống này, nhất thời vừa xấu hổ lại giận dữ.
“ Ta kêu từ thấp nương, là người ở vân dương huyện, cô hẳn chính là thê tử của Tạ công tử đi?"
“ A! xem ta này! không biết ta nên gọi muội muội là tạ phu lang, hay gọi là Cố tiểu thư nhỉ?"
Cố Du cười khẽ “ Tùy từ cô nương thích gọi như nào cũng được, bất quá lời vừa rồi của cô nương là có ý gì? "Cố gia không xem trọng ngươi, có ta xem trọng ngươi " là đang nói Cố gia bọn ta không biết nhìn người hay sao?”
Từ Thấp Nương vội bào chữa “ Nào dám, chỉ là như ta đã nói trước đó, từ lúc gặp Tạ tú tài ta đã thích ngài ấy rồi, bất quá do lúc đó huynh ấy trong nhà có thê tử, cho nên ta vẫn luôn chôn giấu tình cảm này cho đến hôm nay"
“ Ý của từ cô nương là, trước kia Tạ Hòe có thê tử, giờ thì không có? ”
Nàng ta lẵng lặng nói.
“ Theo như ta được biết, Cố gia hình như không tán thành mối hôn sự này cho lắm, Cố tiểu thư, nếu người nhà ngươi đã không chấp nhận, vậy hà tất cản trở Tạ công tử, không để huynh ấy tìm kiếm một người thê tử khác?”
“ Ai nói Cố gia ta không đồng ý mối hôn sự này?”
Từ Thấp Nương nhíu mày “ Ý của Cố tiểu thư là sao?”
“ Nếu bọn họ không đồng ý, ta sao có thể xuất hiện ở đây được?"
Từ Thấp Nương im lặng, Nếu Cố gia chấp nhận hôn sự này, vậy nếu chuyện hôm nay nàng ta đến Tạ gia nếu để người bên ngoài biết được, nàng ta còn muốn mặt mũi nữa sao? Vốn nghĩ Cổ Du chỉ là thôn phụ nhỏ, có thể dựa quan hệ khiến hai người hòa ly, giờ thì hay rồi, Cố Du lắc mình thành đích nữ Cố gia, còn nàng ta chỉ là con gái thương nhân thấp hèn, đối lập quá đỗi chênh lệnh, nàng ta lấy cái gì để tranh giành Tạ Hòe Cẩm đây?
Bất quá nghĩ lại, nam nhân phần lớn đều tam thê tứ thiếp, cho dù không được làm chính thê của hắn, ít nhất làm thiếp cũng thế, chỉ cần có thể gả cho nam nhân tuấn lãng kia, làm thiếp thì thế nào?
Từ Thấp Nương trước khi đi để lại một lời ẩn ý “ Cố tiểu thư, hẹn gặp lại"
Cố Du cũng mỉm cười đáp lại “ Từ cô nương, hẹn gặp lại."
Đám người tạ gia thấy Từ Thấp Nương rời đi liền dịch bước cũng chuẩn bị cáo từ, bất quá liền bị hạ nhân Cố Du dẫn theo tới ngăn lại.
“ Vài vị xin dừng bước, chúng ta còn chưa nói xong đâu, sao lại vội vã muốn đi rồi?”
Cố Du xoay người, đối diện đoàn người Tạ lão tam, cười híp mắt nói.
Cố Du cười nhạt, nàng nhảy xuống khỏi lưng ngựa, ném dây cương cho tên hạ nhân theo sau, liền bước vào.
Tạ Hòe Cẩm đã sớm ngây người, không nghĩ Cổ Du lại xuất hiện ở đây.
Thấy hắn như vậy.
Giọng Cổ Du tràn đầy ai oán nói “ Sao nào? thấy ta cho nên không vui à? hay là nói, ta phá hỏng chuyện tốt của ngươi cho nên thấy tiếc nuối?”
Nàng giễu cợt cười
Mẫu thân!"
' Nương!”
Hai gia hỏa chạy đến nhào vào trong lòng Cổ Du khóc lớn, Cổ Du lòng đau lợi hại, ôm hai cậu nhóc mặt tràn ngập áy náy.
Nương, A phong còn tưởng người sẽ không trở về nữa”
Cố Du trấn An nói “ Sao có thể, mẫu thân thương hai con còn không hết nữa là, nào có chuyện bỏ rơi hai con chứ?”
“ Mẫu thân nói thật sao? người sẽ không rời bỏ phụ thân có phải không? lão thái thái kia nói người sẽ thành thân với người khác, kêu phụ thân từ bỏ, mẫu thân, chúng con sợ lắm ~"
Cố Du lâu nước mắt trên mặt hai cậu, dịu dàng nói “ ngốc quá, lão tổ mẫu chỉ hù dọa các ngươi mà thôi, mẫu thân sẽ không bao giờ bỏ các con"
Cảnh tượng mẫu tử tình thâm như vậy, nên thật cảm động mới là, rơi trong mắt đám người Tạ gia cùng Từ Thấp Nương lại như bị người hung hăng tát một cái vào mặt.
Nhìn Cố Du, Từ Thấp Nương không giấu được vẻ mặt đố kỵ.
Cố Du đó, hóa ra lại là bộ dạng này! chẳng trách Tạ Hòe Cẩm không chút lưu tình từ chối nàng ta.
Cùng là nữ nhân, Từ Thấp Nương không thể không thừa nhận Cổ Du quả thật rất kinh diễn, nhất là khi mặc lên những trang phục hoa lệ này, càng tăng thêm vài tia ngọc khiết.
“ Ngươi người ngươi! không phải đã đi theo người nhà rồi sao? sao còn quay về?"
Tạ lão tam lắp bắp chỉ tay lên người nàng nói.
Cố Du ngồi dậy, thẳng thắn thắc lưng, “ Ta nếu còn không trở về, còn không phải tùy ý một nhà mấy người làm loạn hay sao? sao hả, đây là nhà ta, người cũng có ý kiến?”
Tạ lão tam nghẹn họng, ngón tay run run “ Ngươi được lắm!! sớm muộn cũng hòa ly, ngươi đừng có đắc ý!”
'Là chàng nói muốn hòa ly với ta à?”
Tạ Hòe Cẩm bất giác nói “ Không phải"
Cố Du hừ lạnh một tiếng, Còn tính biết điều.
Nếu hắn dám thừa nhận, nàng tuyệt đối không buông tha.
“ Tạ lão tam, Ngươi cũng nghe rồi đó, tướng công nhà ta nói không phải"
Ý vị thách thức rõ ràng.
Tạ lão tam “ Tử đệ, đệ đã có từ tiểu thư rồi, còn luyến tiếc hạng người này sao?"
Cố Du " ồ" một tiếng, cười khẽ đi đến Từ Thấp Nương trước mặt.
“ Chút nữa thì quên mất, vị cô nương này là?”
Từ Thấp Nương khoé miệng giật giật, lần đầu tiên gặp phải tình huống này, nhất thời vừa xấu hổ lại giận dữ.
“ Ta kêu từ thấp nương, là người ở vân dương huyện, cô hẳn chính là thê tử của Tạ công tử đi?"
“ A! xem ta này! không biết ta nên gọi muội muội là tạ phu lang, hay gọi là Cố tiểu thư nhỉ?"
Cố Du cười khẽ “ Tùy từ cô nương thích gọi như nào cũng được, bất quá lời vừa rồi của cô nương là có ý gì? "Cố gia không xem trọng ngươi, có ta xem trọng ngươi " là đang nói Cố gia bọn ta không biết nhìn người hay sao?”
Từ Thấp Nương vội bào chữa “ Nào dám, chỉ là như ta đã nói trước đó, từ lúc gặp Tạ tú tài ta đã thích ngài ấy rồi, bất quá do lúc đó huynh ấy trong nhà có thê tử, cho nên ta vẫn luôn chôn giấu tình cảm này cho đến hôm nay"
“ Ý của từ cô nương là, trước kia Tạ Hòe có thê tử, giờ thì không có? ”
Nàng ta lẵng lặng nói.
“ Theo như ta được biết, Cố gia hình như không tán thành mối hôn sự này cho lắm, Cố tiểu thư, nếu người nhà ngươi đã không chấp nhận, vậy hà tất cản trở Tạ công tử, không để huynh ấy tìm kiếm một người thê tử khác?”
“ Ai nói Cố gia ta không đồng ý mối hôn sự này?”
Từ Thấp Nương nhíu mày “ Ý của Cố tiểu thư là sao?”
“ Nếu bọn họ không đồng ý, ta sao có thể xuất hiện ở đây được?"
Từ Thấp Nương im lặng, Nếu Cố gia chấp nhận hôn sự này, vậy nếu chuyện hôm nay nàng ta đến Tạ gia nếu để người bên ngoài biết được, nàng ta còn muốn mặt mũi nữa sao? Vốn nghĩ Cổ Du chỉ là thôn phụ nhỏ, có thể dựa quan hệ khiến hai người hòa ly, giờ thì hay rồi, Cố Du lắc mình thành đích nữ Cố gia, còn nàng ta chỉ là con gái thương nhân thấp hèn, đối lập quá đỗi chênh lệnh, nàng ta lấy cái gì để tranh giành Tạ Hòe Cẩm đây?
Bất quá nghĩ lại, nam nhân phần lớn đều tam thê tứ thiếp, cho dù không được làm chính thê của hắn, ít nhất làm thiếp cũng thế, chỉ cần có thể gả cho nam nhân tuấn lãng kia, làm thiếp thì thế nào?
Từ Thấp Nương trước khi đi để lại một lời ẩn ý “ Cố tiểu thư, hẹn gặp lại"
Cố Du cũng mỉm cười đáp lại “ Từ cô nương, hẹn gặp lại."
Đám người tạ gia thấy Từ Thấp Nương rời đi liền dịch bước cũng chuẩn bị cáo từ, bất quá liền bị hạ nhân Cố Du dẫn theo tới ngăn lại.
“ Vài vị xin dừng bước, chúng ta còn chưa nói xong đâu, sao lại vội vã muốn đi rồi?”
Cố Du xoay người, đối diện đoàn người Tạ lão tam, cười híp mắt nói.
Danh sách chương