Edit: KimHuệ Đế cùng Hoàng Hậu dùng tốc độ nhanh nhất để đưa hài tử lên vị trí con Hoàng Hậu, chờ khi Thi Bội Nhu phản ứng lại, hài tử đã biến thành hài tử trên danh nghĩa của Hoàng Hậu.
Thi Bội Nhu tức giận đến mức cả người phát run, ôm đầu gào rống, “Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì lại khi dễ người như vậy, dựa vào cái gì?”Nàng chạy tới Phượng Tê Cung, điên cuồng giống như người điên mà mắng Hoàng Hậu, nói không lựa lời, “Hoàng Hậu, ngươi muốn hại ta, khi mà ta đang sinh nở hại ta, đoạt mất con của ta, ngươi chính là nữ nhân dối trá, ghen tị, các người dựa vào cái gì, dựa vào cái gì?”Nữ tử hậu cung đều bị Thi Bội Nhu lỗ mãng nói thẳng phải hít vào một ngụm khí lạnh, lại có chút thương hại mà nhìn nàng, đúng là điên rồi, không thể phát ti3t cảm xúc, nếu không sẽ càng làm hại chính mình.
Trong hậu cung, cẩn trọng lời nói là việc cần thiết phải làm.
Hoàng Hậu chỉ từ trên cao mà nhìn xuống Thi Bội Nhu, vừa khoan dung vừa ôn hòa: “Thi tần bị bệnh, mau dẫn nàng đi nghỉ ngơi cho tốt đi, mời thái y tới cho nàng.
”“Ta không bệnh, ta không có bệnh, là Hoàng Hậu ngươi cướp con của ta, để thái y giết ta, triệt để bá chiếm con của ta.
”Sắc mặt Hoàng Hậu không thay đổi, nhưng lúc này, Phượng Tê Cung vang lên tiếng khóc vang dội của đứa trẻ, tiếng khóc liên miên không dứt, sắc mặt Hoàng Hậu khẽ biến, bước chân cũng nhanh hơn đi dỗ đứa trẻ.
Thi Bội Nhu cũng muốn đi vào, nhưng bị ngăn lại ở bên ngoài, không được đi vào, chỉ có thể nôn nóng nhìn vào, hít một hơi thật sâu, xoay người rời đi.
Thi Bội Nhu không phải không biết bản thân nói lời lỗ mãng, nhưng nếu nàng thật sự chết đi, như vậy xác thực việc Hoàng Hậu vì muốn cướp đoạt của người khác, mà sát mẫu đoạt tử.
Nghe thấy tiếng kêu khóc của đứa trẻ, trong mắt Thi Bội Nhu hiện lên vẻ đau lòng, nhưng thực nhanh trở nên kiên định, bảo bảo, chịu đựng một chút, rất nhanh thôi con sẽ được trở về.
Thi Bội Nhu xoay người rời đi, đem tiếng khóc của đứa trẻ vứt ra sau đầu.
“Ai da, Thi tần bị phế rồi, không nghĩ tới nàng ta lại tự mình phế đi, nháo tới như vậy, Hoàng Hậu sẽ không để nàng ta chết, nhưng nàng ta sẽ không thể sống tốt, thủ đoạn tra tấn người trong cung này có rất nhiều, đến lúc đó muốn chết cũng không chết được, đó mới là khổ sở.
” Hiền phi xoa đầu nữ nhi của mình, dặn dò: “Con cũng đừng học theo nàng ta mà đi gây rối trước mặt Hoàng Thượng với Hoàng Hậu, bọn họ chỉ cần nói một câu thôi, chúng ta sẽ chết ngay.
”“Đã biết, mẫu phi.
” Nam Chi ngoan ngoãn đáp, cô rúc vào trong lòng Hiền phi, “Mẫu phi, con sẽ không phạm sai lầm, sẽ không trở thành nữ nhi của người khác.
”Lòng Hiền phi thắt lại, nàng phải thật cẩn thận, bằng không sẽ giống như Thi tần, ngay cả con cũng không giữ được, phải đem đi cho người khác, đau đớn giống như tâm can bị bẻ gãy.
Đôi mắt đen trắng rõ ràng của Nam Chi xoay chuyển, “Mẫu phi, chúng ta đừng làm tổn thương đến đệ đệ, muội muội.
”“Được.
” Đứa nhỏ này làm sao thế này, luôn tận dụng mọi cơ hội nhắc nàng không được hại hài tử khác, nàng tức giận nói: “Ở trong lòng con, người làm mẫu phi như ta ác độc tới vậy sao?”“Không phải, mẫu phi xinh đẹp lương thiện, giống như tiên nữ trên trời, chính là do con lo lắng sẽ phải rời xa mẫu phi, đến bên người người khác, con không muốn rời xa mẫu phi.
” Mặt Nam Chi dán lên cổ Hiền phi, cọ cọ không muốn rời xa.
“Không đâu, không đâu.
” Hiền phi ôm nữ nhi, “Mẫu phi sẽ bảo vệ con, không để người khác làm tổn thương con.
”“Cũng không được làm tổn thương bảo bảo khác.
” Nam Chi bổ sung.
“Được, được, không tổn thương hài tử khác.
” Chỉ cần người khác không tổn hại đến con của nàng, nàng cũng sẽ không làm hại đến con của người khác.
