Edit by Thú nhỏ
Si Hào Phong, trong Hắc Phong Tháp.
Huyết ma khí cuồn cuộn không ngừng tràn vào thân thể Bạch Triệt, Vân Thanh Thanh ôm Yêu Hậu run lẩy bẩy, ở trong đầu hỏi tiểu hệ thống: "Tiểu hệ thống, rốt cuộc hắn bị gì thế?"
"Những ma khí này có cùng nguồn gốc với hắn, hiển nhiên sẽ lựa chọn xông về phía hắn, nhưng chúng lại không chịu sự khống chế của hắn.
Không hay rồi, thực lực của hắn đã sắp đạt tới cảnh giới phi thăng rồi! "Tiểu hệ thống la lên.
Cùng lúc đó, các tu tiên giả ở gần cũng phát hiện dị trạng của Bạch Triệt, chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to: "Ma vương đã đến đạt cảnh giới phi thăng, chư vị mau chóng tản ra!"
Sau khi chưởng môn nói xong, mọi người ào ạt tản ra, chỉ có đệ tử Thiên Huyền môn còn ở lại.
Phàm là tu sĩ khi đạt tới tu vi đỉnh điểm sẽ phi thăng đến vị diện cấp cao.
Lúc này thực lực của Bạch Triệt đã đạt tới đỉnh cấp, sẽ không có ai chủ động tìm chết, về phần Thiên Huyền Môn không cách nào thoát thân, mọi người chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối, ai bảo Bạch Triệt từng là đệ tử Thiên Huyền Môn? Chuyện này đành phải do bọn họ xử lý.
Không rảnh để ý tới những người khác, Vân Thanh Thanh tâm tâm niệm niệm chỉ có Bạch Triệt.
Lúc này, toàn thân từ trên xuống dưới của hắn bị huyết sắc ma khí quấn quanh, tạo thành một cái kén huyết sắc lớn, ngay cả Vân Thanh Thanh đứng ở gần đó cũng không nhìn thấy rõ bộ dạng của hắn.
Vân Thanh Thanh đang định tiến vào kén máu, Yêu Hậu một mực cắn váy cô, hét lớn: "Bảo bối, con tuyệt đối không được đến đó! Hắn, hắn sắp chịu lôi kiếp rồi!"
Vẫn là Yêu Hậu tu vi cao siêu, nhạy cảm hơn Nhân tộc, khi Bạch Triệt đạt tới cảnh giới phi thăng, nàng liền ngửi được mùi của lôi kiếp.
Quả nhiên, nàng vừa dứt lời, phương xa liền truyền đến tiếng ầm ầm.
Vân Thanh Thanh không khỏi kinh hãi, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đỉnh đầu mây đen dày đằng đặc, trong tầng mây cuồn cuộn như có điện long màu tím đang bay lượn.
"Là lôi kiếp phi thăng Cửu Trọng Thiên! Sư đệ, các ngươi mau rời đi!" Chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to một tiếng, đuổi các trưởng lão phụ cận đi.
Lại có người la lên: "Không đúng, đây không phải Cửu Trọng Thiên Lôi, rõ ràng là Cửu Tiêu Thiên Lôi!"
Nghe được bốn chứ "Cửu Tiêu Thiên Lôi", các trưởng lão môn phái khác ở gần đó còn lưu lại xem náo nhiệt thấy thế trong nháy mắt chạy còn nhanh hơn thỏ, trong nháy mắt ở đây cũng chỉ còn lại trưởng lão Thiên Huyền Môn.
Lôi kiếp phi thăng có chín đạo, cho nên được xưng là Cửu Trọng Thiên Lôi, mà Bạch Triệt hôm nay dẫn tới thiên lôi màu tím, màu sắc khác thường, lại được xưng là Cửu Tiêu Thiên Lôi.
Cửu Tiêu Thiên Lôi chỉ tồn tại trong thần thoại viễn cổ, chưa từng có người phi thăng chân chính nào có thể gặp qua, trước kia dưới Cửu Trọng Thiên Lôi người phi thăng còn tử thương hơn phân nửa, nếu Cửu Tiêu Thiên Lôi hạ xuống, Bạch Triệt gần đây mới khôi phục tu vi thì làm sao còn đường sống?!
"Chưởng môn, ngài mau đi đi! Bạch Triệt đã không còn là đệ tử Thiên Huyền Môn, hắn là Ma Vương Ma tộc, chúng ta đừng quản hắn nữa!" Một trưởng lão khuyên.
Một tiền bối Thiên Huyền Môn trước đây phi thăng, đặc biệt lựa chọn một đại lục hoang vắng hẻo lánh, không nghĩ tới Cửu Trọng Thiên Lôi thế tới mãnh liệt, khiến cả đại lục kia san thành bình địa.
Mà hôm nay Bạch Triệt gặp phải Cửu Tiêu Thiên Lôi, bọn họ phải nhanh chạy khỏi đây, tránh gặp phải tai bay vạ gió.
"Không, ta phải ở đây hộ pháp cho Bạch Triệt." Chưởng môn chắp tay với các đệ tử: "Mặc dù Bạch Triệt là Ma Vương, nhưng hắn cũng là đệ tử dưới chướng ta, ta không thể trơ mắt nhìn hắn chết được......!Các ngươi đi mau, đừng khiến Thiên Huyền Môn chúng ta tổn thất nặng nề."
"Chưởng môn! Chúng ta sẽ không đi!" Kỳ Dương đi lên phía trước, "Bạch Triệt là sư huynh của ta, ta không thể đi!"
Có Kỳ Dương đi đầu, một đám sư huynh đệ chủ động lưu lại, các trưởng lão thấy mọi người không muốn đi, không thể làm gì khác hơn là theo đệ tử nhà mình lưu lại.
"Được! Đệ tử Thiên Huyền Môn ta quả nhiên hữu tình hữu nghĩa!" Chưởng môn thấy các đệ tử chủ động xin đi giết giặc tương trợ, không có nửa phần không muốn, trái lại vô vùng cảm động.
Kiếm tu tu luyện chú ý chính là không thẹn với lòng, nếu như hôm nay bọn họ bỏ lại sư huynh Bạch Triệt chạy trốn, cuối cùng tuy rằng may mắn sống sót, nhưng sau này tất nhiên sẽ ôm hối hận cả đời, tu vi tương lai lại không cách nào tiến thêm một bước.
Thay vì như thế, không bằng tiêu sái giúp sư huynh một tay.
Trưởng lão Thiên Huyền Môn và các đệ tử tản ra, mỗi người kết thành trận pháp, đúng lúc này, phía chân trời một đạo hồng quang xẹt qua, một lão giả râu trắng lay theo gió cưỡi kiếm mà đến.
"Bạch Húc trưởng lão, ngài tới rồi!"
Bạch Húc trưởng lão là lão tổ tông lớn tuổi nhất Thiên Huyền Môn, chưởng môn vội vàng tiến lên tiếp ứng.
Bạch Húc trưởng lão sớm đã nhìn thấy dị thường của Hắc Phong Tháp, than thở một tiếng: "Nếu ta không đến, Thiên Huyền Môn này chẳng phải sẽ huỷ trong tay các ngươi sao?
Nói xong, Bạch Húc trưởng lão cưỡi kiếm đi về phía Hắc Phong Tháp, đáp xuống gần Vân Thanh Thanh.
Vân Thanh Thanh vừa vặn nghe tiểu hệ thống phổ cập khoa học phổ thông về Cửu Tiêu Thiên Lôi, không nghĩ tới còn có người dám vào đây, hơn nữa còn là một lão già râu trắng thoạt nhìn đã qua bảy mươi tuổi.
Vân Thanh Thanh giơ ngón tay cái với ông: "Lão nhân gia, sao ngài lại vào đây? Ngài không sợ thiên lôi sẽ làm ngài bị thương sao?"
"Hừ." Bạch Húc vuốt chòm râu của mình, chỉ về phía Bạch Triệt, "Hắn lớn tuổi hơn ta, nếu ta là lão nhân gia, hắn tính là cái gì? Lão quái vật sao?
Vân Thanh Thanh le lưỡi một cái, nghĩ thầm, còn không phải dung mạo ông quá già sao......
Bất quá đã là lúc này, lão nhân gia này lại còn có tâm tư nói giỡn, Vân Thanh Thanh vội vàng chỉnh lại thần sắc, hỏi: "Trưởng lão......!Ngài biết nên làm gì để cứu Bạch Triệt sao?"
"Cửu Tiêu Thiên Lôi này là vì tà khí thiên địa trên người hắn mà đến." Bạch Húc trưởng lão thở dài, tà khí thiên địa trong Hắc Phong Tháp là hắn thu thập từ khắp nơi, không nghĩ tới Bạch Triệt đánh bậy đánh bạ, lại lần nữa thu bọn chúng về.
"Tà khí thiên địa?"
"Chính là huyết sắc ma khí kia." Bạch Húc trưởng lão vươn hai ngón tay, kẹp lấy một luồng sương khói huyết sắc phiêu du trên không trung, tia sương màu đỏ kia quấn quanh đầu ngón tay hắn, bất quá một hồi, tia sương màu đỏ này đã nuốt chửng hai ngón tay Bạch Húc trưởng lão.
Nhìn hai ngón tay không hoàn chỉnh của Bạch Húc trưởng lão, Vân Thanh Thanh không khỏi sắc mặt trắng bệch.
Huyết sắc ma khí này thế mà có uy lực như thế, có thể ăn tươi nuốt sống xác thịt của tu sĩ!
Toàn thân Vân Thanh Thanh đều run rẩy, trong thân thể Bạch Triệt rốt cuộc hấp thu cái gì, khó trách thiên lôi cũng không chịu buông tha hắn.
"Đây chính là tà khí thiên địa, có thể khiến người mất trí điên cuồng, còn có thể khiến người ta biến thành một bạo quân, nó đã từng dẫn phát vô số lần đại chiến tam tộc, là đầu sỏ gây ra sự bất an của cả tu tiên giới." Bạch Húc trưởng lão giải thích.
Trái tim Vân Thanh Thanh đập thình thịch: "Vậy vì sao Bạch Triệt lại có tà khí thiên địa?"
"Bởi vì hắn chính là người thiên hạ chí tà - Ma chủng." Bạch Húc trưởng lão đồng tình nhìn phương hướng của Bạch Triệt,"Tương truyền mười vạn năm trước, trong Cực Bắc Ma Uyên khi sinh ra tà khí thiên địa thì sinh ra một quả Ma chủng, về sau, Ma chủng hóa thành người, hắn hấp thu tà khí thiên địa, mang theo tất cả tội nghiệt trên thế gian.
Lại qua một vạn năm, hắn thành công từ trong Ma Uyên xuất thế, dẫn đến thiên địa rung chuyển, vô số dân chúng chết vì động đất, sóng thần, ôn dịch."
Vân Thanh Thanh hít vào một ngụm khí lạnh, Ma chủng này, chẳng lẽ chính là Bạch Triệt?
"Ma chủng sinh ra là Ma chủng, tuy rằng hắn không muốn giết người, nhưng luôn gây ra tai hoạ, Bạch Triệt vì chuộc tội, vạn năm trước phi thăng, hắn đặc biệt khiến cho thực lực bản thân đại giảm, chết dưới Cửu Trọng Thiên Lôi, cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, hóa giải tội nghiệt trên người hắn."
Sau đó, Bạch Triệt chết trong thiên lôi liền một lần nữa chuyển thế, dấn thân vào Thiên Huyền Môn trở thành một kiếm tu.
"Đáng tiếc, sau khi Bạch Triệt cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, tà ác trong lòng mọi người cũng không biến mất, nhân gian thái bình chưa đến ngàn năm, liền sinh ra chiến tranh.
Haizzz, tội ác trên thế gian, vốn là vô cùng vô tận, chỉ dựa vào một mình hắn, sao có thể hữu dụng?" Bạch Húc trưởng lão thở dài.
May mà Bạch Triệt một lòng hướng thiện, chủ động để bản thân chết dưới tay thiên lôi, nếu đổi thành những người khác, hơn phân nửa sẽ lựa chọn sa vào trầm luân với tà khí thiên địa, trở thành ma đầu một đời một lòng chỉ biết giết chóc.
Chỉ là, thế gian này có nhân liền có quả, nếu như trên tay Bạch Triệt giết chóc vô số, hắn cũng không thể đạt được thương hại của thiên đạo, có thể chuyển thế.
Bạch Triệt thân là Ma chủng, chết dưới thiên lôi, chính là mệnh của hắn.
Dù cho hôm nay hắn không dẫn thiên lôi tới, một ngày nào đó, tà khí thiên địa trên người hắn sẽ càng ngày càng nhiều, hắn cũng sẽ bị thiên lôi nghiêm trị.
Không nghĩ tới, ngày đó lại đến nhanh như vậy.
Nhìn huyết kén trước mắt càng ngày càng lớn, mí mắt Vân Thanh Thanh đột nhiên nhảy dựng lên.
Lẽ nào......!Hắn lại muốn giống như trước kia, trước hấp thu tất cả tà khí thiên địa vào người, sau đó lại bị thiên lôi đánh chết, đổi lấy tà khí thiên địa bị diệt trừ?!
Vân Thanh Thanh còn chưa suy nghĩ rõ ràng, bầu trời bỗng nhiên hiện lên tia sáng tím cực sáng, đâm vào khiến mắt cô đau đớn.
"Ầm ầm!"
Bên tai phát ra tiếng nổ lớn, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt bị một ngọn gió đỏ như máu cuốn lên, là Bạch Triệt!
Cô từ trên Hắc Phong tháp rơi xuống, lăn trên mặt đất hơn mười vòng, khó khăn lắm mới ổn định lại thân hình.
Vai, eo, chân truyền đến đau đớn, Vân Thanh Thanh cắn răng, khó khăn từ trên mặt đất bò dậy, một lần nữa nhìn về phía vừa rồi.
Chỉ thấy Hắc Phong Tháp vốn ở vị trí trí cũ lúc này đã biến thành một mảnh ngói vỡ tường đổ, mặt Vân Thanh Thanh xanh mét, nhào về phía trước, mới đến phụ cận, cô bị Kỳ Dương nắm lấy tay: Công chúa, sư huynh không sao cả!"
Vân Thanh Thanh đẩy Kỳ Dương ra, đưa tay gạt khúc gỗ đen như mực trước mặt, thẳng đến khi cô nhìn thấy Bạch Triệt đang ngồi thiền dưới đáy hố, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bạch Triệt ngồi ở đáy hố, vết máu trên người hắn đã hoàn toàn không còn, xung quanh chỉ lưu lại một mảng đỏ.
Bạch Triệt ngẩng đầu lên, cố gắng kéo ra một nụ cười với cô, dường như đang an ủi cô: "Thanh Thanh, nàng mau rời đi, ngoan."
Nét cười của hắn quá miễn cưỡng, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt nhìn thấu được ý đồ của hắn.
May mà vừa rồi tiểu hệ thống đã phổ cập khoa học cho cô, biết Cửu Tiêu Thiên Lôi này tổng cộng có chín đạo, lúc nãy mới vừa giáng xuống một đạo, vết máu trên người Bạch Triệt đều bị đánh nát, hắn làm sao có thể không sao chứ?
Vậy kế tiếp, hắn phải ứng phó với tám đạo thiên lôi còn lại như thế nào? Trực tiếp lấy thân ra gánh sao?
"Ta không đi." Vân Thanh Thanh quật cường nói, "Là sống hay chết, ta muốn bồi chàng......"
"Sư đệ." Bạch Triệt bỗng nhiên nhìn về phía Kỳ Dương, quát lớn.
Kỳ Dương trong nháy mắt hiểu được ý hắn, trở tay kéo Vân Thanh Thanh lùi ra phía sau: "Công chúa, mạo phạm."
Nhìn Vân Thanh Thanh từ từ đi xa, cổ họng Bạch Triệt có chút ngọt, khóe miệng chậm rãi chảy xuống một tia máu.
Đúng lúc này, đạo kinh lôi thứ hai trên bầu trời hạ xuống ——
Bạch Triệt ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh không lay động, nghênh đón đạo thiên lôi thứ hai còn nặng hơn đạo trước.
Từ sau khi chuyển thế, mỗi một ngày sau khi hắn và Vân Thanh Thanh gặp lại, đều là những ngày trộm được.
Có thể lại lần nữa gặp lại nàng, hắn đã thỏa mãn rồi.
Bạch Triệt lắc lắc đầu, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Ầm ầm ầm!
Lại là một đạo điện long chói mắt lóe lên, dù Vân Thanh Thanh đã bay ra khỏi phạm vi Sí Hào Phong, cô vẫn bị gió mạnh thổi đến hai má đau rát.
"Sư huynh......!Còn sống." Nhìn Sí Hào Phong bị thiên lôi san thành bình địa, Kỳ Dương khịt khịt mũi.
"Kỳ Dương! Ngươi thả ta ra!" Mặc dù biết Bạch Triệt không chết dưới đạo thiên lôi thứ hai, nhưng tim Vân Thanh Thanh vẫn đau như bị đao cắt.
"Không được!" Kỳ dương kiên quyết, sư huynh đặc biệt bàn giao để hắn đưa Vân Thanh Thanh đi, hắn tuyệt đối không thể làm trái ý sư huynh.
Vân Thanh Thanh tay phải biến thành móng vuốt, dùng yêu lực liều mạng đối kháng với hắn, Kỳ Dương thầm đọc khẩu quyết, dùng linh lực trói hai tay cô càng ngày càng chặt, đúng lúc này, Yêu Hậu bên cạnh đột nhiên kêu lên: "Nhìn xem! Thiên Huyền kiếm trận!"
Phương xa, kiếm trận khổng lồ màu lam chậm rãi dâng lên, chiếu rọi bầu trời tựa như ban ngày.
Bắc Đẩu Thất Tinh phát sáng rực rỡ trên kiếm trận, trận pháp khi xoay tròn giống như tinh hà, lúc thì tản ra tinh thần lực của vạn vật, làm cho lòng người dâng trào mênh mông, bất giác muốn thần phục dưới bầu trời đầy ánh sao này.
"Sinh thời, ta lại có thể nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận của Thiên Huyền Môn!" Kỳ Dương ngây ngẩn cả người, từ nhỏ đến lớn, hắn cùng sư huynh liền ảo tưởng tương lai sẽ trở thành người kết trận của Thiên Huyền kiếm trận, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận thanh thế to lớn như vậy!
Hơn nữa, lúc này đây Thiên Huyền kiếm trận bố trí so với bình thường càng mạnh hơn, trận địa đều do Thiên Huyền môn trưởng lão trấn thủ, chủ trận lại là Bạch Húc trưởng lão thực lực mạnh nhất của Thiên Huyền Môn.
Nhìn đại trận tản ra tinh quang cuồn cuộn, trong lòng Vân Thanh Thanh nhất thời dấy lên hy vọng, có tất cả trưởng lão Thiên Huyền môn tương trợ, Bạch Triệt hẳn là sẽ không sao chứ?
Đáng tiếc, đạo thiên lôi thứ ba, đạo thiên lôi thứ tư bổ xuống, Thiên Huyền kiếm trận khổng lồ cũng chịu không nổi, đột nhiên hóa thành từng mảnh, biến mất trong bóng tối.
"Ma Vương! Vãn bối đến chậm!"
Ngay khi đạo thiên lôi thứ năm sắp hạ xuống, đại quân Ma tộc đúng lúc chạy tới.
Nữ Ma Vương cùng Đồ Sơn Nhan ngay cả chào hỏi với Vân Thanh Thanh cũng không kịp, trực tiếp đi về phía trước.
Thiên lôi dần dần từ màu tím chuyển thành màu trắng, Vân Thanh Thanh chưa từng cảm thấy màu trắng lại đáng sợ như vậy, ánh sáng trắng chói mắt kia hóa thành ngọn lửa rửa sạch mọi tội ác trên thế gian, đốt cháy mặt đất phía trước không còn một mảnh.
Sau khi đạo thiên lôi thứ sáu rơi xuống, Đồ Sơn Nhan cùng Đồ Sơn nhất tộc trực tiếp bị đánh trở về nguyên hình.
Đạo thiên lôi thứ bảy rơi xuống, Nữ Ma Vương không biết còn sống hay đã chết được Ma tướng cõng ra.
Đạo thiên lôi thứ tám rơi xuống, pháp kiếm bản mệnh của Bạch Triệt bị nghiền nát, cả người đẫm máu ngã xuống đáy hố, cả người sống chết không biết.
"Bạch Triệt!!!"
Vân Thanh Thanh hai mắt đỏ ngầu, hét lên.
Hắn làm sao có thể bỏ lại cô một mình ở đây chứ?
Bọn họ rõ ràng mới ở cùng nhau không bao lâu, làm sao nhanh như vậy, bọn họ lại phải nói lời tạm biệt?
Đáng tiếc, ngay cả tạm biệt cô cũng chưa kịp nói với hắn.....
"Tiểu hệ thống, mười Ống tiêm mê hồn." Lạnh lùng nhìn phương xa, Vân Thanh Thanh đột nhiên nói.
"Ký chủ, cô không muốn sống nữa sao?" Cảm nhận được tâm ý của Vân Thanh Thanh, tiểu hệ thống từ trong không gian hệ thống móc ra một hộp ống tiêm, đem lỗ kim nhắm ngay ót Kỳ dương, "Thật sự phải tiêm sao?"
"Tiêm." Vân Thanh Thanh quả quyết.
Tiểu hệ thống cắn răng, đâm kim xuống: "Được!"
Bọn họ đã hợp tác bốn thế giới với nhau, đã sớm dưỡng thành sự ăn ý vô tận, Vân Thanh Thanh chỉ cần một ánh mắt, tiểu hệ thống liền biết cô muốn làm cái gì.
Lúc này, tiểu hệ thống biết, Vân Thanh Thanh là muốn cùng chết với Bạch Triệt.
Tiểu hệ thống và Bạch Triệt không giống nhau, nó biết, nếu để cho Bạch Triệt một mình tìm chết, vậy thế giới tinh thần của Vân Thanh Thanh nhất định sẽ bị thương nặng.
Là người xuyên không, thế giới tinh thần bị thương nặng chẳng khác nào mất đi tất cả niềm tin, cho dù đi đến thế giới bị vứt bỏ, cũng không còn khả năng xoay người.
Bởi vậy, tiểu hệ thống ủng hộ Vân Thanh Thanh tuân theo lựa chọn nội tâm của cô, cái chết không đáng sợ, đáng sợ chính là mất đi niềm tin.
Tuy Kỳ Dương là tu tiên giả nhưng cũng không ngăn được đạo cụ hệ thống liều lượng gấp mười lần.
Vân Thanh Thanh vừa hạ mệnh lệnh xong, cả người Kỳ Dương liền ngửa ra sau, từ trên trời rơi xuống.
Đã không còn Kỳ Dương trói buộc, Vân Thanh Thanh thông suốt không trở ngại dùng hết tất cả yêu lực đời này của mình, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới bên người Bạch Triệt.
Dường như cảm thấy bên cạnh có thêm mùi hương quen thuộc, Bạch Triệt đột nhiên tỉnh lại.
Sau khi nhìn thấy Vân Thanh Thanh, hắn cả kinh phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ: "Nàng, sao nàng lại đến đây......"
Vân Thanh Thanh ôn nhu lau đi vết máu trên khóe miệng hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tâm chàng thật độc ác, vì sao phải đuổi ta đi?"
"Nàng mau đi, thiên lôi này sẽ khiến nàng bị thương." Ánh mắt Bạch Triệt né tránh, vừa ho vừa nói.
Vân Thanh Thanh rơi nước mắt, nhịn không được nở nụ cười: "Chàng không đuổi được ta."
Thấy cô ngoan cố mất khôn, Bạch Triệt lòng như lửa đốt, lén niệm pháp quyết.
Vân Thanh Thanh vừa nhìn vẻ mặt của hắn, liền biết hắn lại muốn dùng truyền tống pháp trận gì đó đem cô đi, cô đưa tay ấn lên môi hắn, hung dữ nói: "Chàng lại đuổi ta đi, ta liền lập tức chết trước mặt chàng!"
Nghe vậy, Bạch Triệt không khỏi kinh hãi.
"Thật sự, chàng chết rồi, ta tuyệt đối không sống một mình." Vân Thanh Thanh hít hít mũi, cười nhìn về phía hắn, "Nói đến có thể chàng sẽ không tin.....!Mỗi một kiếp chàng vừa chết, ta sẽ lập tức ấn xuống lựa chọn tử vong."
"Cái......!Cái gì?" Bạch Triệt không thể tin nhìn cô, vành mắt chậm rãi đỏ lên.
Đời thứ nhất, khi hắn biết mình không còn nhiều thời gian, hắn liền an bài hậu sự thỏa đáng, nhờ Lục Từ thay hắn chăm sóc Vân Thanh Thanh......
Đời thứ hai, trước khi chết, hắn đưa tin cho thái tử, để thái tử dựa theo yêu cầu của hắn, tôn Vân Thanh Thanh làm mẫu hậu......
Kết quả, Vân Thanh Thanh căn bản không dựa theo an bài của hắn sống sót, mà là trực tiếp chết?
"Không sai, ta căn bản chưa từng làm Lục lão thái thái, cũng không làm Thái hậu!" Vân Thanh Thanh cắn bả vai hắn một cái, nam nhân này, để hắn nắm giữ tim cô bốn đời, hắn sao còn chưa hiểu chứ?
Nhìn ánh mắt chân thành lại nhiệt liệt của cô, môi Bạch Triệt run rẩy, khóe mắt không ngừng rơi nước mắt.
Mỗi một đời gặp phải nguy hiểm, hắn đều muốn nàng thoát khỏi nguy hiểm trước tiên, nhưng hắn vẫn không rõ, nàng muốn cái gì.
Nàng không muốn an toàn, cũng không phải địa vị, càng không phải tài phú, điều nàng trước sau luôn muốn chính là hắn.
"Là ta......!Là ta không hiểu nàng, xin lỗi." Bạch Triệt run rẩy giơ tay lên, ôm cô vào lòng mình.
Hắn ôm lấy cô, như đang ôm cả thế giới.
ắn không ngừng hôn đi nước mắt nơi khóe mắt cô, không ngừng nói xin lỗi cô.
"Tiểu ngốc nghếch của ta."
Cảm thụ được nhiệt độ Bạch Triệt truyền đến, Vân Thanh Thanh cho tới bây giờ cũng chưa từng cao hứng như vậy, thế cho nên bạch quang chói mắt hiện lên, cô cũng không để ý tới, cảm thấy mình đã đến Cực Lạc tiên cung.
Hai tay cô bám vào cổ hắn, ngẩng đầu đến gần, hung hăng đáp lại hắn, cùng hắn hôn đến mãnh liệt.
Cuối cùng, vẫn là tiểu hệ thống không nhịn được nhắc nhở cô: "Ký chủ, cô chú ý hình tượng một chút."
"Hả?"
Vân Thanh Thanh nhíu nhíu mày, chậm rãi mở mắt ra.
Cô ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy mây đen trên bầu trời đã tiêu tán, đông phương lộ ra ánh mặt trời, không trung xung quanh bọn họ lơ lửng hơn mười người, trong đó có Ma tộc, có Yêu tộc, còn có Nhân tộc......
Mọi người nhìn chăm chú vào Bạch Triệt cùng Vân Thanh Thanh dưới đáy hố, biểu tình trên mặt thập phần phức tạp.
"Mọi người không sợ bị sét đánh sao, vì sao đều tới đây?"
Trước mắt bao người làm chuyện ái muội, liêm sỉ của Vân Thanh Thanh sắp vất đi hết rồi, cô vội vàng buông tay mình ra, cảm giác hai má mình giống như bị lửa thiêu đốt.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã đánh xong từ lâu rồi, mọi người muốn tới đây xem bọn cô có chết chưa." Tiểu hệ thống lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã kết thúc? Chúng ta sở dĩ không chết, chẳng lẽ là bởi vì ta lớn lên quá đẹp sao?" Vân Thanh Thanh kinh ngạc đến mức cằm thiếu chút nữa rơi trên mặt đất, tiết tấu kịch bản này cũng quá bất hợp lí đi?
Cái này cũng quá khiến người ta không thể tưởng tượng nổi rồi, cô vừa rồi cùng Bạch Triệt hôn quá say sưa, thế nên hoàn toàn không biết đạo thiên lôi thứ chín khi nào bổ xuống.
"Bởi vì cô mở bug!" Tiểu hệ thống từ sau lưng lấy ra quyển sổ tay hệ thống cao cấp, dùng ngón tay nhỏ lật đến trang đầu tiên, "Trong quy tắc chung ở chương 1 có viết, thân thể người xuyên qua là thân thể do hệ thống chế tạo, là sản phẩm của pháp tắc hệ thống, sản phẩm hệ thống áp đảo trên thiên đạo, cô chắn về phía Bạch Triệt như vậy, thiên lôi toàn bộ bị cô hút đi!
"Ách......" Vân Thanh Thanh nhất thời đứng hình, cho nên nói, Cửu Tiêu Thiên Lôi của Bạch Triệt cứ như vậy không hiểu sao bị cô kết thúc?
Người khác dùng khuôn sáo cũ "Dùng yêu cảm hóa toàn bộ thế giới" để giải quyết vấn đề, làm sao đến lượt cô, liền biến thành "Dùng yêu cảm hóa Cửu Tiêu Thiên Lôi"?
Sớm biết có thể mở bug như vậy, sao còn để tất cả mọi người uổng công chịu tám đạo thiên lôi này?!
"Nhưng mà, thiên lôi đã đánh xong, vì sao Bạch Triệt còn chưa lên thượng giới?" Vân Thanh Thanh định trở về lại chậm rãi nghiên cứu sổ tay, lúc này, cô phải giải quyết vấn đề của Bạch Triệt trước.
"Vậy cô phải hỏi chính hắn."
Vân Thanh Thanh nghi hoặc nhìn về phía Bạch Triệt, hỏi ra suy nghĩ trong lòng mình.
"Cửu Trọng Thiên Lôi lần trước, ta cự tuyệt phi thăng thượng giới, bởi vậy, từ nay về sau, Thiên Đạo sẽ không cho ta cơ hội lên thượng giới nữa." Bạch Triệt bình tĩnh nói.
"Thế nhưng, Bạch Húc trưởng lão mới vừa nói qua, chàng bị Cửu Trọng Thiên Lôi đánh chết......"
"A, ta là loại người dễ dàng bị thiên lôi đánh chết vậy sao?" Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của Vân Thanh Thanh, khóe miệng Bạch Triệt nhếch lên, Sở dĩ ta chủ động tiếp nhận khảo nghiệm phi thăng Cửu Trọng Thiên Lôi là vì khi phi thăng có thể thành lập liên hệ với Thiên Đạo.
Khi đối thoại với Thiên Đạo, hắn dùng phi thăng thượng giới cùng tính mạng của mình làm đại giới, cùng Thiên Đạo làm một khoản giao dịch có lợi nhất đời này của hắn.
Đáng tiếc, sau khi hắn chuyển thế mất đi trí nhớ, trở thành một kiếm tu, còn quên đi việc này.
Lúc Thiên Đạo đem giao dịch phẩm đến trước mặt hắn, hắn thiếu chút nữa trúng quỷ kế của Thiên Đạo, mấy lần thiếu chút nữa giết chết giao dịch phẩm......!Cũng may trước khi hắn tái thế đã sớm sắp đặt, để lại quân cờ Đồ Sơn tộc này.
Không chờ Vân Thanh Thanh hỏi tiếp, Bạch Triệt nắm lấy tay cô, đưa cô lên trên.
Hai người đi đến bên cạnh hố, Bạch Triệt ở trước mặt Yêu Hậu thoải mái hôn lên hai má Vân Thanh Thanh, nhìn như khiêm tốn nói: "Mẫu hậu, vẫn cần mời ngài phát cho phụ vương một con hạc giấy truyền tin, để ngài ấy sớm ngày khởi hành, đến Ma giới tham gia hôn lễ của chúng ta."
Vân Thanh Thanh quay đầu lại, ngây người nhìn hắn, cô đáp ứng gả cho hắn khi nào hả?!
Bị con rể tương lai cưỡng ép mời tham gia hôn lễ, Yêu Hậu cả người ngây dại, nhưng mà, nhìn dáng vẻ Ma Vương kiêu ngạo trên người Bạch Triệt, Yêu Hậu nuốt nước miếng, trong nháy mắt tính toán đem nữ nhi bán đi, đáp ứng nói: "Được, ta lập tức mời ông ấy tới đây......"
Vân Thanh Thanh đầu óc lộn xộn, còn chưa suy nghĩ cẩn thận nữa, như thế nào Bạch Triệt đã bắt đầu tính toán thành hôn rồi?
"Trước khi phi thăng chuyển thế chàng đã nói gì với Thiên Đạo?" Vân Thanh Thanh nghi hoặc hỏi, nếu hắn nói mình cùng Thiên Đạo thành lập liên hệ, như vậy, hắn sau này chuyển thế lại đụng phải mình, hẳn đều là bút tích của Thiên Đạo.
Bạch Triệt nhéo hai má cô, khóe miệng nhếch lên, tươi cười tựa như tia nắng ấm đầu tiên trong mùa đông.
"Tiểu ngốc nghếch, chờ ngày nàng gả cho ta, ta liền nói cho nàng biết."
Hoàn.Si Hào Phong, trong Hắc Phong Tháp.
Huyết ma khí cuồn cuộn không ngừng tràn vào thân thể Bạch Triệt, Vân Thanh Thanh ôm Yêu Hậu run lẩy bẩy, ở trong đầu hỏi tiểu hệ thống: "Tiểu hệ thống, rốt cuộc hắn bị gì thế?"
"Những ma khí này có cùng nguồn gốc với hắn, hiển nhiên sẽ lựa chọn xông về phía hắn, nhưng lại không chịu sự khống chế của hắn.
Không hay rồi, thực lực của hắn đã sắp đạt tới cảnh giới phi thăng rồi! "Tiểu hệ thống la lên.
Cùng lúc đó, các tu tiên giả ở gần cũng phát hiện dị trạng của Bạch Triệt, chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to: "Ma vương đã đến đạt cảnh giới phi thăng, chư vị mau chóng tản ra!"
Sau khi chưởng môn nói xong, mọi người ào ạt tản ra, chỉ có đệ tử Thiên Huyền môn còn ở lại tại chỗ.
Phàm là tu sĩ khi đạt tới tu vi đỉnh điểm sẽ phi thăng đến vị diện cấp cao.
Lúc này thực lực của Bạch Triệt đã đạt tới đỉnh cấp, sẽ không có ai chủ động tìm chết, về phần Thiên Huyền Môn không cách nào thoát thân, mọi người chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối, ai bảo Bạch Triệt từng là đệ tử Thiên Huyền Môn? Chuyện này đành phải do bọn họ xử lý.
Không rảnh để ý tới những người khác, Vân Thanh Thanh tâm tâm niệm niệm chỉ có Bạch Triệt.
Lúc này, toàn thân từ trên xuống dưới của hắn bị huyết sắc ma khí quấn quanh, tạo thành một cái kén huyết sắc lớn, ngay cả Vân Thanh Thanh đứng ở gần đó cũng không nhìn thấy rõ bộ dạng của hắn.
Vân Thanh Thanh đang định tiến vào kén máu, Yêu Hậu một mực cắn váy cô, hét lớn: "Bảo bối, con tuyệt đối không được đến đó! Hắn, hắn sắp chịu lôi kiếp rồi!"
Vẫn là Yêu Hậu tu vi cao siêu, nhạy cảm hơn Nhân tộc, khi Bạch Triệt đạt tới cảnh giới phi thăng, nàng liền ngửi được mùi của kiếp.
Quả nhiên, nàng vừa dứt lời, phương xa liền truyền đến tiếng ầm ầm.
Vân Thanh Thanh không khỏi kinh hãi, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đỉnh đầu mây đen dày đằng đặc, trong tầng mây cuồn cuộn như có điện long màu tím đang bay lượn.
"Là lôi kiếp phi thăng Cửu Trọng Thiên! Sư đệ, các ngươi mau rời đi!" Chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to một tiếng, đuổi các trưởng lão phụ cận đi.
Lại có người la lên: "Không đúng, đây không phải Cửu Trọng Thiên Lôi, rõ ràng là Cửu Tiêu Thiên Lôi!"
Nghe được bốn chứ "Cửu Tiêu Thiên Lôi", các trưởng lão môn phái khác ở gần đó còn lưu lại xem náo nhiệt thấy thế trong nháy mắt chạy còn nhanh hơn thỏ, trong nháy mắt ở đây cũng chỉ còn lại trưởng lão Thiên Huyền Môn.
Lôi kiếp phi thăng có 9 đạo, cho nên được xưng là Cửu Trọng Thiên Lôi, mà Bạch Triệt hôm nay dẫn tới thiên lôi màu tím, màu sắc khác thường, lại được xưng là Cửu Tiêu Thiên Lôi.
Cửu Tiêu Thiên Lôi chỉ tồn tại trong thần thoại viễn cổ, chưa từng có người phi thăng chân chính nào có thể gặp qua, trước kia dưới Cửu Trọng Thiên Lôi người phi thăng còn tử thương hơn phân nửa, nếu Cửu Tiêu Thiên Lôi hạ xuống, Bạch Triệt gần đây mới khôi phục tu vi thì làm sao còn đường sống?!
"Chưởng môn, ngài mau đi đi! Bạch Triệt đã không còn là đệ tử Thiên Huyền Môn, hắn là Ma Vương Ma tộc, chúng ta đừng quản hắn nữa!" Một trưởng lão khuyên.
Một tiền bối Thiên Huyền Môn từng phi thăng, đặc biệt lựa chọn một đại lục hoang vắng hẻo lánh, không nghĩ tới Cửu Trọng Thiên Lôi thế tới mãnh liệt, khiến cả đại lục kia san thành bình địa.
Mà hôm nay Bạch Triệt gặp phải Cửu Tiêu Thiên Lôi, bọn họ phải nhanh chạy khỏi đây, tránh gặp phải tai bay vạ gió.
"Không, ta phải ở đây hộ pháp cho Bạch Triệt." Chưởng môn chắp tay với các đệ tử: "Mặc dù Bạch Triệt là Ma Vương, nhưng hắn cũng là đệ tử dưới chướng ta, ta không thể trơ mắt nhìn hắn chết được......!Các ngươi đi mau, đừng khiến Thiên Huyền Môn chúng ta tổn thất nặng nề."
"Chưởng môn! Chúng ta sẽ không đi!" Kỳ Dương đi lên phía trước, "Bạch Triệt là sư huynh của ta, ta không thể đi!"
Có Kỳ Dương đi đầu, một đám sư huynh đệ chủ động lưu lại, các trưởng lão thấy mọi người không muốn đi, không thể làm gì khác hơn là theo đệ tử nhà mình lưu lại.
"Được! Đệ tử Thiên Huyền Môn ta quả nhiên hữu tình hữu nghĩa!" Chưởng môn thấy các đệ tử chủ động xin đi giết giặc tương trợ, không có nửa phần không muốn, trái lại vô vùng cảm động.
Kiếm tu tu luyện chú ý chính là không thẹn với lòng, nếu như hôm nay bọn họ bỏ lại sư huynh Bạch Triệt chạy trốn, cuối cùng tuy rằng may mắn sống sót, nhưng sau này tất nhiên sẽ ôm hối hận cả đời, tu vi tương lai lại không cách nào tiến thêm một bước.
Thay vì như thế, không bằng tiêu sái giúp sư huynh một tay.
Trưởng lão Thiên Huyền Môn và các đệ tử tản ra, mỗi người kết thành trận pháp, đúng lúc này, phía chân trời một đạo hồng quang xẹt qua, một lão giả râu trắng lay theo gió cưỡi kiếm mà đến.
"Bạch Húc trưởng lão, ngài tới rồi!"
Bạch Húc trưởng lão là lão tổ tông lớn tuổi nhất Thiên Huyền Môn, chưởng môn vội vàng tiến lên tiếp ứng.
Bạch Húc trưởng lão sớm đã nhìn thấy dị thường của Hắc Phong Tháp, than thở một tiếng: "Nếu ta không đến, Thiên Huyền Môn này chẳng phải sẽ chết trong tay các ngươi sao?
Nói xong, Bạch Húc trưởng lão cưỡi kiếm đi về phía Hắc Phong Tháp, đáp xuống gần Vân Thanh Thanh.
Vân Thanh Thanh vừa vặn nghe tiểu hệ thống phổ cập khoa học phổ thông về Cửu Tiêu Thiên Lôi, không nghĩ tới còn có người dám vào đây, hơn nữa còn là một lão già râu trắng thoạt nhìn đã qua bảy mươi tuổi.
Vân Thanh Thanh giơ ngón tay cái với ông: "Lão nhân gia, sao ngài lại vào đây? Ngài sẽ không sợ thiên lôi làm ngài bị thương sao?"
"Hừ." Bạch Húc vuốt chòm râu của mình, chỉ về phía Bạch Triệt, "Hắn lớn tuổi hơn ta, nếu ta là lão nhân gia, hắn tính là cái gì? Lão quái vật sao?
Vân Thanh Thanh le lưỡi một cái, nghĩ thầm, còn không phải dung mạo ông quá già sao......
Bất quá đã là lúc này, lão nhân gia này lại còn có tâm tư nói giỡn, Vân Thanh Thanh vội vàng chỉnh lại thần sắc, hỏi: "Trưởng lão......!Ngài biết nên làm gì để cứu Bạch Triệt sao?"
"Cửu Tiêu Thiên Lôi này là vì tà khí thiên địa trên người hắn mà đến." Bạch Húc trưởng lão thở dài, tà khí thiên địa trong Hắc Phong Tháp là hắn thu thập từ khắp nơi, không nghĩ tới Bạch Triệt đánh bậy đánh bạ, lại lần nữa thu bọn chúng về.
Có gì ho????? Chọ???? ????hử ????ra????g # ????rù???????? ru????ệ????﹒VN #
"Tà khí thiên địa?"
"Chính là huyết sắc ma khí kia." Bạch Húc trưởng lão vươn hai ngón tay, kẹp lấy một luồng sương khói huyết sắc phiêu du trên không trung, tia sương màu đỏ kia quấn quanh đầu ngón tay hắn, bất quá một hồi, tia sương màu đỏ này đã nuốt chửng hai ngón tay Bạch Húc trưởng lão.
Nhìn hai ngón tay không hoàn chỉnh của Bạch Húc trưởng lão, Vân Thanh Thanh không khỏi sắc mặt trắng bệch.
Huyết sắc ma khí này thế mà có uy lực như thế, có thể ăn tươi nuốt sống xác thịt của tu sĩ!
Toàn thân Vân Thanh Thanh đều run rẩy, trong thân thể Bạch Triệt rốt cuộc hấp thu cái gì, khó trách thiên lôi cũng không chịu buông tha hắn.
"Đây chính là tà khí thiên địa, có thể khiến người mất trí điên cuồng, còn có thể khiến người ta biến thành một bạo quân, nó đã từng dẫn phát vô số lần đại chiến tam tộc, là đầu sỏ gây ra sự bất an của cả tu tiên giới." Bạch Húc trưởng lão giải thích.
Trái tim Vân Thanh Thanh đập thình thịch: "Vậy vì sao Bạch Triệt lại có tà khí thiên địa?"
"Bởi vì hắn chính là người thiên hạ chí tà - Ma chủng." Bạch Húc trưởng lão đồng tình nhìn phương hướng của Bạch Triệt,"Tương truyền mười vạn năm trước, trong Cực Bắc Ma Uyên khi sinh ra tà khí thiên địa thì sinh ra một quả Ma chủng, về sau, ma chủng hóa thành người, hắn hấp thu tà khí thiên địa, mang theo tất cả tội nghiệt trên thế gian.
Lại qua một vạn năm, hắn thành công từ trong Ma Uyên xuất thế, dẫn đến thiên địa rung chuyển, vô số dân chúng chết vì động đất, sóng thần, ôn dịch."
Vân Thanh Thanh hít vào một ngụm khí lạnh, Ma chủng này, chẳng lẽ chính là Bạch Triệt?
"Ma chủng sinh ra là ma chủng, tuy rằng hắn không muốn giết người, nhưng luôn gây ra tai hoạ, Bạch Triệt vì chuộc tội, vạn năm trước phi thăng, hắn đặc biệt khiến cho thực lực bản thân đại giảm, chết dưới Cửu Trọng Thiên Lôi, cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, hóa giải tội nghiệt trên người hắn."
Sau đó, Bạch Triệt chết trong thiên lôi liền một lần nữa chuyển thế, dấn thân vào Thiên Huyền Môn trở thành một kiếm tu.
"Đáng tiếc, sau khi Bạch Triệt cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, tà ác trong lòng mọi người cũng không biến mất, nhân gian thái bình chưa đến ngàn năm, liền sinh ra chiến tranh.
Haizzz, tội ác trên thế gian, vốn là vô cùng vô tận, chỉ dựa vào một mình hắn, sao có thể hữu dụng?" Bạch Húc trưởng lão thở dài.
May mà Bạch Triệt một lòng hướng thiện, chủ động để bản thân chết dưới tay thiên lôi, nếu đổi thành những người khác, hơn phân nửa sẽ lựa chọn sa vào trầm luân với tà khí thiên địa, trở thành ma đầu một đời một lòng chỉ biết giết chóc.
Chỉ là, thế gian này có nhân liền có quả, nếu như trên tay Bạch Triệt giết chóc vô số, hắn cũng không thể đạt được thương hại của thiên đạo, có thể chuyển thế.
Bạch Triệt thân là Ma chủng, chết dưới thiên lôi, chính là mệnh của hắn.
Dù cho hôm nay hắn không dẫn thiên lôi tới, một ngày nào đó, tà khí thiên địa trên người hắn sẽ càng ngày càng nhiều, hắn cũng sẽ bị thiên lôi nghiêm trị.
Không nghĩ tới, ngày đó lại đến nhanh như vậy.
Nhìn huyết kén trước mắt càng ngày càng lớn, mí mắt Vân Thanh Thanh đột nhiên nhảy dựng lên.
Lẽ nào......!Hắn lại muốn giống như trước kia, trước hấp thu tất cả tà khí thiên địa vào người, sau đó lại bị thiên lôi đánh chết, đổi lấy tà khí thiên địa bị diệt trừ?!
Vân Thanh Thanh còn chưa suy nghĩ rõ ràng, bầu trời bỗng nhiên hiện lên tia sáng tím cực sáng, đâm vào khiến mắt cô đau đớn.
"Ầm ầm!"
Bên tai phát ra tiếng nổ lớn, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt bị một ngọn gió đỏ như máu cuốn lên, là Bạch Triệt!
Cô từ trên Hắc Phong tháp rơi xuống, lăn trên mặt đất hơn mười vòng, khó khăn lắm mới ổn định lại thân hình.
Vai, eo, chân truyền đến đau đớn, Vân Thanh Thanh cắn răng, khó khăn từ trên mặt đất bò dậy, một lần nữa nhìn về phía vừa rồi.
Chỉ thấy Hắc Phong Tháp vốn ở vị trí trí cũ lúc này đã biến thành một mảnh ngói vỡ tường đổ, mặt Vân Thanh Thanh xanh mét, nhào về phía trước, mới đến phụ cận, cô bị Kỳ Dương nắm lấy tay: Công chúa, sư huynh không sao cả!"
Vân Thanh Thanh đẩy Kỳ Dương ra, đưa tay gạt khúc gỗ đen như mực trước mặt, thẳng đến khi cô nhìn thấy Bạch Triệt đang ngồi thiền dưới đáy hố, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bạch Triệt ngồi ở đáy hố, vết máu trên người hắn đã hoàn toàn không còn, xung quanh chỉ lưu lại một mảng đỏ.
Bạch Triệt ngẩng đầu lên, cố gắng kéo ra một nụ cười với cô, dường như đang an ủi cô: "Thanh Thanh, nàng mau rời đi, ngoan."
Nét cười của hắn quá miễn cưỡng, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt nhìn thấu được ý đồ của hắn.
May mà vừa rồi tiểu hệ thống đã phổ cập khoa học cho cô, biết Cửu Tiêu Thiên Lôi này tổng cộng có chín đạo, lúc nãy mới vừa giáng xuống một đạo, vết máu trên người Bạch Triệt đều bị đánh nát, hắn làm sao có thể không sao chứ?
Vậy kế tiếp, hắn phải ứng phó với tám đạo thiên lôi còn lại như thế nào? Trực tiếp lấy thân ra gánh sao?
"Ta không đi." Vân Thanh Thanh quật cường nói, "Là sống hay chết, ta muốn bồi chàng......"
"Sư đệ." Bạch Triệt bỗng nhiên nhìn về phía Kỳ Dương, quát lớn.
Kỳ Dương trong nháy mắt hiểu được ý hắn, trở tay kéo Vân Thanh Thanh lùi ra phía sau: "Công chúa, mạo phạm."
Nhìn Vân Thanh Thanh từ từ đi xa, cổ họng Bạch Triệt có chút ngọt, khóe miệng chậm rãi chảy xuống một tia máu.
Đúng lúc này, đạo kinh lôi thứ hai trên bầu trời hạ xuống ——
Bạch Triệt ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh không lay động, nghênh đón đạo thiên lôi thứ hai còn nặng hơn đạo trước.
Từ sau khi chuyển thế, mỗi một ngày sau khi hắn và Vân Thanh Thanh gặp lại, đều là những ngày trộm được.
Có thể lại lần nữa gặp lại nàng, hắn đã thỏa mãn rồi.
Bạch Triệt lắc lắc đầu, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Ầm ầm ầm!
Lại là một đạo điện long chói mắt lóe lên, dù Vân Thanh Thanh đã bay ra khỏi phạm vi Sí Hào Phong, cô vẫn bị gió mạnh thổi đến hai má đau rát.
"Sư huynh......!Còn sống." Nhìn Sí Hào Phong bị thiên lôi san thành bình địa, Kỳ Dương khịt khịt mũi.
"Kỳ Dương! Ngươi thả ta ra!" Mặc dù biết Bạch Triệt không chết dưới đạo thiên lôi thứ hai, nhưng tim Vân Thanh Thanh vẫn đau như bị đao cắt.
"Không được!" Kỳ dương kiên quyết, sư huynh đặc biệt bàn giao để hắn đưa Vân Thanh Thanh đi, hắn tuyệt đối không thể làm trái ý sư huynh.
Vân Thanh Thanh tay phải biến thành móng vuốt, dùng yêu lực liều mạng đối kháng với hắn, Kỳ Dương thầm đọc khẩu quyết, dùng linh lực trói hai tay cô càng ngày càng chặt, đúng lúc này, Yêu Hậu bên cạnh đột nhiên kêu lên: "Nhìn xem! Thiên Huyền kiếm trận!"
Phương xa, kiếm trận khổng lồ màu lam chậm rãi dâng lên, chiếu rọi bầu trời tựa như ban ngày.
Bắc Đẩu Thất Tinh phát sáng rực rỡ trên kiếm trận, trận pháp khi xoay tròn giống như tinh hà, lúc thì tản ra tinh thần lực của vạn vật, làm cho lòng người dâng trào mênh mông, bất giác muốn thần phục dưới bầu trời đầy ánh sao này.
"Sinh thời, ta lại có thể nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận của Thiên Huyền Môn!" Kỳ Dương ngây ngẩn cả người, từ nhỏ đến lớn, hắn cùng sư huynh liền ảo tưởng tương lai sẽ trở thành người kết trận của Thiên Huyền kiếm trận, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận thanh thế to lớn như vậy!
Hơn nữa, lúc này đây Thiên Huyền kiếm trận bố trí so với bình thường càng mạnh hơn, trận địa đều do Thiên Huyền môn trưởng lão trấn thủ, chủ trận lại là Bạch Húc trưởng lão thực lực mạnh nhất của Thiên Huyền Môn.
Nhìn đại trận tản ra tinh quang cuồn cuộn, trong lòng Vân Thanh Thanh nhất thời dấy lên hy vọng, có tất cả trưởng lão Thiên Huyền môn tương trợ, Bạch Triệt hẳn là sẽ không sao chứ?
Đáng tiếc, đạo thiên lôi thứ ba, đạo thiên lôi thứ tư bổ xuống, Thiên Huyền kiếm trận khổng lồ cũng chịu không nổi, đột nhiên hóa thành từng mảnh, biến mất trong bóng tối.
"Ma Vương! Vãn bối đến chậm!"
Ngay khi đạo thiên lôi thứ năm sắp hạ xuống, đại quân Ma tộc đúng lúc chạy tới.
Nữ Ma Vương cùng Đồ Sơn Nhan ngay cả chào hỏi với Vân Thanh Thanh cũng không kịp, trực tiếp đi về phía trước.
Thiên lôi dần dần từ màu tím chuyển thành màu trắng, Vân Thanh Thanh chưa từng cảm thấy màu trắng lại đáng sợ như vậy, ánh sáng trắng chói mắt kia hóa thành ngọn lửa rửa sạch mọi tội ác trên thế gian, đốt cháy mặt đất phía trước không còn một mảnh.
Sau khi đạo thiên lôi thứ sáu rơi xuống, Đồ Sơn Nhan cùng Đồ Sơn nhất tộc trực tiếp bị đánh trở về nguyên hình.
Đạo thiên lôi thứ bảy rơi xuống, Nữ Ma Vương không biết còn sống hay đã chết được Ma tướng cõng ra.
Đạo thiên lôi thứ tám rơi xuống, pháp kiếm bản mệnh của Bạch Triệt bị nghiền nát, cả người đẫm máu ngã xuống đáy hố, cả người sống chết không biết.
"Bạch Triệt!!!"
Vân Thanh Thanh hai mắt đỏ ngầu, hét lên.
Hắn làm sao có thể bỏ lại cô một mình ở đây chứ?
Bọn họ rõ ràng mới ở cùng nhau không bao lâu, làm sao nhanh như vậy, bọn họ lại phải nói lời tạm biệt?
Đáng tiếc, ngay cả tạm biệt cô cũng chưa kịp nói với hắn.....
"Tiểu hệ thống, mười Ống tiêm mê hồn." Lạnh lùng nhìn phương xa, Vân Thanh Thanh đột nhiên nói.
"Ký chủ, cô không muốn sống nữa sao?" Cảm nhận được tâm ý của Vân Thanh Thanh, tiểu hệ thống từ trong không gian hệ thống móc ra một hộp ống tiêm, đem lỗ kim nhắm ngay ót Kỳ dương, "Thật sự phải tiêm sao?"
"Tiêm." Vân Thanh Thanh quả quyết.
Tiểu hệ thống cắn răng, đâm kim xuống: "Được!"
Bọn họ đã hợp tác bốn thế giới với nhau, đã sớm dưỡng thành sự ăn ý vô tận, Vân Thanh Thanh chỉ cần một ánh mắt, tiểu hệ thống liền biết cô muốn làm cái gì.
Lúc này, tiểu hệ thống biết, Vân Thanh Thanh là muốn cùng chết với Bạch Triệt.
Tiểu hệ thống và Bạch Triệt không giống nhau, nó biết, nếu để cho Bạch Triệt một mình tìm chết, vậy thế giới tinh thần của Vân Thanh Thanh nhất định sẽ bị thương nặng.
Là người xuyên không, thế giới tinh thần bị thương nặng chẳng khác nào mất đi tất cả niềm tin, cho dù đi đến thế giới bị vứt bỏ, cũng không còn khả năng xoay người.
Bởi vậy, tiểu hệ thống ủng hộ Vân Thanh Thanh tuân theo lựa chọn nội tâm của cô, cái chết không đáng sợ, đáng sợ chính là mất đi niềm tin.
Tuy Kỳ Dương là tu tiên giả nhưng cũng không ngăn được đạo cụ hệ thống liều lượng gấp mười lần.
Vân Thanh Thanh vừa hạ mệnh lệnh xong, cả người Kỳ Dương liền ngửa ra sau, từ trên trời rơi xuống.
Đã không còn Kỳ Dương trói buộc, Vân Thanh Thanh thông suốt không trở ngại dùng hết tất cả yêu lực đời này của mình, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới bên người Bạch Triệt.
Dường như cảm thấy bên cạnh có thêm mùi hương quen thuộc, Bạch Triệt đột nhiên tỉnh lại.
Sau khi nhìn thấy Vân Thanh Thanh, hắn cả kinh phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ: "Nàng, sao nàng lại đến đây......"
Vân Thanh Thanh ôn nhu lau đi vết máu trên khóe miệng hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tâm chàng thật độc ác, vì sao phải đuổi ta đi?"
"Nàng mau đi, thiên lôi này sẽ khiến nàng bị thương." Ánh mắt Bạch Triệt né tránh, vừa ho vừa nói.
Vân Thanh Thanh rơi nước mắt, nhịn không được nở nụ cười: "Chàng không đuổi được ta."
Thấy cô ngoan cố mất khôn, Bạch Triệt lòng như lửa đốt, lén niệm pháp quyết.
Vân Thanh Thanh vừa nhìn vẻ mặt của hắn, liền biết hắn lại muốn dùng truyền tống pháp trận gì đó đem cô đi, cô đưa tay ấn lên môi hắn, hung dữ nói: "Chàng lại đuổi ta đi, ta liền lập tức chết trước mặt chàng!"
Nghe vậy, Bạch Triệt không khỏi kinh hãi.
"Thật sự, chàng chết rồi, ta tuyệt đối không sống một mình." Vân Thanh Thanh hít hít mũi, cười nhìn về phía hắn, "Nói đến có thể chàng sẽ không tin.....!Mỗi một kiếp chàng vừa chết, ta sẽ lập tức ấn xuống lựa chọn tử vong."
"Cái......!Cái gì?" Bạch Triệt không thể tin nhìn cô, vành mắt chậm rãi đỏ lên.
Đời thứ nhất, khi hắn biết mình không còn nhiều thời gian, hắn liền an bài hậu sự thỏa đáng, nhờ Lục Từ thay hắn chăm sóc Vân Thanh Thanh......
Đời thứ hai, trước khi chết, hắn đưa tin cho thái tử, để thái tử dựa theo yêu cầu của hắn, tôn Vân Thanh Thanh làm mẫu hậu......
Kết quả, Vân Thanh Thanh căn bản không dựa theo an bài của hắn sống sót, mà là trực tiếp chết?
"Không sai, ta căn bản chưa từng làm Lục lão thái thái, cũng không làm Thái hậu!" Vân Thanh Thanh cắn bả vai hắn một cái, nam nhân này, để hắn nắm giữ tim cô bốn đời, hắn sao còn chưa hiểu chứ?
Nhìn ánh mắt chân thành lại nhiệt liệt của cô, môi Bạch Triệt run rẩy, khóe mắt không ngừng rơi nước mắt.
Mỗi một đời gặp phải nguy hiểm, hắn đều muốn nàng thoát khỏi nguy hiểm trước tiên, nhưng hắn vẫn không rõ, nàng muốn cái gì.
Nàng không muốn an toàn, cũng không phải địa vị, càng không phải tài phú, điều nàng trước sau luôn muốn chính là hắn.
"Là ta......!Là ta không hiểu nàng, xin lỗi." Bạch Triệt run rẩy giơ tay lên, ôm cô vào lòng mình.
Hắn ôm lấy cô, như đang ôm cả thế giới.
ắn không ngừng hôn đi nước mắt nơi khóe mắt cô, không ngừng nói xin lỗi cô.
"Tiểu ngốc nghếch của ta."
Cảm thụ được nhiệt độ Bạch Triệt truyền đến, Vân Thanh Thanh cho tới bây giờ cũng chưa từng cao hứng như vậy, thế cho nên bạch quang chói mắt hiện lên, cô cũng không để ý tới, cảm thấy mình đã đến Cực Lạc tiên cung.
Hai tay cô bám vào cổ hắn, ngẩng đầu đến gần, hung hăng đáp lại hắn, cùng hắn hôn đến mãnh liệt.
Cuối cùng, vẫn là tiểu hệ thống không nhịn được nhắc nhở cô: "Ký chủ, cô chú ý hình tượng một chút."
"Hả?"
Vân Thanh Thanh nhíu nhíu mày, chậm rãi mở mắt ra.
Cô ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy mây đen trên bầu trời đã tiêu tán, đông phương lộ ra ánh mặt trời, không trung xung quanh bọn họ lơ lửng hơn mười người, trong đó có Ma tộc, có Yêu tộc, còn có Nhân tộc......
Mọi người nhìn chăm chú vào Bạch Triệt cùng Vân Thanh Thanh dưới đáy hố, biểu tình trên mặt thập phần phức tạp.
"Mọi người không sợ bị sét đánh sao, vì sao đều tới đây?"
Trước mắt bao người làm chuyện ái muội, liêm sỉ của Vân Thanh Thanh sắp vất đi hết rồi, cô vội vàng buông tay mình ra, cảm giác hai má mình giống như bị lửa thiêu đốt.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã đánh xong từ lâu rồi, mọi người muốn tới đây xem bọn cô có chết chưa." Tiểu hệ thống lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã kết thúc? Chúng ta sở dĩ không chết, chẳng lẽ là bởi vì ta lớn lên quá đẹp sao?" Vân Thanh Thanh kinh ngạc đến mức cằm thiếu chút nữa rơi trên mặt đất, tiết tấu kịch bản này cũng quá bất hợp lí đi?
Cái này cũng quá khiến người ta không thể tưởng tượng nổi rồi, cô vừa rồi cùng Bạch Triệt hôn quá say sưa, thế nên hoàn toàn không biết đạo thiên lôi thứ chín khi nào bổ xuống.
"Bởi vì cô mở bug!" Tiểu hệ thống từ sau lưng lấy ra quyển sổ tay hệ thống cao cấp, dùng ngón tay nhỏ lật đến trang đầu tiên, "Trong quy tắc chung ở chương 1 có viết, thân thể người xuyên qua là thân thể do hệ thống chế tạo, là sản phẩm của pháp tắc hệ thống, sản phẩm hệ thống áp đảo trên thiên đạo, cô chắn về phía Bạch Triệt như vậy, thiên lôi toàn bộ bị cô hút đi!
"Ách......" Vân Thanh Thanh nhất thời đứng hình, cho nên nói, Cửu Tiêu Thiên Lôi của Bạch Triệt cứ như vậy không hiểu sao bị cô kết thúc?
Người khác dùng khuôn sáo cũ "Dùng yêu cảm hóa toàn bộ thế giới" để giải quyết vấn đề, làm sao đến lượt cô, liền biến thành "Dùng yêu cảm hóa Cửu Tiêu Thiên Lôi"?
Sớm biết có thể mở bug như vậy, sao còn để tất cả mọi người uổng công chịu tám đạo thiên lôi này?!
"Nhưng mà, thiên lôi đã đánh xong, vì sao Bạch Triệt còn chưa lên thượng giới?" Vân Thanh Thanh định trở về lại chậm rãi nghiên cứu sổ tay, lúc này, cô phải giải quyết vấn đề của Bạch Triệt trước.
"Vậy cô phải hỏi chính hắn."
Vân Thanh Thanh nghi hoặc nhìn về phía Bạch Triệt, hỏi ra suy nghĩ trong lòng mình.
"Cửu Trọng Thiên Lôi lần trước, ta cự tuyệt phi thăng thượng giới, bởi vậy, từ nay về sau, Thiên Đạo sẽ không cho ta cơ hội lên thượng giới nữa." Bạch Triệt bình tĩnh nói.
"Thế nhưng, Bạch Húc trưởng lão mới vừa nói qua, chàng bị Cửu Trọng Thiên Lôi đánh chết......"
"A, ta là loại người dễ dàng bị thiên lôi đánh chết vậy sao?" Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của Vân Thanh Thanh, khóe miệng Bạch Triệt nhếch lên, Sở dĩ ta chủ động tiếp nhận khảo nghiệm phi thăng Cửu Trọng Thiên Lôi là vì khi phi thăng có thể thành lập liên hệ với Thiên Đạo.
Khi đối thoại với Thiên Đạo, hắn dùng phi thăng thượng giới cùng tính mạng của mình làm đại giới, cùng Thiên Đạo làm một khoản giao dịch có lợi nhất đời này của hắn.
Đáng tiếc, sau khi hắn chuyển thế mất đi trí nhớ, trở thành một kiếm tu, còn quên đi việc này.
Lúc Thiên Đạo đem giao dịch phẩm đến trước mặt hắn, hắn thiếu chút nữa trúng quỷ kế của Thiên Đạo, mấy lần thiếu chút nữa giết chết giao dịch phẩm......!Cũng may trước khi hắn tái thế đã sớm sắp đặt, để lại quân cờ Đồ Sơn tộc này.
Không chờ Vân Thanh Thanh hỏi tiếp, Bạch Triệt nắm lấy tay cô, đưa cô lên trên.
Hai người đi đến bên cạnh hố, Bạch Triệt ở trước mặt Yêu Hậu thoải mái hôn lên hai má Vân Thanh Thanh, nhìn như khiêm tốn nói: "Mẫu hậu, vẫn cần mời ngài phát cho phụ vương một con hạc giấy truyền tin, để ngài ấy sớm ngày khởi hành, đến Ma giới tham gia hôn lễ của chúng ta."
Vân Thanh Thanh quay đầu lại, ngây người nhìn hắn, cô đáp ứng gả cho hắn khi nào hả?!
Bị con rể tương lai cưỡng ép mời tham gia hôn lễ, Yêu Hậu cả người ngây dại, nhưng mà, nhìn dáng vẻ Ma Vương kiêu ngạo trên người Bạch Triệt, Yêu Hậu nuốt nước miếng, trong nháy mắt tính toán đem nữ nhi bán đi, đáp ứng nói: "Được, ta lập tức mời ông ấy tới đây......"
Vân Thanh Thanh đầu óc lộn xộn, còn chưa suy nghĩ cẩn thận nữa, như thế nào Bạch Triệt đã bắt đầu tính toán thành hôn rồi?
"Trước khi phi thăng chuyển thế chàng đã nói gì với Thiên Đạo?" Vân Thanh Thanh nghi hoặc hỏi, nếu hắn nói mình cùng Thiên Đạo thành lập liên hệ, như vậy, hắn sau này chuyển thế lại đụng phải mình, hẳn đều là bút tích của Thiên Đạo.
Bạch Triệt nhéo hai má cô, khóe miệng nhếch lên, tươi cười tựa như tia nắng ấm đầu tiên trong mùa đông.
"Tiểu ngốc nghếch, chờ ngày nàng gả cho ta, ta liền nói cho nàng biết."
Hoàn.Si Hào Phong, trong Hắc Phong Tháp.
Huyết ma khí cuồn cuộn không ngừng tràn vào thân thể Bạch Triệt, Vân Thanh Thanh ôm Yêu Hậu run lẩy bẩy, ở trong đầu hỏi tiểu hệ thống: "Tiểu hệ thống, rốt cuộc hắn bị gì thế?"
"Những ma khí này có cùng nguồn gốc với hắn, hiển nhiên sẽ lựa chọn xông về phía hắn, nhưng lại không chịu sự khống chế của hắn.
Không hay rồi, thực lực của hắn đã sắp đạt tới cảnh giới phi thăng rồi! "Tiểu hệ thống la lên.
Cùng lúc đó, các tu tiên giả ở gần cũng phát hiện dị trạng của Bạch Triệt, chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to: "Ma vương đã đến đạt cảnh giới phi thăng, chư vị mau chóng tản ra!"
Sau khi chưởng môn nói xong, mọi người ào ạt tản ra, chỉ có đệ tử Thiên Huyền môn còn ở lại tại chỗ.
Phàm là tu sĩ khi đạt tới tu vi đỉnh điểm sẽ phi thăng đến vị diện cấp cao.
Lúc này thực lực của Bạch Triệt đã đạt tới đỉnh cấp, sẽ không có ai chủ động tìm chết, về phần Thiên Huyền Môn không cách nào thoát thân, mọi người chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối, ai bảo Bạch Triệt từng là đệ tử Thiên Huyền Môn? Chuyện này đành phải do bọn họ xử lý.
Không rảnh để ý tới những người khác, Vân Thanh Thanh tâm tâm niệm niệm chỉ có Bạch Triệt.
Lúc này, toàn thân từ trên xuống dưới của hắn bị huyết sắc ma khí quấn quanh, tạo thành một cái kén huyết sắc lớn, ngay cả Vân Thanh Thanh đứng ở gần đó cũng không nhìn thấy rõ bộ dạng của hắn.
Vân Thanh Thanh đang định tiến vào kén máu, Yêu Hậu một mực cắn váy cô, hét lớn: "Bảo bối, con tuyệt đối không được đến đó! Hắn, hắn sắp chịu lôi kiếp rồi!"
Vẫn là Yêu Hậu tu vi cao siêu, nhạy cảm hơn Nhân tộc, khi Bạch Triệt đạt tới cảnh giới phi thăng, nàng liền ngửi được mùi của kiếp.
Quả nhiên, nàng vừa dứt lời, phương xa liền truyền đến tiếng ầm ầm.
Vân Thanh Thanh không khỏi kinh hãi, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đỉnh đầu mây đen dày đằng đặc, trong tầng mây cuồn cuộn như có điện long màu tím đang bay lượn.
"Là lôi kiếp phi thăng Cửu Trọng Thiên! Sư đệ, các ngươi mau rời đi!" Chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to một tiếng, đuổi các trưởng lão phụ cận đi.
Lại có người la lên: "Không đúng, đây không phải Cửu Trọng Thiên Lôi, rõ ràng là Cửu Tiêu Thiên Lôi!"
Nghe được bốn chứ "Cửu Tiêu Thiên Lôi", các trưởng lão môn phái khác ở gần đó còn lưu lại xem náo nhiệt thấy thế trong nháy mắt chạy còn nhanh hơn thỏ, trong nháy mắt ở đây cũng chỉ còn lại trưởng lão Thiên Huyền Môn.
Lôi kiếp phi thăng có 9 đạo, cho nên được xưng là Cửu Trọng Thiên Lôi, mà Bạch Triệt hôm nay dẫn tới thiên lôi màu tím, màu sắc khác thường, lại được xưng là Cửu Tiêu Thiên Lôi.
Cửu Tiêu Thiên Lôi chỉ tồn tại trong thần thoại viễn cổ, chưa từng có người phi thăng chân chính nào có thể gặp qua, trước kia dưới Cửu Trọng Thiên Lôi người phi thăng còn tử thương hơn phân nửa, nếu Cửu Tiêu Thiên Lôi hạ xuống, Bạch Triệt gần đây mới khôi phục tu vi thì làm sao còn đường sống?!
"Chưởng môn, ngài mau đi đi! Bạch Triệt đã không còn là đệ tử Thiên Huyền Môn, hắn là Ma Vương Ma tộc, chúng ta đừng quản hắn nữa!" Một trưởng lão khuyên.
Một tiền bối Thiên Huyền Môn từng phi thăng, đặc biệt lựa chọn một đại lục hoang vắng hẻo lánh, không nghĩ tới Cửu Trọng Thiên Lôi thế tới mãnh liệt, khiến cả đại lục kia san thành bình địa.
Mà hôm nay Bạch Triệt gặp phải Cửu Tiêu Thiên Lôi, bọn họ phải nhanh chạy khỏi đây, tránh gặp phải tai bay vạ gió.
"Không, ta phải ở đây hộ pháp cho Bạch Triệt." Chưởng môn chắp tay với các đệ tử: "Mặc dù Bạch Triệt là Ma Vương, nhưng hắn cũng là đệ tử dưới chướng ta, ta không thể trơ mắt nhìn hắn chết được......!Các ngươi đi mau, đừng khiến Thiên Huyền Môn chúng ta tổn thất nặng nề."
"Chưởng môn! Chúng ta sẽ không đi!" Kỳ Dương đi lên phía trước, "Bạch Triệt là sư huynh của ta, ta không thể đi!"
Có Kỳ Dương đi đầu, một đám sư huynh đệ chủ động lưu lại, các trưởng lão thấy mọi người không muốn đi, không thể làm gì khác hơn là theo đệ tử nhà mình lưu lại.
"Được! Đệ tử Thiên Huyền Môn ta quả nhiên hữu tình hữu nghĩa!" Chưởng môn thấy các đệ tử chủ động xin đi giết giặc tương trợ, không có nửa phần không muốn, trái lại vô vùng cảm động.
Kiếm tu tu luyện chú ý chính là không thẹn với lòng, nếu như hôm nay bọn họ bỏ lại sư huynh Bạch Triệt chạy trốn, cuối cùng tuy rằng may mắn sống sót, nhưng sau này tất nhiên sẽ ôm hối hận cả đời, tu vi tương lai lại không cách nào tiến thêm một bước.
Thay vì như thế, không bằng tiêu sái giúp sư huynh một tay.
Trưởng lão Thiên Huyền Môn và các đệ tử tản ra, mỗi người kết thành trận pháp, đúng lúc này, phía chân trời một đạo hồng quang xẹt qua, một lão giả râu trắng lay theo gió cưỡi kiếm mà đến.
"Bạch Húc trưởng lão, ngài tới rồi!"
Bạch Húc trưởng lão là lão tổ tông lớn tuổi nhất Thiên Huyền Môn, chưởng môn vội vàng tiến lên tiếp ứng.
Bạch Húc trưởng lão sớm đã nhìn thấy dị thường của Hắc Phong Tháp, than thở một tiếng: "Nếu ta không đến, Thiên Huyền Môn này chẳng phải sẽ chết trong tay các ngươi sao?
Nói xong, Bạch Húc trưởng lão cưỡi kiếm đi về phía Hắc Phong Tháp, đáp xuống gần Vân Thanh Thanh.
Vân Thanh Thanh vừa vặn nghe tiểu hệ thống phổ cập khoa học phổ thông về Cửu Tiêu Thiên Lôi, không nghĩ tới còn có người dám vào đây, hơn nữa còn là một lão già râu trắng thoạt nhìn đã qua bảy mươi tuổi.
Vân Thanh Thanh giơ ngón tay cái với ông: "Lão nhân gia, sao ngài lại vào đây? Ngài sẽ không sợ thiên lôi làm ngài bị thương sao?"
"Hừ." Bạch Húc vuốt chòm râu của mình, chỉ về phía Bạch Triệt, "Hắn lớn tuổi hơn ta, nếu ta là lão nhân gia, hắn tính là cái gì? Lão quái vật sao?
Vân Thanh Thanh le lưỡi một cái, nghĩ thầm, còn không phải dung mạo ông quá già sao......
Bất quá đã là lúc này, lão nhân gia này lại còn có tâm tư nói giỡn, Vân Thanh Thanh vội vàng chỉnh lại thần sắc, hỏi: "Trưởng lão......!Ngài biết nên làm gì để cứu Bạch Triệt sao?"
"Cửu Tiêu Thiên Lôi này là vì tà khí thiên địa trên người hắn mà đến." Bạch Húc trưởng lão thở dài, tà khí thiên địa trong Hắc Phong Tháp là hắn thu thập từ khắp nơi, không nghĩ tới Bạch Triệt đánh bậy đánh bạ, lại lần nữa thu bọn chúng về.
"Tà khí thiên địa?"
"Chính là huyết sắc ma khí kia." Bạch Húc trưởng lão vươn hai ngón tay, kẹp lấy một luồng sương khói huyết sắc phiêu du trên không trung, tia sương màu đỏ kia quấn quanh đầu ngón tay hắn, bất quá một hồi, tia sương màu đỏ này đã nuốt chửng hai ngón tay Bạch Húc trưởng lão.
Nhìn hai ngón tay không hoàn chỉnh của Bạch Húc trưởng lão, Vân Thanh Thanh không khỏi sắc mặt trắng bệch.
Huyết sắc ma khí này thế mà có uy lực như thế, có thể ăn tươi nuốt sống xác thịt của tu sĩ!
Toàn thân Vân Thanh Thanh đều run rẩy, trong thân thể Bạch Triệt rốt cuộc hấp thu cái gì, khó trách thiên lôi cũng không chịu buông tha hắn.
"Đây chính là tà khí thiên địa, có thể khiến người mất trí điên cuồng, còn có thể khiến người ta biến thành một bạo quân, nó đã từng dẫn phát vô số lần đại chiến tam tộc, là đầu sỏ gây ra sự bất an của cả tu tiên giới." Bạch Húc trưởng lão giải thích.
Trái tim Vân Thanh Thanh đập thình thịch: "Vậy vì sao Bạch Triệt lại có tà khí thiên địa?"
"Bởi vì hắn chính là người thiên hạ chí tà - Ma chủng." Bạch Húc trưởng lão đồng tình nhìn phương hướng của Bạch Triệt,"Tương truyền mười vạn năm trước, trong Cực Bắc Ma Uyên khi sinh ra tà khí thiên địa thì sinh ra một quả Ma chủng, về sau, ma chủng hóa thành người, hắn hấp thu tà khí thiên địa, mang theo tất cả tội nghiệt trên thế gian.
Lại qua một vạn năm, hắn thành công từ trong Ma Uyên xuất thế, dẫn đến thiên địa rung chuyển, vô số dân chúng chết vì động đất, sóng thần, ôn dịch."
Vân Thanh Thanh hít vào một ngụm khí lạnh, Ma chủng này, chẳng lẽ chính là Bạch Triệt?
"Ma chủng sinh ra là ma chủng, tuy rằng hắn không muốn giết người, nhưng luôn gây ra tai hoạ, Bạch Triệt vì chuộc tội, vạn năm trước phi thăng, hắn đặc biệt khiến cho thực lực bản thân đại giảm, chết dưới Cửu Trọng Thiên Lôi, cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, hóa giải tội nghiệt trên người hắn."
Sau đó, Bạch Triệt chết trong thiên lôi liền một lần nữa chuyển thế, dấn thân vào Thiên Huyền Môn trở thành một kiếm tu.
"Đáng tiếc, sau khi Bạch Triệt cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, tà ác trong lòng mọi người cũng không biến mất, nhân gian thái bình chưa đến ngàn năm, liền sinh ra chiến tranh.
Haizzz, tội ác trên thế gian, vốn là vô cùng vô tận, chỉ dựa vào một mình hắn, sao có thể hữu dụng?" Bạch Húc trưởng lão thở dài.
May mà Bạch Triệt một lòng hướng thiện, chủ động để bản thân chết dưới tay thiên lôi, nếu đổi thành những người khác, hơn phân nửa sẽ lựa chọn sa vào trầm luân với tà khí thiên địa, trở thành ma đầu một đời một lòng chỉ biết giết chóc.
Chỉ là, thế gian này có nhân liền có quả, nếu như trên tay Bạch Triệt giết chóc vô số, hắn cũng không thể đạt được thương hại của thiên đạo, có thể chuyển thế.
Bạch Triệt thân là Ma chủng, chết dưới thiên lôi, chính là mệnh của hắn.
Dù cho hôm nay hắn không dẫn thiên lôi tới, một ngày nào đó, tà khí thiên địa trên người hắn sẽ càng ngày càng nhiều, hắn cũng sẽ bị thiên lôi nghiêm trị.
Không nghĩ tới, ngày đó lại đến nhanh như vậy.
Nhìn huyết kén trước mắt càng ngày càng lớn, mí mắt Vân Thanh Thanh đột nhiên nhảy dựng lên.
Lẽ nào......!Hắn lại muốn giống như trước kia, trước hấp thu tất cả tà khí thiên địa vào người, sau đó lại bị thiên lôi đánh chết, đổi lấy tà khí thiên địa bị diệt trừ?!
Vân Thanh Thanh còn chưa suy nghĩ rõ ràng, bầu trời bỗng nhiên hiện lên tia sáng tím cực sáng, đâm vào khiến mắt cô đau đớn.
"Ầm ầm!"
Bên tai phát ra tiếng nổ lớn, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt bị một ngọn gió đỏ như máu cuốn lên, là Bạch Triệt!
Cô từ trên Hắc Phong tháp rơi xuống, lăn trên mặt đất hơn mười vòng, khó khăn lắm mới ổn định lại thân hình.
Vai, eo, chân truyền đến đau đớn, Vân Thanh Thanh cắn răng, khó khăn từ trên mặt đất bò dậy, một lần nữa nhìn về phía vừa rồi.
Chỉ thấy Hắc Phong Tháp vốn ở vị trí trí cũ lúc này đã biến thành một mảnh ngói vỡ tường đổ, mặt Vân Thanh Thanh xanh mét, nhào về phía trước, mới đến phụ cận, cô bị Kỳ Dương nắm lấy tay: Công chúa, sư huynh không sao cả!"
Vân Thanh Thanh đẩy Kỳ Dương ra, đưa tay gạt khúc gỗ đen như mực trước mặt, thẳng đến khi cô nhìn thấy Bạch Triệt đang ngồi thiền dưới đáy hố, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bạch Triệt ngồi ở đáy hố, vết máu trên người hắn đã hoàn toàn không còn, xung quanh chỉ lưu lại một mảng đỏ.
Bạch Triệt ngẩng đầu lên, cố gắng kéo ra một nụ cười với cô, dường như đang an ủi cô: "Thanh Thanh, nàng mau rời đi, ngoan."
Nét cười của hắn quá miễn cưỡng, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt nhìn thấu được ý đồ của hắn.
May mà vừa rồi tiểu hệ thống đã phổ cập khoa học cho cô, biết Cửu Tiêu Thiên Lôi này tổng cộng có chín đạo, lúc nãy mới vừa giáng xuống một đạo, vết máu trên người Bạch Triệt đều bị đánh nát, hắn làm sao có thể không sao chứ?
Vậy kế tiếp, hắn phải ứng phó với tám đạo thiên lôi còn lại như thế nào? Trực tiếp lấy thân ra gánh sao?
"Ta không đi." Vân Thanh Thanh quật cường nói, "Là sống hay chết, ta muốn bồi chàng......"
"Sư đệ." Bạch Triệt bỗng nhiên nhìn về phía Kỳ Dương, quát lớn.
Kỳ Dương trong nháy mắt hiểu được ý hắn, trở tay kéo Vân Thanh Thanh lùi ra phía sau: "Công chúa, mạo phạm."
Nhìn Vân Thanh Thanh từ từ đi xa, cổ họng Bạch Triệt có chút ngọt, khóe miệng chậm rãi chảy xuống một tia máu.
Đúng lúc này, đạo kinh lôi thứ hai trên bầu trời hạ xuống ——
Bạch Triệt ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh không lay động, nghênh đón đạo thiên lôi thứ hai còn nặng hơn đạo trước.
Từ sau khi chuyển thế, mỗi một ngày sau khi hắn và Vân Thanh Thanh gặp lại, đều là những ngày trộm được.
Có thể lại lần nữa gặp lại nàng, hắn đã thỏa mãn rồi.
Bạch Triệt lắc lắc đầu, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Ầm ầm ầm!
Lại là một đạo điện long chói mắt lóe lên, dù Vân Thanh Thanh đã bay ra khỏi phạm vi Sí Hào Phong, cô vẫn bị gió mạnh thổi đến hai má đau rát.
"Sư huynh......!Còn sống." Nhìn Sí Hào Phong bị thiên lôi san thành bình địa, Kỳ Dương khịt khịt mũi.
"Kỳ Dương! Ngươi thả ta ra!" Mặc dù biết Bạch Triệt không chết dưới đạo thiên lôi thứ hai, nhưng tim Vân Thanh Thanh vẫn đau như bị đao cắt.
"Không được!" Kỳ dương kiên quyết, sư huynh đặc biệt bàn giao để hắn đưa Vân Thanh Thanh đi, hắn tuyệt đối không thể làm trái ý sư huynh.
Vân Thanh Thanh tay phải biến thành móng vuốt, dùng yêu lực liều mạng đối kháng với hắn, Kỳ Dương thầm đọc khẩu quyết, dùng linh lực trói hai tay cô càng ngày càng chặt, đúng lúc này, Yêu Hậu bên cạnh đột nhiên kêu lên: "Nhìn xem! Thiên Huyền kiếm trận!"
Phương xa, kiếm trận khổng lồ màu lam chậm rãi dâng lên, chiếu rọi bầu trời tựa như ban ngày.
Bắc Đẩu Thất Tinh phát sáng rực rỡ trên kiếm trận, trận pháp khi xoay tròn giống như tinh hà, lúc thì tản ra tinh thần lực của vạn vật, làm cho lòng người dâng trào mênh mông, bất giác muốn thần phục dưới bầu trời đầy ánh sao này.
"Sinh thời, ta lại có thể nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận của Thiên Huyền Môn!" Kỳ Dương ngây ngẩn cả người, từ nhỏ đến lớn, hắn cùng sư huynh liền ảo tưởng tương lai sẽ trở thành người kết trận của Thiên Huyền kiếm trận, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận thanh thế to lớn như vậy!
Hơn nữa, lúc này đây Thiên Huyền kiếm trận bố trí so với bình thường càng mạnh hơn, trận địa đều do Thiên Huyền môn trưởng lão trấn thủ, chủ trận lại là Bạch Húc trưởng lão thực lực mạnh nhất của Thiên Huyền Môn.
Nhìn đại trận tản ra tinh quang cuồn cuộn, trong lòng Vân Thanh Thanh nhất thời dấy lên hy vọng, có tất cả trưởng lão Thiên Huyền môn tương trợ, Bạch Triệt hẳn là sẽ không sao chứ?
Đáng tiếc, đạo thiên lôi thứ ba, đạo thiên lôi thứ tư bổ xuống, Thiên Huyền kiếm trận khổng lồ cũng chịu không nổi, đột nhiên hóa thành từng mảnh, biến mất trong bóng tối.
"Ma Vương! Vãn bối đến chậm!"
Ngay khi đạo thiên lôi thứ năm sắp hạ xuống, đại quân Ma tộc đúng lúc chạy tới.
Nữ Ma Vương cùng Đồ Sơn Nhan ngay cả chào hỏi với Vân Thanh Thanh cũng không kịp, trực tiếp đi về phía trước.
Thiên lôi dần dần từ màu tím chuyển thành màu trắng, Vân Thanh Thanh chưa từng cảm thấy màu trắng lại đáng sợ như vậy, ánh sáng trắng chói mắt kia hóa thành ngọn lửa rửa sạch mọi tội ác trên thế gian, đốt cháy mặt đất phía trước không còn một mảnh.
Sau khi đạo thiên lôi thứ sáu rơi xuống, Đồ Sơn Nhan cùng Đồ Sơn nhất tộc trực tiếp bị đánh trở về nguyên hình.
Đạo thiên lôi thứ bảy rơi xuống, Nữ Ma Vương không biết còn sống hay đã chết được Ma tướng cõng ra.
Đạo thiên lôi thứ tám rơi xuống, pháp kiếm bản mệnh của Bạch Triệt bị nghiền nát, cả người đẫm máu ngã xuống đáy hố, cả người sống chết không biết.
"Bạch Triệt!!!"
Vân Thanh Thanh hai mắt đỏ ngầu, hét lên.
Hắn làm sao có thể bỏ lại cô một mình ở đây chứ?
Bọn họ rõ ràng mới ở cùng nhau không bao lâu, làm sao nhanh như vậy, bọn họ lại phải nói lời tạm biệt?
Đáng tiếc, ngay cả tạm biệt cô cũng chưa kịp nói với hắn.....
"Tiểu hệ thống, mười Ống tiêm mê hồn." Lạnh lùng nhìn phương xa, Vân Thanh Thanh đột nhiên nói.
"Ký chủ, cô không muốn sống nữa sao?" Cảm nhận được tâm ý của Vân Thanh Thanh, tiểu hệ thống từ trong không gian hệ thống móc ra một hộp ống tiêm, đem lỗ kim nhắm ngay ót Kỳ dương, "Thật sự phải tiêm sao?"
"Tiêm." Vân Thanh Thanh quả quyết.
Tiểu hệ thống cắn răng, đâm kim xuống: "Được!"
Bọn họ đã hợp tác bốn thế giới với nhau, đã sớm dưỡng thành sự ăn ý vô tận, Vân Thanh Thanh chỉ cần một ánh mắt, tiểu hệ thống liền biết cô muốn làm cái gì.
Lúc này, tiểu hệ thống biết, Vân Thanh Thanh là muốn cùng chết với Bạch Triệt.
Tiểu hệ thống và Bạch Triệt không giống nhau, nó biết, nếu để cho Bạch Triệt một mình tìm chết, vậy thế giới tinh thần của Vân Thanh Thanh nhất định sẽ bị thương nặng.
Là người xuyên không, thế giới tinh thần bị thương nặng chẳng khác nào mất đi tất cả niềm tin, cho dù đi đến thế giới bị vứt bỏ, cũng không còn khả năng xoay người.
Bởi vậy, tiểu hệ thống ủng hộ Vân Thanh Thanh tuân theo lựa chọn nội tâm của cô, cái chết không đáng sợ, đáng sợ chính là mất đi niềm tin.
Tuy Kỳ Dương là tu tiên giả nhưng cũng không ngăn được đạo cụ hệ thống liều lượng gấp mười lần.
Vân Thanh Thanh vừa hạ mệnh lệnh xong, cả người Kỳ Dương liền ngửa ra sau, từ trên trời rơi xuống.
Đã không còn Kỳ Dương trói buộc, Vân Thanh Thanh thông suốt không trở ngại dùng hết tất cả yêu lực đời này của mình, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới bên người Bạch Triệt.
Dường như cảm thấy bên cạnh có thêm mùi hương quen thuộc, Bạch Triệt đột nhiên tỉnh lại.
Sau khi nhìn thấy Vân Thanh Thanh, hắn cả kinh phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ: "Nàng, sao nàng lại đến đây......"
Vân Thanh Thanh ôn nhu lau đi vết máu trên khóe miệng hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tâm chàng thật độc ác, vì sao phải đuổi ta đi?"
"Nàng mau đi, thiên lôi này sẽ khiến nàng bị thương." Ánh mắt Bạch Triệt né tránh, vừa ho vừa nói.
Vân Thanh Thanh rơi nước mắt, nhịn không được nở nụ cười: "Chàng không đuổi được ta."
Thấy cô ngoan cố mất khôn, Bạch Triệt lòng như lửa đốt, lén niệm pháp quyết.
Vân Thanh Thanh vừa nhìn vẻ mặt của hắn, liền biết hắn lại muốn dùng truyền tống pháp trận gì đó đem cô đi, cô đưa tay ấn lên môi hắn, hung dữ nói: "Chàng lại đuổi ta đi, ta liền lập tức chết trước mặt chàng!"
Nghe vậy, Bạch Triệt không khỏi kinh hãi.
"Thật sự, chàng chết rồi, ta tuyệt đối không sống một mình." Vân Thanh Thanh hít hít mũi, cười nhìn về phía hắn, "Nói đến có thể chàng sẽ không tin.....!Mỗi một kiếp chàng vừa chết, ta sẽ lập tức ấn xuống lựa chọn tử vong."
"Cái......!Cái gì?" Bạch Triệt không thể tin nhìn cô, vành mắt chậm rãi đỏ lên.
Đời thứ nhất, khi hắn biết mình không còn nhiều thời gian, hắn liền an bài hậu sự thỏa đáng, nhờ Lục Từ thay hắn chăm sóc Vân Thanh Thanh......
Đời thứ hai, trước khi chết, hắn đưa tin cho thái tử, để thái tử dựa theo yêu cầu của hắn, tôn Vân Thanh Thanh làm mẫu hậu......
Kết quả, Vân Thanh Thanh căn bản không dựa theo an bài của hắn sống sót, mà là trực tiếp chết?
"Không sai, ta căn bản chưa từng làm Lục lão thái thái, cũng không làm Thái hậu!" Vân Thanh Thanh cắn bả vai hắn một cái, nam nhân này, để hắn nắm giữ tim cô bốn đời, hắn sao còn chưa hiểu chứ?
Nhìn ánh mắt chân thành lại nhiệt liệt của cô, môi Bạch Triệt run rẩy, khóe mắt không ngừng rơi nước mắt.
Mỗi một đời gặp phải nguy hiểm, hắn đều muốn nàng thoát khỏi nguy hiểm trước tiên, nhưng hắn vẫn không rõ, nàng muốn cái gì.
Nàng không muốn an toàn, cũng không phải địa vị, càng không phải tài phú, điều nàng trước sau luôn muốn chính là hắn.
"Là ta......!Là ta không hiểu nàng, xin lỗi." Bạch Triệt run rẩy giơ tay lên, ôm cô vào lòng mình.
Hắn ôm lấy cô, như đang ôm cả thế giới.
ắn không ngừng hôn đi nước mắt nơi khóe mắt cô, không ngừng nói xin lỗi cô.
"Tiểu ngốc nghếch của ta."
Cảm thụ được nhiệt độ Bạch Triệt truyền đến, Vân Thanh Thanh cho tới bây giờ cũng chưa từng cao hứng như vậy, thế cho nên bạch quang chói mắt hiện lên, cô cũng không để ý tới, cảm thấy mình đã đến Cực Lạc tiên cung.
Hai tay cô bám vào cổ hắn, ngẩng đầu đến gần, hung hăng đáp lại hắn, cùng hắn hôn đến mãnh liệt.
Cuối cùng, vẫn là tiểu hệ thống không nhịn được nhắc nhở cô: "Ký chủ, cô chú ý hình tượng một chút."
"Hả?"
Vân Thanh Thanh nhíu nhíu mày, chậm rãi mở mắt ra.
Cô ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy mây đen trên bầu trời đã tiêu tán, đông phương lộ ra ánh mặt trời, không trung xung quanh bọn họ lơ lửng hơn mười người, trong đó có Ma tộc, có Yêu tộc, còn có Nhân tộc......
Mọi người nhìn chăm chú vào Bạch Triệt cùng Vân Thanh Thanh dưới đáy hố, biểu tình trên mặt thập phần phức tạp.
"Mọi người không sợ bị sét đánh sao, vì sao đều tới đây?"
Trước mắt bao người làm chuyện ái muội, liêm sỉ của Vân Thanh Thanh sắp vất đi hết rồi, cô vội vàng buông tay mình ra, cảm giác hai má mình giống như bị lửa thiêu đốt.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã đánh xong từ lâu rồi, mọi người muốn tới đây xem bọn cô có chết chưa." Tiểu hệ thống lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã kết thúc? Chúng ta sở dĩ không chết, chẳng lẽ là bởi vì ta lớn lên quá đẹp sao?" Vân Thanh Thanh kinh ngạc đến mức cằm thiếu chút nữa rơi trên mặt đất, tiết tấu kịch bản này cũng quá bất hợp lí đi?
Cái này cũng quá khiến người ta không thể tưởng tượng nổi rồi, cô vừa rồi cùng Bạch Triệt hôn quá say sưa, thế nên hoàn toàn không biết đạo thiên lôi thứ chín khi nào bổ xuống.
"Bởi vì cô mở bug!" Tiểu hệ thống từ sau lưng lấy ra quyển sổ tay hệ thống cao cấp, dùng ngón tay nhỏ lật đến trang đầu tiên, "Trong quy tắc chung ở chương 1 có viết, thân thể người xuyên qua là thân thể do hệ thống chế tạo, là sản phẩm của pháp tắc hệ thống, sản phẩm hệ thống áp đảo trên thiên đạo, cô chắn về phía Bạch Triệt như vậy, thiên lôi toàn bộ bị cô hút đi!
"Ách......" Vân Thanh Thanh nhất thời đứng hình, cho nên nói, Cửu Tiêu Thiên Lôi của Bạch Triệt cứ như vậy không hiểu sao bị cô kết thúc?
Người khác dùng khuôn sáo cũ "Dùng yêu cảm hóa toàn bộ thế giới" để giải quyết vấn đề, làm sao đến lượt cô, liền biến thành "Dùng yêu cảm hóa Cửu Tiêu Thiên Lôi"?
Sớm biết có thể mở bug như vậy, sao còn để tất cả mọi người uổng công chịu tám đạo thiên lôi này?!
"Nhưng mà, thiên lôi đã đánh xong, vì sao Bạch Triệt còn chưa lên thượng giới?" Vân Thanh Thanh định trở về lại chậm rãi nghiên cứu sổ tay, lúc này, cô phải giải quyết vấn đề của Bạch Triệt trước.
"Vậy cô phải hỏi chính hắn."
Vân Thanh Thanh nghi hoặc nhìn về phía Bạch Triệt, hỏi ra suy nghĩ trong lòng mình.
"Cửu Trọng Thiên Lôi lần trước, ta cự tuyệt phi thăng thượng giới, bởi vậy, từ nay về sau, Thiên Đạo sẽ không cho ta cơ hội lên thượng giới nữa." Bạch Triệt bình tĩnh nói.
"Thế nhưng, Bạch Húc trưởng lão mới vừa nói qua, chàng bị Cửu Trọng Thiên Lôi đánh chết......"
"A, ta là loại người dễ dàng bị thiên lôi đánh chết vậy sao?" Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của Vân Thanh Thanh, khóe miệng Bạch Triệt nhếch lên, Sở dĩ ta chủ động tiếp nhận khảo nghiệm phi thăng Cửu Trọng Thiên Lôi là vì khi phi thăng có thể thành lập liên hệ với Thiên Đạo.
Khi đối thoại với Thiên Đạo, hắn dùng phi thăng thượng giới cùng tính mạng của mình làm đại giới, cùng Thiên Đạo làm một khoản giao dịch có lợi nhất đời này của hắn.
Đáng tiếc, sau khi hắn chuyển thế mất đi trí nhớ, trở thành một kiếm tu, còn quên đi việc này.
Lúc Thiên Đạo đem giao dịch phẩm đến trước mặt hắn, hắn thiếu chút nữa trúng quỷ kế của Thiên Đạo, mấy lần thiếu chút nữa giết chết giao dịch phẩm......!Cũng may trước khi hắn tái thế đã sớm sắp đặt, để lại quân cờ Đồ Sơn tộc này.
Không chờ Vân Thanh Thanh hỏi tiếp, Bạch Triệt nắm lấy tay cô, đưa cô lên trên.
Hai người đi đến bên cạnh hố, Bạch Triệt ở trước mặt Yêu Hậu thoải mái hôn lên hai má Vân Thanh Thanh, nhìn như khiêm tốn nói: "Mẫu hậu, vẫn cần mời ngài phát cho phụ vương một con hạc giấy truyền tin, để ngài ấy sớm ngày khởi hành, đến Ma giới tham gia hôn lễ của chúng ta."
Vân Thanh Thanh quay đầu lại, ngây người nhìn hắn, cô đáp ứng gả cho hắn khi nào hả?!
Bị con rể tương lai cưỡng ép mời tham gia hôn lễ, Yêu Hậu cả người ngây dại, nhưng mà, nhìn dáng vẻ Ma Vương kiêu ngạo trên người Bạch Triệt, Yêu Hậu nuốt nước miếng, trong nháy mắt tính toán đem nữ nhi bán đi, đáp ứng nói: "Được, ta lập tức mời ông ấy tới đây......"
Vân Thanh Thanh đầu óc lộn xộn, còn chưa suy nghĩ cẩn thận nữa, như thế nào Bạch Triệt đã bắt đầu tính toán thành hôn rồi?
"Trước khi phi thăng chuyển thế chàng đã nói gì với Thiên Đạo?" Vân Thanh Thanh nghi hoặc hỏi, nếu hắn nói mình cùng Thiên Đạo thành lập liên hệ, như vậy, hắn sau này chuyển thế lại đụng phải mình, hẳn đều là bút tích của Thiên Đạo.
Bạch Triệt nhéo hai má cô, khóe miệng nhếch lên, tươi cười tựa như tia nắng ấm đầu tiên trong mùa đông.
"Tiểu ngốc nghếch, chờ ngày nàng gả cho ta, ta liền nói cho nàng biết."
Hoàn..
Si Hào Phong, trong Hắc Phong Tháp.
Huyết ma khí cuồn cuộn không ngừng tràn vào thân thể Bạch Triệt, Vân Thanh Thanh ôm Yêu Hậu run lẩy bẩy, ở trong đầu hỏi tiểu hệ thống: "Tiểu hệ thống, rốt cuộc hắn bị gì thế?"
"Những ma khí này có cùng nguồn gốc với hắn, hiển nhiên sẽ lựa chọn xông về phía hắn, nhưng chúng lại không chịu sự khống chế của hắn.
Không hay rồi, thực lực của hắn đã sắp đạt tới cảnh giới phi thăng rồi! "Tiểu hệ thống la lên.
Cùng lúc đó, các tu tiên giả ở gần cũng phát hiện dị trạng của Bạch Triệt, chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to: "Ma vương đã đến đạt cảnh giới phi thăng, chư vị mau chóng tản ra!"
Sau khi chưởng môn nói xong, mọi người ào ạt tản ra, chỉ có đệ tử Thiên Huyền môn còn ở lại.
Phàm là tu sĩ khi đạt tới tu vi đỉnh điểm sẽ phi thăng đến vị diện cấp cao.
Lúc này thực lực của Bạch Triệt đã đạt tới đỉnh cấp, sẽ không có ai chủ động tìm chết, về phần Thiên Huyền Môn không cách nào thoát thân, mọi người chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối, ai bảo Bạch Triệt từng là đệ tử Thiên Huyền Môn? Chuyện này đành phải do bọn họ xử lý.
Không rảnh để ý tới những người khác, Vân Thanh Thanh tâm tâm niệm niệm chỉ có Bạch Triệt.
Lúc này, toàn thân từ trên xuống dưới của hắn bị huyết sắc ma khí quấn quanh, tạo thành một cái kén huyết sắc lớn, ngay cả Vân Thanh Thanh đứng ở gần đó cũng không nhìn thấy rõ bộ dạng của hắn.
Vân Thanh Thanh đang định tiến vào kén máu, Yêu Hậu một mực cắn váy cô, hét lớn: "Bảo bối, con tuyệt đối không được đến đó! Hắn, hắn sắp chịu lôi kiếp rồi!"
Vẫn là Yêu Hậu tu vi cao siêu, nhạy cảm hơn Nhân tộc, khi Bạch Triệt đạt tới cảnh giới phi thăng, nàng liền ngửi được mùi của lôi kiếp.
Quả nhiên, nàng vừa dứt lời, phương xa liền truyền đến tiếng ầm ầm.
Vân Thanh Thanh không khỏi kinh hãi, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đỉnh đầu mây đen dày đằng đặc, trong tầng mây cuồn cuộn như có điện long màu tím đang bay lượn.
"Là lôi kiếp phi thăng Cửu Trọng Thiên! Sư đệ, các ngươi mau rời đi!" Chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to một tiếng, đuổi các trưởng lão phụ cận đi.
Lại có người la lên: "Không đúng, đây không phải Cửu Trọng Thiên Lôi, rõ ràng là Cửu Tiêu Thiên Lôi!"
Nghe được bốn chứ "Cửu Tiêu Thiên Lôi", các trưởng lão môn phái khác ở gần đó còn lưu lại xem náo nhiệt thấy thế trong nháy mắt chạy còn nhanh hơn thỏ, trong nháy mắt ở đây cũng chỉ còn lại trưởng lão Thiên Huyền Môn.
Lôi kiếp phi thăng có chín đạo, cho nên được xưng là Cửu Trọng Thiên Lôi, mà Bạch Triệt hôm nay dẫn tới thiên lôi màu tím, màu sắc khác thường, lại được xưng là Cửu Tiêu Thiên Lôi.
Cửu Tiêu Thiên Lôi chỉ tồn tại trong thần thoại viễn cổ, chưa từng có người phi thăng chân chính nào có thể gặp qua, trước kia dưới Cửu Trọng Thiên Lôi người phi thăng còn tử thương hơn phân nửa, nếu Cửu Tiêu Thiên Lôi hạ xuống, Bạch Triệt gần đây mới khôi phục tu vi thì làm sao còn đường sống?!
"Chưởng môn, ngài mau đi đi! Bạch Triệt đã không còn là đệ tử Thiên Huyền Môn, hắn là Ma Vương Ma tộc, chúng ta đừng quản hắn nữa!" Một trưởng lão khuyên.
Một tiền bối Thiên Huyền Môn trước đây phi thăng, đặc biệt lựa chọn một đại lục hoang vắng hẻo lánh, không nghĩ tới Cửu Trọng Thiên Lôi thế tới mãnh liệt, khiến cả đại lục kia san thành bình địa.
Mà hôm nay Bạch Triệt gặp phải Cửu Tiêu Thiên Lôi, bọn họ phải nhanh chạy khỏi đây, tránh gặp phải tai bay vạ gió.
"Không, ta phải ở đây hộ pháp cho Bạch Triệt." Chưởng môn chắp tay với các đệ tử: "Mặc dù Bạch Triệt là Ma Vương, nhưng hắn cũng là đệ tử dưới chướng ta, ta không thể trơ mắt nhìn hắn chết được......!Các ngươi đi mau, đừng khiến Thiên Huyền Môn chúng ta tổn thất nặng nề."
"Chưởng môn! Chúng ta sẽ không đi!" Kỳ Dương đi lên phía trước, "Bạch Triệt là sư huynh của ta, ta không thể đi!"
Có Kỳ Dương đi đầu, một đám sư huynh đệ chủ động lưu lại, các trưởng lão thấy mọi người không muốn đi, không thể làm gì khác hơn là theo đệ tử nhà mình lưu lại.
"Được! Đệ tử Thiên Huyền Môn ta quả nhiên hữu tình hữu nghĩa!" Chưởng môn thấy các đệ tử chủ động xin đi giết giặc tương trợ, không có nửa phần không muốn, trái lại vô vùng cảm động.
Kiếm tu tu luyện chú ý chính là không thẹn với lòng, nếu như hôm nay bọn họ bỏ lại sư huynh Bạch Triệt chạy trốn, cuối cùng tuy rằng may mắn sống sót, nhưng sau này tất nhiên sẽ ôm hối hận cả đời, tu vi tương lai lại không cách nào tiến thêm một bước.
Thay vì như thế, không bằng tiêu sái giúp sư huynh một tay.
Trưởng lão Thiên Huyền Môn và các đệ tử tản ra, mỗi người kết thành trận pháp, đúng lúc này, phía chân trời một đạo hồng quang xẹt qua, một lão giả râu trắng lay theo gió cưỡi kiếm mà đến.
"Bạch Húc trưởng lão, ngài tới rồi!"
Bạch Húc trưởng lão là lão tổ tông lớn tuổi nhất Thiên Huyền Môn, chưởng môn vội vàng tiến lên tiếp ứng.
Bạch Húc trưởng lão sớm đã nhìn thấy dị thường của Hắc Phong Tháp, than thở một tiếng: "Nếu ta không đến, Thiên Huyền Môn này chẳng phải sẽ huỷ trong tay các ngươi sao?
Nói xong, Bạch Húc trưởng lão cưỡi kiếm đi về phía Hắc Phong Tháp, đáp xuống gần Vân Thanh Thanh.
Vân Thanh Thanh vừa vặn nghe tiểu hệ thống phổ cập khoa học phổ thông về Cửu Tiêu Thiên Lôi, không nghĩ tới còn có người dám vào đây, hơn nữa còn là một lão già râu trắng thoạt nhìn đã qua bảy mươi tuổi.
Vân Thanh Thanh giơ ngón tay cái với ông: "Lão nhân gia, sao ngài lại vào đây? Ngài không sợ thiên lôi sẽ làm ngài bị thương sao?"
"Hừ." Bạch Húc vuốt chòm râu của mình, chỉ về phía Bạch Triệt, "Hắn lớn tuổi hơn ta, nếu ta là lão nhân gia, hắn tính là cái gì? Lão quái vật sao?
Vân Thanh Thanh le lưỡi một cái, nghĩ thầm, còn không phải dung mạo ông quá già sao......
Bất quá đã là lúc này, lão nhân gia này lại còn có tâm tư nói giỡn, Vân Thanh Thanh vội vàng chỉnh lại thần sắc, hỏi: "Trưởng lão......!Ngài biết nên làm gì để cứu Bạch Triệt sao?"
"Cửu Tiêu Thiên Lôi này là vì tà khí thiên địa trên người hắn mà đến." Bạch Húc trưởng lão thở dài, tà khí thiên địa trong Hắc Phong Tháp là hắn thu thập từ khắp nơi, không nghĩ tới Bạch Triệt đánh bậy đánh bạ, lại lần nữa thu bọn chúng về.
"Tà khí thiên địa?"
"Chính là huyết sắc ma khí kia." Bạch Húc trưởng lão vươn hai ngón tay, kẹp lấy một luồng sương khói huyết sắc phiêu du trên không trung, tia sương màu đỏ kia quấn quanh đầu ngón tay hắn, bất quá một hồi, tia sương màu đỏ này đã nuốt chửng hai ngón tay Bạch Húc trưởng lão.
Nhìn hai ngón tay không hoàn chỉnh của Bạch Húc trưởng lão, Vân Thanh Thanh không khỏi sắc mặt trắng bệch.
Huyết sắc ma khí này thế mà có uy lực như thế, có thể ăn tươi nuốt sống xác thịt của tu sĩ!
Toàn thân Vân Thanh Thanh đều run rẩy, trong thân thể Bạch Triệt rốt cuộc hấp thu cái gì, khó trách thiên lôi cũng không chịu buông tha hắn.
"Đây chính là tà khí thiên địa, có thể khiến người mất trí điên cuồng, còn có thể khiến người ta biến thành một bạo quân, nó đã từng dẫn phát vô số lần đại chiến tam tộc, là đầu sỏ gây ra sự bất an của cả tu tiên giới." Bạch Húc trưởng lão giải thích.
Trái tim Vân Thanh Thanh đập thình thịch: "Vậy vì sao Bạch Triệt lại có tà khí thiên địa?"
"Bởi vì hắn chính là người thiên hạ chí tà - Ma chủng." Bạch Húc trưởng lão đồng tình nhìn phương hướng của Bạch Triệt,"Tương truyền mười vạn năm trước, trong Cực Bắc Ma Uyên khi sinh ra tà khí thiên địa thì sinh ra một quả Ma chủng, về sau, Ma chủng hóa thành người, hắn hấp thu tà khí thiên địa, mang theo tất cả tội nghiệt trên thế gian.
Lại qua một vạn năm, hắn thành công từ trong Ma Uyên xuất thế, dẫn đến thiên địa rung chuyển, vô số dân chúng chết vì động đất, sóng thần, ôn dịch."
Vân Thanh Thanh hít vào một ngụm khí lạnh, Ma chủng này, chẳng lẽ chính là Bạch Triệt?
"Ma chủng sinh ra là Ma chủng, tuy rằng hắn không muốn giết người, nhưng luôn gây ra tai hoạ, Bạch Triệt vì chuộc tội, vạn năm trước phi thăng, hắn đặc biệt khiến cho thực lực bản thân đại giảm, chết dưới Cửu Trọng Thiên Lôi, cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, hóa giải tội nghiệt trên người hắn."
Sau đó, Bạch Triệt chết trong thiên lôi liền một lần nữa chuyển thế, dấn thân vào Thiên Huyền Môn trở thành một kiếm tu.
"Đáng tiếc, sau khi Bạch Triệt cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, tà ác trong lòng mọi người cũng không biến mất, nhân gian thái bình chưa đến ngàn năm, liền sinh ra chiến tranh.
Haizzz, tội ác trên thế gian, vốn là vô cùng vô tận, chỉ dựa vào một mình hắn, sao có thể hữu dụng?" Bạch Húc trưởng lão thở dài.
May mà Bạch Triệt một lòng hướng thiện, chủ động để bản thân chết dưới tay thiên lôi, nếu đổi thành những người khác, hơn phân nửa sẽ lựa chọn sa vào trầm luân với tà khí thiên địa, trở thành ma đầu một đời một lòng chỉ biết giết chóc.
Chỉ là, thế gian này có nhân liền có quả, nếu như trên tay Bạch Triệt giết chóc vô số, hắn cũng không thể đạt được thương hại của thiên đạo, có thể chuyển thế.
Bạch Triệt thân là Ma chủng, chết dưới thiên lôi, chính là mệnh của hắn.
Dù cho hôm nay hắn không dẫn thiên lôi tới, một ngày nào đó, tà khí thiên địa trên người hắn sẽ càng ngày càng nhiều, hắn cũng sẽ bị thiên lôi nghiêm trị.
Không nghĩ tới, ngày đó lại đến nhanh như vậy.
Nhìn huyết kén trước mắt càng ngày càng lớn, mí mắt Vân Thanh Thanh đột nhiên nhảy dựng lên.
Lẽ nào......!Hắn lại muốn giống như trước kia, trước hấp thu tất cả tà khí thiên địa vào người, sau đó lại bị thiên lôi đánh chết, đổi lấy tà khí thiên địa bị diệt trừ?!
Vân Thanh Thanh còn chưa suy nghĩ rõ ràng, bầu trời bỗng nhiên hiện lên tia sáng tím cực sáng, đâm vào khiến mắt cô đau đớn.
"Ầm ầm!"
Bên tai phát ra tiếng nổ lớn, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt bị một ngọn gió đỏ như máu cuốn lên, là Bạch Triệt!
Cô từ trên Hắc Phong tháp rơi xuống, lăn trên mặt đất hơn mười vòng, khó khăn lắm mới ổn định lại thân hình.
Vai, eo, chân truyền đến đau đớn, Vân Thanh Thanh cắn răng, khó khăn từ trên mặt đất bò dậy, một lần nữa nhìn về phía vừa rồi.
Chỉ thấy Hắc Phong Tháp vốn ở vị trí trí cũ lúc này đã biến thành một mảnh ngói vỡ tường đổ, mặt Vân Thanh Thanh xanh mét, nhào về phía trước, mới đến phụ cận, cô bị Kỳ Dương nắm lấy tay: Công chúa, sư huynh không sao cả!"
Vân Thanh Thanh đẩy Kỳ Dương ra, đưa tay gạt khúc gỗ đen như mực trước mặt, thẳng đến khi cô nhìn thấy Bạch Triệt đang ngồi thiền dưới đáy hố, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bạch Triệt ngồi ở đáy hố, vết máu trên người hắn đã hoàn toàn không còn, xung quanh chỉ lưu lại một mảng đỏ.
Bạch Triệt ngẩng đầu lên, cố gắng kéo ra một nụ cười với cô, dường như đang an ủi cô: "Thanh Thanh, nàng mau rời đi, ngoan."
Nét cười của hắn quá miễn cưỡng, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt nhìn thấu được ý đồ của hắn.
May mà vừa rồi tiểu hệ thống đã phổ cập khoa học cho cô, biết Cửu Tiêu Thiên Lôi này tổng cộng có chín đạo, lúc nãy mới vừa giáng xuống một đạo, vết máu trên người Bạch Triệt đều bị đánh nát, hắn làm sao có thể không sao chứ?
Vậy kế tiếp, hắn phải ứng phó với tám đạo thiên lôi còn lại như thế nào? Trực tiếp lấy thân ra gánh sao?
"Ta không đi." Vân Thanh Thanh quật cường nói, "Là sống hay chết, ta muốn bồi chàng......"
"Sư đệ." Bạch Triệt bỗng nhiên nhìn về phía Kỳ Dương, quát lớn.
Kỳ Dương trong nháy mắt hiểu được ý hắn, trở tay kéo Vân Thanh Thanh lùi ra phía sau: "Công chúa, mạo phạm."
Nhìn Vân Thanh Thanh từ từ đi xa, cổ họng Bạch Triệt có chút ngọt, khóe miệng chậm rãi chảy xuống một tia máu.
Đúng lúc này, đạo kinh lôi thứ hai trên bầu trời hạ xuống ——
Bạch Triệt ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh không lay động, nghênh đón đạo thiên lôi thứ hai còn nặng hơn đạo trước.
Từ sau khi chuyển thế, mỗi một ngày sau khi hắn và Vân Thanh Thanh gặp lại, đều là những ngày trộm được.
Có thể lại lần nữa gặp lại nàng, hắn đã thỏa mãn rồi.
Bạch Triệt lắc lắc đầu, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Ầm ầm ầm!
Lại là một đạo điện long chói mắt lóe lên, dù Vân Thanh Thanh đã bay ra khỏi phạm vi Sí Hào Phong, cô vẫn bị gió mạnh thổi đến hai má đau rát.
"Sư huynh......!Còn sống." Nhìn Sí Hào Phong bị thiên lôi san thành bình địa, Kỳ Dương khịt khịt mũi.
"Kỳ Dương! Ngươi thả ta ra!" Mặc dù biết Bạch Triệt không chết dưới đạo thiên lôi thứ hai, nhưng tim Vân Thanh Thanh vẫn đau như bị đao cắt.
"Không được!" Kỳ dương kiên quyết, sư huynh đặc biệt bàn giao để hắn đưa Vân Thanh Thanh đi, hắn tuyệt đối không thể làm trái ý sư huynh.
Vân Thanh Thanh tay phải biến thành móng vuốt, dùng yêu lực liều mạng đối kháng với hắn, Kỳ Dương thầm đọc khẩu quyết, dùng linh lực trói hai tay cô càng ngày càng chặt, đúng lúc này, Yêu Hậu bên cạnh đột nhiên kêu lên: "Nhìn xem! Thiên Huyền kiếm trận!"
Phương xa, kiếm trận khổng lồ màu lam chậm rãi dâng lên, chiếu rọi bầu trời tựa như ban ngày.
Bắc Đẩu Thất Tinh phát sáng rực rỡ trên kiếm trận, trận pháp khi xoay tròn giống như tinh hà, lúc thì tản ra tinh thần lực của vạn vật, làm cho lòng người dâng trào mênh mông, bất giác muốn thần phục dưới bầu trời đầy ánh sao này.
"Sinh thời, ta lại có thể nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận của Thiên Huyền Môn!" Kỳ Dương ngây ngẩn cả người, từ nhỏ đến lớn, hắn cùng sư huynh liền ảo tưởng tương lai sẽ trở thành người kết trận của Thiên Huyền kiếm trận, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận thanh thế to lớn như vậy!
Hơn nữa, lúc này đây Thiên Huyền kiếm trận bố trí so với bình thường càng mạnh hơn, trận địa đều do Thiên Huyền môn trưởng lão trấn thủ, chủ trận lại là Bạch Húc trưởng lão thực lực mạnh nhất của Thiên Huyền Môn.
Nhìn đại trận tản ra tinh quang cuồn cuộn, trong lòng Vân Thanh Thanh nhất thời dấy lên hy vọng, có tất cả trưởng lão Thiên Huyền môn tương trợ, Bạch Triệt hẳn là sẽ không sao chứ?
Đáng tiếc, đạo thiên lôi thứ ba, đạo thiên lôi thứ tư bổ xuống, Thiên Huyền kiếm trận khổng lồ cũng chịu không nổi, đột nhiên hóa thành từng mảnh, biến mất trong bóng tối.
"Ma Vương! Vãn bối đến chậm!"
Ngay khi đạo thiên lôi thứ năm sắp hạ xuống, đại quân Ma tộc đúng lúc chạy tới.
Nữ Ma Vương cùng Đồ Sơn Nhan ngay cả chào hỏi với Vân Thanh Thanh cũng không kịp, trực tiếp đi về phía trước.
Thiên lôi dần dần từ màu tím chuyển thành màu trắng, Vân Thanh Thanh chưa từng cảm thấy màu trắng lại đáng sợ như vậy, ánh sáng trắng chói mắt kia hóa thành ngọn lửa rửa sạch mọi tội ác trên thế gian, đốt cháy mặt đất phía trước không còn một mảnh.
Sau khi đạo thiên lôi thứ sáu rơi xuống, Đồ Sơn Nhan cùng Đồ Sơn nhất tộc trực tiếp bị đánh trở về nguyên hình.
Đạo thiên lôi thứ bảy rơi xuống, Nữ Ma Vương không biết còn sống hay đã chết được Ma tướng cõng ra.
Đạo thiên lôi thứ tám rơi xuống, pháp kiếm bản mệnh của Bạch Triệt bị nghiền nát, cả người đẫm máu ngã xuống đáy hố, cả người sống chết không biết.
"Bạch Triệt!!!"
Vân Thanh Thanh hai mắt đỏ ngầu, hét lên.
Hắn làm sao có thể bỏ lại cô một mình ở đây chứ?
Bọn họ rõ ràng mới ở cùng nhau không bao lâu, làm sao nhanh như vậy, bọn họ lại phải nói lời tạm biệt?
Đáng tiếc, ngay cả tạm biệt cô cũng chưa kịp nói với hắn.....
"Tiểu hệ thống, mười Ống tiêm mê hồn." Lạnh lùng nhìn phương xa, Vân Thanh Thanh đột nhiên nói.
"Ký chủ, cô không muốn sống nữa sao?" Cảm nhận được tâm ý của Vân Thanh Thanh, tiểu hệ thống từ trong không gian hệ thống móc ra một hộp ống tiêm, đem lỗ kim nhắm ngay ót Kỳ dương, "Thật sự phải tiêm sao?"
"Tiêm." Vân Thanh Thanh quả quyết.
Tiểu hệ thống cắn răng, đâm kim xuống: "Được!"
Bọn họ đã hợp tác bốn thế giới với nhau, đã sớm dưỡng thành sự ăn ý vô tận, Vân Thanh Thanh chỉ cần một ánh mắt, tiểu hệ thống liền biết cô muốn làm cái gì.
Lúc này, tiểu hệ thống biết, Vân Thanh Thanh là muốn cùng chết với Bạch Triệt.
Tiểu hệ thống và Bạch Triệt không giống nhau, nó biết, nếu để cho Bạch Triệt một mình tìm chết, vậy thế giới tinh thần của Vân Thanh Thanh nhất định sẽ bị thương nặng.
Là người xuyên không, thế giới tinh thần bị thương nặng chẳng khác nào mất đi tất cả niềm tin, cho dù đi đến thế giới bị vứt bỏ, cũng không còn khả năng xoay người.
Bởi vậy, tiểu hệ thống ủng hộ Vân Thanh Thanh tuân theo lựa chọn nội tâm của cô, cái chết không đáng sợ, đáng sợ chính là mất đi niềm tin.
Tuy Kỳ Dương là tu tiên giả nhưng cũng không ngăn được đạo cụ hệ thống liều lượng gấp mười lần.
Vân Thanh Thanh vừa hạ mệnh lệnh xong, cả người Kỳ Dương liền ngửa ra sau, từ trên trời rơi xuống.
Đã không còn Kỳ Dương trói buộc, Vân Thanh Thanh thông suốt không trở ngại dùng hết tất cả yêu lực đời này của mình, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới bên người Bạch Triệt.
Dường như cảm thấy bên cạnh có thêm mùi hương quen thuộc, Bạch Triệt đột nhiên tỉnh lại.
Sau khi nhìn thấy Vân Thanh Thanh, hắn cả kinh phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ: "Nàng, sao nàng lại đến đây......"
Vân Thanh Thanh ôn nhu lau đi vết máu trên khóe miệng hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tâm chàng thật độc ác, vì sao phải đuổi ta đi?"
"Nàng mau đi, thiên lôi này sẽ khiến nàng bị thương." Ánh mắt Bạch Triệt né tránh, vừa ho vừa nói.
Vân Thanh Thanh rơi nước mắt, nhịn không được nở nụ cười: "Chàng không đuổi được ta."
Thấy cô ngoan cố mất khôn, Bạch Triệt lòng như lửa đốt, lén niệm pháp quyết.
Vân Thanh Thanh vừa nhìn vẻ mặt của hắn, liền biết hắn lại muốn dùng truyền tống pháp trận gì đó đem cô đi, cô đưa tay ấn lên môi hắn, hung dữ nói: "Chàng lại đuổi ta đi, ta liền lập tức chết trước mặt chàng!"
Nghe vậy, Bạch Triệt không khỏi kinh hãi.
"Thật sự, chàng chết rồi, ta tuyệt đối không sống một mình." Vân Thanh Thanh hít hít mũi, cười nhìn về phía hắn, "Nói đến có thể chàng sẽ không tin.....!Mỗi một kiếp chàng vừa chết, ta sẽ lập tức ấn xuống lựa chọn tử vong."
"Cái......!Cái gì?" Bạch Triệt không thể tin nhìn cô, vành mắt chậm rãi đỏ lên.
Đời thứ nhất, khi hắn biết mình không còn nhiều thời gian, hắn liền an bài hậu sự thỏa đáng, nhờ Lục Từ thay hắn chăm sóc Vân Thanh Thanh......
Đời thứ hai, trước khi chết, hắn đưa tin cho thái tử, để thái tử dựa theo yêu cầu của hắn, tôn Vân Thanh Thanh làm mẫu hậu......
Kết quả, Vân Thanh Thanh căn bản không dựa theo an bài của hắn sống sót, mà là trực tiếp chết?
"Không sai, ta căn bản chưa từng làm Lục lão thái thái, cũng không làm Thái hậu!" Vân Thanh Thanh cắn bả vai hắn một cái, nam nhân này, để hắn nắm giữ tim cô bốn đời, hắn sao còn chưa hiểu chứ?
Nhìn ánh mắt chân thành lại nhiệt liệt của cô, môi Bạch Triệt run rẩy, khóe mắt không ngừng rơi nước mắt.
Mỗi một đời gặp phải nguy hiểm, hắn đều muốn nàng thoát khỏi nguy hiểm trước tiên, nhưng hắn vẫn không rõ, nàng muốn cái gì.
Nàng không muốn an toàn, cũng không phải địa vị, càng không phải tài phú, điều nàng trước sau luôn muốn chính là hắn.
"Là ta......!Là ta không hiểu nàng, xin lỗi." Bạch Triệt run rẩy giơ tay lên, ôm cô vào lòng mình.
Hắn ôm lấy cô, như đang ôm cả thế giới.
ắn không ngừng hôn đi nước mắt nơi khóe mắt cô, không ngừng nói xin lỗi cô.
"Tiểu ngốc nghếch của ta."
Cảm thụ được nhiệt độ Bạch Triệt truyền đến, Vân Thanh Thanh cho tới bây giờ cũng chưa từng cao hứng như vậy, thế cho nên bạch quang chói mắt hiện lên, cô cũng không để ý tới, cảm thấy mình đã đến Cực Lạc tiên cung.
Hai tay cô bám vào cổ hắn, ngẩng đầu đến gần, hung hăng đáp lại hắn, cùng hắn hôn đến mãnh liệt.
Cuối cùng, vẫn là tiểu hệ thống không nhịn được nhắc nhở cô: "Ký chủ, cô chú ý hình tượng một chút."
"Hả?"
Vân Thanh Thanh nhíu nhíu mày, chậm rãi mở mắt ra.
Cô ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy mây đen trên bầu trời đã tiêu tán, đông phương lộ ra ánh mặt trời, không trung xung quanh bọn họ lơ lửng hơn mười người, trong đó có Ma tộc, có Yêu tộc, còn có Nhân tộc......
Mọi người nhìn chăm chú vào Bạch Triệt cùng Vân Thanh Thanh dưới đáy hố, biểu tình trên mặt thập phần phức tạp.
"Mọi người không sợ bị sét đánh sao, vì sao đều tới đây?"
Trước mắt bao người làm chuyện ái muội, liêm sỉ của Vân Thanh Thanh sắp vất đi hết rồi, cô vội vàng buông tay mình ra, cảm giác hai má mình giống như bị lửa thiêu đốt.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã đánh xong từ lâu rồi, mọi người muốn tới đây xem bọn cô có chết chưa." Tiểu hệ thống lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã kết thúc? Chúng ta sở dĩ không chết, chẳng lẽ là bởi vì ta lớn lên quá đẹp sao?" Vân Thanh Thanh kinh ngạc đến mức cằm thiếu chút nữa rơi trên mặt đất, tiết tấu kịch bản này cũng quá bất hợp lí đi?
Cái này cũng quá khiến người ta không thể tưởng tượng nổi rồi, cô vừa rồi cùng Bạch Triệt hôn quá say sưa, thế nên hoàn toàn không biết đạo thiên lôi thứ chín khi nào bổ xuống.
"Bởi vì cô mở bug!" Tiểu hệ thống từ sau lưng lấy ra quyển sổ tay hệ thống cao cấp, dùng ngón tay nhỏ lật đến trang đầu tiên, "Trong quy tắc chung ở chương 1 có viết, thân thể người xuyên qua là thân thể do hệ thống chế tạo, là sản phẩm của pháp tắc hệ thống, sản phẩm hệ thống áp đảo trên thiên đạo, cô chắn về phía Bạch Triệt như vậy, thiên lôi toàn bộ bị cô hút đi!
"Ách......" Vân Thanh Thanh nhất thời đứng hình, cho nên nói, Cửu Tiêu Thiên Lôi của Bạch Triệt cứ như vậy không hiểu sao bị cô kết thúc?
Người khác dùng khuôn sáo cũ "Dùng yêu cảm hóa toàn bộ thế giới" để giải quyết vấn đề, làm sao đến lượt cô, liền biến thành "Dùng yêu cảm hóa Cửu Tiêu Thiên Lôi"?
Sớm biết có thể mở bug như vậy, sao còn để tất cả mọi người uổng công chịu tám đạo thiên lôi này?!
"Nhưng mà, thiên lôi đã đánh xong, vì sao Bạch Triệt còn chưa lên thượng giới?" Vân Thanh Thanh định trở về lại chậm rãi nghiên cứu sổ tay, lúc này, cô phải giải quyết vấn đề của Bạch Triệt trước.
"Vậy cô phải hỏi chính hắn."
Vân Thanh Thanh nghi hoặc nhìn về phía Bạch Triệt, hỏi ra suy nghĩ trong lòng mình.
"Cửu Trọng Thiên Lôi lần trước, ta cự tuyệt phi thăng thượng giới, bởi vậy, từ nay về sau, Thiên Đạo sẽ không cho ta cơ hội lên thượng giới nữa." Bạch Triệt bình tĩnh nói.
"Thế nhưng, Bạch Húc trưởng lão mới vừa nói qua, chàng bị Cửu Trọng Thiên Lôi đánh chết......"
"A, ta là loại người dễ dàng bị thiên lôi đánh chết vậy sao?" Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của Vân Thanh Thanh, khóe miệng Bạch Triệt nhếch lên, Sở dĩ ta chủ động tiếp nhận khảo nghiệm phi thăng Cửu Trọng Thiên Lôi là vì khi phi thăng có thể thành lập liên hệ với Thiên Đạo.
Khi đối thoại với Thiên Đạo, hắn dùng phi thăng thượng giới cùng tính mạng của mình làm đại giới, cùng Thiên Đạo làm một khoản giao dịch có lợi nhất đời này của hắn.
Đáng tiếc, sau khi hắn chuyển thế mất đi trí nhớ, trở thành một kiếm tu, còn quên đi việc này.
Lúc Thiên Đạo đem giao dịch phẩm đến trước mặt hắn, hắn thiếu chút nữa trúng quỷ kế của Thiên Đạo, mấy lần thiếu chút nữa giết chết giao dịch phẩm......!Cũng may trước khi hắn tái thế đã sớm sắp đặt, để lại quân cờ Đồ Sơn tộc này.
Không chờ Vân Thanh Thanh hỏi tiếp, Bạch Triệt nắm lấy tay cô, đưa cô lên trên.
Hai người đi đến bên cạnh hố, Bạch Triệt ở trước mặt Yêu Hậu thoải mái hôn lên hai má Vân Thanh Thanh, nhìn như khiêm tốn nói: "Mẫu hậu, vẫn cần mời ngài phát cho phụ vương một con hạc giấy truyền tin, để ngài ấy sớm ngày khởi hành, đến Ma giới tham gia hôn lễ của chúng ta."
Vân Thanh Thanh quay đầu lại, ngây người nhìn hắn, cô đáp ứng gả cho hắn khi nào hả?!
Bị con rể tương lai cưỡng ép mời tham gia hôn lễ, Yêu Hậu cả người ngây dại, nhưng mà, nhìn dáng vẻ Ma Vương kiêu ngạo trên người Bạch Triệt, Yêu Hậu nuốt nước miếng, trong nháy mắt tính toán đem nữ nhi bán đi, đáp ứng nói: "Được, ta lập tức mời ông ấy tới đây......"
Vân Thanh Thanh đầu óc lộn xộn, còn chưa suy nghĩ cẩn thận nữa, như thế nào Bạch Triệt đã bắt đầu tính toán thành hôn rồi?
"Trước khi phi thăng chuyển thế chàng đã nói gì với Thiên Đạo?" Vân Thanh Thanh nghi hoặc hỏi, nếu hắn nói mình cùng Thiên Đạo thành lập liên hệ, như vậy, hắn sau này chuyển thế lại đụng phải mình, hẳn đều là bút tích của Thiên Đạo.
Bạch Triệt nhéo hai má cô, khóe miệng nhếch lên, tươi cười tựa như tia nắng ấm đầu tiên trong mùa đông.
"Tiểu ngốc nghếch, chờ ngày nàng gả cho ta, ta liền nói cho nàng biết."
Hoàn.Si Hào Phong, trong Hắc Phong Tháp.
Huyết ma khí cuồn cuộn không ngừng tràn vào thân thể Bạch Triệt, Vân Thanh Thanh ôm Yêu Hậu run lẩy bẩy, ở trong đầu hỏi tiểu hệ thống: "Tiểu hệ thống, rốt cuộc hắn bị gì thế?"
"Những ma khí này có cùng nguồn gốc với hắn, hiển nhiên sẽ lựa chọn xông về phía hắn, nhưng lại không chịu sự khống chế của hắn.
Không hay rồi, thực lực của hắn đã sắp đạt tới cảnh giới phi thăng rồi! "Tiểu hệ thống la lên.
Cùng lúc đó, các tu tiên giả ở gần cũng phát hiện dị trạng của Bạch Triệt, chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to: "Ma vương đã đến đạt cảnh giới phi thăng, chư vị mau chóng tản ra!"
Sau khi chưởng môn nói xong, mọi người ào ạt tản ra, chỉ có đệ tử Thiên Huyền môn còn ở lại tại chỗ.
Phàm là tu sĩ khi đạt tới tu vi đỉnh điểm sẽ phi thăng đến vị diện cấp cao.
Lúc này thực lực của Bạch Triệt đã đạt tới đỉnh cấp, sẽ không có ai chủ động tìm chết, về phần Thiên Huyền Môn không cách nào thoát thân, mọi người chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối, ai bảo Bạch Triệt từng là đệ tử Thiên Huyền Môn? Chuyện này đành phải do bọn họ xử lý.
Không rảnh để ý tới những người khác, Vân Thanh Thanh tâm tâm niệm niệm chỉ có Bạch Triệt.
Lúc này, toàn thân từ trên xuống dưới của hắn bị huyết sắc ma khí quấn quanh, tạo thành một cái kén huyết sắc lớn, ngay cả Vân Thanh Thanh đứng ở gần đó cũng không nhìn thấy rõ bộ dạng của hắn.
Vân Thanh Thanh đang định tiến vào kén máu, Yêu Hậu một mực cắn váy cô, hét lớn: "Bảo bối, con tuyệt đối không được đến đó! Hắn, hắn sắp chịu lôi kiếp rồi!"
Vẫn là Yêu Hậu tu vi cao siêu, nhạy cảm hơn Nhân tộc, khi Bạch Triệt đạt tới cảnh giới phi thăng, nàng liền ngửi được mùi của kiếp.
Quả nhiên, nàng vừa dứt lời, phương xa liền truyền đến tiếng ầm ầm.
Vân Thanh Thanh không khỏi kinh hãi, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đỉnh đầu mây đen dày đằng đặc, trong tầng mây cuồn cuộn như có điện long màu tím đang bay lượn.
"Là lôi kiếp phi thăng Cửu Trọng Thiên! Sư đệ, các ngươi mau rời đi!" Chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to một tiếng, đuổi các trưởng lão phụ cận đi.
Lại có người la lên: "Không đúng, đây không phải Cửu Trọng Thiên Lôi, rõ ràng là Cửu Tiêu Thiên Lôi!"
Nghe được bốn chứ "Cửu Tiêu Thiên Lôi", các trưởng lão môn phái khác ở gần đó còn lưu lại xem náo nhiệt thấy thế trong nháy mắt chạy còn nhanh hơn thỏ, trong nháy mắt ở đây cũng chỉ còn lại trưởng lão Thiên Huyền Môn.
Lôi kiếp phi thăng có 9 đạo, cho nên được xưng là Cửu Trọng Thiên Lôi, mà Bạch Triệt hôm nay dẫn tới thiên lôi màu tím, màu sắc khác thường, lại được xưng là Cửu Tiêu Thiên Lôi.
Cửu Tiêu Thiên Lôi chỉ tồn tại trong thần thoại viễn cổ, chưa từng có người phi thăng chân chính nào có thể gặp qua, trước kia dưới Cửu Trọng Thiên Lôi người phi thăng còn tử thương hơn phân nửa, nếu Cửu Tiêu Thiên Lôi hạ xuống, Bạch Triệt gần đây mới khôi phục tu vi thì làm sao còn đường sống?!
"Chưởng môn, ngài mau đi đi! Bạch Triệt đã không còn là đệ tử Thiên Huyền Môn, hắn là Ma Vương Ma tộc, chúng ta đừng quản hắn nữa!" Một trưởng lão khuyên.
Một tiền bối Thiên Huyền Môn từng phi thăng, đặc biệt lựa chọn một đại lục hoang vắng hẻo lánh, không nghĩ tới Cửu Trọng Thiên Lôi thế tới mãnh liệt, khiến cả đại lục kia san thành bình địa.
Mà hôm nay Bạch Triệt gặp phải Cửu Tiêu Thiên Lôi, bọn họ phải nhanh chạy khỏi đây, tránh gặp phải tai bay vạ gió.
"Không, ta phải ở đây hộ pháp cho Bạch Triệt." Chưởng môn chắp tay với các đệ tử: "Mặc dù Bạch Triệt là Ma Vương, nhưng hắn cũng là đệ tử dưới chướng ta, ta không thể trơ mắt nhìn hắn chết được......!Các ngươi đi mau, đừng khiến Thiên Huyền Môn chúng ta tổn thất nặng nề."
"Chưởng môn! Chúng ta sẽ không đi!" Kỳ Dương đi lên phía trước, "Bạch Triệt là sư huynh của ta, ta không thể đi!"
Có Kỳ Dương đi đầu, một đám sư huynh đệ chủ động lưu lại, các trưởng lão thấy mọi người không muốn đi, không thể làm gì khác hơn là theo đệ tử nhà mình lưu lại.
"Được! Đệ tử Thiên Huyền Môn ta quả nhiên hữu tình hữu nghĩa!" Chưởng môn thấy các đệ tử chủ động xin đi giết giặc tương trợ, không có nửa phần không muốn, trái lại vô vùng cảm động.
Kiếm tu tu luyện chú ý chính là không thẹn với lòng, nếu như hôm nay bọn họ bỏ lại sư huynh Bạch Triệt chạy trốn, cuối cùng tuy rằng may mắn sống sót, nhưng sau này tất nhiên sẽ ôm hối hận cả đời, tu vi tương lai lại không cách nào tiến thêm một bước.
Thay vì như thế, không bằng tiêu sái giúp sư huynh một tay.
Trưởng lão Thiên Huyền Môn và các đệ tử tản ra, mỗi người kết thành trận pháp, đúng lúc này, phía chân trời một đạo hồng quang xẹt qua, một lão giả râu trắng lay theo gió cưỡi kiếm mà đến.
"Bạch Húc trưởng lão, ngài tới rồi!"
Bạch Húc trưởng lão là lão tổ tông lớn tuổi nhất Thiên Huyền Môn, chưởng môn vội vàng tiến lên tiếp ứng.
Bạch Húc trưởng lão sớm đã nhìn thấy dị thường của Hắc Phong Tháp, than thở một tiếng: "Nếu ta không đến, Thiên Huyền Môn này chẳng phải sẽ chết trong tay các ngươi sao?
Nói xong, Bạch Húc trưởng lão cưỡi kiếm đi về phía Hắc Phong Tháp, đáp xuống gần Vân Thanh Thanh.
Vân Thanh Thanh vừa vặn nghe tiểu hệ thống phổ cập khoa học phổ thông về Cửu Tiêu Thiên Lôi, không nghĩ tới còn có người dám vào đây, hơn nữa còn là một lão già râu trắng thoạt nhìn đã qua bảy mươi tuổi.
Vân Thanh Thanh giơ ngón tay cái với ông: "Lão nhân gia, sao ngài lại vào đây? Ngài sẽ không sợ thiên lôi làm ngài bị thương sao?"
"Hừ." Bạch Húc vuốt chòm râu của mình, chỉ về phía Bạch Triệt, "Hắn lớn tuổi hơn ta, nếu ta là lão nhân gia, hắn tính là cái gì? Lão quái vật sao?
Vân Thanh Thanh le lưỡi một cái, nghĩ thầm, còn không phải dung mạo ông quá già sao......
Bất quá đã là lúc này, lão nhân gia này lại còn có tâm tư nói giỡn, Vân Thanh Thanh vội vàng chỉnh lại thần sắc, hỏi: "Trưởng lão......!Ngài biết nên làm gì để cứu Bạch Triệt sao?"
"Cửu Tiêu Thiên Lôi này là vì tà khí thiên địa trên người hắn mà đến." Bạch Húc trưởng lão thở dài, tà khí thiên địa trong Hắc Phong Tháp là hắn thu thập từ khắp nơi, không nghĩ tới Bạch Triệt đánh bậy đánh bạ, lại lần nữa thu bọn chúng về.
Có gì ho????? Chọ???? ????hử ????ra????g # ????rù???????? ru????ệ????﹒VN #
"Tà khí thiên địa?"
"Chính là huyết sắc ma khí kia." Bạch Húc trưởng lão vươn hai ngón tay, kẹp lấy một luồng sương khói huyết sắc phiêu du trên không trung, tia sương màu đỏ kia quấn quanh đầu ngón tay hắn, bất quá một hồi, tia sương màu đỏ này đã nuốt chửng hai ngón tay Bạch Húc trưởng lão.
Nhìn hai ngón tay không hoàn chỉnh của Bạch Húc trưởng lão, Vân Thanh Thanh không khỏi sắc mặt trắng bệch.
Huyết sắc ma khí này thế mà có uy lực như thế, có thể ăn tươi nuốt sống xác thịt của tu sĩ!
Toàn thân Vân Thanh Thanh đều run rẩy, trong thân thể Bạch Triệt rốt cuộc hấp thu cái gì, khó trách thiên lôi cũng không chịu buông tha hắn.
"Đây chính là tà khí thiên địa, có thể khiến người mất trí điên cuồng, còn có thể khiến người ta biến thành một bạo quân, nó đã từng dẫn phát vô số lần đại chiến tam tộc, là đầu sỏ gây ra sự bất an của cả tu tiên giới." Bạch Húc trưởng lão giải thích.
Trái tim Vân Thanh Thanh đập thình thịch: "Vậy vì sao Bạch Triệt lại có tà khí thiên địa?"
"Bởi vì hắn chính là người thiên hạ chí tà - Ma chủng." Bạch Húc trưởng lão đồng tình nhìn phương hướng của Bạch Triệt,"Tương truyền mười vạn năm trước, trong Cực Bắc Ma Uyên khi sinh ra tà khí thiên địa thì sinh ra một quả Ma chủng, về sau, ma chủng hóa thành người, hắn hấp thu tà khí thiên địa, mang theo tất cả tội nghiệt trên thế gian.
Lại qua một vạn năm, hắn thành công từ trong Ma Uyên xuất thế, dẫn đến thiên địa rung chuyển, vô số dân chúng chết vì động đất, sóng thần, ôn dịch."
Vân Thanh Thanh hít vào một ngụm khí lạnh, Ma chủng này, chẳng lẽ chính là Bạch Triệt?
"Ma chủng sinh ra là ma chủng, tuy rằng hắn không muốn giết người, nhưng luôn gây ra tai hoạ, Bạch Triệt vì chuộc tội, vạn năm trước phi thăng, hắn đặc biệt khiến cho thực lực bản thân đại giảm, chết dưới Cửu Trọng Thiên Lôi, cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, hóa giải tội nghiệt trên người hắn."
Sau đó, Bạch Triệt chết trong thiên lôi liền một lần nữa chuyển thế, dấn thân vào Thiên Huyền Môn trở thành một kiếm tu.
"Đáng tiếc, sau khi Bạch Triệt cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, tà ác trong lòng mọi người cũng không biến mất, nhân gian thái bình chưa đến ngàn năm, liền sinh ra chiến tranh.
Haizzz, tội ác trên thế gian, vốn là vô cùng vô tận, chỉ dựa vào một mình hắn, sao có thể hữu dụng?" Bạch Húc trưởng lão thở dài.
May mà Bạch Triệt một lòng hướng thiện, chủ động để bản thân chết dưới tay thiên lôi, nếu đổi thành những người khác, hơn phân nửa sẽ lựa chọn sa vào trầm luân với tà khí thiên địa, trở thành ma đầu một đời một lòng chỉ biết giết chóc.
Chỉ là, thế gian này có nhân liền có quả, nếu như trên tay Bạch Triệt giết chóc vô số, hắn cũng không thể đạt được thương hại của thiên đạo, có thể chuyển thế.
Bạch Triệt thân là Ma chủng, chết dưới thiên lôi, chính là mệnh của hắn.
Dù cho hôm nay hắn không dẫn thiên lôi tới, một ngày nào đó, tà khí thiên địa trên người hắn sẽ càng ngày càng nhiều, hắn cũng sẽ bị thiên lôi nghiêm trị.
Không nghĩ tới, ngày đó lại đến nhanh như vậy.
Nhìn huyết kén trước mắt càng ngày càng lớn, mí mắt Vân Thanh Thanh đột nhiên nhảy dựng lên.
Lẽ nào......!Hắn lại muốn giống như trước kia, trước hấp thu tất cả tà khí thiên địa vào người, sau đó lại bị thiên lôi đánh chết, đổi lấy tà khí thiên địa bị diệt trừ?!
Vân Thanh Thanh còn chưa suy nghĩ rõ ràng, bầu trời bỗng nhiên hiện lên tia sáng tím cực sáng, đâm vào khiến mắt cô đau đớn.
"Ầm ầm!"
Bên tai phát ra tiếng nổ lớn, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt bị một ngọn gió đỏ như máu cuốn lên, là Bạch Triệt!
Cô từ trên Hắc Phong tháp rơi xuống, lăn trên mặt đất hơn mười vòng, khó khăn lắm mới ổn định lại thân hình.
Vai, eo, chân truyền đến đau đớn, Vân Thanh Thanh cắn răng, khó khăn từ trên mặt đất bò dậy, một lần nữa nhìn về phía vừa rồi.
Chỉ thấy Hắc Phong Tháp vốn ở vị trí trí cũ lúc này đã biến thành một mảnh ngói vỡ tường đổ, mặt Vân Thanh Thanh xanh mét, nhào về phía trước, mới đến phụ cận, cô bị Kỳ Dương nắm lấy tay: Công chúa, sư huynh không sao cả!"
Vân Thanh Thanh đẩy Kỳ Dương ra, đưa tay gạt khúc gỗ đen như mực trước mặt, thẳng đến khi cô nhìn thấy Bạch Triệt đang ngồi thiền dưới đáy hố, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bạch Triệt ngồi ở đáy hố, vết máu trên người hắn đã hoàn toàn không còn, xung quanh chỉ lưu lại một mảng đỏ.
Bạch Triệt ngẩng đầu lên, cố gắng kéo ra một nụ cười với cô, dường như đang an ủi cô: "Thanh Thanh, nàng mau rời đi, ngoan."
Nét cười của hắn quá miễn cưỡng, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt nhìn thấu được ý đồ của hắn.
May mà vừa rồi tiểu hệ thống đã phổ cập khoa học cho cô, biết Cửu Tiêu Thiên Lôi này tổng cộng có chín đạo, lúc nãy mới vừa giáng xuống một đạo, vết máu trên người Bạch Triệt đều bị đánh nát, hắn làm sao có thể không sao chứ?
Vậy kế tiếp, hắn phải ứng phó với tám đạo thiên lôi còn lại như thế nào? Trực tiếp lấy thân ra gánh sao?
"Ta không đi." Vân Thanh Thanh quật cường nói, "Là sống hay chết, ta muốn bồi chàng......"
"Sư đệ." Bạch Triệt bỗng nhiên nhìn về phía Kỳ Dương, quát lớn.
Kỳ Dương trong nháy mắt hiểu được ý hắn, trở tay kéo Vân Thanh Thanh lùi ra phía sau: "Công chúa, mạo phạm."
Nhìn Vân Thanh Thanh từ từ đi xa, cổ họng Bạch Triệt có chút ngọt, khóe miệng chậm rãi chảy xuống một tia máu.
Đúng lúc này, đạo kinh lôi thứ hai trên bầu trời hạ xuống ——
Bạch Triệt ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh không lay động, nghênh đón đạo thiên lôi thứ hai còn nặng hơn đạo trước.
Từ sau khi chuyển thế, mỗi một ngày sau khi hắn và Vân Thanh Thanh gặp lại, đều là những ngày trộm được.
Có thể lại lần nữa gặp lại nàng, hắn đã thỏa mãn rồi.
Bạch Triệt lắc lắc đầu, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Ầm ầm ầm!
Lại là một đạo điện long chói mắt lóe lên, dù Vân Thanh Thanh đã bay ra khỏi phạm vi Sí Hào Phong, cô vẫn bị gió mạnh thổi đến hai má đau rát.
"Sư huynh......!Còn sống." Nhìn Sí Hào Phong bị thiên lôi san thành bình địa, Kỳ Dương khịt khịt mũi.
"Kỳ Dương! Ngươi thả ta ra!" Mặc dù biết Bạch Triệt không chết dưới đạo thiên lôi thứ hai, nhưng tim Vân Thanh Thanh vẫn đau như bị đao cắt.
"Không được!" Kỳ dương kiên quyết, sư huynh đặc biệt bàn giao để hắn đưa Vân Thanh Thanh đi, hắn tuyệt đối không thể làm trái ý sư huynh.
Vân Thanh Thanh tay phải biến thành móng vuốt, dùng yêu lực liều mạng đối kháng với hắn, Kỳ Dương thầm đọc khẩu quyết, dùng linh lực trói hai tay cô càng ngày càng chặt, đúng lúc này, Yêu Hậu bên cạnh đột nhiên kêu lên: "Nhìn xem! Thiên Huyền kiếm trận!"
Phương xa, kiếm trận khổng lồ màu lam chậm rãi dâng lên, chiếu rọi bầu trời tựa như ban ngày.
Bắc Đẩu Thất Tinh phát sáng rực rỡ trên kiếm trận, trận pháp khi xoay tròn giống như tinh hà, lúc thì tản ra tinh thần lực của vạn vật, làm cho lòng người dâng trào mênh mông, bất giác muốn thần phục dưới bầu trời đầy ánh sao này.
"Sinh thời, ta lại có thể nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận của Thiên Huyền Môn!" Kỳ Dương ngây ngẩn cả người, từ nhỏ đến lớn, hắn cùng sư huynh liền ảo tưởng tương lai sẽ trở thành người kết trận của Thiên Huyền kiếm trận, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận thanh thế to lớn như vậy!
Hơn nữa, lúc này đây Thiên Huyền kiếm trận bố trí so với bình thường càng mạnh hơn, trận địa đều do Thiên Huyền môn trưởng lão trấn thủ, chủ trận lại là Bạch Húc trưởng lão thực lực mạnh nhất của Thiên Huyền Môn.
Nhìn đại trận tản ra tinh quang cuồn cuộn, trong lòng Vân Thanh Thanh nhất thời dấy lên hy vọng, có tất cả trưởng lão Thiên Huyền môn tương trợ, Bạch Triệt hẳn là sẽ không sao chứ?
Đáng tiếc, đạo thiên lôi thứ ba, đạo thiên lôi thứ tư bổ xuống, Thiên Huyền kiếm trận khổng lồ cũng chịu không nổi, đột nhiên hóa thành từng mảnh, biến mất trong bóng tối.
"Ma Vương! Vãn bối đến chậm!"
Ngay khi đạo thiên lôi thứ năm sắp hạ xuống, đại quân Ma tộc đúng lúc chạy tới.
Nữ Ma Vương cùng Đồ Sơn Nhan ngay cả chào hỏi với Vân Thanh Thanh cũng không kịp, trực tiếp đi về phía trước.
Thiên lôi dần dần từ màu tím chuyển thành màu trắng, Vân Thanh Thanh chưa từng cảm thấy màu trắng lại đáng sợ như vậy, ánh sáng trắng chói mắt kia hóa thành ngọn lửa rửa sạch mọi tội ác trên thế gian, đốt cháy mặt đất phía trước không còn một mảnh.
Sau khi đạo thiên lôi thứ sáu rơi xuống, Đồ Sơn Nhan cùng Đồ Sơn nhất tộc trực tiếp bị đánh trở về nguyên hình.
Đạo thiên lôi thứ bảy rơi xuống, Nữ Ma Vương không biết còn sống hay đã chết được Ma tướng cõng ra.
Đạo thiên lôi thứ tám rơi xuống, pháp kiếm bản mệnh của Bạch Triệt bị nghiền nát, cả người đẫm máu ngã xuống đáy hố, cả người sống chết không biết.
"Bạch Triệt!!!"
Vân Thanh Thanh hai mắt đỏ ngầu, hét lên.
Hắn làm sao có thể bỏ lại cô một mình ở đây chứ?
Bọn họ rõ ràng mới ở cùng nhau không bao lâu, làm sao nhanh như vậy, bọn họ lại phải nói lời tạm biệt?
Đáng tiếc, ngay cả tạm biệt cô cũng chưa kịp nói với hắn.....
"Tiểu hệ thống, mười Ống tiêm mê hồn." Lạnh lùng nhìn phương xa, Vân Thanh Thanh đột nhiên nói.
"Ký chủ, cô không muốn sống nữa sao?" Cảm nhận được tâm ý của Vân Thanh Thanh, tiểu hệ thống từ trong không gian hệ thống móc ra một hộp ống tiêm, đem lỗ kim nhắm ngay ót Kỳ dương, "Thật sự phải tiêm sao?"
"Tiêm." Vân Thanh Thanh quả quyết.
Tiểu hệ thống cắn răng, đâm kim xuống: "Được!"
Bọn họ đã hợp tác bốn thế giới với nhau, đã sớm dưỡng thành sự ăn ý vô tận, Vân Thanh Thanh chỉ cần một ánh mắt, tiểu hệ thống liền biết cô muốn làm cái gì.
Lúc này, tiểu hệ thống biết, Vân Thanh Thanh là muốn cùng chết với Bạch Triệt.
Tiểu hệ thống và Bạch Triệt không giống nhau, nó biết, nếu để cho Bạch Triệt một mình tìm chết, vậy thế giới tinh thần của Vân Thanh Thanh nhất định sẽ bị thương nặng.
Là người xuyên không, thế giới tinh thần bị thương nặng chẳng khác nào mất đi tất cả niềm tin, cho dù đi đến thế giới bị vứt bỏ, cũng không còn khả năng xoay người.
Bởi vậy, tiểu hệ thống ủng hộ Vân Thanh Thanh tuân theo lựa chọn nội tâm của cô, cái chết không đáng sợ, đáng sợ chính là mất đi niềm tin.
Tuy Kỳ Dương là tu tiên giả nhưng cũng không ngăn được đạo cụ hệ thống liều lượng gấp mười lần.
Vân Thanh Thanh vừa hạ mệnh lệnh xong, cả người Kỳ Dương liền ngửa ra sau, từ trên trời rơi xuống.
Đã không còn Kỳ Dương trói buộc, Vân Thanh Thanh thông suốt không trở ngại dùng hết tất cả yêu lực đời này của mình, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới bên người Bạch Triệt.
Dường như cảm thấy bên cạnh có thêm mùi hương quen thuộc, Bạch Triệt đột nhiên tỉnh lại.
Sau khi nhìn thấy Vân Thanh Thanh, hắn cả kinh phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ: "Nàng, sao nàng lại đến đây......"
Vân Thanh Thanh ôn nhu lau đi vết máu trên khóe miệng hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tâm chàng thật độc ác, vì sao phải đuổi ta đi?"
"Nàng mau đi, thiên lôi này sẽ khiến nàng bị thương." Ánh mắt Bạch Triệt né tránh, vừa ho vừa nói.
Vân Thanh Thanh rơi nước mắt, nhịn không được nở nụ cười: "Chàng không đuổi được ta."
Thấy cô ngoan cố mất khôn, Bạch Triệt lòng như lửa đốt, lén niệm pháp quyết.
Vân Thanh Thanh vừa nhìn vẻ mặt của hắn, liền biết hắn lại muốn dùng truyền tống pháp trận gì đó đem cô đi, cô đưa tay ấn lên môi hắn, hung dữ nói: "Chàng lại đuổi ta đi, ta liền lập tức chết trước mặt chàng!"
Nghe vậy, Bạch Triệt không khỏi kinh hãi.
"Thật sự, chàng chết rồi, ta tuyệt đối không sống một mình." Vân Thanh Thanh hít hít mũi, cười nhìn về phía hắn, "Nói đến có thể chàng sẽ không tin.....!Mỗi một kiếp chàng vừa chết, ta sẽ lập tức ấn xuống lựa chọn tử vong."
"Cái......!Cái gì?" Bạch Triệt không thể tin nhìn cô, vành mắt chậm rãi đỏ lên.
Đời thứ nhất, khi hắn biết mình không còn nhiều thời gian, hắn liền an bài hậu sự thỏa đáng, nhờ Lục Từ thay hắn chăm sóc Vân Thanh Thanh......
Đời thứ hai, trước khi chết, hắn đưa tin cho thái tử, để thái tử dựa theo yêu cầu của hắn, tôn Vân Thanh Thanh làm mẫu hậu......
Kết quả, Vân Thanh Thanh căn bản không dựa theo an bài của hắn sống sót, mà là trực tiếp chết?
"Không sai, ta căn bản chưa từng làm Lục lão thái thái, cũng không làm Thái hậu!" Vân Thanh Thanh cắn bả vai hắn một cái, nam nhân này, để hắn nắm giữ tim cô bốn đời, hắn sao còn chưa hiểu chứ?
Nhìn ánh mắt chân thành lại nhiệt liệt của cô, môi Bạch Triệt run rẩy, khóe mắt không ngừng rơi nước mắt.
Mỗi một đời gặp phải nguy hiểm, hắn đều muốn nàng thoát khỏi nguy hiểm trước tiên, nhưng hắn vẫn không rõ, nàng muốn cái gì.
Nàng không muốn an toàn, cũng không phải địa vị, càng không phải tài phú, điều nàng trước sau luôn muốn chính là hắn.
"Là ta......!Là ta không hiểu nàng, xin lỗi." Bạch Triệt run rẩy giơ tay lên, ôm cô vào lòng mình.
Hắn ôm lấy cô, như đang ôm cả thế giới.
ắn không ngừng hôn đi nước mắt nơi khóe mắt cô, không ngừng nói xin lỗi cô.
"Tiểu ngốc nghếch của ta."
Cảm thụ được nhiệt độ Bạch Triệt truyền đến, Vân Thanh Thanh cho tới bây giờ cũng chưa từng cao hứng như vậy, thế cho nên bạch quang chói mắt hiện lên, cô cũng không để ý tới, cảm thấy mình đã đến Cực Lạc tiên cung.
Hai tay cô bám vào cổ hắn, ngẩng đầu đến gần, hung hăng đáp lại hắn, cùng hắn hôn đến mãnh liệt.
Cuối cùng, vẫn là tiểu hệ thống không nhịn được nhắc nhở cô: "Ký chủ, cô chú ý hình tượng một chút."
"Hả?"
Vân Thanh Thanh nhíu nhíu mày, chậm rãi mở mắt ra.
Cô ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy mây đen trên bầu trời đã tiêu tán, đông phương lộ ra ánh mặt trời, không trung xung quanh bọn họ lơ lửng hơn mười người, trong đó có Ma tộc, có Yêu tộc, còn có Nhân tộc......
Mọi người nhìn chăm chú vào Bạch Triệt cùng Vân Thanh Thanh dưới đáy hố, biểu tình trên mặt thập phần phức tạp.
"Mọi người không sợ bị sét đánh sao, vì sao đều tới đây?"
Trước mắt bao người làm chuyện ái muội, liêm sỉ của Vân Thanh Thanh sắp vất đi hết rồi, cô vội vàng buông tay mình ra, cảm giác hai má mình giống như bị lửa thiêu đốt.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã đánh xong từ lâu rồi, mọi người muốn tới đây xem bọn cô có chết chưa." Tiểu hệ thống lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã kết thúc? Chúng ta sở dĩ không chết, chẳng lẽ là bởi vì ta lớn lên quá đẹp sao?" Vân Thanh Thanh kinh ngạc đến mức cằm thiếu chút nữa rơi trên mặt đất, tiết tấu kịch bản này cũng quá bất hợp lí đi?
Cái này cũng quá khiến người ta không thể tưởng tượng nổi rồi, cô vừa rồi cùng Bạch Triệt hôn quá say sưa, thế nên hoàn toàn không biết đạo thiên lôi thứ chín khi nào bổ xuống.
"Bởi vì cô mở bug!" Tiểu hệ thống từ sau lưng lấy ra quyển sổ tay hệ thống cao cấp, dùng ngón tay nhỏ lật đến trang đầu tiên, "Trong quy tắc chung ở chương 1 có viết, thân thể người xuyên qua là thân thể do hệ thống chế tạo, là sản phẩm của pháp tắc hệ thống, sản phẩm hệ thống áp đảo trên thiên đạo, cô chắn về phía Bạch Triệt như vậy, thiên lôi toàn bộ bị cô hút đi!
"Ách......" Vân Thanh Thanh nhất thời đứng hình, cho nên nói, Cửu Tiêu Thiên Lôi của Bạch Triệt cứ như vậy không hiểu sao bị cô kết thúc?
Người khác dùng khuôn sáo cũ "Dùng yêu cảm hóa toàn bộ thế giới" để giải quyết vấn đề, làm sao đến lượt cô, liền biến thành "Dùng yêu cảm hóa Cửu Tiêu Thiên Lôi"?
Sớm biết có thể mở bug như vậy, sao còn để tất cả mọi người uổng công chịu tám đạo thiên lôi này?!
"Nhưng mà, thiên lôi đã đánh xong, vì sao Bạch Triệt còn chưa lên thượng giới?" Vân Thanh Thanh định trở về lại chậm rãi nghiên cứu sổ tay, lúc này, cô phải giải quyết vấn đề của Bạch Triệt trước.
"Vậy cô phải hỏi chính hắn."
Vân Thanh Thanh nghi hoặc nhìn về phía Bạch Triệt, hỏi ra suy nghĩ trong lòng mình.
"Cửu Trọng Thiên Lôi lần trước, ta cự tuyệt phi thăng thượng giới, bởi vậy, từ nay về sau, Thiên Đạo sẽ không cho ta cơ hội lên thượng giới nữa." Bạch Triệt bình tĩnh nói.
"Thế nhưng, Bạch Húc trưởng lão mới vừa nói qua, chàng bị Cửu Trọng Thiên Lôi đánh chết......"
"A, ta là loại người dễ dàng bị thiên lôi đánh chết vậy sao?" Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của Vân Thanh Thanh, khóe miệng Bạch Triệt nhếch lên, Sở dĩ ta chủ động tiếp nhận khảo nghiệm phi thăng Cửu Trọng Thiên Lôi là vì khi phi thăng có thể thành lập liên hệ với Thiên Đạo.
Khi đối thoại với Thiên Đạo, hắn dùng phi thăng thượng giới cùng tính mạng của mình làm đại giới, cùng Thiên Đạo làm một khoản giao dịch có lợi nhất đời này của hắn.
Đáng tiếc, sau khi hắn chuyển thế mất đi trí nhớ, trở thành một kiếm tu, còn quên đi việc này.
Lúc Thiên Đạo đem giao dịch phẩm đến trước mặt hắn, hắn thiếu chút nữa trúng quỷ kế của Thiên Đạo, mấy lần thiếu chút nữa giết chết giao dịch phẩm......!Cũng may trước khi hắn tái thế đã sớm sắp đặt, để lại quân cờ Đồ Sơn tộc này.
Không chờ Vân Thanh Thanh hỏi tiếp, Bạch Triệt nắm lấy tay cô, đưa cô lên trên.
Hai người đi đến bên cạnh hố, Bạch Triệt ở trước mặt Yêu Hậu thoải mái hôn lên hai má Vân Thanh Thanh, nhìn như khiêm tốn nói: "Mẫu hậu, vẫn cần mời ngài phát cho phụ vương một con hạc giấy truyền tin, để ngài ấy sớm ngày khởi hành, đến Ma giới tham gia hôn lễ của chúng ta."
Vân Thanh Thanh quay đầu lại, ngây người nhìn hắn, cô đáp ứng gả cho hắn khi nào hả?!
Bị con rể tương lai cưỡng ép mời tham gia hôn lễ, Yêu Hậu cả người ngây dại, nhưng mà, nhìn dáng vẻ Ma Vương kiêu ngạo trên người Bạch Triệt, Yêu Hậu nuốt nước miếng, trong nháy mắt tính toán đem nữ nhi bán đi, đáp ứng nói: "Được, ta lập tức mời ông ấy tới đây......"
Vân Thanh Thanh đầu óc lộn xộn, còn chưa suy nghĩ cẩn thận nữa, như thế nào Bạch Triệt đã bắt đầu tính toán thành hôn rồi?
"Trước khi phi thăng chuyển thế chàng đã nói gì với Thiên Đạo?" Vân Thanh Thanh nghi hoặc hỏi, nếu hắn nói mình cùng Thiên Đạo thành lập liên hệ, như vậy, hắn sau này chuyển thế lại đụng phải mình, hẳn đều là bút tích của Thiên Đạo.
Bạch Triệt nhéo hai má cô, khóe miệng nhếch lên, tươi cười tựa như tia nắng ấm đầu tiên trong mùa đông.
"Tiểu ngốc nghếch, chờ ngày nàng gả cho ta, ta liền nói cho nàng biết."
Hoàn.Si Hào Phong, trong Hắc Phong Tháp.
Huyết ma khí cuồn cuộn không ngừng tràn vào thân thể Bạch Triệt, Vân Thanh Thanh ôm Yêu Hậu run lẩy bẩy, ở trong đầu hỏi tiểu hệ thống: "Tiểu hệ thống, rốt cuộc hắn bị gì thế?"
"Những ma khí này có cùng nguồn gốc với hắn, hiển nhiên sẽ lựa chọn xông về phía hắn, nhưng lại không chịu sự khống chế của hắn.
Không hay rồi, thực lực của hắn đã sắp đạt tới cảnh giới phi thăng rồi! "Tiểu hệ thống la lên.
Cùng lúc đó, các tu tiên giả ở gần cũng phát hiện dị trạng của Bạch Triệt, chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to: "Ma vương đã đến đạt cảnh giới phi thăng, chư vị mau chóng tản ra!"
Sau khi chưởng môn nói xong, mọi người ào ạt tản ra, chỉ có đệ tử Thiên Huyền môn còn ở lại tại chỗ.
Phàm là tu sĩ khi đạt tới tu vi đỉnh điểm sẽ phi thăng đến vị diện cấp cao.
Lúc này thực lực của Bạch Triệt đã đạt tới đỉnh cấp, sẽ không có ai chủ động tìm chết, về phần Thiên Huyền Môn không cách nào thoát thân, mọi người chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối, ai bảo Bạch Triệt từng là đệ tử Thiên Huyền Môn? Chuyện này đành phải do bọn họ xử lý.
Không rảnh để ý tới những người khác, Vân Thanh Thanh tâm tâm niệm niệm chỉ có Bạch Triệt.
Lúc này, toàn thân từ trên xuống dưới của hắn bị huyết sắc ma khí quấn quanh, tạo thành một cái kén huyết sắc lớn, ngay cả Vân Thanh Thanh đứng ở gần đó cũng không nhìn thấy rõ bộ dạng của hắn.
Vân Thanh Thanh đang định tiến vào kén máu, Yêu Hậu một mực cắn váy cô, hét lớn: "Bảo bối, con tuyệt đối không được đến đó! Hắn, hắn sắp chịu lôi kiếp rồi!"
Vẫn là Yêu Hậu tu vi cao siêu, nhạy cảm hơn Nhân tộc, khi Bạch Triệt đạt tới cảnh giới phi thăng, nàng liền ngửi được mùi của kiếp.
Quả nhiên, nàng vừa dứt lời, phương xa liền truyền đến tiếng ầm ầm.
Vân Thanh Thanh không khỏi kinh hãi, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đỉnh đầu mây đen dày đằng đặc, trong tầng mây cuồn cuộn như có điện long màu tím đang bay lượn.
"Là lôi kiếp phi thăng Cửu Trọng Thiên! Sư đệ, các ngươi mau rời đi!" Chưởng môn Thiên Huyền Môn hô to một tiếng, đuổi các trưởng lão phụ cận đi.
Lại có người la lên: "Không đúng, đây không phải Cửu Trọng Thiên Lôi, rõ ràng là Cửu Tiêu Thiên Lôi!"
Nghe được bốn chứ "Cửu Tiêu Thiên Lôi", các trưởng lão môn phái khác ở gần đó còn lưu lại xem náo nhiệt thấy thế trong nháy mắt chạy còn nhanh hơn thỏ, trong nháy mắt ở đây cũng chỉ còn lại trưởng lão Thiên Huyền Môn.
Lôi kiếp phi thăng có 9 đạo, cho nên được xưng là Cửu Trọng Thiên Lôi, mà Bạch Triệt hôm nay dẫn tới thiên lôi màu tím, màu sắc khác thường, lại được xưng là Cửu Tiêu Thiên Lôi.
Cửu Tiêu Thiên Lôi chỉ tồn tại trong thần thoại viễn cổ, chưa từng có người phi thăng chân chính nào có thể gặp qua, trước kia dưới Cửu Trọng Thiên Lôi người phi thăng còn tử thương hơn phân nửa, nếu Cửu Tiêu Thiên Lôi hạ xuống, Bạch Triệt gần đây mới khôi phục tu vi thì làm sao còn đường sống?!
"Chưởng môn, ngài mau đi đi! Bạch Triệt đã không còn là đệ tử Thiên Huyền Môn, hắn là Ma Vương Ma tộc, chúng ta đừng quản hắn nữa!" Một trưởng lão khuyên.
Một tiền bối Thiên Huyền Môn từng phi thăng, đặc biệt lựa chọn một đại lục hoang vắng hẻo lánh, không nghĩ tới Cửu Trọng Thiên Lôi thế tới mãnh liệt, khiến cả đại lục kia san thành bình địa.
Mà hôm nay Bạch Triệt gặp phải Cửu Tiêu Thiên Lôi, bọn họ phải nhanh chạy khỏi đây, tránh gặp phải tai bay vạ gió.
"Không, ta phải ở đây hộ pháp cho Bạch Triệt." Chưởng môn chắp tay với các đệ tử: "Mặc dù Bạch Triệt là Ma Vương, nhưng hắn cũng là đệ tử dưới chướng ta, ta không thể trơ mắt nhìn hắn chết được......!Các ngươi đi mau, đừng khiến Thiên Huyền Môn chúng ta tổn thất nặng nề."
"Chưởng môn! Chúng ta sẽ không đi!" Kỳ Dương đi lên phía trước, "Bạch Triệt là sư huynh của ta, ta không thể đi!"
Có Kỳ Dương đi đầu, một đám sư huynh đệ chủ động lưu lại, các trưởng lão thấy mọi người không muốn đi, không thể làm gì khác hơn là theo đệ tử nhà mình lưu lại.
"Được! Đệ tử Thiên Huyền Môn ta quả nhiên hữu tình hữu nghĩa!" Chưởng môn thấy các đệ tử chủ động xin đi giết giặc tương trợ, không có nửa phần không muốn, trái lại vô vùng cảm động.
Kiếm tu tu luyện chú ý chính là không thẹn với lòng, nếu như hôm nay bọn họ bỏ lại sư huynh Bạch Triệt chạy trốn, cuối cùng tuy rằng may mắn sống sót, nhưng sau này tất nhiên sẽ ôm hối hận cả đời, tu vi tương lai lại không cách nào tiến thêm một bước.
Thay vì như thế, không bằng tiêu sái giúp sư huynh một tay.
Trưởng lão Thiên Huyền Môn và các đệ tử tản ra, mỗi người kết thành trận pháp, đúng lúc này, phía chân trời một đạo hồng quang xẹt qua, một lão giả râu trắng lay theo gió cưỡi kiếm mà đến.
"Bạch Húc trưởng lão, ngài tới rồi!"
Bạch Húc trưởng lão là lão tổ tông lớn tuổi nhất Thiên Huyền Môn, chưởng môn vội vàng tiến lên tiếp ứng.
Bạch Húc trưởng lão sớm đã nhìn thấy dị thường của Hắc Phong Tháp, than thở một tiếng: "Nếu ta không đến, Thiên Huyền Môn này chẳng phải sẽ chết trong tay các ngươi sao?
Nói xong, Bạch Húc trưởng lão cưỡi kiếm đi về phía Hắc Phong Tháp, đáp xuống gần Vân Thanh Thanh.
Vân Thanh Thanh vừa vặn nghe tiểu hệ thống phổ cập khoa học phổ thông về Cửu Tiêu Thiên Lôi, không nghĩ tới còn có người dám vào đây, hơn nữa còn là một lão già râu trắng thoạt nhìn đã qua bảy mươi tuổi.
Vân Thanh Thanh giơ ngón tay cái với ông: "Lão nhân gia, sao ngài lại vào đây? Ngài sẽ không sợ thiên lôi làm ngài bị thương sao?"
"Hừ." Bạch Húc vuốt chòm râu của mình, chỉ về phía Bạch Triệt, "Hắn lớn tuổi hơn ta, nếu ta là lão nhân gia, hắn tính là cái gì? Lão quái vật sao?
Vân Thanh Thanh le lưỡi một cái, nghĩ thầm, còn không phải dung mạo ông quá già sao......
Bất quá đã là lúc này, lão nhân gia này lại còn có tâm tư nói giỡn, Vân Thanh Thanh vội vàng chỉnh lại thần sắc, hỏi: "Trưởng lão......!Ngài biết nên làm gì để cứu Bạch Triệt sao?"
"Cửu Tiêu Thiên Lôi này là vì tà khí thiên địa trên người hắn mà đến." Bạch Húc trưởng lão thở dài, tà khí thiên địa trong Hắc Phong Tháp là hắn thu thập từ khắp nơi, không nghĩ tới Bạch Triệt đánh bậy đánh bạ, lại lần nữa thu bọn chúng về.
"Tà khí thiên địa?"
"Chính là huyết sắc ma khí kia." Bạch Húc trưởng lão vươn hai ngón tay, kẹp lấy một luồng sương khói huyết sắc phiêu du trên không trung, tia sương màu đỏ kia quấn quanh đầu ngón tay hắn, bất quá một hồi, tia sương màu đỏ này đã nuốt chửng hai ngón tay Bạch Húc trưởng lão.
Nhìn hai ngón tay không hoàn chỉnh của Bạch Húc trưởng lão, Vân Thanh Thanh không khỏi sắc mặt trắng bệch.
Huyết sắc ma khí này thế mà có uy lực như thế, có thể ăn tươi nuốt sống xác thịt của tu sĩ!
Toàn thân Vân Thanh Thanh đều run rẩy, trong thân thể Bạch Triệt rốt cuộc hấp thu cái gì, khó trách thiên lôi cũng không chịu buông tha hắn.
"Đây chính là tà khí thiên địa, có thể khiến người mất trí điên cuồng, còn có thể khiến người ta biến thành một bạo quân, nó đã từng dẫn phát vô số lần đại chiến tam tộc, là đầu sỏ gây ra sự bất an của cả tu tiên giới." Bạch Húc trưởng lão giải thích.
Trái tim Vân Thanh Thanh đập thình thịch: "Vậy vì sao Bạch Triệt lại có tà khí thiên địa?"
"Bởi vì hắn chính là người thiên hạ chí tà - Ma chủng." Bạch Húc trưởng lão đồng tình nhìn phương hướng của Bạch Triệt,"Tương truyền mười vạn năm trước, trong Cực Bắc Ma Uyên khi sinh ra tà khí thiên địa thì sinh ra một quả Ma chủng, về sau, ma chủng hóa thành người, hắn hấp thu tà khí thiên địa, mang theo tất cả tội nghiệt trên thế gian.
Lại qua một vạn năm, hắn thành công từ trong Ma Uyên xuất thế, dẫn đến thiên địa rung chuyển, vô số dân chúng chết vì động đất, sóng thần, ôn dịch."
Vân Thanh Thanh hít vào một ngụm khí lạnh, Ma chủng này, chẳng lẽ chính là Bạch Triệt?
"Ma chủng sinh ra là ma chủng, tuy rằng hắn không muốn giết người, nhưng luôn gây ra tai hoạ, Bạch Triệt vì chuộc tội, vạn năm trước phi thăng, hắn đặc biệt khiến cho thực lực bản thân đại giảm, chết dưới Cửu Trọng Thiên Lôi, cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, hóa giải tội nghiệt trên người hắn."
Sau đó, Bạch Triệt chết trong thiên lôi liền một lần nữa chuyển thế, dấn thân vào Thiên Huyền Môn trở thành một kiếm tu.
"Đáng tiếc, sau khi Bạch Triệt cùng tà khí thiên địa đồng quy vu tận, tà ác trong lòng mọi người cũng không biến mất, nhân gian thái bình chưa đến ngàn năm, liền sinh ra chiến tranh.
Haizzz, tội ác trên thế gian, vốn là vô cùng vô tận, chỉ dựa vào một mình hắn, sao có thể hữu dụng?" Bạch Húc trưởng lão thở dài.
May mà Bạch Triệt một lòng hướng thiện, chủ động để bản thân chết dưới tay thiên lôi, nếu đổi thành những người khác, hơn phân nửa sẽ lựa chọn sa vào trầm luân với tà khí thiên địa, trở thành ma đầu một đời một lòng chỉ biết giết chóc.
Chỉ là, thế gian này có nhân liền có quả, nếu như trên tay Bạch Triệt giết chóc vô số, hắn cũng không thể đạt được thương hại của thiên đạo, có thể chuyển thế.
Bạch Triệt thân là Ma chủng, chết dưới thiên lôi, chính là mệnh của hắn.
Dù cho hôm nay hắn không dẫn thiên lôi tới, một ngày nào đó, tà khí thiên địa trên người hắn sẽ càng ngày càng nhiều, hắn cũng sẽ bị thiên lôi nghiêm trị.
Không nghĩ tới, ngày đó lại đến nhanh như vậy.
Nhìn huyết kén trước mắt càng ngày càng lớn, mí mắt Vân Thanh Thanh đột nhiên nhảy dựng lên.
Lẽ nào......!Hắn lại muốn giống như trước kia, trước hấp thu tất cả tà khí thiên địa vào người, sau đó lại bị thiên lôi đánh chết, đổi lấy tà khí thiên địa bị diệt trừ?!
Vân Thanh Thanh còn chưa suy nghĩ rõ ràng, bầu trời bỗng nhiên hiện lên tia sáng tím cực sáng, đâm vào khiến mắt cô đau đớn.
"Ầm ầm!"
Bên tai phát ra tiếng nổ lớn, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt bị một ngọn gió đỏ như máu cuốn lên, là Bạch Triệt!
Cô từ trên Hắc Phong tháp rơi xuống, lăn trên mặt đất hơn mười vòng, khó khăn lắm mới ổn định lại thân hình.
Vai, eo, chân truyền đến đau đớn, Vân Thanh Thanh cắn răng, khó khăn từ trên mặt đất bò dậy, một lần nữa nhìn về phía vừa rồi.
Chỉ thấy Hắc Phong Tháp vốn ở vị trí trí cũ lúc này đã biến thành một mảnh ngói vỡ tường đổ, mặt Vân Thanh Thanh xanh mét, nhào về phía trước, mới đến phụ cận, cô bị Kỳ Dương nắm lấy tay: Công chúa, sư huynh không sao cả!"
Vân Thanh Thanh đẩy Kỳ Dương ra, đưa tay gạt khúc gỗ đen như mực trước mặt, thẳng đến khi cô nhìn thấy Bạch Triệt đang ngồi thiền dưới đáy hố, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bạch Triệt ngồi ở đáy hố, vết máu trên người hắn đã hoàn toàn không còn, xung quanh chỉ lưu lại một mảng đỏ.
Bạch Triệt ngẩng đầu lên, cố gắng kéo ra một nụ cười với cô, dường như đang an ủi cô: "Thanh Thanh, nàng mau rời đi, ngoan."
Nét cười của hắn quá miễn cưỡng, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt nhìn thấu được ý đồ của hắn.
May mà vừa rồi tiểu hệ thống đã phổ cập khoa học cho cô, biết Cửu Tiêu Thiên Lôi này tổng cộng có chín đạo, lúc nãy mới vừa giáng xuống một đạo, vết máu trên người Bạch Triệt đều bị đánh nát, hắn làm sao có thể không sao chứ?
Vậy kế tiếp, hắn phải ứng phó với tám đạo thiên lôi còn lại như thế nào? Trực tiếp lấy thân ra gánh sao?
"Ta không đi." Vân Thanh Thanh quật cường nói, "Là sống hay chết, ta muốn bồi chàng......"
"Sư đệ." Bạch Triệt bỗng nhiên nhìn về phía Kỳ Dương, quát lớn.
Kỳ Dương trong nháy mắt hiểu được ý hắn, trở tay kéo Vân Thanh Thanh lùi ra phía sau: "Công chúa, mạo phạm."
Nhìn Vân Thanh Thanh từ từ đi xa, cổ họng Bạch Triệt có chút ngọt, khóe miệng chậm rãi chảy xuống một tia máu.
Đúng lúc này, đạo kinh lôi thứ hai trên bầu trời hạ xuống ——
Bạch Triệt ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh không lay động, nghênh đón đạo thiên lôi thứ hai còn nặng hơn đạo trước.
Từ sau khi chuyển thế, mỗi một ngày sau khi hắn và Vân Thanh Thanh gặp lại, đều là những ngày trộm được.
Có thể lại lần nữa gặp lại nàng, hắn đã thỏa mãn rồi.
Bạch Triệt lắc lắc đầu, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Ầm ầm ầm!
Lại là một đạo điện long chói mắt lóe lên, dù Vân Thanh Thanh đã bay ra khỏi phạm vi Sí Hào Phong, cô vẫn bị gió mạnh thổi đến hai má đau rát.
"Sư huynh......!Còn sống." Nhìn Sí Hào Phong bị thiên lôi san thành bình địa, Kỳ Dương khịt khịt mũi.
"Kỳ Dương! Ngươi thả ta ra!" Mặc dù biết Bạch Triệt không chết dưới đạo thiên lôi thứ hai, nhưng tim Vân Thanh Thanh vẫn đau như bị đao cắt.
"Không được!" Kỳ dương kiên quyết, sư huynh đặc biệt bàn giao để hắn đưa Vân Thanh Thanh đi, hắn tuyệt đối không thể làm trái ý sư huynh.
Vân Thanh Thanh tay phải biến thành móng vuốt, dùng yêu lực liều mạng đối kháng với hắn, Kỳ Dương thầm đọc khẩu quyết, dùng linh lực trói hai tay cô càng ngày càng chặt, đúng lúc này, Yêu Hậu bên cạnh đột nhiên kêu lên: "Nhìn xem! Thiên Huyền kiếm trận!"
Phương xa, kiếm trận khổng lồ màu lam chậm rãi dâng lên, chiếu rọi bầu trời tựa như ban ngày.
Bắc Đẩu Thất Tinh phát sáng rực rỡ trên kiếm trận, trận pháp khi xoay tròn giống như tinh hà, lúc thì tản ra tinh thần lực của vạn vật, làm cho lòng người dâng trào mênh mông, bất giác muốn thần phục dưới bầu trời đầy ánh sao này.
"Sinh thời, ta lại có thể nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận của Thiên Huyền Môn!" Kỳ Dương ngây ngẩn cả người, từ nhỏ đến lớn, hắn cùng sư huynh liền ảo tưởng tương lai sẽ trở thành người kết trận của Thiên Huyền kiếm trận, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy Thiên Huyền kiếm trận thanh thế to lớn như vậy!
Hơn nữa, lúc này đây Thiên Huyền kiếm trận bố trí so với bình thường càng mạnh hơn, trận địa đều do Thiên Huyền môn trưởng lão trấn thủ, chủ trận lại là Bạch Húc trưởng lão thực lực mạnh nhất của Thiên Huyền Môn.
Nhìn đại trận tản ra tinh quang cuồn cuộn, trong lòng Vân Thanh Thanh nhất thời dấy lên hy vọng, có tất cả trưởng lão Thiên Huyền môn tương trợ, Bạch Triệt hẳn là sẽ không sao chứ?
Đáng tiếc, đạo thiên lôi thứ ba, đạo thiên lôi thứ tư bổ xuống, Thiên Huyền kiếm trận khổng lồ cũng chịu không nổi, đột nhiên hóa thành từng mảnh, biến mất trong bóng tối.
"Ma Vương! Vãn bối đến chậm!"
Ngay khi đạo thiên lôi thứ năm sắp hạ xuống, đại quân Ma tộc đúng lúc chạy tới.
Nữ Ma Vương cùng Đồ Sơn Nhan ngay cả chào hỏi với Vân Thanh Thanh cũng không kịp, trực tiếp đi về phía trước.
Thiên lôi dần dần từ màu tím chuyển thành màu trắng, Vân Thanh Thanh chưa từng cảm thấy màu trắng lại đáng sợ như vậy, ánh sáng trắng chói mắt kia hóa thành ngọn lửa rửa sạch mọi tội ác trên thế gian, đốt cháy mặt đất phía trước không còn một mảnh.
Sau khi đạo thiên lôi thứ sáu rơi xuống, Đồ Sơn Nhan cùng Đồ Sơn nhất tộc trực tiếp bị đánh trở về nguyên hình.
Đạo thiên lôi thứ bảy rơi xuống, Nữ Ma Vương không biết còn sống hay đã chết được Ma tướng cõng ra.
Đạo thiên lôi thứ tám rơi xuống, pháp kiếm bản mệnh của Bạch Triệt bị nghiền nát, cả người đẫm máu ngã xuống đáy hố, cả người sống chết không biết.
"Bạch Triệt!!!"
Vân Thanh Thanh hai mắt đỏ ngầu, hét lên.
Hắn làm sao có thể bỏ lại cô một mình ở đây chứ?
Bọn họ rõ ràng mới ở cùng nhau không bao lâu, làm sao nhanh như vậy, bọn họ lại phải nói lời tạm biệt?
Đáng tiếc, ngay cả tạm biệt cô cũng chưa kịp nói với hắn.....
"Tiểu hệ thống, mười Ống tiêm mê hồn." Lạnh lùng nhìn phương xa, Vân Thanh Thanh đột nhiên nói.
"Ký chủ, cô không muốn sống nữa sao?" Cảm nhận được tâm ý của Vân Thanh Thanh, tiểu hệ thống từ trong không gian hệ thống móc ra một hộp ống tiêm, đem lỗ kim nhắm ngay ót Kỳ dương, "Thật sự phải tiêm sao?"
"Tiêm." Vân Thanh Thanh quả quyết.
Tiểu hệ thống cắn răng, đâm kim xuống: "Được!"
Bọn họ đã hợp tác bốn thế giới với nhau, đã sớm dưỡng thành sự ăn ý vô tận, Vân Thanh Thanh chỉ cần một ánh mắt, tiểu hệ thống liền biết cô muốn làm cái gì.
Lúc này, tiểu hệ thống biết, Vân Thanh Thanh là muốn cùng chết với Bạch Triệt.
Tiểu hệ thống và Bạch Triệt không giống nhau, nó biết, nếu để cho Bạch Triệt một mình tìm chết, vậy thế giới tinh thần của Vân Thanh Thanh nhất định sẽ bị thương nặng.
Là người xuyên không, thế giới tinh thần bị thương nặng chẳng khác nào mất đi tất cả niềm tin, cho dù đi đến thế giới bị vứt bỏ, cũng không còn khả năng xoay người.
Bởi vậy, tiểu hệ thống ủng hộ Vân Thanh Thanh tuân theo lựa chọn nội tâm của cô, cái chết không đáng sợ, đáng sợ chính là mất đi niềm tin.
Tuy Kỳ Dương là tu tiên giả nhưng cũng không ngăn được đạo cụ hệ thống liều lượng gấp mười lần.
Vân Thanh Thanh vừa hạ mệnh lệnh xong, cả người Kỳ Dương liền ngửa ra sau, từ trên trời rơi xuống.
Đã không còn Kỳ Dương trói buộc, Vân Thanh Thanh thông suốt không trở ngại dùng hết tất cả yêu lực đời này của mình, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới bên người Bạch Triệt.
Dường như cảm thấy bên cạnh có thêm mùi hương quen thuộc, Bạch Triệt đột nhiên tỉnh lại.
Sau khi nhìn thấy Vân Thanh Thanh, hắn cả kinh phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ: "Nàng, sao nàng lại đến đây......"
Vân Thanh Thanh ôn nhu lau đi vết máu trên khóe miệng hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tâm chàng thật độc ác, vì sao phải đuổi ta đi?"
"Nàng mau đi, thiên lôi này sẽ khiến nàng bị thương." Ánh mắt Bạch Triệt né tránh, vừa ho vừa nói.
Vân Thanh Thanh rơi nước mắt, nhịn không được nở nụ cười: "Chàng không đuổi được ta."
Thấy cô ngoan cố mất khôn, Bạch Triệt lòng như lửa đốt, lén niệm pháp quyết.
Vân Thanh Thanh vừa nhìn vẻ mặt của hắn, liền biết hắn lại muốn dùng truyền tống pháp trận gì đó đem cô đi, cô đưa tay ấn lên môi hắn, hung dữ nói: "Chàng lại đuổi ta đi, ta liền lập tức chết trước mặt chàng!"
Nghe vậy, Bạch Triệt không khỏi kinh hãi.
"Thật sự, chàng chết rồi, ta tuyệt đối không sống một mình." Vân Thanh Thanh hít hít mũi, cười nhìn về phía hắn, "Nói đến có thể chàng sẽ không tin.....!Mỗi một kiếp chàng vừa chết, ta sẽ lập tức ấn xuống lựa chọn tử vong."
"Cái......!Cái gì?" Bạch Triệt không thể tin nhìn cô, vành mắt chậm rãi đỏ lên.
Đời thứ nhất, khi hắn biết mình không còn nhiều thời gian, hắn liền an bài hậu sự thỏa đáng, nhờ Lục Từ thay hắn chăm sóc Vân Thanh Thanh......
Đời thứ hai, trước khi chết, hắn đưa tin cho thái tử, để thái tử dựa theo yêu cầu của hắn, tôn Vân Thanh Thanh làm mẫu hậu......
Kết quả, Vân Thanh Thanh căn bản không dựa theo an bài của hắn sống sót, mà là trực tiếp chết?
"Không sai, ta căn bản chưa từng làm Lục lão thái thái, cũng không làm Thái hậu!" Vân Thanh Thanh cắn bả vai hắn một cái, nam nhân này, để hắn nắm giữ tim cô bốn đời, hắn sao còn chưa hiểu chứ?
Nhìn ánh mắt chân thành lại nhiệt liệt của cô, môi Bạch Triệt run rẩy, khóe mắt không ngừng rơi nước mắt.
Mỗi một đời gặp phải nguy hiểm, hắn đều muốn nàng thoát khỏi nguy hiểm trước tiên, nhưng hắn vẫn không rõ, nàng muốn cái gì.
Nàng không muốn an toàn, cũng không phải địa vị, càng không phải tài phú, điều nàng trước sau luôn muốn chính là hắn.
"Là ta......!Là ta không hiểu nàng, xin lỗi." Bạch Triệt run rẩy giơ tay lên, ôm cô vào lòng mình.
Hắn ôm lấy cô, như đang ôm cả thế giới.
ắn không ngừng hôn đi nước mắt nơi khóe mắt cô, không ngừng nói xin lỗi cô.
"Tiểu ngốc nghếch của ta."
Cảm thụ được nhiệt độ Bạch Triệt truyền đến, Vân Thanh Thanh cho tới bây giờ cũng chưa từng cao hứng như vậy, thế cho nên bạch quang chói mắt hiện lên, cô cũng không để ý tới, cảm thấy mình đã đến Cực Lạc tiên cung.
Hai tay cô bám vào cổ hắn, ngẩng đầu đến gần, hung hăng đáp lại hắn, cùng hắn hôn đến mãnh liệt.
Cuối cùng, vẫn là tiểu hệ thống không nhịn được nhắc nhở cô: "Ký chủ, cô chú ý hình tượng một chút."
"Hả?"
Vân Thanh Thanh nhíu nhíu mày, chậm rãi mở mắt ra.
Cô ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy mây đen trên bầu trời đã tiêu tán, đông phương lộ ra ánh mặt trời, không trung xung quanh bọn họ lơ lửng hơn mười người, trong đó có Ma tộc, có Yêu tộc, còn có Nhân tộc......
Mọi người nhìn chăm chú vào Bạch Triệt cùng Vân Thanh Thanh dưới đáy hố, biểu tình trên mặt thập phần phức tạp.
"Mọi người không sợ bị sét đánh sao, vì sao đều tới đây?"
Trước mắt bao người làm chuyện ái muội, liêm sỉ của Vân Thanh Thanh sắp vất đi hết rồi, cô vội vàng buông tay mình ra, cảm giác hai má mình giống như bị lửa thiêu đốt.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã đánh xong từ lâu rồi, mọi người muốn tới đây xem bọn cô có chết chưa." Tiểu hệ thống lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Đạo thiên lôi thứ chín đã kết thúc? Chúng ta sở dĩ không chết, chẳng lẽ là bởi vì ta lớn lên quá đẹp sao?" Vân Thanh Thanh kinh ngạc đến mức cằm thiếu chút nữa rơi trên mặt đất, tiết tấu kịch bản này cũng quá bất hợp lí đi?
Cái này cũng quá khiến người ta không thể tưởng tượng nổi rồi, cô vừa rồi cùng Bạch Triệt hôn quá say sưa, thế nên hoàn toàn không biết đạo thiên lôi thứ chín khi nào bổ xuống.
"Bởi vì cô mở bug!" Tiểu hệ thống từ sau lưng lấy ra quyển sổ tay hệ thống cao cấp, dùng ngón tay nhỏ lật đến trang đầu tiên, "Trong quy tắc chung ở chương 1 có viết, thân thể người xuyên qua là thân thể do hệ thống chế tạo, là sản phẩm của pháp tắc hệ thống, sản phẩm hệ thống áp đảo trên thiên đạo, cô chắn về phía Bạch Triệt như vậy, thiên lôi toàn bộ bị cô hút đi!
"Ách......" Vân Thanh Thanh nhất thời đứng hình, cho nên nói, Cửu Tiêu Thiên Lôi của Bạch Triệt cứ như vậy không hiểu sao bị cô kết thúc?
Người khác dùng khuôn sáo cũ "Dùng yêu cảm hóa toàn bộ thế giới" để giải quyết vấn đề, làm sao đến lượt cô, liền biến thành "Dùng yêu cảm hóa Cửu Tiêu Thiên Lôi"?
Sớm biết có thể mở bug như vậy, sao còn để tất cả mọi người uổng công chịu tám đạo thiên lôi này?!
"Nhưng mà, thiên lôi đã đánh xong, vì sao Bạch Triệt còn chưa lên thượng giới?" Vân Thanh Thanh định trở về lại chậm rãi nghiên cứu sổ tay, lúc này, cô phải giải quyết vấn đề của Bạch Triệt trước.
"Vậy cô phải hỏi chính hắn."
Vân Thanh Thanh nghi hoặc nhìn về phía Bạch Triệt, hỏi ra suy nghĩ trong lòng mình.
"Cửu Trọng Thiên Lôi lần trước, ta cự tuyệt phi thăng thượng giới, bởi vậy, từ nay về sau, Thiên Đạo sẽ không cho ta cơ hội lên thượng giới nữa." Bạch Triệt bình tĩnh nói.
"Thế nhưng, Bạch Húc trưởng lão mới vừa nói qua, chàng bị Cửu Trọng Thiên Lôi đánh chết......"
"A, ta là loại người dễ dàng bị thiên lôi đánh chết vậy sao?" Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của Vân Thanh Thanh, khóe miệng Bạch Triệt nhếch lên, Sở dĩ ta chủ động tiếp nhận khảo nghiệm phi thăng Cửu Trọng Thiên Lôi là vì khi phi thăng có thể thành lập liên hệ với Thiên Đạo.
Khi đối thoại với Thiên Đạo, hắn dùng phi thăng thượng giới cùng tính mạng của mình làm đại giới, cùng Thiên Đạo làm một khoản giao dịch có lợi nhất đời này của hắn.
Đáng tiếc, sau khi hắn chuyển thế mất đi trí nhớ, trở thành một kiếm tu, còn quên đi việc này.
Lúc Thiên Đạo đem giao dịch phẩm đến trước mặt hắn, hắn thiếu chút nữa trúng quỷ kế của Thiên Đạo, mấy lần thiếu chút nữa giết chết giao dịch phẩm......!Cũng may trước khi hắn tái thế đã sớm sắp đặt, để lại quân cờ Đồ Sơn tộc này.
Không chờ Vân Thanh Thanh hỏi tiếp, Bạch Triệt nắm lấy tay cô, đưa cô lên trên.
Hai người đi đến bên cạnh hố, Bạch Triệt ở trước mặt Yêu Hậu thoải mái hôn lên hai má Vân Thanh Thanh, nhìn như khiêm tốn nói: "Mẫu hậu, vẫn cần mời ngài phát cho phụ vương một con hạc giấy truyền tin, để ngài ấy sớm ngày khởi hành, đến Ma giới tham gia hôn lễ của chúng ta."
Vân Thanh Thanh quay đầu lại, ngây người nhìn hắn, cô đáp ứng gả cho hắn khi nào hả?!
Bị con rể tương lai cưỡng ép mời tham gia hôn lễ, Yêu Hậu cả người ngây dại, nhưng mà, nhìn dáng vẻ Ma Vương kiêu ngạo trên người Bạch Triệt, Yêu Hậu nuốt nước miếng, trong nháy mắt tính toán đem nữ nhi bán đi, đáp ứng nói: "Được, ta lập tức mời ông ấy tới đây......"
Vân Thanh Thanh đầu óc lộn xộn, còn chưa suy nghĩ cẩn thận nữa, như thế nào Bạch Triệt đã bắt đầu tính toán thành hôn rồi?
"Trước khi phi thăng chuyển thế chàng đã nói gì với Thiên Đạo?" Vân Thanh Thanh nghi hoặc hỏi, nếu hắn nói mình cùng Thiên Đạo thành lập liên hệ, như vậy, hắn sau này chuyển thế lại đụng phải mình, hẳn đều là bút tích của Thiên Đạo.
Bạch Triệt nhéo hai má cô, khóe miệng nhếch lên, tươi cười tựa như tia nắng ấm đầu tiên trong mùa đông.
"Tiểu ngốc nghếch, chờ ngày nàng gả cho ta, ta liền nói cho nàng biết."
Hoàn..
Danh sách chương