Editor: Tieen

【 Ký chủ, nhiệm vụ của chúng ta không bao gồm giải quyết nam chính, cô đừng làm bậy ha. 】 Cửu Thiên Tuế nhắc nhở.

Tô Mộc nguy hiểm híp mắt, lạnh lùng nói: "Cút." Nhìn chướng mắt, sợ mình nhịn không được gϊếŧ.

Người của Hiệp hội lính đánh thuê liên tục bò sát nâng đỡ lẫn nhau rời đi.

Người của Linh Vân phái cũng cưỡng chế mang Mặc Thần Dật còn muốn hỏi tên Tô Mộc đi.

Xung quanh vô cùng im lặng...

"Phốc." Cổ họng Tô Mộc một cỗ ngứa ngáy, một ngụm máu tươi phun ra.

Nhuộm đỏ lá rụng trên mặt đất.

Tô Mộc nhìn một chút đỏ rực kia, thân thể có chút thoát lực, ổn định thân hình, đi vài bước, đỡ cây thở dốc.

【 Cái này có phải anh hùng cứu mỹ nhân. 】 Cửu Thiên Tuế nói.

Ký chủ thể hiện, nguyên chủ vốn là nuốt đan dược thăng tiên, cho dù cấp bậc cao, nhưng thực lực bản thân không theo kịp, ký chủ có thể phát huy đến mức này đã là miễn cưỡng rồi.


Nếu vừa rồi Mặc Thần Dật dây dưa thêm một lát nữa, ký chủ mặc cho người ta chém gϊếŧ.

Anh hùng không có đến, mà có một Lạc Nhan.

Nàng vẫn trốn ở bên cạnh nhìn, bởi vì thực lực của nàng, đi ra cũng là thêm phiền phức, còn không bằng bảo vệ mình, thời khắc mấu chốt thừa dịp người không chú ý lại ra tay giúp Tô Mộc.

Bất quá tận mắt nhìn thấy Tô Mộc một mình dọa tất cả mọi người chạy mất, đột nhiên cảm thấy mình đặc biệt cùi bắp.

Đang liều lĩnh muốn tới, nhìn thấy nàng miệng phun máu tươi, tình huống rất không tốt, sửng sốt một chút, vội vàng tới.

"Sư phụ, người không sao chứ? Chỗ này của ta có thuốc, nếu không người ăn chút bổ sung?" Ngày thường những đan dược này đều là nàng không đến cuối cùng sẽ không sử dụng, nhưng hôm nay sư phụ cần, nàng nhịn đau cũng phải lấy ra, bằng không sư phụ chết, nàng không phải lăn lộn vô ích sao?


"Không cần." Tô Mộc ngồi xếp bằng trên mặt đất, từ không gian của mình cầm một viên đan nuốt xuống, nhưng mà đan dược giống như đá chìm biển rộng, một chút cũng không sinh lợi...

Tác dụng phụ của nguyên chủ nuốt đan dược thăng tiên, chính là miễn dịch cho tất cả đan dược, đương nhiên, cũng miễn dịch với tất cả độc dược.

Cho nên thân thể này bị thương, hoặc là tự mình điều dưỡng, hoặc là có thực lực cao hơn mình để truyền linh khí chữa thương.

Tình cảnh hiện tại, cô cần tự mình từ từ khôi phục.

-

Bởi vì Tô Mộc bị thương, Lạc Nhan tìm một trấn nhỏ tương đối an toàn, thuê một căn phòng nhỏ, hai người tạm thời nghỉ ngơi.

Lạc Nhan vẫn luôn dựa vào lời từ miệng người khác cùng mình lĩnh ngộ, một đường tu vi thuận lợi thăng lên Trúc Cơ kỳ, tại thời điểm Tô Mộc dưỡng thương, nàng liền hướng Tô Mộc xin chỉ giáo.


Năng lực lĩnh ngộ và thiên phú của Lạc Nhan đều cực cao, hơn nữa có đan dược trong không gian của Tô Mộc phụ trợ, trong một tháng Tô Mộc điều dưỡng, thực lực thăng cấp đến Trúc Cơ kỳ hậu kỳ.

Bản thân Lạc Nhan cũng rõ ràng, nàng không thể một mực dựa vào đan dược, nếu không con đường này đi không vững, sau đó lúc độ kiếp, chịu khổ vẫn là nàng, lỡ như vô dụng, độ kiếp bị thiên đạo đánh chết...

Tất cả đều tan thành mây khói.

Lạc Nhan liền đi xung quanh trong rừng tìm ma thú nghỉ ngơi rèn luyện, lúc thực lực của nàng không đủ, liền chạy trốn, luân phiên chạy trốn, nàng vẫn rất mạnh.

Hôm nay, Lạc Nhan lần thứ hai hỏi Tô Mộc một đống vấn đề, Tô Mộc hai ba câu liền trả lời xong, Lạc Nhan cảm thấy mỹ mãn muốn ra ngoài, còn mang theo tiểu Linh Thạch thú, hiện tại gọi nó là Thất Thất.
Một tháng, thân thể nó không lớn lên bao nhiêu, nhưng thực lực...

Nguyên Anh kỳ.

Lạc Nhan xấu hổ, một ma thú mới sinh thực lực so với nàng còn cao hơn mấy cấp, thật sự là người so thú, tức chết người.

Nguyên nhân tiểu Linh Thạch thú lúc trước cũng không bởi vì lực lượng quá mạnh bạo thể mà chết, là Tô Mộc từ trong miệng Cửu Thiên Tuế lấy ra.

Bởi vì trong thời gian mẫu thú mang thai, đã từng ăn địa tâm thảo.

Địa tâm thảo, vạn năm khó gặp một lần, do đại địa chi mẫu dựng dục mà sinh ra, lớn lên ở vị trí dưới đất trăm trượng, có thể gặp không thể cầu.

Địa tâm thảo công năng cường đại, chủ yếu là hộ thể, có thể vì tiểu Linh Thạch hấp thu linh lực, cả người tràn ngập.

Mẫu thú sau khi ăn địa tâm thảo, tất cả đều bồi bổ cho tiểu Linh Thạch thú trong bụng mẫu thú, cho nên mẫu thú lúc trước mới nói với Tô Mộc câu kia "Con ta được trời tẩm bổ..."
☆☆☆☆☆

12/09/2022
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện