Ngày hôm sau, gió tuyết vẫn còn tiếp tục thổi, cả nhóm rời khỏi căn nhà rồi tiếp tục đi về phía bắc.

Khi họ đi qua thành Băng Tuyết, thủ đô của Calivert còn đặc biệt ở lại đây vài ngày để kiểm tra tình hình của tòa thành này.

Vương cung trong tòa thành đã đổi chủ, có thể nhìn thấy những người lính mặc quân phục nước Hochilas đang tuần tra khắp nơi ở trong thành phố. Thần dân nước Calivert sống chết lặng dưới sự cai trị đen tối của Hochilas, trong lòng mong mỏi hai vị công chúa đang đào vòng bên ngoài sớm ngày trở lại Calivert và xua đuổi lũ ma quỷ kia ra khỏi đất nước này.

Trong những ngày ở Calivert họ ẩn núp trong nhà của một người dân thường.

Người dân thường kia biết tin Trì Am chính là công chúa Lilian thì đã không ngần ngại che chở cho họ, giấu họ trong nhà mình.

Người dân ở thời đại này luôn có tấm lòng yêu nước mạnh mẽ, thậm chí sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình vì điều này.

Trì Am cảm thấy những người dân thường này rất dễ thương, khi ra đi cô còn lặng lẽ vẽ huyết phù trừ tà ở trong nhà họ.

Sau khi đích thân đến thành Calivert họ mới hiểu được sự việc tồi tệ thế nào, những sinh vật hắc ám kia ẩn nấp trong bóng tối, đâu đâu cũng có. Những người lính của Hochilas đã bị lũ sinh vật hắc ám kia làm ô nhiễm, biến thành những con quỷ vô nhân tính.

Trì Am thừa cơ dùng sức mạnh của Chiêm Bắc sư để đánh tan bóng tối trong người những binh lính đó, sau đó phát hiện ra rằng những người lính được xua tan bóng tối đều kết thúc bằng cái chết, điều này chứng tỏ rằng cơ thể của họ đã bị bóng tối ăn mòn hoàn toàn. Dù sức mạnh của bóng tối đã bị loại bỏ thì họ cũng không phải là con người nữa, không có sức sống của con người, vì vậy chỉ có thể chờ cái chết.

Sau đó, họ lại tiếp tục bí mật điều tra một số thành phố ở phía bắc, tuy kết quả không tệ như thành Calivert nhưng những chỗ này cũng đầy rẫy những sinh vật hắc ám và con người cũng đã bị sinh vật hắc ám ăn mòn.

Tình hình bắt đầu trở nên tồi tệ hơn.

Trì Am không khỏi quay đầu nhìn Diops, sắc mặt anh lạnh lùng, mặt không thay đổi nhìn những sinh vật hắc ám hóa thành chướng khí trong bầu trời đầy tuyết bay, rồi biến mất trong không khí.

Sau khi kiểm tra tình hình ở phía bắc họ mới cưỡi Nguyệt Quang Long về nước Tarrans.

Mùa đông ở Tarrans vẫn ấm áp như mùa xuân. Mặt trời mùa đông có màu trắng nhạt, ánh nắng mùa đông ấm áp chiếu trên những cây hoa tinh quan, rải những đốm sáng rải rác trên mặt đất. Khuôn mặt của người đi dưới các cây hoa đều tràn ngập một nụ cười rạng rỡ.

Đất nước được các yêu tinh chúc phúc này thanh bình và đẹp đẽ vô cùng, chưa bị bóng tối ăn mòn.

Sau khi trở về Tarrans họ được thần dân chào đón rất nồng nhiệt, Quốc vương, Vương hậu và công chúa Agnes đều xông tới ôm chầm lấy họ, chào đón sự trở lại của họ.

“Con yêu, lễ cưới của các con sẽ được tổ chức vào lễ hội mùa xuân. Ta đã nhờ thợ may giỏi nhất triều đình để chuẩn bị áo cưới cho con rồi.”

Vương hậu vui mừng nói với Trì Am: “Con sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất, ta rất chờ mong được nhìn thấy.”

Trì Am mím môi, mỉm cười cảm ơn Vương hậu.

Không giống như sự vui mừng của Vương hậu, Quốc vương nghe Diops báo cáo xong thì có thái độ rất nghiêm túc: “Tình hình ở phía bắc đã nghiêm trọng đến mức độ này rồi sao?”

“Đúng vậy, ngoài Hochilas thì đã có một số quốc gia bị Chúa tể của Hắc ám Minh địa mê hoặc. Trong vài năm nữa ngọn lửa chiến tranh sẽ quét qua toàn bộ đại lục.”

Quốc vương Tarrans cạp mắt, nhẹ giọng hỏi: “Yêu tinh Vương vĩ đại nói thế nào?”

“Yêu tinh không thể can thiệp quá nhiều vào chuyện của con người, trừ khi Chúa tể của Hắc ám Minh địa thức tỉnh rồi đi từ Hắc ám Minh địa đến đại lục.”

Quốc vương Tarrans thở dài ngao ngán, bởi vì con người sắp phải nghênh đón bóng tối.

Bất kể hoàn cảnh bên ngoài như thế nào thì đất nước Tarrans xa xôi vẫn thịnh vượng và yên bình như trước, mọi người an cư lạc nghiệp, đang hồi hộp chuẩn bị cho đám cưới sắp tới của Vương tử.

Các sứ thần từ các quốc gia xung quanh cũng đã lần lượt kéo đến Tarrans để mang theo những món quà chúc phúc cho đám cưới của Vương tử Tarrans.

Mãi cho đến ngày thành hôn, khi Trì Am khoác lên mình bộ váy cưới của vùng dị vực, đi về phía Vương tử yêu tinh đứng dưới hoa tinh quan trong sự chúc phúc của thân nhân mà cô vẫn thấy thật bàng hoàng.

Đây là lần thứ hai cô tổ chức hôn lễ, đối tượng tổ chức hôn lễ chỉ là một người, người này tuy không có dung mạo như ban đầu nhưng vẫn chỉ là một người đó mà thôi.

“Em yêu, hôm nay em đẹp quá.” Diops hôn lên má cô rồi cười nói.

“Cảm ơn anh, hôm nay anh cũng đẹp động lòng người.” Trì Am đáp.

Gương mặt Vương tử điện hạ thoáng vẻ ngượng ngùng, sau đó bật cười, vươn tay ôm lấy cô dâu xinh đẹp của mình, dưới sự chúc phúc của thần dân Tarrans và tất cả các vị khách nước ngoài, anh ôm cô nhảy lên lưng con Nguyệt Quang Long, bay quanh thành phố.

Những cánh hoa tinh quan rơi xuống từ trên trời, toàn bộ thành phố Tarrans trở thành một biển hoa.

Đám cưới náo nhiệt này kéo dài từ sáng đến tối, thành phố Tarrang trong bóng đêm lại càng đẹp như mơ, mọi người vẫn đang say sưa vui chơi, nhưng cô dâu chú rể thì đã cưỡi Nguyệt Quang Long không biết chạy đi nơi nào

Trì Am mặc bộ váy cưới rườm rà ngồi trên một cây hoa tinh quan, nhìn về phía vị vương tử điện hạ kia, vẻ mặt không biết làm sao hỏi anh: “Chẳng lẽ Vương tử điện hạ muốn tiến hành đêm tân hôn của chúng ta ở chỗ này sao?”

Thể thì quá phóng đãng rồi đấy! Trì Am không thể tưởng tượng đêm tân hôn của họ lại diễn ra một nơi như vậy.

Rơi hết cả liêm sỉ rồi!

Vị Vương tử điện hạ đang tháo cúc bảo thạch ra hơi nhướng mày, thần sắc tà ác như một yêu tinh quyến rũ đã sa đọa, nói: “Nghe nói hai vợ chồng dung hợp vào nhau trong hoa tinh quan thì mới có thể ở cùng nhau lâu dài, chẳng lẽ em không muốn ở bên anh sao?”

Anh là một yêu tinh điều khiển thực vật, anh tin vào những lời nói dối không có thật như vậy được luôn à? Trì Am nhẫn nhịn, cuối cùng cũng không nói lời này ra.

Cô nhớ đến lời nguyền Chúa tể của Hắc ám Minh địa đã in sâu vào tim mình, biết rằng có thể mình sẽ lại chết sớm một lần nữa, nhìn anh, cô lại không khỏi cảm thấy xót xa.

Người ra đi sẽ không bao giờ biết được nỗi đau của người bị bỏ lại, cô biết rằng họ có thể tiếp tục gặp nhau ở thế giới tiếp theo, nhưng anh không có trí nhớ nên sẽ đau khổ hơn nhiều.

Trì Am thật sự không đành lòng, nhưng có thật sự không thể nói cho anh biết.

Cuối cùng Trì Am vẫn dung túng anh chơi trò “dã chiến lộ thiên” này, may mà vị Vương tử điện hạ này còn tốt bụng nói cho cô biết anh đã bày chú ngữ yêu tinh ở xung quanh, sẽ không có ai nhìn thấy nên cô mới không quá lo lắng.

Chết tiệt! Đúng là thế giới sau lại càng mất liêm sỉ hơn thế giới trước!

Sau đám cưới Trì Am bắt đầu chạy đến tháp Chiêm Bắc của Tarrans tìm tòi.

Cô muốn bắt đầu với việc bói toán của thế giới này để xem liệu cô có thể giải được lời nguyền Chúa tể Hắc ám Minh địa in sâu vào trái tim cô hay không, nhưng đáng tiếc là dù đã nghiên cứu mấy năm nhưng đều chẳng có tác dụng gì.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện