Trì Am nhớ kỹ chuyện này trong lòng, cô không có hành động gì ngay lúc này, bởi vì Trì Tâm giữ cái túi xách rất kỹ. Hơn nữa, lại có sự xuất hiện của người đàn ông xuất quỷ nhập thần kia, Trì Am không phải đối thủ của anh ta, cô sợ mình sẽ đánh rắn động cỏ.

Mặc dù không có hành động gì, nhưng Trì Am vẫn rất để ý đến Trì Tâm, chỉ cần là chuyện liên quan đến cô ta thì cô sẽ luôn hỏi han.

“Chị đừng quản tôi nữa có được không vậy?” Lần nào Trì Tâm cũng nói với cô bằng vẻ mặt không kiên nhẫn như thế.

Trì Am cũng không muốn quan tâm đến cô nàng này, cô không phải là thánh mẫu, bị người ta đập vào mặt những lời nói lạnh nhạt làm tổn thương thì dù có tình cảm tốt đẹp thế nào cũng sẽ hao mòn hết. Nhưng bây giờ cô không có trí nhớ, không còn cách nào khác, đành phải ra tay từ chỗ cô ta.

Cô cố ý lộ ra nụ cười bất đắc dĩ nói: “Em là em gái chị, làm sao có thể không quan tâm đến em chứ?”

Mỗi lần Trì Tâm đều bị cô làm cho tức đến xanh mét cả mặt mày nhanh chóng bỏ đi với chiếc túi của mình, dáng vẻ như hoàn toàn không muốn để ý đến cô.

Đương nhiên Trì Am sẽ không lãng phí thời gian để đuổi theo làm gì, cô chỉ đứng ở chỗ cũ làm ra vẻ mặt mất mát, thất vọng.

Trì Am thấy hành vi của mình không khơi dậy được sự nghi ngờ của những người xung quanh nên hiểu rằng “Trì Am” trước đây cũng làm như vậy, nhưng lúc đó là “Trì Am” ấy thực sự quan tâm đến người em gái song sinh của mình và cố gắng làm tròn trách nhiệm của người chị. Ba mẹ đã không làm tròn bổn phận rồi nên người làm chị phải gánh vác trách nhiệm của ba mẹ, vất vả dạy dỗ, quản lý người em gái duy nhất của mình. Thật ra “Trì Am” trước kia cũng có một phần cảm giác sống nương tựa với cô em gái của mình nên mới có thể bao dung chăm sóc cho em gái mình như vậy.

Chính vì vậy mà “Trì Am” trước đây đã dành rất nhiều thời gian cho việc học hơn những người khác, để khiến bản thân trở nên xuất sắc và đáng tin cậy hơn.

Sau khi Trì Am hiểu ra điều này thì cô biết mình chỉ cần kịp thời quan tâm đến chuyện của Trì Tâm thì sẽ không làm sụp đổ thiết lập tính cách, vì vậy mà thấy yên tâm hơn hẳn.

Thời tiết ngày càng ấm áp hơn, trong nháy mắt mà đã là cuối xuân rồi.

Ngoài một tiết thể dục vào buổi chiều thì còn có hai lớp hoạt động tự do nữa. Trì Am vừa mới kết thúc buổi học thể dục xong, định dùng hai tiết học tự do kia để để điều tra tình hình trường học này, nhưng lại nghe nói là Trì Tâm trốn học

Tuy Học viện Thánh Tâm là trường quý tộc nhưng chế độ quản lý vẫn hết sức nghiêm ngặt, học sinh ở trường dù có thân phận gì, trong nhà có tiền có thể thế nào thì đều phải tuân thủ nội quy trường học. Đây cũng là điểm khiến phụ huynh yên tâm ở ngôi trường quý tộc này. Dù cha mẹ giàu có và quyền lực đến đâu thì họ vẫn thực sự kỳ vọng vào việc con cái của mình sẽ thành tài.

Học viện Thánh Tâm có một nền tảng đủ vững chắc và không lo lắng những học sinh quý tộc hoặc giàu có nhiều quyền lực kia không chịu tuân theo kỷ luật.

Vì vậy, các hành vi vi phạm nội quy như đến trễ, về sớm, trốn học, đánh nhau,... đều không được ủng hộ trong ngôi trường này, trừ khi có thể giấu diếm camera giám sát của nhà trường và không để lại bằng chứng gì.

Là một người chị tốt, em gái trốn tiết nên đương nhiên Trì Am phải đưa cô ta về.

“Trì Am, tớ đi với cậu.” Viên Viên rất có tinh thần nghĩa khí nói với cô như vậy. Cô đã quá quen với loại chuyện này rồi.

“Hai tiết cuối buổi chiều của lớp 12-7 hình như là tiết âm nhạc. Cô Từ dạy nhạc khá dễ tính, trước giờ không bao giờ điểm danh trên lớp, cũng hiếm khi phát hiện học sinh trốn tiết.”

Trì Tâm đang là học sinh lớp 12-7.

Nghe vậy Trì Am chợt nảy ra ý định trốn học với Trì Tâm, dù sao chỉ cần Trì Am thuận lợi vào đại học là được.

Nhưng xung quanh còn có những học sinh khác, Trì Am không thể quá phá hỏng thiết lập nhân vật nên đã đi tìm Trì Tâm đang trốn tiết cùng Viên Viên.

Thật ra muốn tìm Trì Tâm đang trốn học cũng rất đơn giản, bởi vì Trì Am có tiếng tăm tốt, bây giờ đang là hội trưởng học sinh cấp ba của Học viện Thánh Tâm. Cô có nhiều quyền lực hơn những gì mình tưởng. Chỉ cần cô hỏi một học sinh bên đường bất kỳ là sẽ có học sinh làm công việc tuần tra của hội học sinh chủ động nói cho cô biết Trì Tâm đi đâu.

Trì Tâm đến chỗ trường đại học.

“Em ấy định làm gì ở chỗ trường đại học nhỉ?” Trì Am lạ lùng hỏi.

“Hình như năm nay cậu ấy hay đến trường đại học lắm.” Một học sinh tuần tra của hội học sinh nói: “Tớ đã thấy cậu ấy đi sang đó nhiều lần rồi.”

Trong đầu Trì Am chợt bật ra dấu chấm hỏi, không biết cô em gái này muốn làm gì, hay nói cách khác là dù còn chưa biết cô ta đã gọi người đàn ông lạ mặt có sức mạnh thần bí kia ở đâu thì Trì Am cảm thấy cô em gái này hơi khó nắm bắt rồi.

Lúc này hai người lại đi đến chỗ trường đại học.

Không ngờ Trì Am và Viên Viên lại bị chặn giữa đường.

Học viện Thánh Tâm ngăn tách mở các cấp từ trường mẫu giáo đến đại học, không có tình huống gì đặc thù thì sẽ không có giao lưu gì.

Đây là đoạn đường trong một rừng cây nhỏ nối trường cấp ba với trường đại học, cũng là con đường nổi tiếng không có người trông coi, xung quanh không có bảo vệ đi trường tuần tra, cũng là điểm mù của camera giám sát. Nếu ở đây xảy ra chuyện gì vi phạm nội quy trường học thì cũng không sợ bị phạt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện