Tiểu Nhã vào tiệm y phục, chọn một bộ hồng y mặc luôn. Lúc thay y phục nàng thấy chân váy bị mất một mảnh vải, thiết nghĩ có thể do lúc nãy bị Tiểu Hôi kéo rách luôn rồi. Nàng cất chuông hợp hoan và thương tâm hoa vào một hộp gỗ bỏ vào tay nải đem theo bên mình. Sợ gặp người quen,nàng mua luôn cái nón che mặt. Tất nhiên, nàng làm gì có ngân lượng, toàn nhặt lá cây biến thành vàng lừa họ. Và chẳng bao lâu họ đều đuổi theo nàng đòi tiền.

- Đứng lại, trả tiền cho ta

- Dừng, dừng lại.... sao các người bám ta dai thế chứ, chẳng phải là mấy đĩnh bạc thôi sao.

Tiểu Nhã đứng lại thở gấp.

- Nếu như là mấy đĩnh bạc sao cô lại quỵt của bọn ta

Nàng chỉ vào bọn họ đe dọa:

- Các ngươi biết ta là ai không? Ta, là người thân cận bên cạnh Quỷ Lệ, các người dám đụng đến ta Quỷ Lệ sẽ không tha cho các người đâu!

Bọn họ nghe nàng nhắc đến Quỷ Lệ thì nửa khiếp sợ nưả nghi ngờ:

- Mọi người đừng tin cô ta, bên cạnh Quỷ Lệ sao lại có một cô nương chứ, ai chẳng biết hắn chỉ để ý đến Bích Dao!

- Đúng đúng, hắn trở nên tàn nhẫn như hôm nay chẳng phải đều vì Bích Dao sao.

Tiểu Nhã á khẩu:

- ta....ta....

Đúng lúc nàng không biết đáp sao thì nghe có tiếng từ phía sau:

- Các người làm gì đấy, sao lại bắt nạt tiểu cô nương kia

Người vừa nói không ai khác chính là Tăng Thư Thư, bên cạnh còn có Chu Tiểu Hoàn.

- cô ta nợ tiền bọn ta không chịu trả, còn mượn cớ mình là người thân cận bên cạnh Quỷ Lệ đe dọa bọn ta.

Chu Tiểu Hoàn nhìn qua nàng rồi kéo kéo tay Tăng Thư Thư:

- Thư Thư, huynh trả giúp tỷ ấy đi.

Tăng Thư Thư không can tâm bỏ tiền ra:

- Huynh, sao huynh phải bỏ tiền thanh toán giúp cô nương này chứ? - Muội bảo huynh trả thì huynh cứ trả đi,huynh đường đường là thành chủ Du Đô Thành đó....

Chữ "đó" Chu Tiểu Hoàn ngân dài ra như chế diễu, Tăng Thư Thư chịu không nổi bèn bỏ tiển ra.

Xong xuôi đâu vào đấy, Tiểu Nhã cũng biết hai bọn họ là ai bèn nói:

- Đa tạ hai vị đã giúp đỡ.

Chu Tiểu Hoàn tươi cười:

- Không cần, giúp người là chuyện nên làm. Tỷ tỷ tên gì?

- Tỷ tên Tiểu Nhã

- Muội là Chu Tiểu Hoàn, huynh ấy là thành chủ Du đô thành, tên Tăng Thư Thư

Tăng Thư Thư thì nàng không sợ, chỉ sợ người bói toán là Chu Tiểu Hoàn, ngộ nhỡ tiểu muội muội này bói ra được gì thì sao.

Nàng vừa mới nghi ngờ xong đã thấy Chu Tiểu Hoàn lên tiếng:

- Tỷ tỷ, cho muội nhìn mặt tỷ được không?

Chu Tiểu Hoàn vừa nói vừa đưa tay lên định lấy nón che mặt của nàng xuống, cũng may nàng phản ứng nhanh né được.

- Mặt tỷ tỷ có vết sẹo lớn, rất xấu, sợ muội nhìn thấy sẽ sợ.

Tăng Thư Thư lên tiếng:

- Cô nương, sau này không nên đi lừa người ta, cũng không nên lấy danh của Quỷ Lệ ra dọa người khác. Lỡ hắn biết được có người dùng danh nghĩa của hắn đi lừa bịp khắp nơi hắn sẽ đến tính sổ với cô nương đó.

- Đâu có, ta nói thật mà. Ta vừa mới gặp hắn xong

Chu Tiểu Hoàn có vẻ khẩn trương hỏi:

- Vậy tỷ tỷ, huynh ấy giờ sao rồi, có khỏe không?

Tiểu Nhã quay lưng lại nói:

- Hắn....khỏe, chỉ là hơi tàn nhẫn.

Nghe nàng nói xong, Chu Tiểu Hoàn lập tức bày ra vẻ mặt buồn bã không vui. Nàng cũng chỉ muốn an ủi nên buột miệng nói:

- Có điều, ta biết bói vận mệnh của mỗi người, ta vừa nhìn đã biết hai người đi đầm lầy tử vong lần này sẽ gặp được hắn.

- Tỷ tỷ, tỷ lợi hại quá, muội cũng biết bói vận mệnh, nhưng không bói ra được bao giờ sẽ gặp lại huynh ấy.

"Tất nhiên là bói không ra rồi, giờ hắn đã vào ma đạo, chỉ có người đọc như mình mới biết trước, nhưng vận mệnh của mình, mình lại khôn biết"

Trời đã là chiều tà, Chu Tiểu Hoàn nhiệt tình mời nàng về phủ. Nàng không có tiền, không biết đi đâu nên đành thuận theo.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện