【 Wow, đại đại, ngươi vừa rồi mơ mơ màng màng một chút, cư nhiên trong nháy mắt trở thành một phú nhị đại rồi.

Thẩm Lâm Thần đối với đại đại, thật là chân ái! 】    444 ở trong đầu Lục Sanh lung lay xoay hai vòng, thật vất vả lắm mới thoát khỏi trạng thái che chắn, sắp nghẹn chết nó.


Lục Sanh không có trả lời nó, cậu nhìn Thẩm Lâm Thần, cắn chặt môi dưới, vô cùng gian nan mà phun ra mấy chữ, "Tại sao?""Cái gì tại sao?"    Thẩm Lâm Thần duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve những sợi tóc vướng trên má, tay anh ta đặt trên eo, đem cả người cậu ôm vào trong lòng.

Lục Sanh cả người bủn rủn, căn bản không chút sức lực, dứt khoát dựa vào ngực anh ta, đáy mắt kinh ngạc cơ hồ mau sắp tràn đầy ra ngoài.

Một phần văn kiện kết hôn, chẳng phải đây là muốn đem tất cả mọi thứ mà anh ta sở hữu đều hai tay đưa cho cậu?!    "Thẩm Lâm Thần, anh không sợ tương lai tôi khác đi tìm người mới, một chân đem anh đá đi?"    Văn kiện thỏa thuận có một điều khoản chỉ cần ly hôn, Thẩm Lâm Thần sẽ mình không rời khỏi nhà, căn bản không có viết bởi vì ai, và nguyên nhân gì mà dẫn đến ly hôn.

Chẳng phải ngày nào đó nếu cậu không cần Thẩm Lâm Thần nữa, gia hỏa này liền trở thành hai bàn tay trắng sao, thật là đầu có vấn đề mới có thể phác thảo một văn kiện kết hôn như vậy đi?    Bàn tay Thẩm Lâm Thần đặt trên eo tay cậu hơi hơi xiết chặt một chút, "Bảo bối em đã có tôi, còn muốn đi tìm người mới? Khẩu vị của em đều bị tôi dưỡng thành, em xác định đi tìm người mới, những người khác có thể thỏa mãn được em?"    Anh ta nói xong, thuận thế ở dưới thân Lục Sanh hơi hơi cọ cọ vài cái, rõ ràng không có giương cờ, nhưng vẫn còn có cảm giác tồn tại!    Lục Sanh khóe miệng hơi giật giật, rõ ràng cậu đang nói chuyện quan trọng, cái người lưu manh không biết xấu hổ lại cố tình đụng chạm lung tung.

"Thẩm Lâm Thần, tôi đang cùng anh nói chuyện nghiêm túc, anh đem tất cả tài sản trên danh nghĩa của anh đều chuyển sang tên tôi, thật sự không sợ tôi đá anh sao?"    "Em sẽ không làm như vậy, tôi tin tưởng vào ánh mắt của mình!"    "Anh! ! "    Khi Lục Sanh nghe thấy câu trả lời nghiêm túc của anh ta, bỗng nhiên không biết nên nói cái gì.


Cậu cũng đã từng rất thích Thẩm Vĩ, nhưng tên cặn bã kia chỉ có ích lợi, người em trai mà cậu đã từng quan tâm nhất là Lục Miểu, nhưng là lại chết ở trên tay của cậu ta.

Thứ tình cảm này, đã hại chết cậu, khi Lục Sanh được trở lại cậu chỉ nghĩ đến báo thù, khi bắt đầu với Thẩm Lâm Thần cũng là vì chặt đứt đùi vàng của Thẩm Vĩ.

Nhưng hiện tại người nam nhân này lấy sự bá đạo của mình mà chiếm đoạt cậu, rồi lại dùng phương thức này, tới làm cậu an tâm.

Lục Sanh đã không thể làm được kế hoạch ban đầu của cậu, là chỉ xem đây là một việc người tình ta nguyện giao lưu thân thể! !     Cậu rũ mắt, giấu đi ám sắc nơi đáy mắt, lẳng lặng dựa vào Thẩm Lâm Thần, cảm giác được cái ôm ấm áp rộng lớn ở phía sau.


"Bảo bối, tôi không biết trước kìa rốt cuộc em đã trải qua cái gì, và tại sao hận Thẩm Vĩ và Lục Miểu như vậy, nhưng vô luận em làm cái gì, tôi đều sẽ vô điều kiện duy trì em.

Tôi muốn thấy em vui vẻ, hạnh phúc!"    Lời của Thẩm Lâm Thần nói từng câu từng chữ vang lên bên tai của Lục Sanh, tim cậu khẽ rung động, đây là cảm giác được dựa vào ai đó sao?    Chính là! !     Thẩm Lâm Thần anh tại sao không xuất hiện sớm hơn?    Nếu kiếp trước, cậu cũng có thể gặp được Thẩm Lâm Thần, có phải hay không mọi kết cục đều sẽ không giống nhau?    "444, khi kỳ nghỉ phép một tháng kết thúc, ta liền sẽ thoát ly vị diện này, phải không?"  【 đúng vậy, chờ kỳ nghỉ một tháng kết thúc, đại đại liền chính thức trở thành xuyên nhanh giả trung cấp.

Chúng ta cần phải giống như trước kia một lần nữa bắt đầu làm nhiệm vụ, không có khả năng lưu lại chỗ này! 】    "Vậy Thẩm Lâm Thần sẽ thế nào?"  【 đại đại có thể lựa chọn rời đi ngoài ý muốn hoặc là tiêu trừ ký ức của hắn! 】.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện