Trì Am vươn tay ra gỡ khăn che mặt trên mặt cô ta xuống, đánh giá người đẹp đệ nhất thành Oman này, đúng thật là rất xinh đẹp, nhưng sau khi nhìn thấy yêu tinh còn xinh đẹp hơn - Diops, Trì Am không cảm thấy người đẹp đệ nhất thành Oman này có thể đẹp đến mức khiến người khác yêu thích thần phục. Ánh mắt cô dừng trên cơ thể trong khăn che màu đen của Ohna, đột nhiên vươn tay ra ôm cô ta vào lòng, xoa bóp trên người cô ta.

Cảm xúc không tệ! Đúng là một miêu nữ gợi cảm.

Lúc này chna mới nhận ra cô đang làm gì, thét lên một tiếng, hai tay che trước ngực: “Cô làm gì vậy?”

Tiếng thét này làm kinh động tới người trong phòng khách xung quanh, ào ào mở cửa ngó đầu ra nhìn, khi nhìn thấy phụ nữ ôm nhau ở tầng một, bọn họ cũng kinh ngạc ngây người.

Một tay Trì Am ấn lên bờ môi đỏ gợi cảm của Ohna, nghiêm trang nói: “Cô đúng là một tiểu yêu tinh mê người, có muốn tới thành Bằng Tuyết cùng với tôi không?”

Ohna: "..."

Người phụ nữ này có bệnh đấy à? “Em đi cùng cô ta tới thành Băng Tuyết, còn anh thì sao?” Một giọng nói âm trầm vang lên.

Ohna ngẩng đầu, nhìn thấy Vương tử Tarrans đứng sau Trì Am, tóc anh vẫn còn hơi nước, rõ ràng là vừa đi ra từ trong phòng tắm, bọt nước trong suốt chảy dọc theo đường nét tuấn mỹ của anh, bờ môi đỏ hơi mím lại tươi tắn xinh đẹp như cánh hoa, khiến người ta không nhịn được mà muốn hái xuống, nếm thử hương vị của nó.

“Vương tử điện hạ!” Ohna như nhìn thấy chúa cứu thế, giãy dụa vươn tay ra với anh: “Mau cứu tôi với!”

Người phụ nữ này đúng là có bệnh, lại còn ra tay với một người phụ nữ như cô ta, hơn nữa sức lực lớn tới mức cô ta không thể nào tránh thoát được, Ohna bất giác nảy sinh cảm giác sợ hãi người phụ nữ này.

Diops vươn tay ra như cô ta muốn, nhưng lại là ghét bỏ kéo cô ta ra vứt sang một bên, sau đó ôm người phụ nữ kia vào lòng.

“Lilian yêu dấu, em đang làm gì vậy? Hửm?” Diops mỉm cười hỏi.

Tiếng “hổm” kia, nghe thấy rất gợi cảm, nhưng cũng rất nguy hiểm.

Trì Am run rẩy, trên mặt lại làm bộ bình tĩnh, nói với Ohna đang kinh ngạc ở bên cạnh: “Nếu như có một ngày cô cảm thấy thành Oman không phải nơi để về, cô có thể tới thành Bằng Tuyết tìm tôi bất cứ lúc nào! Saleh của Ưng Nhã sẽ sắp xếp cho cô tới bên cạnh tôi, tôi đợi cô tới.”

Nói xong, Trì Am vươn tay ra đóng cửa lại.

Ohna ngây người nhìn cửa, không thể phản ứng kịp với tất cả điều này.

Sau khi đóng cửa lại, Trì Am quay người đối diện với người đàn ông đang trầm mặt không nói gì, trước khi anh nói đã cướp lời: “Cô ta tới tìm anh đó!”

Diops ừm một tiếng, nhìn cô với đôi mắt nguy hiểm, nói rằng: “Nếu như cô ta đã tới tìm anh, vậy em là Vương tử phi tương lai của anh, thế mà lại đi ôm người phụ nữ chuẩn bị quyến rũ anh à? Am Am, em không cảm thấy hành động ban nãy của em rất mất kiểm soát ư?”

Trì Am bình tĩnh nói: “Nếu như anh đã biết cô ta chuẩn bị tới quyến rũ anh, lẽ nào em nên để cô ta đi vào sao? Mơ đẹp quá nhé!”

Nói rồi, cô cười lạnh một cái, quay người rời đi.

Nhân lúc người đàn ông còn chưa kịp phản ứng lại, Trì Am nhanh trong trốn vào căn phòng trong cùng nhất, lúc định khóa cửa lại thì có một bàn tay chặn ở khung cửa.

Trì Am dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông chặn ở cửa, mỉm cười với anh.

Diops cười đáp lại, nói với giọng điệu vô cùng vui vẻ: “Am Am, em đang ghen đấy à?”

Trì Am gật đầu, thoải mái thừa nhận cô đang ghen... Chỉ cần người đàn ông này vui vẻ, anh cho là thế nào cũng được.

Diops vui mừng vươn tay ra ôm lấy eo cô, bế cô lên quay người đè cô lên tường, cố tình chen một chân vào giữa hai chân cô, cúi đầu tựa lên trán cô, vui vẻ nói: “Anh rất vui, em yêu à, chúng ta mau tổ chức hôn lễ đi.”

Trì Am bị vị Vương tử mới nghe gió thổi đã tưởng mưa rơi này làm cho cạn lời, mơ hồ nói: “Nói tới chuyện này thì còn sớm quá, em còn chưa trả thù nữa.”

“Trả thù? Em muốn xây dựng lại nước Calivert sao?” Diops hỏi cô.

Trì Am lắc đầu: “Không cần, chuyện xây dựng lại Calivert có thể giao cho hai chị em của em, công chúa Lisha và công chúa Lisi.”

Nguyện vọng của Lilian chỉ là cứu mẹ và hai chị em ở trong tháp Rắn ra, rồi còn cả Falan bị liên lụy oan nữa, không hề có nguyện vọng xây dựng lại nước Calivert. Những chuyện này có thể giao cho hai chị em của Lilian.

Diops thở phào một hơi, hôn lên mặt cô, nói rằng: “Đúng là dọa chết anh rồi, nếu như em trở thành Nữ vương của Calivert thì anh không thể cưới em được, may mà em vẫn còn hai chị em.”

Sau khi trở thành Nữ vương một nước thì không thể gả cho đất nước khác, là Vương tử duy nhất của Tarrans, Diops cũng không thể vứt nước Tarrans lại mà chạy đi làm Vương phu của cô được, cho nên thường thì trong tình huống này, bọn họ không thể kết hôn, chỉ có thể làm tình nhân trong âm thầm thôi.

Diops chưa bao giờ nghĩ tới việc sẽ làm tình nhân trong âm thầm với cô, tình nhân trên thế giới này có được sự tự do của mỗi người, không thể có được đối phương hoàn toàn, điều này không thể thỏa mãn được dục vọng mãnh liệt của anh đối với cô.

Cuộc gián đoạn này cuối cùng cũng bỏ qua chuyện kia.

Trì Am thấy đối phó với kiểu thần kinh này thực ra cũng không khó lắm, trong lòng thấy hơi vui vẻ.

Nhưng tới tận khi lên giường đi ngủ, người đàn ông này ôm cô vào lòng, nói với giọng ghen tuông: “Đúng rồi, trước đó vì sao em lại ôm người phụ nữ kia? Lẽ nào em với phụ nữ...”

“Em không có hứng thú với phụ nữ.” Trì Am cắt đứt phỏng đoán của anh.

Vương tử điện hạ vẫn không vui, nhìn cô với cặp mắt âm trầm.

Trì Am bị anh nhìn tới mức vô cùng áp lực, chỉ đành nói lung tung: “Em cũng phải biết được phụ nữ có hương vị như thế nào thì mới có thể hiểu được suy nghĩ của Vương tử điện hạ chứ, không phải sao?”

Diops: "..."

Nhìn thấy sắc mặt đen hồng đan xen trên mặt Vương tử điện hạ, Trì Am lặng lẽ rụt đầu vào trong chăn, nhịn lại nụ cười điên cuồng trong lòng.

Nói thật, cô có hơi thích thế giới không nghiêm túc này rồi đấy, đúng thật là rất vui.

Tuy rằng bị lời nói việc làm của cô làm cho kinh ngạc, thấy mình không những phải đề phòng đàn ông mà còn phải đề phòng phụ nữ nữa. Nhưng để cô quên đi cảm giác ôm phụ nữ ngày hôm nay, thế là cả buổi tối anh đều quyến rũ cô hết sức lực, để cô cảm nhận được hương vị của đàn ông tốt hơn phụ nữ nhiều, càng khó có thể kiềm chế được, trừ bước cuối cùng chưa làm ra, những việc khác đều đã làm cả rồi.

Sáng sớm ngày hôm sau, lúc bọn họ rời đi, Trì Am không thể nào bò dậy nổi, bị Vương tử điện hạ bọc áo choàng lại bể lên rời đi.

Sau khi ra khỏi thành không lâu, mấy kỵ sĩ của Tarrans dắt Nguyệt Quang Long đợi ở đó, Diops huýt sáo về phía xa, một con Nguyệt Quang Long màu bạch kim bay từ xa tới.

Anh bế Trì Am nhảy lên lưng Nguyệt Quang Long, dẫn theo những kỵ sĩ khác cùng bay về phía sâu nhất trong sa mạc.

Trì Am vùi vào lòng anh ngủ bù, tới khi cô tỉnh dậy, bọn họ đã tới một ốc đảo trong sa mạc, nơi đây để nghỉ ngơi tạm thời.

Tùy tùng mang thịt lạc đà đã nướng chín và nước ép hoa quả tới, đặt trước mặt bọn họ.

Diops ôm cô vào lòng, đút cô ăn thịt nướng thơm phức, dáng vẻ giống y hệt như chăm sóc trẻ con, khiến Trì Am không nhịn được mà khóe môi run rẩy, nhận lấy thịt nướng rồi tự mình gặm.

Diops để nước ép hoa quả trước môi cô, nói rằng: “Uống chút nước ép đi cho đỡ ngấy.”

Trì Am uống một ngụm nước ép, cảm thấy mùi của nước ép này giống như dừa, đây là dừa sa mạc, là một loại thực vật đặc biệt sống trong sa mạc, được coi là hoàng kim của nơi đây, một trong những loại quả mà người đi đường thích nhất, cũng là một trong những đặc sản của thế giới này, không thể khái quát bằng khoa học được.

“Tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?” Trì Am hỏi.

“Tuần tra biên cảnh.” Diops nhìn chằm chằm bờ môi đóng mở của cô, cánh môi cô dính dầu mỡ của thịt nướng, trong bóng mượt ngon miệng, đột nhiên tới gần cướp lấy miếng thịt mà cô đang cắn đi.

Trì Am sững lại, nhớ tới hành động của con Niên thú nào đó ở thế giới trước, rất bình tĩnh trước hành động đột ngột này của Vương tử.

Nhưng những kỵ Sĩ khác lại không thể bình tĩnh nổi, đúng là không thể coi vương tử ôm tình nhận vào lòng không có liêm sỉ đút đồ ăn bây giờ thành Vương tử trầm ổn tạo nhã trước đây được, lần nữa xác nhận rằng Vương tử của bọn họ cuối cùng cũng yêu rồi.

Người đang yêu đúng thật là đáng sợ.

Sau khi ăn bữa trưa xong, mọi người tiếp tục lên đường.

Trì Am khoác áo choàng, dựa vào lòng Diops, nhìn hoàn cảnh bên dưới.

Vào lúc chạng vạng, Nguyệt Quang Long bay ra khỏi sa mạc, dừng lại trước một ngọn núi, đó là một doanh trại của đội tuần tra nước Tarrans, tối nay bọn họ sẽ qua đêm ở đây.

Thời gian sau đó, Diops dẫn Trì Am đi tuần tra biên cảnh Tarrans, càng đi càng xa, tới tận khi mùa đông đến, lúc này bọn họ mới vượt qua rừng hắc ám, quay trở về nước Tarrans.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện