Editor: Tieen
Sau khi Đường Tuyết đối phó Phác Tiêu và Bạch Mạn Tinh xong, cùng lắm chính là Đường Tuyết giải trừ hôn ước với Phác Tiêu, Đường gia không còn giúp đỡ Phác gia.
Chứ Phác Tiêu và Bạch Mạn Tinh vẫn có thể ở bên nhau a.
Cửu Thiên Tuế vẫn có chỗ nghi hoặc.
Nó đoán không ra ký chủ muốn làm gì tiếp theo.
"Hoàn thành nhiệm vụ." Môi đỏ khẽ mở, mang theo mê hoặc câu người.
Cửu Thiên Tuế: [Ký chủ có thể tiết lộ chi tiết hơn không?] Thật hiếu kỳ a a a a.
"Có thể."
Lúc nghe được Tô Mộc sảng khoái nói như vậy, Cửu Thiên Tuế chờ mong: [Ký chủ, cô nói đi.]
"30 tích phân."
Cửu Thiên Tuế: .....
Nó hẳn là biết, ký chủ làm sao dễ dàng như vậy mà nói cho nó!
[Ký chủ, cô làm như vậy sẽ mất đi bổn hệ thống.]
Tiền nó có đẹp sao? Tiền nó thực dụng sao..... uh..... Không có!
"Vậy, tạm biệt, à hãy giải quyết số tích phân còn nợ ta trước khi đi."
Cửu Thiên Tuế không lời gì để nói.
Bữa tiệc tiến hành tới cao trào, sau khi Đường Tuyết cắt bánh kem, Đường lão từ ái nắm tay cô, đứng ở cầu thang đối mặt với mọi người, trầm ổn mở miệng: "Cảm ơn các vị hôm nay đã đến tham gia bữa tiệc sinh nhật của Tuyết Nhi chúng tôi, hôm nay còn có một chuyện lớn muốn tuyên bố."
Đường lão nói, ánh mắt nhìn về phía ba người Phác gia, nhìn khí thế bất phàm của Phác Tiêu, trên mặt vừa lòng tươi cười càng sâu.
"Mọi người đều biết, Tuyết Nhi và Phác Tiêu có hôn ước, mới vừa rồi Đường gia cùng Phác gia bàn bạc một chút, muốn chính thức cử hành tiệc đính hôn cho hai đứa nhỏ....."
Phía dưới Phác Tiêu sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng.
Chuyện này, hắn không biết.
"Con trai, đây là chuyện sớm hay muộn, quyết định sớm chút, cũng tốt." Mẹ Phác ở một bên nhỏ giọng giải thích, trên mặt nở nụ cười vui mừng.
Trong vòng này ở Đế Đô, cũng chỉ có Đường Tuyết có thể xứng đôi con trai của bà.
Đường Tuyết cũng bị hoảng sợ, nhưng trên mặt lại mỉm cười, an tĩnh chờ đợi Đường lão nói xong.
Đường lão bị cô kéo tay, ông nghi hoặc nhìn cô, cho rằng cô cao hứng, ha ha cười: "Nhân vật chính của chúng ta cũng tới nói hai câu."
Đường Tuyết cầm lấy mic, nhìn thấy sự chán ghét trong mắt Phác Tiêu, mở miệng: "Chuyện vừa rồi ông nội nói, tôi trước đó cũng không biết."
Không biết chuyện? Ha hả, khóe môi Phác Tiêu cười lạnh.
"Cảm ơn ông nội vì chung thân đại sự của con mà vất vả, cảm ơn bác trai bác gái Phác đã yêu thích, nhưng mà, con không đồng ý hôn ước cùng Phác Tiêu."
Phác Tiêu: Cho rằng dùng thế lực Đường gia là có thể làm hắn khuất phục..... Từ từ! Cô nói cái gì!?
Cô nói không đồng ý!?
Không chỉ Phác Tiêu, mọi người ở đây đều ngạc nhiên, đặc biệt là Đường lão, một gương mặt tươi cười nháy mắt hóa thành kinh ngạc.
"Tuyết Nhi, không được hồ nháo." Đường lão thật nhanh liền đi đến cạnh cô, nghĩ Đường Tuyết đang làm nũng nháo lên, giải thích nói, "Ông nội không nói chuyện này cho con trước, là ông không đúng, nhưng ông muốn cho con một sự bất ngờ."
Cháu gái nhà mình thích Phác Tiêu bao nhiêu, ông đương nhiên biết, làm sao không đồng ý cùng Phác Tiêu cử hành tiệc đính hôn?
"Đúng vậy, Tuyết Nhi, con cùng Tiêu Nhi nên lo liệu việc này rồi, Tiêu Nhi chúng ta đã gấp không chờ nổi muốn cưới con." Mẹ Phác cười, đẩy đẩy Phác Tiêu, muốn hắn tỏ ý kiến.
Đường Tuyết chỉ cảm thấy buồn cười, gấp không chờ nổi?
Thời điểm vừa rồi ông nội tuyên bố, nhìn hắn rõ ràng chính là một bộ muốn dáng muốn đem cô hủy đi.
Phác Tiêu nhìn Đường Tuyết, không biết cô muốn làm cái quỷ gì, nhưng hiện giờ, Phác gia không thể cùng Đường gia tách ra, hắn cũng nghĩ Đường Tuyết nháo tính tình, chỉ cần hắn dỗ ngọt một câu, cô sẽ liền vui vẻ.
"Tuyết Nhi....."
Mới vừa mở miệng, hắn đã bị Đường Tuyết chặn lời.
"Vừa lúc, hôm nay mọi người đều ở đây, con muốn cho ông nội cùng bác trai bác gái Phác gặp một người."
______________
Tieen: Tuy rất bận nhưng mị vẫn dành thời gian mỗi ngày 1 chương để các nàng hong quên cốt truyện ạ.