Tài xế của Thẩm Lâm Thần vẫn luôn ở cửa hội sở Cực Dạ chờ, khi hắn thấy Thẩm Lâm Thần ôm một người từ hội sở đi ra, hắn ta có chút kinh sợ.

Hắn làm tài xế cho người nắm quyền Thẩm gia đã nhiều năm, mấy năm nay, bên cạnh Thẩm Lâm Thần hắn chưa bao giờ gặp qua bất luận một người nào có thể thân cận anh ta, mặc kệ là nam hay nữ.

Bao nhiêu người muốn bò lên trên giường anh ta, nhưng từ trước nay đều không ai thành công.


Tài xế đầy bụng tò mò, lúc xuống xe mở cửa theo bản năng nhìn thoáng qua người được Thẩm Lâm Thần ôm trong lòng ngực.

Là một thiếu niên, mặc bộ tây trang đen rộng, khuôn mặt diễm lệ giống như búp bê xinh đẹp tinh tế, da thịt trắng nõn trong sáng, bị bao lấy bởi tây trang màu đen, thoạt nhìn mỏng manh yếu ớt.

Hai gò má đỏ bừng, nhiễm diễm sắc câu tâm đoạt phách, đôi mắt mê mang xinh đẹp che bởi một tầng sương mỏng, nhìn một cái liền dễ dàng hãm sâu vào trong đó, không thể dứt ra được.

Lông mi theo hô hấp nhẹ nhàng run rẩy, nhẹ nhàng chớp chớp mắt, phảng phất một cọng lông vũ nhẹ nhàng ở trong lòng cọ qua, quyến rũ đến cực điểm.

Đôi môi kiều diễm ướt át khẽ mở, miệng khô lưỡi đắng, hận không thể đem thiếu niên trước mắt ôm vào ngực hung hăng hôn một cái, làm trên người cậu nhiễm hơi thở của hắn.

Liền như vậy nhìn thoáng qua, tài xế cả người đều bị thật sâu mê hoặc, căn bản là vô pháp dời đi tầm mắt, liền hãm sâu vào.

Thẳng đến một đạo ánh mắt mang theo sát ý lạnh như băng dừng ở trên người hắn, lưng giống như bị kim chích, làm hắn cả người đột nhiên rùng mình, trong nháy mắt phục hồi tinh thần.


Tài xế sắc mặt trắng bệch, căn bản không dám nhìn Thẩm Lâm Thần, chỉ cúi đầu mở cửa xe, để thuận tiện đem người ôm vào ghế sau.

Lục Sanh cả người đều nằm ở trong ngực Thẩm Lâm Thần, trong mắt ẩn ẩn xẹt qua một tia ảo não cùng bực bội, tuy rằng cậu là cố ý câu dẫn Thẩm Lâm Thần, nhưng là cậu hoàn toàn không nghĩ tới lại bị dược tính khống chế đến hào phóng lớn mật đến như vậy.

Cơ hồ dùng hết tất cả sức bình sinh để đi quyến rũ nam nhân đang ôm cậu lúc này, thậm chí ở thời điểm cuối cùng, còn chủ động! ! !.

Những hình ảnh nhiệt tình đỏ mắt hiện lên trong đầu, mặt cậu càng thêm đỏ, nửa khuôn mặt đều chôn vào trong ngực Thẩm Lâm Thần, cho dù có khó chịu, cậu cũng gắt gao cắn cánh môi không dám động đậy.

Thẩm Lâm Thần rũ mắt đánh giá thiếu niên trong lòng ngực, nhìn mặt cậu đỏ muốn nhỏ ra máu, ánh mắt bỗng dưng tối sầm lại, trong nháy mắt liền siết chặt thắt lưng của cậu.

Anh ta hơi cúi người xuống, môi mỏng dán lên tai của Lục Sanh, giọng nói khàn khàn đầy mê hoặc, "Nhẫn nhịn một chút, khi nào tới nơi, liền thỏa mãn cậu.


"Lục Sanh câu môi cười lạnh, bởi vì những lời này của anh ta tia ảo não cùng bực bội ở đáy mắt, ngay lập tức tan thành mây khói.

Cậu ngẩn đầu, cười như không cười mà nhìn Thẩm Lâm Thần, "Người nhịn không được làm tôi sao?"Lục Sanh nụ cười mang theo một tia khiêu khích, tay lại bắt đầu chậm rãi di chuyển, tính toán dùng hành động để chứng minh, rốt cuộc là ai mới là người nhịn không được.

Thẩm Lâm Thần ánh mắt tối sầm, môi mỏng gợi cảm thấp giọng rên lên một tiếng, ánh mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm yêu tinh quyến rũ trong ngực, "Cậu đang đùa với lửa!""Phải không, thì ra là tôi đang đùa với lửa!"Lục Sanh ý vị không rõ mà cười cười, tay lập tức tăng thêm lực.

Thẩm Lâm Thần nhìn cậu, đôi mắt đen của anh ta sâu thẳm, cái loại ánh mắt hung hãn này, liền phảng phất chỉ trong nháy mắt có thể hóa thân thành dã thú, đem Lục Sanh ăn đến không còn sót lại thứ gì.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện