Editor: Mia

*****

Gần đây Chu Tuấn Lâm vẫn luôn suy xét việc mở cửa hàng, nhưng tiền vốn không đủ, hơn nữa còn phải thuê phòng để mở cửa hàng......

Trừ phi tiền lời kiếm được nhiều, bằng không chính là tự mình làm công cho chủ nhà.

Mặt khác, tuổi hắn quá nhỏ...... Hắn đi làm công cho người ta cũng chưa có người muốn, mở cửa hàng sẽ có người tới mua đồ sao?

Nhưng mở cửa hàng ở trên mạng, mấy vấn đề này liền không có!

Đương nhiên, mở shop bán hàng online cũng có rất nhiều vấn đề cần khắc phục, tỷ như việc hiện tại hắn đến đánh chữ đều không biết đánh.

Bất quá, việc này sớm hay muộn liền phải học, học sớm một chút liền cũng tốt.

Chu Tuấn Lâm nói ý nghĩ của mình, Trịnh Li tức khắc liền có cảm giác trợn mắt há hốc mồm.

Đầu óc Chu Tuấn Lâm, cũng quá linh hoạt rồi!

Kỳ thật Trịnh Li đối với shop bán hàng online hiểu biết không nhiều lắm, bất quá mười mấy năm sau lưu hành việc mua hàng trên mạng như vậy, nàng vẫn biết một chút.

Tỷ như loại đồ ăn vặt nào ở trên mạng được tiêu thụ nhiều nhất, làm shop online làm lên.

Tỷ như nhãn hiệu quần áo giày nào đó, cũng hoàn toàn là dựa vào shop online để trở nên nổi tiếng.

Ngoài ra, nhờ lên mạng nàng còn biết được người thành công nào đó làm như thế nào để thành công.

Trịnh Li cùng Chu Tuấn Lâm nói, trên dưới tùy tiện nói, những việc xảy ra trong nước vài năm sau khi nói với Chu Tuấn Lâm đều bị nàng nói thành nước ngoài.

"Mặc kệ bán thứ gì, nhãn hiệu là quan trọng nhất......"

"Ở nước ngoài, có người đăng ảnh chụp ở trên mạng rồi trở nên nóng, sau đó bọn họ liền mở cửa hàng......"

"Hiện tại shop bán hàng online của quốc gia chúng ta mới vừa phát triển nên đưa hàng hóa chậm, về sau nhất định sẽ càng lúc càng nhanh, có lẽ buổi sáng đặt đơn, buổi chiều liền cho người đưa đến nhà......"

Trịnh Li nói thực loạn nhưng Chu Tuấn Lâm lại nghe nghiêm túc dị thường.

Thấy Chu Tuấn Lâm nghe nghiêm túc như vậy, Trịnh Li có điểm ngượng ngùng, nhưng nàng vẫn đem hết những gì nàng biết nói ra tất cả.

Chu Tuấn Lâm nghe xong, càng khẳng định ý tưởng lúc trước của mình: "Trịnh Li, tôi muốn mở một shop online bán giày da."

"A?" Trịnh Li kinh ngạc nhìn Chu Tuấn Lâm, chỉ nói trong chốc lát như vậy, Chu Tuấn Lâm muốn bán cái gì đều nghĩ kỹ rồi?

"Huyện H chúng ta có vài xưởng sản xuất giày da, các loại kiểu dáng giày da đều có. Có đôi khi bọn họ nhận đơn làm nhiều giày da, giá cả bán phi thường thấp. Lúc trước, cha mẹ nuôi tôi mua giày như vậy, chất lượng rất tốt." Chu Tuấn Lâm nói: "Lúc trước tôi còn nghĩ tới, muốn mở một cửa hàng giày, bất quá ở huyện chúng ta giày da bán không được giá, kiếm không được bao nhiêu, ta liền sửa ý tưởng khác...... Nhưng nếu là bán ở trên mạng thì sao?"

Chu Tuấn Lâm càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng này rất tốt: "Cô nói nhãn hiệu rất quan trọng, vừa lúc những loại giày da đó đều không có danh tiếng, chúng ta hoàn toàn có thể mở một nhãn hiệu riêng cho mình. Trong huyện này của chúng ta có mấy xưởng sản xuất giày da chất lượng đều không tồi, chúng ta không cần lo lắng chịu danh tiếng xấu......"

Chu Tuấn Lâm càng nói càng cảm thấy đây là một ý kiến hay, Trịnh Li cũng cảm thấy như vậy.

Mười mấy năm sau, rất nhiều shop online đều dựa vào chạy lượng(?) để kiếm tiền, đồ vật bán phi thường tiện nghi không nói, mấy đồng tiền là có thể bao phí ship.

Nhưng cửa hàng như vậy, hiện tại mở không được —— hiện giờ phí chuyển bưu phẩm quá đắt.

Mà bán giày da, đây không thể nghi ngờ là một ý kiến hay...... Lúc này giá cả giày da còn rất cao.

Mấy ngày cuối cùng của kì nghỉ đông, hai người Trịnh Li cùng Chu Tuấn Lâm trừ bỏ học tập, thời gian còn lại đa số đều dùng nghiên cứu shop online.

Trước kia Trịnh Li đã từng mua hàng trên mạng, khi đó shop online trên mạng nhiều đến mức đếm không xuể, kiếm shop bán giày da từng trang từng trang, tốn một giờ, không chừng còn xem không đến cuối.

Nhưng hiện tại không giống, hiện tại shop online rất ít, bọn họ tốn thời gian một ngày, liền đem những shop bán giày da online tất cả đều nhìn một lần!

Sau đó...... Trịnh Li liền phát hiện mấy shop online lúc này, thật sự quá thô sơ.

Mười mấy năm sau, những nhãn hiệu giày đó ở trên mạng tất cả đều có cửa hàng bán online, nhưng hiện tại, bọn họ còn mở một chuỗi cửa hàng thật.

Cửa hàng giày trên mạng, hầu hết đều là nhãn hiệu không có danh tiếng, chính là có một số người nhà mở tiệm giày, sau đó thuận tiện đem giày nhà mình đăng lên mạng bán.

Còn mấy người mẫu gì đấy, vậy càng phải có, phần lớn chỉ chụp ảnh mấy đôi giày không tính, văn bản giới thiệu gì đó, còn lung tung rối loạn.

Trịnh Li tinh tường thấy được thiên cơ.

Trong đầu nàng có một đống biện pháp làm quảng cáo —— đầu năm nay làm cái rất dễ dàng!

Văn bản giới thiệu gì gì đó, nàng sẽ viết a! Người mẫu nàng cũng có thể làm!

Khương Bội Bội tuy rằng không phải đại mỹ nhân đứng đầu, nhưng lớn lên cũng không tồi, còn xanh miết phấn nộn*!

*Xanh miết phấn nộn: Trắng trẻo hồng hào.

Đương nhiên, lúc này muốn mở shop online cũng gặp phải một ít vấn đề, ví dụ như người lên mạng mua đồ vật cũng không nhiều.

Nhưng mà không phải lúc này cửa hàng cũng ít a!

Hiện tại tuổi tác của bọn họ còn nhỏ, buôn bán những thứ khác căn bản không thành, nhưng việc này không giống...... Hiện tại nếu đã bắt đầu là phải làm thật tốt, đầu tiến ở trên mạng đem shop online phát triển lớn mạnh, đến lúc đó không phải một vốn bốn lời sao? Qua đây, Chu Tuấn Lâm cũng có thể học được rất nhiều thứ.

Trịnh Li đem ý nghĩ của chính mình tất cả đều nói cho Chu Tuấn Lâm.

"Cái trang web này là trang web mua sắm lớn nhất châu Á hiện tại, tuy rằng hiện tại bán lẻ còn không nhiều lắm, nhưng xác thật hoàn cảnh rất tốt, chúng ta còn có thể bán sỉ." Sau khi được Trịnh Li cho mở rộng tầm mắt, ánh mắt Chu Tuấn Lâm liền không chỉ đặt ở huyện H.

Ở trên bản đồ Trung Quốc, huyện H chỉ là một nhà trọ bé nhỏ mà thôi, hắn sớm hay muộn đều phải rời khỏi nơi này.

Rốt cuộc...... Trịnh Li về sau khẳng định muốn tới thành phố lớn học!

Trịnh Li cùng Chu Tuấn Lâm cùng nhau hành động.

Lại nói tiếp, lúc này ở trên mạng mở cửa hàng, thật sự đặc biệt đơn giản.

Trịnh Li lấy cớ cần điền tư liệu muốn giấy sao chép thân phận chứng của cha Khương, quay đầu lại liền dùng số thẻ căn cước của cha Khương đăng ký shop online, tiếp theo, bọn họ còn tới xưởng giày da, cùng người ta ký hợp đồng mua bán.

Trịnh Li làm bộ là đại tiểu thư nhà có tiền, nói người trong nhà mình muốn nàng học làm buôn bán, sau đó dùng giấy sao chép chứng nhận thân phận của cha Khương cùng xưởng giày da ký hợp đồng, lấy hàng hóa từ xưởng giày da bán.

Tuy rằng hai người Trịnh Li cùng Chu Tuấn Lâm nhìn tuổi có điểm nhỏ nhưng bọn họ cũng không chịu nợ tiền hàng, có hàng liền thanh toán bằng tiền mặt, đơn đặt hàng đều đặt trước 50% tiền cọc, xưởng giày da cũng liền vui vẻ mà cùng bọn họ ký hợp đồng.

Chờ hợp đồng ký xong, hai người Trịnh Li cùng Chu Tuấn Lâm lại đi ảnh viện áo cưới tìm nhiếp ảnh gia, sau đó mang theo nhiếp ảnh gia đi tới xưởng giày da.

Bọn họ chụp được quá trình sản xuất giày da của xưởng sản xuất giày da, Trịnh Li còn thử rất nhiều giày, thay đổi mấy bộ quần áo để nhiếp ảnh gia chụp lại tất cả.

Trừ lần đó ra, bọn họ còn ở trong xưởng giày da tìm được một nam nhân tuổi trẻ lớn lên rất không tồi làm người mẫu chụp giày nam —— Chu Tuấn Lâm hiện tại nhìn thật sự khó coi, căn bản không thể làm người mẫu được.

Sau khi chụp ảnh xong, hai người Trịnh Li cùng Chu Tuấn Lâm một bên học tập, một bên bắt đầu lăn lộn shop online của bọn họ, thậm chí shop online của bọn họ còn lăn lộn được một cái nhãn hiệu.

Cửa hàng của bọn họ tên "Cửa hàng Snog chuyên bán giày da", trong một đám cửa hàng bình thưởng, cửa hàng nhà bọn họ có người mẫu chụp chiếu nhìn đặc biệt cao cấp.

Mà cửa hàng có ảnh chụp của xưởng sản xuất giày da(?), càng làm cửa hàng này có vẻ rất có cấp bậc.

Bọn họ còn làm đặc biệt chuyên nghiệp.

Ở cái niên đại đa số người bán giày chỉ viết mấy cái mã này, mỗi đôi giày bọn họ bán đều có kích cỡ cụ thể, thậm chí ngay cả độ rộng bàn chân đều có, còn tri kỷ mà kiến nghị mọi người dựa theo cỡ chân mình tới mua giày.

Cửa hàng còn nói, bọn họ tiếp lượng đơn đặt hàng lớn, cũng bán lẻ.

Đương nhiên việc này còn chưa đủ.

Trịnh Li cùng Chu Tuấn Lâm đi tới xưởng sản xuất hộp giày các-tông in chữ "Snog" lên hộp giày, ngay sau đó lại bắt đầu quảng cáo ở khắp nơi.

Đầu tiên ở trên mạng hỏi: "Cửa hàng giày da nào tốt?" Theo sát lại đổi nick trả lời: "Giày da ta đang đeo mua ở Snog rất tốt, lên trên mạng là có thể mua."

Hoặc là ở trên mạng gửi công văn đi, chân gì thích hợp với dạng giày gì, sau đó bên trong liền nhắc tới giày nhà bọn họ.

Ở cái niên đại văn bản còn không có lưu hành này, quảng cáo kiểu này có hiệu quả khá tốt.

Shop online phát triển lên.

Xưởng giày da bản địa sản xuất giày có chất lượng thực tốt, có da thật, cũng có giả da, Chu Tuấn Lâm đều nhất nhất kiểm tra trước, mới gửi lên cửa hàng trên mạng bán, bảo đảm cho khách vừa lòng.

Mà Trịnh Li, nàng thiết kế lại mấy kiểu giày lưu hành sau này, sau đó ký hợp đồng sản xuất giày da với xưởng sản xuất giày.

Việc này ước chừng tốn hơn bốn tháng.

Sau khi bọn họ tiêu hết tiền hai người tích cóp được cộng thêm tiền do cha Khương mẹ khương gửi tới, shop online mới bắt đầu chậm rãi có lợi nhuận, sau đó hàng hóa bán được liền càng ngày càng tốt...... Thông qua internet, bọn họ còn nhận được mấy cái đơn đặt hàng lớn.

Lúc này, Trịnh Li đã học được một học kỳ.

Ở trong trường học nàng...... Thành tích có điểm theo không kịp.

Bất quá, bởi vì thành tích học hiện tại của nàng so với lúc nhập học đã muốn tốt hơn rất nhiều, nàng đi học còn học rất nghiêm túc, bởi vậy các thầy cô vẫn luôn cổ vũ cho nàng.

Kỳ thi cuối kỳ ở trường học, trong lớp Trịnh Li xếp thứ mười tám, Tiếng Anh đứng thứ nhất toàn ban, toán học đứng thứ ba mươi toàn ban.

Đem bài thi bỏ vào cặp sách, Trịnh Li ủ rũ cụp đuôi mà đi ra cổng trường.

Hơn bốn tháng qua, Chu Tuấn Lâm đọc sách Tiếng Anh sơ trung và nghe băng được tặng kèm khi mua sách, đã có thể tự học tiếng Anh, dựa vào việc lên mạng cùng hỏi nàng, khoa học cũng học không tồi, dùng máy tính đánh chữ tốc độ so nàng còn muốn nhanh hơn......

Cái này làm cho nàng cảm thấy mình có điểm vô dụng.

Trịnh Li vừa đi tới cổng trường, liền thấy một người trường thân ngọc lập*, tuy rằng làn da có điểm đen, nhưng vẫn là một thiếu niên anh tuấn như cũ, đứng ở cổng trường.

*Trường thân ngọc lập: Chỉ người vóc dáng cao lớn.

Chu Tuấn Lâm nhìn thấy Trịnh Li đi ra, trên mặt lộ ra tươi cười: "Trịnh Li!"

"Chu Tuấn Lâm!" Trịnh Li cũng hướng về phía Chu Tuấn Lâm cười rộ lên.

Chu Tuấn Lâm biến hóa phi thường lớn.

Ăn ngon ăn mặc đẹp, ngắn ngủn nửa năm hắn liền cao lên rất nhiều, thời tiết trở nên nóng hơn làm cho làn da hắn cũng trở nên tốt hơn, hơn nữa càng ngày hắn càng tự tin...... Hiện tại hắn so với nửa năm trước hoàn toàn không giống nhau.

Qua hai năm nữa, hắn nhất định sẽ trở nên càng tốt hơn.

*****

Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay có chương mới!!!!

Edit gấp rút sai chỗ nào thì mọi người cmt tui sửa sau hen <3

21h33 3/12/2018
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện