"Cám ơn anh đã chở em, giờ thì em vào học nhé!" Thẩm Chi Ưu vui vẻ nói, cô mở cửa bước xuống xe rồi vẫy tay chào.

"Ừm, vậy anh đi nhé! Tan học anh sẽ đón!" Âu Minh Triết ngồi trong xe mỉm cười, sau đó thì lái xe rời khỏi.

Thẩm Chi Ưu đợi sau khi xe đi khuất xong thì mới bước vào cổng trường. Dưới sự trầm trồ của mọi người, Thẩm Chi Ưu xem như không có gì, cô huýt sáo, mang tâm trạng mới yêu của một thiếu nữ đi vào trong trường.

Trời xanh mây trắng, gió nhẹ...

Đúng là một ngày đẹp trời mà!

Haiz, quả thực nếu hôm nay không phải đi học thì cô có thể rủ Minh Triết đi chơi rồi nhỉ? Cơ mà không sao, hôm nay cô lại được Minh Triết chở đi học, không phải chỉ mỗi chở đi học thôi đâu, mà còn được đi ăn sáng cùng ấy!

Hí hí hí!!

Ai nha~

Sao cuộc đời này lại đẹp biết bao thế nhỉ? Coi bộ xuyên vào cái tiểu thuyết này cũng không tệ, cô đặc biệt lại thích ấy nha!!

"Hồi nãy cậu có thấy chiếc xe đen đó không? Là chiếc BMW ấy!"

"Có, đó không phải là chiếc xe của nhà cô ta sao?"

"Có phải hay không tớ không biết nhưng nghe nói người đàn ông trong xe rất trẻ tuổi, mặc dù bị kính che nhưng có nhiều người thấy anh ta rất đẹp trai!"

"Thật sao?"

Thẩm Chi Ưu nghe mấy lời bàn tán thì phổng mũi vui sướng. Tất nhiên rồi, người mà mấy người đang nói sẽ là của tôi đấy!

Chưa kể, để phải hẹn hôm nay anh ấy ra đón cô phải vận hết nội công để tìm lí do và cuối cùng cô cũng lấy được một lí do hợp lí nhất đó chính là...

Anh trai cô hôm nay bị sốt, anh ấy không chở cô được!

Đúng vậy, và tất nhiên cô cũng có sẵn lí do để viện cớ khi Minh Triết hỏi không có tài xế chở cô sao nữa cơ. Hahaha!! Cô đúng thật là thông minh!

Trường An à, em xin lỗi nhé! Anh cứ xem như là lợi ích chung mà bỏ qua chuyện này nha, nhưng mà hi vọng anh cũng đừng biết, nếu biết rồi thì mọi chuyện sẽ tan vào mây khói mất.

Thiên linh linh!

Địa linh linh!

Cầu cho Trường An không biết cái gì cả!!

"Đúng vậy, còn có người nói anh ta nhìn rất giống chủ tịch của tập đoàn Âu thị!"

"Không đùa chứ? Con nhỏ này có thể quen được anh ấy sao?"

Thẩm Chi Ưu nghe thế liền nhíu mày nhưng sau đó thì phớt lờ đi, tiếp tục đi vào lớp học.

Tôi quen được Âu Minh Triết thì sao? Mấy người quản được chắc? Thật lắm chuyện!

Nhưng không vì thế mà Thẩm Chi Ưu bị mất đi tâm trạng, cô vui vẻ tiến đến chỗ ngồi của mình rồi ngồi xuống, luôn miệng hát.

"Tiểu Ưu, cậu tới rồi!" Bên cạnh vang lên giọng nói của Tiểu Hạ đang cầm hộp sữa dâu cùng với bịch bánh đi tới "Mấy ngày nay được nghỉ, không gặp cậu làm tớ nhớ chết đi được!"

"Xì, chỉ nghỉ lễ có 3 ngày thôi mà?" Chi Ưu bĩu môi, cô tò mò nhìn Tiểu Hạ đang cất hộp sữa cùng với bánh mì vào hộp bàn "Không ăn?"

"A...cái này!" Mục Tử Hạ lúng túng, nhanh chóng xoay chuyển chủ đề "À, trời đẹp thật đấy!"

"Hừm..." Thẩm Chi Ưu nghi hoặc khoanh tay nhướng người về phía Tử Hạ "Cậu đang giấu gì tớ?!"

"K...Không...Tớ không có!"

"Này này, mới sáng sớm mà hai người đang làm gì vậy?" Lâm Thành Long từ đâu xuất hiện, cậu ngồi hàng ghế trên, đối diện với Tiểu Hạ "Tính diễn phim Bách Hợp sao?"

"Đồ điên!" Thẩm Chi Ưu lẩm bẩm, cô hất cằm "Sao lại tới đây? Tôi nhớ lớp cậu là ở dưới lầu mà?"

Xin lỗi vì đã không nói cho mọi người biết. Vâng, thì lớp của cái tên này ở tầng ba, còn lớp cô thì ở tầng bốn mà không hiểu cơ sự ra làm sao cậu ta đột nhiên lại lên vào giờ này, thường thì không phải ra chơi cô và Tiểu Hạ sẽ cùng đi xuống lớp kiếm cái tên này rồi đi chơi sao? Sao hôm nay lại xuất hiện rồi?

"Lấy đồ ăn sáng!" Lâm Thành Long nói, sau đó cậu xoay đầu nhìn Tiểu Hạ, chìa tay ra "Đồ tớ đâu? Cậu hứa cho tớ mà?"

"À...ừm...đây!" Tử Hạ lấy sữa và bánh khi nãy từ trong ngăn bàn ra rồi đưa cho Thành Long "Cậu mau về lớp đi!"

"Được!" Thành Long vui vẻ đáp, anh vẫy tay chào cô và Tử Hạ rồi rời đi.

"Này, tớ nghi lắm nha!" Thẩm Chi Ưu nhíu mắt, vẫn không bỏ cuộc hỏi tiếp "Cậu và cậu ta cá cược gì à?"

"Không...không có!" Tử Hạ bối rối phủ nhận.

"Hể?" Thẩm Chi Ưu đã nghi ngờ một giờ lại nghi ngờ mười, cô chống cằm xoay đầu nhìn Tử Hạ "Khai mau, hai cậu đang giấu gì phải không?"

"K...Không phải mà!!"

"Hửm?"

"À...thì thực ra hôm qua A Long nói là hôm nay sẽ không ăn sáng vì cậu ấy không muốn chạm mặt chị mình nên tớ..."

"Cậu làm sao?"

"Tớ...đem đồ ăn cho cậu ấy!"

Chị của Thành Long? Sao trước giờ trong tiểu thuyết không nhắc đến nhỉ?

Thẩm Chi Ưu chậc một tiếng rồi nhếch môi khinh thường "Sến sẩm!"

Thực chất nói ra thì bản thân Chi Ưu cũng cảm thấy nhột kiểu gì ấy. Ừm...có lẽ cô cũng thế đi.

Haiz, nha đầu ngây thơ này lại có ngày dính vào yêu đương rồi!

Không khéo Thẩm Chi Ưu cô cũng trở thành bà mai cho Tử Hạ mất. Trời đất! Mong là chuyện này không xảy ra.

Tuyệt đối!

Tuyệt đối không xảy ra!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện