Chương 66 bảo vệ hắn cả đời bình an trôi chảy

Editor: Nguyệt Phong

***

Tiểu ma nhện bò từ cánh tay Nam Diên đến bả vai cô, áp sát tai cô nói nhỏ:

- A tỷ, A Thanh thật sự rất thích tỷ.

Mỗi ngày tiểu ma nhện đều phải thể hiện tình yêu của hắn, ngay từ đầu Nam Diên thờ ơ, nhưng số lần dần dần nhiều lên, cảm tình của tiểu ma nhện càng thêm mãnh liệt, trong lòng cô cũng gợn sóng.

Hình như cô cũng thích A Thanh.

Nhưng cái thích của cô đối với A Thanh chỉ là thích một cái gì đó mà thôi.

Cô không dám nói cho A Thanh, sợ thằng nhóc lại nổi điên cáu kỉnh.

Tiểu ma nhện nhẹ nhàng cọ xát cô biểu đạt tình yêu, sau đó từ trên người cô nhảy xuống, đi thẳng đến chỗ Tiểu Đường trong góc.

Nam Diên nhìn bóng dáng tiểu ma nhện, lúc này mới nhớ chuyện này vốn dĩ do A Thanh gây ra, A Thanh đi dỗ Tiểu Đường là việc hiển nhiên mà, đâu ra chuyện đòi khen thưởng chứ? Đã thế lại còn dùng nguyên hình?

Quả nhiên ngay sau đó, trong một góc nào đó bộc phát ra tiếng thét chói tai cao vút của Hư Tiểu Đường.

Cung Diên Thanh xuất hiện cảnh tượng như vầy:

Một con nhện to màu đen đuổi theo một con linh thú 'tròn vo' màu trắng chạy tới chạy lui khắp cung điện, tròn vo vừa chạy vắt chân lên cổ vừa thét chói tai, bởi vì tốc độ của hai con thú quá mau nên hình thành vô số tàn ảnh trắng đen khắp Cung Diên Thanh, hình ảnh hết sức quỷ mị.

Nam Diên móc lỗ tai, trong lòng thầm than.

Thì ra đây là cách mà A Thanh đã nói.

Dù Cung Diên Thanh rất lớn nhưng còn chưa đủ hai thú chơi đùa, cuối cùng cả hai chạy ra Cung Diên Thanh, tán loạn toàn bộ ma cung.

Sau một hồi nhốn nháo, Cung Diên Thanh trở nên cực kỳ an tĩnh, Nam Diên quyết định nhắm mắt nghỉ ngơi.

Ước chừng nửa canh giờ sau, hai đứa nhóc đã trở lại, trạng thái khác hoàn toàn lúc trước.

Tiểu Đường cưỡi trên lưng tiểu ma nhện cười vang, hiển nhiên đã trầm mê việc cưỡi nhện.

Nam Diên: ...

Không ngờ A Thanh giỏi dỗ trẻ con đến vậy.

Cô đột nhiên sinh ra một ý nghĩ.

A Thanh luôn nghe lời cô, lại biết làm cô vui, đã thế còn biết dỗ con nít, làm chuyện gì hiệu suất cũng cực cao, trừ bỏ quá dính người hơi phiền phức.

Nếu sau này cô mang theo A Thanh cùng xuyên qua 3000 thế giới, bảo A Thanh giúp cô làm việc tốt, hỗ trợ cô thu thập giá trị công đức thì chẳng phải làm ít công to rồi?

Nam Diên trầm tư, nghiêm túc tự hỏi chuyện này.

Cô có thể xé rách hư không là thành tựu tu hành mới có, không thể so với bản lĩnh đã có sẵn từ lúc sinh ra của Tiểu Đường, cho nên lúc cô tính xuyên qua 3000 thế giới mới định bắt cóc Tiểu Đường.

Lấy bản lĩnh của cô, có một con Hư Không thú non là đủ rồi, rốt cuộc hai người có thể mượn lực lẫn nhau.

Nhưng nếu lại mang một người thì khá tốn sức.

3000 thế giới từ vô số cái khe không gian tương liên, cái khe có không gian rất nhỏ, có rất lớn, hình thành không gian hỗn độn.

Một khi không cẩn thận rơi vào giữa không gian hỗn độn, thì có lẽ cả đời sẽ ở bên trong không ra được, nếu xui xẻo gặp lốc xoáy không gian thì tám chín phần mười thần hồn câu diệt, dù huyết mạch cường hãn như Nam Diên cũng không nhất định có thể hoàn hảo trở về.

Muốn mang theo một người sống chỉ có một biện pháp, đó chính là để A Thanh tiến vào không gian bản mạng.

Cô và Tiểu Đường đều có không gian bản mạng, nhưng không gian bản mạng là lãnh địa tư nhân, trừ phi ký kết khế ước, nếu không chẳng ai được phép tiến vào.

Cô sẽ không bại lộ thứ liên quan đến tánh mạng của mình trước bất kỳ kẻ nào, cho dù A Thanh cũng không được.

Nhưng nếu cô muốn ký kết khế ước, chắc chắn sẽ không phải Khế Ước Bình Đẳng.

Để A Thanh làm nô bộc của cô sao?

Nhưng khi đó A Thanh vẫn là A Thanh sao?

Ánh mắt Nam Diên hơi hơi trầm trầm, từ bỏ ý tưởng này.

Thôi, thế giới này cô nghĩ cách giữ được A Thanh, hộ hắn cả đời.

Lúc này con nhện tám mắt chở Tiểu Đường đã biến trở về hình người, Bùi Tử Thanh trần truồng đứng trước mặt Nam Diên một hồi lâu, mới lấy ra trường bào mặc vào.

- Đệ làm sao để dỗ nó thế?

Nam Diên hỏi, bỏ qua người nào đó cố ý khoe dáng người làm cộm mắt cô.

Bùi Tử Thanh hơi hơi mỉm cười:

- Chỉ là để Tiểu Đường tận mắt nhìn thấy những người khác trúng độc sẽ ra sao, để nó biết độc tố này lợi hại cỡ nào, sau đó dùng hình thú chở nó đi vi vu.

Hư Tiểu Đường nhảy vào ngực Nam Diên, hưng phấn nói:

- Diên Diên, vừa rồi tôi cưỡi con nhện to, khí phách hết nấc luôn!

Nam Diên vuốt bộ lông của nó, nói với A Thanh:

- Đệ có việc gì muốn làm thì làm đi.

Bùi Tử Thanh nao nao, thở dài:

- Quả nhiên không thể gạt được a tỷ, mới vừa rồi Vân Vụ tìm tới cửa. Nếu a tỷ muốn giết hắn, ta lập tức đi giết hắn.

Nam Diên liếc hắn, nhàn nhạt nói:

- Không cần đệ động thủ, ta tự biết làm thế nào.

Chờ đến khi hai bên chính tà khai chiến, hắn sẽ giết chết tứ đại ma quân khác trước "con cưng của trời".

Bốn người này chết ở trong tay ai chẳng giống nhau? Chi bằng có lợi cho cô.

Bùi Tử Thanh nghe xong, lại cảm thấy a tỷ đang bảo vệ hắn.

A tỷ tốt với hắn như vậy, vì sao không chấp nhận hắn nhỉ!

Về phần Vân Vụ, trước kia hắn hận kẻ này là bởi vì Vân Vụ ném hắn vào Ma Uyên, dẫn tới hắn và a tỷ sinh ly tử biệt, hơn nữa hắn cho rằng Vân Vụ không có tuân thủ ước định ba năm khi đó, hại a tỷ chết.

Nhưng sau này hắn nghe kẻ kia nói tầm bậy tầm bạ cũng có điểm đúng.

Nếu hắn không có lột xác, hắn vĩnh viễn chỉ là một tu giả bình thường xấu xí, không thể bảo vệ được a tỷ, hắn cũng vĩnh viễn không có khả năng thân cận a tỷ như bây giờ, dù a tỷ không chê gương mặt trước kia của hắn thì chính hắn cũng không chấp nhận được.

Còn ước định ba năm, Vân Vụ nói hắn tuân thủ, hắn luôn chú ý thành Tích Tuyết, sau ba năm mới rời đi, hắn cũng không biết a tỷ bị người ép nhảy thành.

Bùi Tử Thanh biết Vân Vụ giảo hoạt gian trá, nhưng hiện tại a tỷ không chết, hắn gần như có được a tỷ, những vấn đề khác đều không quan trọng.

Hơn nữa mấy năm nay có Vân Vụ hỗ trợ xử lý sự vụ, giúp hắn rảnh rỗi, hắn còn rất luyến tiếc giết Vân Vụ.

- A tỷ, ta đi rất nhanh sẽ trở lại.

Bùi Tử Thanh bước lên cố ý ôm Nam Diên thật mạnh hôn hồi lâu.

Hư Tiểu Đường: !!

Mấy ngày này nó chỉ tự bế, không phải mắt mù, bắt nó ăn cơm tró hoài vậy?

Nam Diên không có ý định lảng tránh, bởi vì cô cũng dưới hoàn cảnh này phá xác sinh ra.

Ông bố già và mẹ cô rất ham thích việc này, khi cô vẫn chưa sinh ra thì hai người này không biết xấu hổ mấy ngày mấy đêm.

Chờ người đi rồi, Hư Tiểu Đường hỏi cô:

- Diên Diên, cô không định giết con nhện hả? Không giết cũng không sao, tôi cũng không muốn hắn chết.

Hiện tại Tiểu Đường đã biết Phệ huyết Ma quân chính là Bùi Tử Thanh, không phải chấp niệm. Nó biết ngay mà, vì cách hai người vuốt lông cho nó y chang nhau luôn.

Nam Diên xoa xoa cánh môi hồng nhuận bị tiểu ma nhện mút ướt dầm dề, mặt vô biểu tình, ánh mắt lại rất kiên định:

- Hắn là A Thanh, sao tôi có thể giết hắn chứ.

Đã bỏ lỡ hai trăm năm, thời gian còn lại, cô muốn bảo hộ A Thanh cả đời bình an trôi chảy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện