Edit: Y Song

Beta: LoBe

___

Tóc người đàn ông thiếu chút nữa bị giật ra một nắm. Quả nhiên nghe được người đàn ông gác lên cổ cô hít sâu một hơi, lực giam cầm cũng giảm đi.

Lật Manh cảm thấy di chứng của thuốc vẫn rất nghiêm trọng, cũng không rảnh phân tích nhiệm vụ. Nếu thiết lập sụp đổ thì tích phân cũng theo đó mà biến mất. Vì vậy Lật Manh không chút do dự lập tức đẩy hắn ra, rời khỏi cái ôm lạnh băng ấy, xoay người chạy.

Phải ăn kẹo đã, cố gắng chạy khỏi đây. Thế nhưng chạy chưa được hai bước thì trước mắt đã biến đen, chân mềm nhũn.

Mà người đàn ông phía sau, ánh mắt mê ly lạnh lùng, môi mỏng khẽ mím hiện lên tia hung ác. Hắn không chút do dự vươn bàn tay thon dài tái nhợt, ngay lúc Lật Manh chạy trốn, đã đụng tới eo cô, vừa định kéo con mồi dám chạy trở về. Cả người cô đột nhiên xụp xuống.

Đầu ngón tay hắn hơi lạnh, bắt lấy đai lưng, dây lụa trượt qua khe hở ngón tay.

Nới lỏng.

Váy hầu gái nối liền với dây lưng. Cổ áo thiếu nữ cũng theo đó chậm rãi mở ra, rơi xuống bả vai mềm mại, lộ ra cánh lưng xinh đẹp trắng nõn. Xương cánh bướm xinh đẹp mảnh mai.

(Xương cánh bướm: Là hai xương nhô ra sau lưng á, tui tìm mạng mà hổng thấy ảnh minh họa)

Làn váy bồng bềnh rơi xuống mặt đất, vẻ mặt thiếu nữ trắng bệch, vội vàng duỗi tay che ngực. Tác dụng phụ của thuốc nghiêm trọng hơn cô tưởng. Lật Manh nhận thấy dây lưng bị nới lỏng, chỉ kịp kéo phần váy trước ngực, thừa dịp hành động, duỗi tay sờ loạn trong váy.

Kẹo kẹo kẹo —— không có kẹo thật muốn mạng người.

Vì sợ bị người khác nhìn thấy bộ dáng thèm kẹo của mình, Lật Manh chỉ có thể cúi đầu, tóc dài mềm mại buông xuống hai bên sườn mặt, che đi tròng mắt sắp phai màu. Kẹo cũng là thuốc hỗ trợ. Nếu không bổ sung kẹo, thuốc huyết tộc sẽ bắt đầu mất đi hiệu lực. Lúc đó cô sẽ khôi phục hình dáng nhân loại. Ví như đôi mắt màu đỏ khẳng định sẽ không giữ được.

Lật Manh che che dấu dấu duỗi tay lấy viên kẹo vừa vất vả sờ được, lập tức cúi đầu nhét vào miệng. Vị ngọt lập tức làm giảm bớt cảm giác không thoải mái trong người. Đột nhiên phía sau truyền đến tiếng động, là tiếng thở dài rất nhẹ. Hơi thở nhẹ nhàng lướt qua tai cô.

Lật Manh phồng má, như con chuột hamster bị phát hiện ăn vụng. Cô lập tức lấy hai tay che miệng, sau đó trộm quay lại. Lại nhìn thấy người đàn ông huyết tộc kia không biết từ khi nào đã nửa ngồi xổm sau lưng cô, đôi mắt màu đỏ như chứa đựng ánh trăng, vô cùng âm trầm.

Hai tay thiếu nữ che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt đáng thương, tràn ngập hơi nước mông lung. Giống như đã bị hắn dọa. Serrill mím môi, phát hiện răng nanh dọa người vẫn còn đó, hắn duỗi tay ấn xuống.

Be: O.O ủa, ai nói là không cần ấn có thể điều khiển răng nanh mà ta?

Sau đó mới khàn khàn nói: "Rất sợ sao?"

Nhân loại có rất nhiều câu nói không hay về huyết tộc. Ví như huyết tộc thích hút khô máu người. Hoặc là bị huyết tộc hút máu liền biến thành huyết tộc. Có lẽ cô cũng tin vào những điều ngu xuẩn đó, cho nên mới bị dọa...... suýt khóc.

Lật Manh không dám cử động, cũng không dám dời tay, bởi vì kẹo trong miệng còn chưa tan hết. Bị phát hiện ăn kẹo thì sẽ bị lộ thân phận. Không thể mạo hiểm.

Không nghe được câu trả lời, người đàn ông giấu mình trong bóng tối, đôi mắt màu đỏ sậm khẽ rũ xuống. Hắn vươn tay, đầu ngón tay cong lên chạm vào dây lưng, sau đó bắt đầu giúp cô cột lại. Tiếp đó, hắn đưa tay giúp cô kéo cổ áo phía sau lên, ngón tay trắng nõn hơi lạnh, khẽ lướt qua xương cánh bướm khiến thiếu nữ rùng mình một cá.

Răng nanh hắn mới vừa ẩn xuống, lại nhịn không được hiện lên lần nữa. Ánh mắt người đàn ông trở nên có chút nguy hiểm, lý trí cũng bắt đầu lung lay sắp đổ. Không muốn buông tha nàng......

___

Lật Manh: Không được lộ ra bản thân là nhân loại.

Serrill: Con mồi nhân loại này thật ngon.

Lật Manh. ^_^
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện