Editor: Cửu Vỹ Hồ

Đến khi cảm nhận được không khí bên ngoài, Ngàn Thảo mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng không dám nán lại lâu, liền vội vội vàng vàng hướng phòng Tân Xuyên chạy đến.

“Vừa đi đâu vậy ?” Thấy Ngàn Thảo đi vào Tân Xuyên lên tiếng hỏi

Ngàn Thảo tay đỡ trán “Thật là choáng váng a…”

Những lời này vốn chỉ là một từ cảm thán mà thôi nhưng Tân Xuyên lại tưởng Ngàn Thảo thực sự mệt mỏi liền nhanh chóng đến đỡ nàng ngồi xuống giường, dùng ngón cái nhẹ nhàng xoa nắn hai bên thái dương “Đã đỡ hơn chút nào chưa?”

Cảm tạ trời đất may mắn cái nhà này còn có Tân Xuyên bình thường a! Không giống như ba hắn…! Ngàn Thảo nắm lấy bàn tay đang xoa bóp cho nàng ngước lên nhìn hắn “Kết hôn xong chúng ta nhất định phải quay về đây ở sao? Ngươi không nghĩ là chỉ có hai người sống chung có vẻ tốt hơn sao?”

“Ngươi gả cho ta ta làm sao có thể không đem ngươi về nhà a, huống hồ mọi người ở cùng nhau không phải rất tốt? Cha mẹ ta cũng đã lớn tuổi rồi, là con trai ta cũng nên có trách nhiệm chăm sóc họ”

Nghĩ đến ba Tân Xuyên lúc này còn đang ở trong phòng ngủ dũng mãnh tiến công, Ngàn Thảo không khỏi toát mồ hôi : đây còn gọi là lớn tuổi cái gì a!

“Không được, ta rất sợ hãi gia bạo(bạo lực gia đình).” Ngàn Thảo nói.

“Ngươi lo lắng ta sẽ dùng bạo lực với ngươi?” Mày Tân Xuyên không khỏi nhíu chặt

“Ta là sợ hãi ba mẹ ngươi hội gia bạo ta nha…!” Ngàn Thảo ôm gối đầu ghé vào trên giường:“Ngươi cũng không phải không biết, mẹ ngươi thực chán ghét ta.”

“Thực xin lỗi Ngàn Thảo, ta nhất định sẽ làm cho mẹ chấp nhận ngươi, nếu ngươi không thích ở quá gần mọi người chúng ta có thể chuyển sang phòng ngủ khác xa hơn” Tân Xuyên ôn nhu vén tóc Ngàn Thảo ra sau tai, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn. Hắn dùng ngón cái đặt lên môi nàng nhẹ mân mê, sau đó phủ môi mình lên “Không cần sợ, đã có ta che chở cho ngươi”

Không cần sợ, đã có ta che chở cho ngươi.

Ngàn Thảo cần nhất chính là những lời này. Từ khi xuyên đến đây, nàng luôn luôn phải phòng bi khắp nơi, tự tìm cách bảo vệ bản thân cho nên trong thâm tâm nàng cực kỳ khát vọng cảm giác an toàn. Dựa đầu vào vòm ngực rộng lớn của Tân Xuyên, Ngàn Thảo thì thào hỏi hắn “Nếu ngươi không bảo vệ được ta thì làm sao bây giờ?”

“Thì là tội đáng chết vạn lần a.” Hắn cười cười cầm lấy ngón tay nàng hôn, đoạn vươn đầu lưỡi liếm liếm. Cuối cùng cả ngón tay bị hắn ngậm trong miệng dùng đầu lưỡi trêu chọc. Ngàn Thảo lạnh nhạt rút tay ra “Đừng như vậy, cảm giác tay ta như cái móng heo…” =.=

Tân Xuyên:“......”

Nếu là lúc trước Ngàn Thảo tuyệt đối sẽ không trực tiếp phá hư không khí như vậy nha! Tân Xuyên có chút đau đầu ôm lấy nàng “Ngàn Thảo, hôm nay là một ngày thật đặc biệt”

“Vì sao lại nói vậy?”

“Hôm nay là lần đầu tiên ngươi qua đêm ở nhà ta, cũng là lần đầu tiên ở trên giường ta ‘làm’, nó là cái giường mà ta vẫn luôn ngủ từ nhỏ đến lớn nha… Hiện tại lại có thêm ngươi..”

“Oa, thật đặc biệt.”

“Ân.” Tân Xuyên cúi đầu hôn xuống, lại bị Ngàn Thảo ngăn trở, ngón tay nàng đặt trên hầu kết của hắn khẽ vân vê “Nhưng là ta muốn biết, chiếc giường đặc biệt như vậy, trước ta liệu đã có nữ nhân nào ngủ qua hay chưa”

Đối với cái tên mà vừa nãy mẹ Tân Xuyên nhắc đến nàng quả thật vẫn để ý…

Tân Xuyên ngẩn người, nét mặt có vẻ trốn tránh:“Tại sao đột nhiên lại hỏi loại chuyện này… Đương nhiên.. không có rồi”

“Vậy thì tốt” Ngàn Thảo nhìn thẳng vào mắt hắn “Tân Xuyên, nếu như ngươi không bảo vệ được ta, ta không cần ngươi đền tội đáng chết vạn lần. Chỉ là nhất định đừng lừa gạt ta bất cứ điều gì , nếu không ta sẽ không bao giờ muốn để ý ngươi, không bao giờ muốn nhìn thấy ngươi hay hi vọng ngươi xuất hiện trước mặt ta nữa. Bởi vì hiện tại ta tin tưởng đem bản thân mình hoàn toàn phó thác cho ngươi, ta thật sự đặt hết niềm tin vào ngươi, Vậy nên xin ngươi đừng làm gì khiến ta thương tâm…”

Thân thể Tân Xuyên không hiểu sao có chút cứng ngắc trong chốc lát, hắn nắm chặt tay Ngàn Thảo “Sao lại nói mấy lời này… Ta sao có thể đành lòng làm ngươi thương tâm…” Ngay sau đó thân mình Ngàn Thảo bị hắn giam cầm trong lồng ngực, hắn một lần lại một lần hôn lên cổ nàng “Ta không có khả năng làm ngươi thương tâm, vậy nên xin ngươi đừng nói những lời đại loại như sẽ rời ta đi như vậy…”

Ngàn Thảo đối mặt với Tân Xuyên vẻ mặt khẩn trương chỉ nhàn nhã mỉm cười, nàng đẩy hắn ra sau đó đứng lên vận động thắt lưng thập phần nghiêm túc nói “Cái giường đặc biệt như vậy ta muốn đi tắm rửa sạch sẽ một cái trước mới được” Mở cửa phòng tắm, Ngàn Thảo đột nhiên lại quay đầu lại nháy mắt hướng Tân Xuyên “Không được đi vào đâu đó~, chờ ta tắm xong rồi sẽ để cho ngươi .. từ~ từ~ hưởng dụng~”

Không biết Ngàn Thảo là cố ý quyến rũ hắn hay không nhưng nghe nàng nói xong Tân Xuyên không tự giác có chút khô nóng, chỉ hơi tưởng tượng đến chuyện sẽ phát sinh, bộ vị dưới thân hắn lập tức trướng đau. Hắn tuyệt đối sẽ không làm cho nàng lại rời đi chính mình. Nàng không nói chuyện cùng hắn, không để ý cũng không muốn nhìn thấy hắn – điều này Tân Xuyên nghĩ cũng không dám nghĩ… Hắn tuyệt đối sẽ không lại để thứ gì đó của mình lại rời đi chính mình…

Lúc này ở một nơi khác, Tân Viễn đang mở ra máy tính, bên trong quả nhiên xuất hiện cảnh tượng mà hắn chờ mong đã lâu.

Lúc trước khi anh trai không ở nhà, hắn đã cho người sửa sang lại phòng ở ,lại vụng trộm lắp đặt một cái camera tại phòng anh trai

Lúc này trong máy tính hiện lên hình ảnh Ngàn Thảo quấn khăn từ phòng tắm đi ra, điệu bộ giống như là vừa tắm rửa xong. Khăn tắm rất ngắn, chỉ vừa vặn che đi ba điểm quan trọng, bộ ngực no đủ như ẩn như hiện. Tân Viễn kích chuột đem hình ảnh phóng đại, tầm mắt nhìn chằm chằm khe rãnh trước ngực Ngàn Thảo. Trong lòng hắn vô cùng sốt ruột muốn nhanh chóng nhìn đến bộ dáng nàng cởi sạch quần áo, nhìn đến chị dâu xinh đẹp lõa thể.

Chỉ nghĩ đến như vậy thôi mà tiểu huynh đệ của hắn đã dựng đứng lên. Quả nhiên là huynh đệ liền tâm, giống như là anh trai hiểu được nỗi lòng của hắn vậy. Hắn vừa nghĩ đến hình ảnh Ngàn Thảo trần truồng thì trên màn hình Tân Xuyên liền đem khăn tắm của nàng kéo xuống sau đó ôm ngang lấy đặt nàng lên giường.

Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bộ dáng chị dâu không mặc gì trên người a. Tân Viễn không tự giác mô tả theo động tác của Tân Xuyên trên clip. Nếu chị dâu nhanh nhanh gả vào đây thì tốt rồi, hắn có thể cùng anh trai cùng hưởng dụng nàng. Nghĩ đến đây đôi mày của hắn đột nhiên nhăn lại, trong lòng ẩn ẩn có chút tức giận.

Vừa rồi lúc ăn cơm, thái độ của Ngàn Thảo với hắn cư nhiên không mặn không nhạt, làm bộ như trước giờ không có quan hệ gì, thật sự là quá bạc tình đi.

Nói như thế nào hắn và nàng còn từng có chút gian tình a, thời điểm Ngàn Thảo lần đầu tiên cùng anh trai hắn trở về, hắn thừa dịp nàng ở phòng bếp rửa bát bắt lấy nàng hôn môi cũng cưỡng chế đưa ngón tay nhét vào miệng nhỏ bên dưới của nàng, làm cho nàng còn hưởng thụ đến cao triều đâu, hơn nữa hắn còn nói rõ bản thân thực sự coi trọng thân thể của nàng.

Bất quá hôm nay chị dâu lại có thể bày ra vẻ mặt lạnh nhạt, đối hắn không hề sợ hãi, điều này cũng có mặt tốt, lần trước hắn còn tiếc hận liệu có phải quá đường đột dọa nàng không dám đến nữa hay không.

Editor: Cửu Vỹ Hồ

Ngàn Thảo bị Tân Xuyên đỡ ngồi lên, hắn nâng mông nàng, điều chỉnh vị trí nam căn rồi đột nhiên nhấn xuống, xỏ xuyên tiến sâu vào bên trong. Ngàn Thảo cũng không dư thừa khí lực, khối thân thể này thực sự là mẫn cảm. Những lúc như thế này đều dựa vào cánh tay cùng thân thể nhà trai chống đỡ mà thôi, bằng không nàng đã sớm mềm nhũn ngã vào trên giường.

“Ngàn Thảo, Ngàn Thảo......” Tân Xuyên hô tên của nàng, thân thể hữu lực mạnh mẽ luật động , trong miệng nỉ non những lời nói không rõ:“Ngàn Thảo, vĩnh viễn.. vĩnh viễn.. đều không cần rời khỏi ta.”

“Ân, chậm một chút...... Ngô......” Thân thể Ngàn Thảo đã trở nên ửng hồng, hai khỏa mềm mại cực lớn trước ngực không ngừng theo động tác đưa đẩy mà nẩy lên, lại gắt gao ma sát với lồng ngực của Tân Xuyên. Hai bộ phận mẫn cảm cũng chặt chẽ tiếp hợp một chỗ.

Nhưng là Ngàn Thảo càng nói như vậy Tân Xuyên động tác lại càng kịch liệt, nàng đã có chút không chịu nổi , dưới thân bởi vì mẫn cảm mà tiết ra chất dịch rơi xuống đầy ga giường, mỗi một lần Tân Xuyên lên cao trào hắn đều hưng phấn phun đầy trọc dịch vào hoa huyệt của nàng.

Ngay đến cả làm tình cũng có chút khác thường a, hôm nay Ngàn Thảo nhiều lần đều muốn tránh khỏi Tân Xuyên, nói cho hắn bản thân thật không muốn làm nữa, nhưng hắn đều không cho nàng cơ hội mở miệng, ngược lại một lần lại một lần muốn nàng, không cho phép nàng rời đi.

Không biết hắn đã bắn trong cơ thể nàng đến lần thứ bao nhiêu, Ngàn Thảo rốt cục chịu không được hôn mê bất tỉnh. Trước khi chết..=.=… à không trước khi lâm vào hôn mê nàng liền suy nghĩ: hôm nay hắn bị cái gì kích thích vậy a!

Tân Viễn ngồi ở trước máy tính ồ ồ thở hổn hển, dưới thân hắn cũng đồng dạng một mảnh lầy lội không khác biệt với hai người trong kia. Không biết là hắn đã bắn ra đến lần thứ mấy, thậm chí có một lần còn bắn tới trên màn hình, lúc ấy lại vừa vặn chiếu đến gương mặt của Ngàn Thảo, loại hình ảnh này lại càng làm cho hắn hưng phấn đi lên.

Thông qua camera, hắn có thể thấy được Ngàn Thảo đã lâm vào hôn mê, trong lòng không khỏi tưởng tượng, nếu như trên người nàng lúc này không phải là anh trai mà là hắn, liệu nàng có phải hay không bị hắn làm đến ngất đi sớm hơn một chút?

Tân Xuyên vuốt ve hai má Ngàn Thảo, cắn cắn vành tai nàng nỉ non “Thể lực thật là kém”

Đáng tiếc lúc này Ngàn Thảo đã nghe không được, Tân Xuyên cúi xuống liếm liếm bộ ngực sữa, lại dùng sức phía dưới đưa đẩy. Không được, một mình hắn làm thật không hứng trí a, phải để nàng tỉnh lại mới được.

Để cho nàng khắc sâu cảm nhận được chính mình,để cho hắn nghe được thanh âm thân ngâm, hô hấp hỗn loạn của nàng, nghe được nàng lời nói đứt quãng. Mỗi lần như vậy hắn mới khả năng tìm lại được cảm giác an toàn cho mình, mới cảm giác được bản thân không có mất đi nàng, nàng vẫn luôn luôn ở lại bên cạnh hắn.

Không biết từ khi nào cảm giác an toàn của hắn trở nên vô cùng thấp, dường như những thứ tốt đẹp của mình đều sẽ theo thời gian mà bỏ hắn đi, nhất là trong phương diện tình yêu, là thứ khiến hắn không thể khống chế nổi mình nhất.

Từ hắc ám tỉnh lại, Ngàn Thảo toát mồ hôi phát hiện đồ vật gì đó vẫn còn đang miệt mài hoạt động trong thân thể nàng.

Nguyên lai bản thân là bị XX đến tỉnh sao?...... Nghĩ đến đây, Ngàn Thảo không khỏi đối với thế giới này sinh ra thật sâu ác cảm, thế giới AV còn chưa tính, làm cho nàng không ngừng gặp được mấy tên nam chính biến thái kia cũng chưa kể, thế nhưng lại còn làm cho lão công tương lai của nàng cũng mang đầy tính chất đặc thù AV a!

Ước chừng một lúc lâu sau, Tân Xuyên rốt cục ngừng lại, hắn ôm nàng nằm ở trên giường, Ngàn Thảo đang nghĩ thở phào cuối cùng cũng được giải thoát, hạ thể đột nhiên lại bị nhét vào đồ vật gì đó, gắt gao nút chặt.

“Tân Xuyên, đây là cái gì......!” Ngàn Thảo nhích nhích cái mông, lại bị Tân Xuyên đè lại bụng, tay còn lại tăng thêm sức ấn đồ vật kia vào càng sâu, giáp chặt không còn một khe hở nào

“Ngươi làm gì a!” Ngàn Thảo nhịn không được ngâm lên một tiếng, cắn cắn đầu ngón tay. Hiện tại nơi đó cảm giác phi thường trướng, vừa chặt chẽ lại cực nóng

Nhắc tới bụng trướng, nàng bèn sờ sờ lên bụng của mình, cảm giác bên trong giống như có rất nhiều thứ gì đó làm cho cái bụng vốn bằng phẳng lại hơi gồ lên.

“Ngàn Thảo, để cho chúng nó ở bên trong, ta muốn ngươi vì ta sinh con ...” Tân Xuyên ở bên tai Ngàn Thảo nhẹ nhàng nói. Lúc này nàng rốt cục hiểu thứ trướng lên trong bụng là cái gì, Tân Xuyên cư nhiên bắn vào trong lại không cho chúng nó thoát ra ngoài, còn lấy đồ vật này nọ nút lại giữ chúng ở bên trong.

“Ngàn Thảo, ta rất muốn có con của chúng ta” Tân Xuyên từ phía sau ôm chặt lấy Ngàn Thảo “Như vậy ngươi sẽ vĩnh viễn là của ta”

“Ta thật không thoải mái!” Ngàn Thảo giãy dụa , lại bị Tân Xuyên gắt gao đè lại ôm vào trong ngực:“Đừng nhúc nhích, ta yêu ngươi, Ngàn Thảo, đừng nhúc nhích......”

Chỉ cần có đứa nhỏ, nàng sẽ vĩnh viễn ở lại bên cạnh hắn. Chắc chắn là như thế.....

Tân Xuyên đem Ngàn Thảo giữ càng chặt, hắn nhớ lại lần trước khi đi công tác hắn cùng Ngàn Thảo cãi nhau một trận là bởi vì phát hiện trên người nàng có dấu hôn của nam nhân khác. Dấu hôn này thực sự rõ ràng, có thể thấy được kẻ kia mút vào là dùng bao nhiêu sức, hôm ấy hắn đã quyết định sẽ cưới nàng, còn mang nàng về ra mắt cha mẹ, nhưng là chưa đến thời gian ăn cơm tối Ngàn Thảo liền nháo lên muốn đi. Hắn không đồng ý, nàng liền một người tông cửa chạy về cũng không biết đi chỗ nào.

Lúc về nhà gặp nàng hắn lại phát hiện cái dấu hôn kia, sau đó phẫn nộ chất vẫn nàng, hỏi nàng có phải tối hôm đó đi gặp nam nhân khác hay không, nhưng là nàng lại không đáp một tiếng, không nói chuyện, cũng không giải thích, chỉ là ghé vào trên giường yên lặng khóc.

Sau khi đi công tác trở về, Ngàn Thảo đột nhiên không giận dỗi với hắn nữa, ngược lại biểu hiện như chưa có chuyện gì xảy ra. Hắn cũng chậm rãi mà buông tha sự việc hôm đó. Hắn luyến tiếc nàng vậy nên để cho bọn họ một lần nữa bắt đầu lại đi.

Nhưng là về sau có một hôm nàng về trễ, hắn lại phát hiện trước ngực nàng có dấu răng không phải của hắn.

Tuy rằng hắn lúc đó không nói một tiếng nhưng là trong lòng thật sự khẩn trương. Chẳng lẽ nàng bên ngoài có nam nhân khác sao? Kỳ thực người nàng thích không phải là hắn? Vậy nàng còn ở bên cạnh hắn làm cái gì a?

Cảm giác bị lừa gạt như trong quá khứ lại ập đến lấp đầy trái tim hắn, thậm chí mỗi ngày hắn đều luôn hoài nghi nàng, không tin những gì nàng nói, hắn luôn cảm thấy nàng cùng nam nhân kia có liên hệ không nhỏ, sẽ có một ngày nàng hội bỏ hắn mà đi.

Mỗi ngày đến đón nàng tan tầm, hắn đều nhìn thấy một nam sinh từ phía xa nhìn chăm chú vào nàng, đây khả năng cũng là một trong số những kẻ ái mộ nàng đi.

Cuối cùng hắn chờ được đến khi nàng rốt cục xin từ chức , hắn lập tức đi khóa lại số điện thoại của nàng. Đã không có công việc, vậy số điện thoại kia tự nhiên chẳng để lại làm gì. Nàng chỉ cần liên hệ với một mình hắn là đủ, những người khác hắn không cho phép tiếp cận nàng. Bởi vì trong số những kẻ đó, khả năng sẽ có kẻ đem nàng cướp đi.

Nàng chỉ có thể là của hắn, mặc kệ nàng rốt cục có yêu hay không yêu chính mình, hắn đều sẽ đem nàng giữ lại bên người, bởi vì hắn đã nhận định nàng chính là vật sở hữu của hắn, tuyệt đối không để kẻ khác có cơ hội cướp đi.

Ngàn Thảo giãy giụa thế nào thân thể cũng không mảy may động đậy được, đây là lần đầu tiên nam nhân nàng yêu mang cho nàng cảm giác đáng sợ như vậy. Hạ thể bị vặn chặt, chỉ cần động một chút liền bị kích thích đến nơi mẫn cảm. Nàng đoán thứ Tân Xuyên nhét vào là một chiếc gậy mát xa bằng không cũng sẽ không có độ dài cùng kích thước như vậy.

Trong đầu lướt ra một loại tình tiết AV nhưng cũng không hoàn toàn tương tự. Cho dù vậy cũng đủ khiến nàng cảm giác thật bi thương. Cho tới bây giờ thì ra nàng vẫn không tài nào trốn thoát khỏi quy tắc của cái thế giới này, thậm chí là với người vẫn luôn nói yêu nàng, vẫn thường hay ghé vào bên tai nàng nhỏ giọng nói lời dịu dàng ôn nhu

Tân Xuyên cảm giác dưới cánh tay có chút ẩm nóng, hắn cúi đầu nhìn thấy Ngàn Thảo cư nhiên đang khóc.

“Làm sao vậy?” Tân Xuyên liếm sạch sẽ nước mắt trên mặt nàng, rất ấm, lại mang theo chút mặn “Ngươi mệt mỏi sao?”

“Ngươi buông ta ra! Vì sao lại đối với ta như vậy!” Ngàn Thảo trừng mắt nhìn Tân Xuyên, thân thể mệt mỏi làm cho nàng chỉ có thể dùng phương thức này để phản kháng “Nghe ta, ngươi nếu không buông ra ta sẽ không cùng ngươi kết hôn nữa”

Trái tim Tân Xuyên nhẹ run lên một cái.

“Không được!” Hắn trảm đinh tiệt thiết nói,không những không buông ra mà hắn còn đem Ngàn Thảo càng ôm chặt hơn “Không được không cùng ta kết hôn, ta thích ngươi a, ta thích ngươi Ngàn Thảo, đừng nói những lời đùa cợt như vậy”

Tân Xuyên nỉ non, vừa hôn lên vờ vai của nàng, tay kia đưa ra phía sau vỗ vỗ lưng “Ngủ đi Ngàn Thảo, ngươi nhất định đã rất mệt mỏi, cần ta hát ru cho ngươi ngủ hay không?”

Chẳng lẽ đây chính là phương thức yêu của hắn? Ngàn Thảo nhếch nhẹ môi, lại bị Tân Xuyên ngăn chặn, lần này hắn hôn khiến nàng suýt hít thở không thông, vốn thể lực đã không thể chống đỡ, hiện tại càng làm cho nàng thở hổn hển không ra hơi.

“Ngàn Thảo, ta hát cho ngươi ngủ.” Tân Xuyên mở miệng nhẹ nhàng hát lên bài hát ru con, bàn tay to vừa ôm chặt nàng vừa vỗ về, tay còn lại thâm nhập xuống giữa hai chân nắm giữ cây mát xa xoay qua lại, cũng cố ý trừu sáp đi lên. Thân thể Ngàn Thảo bị kích thích uốn cong lên, trong đầu chỉ còn một mảnh hỗn loạn, miệng không ngừng ngâm nga.

Tân Xuyên biết thể lực của nàng sắp không chịu được, liền tiếp tục dùng nam căn giả đâm vào hoa huyệt Ngàn Thảo, mỗi một lần di chuyển đều cực nhanh, đẩy tinh dịch vào sâu bên trong không cho thoát ra ngoài. Thân thể Ngàn Thảo ngày càng nóng, đầu cũng ngày càng trầm, cuối cùng tiếng thân ngâm cũng dần nhỏ đi. Rốt cục không chống đỡ được Ngàn Thảo lại run rẩy chìm vào trạng thái hôn mê một lần nữa. Tân Xuyên hôn nhẹ cái trán của nàng “Hảo hảo ngủ đi Ngàn Thảo! Ngủ ngon.”

Đây là anh trai hắn đang suy sụp, tự ti không có cảm giác an toàn a . Ngồi đối diện video clip Tân Viễn cười vui vẻ khi việc đã thành. Hắn thật không nghĩ tới bị một cái nữ nhân quăng lại có thể làm cho một nam nhân biến thành cái bộ dạng này đâu.

_________________
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện