Đám người Quỷ vương đang quỳ rạp trên mặt đất hô to:
- Thú thần phục sinh rồi....ha ha...
Người Thanh vân môn đều ngã lăn ra đất, ai nấy đều hộc ngụm máu tươi trơ mắt bất lực nhìn Tiêu Dật Tài đang phát điên. Đạo Huyền tay cầm tru tiên kiếm đứng không vững hét to:
- Tiêu Dật Tài, ngươi là phản đồ!
Tiểu Nhã đứng trên cao xem một màn kịch đặc sắc nãy giờ. Nàng nhân lúc không ai để ý cướp tru tiên kiếm từ tay Đạo Huyền. Có một câu nói đúng. Nếu chính không áp được tà, thì tà sẽ chọi với tà. Nhìn viên Luyện huyết châu mà nàng dùng máu của bản thân tế khiến nó tách khỏi Thiêu hỏa côn. Nàng bắt đầu nghĩ
"Chắc giờ này hắn đã đang bái đường rồi nhỉ. Tạm biệt"
Tăng Thư Thư nhìn nàng lo lắng:
- Tiểu Nhã, cô làm gì vậy, đừng qua đó, nguy hiểm!
Tiểu Nhã nuốt viên Luyện huyết châu đỏ ngầu đầy sát khí, nàng rút cây trâm trên đầu ra. Trâm cài lập tức biến thành thương tâm hoa nhận chủ về tay nàng. Hợp hoan linh nàng buộc vào chuôi tru tiên kiếm! Mọi người đều há hốc miệng ngỡ ngàng. Thương tâm hoa với Hợp hoan linh không phải của Bích Dao sao? Chẳng lẽ tin Bích Dao sống lại là thật? Quỷ vương nhìn hành động kì quặc không quỳ nữa, ông đứng dậy nhìn nàng, bỗng khóe mắt cay cay:
- Bích Dao! Là con thật sao? Nàng không tháo mặt nạ xuống, cũng không nói lời nào cứ đứng đó chờ cho bốn pháp khí chính lẫn tà dung hợp sức mạnh lại. Tiêu Dật Tài bây giờ đã là thân xác của thú thần. Thú Thần cất giọng ồm ồm cực khó nghe:
- Ngươi chưa chết.
Nhìn tầng ánh sáng đỏ đang bao quanh nàng đang mạnh lên hắn khẽ run sợ:
- Ngươi tưởng có thể giết được ta sao? Nếu ngươi làm thế ngươi cũng sẽ hồn bay phách tán. Ta và ngươi đều từng chết một lần rồi, vì sao chúng ta không hợp tác?
Nàng chẳng nghe lọt tai chữ nào, tay nhấc Tru tiên kiếm lên nắm chặt lưỡi kiếm. Máu từ cánh tay truyền vào Tru tiên kiếm. Đạo Huyền nhìn thế tức giận:
- Ngươi, ngươi không được hủy hoại Tru tiên kiếm, không được để nó mang sát khí nữa!
Trời đất bỗng tối đen, bóng lưng nàng cô đơn mang hồng quang đỏ rực tay cầm chắc Tru tiên kiếm lao thẳng về phía Tiêu Dật Tài....
Chẳng ai nhìn rõ nàng tung chiêu thế nào, chỉ thấy một lúc sau thú thần gầm thét chói tai rồi trời quang mây tạnh. Tiêu Dật Tài ngã lăn ra đất bất tỉnh. Nàng một thân hồng y đỏ rực đang từ từ rơi nhẹ xuống. Tru tiên kiếm giờ như thanh sắt vụn không còn linh khí trượt khỏi tay nàng rơi thẳng xuống đất. Nàng ngã xuống đất hộc một ngụm máu tươi. Tăng Thư Thư gượng dậy đi tới bên nàng.
- Tiểu Nhã....
- Thú thần phục sinh rồi....ha ha...
Người Thanh vân môn đều ngã lăn ra đất, ai nấy đều hộc ngụm máu tươi trơ mắt bất lực nhìn Tiêu Dật Tài đang phát điên. Đạo Huyền tay cầm tru tiên kiếm đứng không vững hét to:
- Tiêu Dật Tài, ngươi là phản đồ!
Tiểu Nhã đứng trên cao xem một màn kịch đặc sắc nãy giờ. Nàng nhân lúc không ai để ý cướp tru tiên kiếm từ tay Đạo Huyền. Có một câu nói đúng. Nếu chính không áp được tà, thì tà sẽ chọi với tà. Nhìn viên Luyện huyết châu mà nàng dùng máu của bản thân tế khiến nó tách khỏi Thiêu hỏa côn. Nàng bắt đầu nghĩ
"Chắc giờ này hắn đã đang bái đường rồi nhỉ. Tạm biệt"
Tăng Thư Thư nhìn nàng lo lắng:
- Tiểu Nhã, cô làm gì vậy, đừng qua đó, nguy hiểm!
Tiểu Nhã nuốt viên Luyện huyết châu đỏ ngầu đầy sát khí, nàng rút cây trâm trên đầu ra. Trâm cài lập tức biến thành thương tâm hoa nhận chủ về tay nàng. Hợp hoan linh nàng buộc vào chuôi tru tiên kiếm! Mọi người đều há hốc miệng ngỡ ngàng. Thương tâm hoa với Hợp hoan linh không phải của Bích Dao sao? Chẳng lẽ tin Bích Dao sống lại là thật? Quỷ vương nhìn hành động kì quặc không quỳ nữa, ông đứng dậy nhìn nàng, bỗng khóe mắt cay cay:
- Bích Dao! Là con thật sao? Nàng không tháo mặt nạ xuống, cũng không nói lời nào cứ đứng đó chờ cho bốn pháp khí chính lẫn tà dung hợp sức mạnh lại. Tiêu Dật Tài bây giờ đã là thân xác của thú thần. Thú Thần cất giọng ồm ồm cực khó nghe:
- Ngươi chưa chết.
Nhìn tầng ánh sáng đỏ đang bao quanh nàng đang mạnh lên hắn khẽ run sợ:
- Ngươi tưởng có thể giết được ta sao? Nếu ngươi làm thế ngươi cũng sẽ hồn bay phách tán. Ta và ngươi đều từng chết một lần rồi, vì sao chúng ta không hợp tác?
Nàng chẳng nghe lọt tai chữ nào, tay nhấc Tru tiên kiếm lên nắm chặt lưỡi kiếm. Máu từ cánh tay truyền vào Tru tiên kiếm. Đạo Huyền nhìn thế tức giận:
- Ngươi, ngươi không được hủy hoại Tru tiên kiếm, không được để nó mang sát khí nữa!
Trời đất bỗng tối đen, bóng lưng nàng cô đơn mang hồng quang đỏ rực tay cầm chắc Tru tiên kiếm lao thẳng về phía Tiêu Dật Tài....
Chẳng ai nhìn rõ nàng tung chiêu thế nào, chỉ thấy một lúc sau thú thần gầm thét chói tai rồi trời quang mây tạnh. Tiêu Dật Tài ngã lăn ra đất bất tỉnh. Nàng một thân hồng y đỏ rực đang từ từ rơi nhẹ xuống. Tru tiên kiếm giờ như thanh sắt vụn không còn linh khí trượt khỏi tay nàng rơi thẳng xuống đất. Nàng ngã xuống đất hộc một ngụm máu tươi. Tăng Thư Thư gượng dậy đi tới bên nàng.
- Tiểu Nhã....
Danh sách chương