Nữ nhân hậu cung kỳ thật rất độc ác, trên cơ bản đều hướng đến điểm yếu của kẻ khác, ngươi có hài tử, để ý hài tử nhất đúng không, vậy ta sẽ giết chết hài tử của ngươi.
Sau khi được mẫu phi đảm bảo, Nam Chi thật vui vẻ, một lát sau, cô lại lo lắng hỏi hệ thống: “Ca ca, Thi tần nương nương sẽ chết sao?”“Hơn phân nửa là sẽ không, nhưng cũng không phải là không thể.
” Hệ thống dừng lại một chút, giảng giải cho đứa trẻ: “Những thứ vận mệnh ban tặng đều có giá của nó, Thi Bội Nhu có được linh dịch, có được cái lợi ngắn hạn, cho nên không cẩn thận rèn luyện, để cho tinh thần trở nên kiên định, cho nên hiện tại mất đi linh dịch, trong lòng vẫn có một tia kiêu ngạo.
”“Nếu là một người bình thường, không có gì để dựa vào, vào cung, nhất định sẽ vô cùng cẩn thận, đời người rất dài, những bất lợi trước mắt không là gì cả, đáng tiếc đã bị chiều hư, nhất thời không chấp được khó khăn cùng thất bại.
”Nam Chi gặm điểm tâm, thật giống như chuột hamster, nghe hệ thống nói chuyện, cái hiểu cái không, “Nếu không mất đi linh dịch, cuộc sống của Thi tần nương nương sẽ rất tốt.
”Hệ thống chỉ nói: “Đúng vậy, trên thế gian này cái gì nhiều quá cũng không tốt, nàng ta đã sử dụng rất nhiều linh dịch, thu thập rất nhiều vận may của trời đất, trở thành người chiến thắng nhân sinh, nơi này của nàng ta nhiều, nơi khác sẽ thiếu, xảy ra thiên tai, bá tánh ăn không đủ no, vậy chỉ còn cách khởi binh tạo phản, theo bản năng đi đến hoàng thành, đánh chiếm hoàng cung.
”“Có lẽ nửa đời trước nhận được muôn vàn sủng ái, nửa đời sau lang bạt nhân gian.
”Một người bị cướp mất vận may, vận mệnh của người đó đã bị ảnh hưởng, huống hồ là của toàn bộ quốc gia, dòng chảy lịch sử.
“Ách…” Nam Chi nấc lên, “Vậy mà ta cứ yên tâm rồi, không nghĩ tới Du Ninh có thể sẽ bị ăn thịt.
”Nam Chi đã được biết thiên tai thảm khốc đến mức nào, nếu thật sự hoàng cung bị vây hãm, sẽ bị những người đói khát ăn thịt luôn, ném vào trong nồi nấu thành canh thịt, vớt ra từng khúc xương trắng.
A, không nghĩ nữa không nghĩ nữa, bảo bảo sợ hãi!Đều nói mẫu tử có sợi dây liên kết, sau khi Thi Bội Nhu đến Phượng Tê Cung, tiểu hoàng tử vẫn luôn gào khóc, ban ngày khóc, ban đêm khóc, khóc mệt ngủ thiếp đi, tỉnh dậy lại khóc.
Đứa trẻ vốn vô cùng khỏe mạnh, dùng mười phần sức lực, khóc đến tê tâm liệt phế, dẫn đến những đứa trẻ khác trong cung cũng lần lượt khóc theo, khiến mọi người đau lòng muốn chết.
Thái y kiểm tra, thân thể không có vấn đề gì, rất khỏe mạnh, nhưng cứ khóc như vậy chứng tỏ có chỗ có vấn đề.
Huệ Đế nhìn nắm tay nhỏ đang nắm chặt, mắt nhắm tịt gào khóc của đứa trẻ, trên trán nổi đầy gân xanh, bực bội hỏi: “Sao vẫn còn khóc, đã mấy ngày rồi?”Vẻ mặt Hoàng Hậu tiều tụy, “Thần thiếp cũng không biết, không biết.
” Đứa trẻ đã khóc mấy ngày, nàng cũng mấy ngày liền không được ngủ ngon giấc, trái tim hiện tại còn đang đập thình thịch, vô cùng hoảng hốt.
Nàng nhìn bà vú luống cuống tay chân mà dỗ đứa trẻ, nhưng không đổi bà vú, hương vị trên người cũng không thay đổi, tại sao đứa trẻ này lại thích khóc như vậy.
Hoàng Hậu nghĩ trăm lần cũng nghĩ không ra, chẳng lẽ phải mang đứa trẻ này trở về, trăm triệu lần Hoàng Hậu đều không muốn, Thi Bội Nhu chạy đến cung của nàng, tức giận mà phạm thượng mắng nàng, hiện tại còn muốn nàng ngoan ngoãn đem con trả về.
Hoàng Hậu không nhịn xuống được, đây là hài tử trên danh nghĩa của nàng, nhưng cũng không phải do nàng sinh ra, mẹ đẻ nó còn không đau lòng, nàng đau lòng cái gì.
Huệ Đế sốt ruột, không thể cứ khóc mãi như vậy, đứa trẻ đã khóc mấy ngày, không thể để khóc chết được, tiểu tử này chính là một tiểu tử may mắn.
.