Nhóm dịch: Bánh Bao
Nhưng mà bây giờ khi ở trước mặt bảo bối Manh Manh, cô thật sự đi không nổi.
“Chủ nhân, ngài có thể tùy tiện hành sự nha, Manh Manh đã nhắm mắt lại!”
Manh Manh nói xong truyền đến hai tiếng xì xào, cực kỳ giống tiếng cười.
Điền Tâm dùng chất hữu cơ tự sản xuất trong cơ thể để đạt thành kế ước với không gian, kế đó cô đúng là thật sự đi ra khỏi không gian.
Đi tới bờ sông, Điền Tâm đối diện với dòng sông chiếu rọi mặt mình lại nhìn tay mình.
Những chỗ này đều sạch sẽ, không có một chút vết máu, hơn nữa trán cô không có vết sẹo, hoàn hảo không tổn hao gì.
Chuyện duy nhất chính là nốt ruồi mỹ nhân không thấy đâu, giống như cô chưa bao giờ mọc nốt ruồi mỹ nhân.
Linh khí trong không gian có chức năng chữa bệnh, chức năng này quá mức cường đại.
So với dao mổ trong tay bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ còn lợi hại hơn.
Trong thời gian ngắn có thể xoa dịu vết thương, không để lại chút sẹo nào.
Nốt ruồi mỹ nhân không thấy đâu cũng tốt, đây là sự khác biệt lớn nhất giữa cô và nguyên chủ về ngoại hình.
Xem như là một loại tạm biệt với nguyên chủ đi.
Hai con chim không chết, nhưng không thể bay vì gãy xương cánh.
Cứu một mạng chim còn hơn xây bảy tòa tháp, cứu hai con chim thì công đức càng vô lượng.
Điền Tâm nhặt hai con chim lên, bỏ vào không gian.
Linh khí trong không gian có thể xoa dịu vết thương trên trán cô, vậy nhất định cũng có thể chữa khỏi cánh của hai con chim.
Lúc cắt cỏ, Điền Tâm nhặt được mười tám quả dâu tây dại to như quả cầu đạn, cô không nỡ ăn một quả.
Điền Tâm hái một lá sen từ cánh đồng sen do nhà người khác trồng, bọc dâu tây dại trong lá sen, tiếp theo mang về nhà để em trai và em gái nếm thử.
Trên mặt đất còn có chút dâu tây dại cực nhỏ, hiện tại hái ăn vào trong bụng có chút đáng tiếc, nhưng hiện tại không ăn, nói không chừng sẽ bị người khác ăn.
Điền Tâm dùng liềm đào cây giống dâu tây dại từ trong đất ra cho vào không gian, rồi san lấp mặt bằng đặt trên đất đen.
Nhưng mà bây giờ khi ở trước mặt bảo bối Manh Manh, cô thật sự đi không nổi.
“Chủ nhân, ngài có thể tùy tiện hành sự nha, Manh Manh đã nhắm mắt lại!”
Manh Manh nói xong truyền đến hai tiếng xì xào, cực kỳ giống tiếng cười.
Điền Tâm dùng chất hữu cơ tự sản xuất trong cơ thể để đạt thành kế ước với không gian, kế đó cô đúng là thật sự đi ra khỏi không gian.
Đi tới bờ sông, Điền Tâm đối diện với dòng sông chiếu rọi mặt mình lại nhìn tay mình.
Những chỗ này đều sạch sẽ, không có một chút vết máu, hơn nữa trán cô không có vết sẹo, hoàn hảo không tổn hao gì.
Chuyện duy nhất chính là nốt ruồi mỹ nhân không thấy đâu, giống như cô chưa bao giờ mọc nốt ruồi mỹ nhân.
Linh khí trong không gian có chức năng chữa bệnh, chức năng này quá mức cường đại.
So với dao mổ trong tay bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ còn lợi hại hơn.
Trong thời gian ngắn có thể xoa dịu vết thương, không để lại chút sẹo nào.
Nốt ruồi mỹ nhân không thấy đâu cũng tốt, đây là sự khác biệt lớn nhất giữa cô và nguyên chủ về ngoại hình.
Xem như là một loại tạm biệt với nguyên chủ đi.
Hai con chim không chết, nhưng không thể bay vì gãy xương cánh.
Cứu một mạng chim còn hơn xây bảy tòa tháp, cứu hai con chim thì công đức càng vô lượng.
Điền Tâm nhặt hai con chim lên, bỏ vào không gian.
Linh khí trong không gian có thể xoa dịu vết thương trên trán cô, vậy nhất định cũng có thể chữa khỏi cánh của hai con chim.
Lúc cắt cỏ, Điền Tâm nhặt được mười tám quả dâu tây dại to như quả cầu đạn, cô không nỡ ăn một quả.
Điền Tâm hái một lá sen từ cánh đồng sen do nhà người khác trồng, bọc dâu tây dại trong lá sen, tiếp theo mang về nhà để em trai và em gái nếm thử.
Trên mặt đất còn có chút dâu tây dại cực nhỏ, hiện tại hái ăn vào trong bụng có chút đáng tiếc, nhưng hiện tại không ăn, nói không chừng sẽ bị người khác ăn.
Điền Tâm dùng liềm đào cây giống dâu tây dại từ trong đất ra cho vào không gian, rồi san lấp mặt bằng đặt trên đất đen.
Danh sách chương